- Con chịu hết nổi rồi, chắc là con phải ly dị.
- Nếu con tính ở vậy luôn suốt đời, không lấy ai nữa hết thì hãy nên ly dị, còn nếu ly dị người này rồi tính đến chuyện lấy người khác khá hơn thì hãy quên đi con ơi, vì ông nào thì cũng vậy thôi!
- Chắc con sẽ chẳng lấy ai nữa hết.
- Nghĩ lại đi con, con còn trẻ, còn đòi hỏi nhiều thứ lắm, đường còn dài, không dễ như con nghĩ đâu!
- Chẳng lẽ cứ chịu bế tắc như vầy hoài sao?
- Con phải ngồi xuống, bàn thảo với nhau, phải làm mạnh, cần làm áp lực thì làm áp lực, cần lắng nghe thì lắng nghe, chưa chắc tất cả những gì con nghĩ đều đúng đâu, nếu hỏi ý kiến nhiều người khác mà ý kiến của con đúng, thì con phải làm áp lực, cần mạnh mẽ thì mạnh mẽ, cần yếu đuối thì phải giả bộ yếu đuối, nhiều khi lúc nào cũng mạnh mẽ quá, thì sẽ không cần sự bảo vệ của chồng nữa, thì con lấy chồng làm gì?
- Biết vậy, ngày xưa con đã chẳng lấy chồng.
- Nếu vậy con còn nhớ ngày xưa mợ nói gì với con không? "Hôn nhân là cái hàng rào, người bên ngoài thì muốn bước vào, còn người bên trong lại muốn bước ra", con đã nhất định bước vào mà, còn ân hận gì nữa?
-
BN.