quote:
Gởi bởi xv05
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
em vô nói ngắn rồi dzọt nhe.
Truyện thì nội dung chính giống giống, nhưng phim lại thêm râu ria rậm rạp quá nên nhận hông ra . Bà QDao mà xem phim, bả sẽ khóc thét lên cho mà xem. Em còn chờ các chị kể kết cục nè.
Chị XV dzọt đi đâu, nghe Bình kể hết luôn nè. Ủa, mà kể hết rồi mà?
Hai chị em làm lành lại với nhau, Lục Bình đã chính thức ly dị Sở Liêm. Cô chị còn khuyên Phí Văn Phàm hãy ly dị với cô em luôn đi, để cô em trở về với tình cũ. Tức là toại nguyện cho cô em nếu như thật sự yêu cô ấy. If you like somethings badly, let it goes free. If it comes back to you, it is yours forever, if it does not, it 's never meant to be. Hà hà, chẳng biết có đúng văn phạm, ngữ pháp không, mài mại là vậy, (ai biết cứ việc sửa), lâu lâu "xổ nho" chút chơi, hi hi hi.
Bình không biết bà QD có cố ý hay không? Chứ Bình thấy, ngoài đời, tình cảm con người ta có thể thay đổi theo thời gian. Thỉnh thoảng, cô em tỏ ra yêu chồng, Phí Vân Phàm, nhưng nhất định không nói thành lời. Cô ta rất khôn, chẳng nói yêu ai, để có thể yêu hết cả hai (khôn dzậy, ai chẳng muốn khôn?) Cho nên, Bình không thích cái câu cô ta nói trước phóng viên là, Sở Liêm là quá khứ của cô ta, còn Phí Văn Phàm là hiện tại và tương lai của cô ta. Nói tới nói lui, cô ta vẫn chẳng yêu ai, mà chỉ yêu cô ta. PVP thích câu nói đó của cô ta, cám ơn cô ta vì câu nói đó, nhưng Bình thì không thích, vì chính cô ta vẫn trẻ con một cách đáng ghét, không xác định được tình cảm của mình. Vẫn chưa chín chắn, vẫn chưa "grown up", vẫn chưa hiểu "tình yêu là cho mà không nhận"!
Nếu cô ta thật sự yêu PVP, thì ba chữ "ngộ ái nị" cô ta đã có thể nói lâu rồi. Nếu cô ta không nói ba chữ đó như lòng mong đợi của PVP, thì ít nhất cũng nên phủ nhận tình cảm của mình với SL, để khỏi làm đau lòng PVP, ít nhất là trước mặt anh ta và chị mình. Coi phim này, mới liên tưởng đến cuốn Hương Chanh, của chị Võ Thị Điềm Đạm, mà Bình mới coi. Bình xin phép chị OH cho Bình mượn đỡ để luận bàn nhé.
Cái tình yêu của hai nhân vật chính trong Hương Chanh tưởng không thể tách rời được, tưởng sẽ là vĩnh cửu, nhưng cuối cùng vẫn chia xa. Hai người gặp nhau trong đoạn kết, như hai người bạn, cũng có một tí nước mắt, nhưng mà... Chỉ vậy, rồi thôi, không làm đau lòng người nào, không có những câu xác nhận, hay phủ nhận, nhưng người trong cuộc không làm đau lòng những kẻ đến sau. Đó là sự thật ngoài đời. Bình thích như vậy hơn. Còn những người đến với nhau vì tình dục, thì đây "no table"!
Sở Liêm quyết định đi Mỹ du học tiếp, ai cũng vui vẻ, tưởng rằng vậy là hết chuyện. Ai dè, chỗ làm của SL gọi về điện thoại của Tử Lan (cô em?), báo cho "người nhà" (?) biết rằng Sở Liêm đã bị chết trong tai nạn ở sở. Tử Lan vội vàng chạy tới, không kịp báo cho chồng mình biết (hay là không muốn báo?). Cô chị, Lục Bình, bèn "báo" cho PVP biết, để chạy tới sau, kịp nhìn thấy Tử Lan ôm Sở Liêm, vì SL hổng có chết, nên mừng quá, ôm luôn!!! Cái tính kịch họ xây dựng trong phim tạo thành những điểm vô lý, không có thật ở ngoài đời.
Anh PVP thấy vợ mình ôm SL thắm thiết quá (dĩ nhiên rồi, "tưởng người chết đi, nhưng không anh lại về..."), cho là cô ta vẫn còn yêu người tình cũ, nên nhất định bỏ đi. Cắt hết số điện thoại tay, cắt hết mọi liên lạc, chỉ trong vòng mấy tiếng đồng hồ, biến mất!!!(?) Không ai có thể kiếm được. Mọi người, kể cả LB, SL khuyên TL đi kiếm PVP, và cô ta đã "bay" ngay về nơi hai người ở cũ (làm vợ ông nhà giàu sướng nhất chỗ đó, muốn bay là bay được liền), Ver-sa-si thì phải, ở bên Pháp, và mỗi ngày đi kiếm Phí Vân Phàm. Cho đến cuối cùng, khi TL đứng bên bờ vực thẳm, Phí vân Phàm sợ quá, mới xuất hiện. Và anh ta muốn xác định Tử Lan có yêu anh ta không, cái khúc cuối thấy cô ta đang nói đủ thứ ngôn ngữ, nhưng không biết có chữ "I love you", "Em yêu anh" "ngộ ái nị" không, thì tự nhiên bị ngắt ngang, coi TV nên họ muốn cắt lúc nào thì cắt, hi hi hi. Chắc là để tránh cái màn hôn nhau, hi hi hi.
Rồi, bi giờ phải đi ăn cơm, tí nữa "bàng lựng" tiếp.
BN.