Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

26 Pages«<1718192021>»
Một Cõi Thiền Nhàn Tĩnh Lặng 2
Sương Lam
#361 Posted : Monday, October 12, 2009 7:50:40 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
MN ơi,
Em mới mua máy mới phải không, cho nên em xuất hiện trở lại giúp chị SL mấy hổm rày "lặn" hơi kỷ vì lu bu nhiều chuyện quá! Cám ơn em vô "cứu bồ" chị SL. KissesRose
Mà nàng ơi, hình lớn post lên xem thì đẹp và rõ lắm nhưng hình "bự" quá, nhiều người không open được vì download hơi chậm nếu máy computer không có xài DSL.Tongue. Em resize hình nhỏ lại cở 600x480 như em đã post hình trong photobucket xem cũng đẹp rồi, cũng giống như mấy tấm hình của chị SL thường post đó, em ạ.
Thương em nhiều. Rose
Chị SL
minh nhat
#362 Posted : Monday, October 19, 2009 5:14:48 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

RoseChị Sương Lam ơi ,Chị khoẻ không ? em xin lỗi nhe tại hôm đó em lại nhà anh của em ngồi chơi và mượn được máy nên post đại không để ý gì cả..Hôm nay em xin mời cả nhà xem những câu nói và hình ảnh thật đẹp trong slide show PPS Nước mắt phụ nữ gồm tất cả là 27 poster





























minh nhat
#363 Posted : Monday, October 19, 2009 5:22:45 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0























Sương Lam
#364 Posted : Tuesday, October 20, 2009 7:19:30 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Minh Nhật ơi,
Các hình ảnh trong slide show mới "Nước mắt của người phụ nữ" của em hay và đẹp quá!heart Em có nhiều tài liệu hay và cảm động lắm. Hình như em cũng quen biết nhiều người trong giới văn nghệ sĩ ở nơi em ở lắm phải không vì chị thỉnh thoảng đọc những tài liệu em gửi cho chị, có nhiều tài liệu hay lắm.Sad
Cám ơn em đã chia sẻ. Thỉnh thoảng em vô dây "cứu bồ" chị nhé vì chị cũng bận lu bu tối ngày.Tongue
Sương Lam
#365 Posted : Thursday, October 22, 2009 8:04:37 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,
SL bận nhiều chuyện quá nên vắng nhà hơi lâu.Smile Cũng may có em Minh Nhật thương chị SL nên vào dọn vườn trồng hoa giúp chị. Cám ơn MN nhiều lắm nha em.heart
Hôm nay SL làm biếng nấu cơm chiều cho mấy đứa nhỏ vì hôm qua Mya lại tuyên bố "hổng thèm ăn thịt đâu" nên bà nội đi order cá về cho Mya ăn cho khỏe. Hôm nay trời lạnh mà ra sân chiên cá thì teo giò nên SL bèn chạy đi order thức ăn cho tiện việc sổ sách!Big Smile. Bởi thế SL mới có giờ rảnh vào "tàng kinh các" của SL tìm bài đăng vào đây cho bạn đọc vui vui một tí!Smile.
Xin mời các bạn đọc mẫu chuyện mẫu chuyện cảm động, hay hay dưới đây:

Cháu có thể làm được mọi thứ

Nhiều năm về trước căn bệnh tim của cha tôi đã đến giai đoạn cuối. Cha tôi không được phép làm việc thường xuyên, thỉnh thoảng cũng khỏe nhưng ông có thể trở bệnh bất cứ lúc nào và phải lập tức nhập viện.
Cha tôi muốn có một công việc gì đó để khuây khỏa nên ông tình nguyện vào làm cho một bệnh viện trẻ em của địa phương. Cha tôi rất yêu trẻ con và đây đúng là một công việc tuyệt vời cho ông. Ông chọn việc chăm sóc những đứa trẻ bị bệnh vào giai đoạn cuối, trò chuyện và chơi đùa với chúng.
Trong số những trẻ mà cha tôi chăm sóc có một bé gái mắc một chứng bệnh rất hiếm, bị liệt từ cổ trở xuống. Tôi biết cô bé ắt hẳn phải rất buồn và thất vọng vì em không thể làm gì được cả!
Cha tôi quyết định giúp đỡ cô bé. Ông vào phòng cô bé, đem theo màu, cọ và giấy. Ông để giấy lên giá đỡ, ngậm cọ trong miệng và bắt đầu vẽ. Ông không hề dùng đến tay mình và chỉ cử động đầu. Cha tôi đến thăm cô bé bất cứ khi nào có thể và vẽ cho cô bé xem. Lúc nào ông cũng nói: “Cháu thấy chưa, cháu có thể làm bất cứ việc gì mà cái đầu cháu muốn!”. Dần dần cô bé bắt đầu dùng miệng để vẽ. Hai bác cháu càng ngày càng quấn quít với nhau.
Ít lâu sau, cô bé xuất viện vì các bác sĩ không thể giúp cô bé được gì nữa. Cha tôi cũng rời bệnh viện vì bệnh của ông tái phát. Một thời gian sau cha tôi hồi phục và trở lại công việc ở bệnh viện. Một ngày nọ ông chợt thấy cửa phòng bật mở, và bước vào chính là cô bé ấy. Giờ đây cô bé đã đi được! Em chạy ào tới ôm chặt lấy cha tôi. Cô bé đưa cho cha tôi một bức tranh em tự vẽ bằng tay, ở dưới đề dòng chữ “Cảm ơn bác vì đã giúp cháu đi được!”.
Lần nào cha tôi cũng khóc khi kể lại câu chuyện đó. Cha nói tình yêu thương đôi khi còn mạnh hơn cả y học. Cha tôi mất vài tháng sau khi được cô bé tặng tranh.

DÃ HẠC (theo Internet)


--- o0o ---
Nguồn: http://www.tuoitre.com.vn
Trình bày: Linh Thoại
Cập nhật: 01-09-2005



minh nhat
#366 Posted : Saturday, October 24, 2009 4:18:20 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

quote:
Gởi bởi Sương Lam

Minh Nhật ơi,
Các hình ảnh trong slide show mới "Nước mắt của người phụ nữ" của em hay và đẹp quá!heart Em có nhiều tài liệu hay và cảm động lắm. Hình như em cũng quen biết nhiều người trong giới văn nghệ sĩ ở nơi em ở lắm phải không vì chị thỉnh thoảng đọc những tài liệu em gửi cho chị, có nhiều tài liệu hay lắm.Sad
Cám ơn em đã chia sẻ. Thỉnh thoảng em vô dây "cứu bồ" chị nhé vì chị cũng bận lu bu tối ngày.Tongue



Chị ơi ,chị cứ yên tâm em rảnh và có tài kiệu hay là chạy vào làm ngay..em cám ơn chị nhiều luôn khuyến khích em, em cũng thích những bài như vậy rất hay và thiết thực..em cũng không quen nhiều đâu chị chị vì mấy người lớn ko à em phải gọi là cô chú không thôi đó..nhưng có điều ai biết cũng thương em và biết em thích nên hay gửi cho em qua email vì thế mà em có nhiều tài liệu hay..để từ từ em sẽ post lên chị nhe..nhưng chị nè..mỗi lần chị đi chùa cầu cho em với nhe..có gì em ở nhà phụ chị dọn Chùa hả Tongue Thương Chị.MN
Như Phương
#367 Posted : Saturday, October 24, 2009 1:18:08 PM(UTC)
Như Phương

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 312
Points: 0


Sương Lam ơi,

Lâu quá mới ghé vào nhà SL, thấy cả nhà SL đều bình an, hạnh phúc, vui vẻ np rất vui và bé Mya đã biết tỏ bầy ý kiến "không thích ăn thịt'... mau thật

cho np góp cái pps này vào đây nhé
Xin mời quí vị click vào dòng chữ dưới đây để xem slide show

Con Đường Tu Phật

Thân mến


Sương Lam
#368 Posted : Monday, October 26, 2009 6:53:26 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Như Phương ơi,
SL rất vui khi NP vẫn còn nhớ đến SL và MCTNTL này, một nơi nhờ duyên lành mà chúng mình quen nhau, hiểu nhau và chúng ta đã cùng ngồi chung với nhau để thực hiện tuyển tập đặc biệt Góp Nhặt Hương Sen.Rose Blush Dù là bạn ảo hay bạn thật sự thương mến nhau là một phúc duyên tốt đẹp, phải không NP?Wink

SL đã vào xem PPS Con đường tu Phật của NP rồi.Blush PPS hay, có ý nghĩa, dễ thương với hình ảnh các chú tiểu nhỏ, vô tư, hiền hậu.Approve
Đã đến cái tuổi này rồi, sau bao thăng trầm của cuộc đời, SL thích một cuộc sống tầm thường, đơn giản như hiện tại. Cooling Đó là hạnh phúc nhỏ nhoi của SL theo cách nghĩ của SL.Blush

Mya bây giờ là niềm vui hiện tại của SL. Thú thật nhiều khi nấu nướng hoài, SL cũng thấy mệt quá,Tongue nhưng khi gặp Mya rồi thì SL quên hết bao phiền muộn trong ngày và đùa vui với Mya như một đứa bé lên ba.Big Smile Ăn cơm xong là ông nội xem báo, ba mẹ Mya vào phòng nghỉ ngơi một chút sau một ngày làm việc mệt nhọc. Thế thì chỉ còn có một bà một cháu đùa vui với nhau mà thôi.Big Smile Mya làm cô giáo và SL làm học trò ngồi ngóng mỏ lên nghe cô giáo Mya dạy học và dạy hát.Big Smile

Mya đã 3 tuổi rồi và đang đi học Preschool một tuần hai ngày vào buổi sáng, xong rồi về nhà bà giữ trẻ người Mỹ quen biết ở gần nhà. Nấu cơm xong, ông bà nội chạy xe 20 phút đê'n đón Mya về nhà Mya và ăn cơm chung với ba mẹ Mya. Ở xứ Mỹ này, được ngồi ăn cơm chiều chung với cả gia đình là một điều hiếm quý nên SL rất trân quý những phút giây như thế.Blush

Chơi với Mya đến 8 giở tối , ông bà nội lái xe về nhà nghỉ ngơi và ôm computer để sinh hoạt với bạn thật, bạn ảo của mình. Cuối tuần Mya về bên ngoại chơi, ông bà nội đi dung dăng dung dẻ và làm chuyện cộng đồng cho vui tuổi già. Thật là tầm thường, giản dị, phải không NP?Smile Tuy thế, SL vẫn vui với cái tầm thường đó vì nghĩ rằng mình vẫn còn có phúc hơn nhiều người khác quá rồi nên không dám ao ước gì hơn nữa, chỉ cần co' sức khoẻ là tốt quá rồi.Blush

Lâu ngày NP vào chơi nên SL tâm tình với NP cho vui đấy nhé. Smile Riêng NP thì vẫn bình an như cũ nhỉ? Có tin vui gì mới lạ không?

Xin được chia sẻ với NP và các bạn hạnh phúc nhỏ nhoi của SL để chúng ta cùng vui thêm được một ngày, bạn nhé.heartbeerchug

























Như Phương
#369 Posted : Sunday, November 1, 2009 9:36:41 AM(UTC)
Như Phương

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 312
Points: 0

Sương Lam thân

Xin góp vui cùng niềm hạnh phúc mà SL cùng gia đình đang được hưởng.
Mya rất dễ thương, cặp mắt đẹp và thông minh của bé làm ông bà nội.... đắm đuối lắm nhỉ.

Vào đây np thấy lạc lối ra, vì những sưu tầm của SL và những pps mà Minh Nhật đã góp nhặt làm cho trang nhà của SL thêm phong phú và....tĩnh lặng.

tình thân

minh nhat
#370 Posted : Monday, November 2, 2009 12:18:03 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

Minh Nhật chào chị Như Thương em rất vui khi thấy chị đến đây và em được hân hạnh đựoc quen biết chị , em mong là chị ghé vào thường nhe chị..RoseChị Sương Lam ơi em ghé vào và được nhìn những hình ảnh hạnh phúc của ông bà và bé Mya..em bé xinh quá thật là dễ thương.Nhiều khi em nghĩ những lúc mình buồn hay lo âu điều gì thì cứ tìm đến những đứa trẻ tự nhiên sẽ thấy được sự bình yên..ở tụi nó không vướng bận môt điều gì suốt ngày cứ vui với nó thì dù có lớn bao nhiêu mình cũng là trẻ thơ..và em nhìn chị thấy thật hạnh phúc.Em cầu mong cho anh chị và tất cả luôn trẻ trung và hồn nhiên như vậy..Hôm nay em gửi đến các chị những hình ảnh trong Slide show PPS..Những cái lớn nhất của đời người































Minh nhật xin thân ái chúc các chị và các anh trong gia đình PNV một tuần mới với thật nhiều hạnh phúc..
Sương Lam
#371 Posted : Wednesday, November 25, 2009 3:07:27 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)


Chào các bạn,
Nhân ngày Lễ Tạ Ơn, SL xin gửi lời cám ơn đến tất cả các anh chị em trong gia đình Diễn Đàn Phụ Nữ Việt đã đem đến cho SL những niềm vui nho nhỏ trong ngày mỗi khi SL vào đây tâm tình và học hỏi.Rose
Xin chúc tất cả các anh chị em được dồi dào sức khoẻ và thân tâm an lạc.beerchug
Sương Lam



SL phụ trách mục Một Cõi Thiền Nhàn trong trang văn nghệ của Oregon Thời Báo tại Portland, Oregon xuất bản hằng tuần tại địa phương SL cư ngụ.

Cũng trong ý nguyện đóng góp và chia sẻ những niềm vui nho nhỏ trong ngày với bạn bè, thân hữu ở Portland, nơi SL đã sống hơn 20 năm qua, gọi là chút tình cảm quý mến dành cho nhau, cho nên SL đã nhận phụ trách mục này ở tuần báo Oregon Thời Báo. Đây cũng là niềm vui trong ngày của SL ở vào cái tuổi "lục thập nhi nhỉ thuận" này.Smile

Nhân mùa Lễ Tạ Ơn, SL có chia sẻ tâm tình nho nhỏ dưới đây với các thân hữu của SL ở Portland, Oregon. Xin mời các bạn cùng vui với SL với SL và các thân hữu ở Oregon của SL nhé. Xin cám ơn các bạn.heart


Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ tám của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Bây giờ là mùa lễ Tạ Ơn. Sống trong cõi đời này chúng ta mang ơn rất nhiều người và cũng một đôi lần chúng ta đã làm cho người khác phải cám ơn ta.

Đạo đức văn hóa Việt Nam đặt nặng việc tri ân báo đáp với những kẻ đã ban ơn cho ta

Chúng ta mang ơn Tổ tiên, cha mẹ đã sinh thành dưỡng dục chúng ta khôn lớn thành người.
Chúng ta thường nghe những câu ca dao, tục ngữ như sau:

"Con người có Mẹ có Cha
Như cây có cội, như sông có nguồn"


Có những bài hát nhắc nhở chúng ta phải biết nhớ ơn tổ tiên, cha mẹ:

"Uống nước nhớ nguồn
Làm con phải nhớ
Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra"


Những người không biết nhớ ơn cha mẹ là hạng người bất hiếu. Thật đáng trách!

Ngoài xã hội, chúng ta cũng đã từng mang ơn Thầy Cô giáo đã dạy dỗ và truyền trao cho chúng ta những kiến thức cần thiết để cho đời sống chúng ta đuợc thăng hoa tốt đẹp:

"Gươm vàng rớt xuống hồ Tây
Công Cha cũng trọng, nghĩa Thầy cũng sâu"


Chúng ta mang ơn những chiến sĩ đã hy sinh vì tổ quốc để cho chúng ta đưọc sống còn trong tự do, hạnh phúc. Chúng ta cũng mang ơn những người dân bản xứ đã mở rộng vòng tay đón nhận chúng ta để chúng ta được sống an bình nơi tha hương xứ lạ. Chúng ta cám ơn những bạn bè thân mến, những thiện hữu tri thức đã chia sẻ với chúng ta những vui buồn trong cuộc sống.
Còn nhiều lắm những người chúng ta phải mang ơn trong cuộc đời này, phải không bạn?

Chắc hẵn Bạn sẽ đồng ý với tôi qua lời thơ dưới đây:

"Tôi viết xuống đây bài thơ cảm tạ
Đến Phật, Trời ban hồng phúc thiện duyên
Giúp cho tôi hiểu nghiệp quả, nhân duyên
Nhận ân nghĩa, phải tri ân đền đáp" (SL*)


Trong việc cho và nhận đôi khi chỉ cần hai chữ "cám ơn" cũng đã làm thay đổi hẵn cuộc đời của một tên cường đạo, nếu kẻ ấy biết giá trị của hai chữ Cám Ơn .
Xin mời quý bạn đọc qua chuyện Thiền nho nhỏ dưới đây:

Trộm Cướp Giác Ngộ

Có một tên cường đạo đến đánh cướp Thiền Sư Thất Lý trong lúc Ngài đang công phu chiều:
- Đưa tiền đây, nếu không ta sẽ lấy cái mạng già của ngươi.
- Ta đang tụng kinh, tiền trong ngăn kéo, ngươi hãy tự lấy, nhưng nhớ chừa cho ta một ít để nộp thuế.
Tên cường đạo vơ vét tiền rồi bỏ vào bao tính chuồn đi. Nhà sư bảo:
- Nhận đồ người khác nên biết cám ơn chứ !
Hắn trả lời « ca’m ơn » rồi ra đi.

Sau đó tên cướp bị bắt vì đã gây nhiều tiền án, trong đó có khai là có lấy tiền của Thiền sư.
Quan cho mời Thiền sư đến đối chứng lời khai, bèn hỏi:
- Tên này cướp tiền của ông phải không ?
Thiền sư nói:
_ Hắn không có cướp tiền của tôi. Tiền thì tôi cho hắn và hắn cũng đã cám ơn tôi rồi.
Sau khi mãn hạn tù về, tên cướp liền đến Thiền sư Thất Lý xin làm đệ tử .

Lời bình : Bỏ đao xuống, đồ tể thành Phật. Đó là việc khó có. Dùng sức mạnh gì để khiến người bỏ đao xuống đây ?

(Nguồn : Trích trong Thiền là gì? Biên soạn: Giác Nguyên)


Đọc chuyện xưa tích cũ trong Cổ Học Tinh Hoa chúng ta đã từng nghe nhiều điển tích như một Kinh Kha vì muốn đền ơn tri ngộ của Công tử Đan đã phải hy sinh tánh mạng khi thích khách Tần Vương hoặc một Dự Nhượng ba lần đâm gươm vào áo của Triệu Tương Tử xong rồi đâm gươm vào cổ tự tử chết để đền ơn Trí Bá. Đó là những danh sĩ ngày xưa để lại tiếng tốt muôn đời vì hai chữ tri ân và báo đáp.

Chúng ta cũng thường nghe nói "Đông Tây không bao giờ gặp nhạu" Tuy nhiên người viết thấy đôi khi Đông Tây cũng gặp nhau qua sự cho ơn và nhận ơn như sau:
Trong Đông phương xử thế với Viễn Thị Thế Phan:

“Làm ơn cho ai thì chớ kể
Chịu ơn của ai thì chớ quên”


Trong Tây Phương xử thế với Ngạn ngữ Tây Ban Nha:

“Người cho phải làm thinh
Người nhận phải nói”


Như vậy, chúng ta có thể hiểu cả Đông và Tây đều đồng ý như nhau là người ban ơn cần “Thi ân bất cầu báo” nhưng người nhận ơn cần phải ghi nhớ trong lòng để mà trả ơn người đã ban ơn cho mình. Bạn đồng ý chứ?

Bây giờ vẫn còn mùa Thu phải không bạn? Người viết xin mời quý bạn thưởng thức đêm thu, trăng lặn, quạ kêu, nửa khuya nghe tiếng chông chùa ngân vang vang qua bài thơ Phong Kiều Dạ Bạc của Trương Kế dưới đây:

Phong Kiều Dạ Bạc

Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hàn Sơn Tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền

Trương Kế

Nhiều tác giả Việt nam đã phỏng dịch bài thơ này. Tuy nhiên người viết thích nhất bài thơ dịch của thi sĩ Tản Đà dưới đây:

Trăng tà tiếng quạ kêu sương
Lửa chài, cây bến sầu vương giấc hồ
Thuyền ai đậu bến Cô Tô
Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San.


Tản Đà

Biết ơn là trí nhớ của trái tim, phải không Bạn? Nhân mùa Thanksgiving năm nay, người viết xin cám ơn tất cả quý độc giả của Oregon Thời Báo và quý khán thính giả của Little Saigon Oregon Tivi đã dành cho SL nhiều cảm tình tốt đẹp qua các sinh hoạt của SL trên hai phương tiện truyền thông này. Nếu không được sự thương mến, ủng hộ và khích lệ của ban điều hành Oregon Thời Báo, của đài Little Saigon Tivi, thì người viết không thể tâm tình với quý độc giả, quý khán thính giả được.
Người viết xin mượn hai câu thơ dưới đây để thay cho lời cám ơn của SL gửi đến toàn thể quý vị trong ngày Lễ Tạ Ơn năm nay:

"Waking up every morning we thank God
For giving us one more day to LOVE".

Có người dịch như sau:

"Cám ơn Đời mỗi sớm mai thức dậy,
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương!"


Xin chúc phúc và chúc sức khoẻ đến toàn thể quý vị.


Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Nguồn: ORTB số 398 ngày 11-20-09)

minh nhat
#372 Posted : Wednesday, December 16, 2009 9:42:59 AM(UTC)
minh nhat

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 65
Points: 0

Chị ơi lâu quá rồi em không thấy chị về nhà..chị lại bận bịu quá rồi..khu vườn trở thành vắng vẻ đìu hiu..chỉ còn vài hôm nữa thôi Chúa ra dời và một năm mới lại đến..Em nhớ chị và các anh chị của gia đình Phụ nữ Việt..em xin đem tặng đén chị và các chị một vầng trăng..

Tặng một vầng trăng


Một vị thiền sư nọ cất túp lều tranh trong rừng sâu sống ẩn dật tu luyện không tranh đua với đời. Thiền sư tiếp xúc với cỏ cây nhiều hơn con người cho nên tâm hồn ông rất thanh thản vô vi. Một đêm trăng sáng vằng vặc, ông đi dạo chơi trong núi, giữa khung cảnh thanh tịnh huyền ảo đó, ông đột nhiên khai ngộ ra tự tính bát nhã đã tiềm ẩn từ lâu trong người.

Nhà sư vui mừng rảo bước ra về, không ngờ nơi ông tu hành đang có sự viếng thăm của một kẻ trộm. Tội nghiệp cho tên trộm, hắn không tìm thấy được vật gì quí giá trong túp lều tranh đành thất thểu bước ra thì chạm mặt nhà sư. Thật ra thì nhà sư đã về đến nhà từ lâu nhưng ông ngại sẽ làm cho tên trộm giật mình, vì vậy ông đã nấn ná phía bên ngoài đợi cho tên trộm bước ra, tay ông cầm sẵn chiếc cà sa bạc màu mà ông đã mặc nhiều năm trên người. Tên trộm hơi bỡ ngỡ chưa biết phải làm sao thì nhà sư đã lên tiếng:

- Con lặn lội đường xa đến thăm, ta không nỡ để con ra về tay không. Trời về khuya gió lạnh, con hãy cầm đỡ tấm cà sa này xem đó như một món quà nhỏ của ta tặng.

Nói xong ông khoác chiếc áo cũ lên người tên trộm, con người đáng thương cảm thấy ngỡ ngàng, hắn lầm lũi ra đi mà không nói được một lời.

Nhìn theo kẻ trộm dần dần khuất vào bóng đêm, nhà sư thở dài lẩm bẩm:

- Hỡi kẻ đáng thương, ta ước gì có thể tặng cho con một vầng trăng sáng vằng vặc của đêm nay.

Nhà sư không tặng được vầng trăng cho tên trộm cho nên ông cảm thấy xốn xang. Trong đêm sáng trăng thanh tịnh này, không có gì đẹp và thanh khiết cho bằng ánh trăng. Khi ông muốn mang ánh trăng tặng cho người khác, ngoài cái đẹp của sự vật, còn có một ý nghĩa trong sạch và thanh thoát cho tâm hồn. Từ ngàn xưa, những vị Đại Đức của Thiền Tông thường dùng ánh trăng để tượng trưng cho tự tính của con người, lý do là vầng trăng đêm mang ánh sáng dịu dàng, bình đẳng chiếu sáng khắp nơi. Làm thế nào để tìm cho được một ánh trăng sáng trong tâm hồn thường là mục tiêu của người theo đạo Thiền. Dưới mắt của nhà sư, kẻ trộm kia bị dục vọng làm mờ đôi mắt, cũng như vầng trăng sáng bị mây đen che phủ. Một con người không tìm được hướng đi, không tự chiếu sáng lấy mình, chính là một điều vô cùng bất hạnh.

Sáng hôm sau, khi ánh bình minh đánh thức ông dậy, nhà sư mở mắt ra thì thấy tấm áo cà sa đã được xếp ngay ngắn đặt bên cạnh từ lúc nào. Nhà sư cảm thấy vui mừng hơn bao giờ hết, ông lẩm bẩm nói rằng:

- Cuối cùng thì ta cũng tặng được cho con người đáng thương kia một vầng trăng sáng rồi.

Chắc là bạn không thể ngờ là vầng trăng cũng có thể trở thành một món quà tặng. Điều này kể ra cũng lý thú lắm nhỉ. Trong cuộc sống thực tế của chúng ta, có những sự vật vô hình không thể nào làm quà tặng được. Dĩ nhiên là bạn không thể nào nói với người ăn mày ngoài đường như thế này: "Tôi tặng cho ông một chút từ bi". Chúng ta chỉ có thể dùng số lượng tiền bạc hoặc hiện vật nhiều hay ít để đo lường tấm lòng từ bi đó. Cũng như bạn không thể nào nói với người yêu của bạn rằng: "Anh tặng cho em 100 cái tình yêu", bạn chỉ có thể tặng cho nàng 100 đóa hoa hồng. Cũng từ số lượng hoa hồng, người ta có thể đo lường được mức độ say đắm và tấm lòng trung kiên với người yêu. Tuy rằng lối tính toán và đo lường này không phải lúc nào cũng chính xác. Đôi khi người tặng hoa hồng có thể lại là người thật lòng thương yêu và tình yêu của họ lại còn nồng nàn và chín chắn hơn cả những người tặng hột xoàn cho người đẹp nữa, bạn ạ.

Thế nhưng trên cõi đời này, có nhiều sự việc như tình bạn, tình yêu, chính nghĩa, hạnh phúc, bình an, trí tuệ đều là những thứ vô giá mà chúng ta không thể nào dùng những sự vật hữu hình để đo lường. Đây cũng là một điều làm cho giữa con người và con người có những sự hiểu lầm nhau trên giá trị của những sự việc vô hình trừu tượng. Con người thường dùng những vật hữu hình để diễn đạt những tín hiệu của tâm linh, như là tình yêu thương, lòng hiếu thảo, sự biết ơn chẳng hạn. Thế nhưng trong quá trình để đo lường những sự việc vô hình đó chắc chắn thế nào cũng có những chênh lệch, mà sự chênh lệch này thường khiến cho bạn bè hiểu lầm, tình ruột thịt trở thành thù nghịch, kẻ yêu nhau trở thành nghi kỵ, thù ghét nhau.

Những tình cảm vô hình giá trị đó có một sự tiếp cận với triết lý của Phật Học: "chỉ có thể lãnh hội mà không thể nào truyền đạt". Thí dụ như một cái siết tay thân mật giữa đôi bạn thân, một nụ hôn nồng cháy của đôi tình nhân, một nụ cười âu yếm giữa vợ và chồng, một tiếng kêu mẹ thân yêu thắm thiết, hoặc một lời cầu chúc đẹp đều là những món quà tặng cho nhau quí giá nhất mà không có một khối lượng tiền của nào có thể mua được.

Trên thế gian không có một phương thức cố định nào có thể huấn luyện cho con người biểu lộ những tình cảm vô hình đó. Thế nhưng theo tôi nghĩ, phương pháp duy nhất để huấn luyện cho bản ngã có thể diễn đạt được những tình cảm này là chúng ta hãy quay lại phán xét về chính bản thân, tìm nhiều phương thức để làm giàu nhân cách, khiến cho bản thân chúng ta trở thành thuần thiện, nhiệt tình, vô tư thì tự nhiên những tình cảm vô hình bạn dành cho kẻ khác sẽ biểu hiện một cách rõ ràng trên sắc diện.

Khi sự chân thành của bạn có thể lộ ra trên sắc diện thì lúc đó bạn có thể tặng một vầng trăng cho kẻ khác mà chắc chắn đối phương sẽ dễ dàng nhận được món quà quí giá này.

Nếu lúc nào chúng ta cũng giữ được tấm lòng trong sạch, tính tình khoan dung, tự tâm yên tĩnh, lục căn thanh tịnh thì đừng nói một ánh trăng mà nhiều ánh trăng cũng có thể làm quà tặng cho kẻ khác được. ánh trăng không chỉ đơn thuần dùng để tặng cho nhau mà còn có thể chiếu sáng lẫn nhau, soi đường cho nhau, hồi hướng cho nhau.
Vì vậy khi nhà sư nói với tên trộm: "Ước gì ta có thể tặng cho con một vầng trăng sáng", đó chính là tiếng nói của một tấm lòng từ bi, trong sạch. Tấm lòng từ bi đã khiến cho kẻ trộm cảm nhận được và xấu hổ vì hành động bất lương. Hắn đã ngộ đạo và quay lại con đường phúc thiện tràn đầy ánh sáng.

Tác giả: Lâm Thanh Huyền
Dịch giả: Phạm Huê


Sương Lam
#373 Posted : Tuesday, December 22, 2009 7:45:42 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Minh Nhật ơi,
Cám ơn em đã trông nom giúp nhà dùm chi. Kể từ ngày chị mở thêm một vườn MCTN ngay trên ORTB ở Portland, nơi chị đang sống, thì chị bận rộn quá chừng vì mỗi tuần chị phải có mặt trên trang 35 ORTB. Bà con ở đây đã ủng hộ và khích lệ tinh thần chị nhiều quá nên chị không thể phụ lòng bà con được, em ạ!
Thật cảm động khi có nhiều ông, bà mà chị không quen biết gọi phone thẳng đến nhà chị(mặc dầu chị giới hạn chỉ cho số phone của chị với bạn bè thân mà thôi) tâm tình với chị rằng: "Trong khi nhiều người viết bài chửi bới, mạ lị nhau mà cô SL lại viết bài hiền lành, chơn chất quá! Cô viết văn giống như là đang nói chuyện với tôi vậy. Tuần nào tôi cũng đọc bài của cô để cho tâm hồn thanh thản một chút, chứ đọc những bài chửi bới nhau hoài, chán quá!"

Em nghe như thế có thấy vui và cảm động không? "Tu đâu cho bằng tu nhà", mình ở địa phương nào, nếu được bà con thương mến thì mình không nên phụ lòng bà con phải không em? Bởi thế chị cứ bị xoay mòng mòng đó em!Tongue
Thôi thì để chị ra ngoài làm công quả một chút, em nhé. Khi nào rảnh em vào giúp chị lo vườn MCTN ở PNV nha em. Chị em mình chia nhau làm công quả tốt, nha em.Smile

Hôm nay SL xin gửi đến các bạn Nụ Cười dưới đây để cám ơn MN và các bạn đã ủng hộ và khích lệ SL trong mục MCTN này.

Một Cõi Thiền Nhàn
Sương Lam


Chào quý bạn,

Đây là bài thứ mười một của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Có lẻ bạn cũng thường nghe nói “Một nụ cười bằng mười liều thuốc bổ” vì nụ cười thường đem đến cho bạn niềm vui và hạnh phúc.
Khi nhìn một bé thơ đang ngủ, thỉnh thoảng bé nở nụ cười thật hồn nhiên theo như lời mụ bà dạy, người ta cho rằng thế, chắc chắn bạn sẽ thấy cả một thiên đường hạnh phúc trong nụ cười của bé thơ đang ngủ trong nôi kia:

Ông lặng lẻ ngắm nụ cười của bé
Ôi! Ngây thơ, vô tội, nét hồn nhiên
Không lo âu, không một chút ưu phiền
Không vướng bụi trần gian đầy tội lỗi

Không cần biết cuộc đời đầy gian dối
Trong giấc mơ bé chỉ gặp bà tiên
Dạy bé ngoan, bé giỏi, bé dịu hiền
Thương cha mẹ, thương ông bà nội ngoại

(Một Lời Cho Bé Nhỏ - SL*)

Những giờ phút tôi được đùa vui với cô cháu nội Mya Ngọc Vy 3 tuổi của tôi, tôi thấy hình như tôi đã quên đi những phiền muộn, nếu có, trong ngày. Cái miệng nhỏ xíu của Mya líu lo hát những bài hát tiếng Việt mà tôi hoặc mẹ của bé dạy, đôi tay nhỏ nhắn của bé múa may theo điệu nhạc khi tôi và cháu cùng hát và múa bài Con Công:

Con công nó múa.
Nó múa làm sao,
Nó thụt cổ vào
Nó xoè cánh ra
Là lá la là la!



Rồi hai bà cháu nhìn nhau cười nắc nẻ. Tôi thấy hình như:

Thiên đưòng không ở đâu xa
Ở ngay thế giới ta bà này đây
Trong lời ca hát thơ ngây
Miệng cười tay múa, hây hây má hồng (SL*)



Theo quan điểm của các nhà tâm lý học, cười là một kiểu thư giãn, nó giúp cho tinh thần sảng khoái. Cười là một phương thuốc chống lại các bệnh tâm lý như trầm cảm, buồn phiền. Hài hước và nụ cười là những vũ khí đánh tan nhưng đau khổ tinh thần và giúp chúng ta tự bảo vệ. Cười là một quá trình tự bảo vệ: một kiểu chạy trốn khỏi những buồn phiền, lo âu

Trên thực tế, nụ cười không chỉ mang lại hiểu quả về tâm lý mà còn mang lại nhiều hiệu quả về sinh lý. Khi chúng ta cười, cơ hoành chịu những tác động co và giãn liên tục, giống như tập thể dục: phổi, vùng bụng dưới và hệ thống tim mạch.
Nghiên cứu mới nhất của trường đại học Maryland ở Mỹ đã nói rằng: cười có tác dụng phòng tránh các bệnh tim mạch, đặc biệt là nhồi máu cơ tìm. (trích trong internet)

Một người bạn phương xa vừa gửi đến người viết danh sách 116 kiểu cười: cười nắc nẻ, cười e thẹn, cười khúc khích, cười híp mắt, cười xã giao, cười tình, cười e thẹn v...v.. Người viết thích nhất là nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ và nụ cười hóm hỉnh tếu tếu của người lớn vì những nụ cười này đem đến cho người viết một sự anh tĩnh tinh thần và niềm vui trong ngày.

Mời bạn đọc bài thơ dưới đây đã được người viết sưu tầm trên internet:

Thở ra hít vào

Trăm năm trong cõi người ta
Ai ai cũng phải thở ra hít vào
Trăm năm trong cõi người nào
Ai ai cũng phải hít vào thở ra
Xa xa như ở nước Nga
Người ta còn phải thở ra hít vào
Gần gần như ở nưóc Lào
Người ta cũng phải hít vào thở ra
Nói chung trong cõi người ta
Ai ai cũng phải thở ra hít vào

Bạn sẽ cười như thế nào khi đọc bài thơ vui vui như thế ? Hy vọng bạn cũng sẽ cười tủm tỉm như người viết vì tính chất tếu tếu của bài thơ. Thế là bạn đã có một niềm vui trong ngày rồi đấy nhỉ?

Trong dịp Lễ Tạ Ơn vừa qua, bài viết Chỉ Một Nụ Cười của tác giả Hoàng Thanh được phổ biến trên liên mạng là một bài viết thật cảm động vì chỉ có một nụ cười của một cô dược sĩ trẻ trao cho một nữ bệnh nhân già, bịnh tật, cô đơn người Mỹ mỗi lần bà đến dược phòng của cô để lấy thuốc có thể giúp một người có thêm nghị lực để sống còn.
Mời bạn đọc qua một trích đoạn bài viết này, bạn sẽ thấy một nụ cười nhân hậu được trao ra có giá trị như thế nào?

... « Tôi mở tấm thiệp và xúc động nhìn những nét chữ run rẩy, xiêu vẹo:
Dear Thanh,
My name is Josephine Smiley, but life does not "smile" to me at all. Many times I wanted to kill myself, until the day I met you in this pharmacy. You are the ONLY person who always smiles to me, after the death of my husband and my son. You made me feel happy and help me keep on living. I profit this Thanksgiving holiday to say "Thank you", Thanh.
Thank you, very much, for your smile...
Rồi bà ôm tôi và bà chảy nước mắt. Tôi cũng vậy, tôi đứng mà nghe mắt mình ướt, nghe cổ họng mình nghẹn... Tôi thật hoàn toàn không ngờ được rằng, chỉ với một nụ cười, mà tôi đã có thể giúp cho một con người có thêm nghị lực để sống còn.
Đó là lần đầu tiên, tôi cảm nhận được cái ý nghĩa cao quý của ngày lễ Thanksgiving.”


Xin cám ơn cô dược sĩ Hoàng Thanh, tác giả của bài viết Chỉ Một Nụ Cười.

Như vậy, bạn hãy trao ra nụ cười với mọi người, bạn không mất gì cả nhưng trái lại, bạn sẽ nhận lại rất nhiều, phải không bạn?

Nói chuyện nay thì cũng cần nhắc đến chuyện xưa về nụ cười của các thánh nhân, bạn nhé!
Xin mời bạn đọc qua mẫu chuyện cười dưới đây:

Nhân Trung Dài

Một hôm, Vũ Đế nhà Hán nói với các quan:
- Ta xem trong sách tướng có câu: Người ta nhân trung dài một tấc thì sống lâu một trăm tuổi.
Đông Phương Sóc đứng bên phì cười:
Các quan bắt tội vô phép.
Đông Phương Sóc cất mũ tạ tội:
- Muôn tâu Bệ hạ, kẻ hạ thần đâu dám cười Bệ hạ, mà cười cái ông Bành Tổ mặt dài mà thôi.
Vua hỏi:
- Sao lại cười ông Bành Tổ?
Đông Phưong Sóc thưa:
- Tục truyền ông Bành Tổ sống tám trăm năm. Nếu quả thực câu trong sách tướng mà Bệ hạ nói là đúng, thì nhân trung của ông ấy phải dài đến tám tấc, thì mặt ông dễ thuờng phải cao đến một trượng.
Vũ Đế nghe nói, bật cười, tha tội cho ông.
Sử Ký


Xin mời bạn đọc tiếp thêm một nụ cười Thiền dưới đây:

Lồng đèn tắt

Ngày xưa bên Nhật người ta dùng lồng đèn bằng tre hay bằng giấy trong đó để một ngọn đèn.
Có một người mù một đêm đến thăm người bạn, được bạn tặng một cái lồng đèn để cầm đi lúc trở về nhà.
Người mù nói:
- Tôi đâu có cần dùng đèn. Với tôi, ngày cũng như đêm, sáng cũng như tối, chả có gì phân biệt.
Người bạn trả lời:
- Đúng! Nhưng nếu anh không xách lồng đèn, kẻ khác có thể đụng vào anh. Hãy cầm nó mà đi đường
Anh mù bằng lòng.
Nhưng đi không được bao xa thì bị người đi đưòng đụng phải. Anh mù la lên:
- Không thấy cái đèn tôi cầm trên tay hay sao?
Người đi đường mỉm cười nói:
- Nó đã tắt hồi nào rồi! Anh không hay sao? Tội chưa?
Lời bình:
Hãy tự thắp sáng tuệ giác của mình. Tiến thẳng bằng đôi bàn chân và nhìn bằng con mắt chơn thật. Đừng đi bằng đầu gối và vay mượn sự Giác Ngộ, dù là của Phật, vì nó có thể tắt bất cứ lúc nào.
Thiền truyện
( Nguồn: Trích trong Cái Cười Của Thánh Nhân của Thu Giang Nguyễn Duy Cần)

Danh sĩ Nguyễn Công Trứ đã tìm được những nụ cười Nhàn qua bài thơ dưới đây. Xin mời các bạn thưởng thức.

Cầm kỳ thi tửu
Đường ăn chơi mỗi vẻ mỗi hay,
Đàn năm cung réo rắt tính tình dây,
Cờ đôi nước rập rình xe ngựa đó.
Thơ một túi phẩm đề câu nguyệt lộ,
Rượu ba chung tiêu sái cuộc yên hà.
Thú xuất trần, tiên vẩn là ta,
Sánh Hoàng Thạch, Xích Tùng, ờ cũng đáng !
Cầm tứ tiêu nhiên, kỳ tứ sảng
Thi hoài lạc hĩ, tửu hoài nồng.
Một chữ nhàn giá lại đáng muôn chung
Người ở thế dẩu trăm năm là mấy.
Sách có chữ "nhân sinh thích chí"
Đem ngàn vàng chác lấy chuyện cười,
Chơi cho lịch mới là chơi,
Chơi cho đài các, cho người biết tay.
Tài tình dễ mấy xưa nay.

Nguyễn Công Trứ

Cười sẽ làm cho bạn trẻ và khỏe ra như các nhà y học đã nói. Xin hãy trao nhau nụ cười vui vẻ và nhân hậu mỗi khi chúng ta có dịp gặp nhau, bạn sẽ nhận được niềm vui và nụ cười.
Xin chúc phúc và chúc sức khoẻ các bạn.

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Nguồn: ORTB số 401 ngày 12-11-09)

Nhân dịp Giáng Sinh, SL xin chúc quý bạn trong Diễn đàn PNV
MỘt Giáng Sinh Vui Vẻ và Một Năm mới An Lành, Hạnh Phúc.


Sương Lam
#374 Posted : Sunday, December 27, 2009 8:54:13 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Smile
Sương Lam
#375 Posted : Sunday, December 27, 2009 9:05:15 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào quý bạn,
Noel qua rồi, chắc quý bạn và gia đình vẫn còn " ngất ngây" vơ'i dư âm của muà Giáng Sinh, hổng chừng bạn lại bận rộn đi shopping mua thêm những gì sale 50% sau mùa GS hoặc đi đổi, trả những món quà không vừa ý nữa chứ.Smile
SL ngồi chờ Mya gọi YM và webcam sang , nên SL vào đây post thêm một bài tâm tình về Giáng Sinh để quý bạn đọc cho vui nhé.



(Đố quý bạn Mya ngồi ở đâu? Wink)


Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ mười ba của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.


Portland tháng 12 năm nay có những cơn mưa lạnh rỉ rả suốt tuần lễ. Nhìn mưa rơi bên song cửa mà buồn đến nẫu ruột nẫu gan. Các bạn của người viết ở Cali đến chơi cứ bảo tại sao tôi lại thích ở một nơi buồn và mưa nhiều thế!?
Thế mà tôi đã sống ở nơi “phố nhỏ đìu hiu” này đã hơn 20 năm qua vì Portland trong trái tim nhỏ bé của người viết, lại là một Dalat diễm tình và thơ mộng với bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông với sương lam giăng đầy khắp nẽo, mà hồi nhỏ tôi ao ước đưọc sống ở đấy. Cái tên Sương Lam mà tôi chọn làm bút hiệu từ lúc tôi mới bắt đầu biết làm thơ tình năm 15 tuổi đã gắn liền với đời sống thơ văn nghệ thuật của tôi 50 năm qua và cuối cùng tôi đã chọn Portland là nơi vui thú điền viên dù thân nhân và bạn bè đã nhiều lần “dụ khị” tôi đi định cư ở nơi khác. Ấy có phải là duyên phúc khi tôi đạt được mộng ước của mình là được sống ở một Dalat thứ hai theo cách nghĩ của tôi dù nơi đây buồn lắm!

Thú thật, mỗi lần tôi cất bước giang hồ đến những nơi xa lạ khác và ngay cả khi về thăm lại quê hương Việt Nam, tôi cứ mong chấm dứt sớm chuyến du ngoạn đường xa xứ lạ để tôi quay về lại với ngôi nhà nhỏ bé của mình ở Portland, để ngắm nhìn lại mảnh vườn sau có cây hồng, cây lê, có hoa tulip, hoa đào mà tôi đã ra công vun trồng mấy chục năm qua. Nhưng có lẻ nguyên nhân tình cảm sâu xa nhất là được vui đùa với cô cháu nội yêu quý Mya Ngọc Vy của tôi sau bao ngày xa vắng.
Có lẻ tình cảm thiêng liêng này mới là nguyên nhân chính làm cho tôi yêu Portland thêm hơn nữa, dù nơi đây có mưa lạnh buồn hiu.

Dông dài như thế để có thể nói rằng mọi chuyện ở đời hình như là do duyên nghiệp cả. Có những sự việc nhiều khi không đem đến cho chúng ta kết quả như chúng ta hằng mong đợi hoặc đôi khi còn làm cho mình đau khổ nữa. Trong phạm vi gia đình nhỏ bé của chúng ta, đời sống vợ chồng đôi khi cũng đem đến cho chúng ta nhiều điều phiền muộn vì nếu vợ chồng không thông cảm, hổ trợ tinh thần cho nhau thì một “nữa cái xương sườn kia” kia có thể là “nữa hồn thương đau” của ta đó. Một người thích thơ văn, nghệ thuật, thích hoạt động xã hội nếu không đưọc sự thông cảm, ủng hộ, khích lệ của người phối ngẫu thì ít nhiều gì thiện chí và khả năng của người ấy cũng bị hao mòn, giảm thiểu và ta cảm thấy đau buồn lắm. Một người làm được việc tốt, giúp đỡ, chia sẻ những điều ích lợi chung cho tha nhân thì thân nhân của họ cũng được chung hưởng phúc báo của những việc tốt, thiện lành đó, cho nên chúng ta cũng cần nên khích lệ, ủng hộ tình thần của họ. Có như thế thì cuộc đời sẽ tươi đẹp hơn nhỉ?

Nếu hiểu rằng, trong cuộc đời của ta có những thuận duyên làm cho tài năng và thiện chí của ta phát triển tốt đẹp thì cũng có những nghịch duyên làm cho ta phải kiên trì và phấn đấu khắc phục những trở ngại đó với cái tâm an bình và nhẫn nhục. Hy vọng sẽ có một ngày, chúng ta sẽ đạt được kết quả mà ta mong ước. Việc gì cũng cần phải có thời gian để cho mọi việc được tiến hành tốt đẹp, phải không bạn?

Xin mời bạn cùng đọc với người viết mẫu chuyện ngắn dưới đây


Càng gấp càng chậm


Có chàng thanh niên lên núi xin một dị nhân truyền dạy kiếm pháp, anh ta thưa:

- Bạch sư phụ, nếu như con nỗ lực học tập, chừng bao lâu mới học xong?
- Có lẻ mười năm.
- Cha con tuổi càng cao, con phải lo trở về hầu hạ. Nếu như con càng nhiệt thành nỗ lưc học tập hơn nữa cần chừng bao lâu?
- À! Như thế thì cần ba mươi năm.
- Sư phụ trước đã nói mười năm, bây giờ lại nói ba mươi năm. Con không ngại bất cứ lao khổ nào. Xin sư phụ dạy trong thời gian ngắn nhất để học thành đạt.
Vị kiếm sư đáp:
- Như thế thì phải theo học nơi ta bảy mươi năm mới thành tựu.

Lời bình: Người mong thành công sớm để được lợi gần hơn phân nữa, là kẻ “dục tốc bất đạt”.
“ Tâm bình thường là Đạo”, chính là lẽ này, càng muốn mau thành công, tỏ ra thiếu
chí nhẫn nại thì không thể học thiền được.

(Nguồn: Thiền là gì? Biên soạn – Giác Nguyên)

Người viết may mắn được thừa hưởng cái tính ham đọc sách của cha tôi nên rất thích văn chương, thơ phú. Khi cha mẹ tôi còn sống, tôi thường hay viết thư về thăm hỏi sức khoẻ ba má tôi. Trong thư, tôi thường hay tả tình tả cảnh sinh hoạt của gia đình nhỏ bé của tôi nơi xứ người như một bài văn, bài thơ. Mỗi lần về thăm ông cụ, tôi thấy dưới gối nằm của ba tôi là những bức thư của tôi được xếp cẩn thận trong một bìa giấy. Ba tôi nói với tôi là cụ đọc đi đọc lại những bức thư này mãi vì những bức thư này đem niềm vui tình cảm đến với cụ trong tuổi gíà. Cha tôi cũng biết làm thơ. Ba tôi bảo tôi đọc, phê bình, thảo luận với cụ về những bài thơ cụ viết vì có lẻ chỉ có tôi là người chịu nói chuyện thi văn với cụ vì tôi cũng thích thơ văn. Tôi thấy cha tôi vui, dĩ nhiên là tôi cũng vui theo vì ít ra tôi cũng làm được một việc gì đó làm cho ba tôi vui, dù rất tầm thường là tôi chỉ ngồi nói chuyện tào lao với cụ về thơ văn cho cụ vui được ít phút giây. Rồi cũng từ đấy, tôi càng ngày càng thích viết văn làm thơ vì lúc nào cũng có người luôn luôn ủng hộ và khích lệ tôi. Người đó chính là ba tôi. Con xin cảm tạ ân đức của ba đã cho con một niềm vui tinh thần thanh nhã.
Kể từ ngày ba tôi qua đời, tôi đã mất đi một người bạn tri kỷ ngoài tình cha con. Bây giờ, tôi vẫn tiếp tục chia sẻ tâm tình của tôi với những người bạn mà tôi quen biết vì chính nhờ có họ mà đời sống tình cảm và tinh thần của tôi được phát triển tốt đẹp hơn vì họ luôn khích lệ, hỗ trợ tinh thần tôi. Đó là những thuận duyên tốt đẹp bên cạnh những nghịch duyên mà tôi gặp phải.

Bây giờ là Mùa Giáng Sinh, mùa của yêu thương và chia sẻ niềm vui. Tôi tuy là Phật tử nhưng năm nào nhà tôi cũng trưng bày cây thông với đèn hoa rực rỡ trước sân và có một bửa tiệc xum họp gia đình trong ngày Giáng Sinh vì đây cũng là dịp để tôi chia sẻ niềm vui và xum họp với người thân trong gia đình tôi.

Tôi rất kính trọng niềm tin tâm linh của các thân hữu của tôi vì tôi quan niệm rằng Chúa, Phật hay giáo chủ của các tôn giáo đều khuyện dạy đệ tử nên làm lành lánh dữ, yêu thương nhau trong tinh thần từ bi, bác ái đã được tôi cảm nghĩ như sau:

Tháng Chạp đến với đèn hoa rực rỡ
Người người mừng chào đón Lễ Giáng Sinh
Trời mùa Đông nhưng vẫn thấy ấm tình
Tình Nhân Loại, Thương Yêu và Bác Ái

Thiện Tâm ấy nào phân chia tông phái
Chúa trên cao hay Phật ngự tòa sen
Thương kẻ trần không phân biệt sang hèn
Khuyên người phải biết thương yêu, giúp đở
.
(Bài Tình Thơ Tháng Chạp – SL*)

Tôi vẫn thấy xúc động mỗi khi đọc bài thơ “Hoa trắng thôi cài trên áo tím” của nhà thơ Kiên Giang:

…..”Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày binh lửa cháy quê hương
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương nóc giáo đường”

‘Từ lúc giặc ruồng vô xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ màu áo tím, cành hoa trắng
Giữ cả trường xưa, nóc giáo đường”

Tôi cảm thông tâm tình của nhà thơ người Rạch Giá này:

…“Lâu quá không về thăm xóm đạo
Không còn đứng nép ở lầu chuông
Những khi chuông đổ anh liên tưởng
Người cũ cầu kinh giữa thánh đường

Kiên Giang

Tôi cũng xót xa, ngậm ngùi cùng với Vũ Anh Khanh qua bài Tha La Xóm Đao thuộc Xã An Hòa, huyện Trảng Bàng, Tây Ninh.

“Đây Tha La xóm đạo,
Có trái ngọt, cây lành.
Tôi về thăm một dạo,
Giữa mùa nắng vàng hanh,
Ngậm ngùi, Tha La bảo:
- Đây rừng xanh, rừng xanh,
Bụi đùn quanh ngõ vắng,
Khói đùn quanh nóc tranh,
Gió đùn quanh mây trắng,
Và lửa loạn xây thành.

Viễn khách ơi! Hãy dừng chân cho hỏi
Nắng hạ vàng ngàn hoa gạo rưng rưng” …

Vũ Anh Khanh


Những ngày xưa còn ở quê nhà, tôi cũng thường lang thang với bạn bè ở nhà thờ Đức Bà ở thành phố Saigon trong ngày Lễ Giáng sinh để hoà chung niềm vui với những người có đạo:

“Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa ở trên cao
Trong lòng còn giữ màu hoa trắng
Cứu rỗi linh hồn con, Chúa ơi!”

Kiên Giang

Nhân mùa Giáng Sinh, người viết xin chúc tất cả quý bạn có những phút vui và hạnh phúc với người thân trong buổi tiệc xum họp gia đình của quý bạn.
Ngoài trời dầu có gió lạnh tuyết rơi nhưng chúng ta lúc nào cũng thấy ấm lòng với tình thương yêu của gia đình và thân hữu, bạn đồng ý chứ?

Xin mượn bốn câu thơ dưới đây thay cho lời chúc của người viết gửi đến quý bạn trong dịp Lễ Giáng Sinh nhé:

Quen hay lạ vẫn nụ cười cởi mở
Đưa bàn tay nắm lấy một bàn tay
Trao cho nhau lời chúc tốt đẹp này:
“Chúc tất cả được bình an dưới thế”

(Bài tình thơ Tháng Chạp - SL*)

Xin chúc sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn .


Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(nguồn: ORTB 403 ngày 12-25-09)







Sương Lam
#376 Posted : Sunday, January 3, 2010 6:59:54 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,
Hôm nay là ngày 1-3-2010, thiên hạ còn đang nghỉ ở nhà ăn Tết Dương Lịch để rồi ngày mai lên đưòng đi cày tiếp cho một năm mới vừa khởi đầu.
Gia đình SL xin chúc cho toàn thể quý bạn hữu một Năm Mới an lành, nhiều sức khoẻ, một việc đều hanh thông tốt đẹp.



SL cũng xin được chia sẻ tâm tình với quý bạn hữu qua bài viết dưới đây:

Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

Chào quý bạn,

Đây là bài thứ mười bốn của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.

Trời Portland vẫn lạnh và vẫn có nhiều người vẫn phải ngồi bên song cửa nhìn ra đường với niềm thương nỗi nhớ xa gần.
Đối với những người "không còn trẻ nữa" thì mùa Đông là mùa cay nghiệt nhất trong bốn mùa vì như nhà thơ Hàn Thiên Lương đã tâm sự :

Muốn thăm nhau, vì đường đông đá
Đành gọi phone, không nói hết lời
Đêm Thánh mong người về hội ngộ,
Nhưng giá băng, mãi biệt bên trời!


(Nguồn: Xin Mùa Đông hãy qua mau – Thơ HTL)

Người viết thì lại nhớ đến mẹ cha:

Cha và mẹ bây giờ đà yên ngũ
Gửi xương tàn nơi đất tổ quê hương
Con bây giờ còn đang ở dặm trường
Nhớ cha mẹ viết vần thơ nơi xứ lạ

(Nhớ những ngày xưa cũ – SL*)


Tôi lại nhớ đến “con đường Duy Tân cây dài bóng mát” hay đường Trần Quốc Toản dài hun hút rợp bóng cây xanh. Sau giờ tan học, tôi đã phóng xe Velo Solex, áo trắng sinh viên bay bay trong gió trên đường về, theo sau là những “cây si” của một “Ngày Xưa Hoàng Thị”:

”Em tan trường về
Anh theo Ngọ về
Chân anh nặng nề
Lòng anh nức nở
Mai vào lớp học
Anh còn ngẩn ngơ ngẩn ngơ”


Và cũng từ đó, bản nhạc Ngày Xưa Hoàng Thị là “bản nhạc ruột” mà tôi rất yêu thích nhất và tôi vẫn còn xúc động mỗi khi nghe đến.

Chắc hẵn các bạn đã thắm thía nỗi cô đơn của người sống tha hương xứ lạ, qua song cửa nhìn tuyết trắng rơi rơi hay nằm lặng nghe tiềng gió lạnh thổi rít ngoài sân trong khi nghe tiếng hát của nữ ca sĩ Bạch Yến thiết tha cất giọng cao lên để hát lên chữ “tái” trong câu hát “Thời gian như ngừng trong tê tái”. Theo cảm nghĩ riêng của người viết, thì chưa có một ca sĩ nào diễn đạt tài tình và tuyệt vời như Bạch Yến qua ca khúc Đêm Đông của Nguyễn văn Đông như thế! Hình như mỗi ca sĩ có một “bài hát tủ” riêng để cho người nghe phải nhớ mãi đến người ca sĩ đó. Bạn đồng ý chứ?

Xin mời các bạn hãy để lòng mình lắng xuống mà thưởng thức dòng nhạc Đêm Đông dưới đây:

Đêm đông, xa trông cố hương buồn lòng chinh phu
Đêm đông, bên song ngẩn ngơ kìa ai mong chồng
Đêm đông, thi nhân lắng nghe tâm hồn tương tư
Đêm đông, ca nhi đối gương ôm sầu riêng bóng
Gió nghiêng, chiều say
Gió lay ngàn cây,
Gió nâng thuyền mây
Gió reo sầu miên
Gió đau niềm riêng
Gió than triền miên
Đêm đông, ôi ta nhớ nhung
Đường về xa xa
Đêm đông, ta mơ giấc mơ, gia đình, yêu đương
Đêm đông, ta lê bước chân phong trần tha phương
Có ai thấu tình cô lữ, đêm đông không nhà




Thời gian trôi qua nhanh quá! Thoáng chốc mà đã mấy chục năm qua rồi!

Con người chính vì mang nặng những u hoài như thế mà khó có thể giải thoát được những phiền não trói buộc quanh ta, giống như một anh chàng đến hỏi vị minh sư dưới đây:


Giải thoát


“Làm thê’ nào cho con được giải thoát?”
Minh Sư đáp:
“Hãy tìm cho ra ai đã trói buộc con”.
Sau một tuần lễ, đệ tử đó trở lại và nói:
“Dạ không ai trói buộc con hết”
“Vậy tại sao con mong được giải thoát?”
Ngay lúc đó đệ tử được giác ngộ và lập tức anh cảm thấy tự do.

(Nguồn:trích trong Mỗi Tuần Một Phút Minh Triết với Anthony de Mello, S.J.)


Sống ở đời, chúng ta cũng thường tìm sự giúp đỡ nơi người khác để mưu cầu hạnh phúc cho mình. Nhưng hạnh phúc nhiều khi không ở chỗ ta sở hữu nhiều đồ vật, nhà cửa mà đôi khi ở chỗ ta dám buông bỏ hết những gì quấn quíu xung quanh ta. Việc này lại là do ta quyết định đấy, bạn ạ! Xin mời bạn đọc bài viết dưới đây để xem có đúng hay chăng nhé?


HẠNH PHÚC

“Con rất cần đến sự giúp đỡ của thầy - nếu không, con sẽ quẫn trí luôn.
Chúng con ở trong một căn phòng độc nhất, gồm có vợ chồng, con cái, và dâu rể! Do đó chúng con luôn bị căng thẳng thần kinh, la hét cãi cọ nhau om sòm.
Căn nhà thật là chốn địa ngục."

Minh Sư đáp một cách trịnh trọng: "Con có hứa là làm bất cứ những gì thầy dạy bảo không?”

“Con xin thề là sẽ làm bất cứ điều gì.”

“Được rồi. Con có bao nhiêu gia súc?”

“Một con bò cái, một con dê và sáu con gà.”

“Con hãy đem hết các con vật đó vào trong căn phòng của con. Rồi con hãy trở lại sau một tuần lễ."

Đệ tử kinh hoàng. Nhưng đã trót hứa vâng lời. Do đó, anh ta đã mang các gia súc vào nhà. Một tuần lễ sau anh ta trở lại, gương mặt rầu rĩ thảm não và nói: "Con bị thần kinh căng thẳng đến tột độ. Nào là nhơ uế! Hôi hám! Ồn ào! Tất cả chúng con sắp sửa hóa điên mất!"

Minh Sư truyền dạy: "Con hãy trở về và đem hết súc vật ra ngoài."

Anh ta chạy một mạch về nhà.
Và hôm sau, anh ta trở lại, ánh mắt rực sáng niềm vui: "Đời êm đẹp làm sao! Các gia súc đã đi khỏi. Căn phòng là một thiên đường: Yên tĩnh làm sao! Sạch sẽ làm sao! Và khoảng khoát làm sao!"

(Nguồn: Mỗi tuần một phút minh triết)

Người viết chắc chắn rằng đọc đến đây sẽ có nhiều bạn tủm tỉm cưòi như người viết vâỵ vì đôi khi bạn muốn sống yên tĩnh một mình không có tiếng ồn ào xung quanh bạn. Đúng không, bạn thân mến?

Bây giờ một năm cũ sắp qua đi, một năm mới sắp đến. Mời bạn tìm một chút vui vui, một chút thú vị khi đọc thơ của các nhà thơ xưa và nay nhé.

Ngày xưa, Tú Xương đã thốt lên rằng:

Một trà, một rượu, một đàn bà
Ba cái lăng nhăng nó quấy ta
Chừa được cái nào hay cái nấy
Có chăng chừa rượu với chừa trà


Trần Tế Xương

Ngày nay, một thi hữu của người viết, thi sĩ Lê Ngọc Hồ cũng thốt lên:

Một trà
Một bạn
Một hoa
Cùng ba thân thiết
Thăng hoa cuộc đời
Có khi khóc
Có khi cười
Có ba tận hưởng
Lộc trời an vui


Lê ngọc Hồ

Mỗi thi sĩ có ba thứ đã “quấy ta” như thế, nhưng hình như thi sĩ Lê Ngọc Hồ xem cái quấy ta này là “lộc trời an vui” ban cho ông, cho nên ông đã “có ba tận hưởng” với tâm hồn thiền vị và sảng khoái của một nhà thơ Thiền, mặc dù ông là người theo đạo Thiên Chúa. Như thế Thiền không phải giới hạn cho Phật Giáo mà cho cả những tôn giáo và các lảnh vực khác nữa.

Năm cũ đã qua, thôi thì ta hãy quên đi những phiền muộn của năm cũ để mà vui với cái vui của năm mới sắp đến. Mùa Đông lạnh lẻo rồi cũng qua đi để đón chào Xuân đến. Dưới đám tuyết trắng kia vẫn có những mầm non đang im ngủ, nhưng rối khi tuyết tan đi mầm non kia sẽ xuất hiện và sẽ nở hoa kết trái xinh đẹp như cũ.

Dưới tuyết trắng cỏ non kia im ngủ
Tuyết tan rồi, cỏ sẽ hiện liền ra
Như vô minh ở nơi chốn ta bà
Trí tuệ đến tâm Phật kia xuất hiện


(Bên song nhìn tuyết đổ - SL*)

Xin chúc sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn .


Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn

Sương Lam

(Nguồn: ORTB 404 ngày 1-1-2010)

Happy New Year




Vũ Thị Thiên Thư
#377 Posted : Sunday, January 3, 2010 10:42:25 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)

Chị Sương Lam
Mya lớn nhanh và xinh quá, mắt tròn xoe...
Chúc Anh Chị cùng Gia đình năm mới An Khang.
Sương Lam
#378 Posted : Friday, March 5, 2010 3:41:51 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Thiên Thư ơi,
SL ca'm ơn TT đã chu'c Tê't SL. heart
Tết qua lâu rồi, SL là người mà ông xã SL bảo rằng: "SL là người thích vác ngà voi".Tongue
Mèn ơi! Còn sức vác được ngà voi là mừng lắm rồi mà còn bị rầy nữa. Thật là "oan ơi Thị Mầu" (chứ không phải Thị Kính đâu nhé) vì ổng nói đúng quá trời!.Big Smile

Nói vậy chứ SL cũng dụ khị ông ấy đi vác ngà voi phụ SL đó.Approve Hội chợ Tết vừa qua ở Portland, ông ấy cũng cắt cành đào, cành hoa mai Mỹ Forsythia vườn nhà đem vô hội chợ Tết bán gây quỹ cho Hội Cao Niên với các bạn già khác tổng cộng hơn $300 đô đấy.Blush Rồi ông ấy cũng nhào vô làm mâm ngũ quả dự thi luôn, được giải hạng nhì, lảnh được $150 đô, xong rồi ông ấy tặng lại cộng đồng luôn vì thấy cộng đồng năm nay nghèo quá mà còn ráng tổ chức Tết cho đồng bào vui Xuân nên ông ấy nở lòng nào bỏ túi tiền thưởng đó cho đành!

Ở đây có màn "chồng hát vợ khen hay" .Big Smile Cũng vui thôi vì có người hát thì phải có người vỗ tay mới xôm tụ chứ!

Thôi thì đôi khi SL thấy ông ấy cũng đi vác ngà voi như mình, SL thấy cũng vui vui tuổi già một tí.Big Smile
SL nói có sách, mách có chứng đây nè.





Cả nhà, ba chồng, mẹ chồng, con dâu đều thích đi vác ngà voi, cậu quý tử của SL phải đi chụp hình cả nhà đây nè. Tội nghiệp!



Mya hôm đó lại làm mặc áo tứ thân làm cô Bắc Kỳ nho nhỏ, vui không?



Ở nhà ai cũng đi vác ngà voi cả, chỉ trừ có cậu quý tử nhà SL sau khi đi làm thiện nguyện ở trường Việt Ngữ Văn Lang, cua được vợ rồi thì chàng ở nhà giữ con luôn.TongueBig Smile

Vài hàng chia sẻ với các bạn cho vui nhé!beerchugSmile
Chúc các bạn vui khoẻ.

SL
bienchet
#379 Posted : Saturday, March 6, 2010 12:04:22 AM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

Đầu năm em chào chị Sương Lam, lâu quá không liên lạc với chị nhưng khi vào đây thấy được những sinh hoạt của anh chị và biết được anh chị vẫn mạnh khoẻ là vợ chồng em rất mừng. Thời gian qua em cũng có gửi mail cho chị nhưng không thấy chị trả lời. Nhân dịp năm mới cũng vẫn còn trong tháng giêng ÂL. Vợ chồng em kính chúc anh chị cùng các cháu một năm an lạc.

Kính.
bienchet&bupbenhatban

Sương Lam
#380 Posted : Saturday, March 6, 2010 3:32:03 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Biển Chết và Búp Bê Nhật Bản ơi,

Chị SL cám ơn BC và BBNB vẫn nhớ đến anh chị.
Thiệt tình chị vẫn nhớ đến BC và BBNB đấy chứ. Tự nhủ là gọi YM cho BC để hỏi thăm gia đình em và cháu ngoại Minh Anh, thế rồi chuyện nọ chuyện kia, rồi quên gọi luôn. Tuổi già có khác!Tongue
Tuy vậy chị vẫn "xẹt" vào xem You Tube của BC. Chị thấy BC cũng bận quá trời.Blush
BC vẫn vừa lo việc Đạo, vừa lo việc Đời như thế cũng giỏi lắm đấy!
Thôi thì ngày nào mình làm được việc gì mà mình thấy "vui trong lòng một i't" thì cứ làm đi, phải không em?
Chị đã xem các hình của ngày Đại Lễ Quan Âm của BC thực hiện. Đẹp qua'! Càng ngày BC càng trình bày đẹp các hình ảnh. Chị SL cứ nói với anh Minh rằng: "Chị học nhiều về cách làm hình ảnh và You Tube với BC và BC đã hết lòng hướng dẫn chị SL đến nơi đến chốn. Thật là hữu duyên cho chị em mình được quen biết nhau, phải không BC?"

BBNB bây giờ còn bận với Minh Anh không? Chắc MA bây giờ lớn lắm rồi, phải không? Chị thì vẫn "mê" Mya lắm nên cứ bận bịu với cô nàng mãi.Big Smile
Vài hàng thăm BC và BBNB. Khi nào rảnh thì cứ YM cho chị SL sau 9 giờ tối nha. Chúc cả nhà đều vui và cho chị hun MA nhiều cái nhé.Big Smileheart
Users browsing this topic
Guest (3)
26 Pages«<1718192021>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.