Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

6 Pages123>»
Các Em Bé ở Đảo Ve Chai
Anh Ba
#1 Posted : Monday, January 8, 2007 4:00:00 PM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

Thủ quỹ tóm tắt các đóng góp như sau:

Quỹ quà tết Đinh Hợi
+$700 - Ẩn danh (đã nhận 01/13/07)
+$050 - Namtrau và Bluejay (đã nhận 01/16/07)
+$200 - Ẩn danh và gia đình (đã nhận 01/22/07)
+$100 - Buổi Sáng (đã nhận 01/24/07)
+$030 - Trần Minh (đã nhận 02/07/07)

+$1080


Quỹ lớp học tình thương
+$300 - Ẩn danh và gia đình (đã nhận 01/22/07)
+$100 - Bluejay (đã nhận 01/24/07)
+$100 - Tangotim ( )
+$070 - Trần Minh (đã nhận 02/07/07)

+$570


GDT đã nhận 01/31/07:
http://www.phunuviet.org...PIC_ID=4343&whichpage=5







Liệu mình có thể làm gì được cho nơi này không các Anh Chị mình ơi...Smile

Ngậm ngùi “đảo” ve chai



Phút nghỉ chân của chị em bé Duyên và mẹ bên lề dường - Ảnh: Y.T.

Không cục đất chọi chim, không học hành, không tiền chạy chữa bệnh tật..., hơn 300 con người lầm lũi sống co cụm trong khu phố 10, P.5, Q.8, TP.HCM. Một xóm ve chai lọt thỏm giữa thành phố nhiều cao ốc mà người ta thường gọi đó là “đảo nghèo”.

Mưu sinh trong đêm


Đêm Noel, lạnh! Tôi bắt gặp bé Duyên ngồi co ro trên cầu Bà Tàng, Q.8, dựa lưng vào xe rác. Dưới cầu, dòng nước đen đặc sệt lờ đờ trôi. Trước mặt, dòng người áo quần rực rỡ nườm nượp về xóm đạo. Da đen nhẻm, tóc vàng loe hoe nhưng em có cặp mắt to, đen lay láy. Đôi mắt ấy buồn hiu dõi theo cô bé cùng trang lứa xúng xính trong bộ đầm mới. Chính đôi mắt ấy đã kéo tôi gần lại. Trong chiếc áo phong phanh đã ngả màu cháo lòng, môi cô bé héo queo, tím tái. “Lạnh quá! Em ngồi cho bớt run rồi đi tiếp” - em phân trần.

Lúc đó, hai đứa bé lem luốc khác nhảy chân sáo tới. Chúng khoe vừa được một người tốt bụng cho cái nón đỏ. Món quà duy nhất của đêm Giáng sinh khiến khuôn mặt các em rạng ngời trong phút chốc. Nhưng rồi những đứa trẻ sực nhớ ngay về công việc: “Ngày lễ người ta đi chơi, quăng nhiều lon bia ra đường nên tụi em đi lượm cả đêm”. Rồi mấy chị em lại vội vã vác bao, đẩy xe rác trên con đường giăng đầy đèn màu, đèn chớp...

Đêm Noel của tôi chùng xuống. Khi các bé khác mặc quần áo mới đi chơi thì mấy chị em Duyên lại chúi mắt xuống lề đường, săm soi trong thùng rác. Những thứ người ta vứt đi trong đêm nay sẽ đổi cho những đứa trẻ này một bữa ăn ngon. Đêm nay là đêm đặc biệt, chúng sẽ nhặt được nhiều lon bia và cả những món đồ ăn thừa còn tươi rói. Còn những đêm khác, đêm nào cũng vậy, chúng luôn mòn chân trên đường đến 4 giờ sáng. Rác được mang về nhà trọ, phân loại rồi bán.



Tương lai của những đứa trẻ này sẽ về đâu? - Ảnh: Y.T.

Đêm Noel ròng rã nhặt, năm người nhà bé Duyên bán được 120.000 đồng. Đây gần như là ngày “bội thu” nhất trong năm.

Chuyện buồn ở xóm ve chai

Không nhớ nổi đi bao xa, những đứa trẻ chỉ biết nhặt đầy bao phế liệu mới lội về nhà. Nơi các em ở là xóm nhà trọ tồi tàn, chen chúc trong hẻm gà vịt. Ở đó, hàng trăm phòng trọ đưa mặt về ao “cầu tõm” (nhà xí ngoài trời, bên dưới người ta nuôi cá - NV) to đùng, dựa lưng vào con kênh thối. Những căn nhà trọ chung vách và chung một không gian: đầy mùi ẩm mốc, rác và nồng hơi mùi củ hành sống.

“Nhà” Duyên nhỏ xíu. Đó là căn phòng thuê giá 400.000 đồng/tháng, không đủ chỗ cho bảy chị em của Duyên gồm Thanh, Sang, Nga, Nguyệt, Nam, Hải cùng cha mẹ cựa mình khi ngủ. Chỉ mỗi bé Nga làm công việc xe bút chì, tương đối sạch sẽ. Còn lại tất cả đều dán mặt xuống đường, nhặt những thứ người ta bỏ đi.

Thanh, chị cả, 18 tuổi thì cũng có chừng ấy năm sống chung với rác. Còn cu Hải mới 4 tuổi cũng bắt đầu biết rác. Anh Mì, chị Hoa - cha mẹ các em - cũng là thành viên của nghề ve chai. Anh Mì làm nghề bốc vác rồi mất sức, đau ốm luôn, không tiền chạy chữa. Hôm nào khỏe thì đi lượm rác, bữa nào đau ngực thì nằm thừ ở nhà, mua bừa mấy viên thuốc tây uống đỡ. “Vô nhà thương đâu ít tiền!” - anh nói.



Hơn 10 giờ đêm, trong căn phòng trọ tồi tàn ở xóm ve chai, bé Nam vẫn thức học bài - Ảnh: Y.T.

Mười mấy năm trước, sau cái lần ngủ ngoài chợ bị công an “hốt”, mất hết giấy tờ tùy thân, tới giờ anh chị cũng không có dịp về Bình Phước làm lại. Và từ đó, tất cả những đứa con sinh ra đều không có giấy khai sinh. Buồn hơn, trong bảy đứa con của anh chị, đứa giỏi nhất cũng mới biết đủ chữ để đọc tên mình.

Khu nhà trọ có đến hàng trăm căn với hơn 300 người. Họ giống nhau: đều nghèo! Và nói theo cách của chị Nguyễn Thị Thùy Trang là chị đang “cào cấu để sống”. Trước khi sinh đứa con thứ ba một ngày, người mẹ 24 tuổi này còn bê cái bụng đi lượm ve chai. Sinh được 25 ngày, chị đặt con nằm cạnh, rồi ngồi dậy lột củ hành thuê, tiền công 800 đồng/kg, “chảy nước mắt nước mũi cả ngày cũng chỉ đủ tiền mua hơn ký gạo”.

Nhưng ở xóm nghèo này cũng có chuyện thần kỳ. Đó là bé Ngô Minh Đạt - 8 tháng tuổi. Ngày mang thai, người mẹ có HIV nhờ các bác sĩ cho uống thuốc phòng lây nhiễm từ mẹ sang con. Điều kỳ diệu đã xảy ra: bé Đạt không bị lây nhiễm HIV từ mẹ. Người phụ nữ ấy bị câm bẩm sinh. Lớn lên gặp phải người chồng nghiện ngập và bị nhiễm HIV. Chồng chết, sức khỏe của người phụ nữ 23 tuổi cũng tàn dần. Nhưng rồi chị gắng gượng đi lượm phế liệu. Cũng may bé Đạt được Bệnh viện Nhi Đồng 1 hỗ trợ sữa. Nhưng mỗi lần nghĩ đến tương lai của bé, những người dân xóm nghèo chỉ biết khóc...

Và điều ước...

Ở đây nhiều người không dám nghĩ đến tương lai. Nhưng cũng có những ước mơ len lén vượt ra khỏi cái “đảo nghèo”. Đó là ước mơ cháy bỏng về con chữ. May quá, tôi còn thấy trong xóm nghèo leo nheo lóc nhóc được bộ đồng phục học sinh. Bộ đồng phục bình thường nhưng là mơ ước lớn lao của biết bao đứa trẻ ở đây. Đó là bộ đồ mà chị Nguyễn Thị Ngọc Hai đã vay mượn để cho bé Nguyễn Thị Bé Son vào lớp 1. “200.000 đồng học phí mỗi tháng cho con không phải nhỏ”, bà mẹ nghèo khoe “thành tựu” của mình. “Tui thuê nhà ở khu này 11 năm rồi. Đời mình khổ vì thất học, chỉ mong đời con sáng sủa hơn để thoát khỏi những khu nhà trọ tối tăm. Nhưng chỉ chạy nổi cho một đứa” - chị Hai ngậm ngùi.

Còn đứa lớn - Nguyễn Thị Huyền Trân - đang học lớp 4 ở lớp học tình thương. Nhà không có bàn học, cô bé cứ nằm dài dưới sàn mà viết. Ở nhà anh Mì, hôm tôi đến bé Nam còn hí hoáy bên quyển vở dù đã hơn 10 giờ đêm. Trên trang vở ấy là những bài học vỡ lòng được viết tròn trịa. Cạnh đó là những điểm 9, 10 được chấm bằng bút đỏ.

Chẳng biết những đứa trẻ này được học đến đâu khi học phí trả bằng tiền vay nặng lãi; khi lớp tình thương mỗi tuần dạy ba đêm, mỗi đêm chỉ một tiếng đồng hồ... Nhưng dù sao chúng cũng vẫn là những đứa trẻ may mắn hơn khi trong xóm ve chai đầy nhóc bọn trẻ không đi học. Hôm tôi đến, nhiều người mẹ khẩn khoản hỏi làm thế nào để con được đến trường. Họ mong lắm, nếu đời họ chưa được thì đời con phải thoát khỏi kiếp ve chai mòn mỏi bên ao cá trê “cầu tõm” này.

YẾN TRINH.
Nguồn : báo Tuổi trẻ ngày 1 tháng 1 năm 2007.

====================

Một bài toán nho nhỏ, hơn 100 gia đình ấy Tết này nhận được một phần quà trị giá 200,000 đồng, tổng cộng hơn 20,000,000 đồng một chút, hai site PNV và TN chia nhau, mỗi nơi $700, liệu có thể thực hiện được hông các AC ??....Smile
AB.
hongkhackimmai
#2 Posted : Monday, January 8, 2007 11:34:22 PM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Được, anh Ba
Tonka
#3 Posted : Tuesday, January 9, 2007 12:02:46 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Tới luôn floating
Tonka
#4 Posted : Tuesday, January 9, 2007 4:13:02 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Hôm nay tk nhận được thư của một ân nhân ẩn danh xin bảo trợ cho project này với $700 hiện kim.
Xin cám ơn vị ân nhân ẩn danh này Rose

Ban từ thiện tiếp tục nhận đóng góp của các cô chú bác anh chị em xa gần. Sự đóng góp càng nhiều thì chúng ta có thể giúp cho các em nhỏ cùng gia đình họ một bữa cơm đầy đặn hơn, manh áo lành lặn và ấm áp hơn. Anh Ba đã làm một bài toán thật nhỏ và nếu mỗi người trong chúng ta đều làm những bài toán nho nhỏ ấy rồi cộng lại với nhau thì đáp số có thể không vĩ đại nhưng chắc chắn một điều rằng nó sẽ là niềm vui cho rất là nhiều con tim Smile

Hôm nay tui cải lương bạo Wink
Anh Ba
#5 Posted : Tuesday, January 9, 2007 7:01:47 AM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

Cám ơn các AC và các bạn đã ủng hộ ý tưởng này và chị Tonka đã mang nó qua phần Hoạt động.

Như vậy năm nay chúng ta đã có chương trình Tết trước thời hạn khoảng hơn 1 tháng, dư sức để thực hiện chương trình này rồi. Từ bây giờ đến đó, tôi và các bạn trong nhóm sẽ chia nhau đi đến đây để tìm hiểu, để truy tìm những nhân vật chính trong bài phóng sự này, như em Duyên, hai đứa bạn của nó, em Thanh 18 năm sống với rác, em Sang, em Nga, em Nguyệt, em Nam, em Hải 4 tuổi, thằng cu Nam và người mẹ bị nhiễm HIV, nhìn con Bé Son và chị của nó, Huyền Trân.... nhìn lại cái cầu tõm vẫn còn hiện diện trong lòng thành phố hoa lệ.

Phường 5 quận 8 là một phường trong lòng thành phố, hy vọng việc đi tìm hiểu và việc di chuyển đến đó sẽ thuận tiện hơn. Cũng xin thông báo là chi phí di chuyển trong chuyến đi thăm bà con ở Vĩnh Long và Bến Tre vừa qua còn dư 600,000 đồng, sẽ được xử dụng trong dịp này.

Không hiểu sao hình ảnh mấy đứa nhỏ cứ ám ảnh tôi hoài. Có lẽ duy nhất chỉ có hình ảnh mấy đứa con nít con nhà nghèo, không được ăn học, chơi đùa như bao đứa trẻ khác, phải lăn lưng ra làm việc để kiếm sống mới có thể làm cho mình xúc động như thế.

Bài báo còn đề cập đến một cái " lớp học tình thương mỗi tuần dạy ba đêm, mỗi đêm chỉ một tiếng đồng hồ ", chắc chắn chúng tôi sẽ đến thăm cái lớp này cùng người phụ trách để tìm hiểu thêm và nếu được, xem mình có thể làm được gì để giúp đỡ nó tồn tại hay không...

Các bạn Thiện nguyện ở VN chuẩn bị thời gian và tinh thần nhá. Chọn thời gian thuận tiện và hú một tiếng là đi liền há...
AB.
Anh Ba
#6 Posted : Tuesday, January 9, 2007 7:17:07 AM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

quote:
Gởi bởi tonka
Hôm nay tui cải lương bạo Wink



Ủa, sao lại là hôm nay ??? Eight Ball

Bà cải lương lâu rồi mà...Big Smile
namtrau
#7 Posted : Tuesday, January 9, 2007 7:44:04 AM(UTC)
namtrau

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 235
Points: 75

Thanks: 6 times
Was thanked: 11 time(s) in 11 post(s)
Anh Ba, chị muốn trợ cấp học bổng cho một đứa được không vậy?
Tonka
#8 Posted : Tuesday, January 9, 2007 10:19:29 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Đứa bé gái đứng trong hình bé Nam có cái cằm xinh xinh ghê.
AB nói đúng đó, thường những đứa bé làm cho ta xúc động nhiều nhất vì nhìn chúng ngây thơ gì đâu và ta lại liên tưởng đến con cháu của chúng ta đang sống trong sung sướng.
Dã Quỳ
#9 Posted : Wednesday, January 10, 2007 1:21:29 PM(UTC)
Dã Quỳ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 66
Points: 0

quote:
Chẳng biết những đứa trẻ này được học đến đâu khi học phí trả bằng tiền vay nặng lãi; khi lớp tình thương mỗi tuần dạy ba đêm, mỗi đêm chỉ một tiếng đồng hồ


Lớp học tình thương lấy tiền học phí? DQ chỉ thắc mắc xíu thôi. Tại DQ nhớ hồi DQ còn ở ĐL, cũng có dạy 2 lớp học tình thương cho các em nhỏ, nhưng hổng có nhận học phí.

Thêm nữa, AB & các anh chị em bên đó có thể giúp DQ "kiểm chứng" dùm 1 chuyện nho nhỏ hông ạ (nếu như anh chị có dịp đi đến xóm ve chai này để tìm hiểu)???:

Vì DQ có 1 vài ng` quen đã có đi ngang qua chỗ này và gọi đ/t báo cho DQ biết là trong xóm này, đa số những những ng` được gọi là "cha mẹ" này giống như kiểu "mẹ mìn" vậy. Vì những đứa bé đi lượm rác thật ra không phải con cái của họ, mà họ chỉ xin ở đâu đó hay bắt ở đâu đó về rồi bắt tụi nhỏ đi lượm rác, lượm ve chai cho họ.

Có gì AB & các anh chị giúp DQ làm sáng tỏ chuyện này nha. Cám ơn các anh chị nhiều lắm. DQ & các bạn trong nhóm thiện nguyện của DQ cũng sẽ gây quỹ giúp các em sau khi có mọi chi tiết của AB & các anh chị sau khi tìm hiểu rõ ràng về xóm ve chai này.

Cám ơn AB & tất cả nha.

Thân,
DQ

TB: AB ui, có gặp chú Bình ở Tê Phan thì cho DQ gửi lời thăm há.
Anh Ba
#10 Posted : Wednesday, January 10, 2007 9:44:13 PM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

Chào Dã Quỳ xuống phố mùa Đông...Smile

Xin giải thích sơ lược như sau :

quote:
quote:
Chẳng biết những đứa trẻ này được học đến đâu khi học phí trả bằng tiền vay nặng lãi; khi lớp tình thương mỗi tuần dạy ba đêm, mỗi đêm chỉ một tiếng đồng hồ


Lớp học tình thương lấy tiền học phí? DQ chỉ thắc mắc xíu thôi. Tại DQ nhớ hồi DQ còn ở ĐL, cũng có dạy 2 lớp học tình thương cho các em nhỏ, nhưng hổng có nhận học phí.


Câu trên nói về hai trường hợp khác nhau. Ở trường hợp thứ nhất, nếu các em được đi học bình thường như những đứa trẻ khác thì chắc chắn các em sẽ phải đóng học phí. Như các bạn đã biết, đa số các em nằm trong tình trạng này đều không có giấy tờ tuỳ thân hoặc đã quá tuổi nên khả năng học ở trường công là rất hiếm hoi mới được, do đó các em nếu muốn đi học phải học ở các lớp phổ cập, các trường tư, dĩ nhiên việc thu học phí hằng tháng là điều bắt buộc và chắc là không rẻ, có khi nằm ngoài khả năng của gia đình.
Còn nếu học ở một lớp tình thương thì dĩ nhiên là không đóng học phí rồi, tuy nhiên tuỳ tình hình từng lớp học và mức hổ trợ của các vị An nhân dạy ở lớp học đó, các em sẽ phải tự sắm sửa tập vở, bút viết, sách giáo khoa...Lớp tình thương chỉ dạy những môn rất hạn chế, thường là có hai môn học bắt buộc, đó là môn Toán và môn tiếng Việt, các môn khác sẽ phải lược bỏ bớt. Và ở đây, một tuần chỉ học 3 đêm, mỗi đêm chỉ có một tiếng đồng hồ, chắc chắn việc học tập và trình độ của các em sẽ không bằng các lớp học bình thường khác rồi. Biết đọc, biết viết và biết làm toán đã là niềm hạnh phúc rồi.

Tôi có nhiều kinh nghiệm với các lớp tình thương như thế này. Nếu được, chúng ta phối hợp làm việc và nhận bảo trợ những lớp học như thế này, bằng cách phối hợp với các AC dạy ở lớp học tình thương đó, thí dụ như vào mỗi đầu niên học, cung cấp cho họ một số sách giáo khoa, tập vở, bút viết... để cấp phát miễn phí cho các em, không thu bất cứ một khoàn chi phí nào từ các em, làm phần thưởng cuối năm cho các em học giỏi, trả tiền điện hằng tháng... thậm chí có thể trả lương ( ở đây thường dùng chữ bồi dưỡng ) bằng một phần tiền nho nhỏ cho các AC đúng ra dạy các em học. Chi phí cho một chương trình trọn năm dành cho một lớp học như thế này không lớn lắm, tuỳ từng trường hợp, ước tính khoảng chừng $300 đến $400. Hiệu quả của công việc này dĩ nhiên là không nhỏ.

quote:
Vì DQ có 1 vài ng` quen đã có đi ngang qua chỗ này và gọi đ/t báo cho DQ biết là trong xóm này, đa số những những ng` được gọi là "cha mẹ" này giống như kiểu "mẹ mìn" vậy. Vì những đứa bé đi lượm rác thật ra không phải con cái của họ, mà họ chỉ xin ở đâu đó hay bắt ở đâu đó về rồi bắt tụi nhỏ đi lượm rác, lượm ve chai cho họ.


Dĩ nhiên trong cuộc sống không thiếu những người làm cha, làm mẹ vô trách nhiệm và ác độc như chúng ta từng thấy. Nhưng tôi tin họ chỉ là con số ít ỏi, nếu có, trong xóm này hay ở những nơi khác. Và việc đi tìm hiểu tường tận luôn là trách nhiệm của chúng ta. Việc bắt cóc các em khác không phải con mình về để phục vụ cho mục đích riêng của ai đó nếu có, theo tôi sẽ không dành cho việc lượm rác hay lượm ve chai đâu. Những kẻ đó, theo ý riêng của tôi, họ có nhiều cách và nhiều việc làm tàn ác hơn là việc cho đi lượm rác, lượm ve chai này.
Sẽ lưu tâm đến những thắc mắc của DQ khi đi tìm hiểu...
------- Vẫn liên lạc với anh Bình nhà Tê Phan đó DQ. Sẽ chuyển lời thăm hỏi của DQ đến anh Bình...
Thân ái.
AB.
Anh Ba
#11 Posted : Wednesday, January 10, 2007 9:52:03 PM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

quote:
Gởi bởi namtrau

Anh Ba, chị muốn trợ cấp học bổng cho một đứa được không vậy?



Chắc chắn là được chứ chị Năm. Sẽ cố gắng tìm cho chị một em !!!Smile
Nhưng phải là sang năm học 2007-2008 mới được hả chị. Chỉ còn vài tháng nữa là hết năm học này rồi mà...
Chúc chị luôn vui...
Ba Tê
#12 Posted : Thursday, January 11, 2007 3:07:45 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
quote:
Nếu được, chúng ta phối hợp làm việc và nhận bảo trợ những lớp học như thế này, bằng cách phối hợp với các AC dạy ở lớp học tình thương đó, thí dụ như vào mỗi đầu niên học, cung cấp cho họ một số sách giáo khoa, tập vở, bút viết... để cấp phát miễn phí cho các em, không thu bất cứ một khoàn chi phí nào từ các em, làm phần thưởng cuối năm cho các em học giỏi, trả tiền điện hằng tháng... thậm chí có thể trả lương ( ở đây thường dùng chữ bồi dưỡng ) bằng một phần tiền nho nhỏ cho các AC đúng ra dạy các em học. Chi phí cho một chương trình trọn năm dành cho một lớp học như thế này không lớn lắm, tuỳ từng trường hợp, ước tính khoảng chừng $300 đến $400. Hiệu quả của công việc này dĩ nhiên là không nhỏ.


Được lắm chứ ! Một lớp học tình thương mở ra sẽ xóa mù chữ cho vài chục em nhà nghèo còn tốt hơn là giúp vài em trong một năm. Chương trình này cần được tất cả các anh chị em đem ra bàn thảo. Nếu duy trì được cả bảo trợ học bổng cá nhân và các lớp học tình thương thì không gì vui bằng.BlushApprove
Tonka
#13 Posted : Thursday, January 11, 2007 3:11:13 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi Anh Ba
Việc bắt cóc các em khác không phải con mình về để phục vụ cho mục đích riêng của ai đó nếu có, theo tôi sẽ không dành cho việc lượm rác hay lượm ve chai đâu.


Ngày tui còn nhỏ 4, 5 tuổi chi đó cũng bị mẹ mìn bắt cóc và ở thời điểm đó thì người ta nói trẻ con bị bắt cóc về sẽ bị bọn chúng bẻ tay chân làm cho thương tật để dễ dàng đi ăn mày tình thương của khách qua đường. Cũng may, chắc tui thuộc loại "lớn họng" nên đã gây được sự chú ý của một ông cảnh sát và đã thoát thân floating
Tonka
#14 Posted : Saturday, January 13, 2007 12:01:30 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi tonka

Hôm nay tk nhận được thư của một ân nhân ẩn danh xin bảo trợ cho project này với $700 hiện kim.
Xin cám ơn vị ân nhân ẩn danh này Rose



Đã nhận được check ngày hôm nay.
Anh Ba
#15 Posted : Sunday, January 14, 2007 12:20:00 AM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

Nhật ký viết vội....


Hẹn hai giờ trưa mọi người họp mặt ở nhà tôi để bàn công việc nhưng phải chờ dến tận ba giờ chiều mọi người mới đến đông đủ !!!. Lần này quân số coi bộ khá hùng hậu, những 8 vị, mỗi bên 4 người. Cô Thỏ Con, em Suối, cô Hằng, cô Gđt, em tiêu Phong, em Sang và một anh bạn mới, em Phúc Anh.
Chiều hôm qua lọ mọ ngồi xẻ trái mít nhỏ mang về từ Thủ Đức, mang cho bà hàng xóm gần nhà một ít, còn lại hai dĩa, mang ra mời, mọi người xực gần hết, Sang còn bảo, cho xin cái túi !!!.
Cô Hằng lúc nào cũng vậy, khi đến nhà cũng ráng ghé chợ Thị Nghè mua một cái gì đó mang đến khoản đãi mọi người, khi thì bánh, khi thì kẹo, khi thì bánh mì... Lần này cô mang đến hơn chục cái bánh xèo còn nóng hổi, vừa thổi vừa ăn...





Ăn xong, mọi người bàn tính với nhau về việc đi tìm hiểu các gia đình ở đảo Ve Chai. Sắp xếp xong công việc, đúng 4 giờ chiều, cả nhóm chia nhau đi trên 3 chiếc xe gắn máy, nhắm hướng cầu Nhị Thiên Đường trực chỉ, với hy vọng giờ này, các em nhỏ ở cái đảo Ve chai ấy đã đi lượm rác về để chuẩn bị cho bữa cơm chiều....

Lát tiếp nha...Big Smile
Anh Ba
#16 Posted : Sunday, January 14, 2007 1:22:16 AM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

Con đường qua quận 8 cũng khá xa, đi hết đường Hồng Thập Tự cũ đến đường Thuận Kiều, quẹo qua rạp hát cải lương Thủ Đô sẽ dẫn đến chân cầu Chà Và để hướng về cầu Nhị thiên đường. Cầu Chà Và hiện nay đang trong thời gian sửa chữa, muốn qua phải quẹo vào đường Phùng Hưng đi trên một cây cầu bắc tạm qua con kinh nước đen như mực mới đến được khu chợ Xóm Củi. Con đường này ngày xưa tôi đã đi qua nhiều lần nên khá rành. Tôi kể và chỉ cho Thỏ Con ngồi sau nghe và thấy những khu vực mà trứơc đây tôi thường đi về mỗi lần cuối tuần thời đi học, đạp chiếc xe đạp cà tàng từ khu Bảy Hiền qua đây, có tiền thì bỏ xe đạp lên chiếc xe đò Chợ Lớn - Cầu Ông Thìn, hết tiền thì chịu khó cong lưng đạp một mạch về Cần Giuộc để thăm ba tôi đang ở dưới đó. Mỗi khi qua cầu Nhị Thiên Đường vẫn thấy mấy chuyên gia về thiên văn học (?), chiều chiều đứng ngồi sắp lớp trên thành cầu cũ, mắt ngước lên trời xem chuyện nắng mưa mà cá độ với nhau.
Vừa qua chân cầu, rẽ tay phải là đầu đường Phạm Thế Hiển dài thênh thang, nghe nói mùa nước lên, gặp lúc triều cường, nước ngập lên mặt đường qua gối !. Quận 8 là thế đó, những khu phố chật chội, bụi bặm, dân cư đông đúc.
Quanh quẩn mãi trong những con phố ấy mà chúng tôi vẫn chưa tìm được khu phố 10 thuộc phường 5 nó nằm ở chỗ nào. Tìm được phường 5 đã khó, tìm khu phố 10 lại càng khó hơn, dĩ nhiên tìm cái đảo Ve chai lại càng mịt mù. Dò hỏi mãi mới tìm được con đường dẫn vào xóm Ve chai, ở đây người ta gọi vậy, đi hỏi đảo Ve chai có trời mới biết.



Cuối cùng rồi thì cũng đến, việc đầu tiên là gặp vợ chồng anh tổ trưởng tổ 129. Hai vợ chồng anh trả lời những câu hỏi của chúng tôi khá rụt rè, nói muốn gì phải ra phường để gặp người hướng dẫn. Chúng tôi phải giải thích, việc đó là việc bắt buộc rồi, ở đây chúng tôi chỉ muốn đến thăm trước cái xóm Ve Chai ấy coi nó như thế nào rồi xin phép sau. Đến lúc ấy hai vợ chồng anh mới chịu cởi mở, cho biết cái xóm Ve chai ấy thuộc phạm vi hai tổ dân phố 129 và 130 thuộc khu phố 10, có hơn 100 gia đình tứ xứ đến ở, hầu hết mọi người ở đó đều sinh sống bằng nghề đi nhặt ve chai, từ người lớn cho đến con nít biết đi, biết chạy. Anh khẳng định với chúng tôi, ở đây không có chuyện mẹ mìn, bắt cóc con nít, nhưng cái chuyện người lớn để cho con cái họ ngày ngày lang thang ngoài phố tìm nhặt những thứ rác rưởi, ve chai... mang về lựa ra để bán cho mấy cái vựa ve chai gần đó là chuyện không thể nào tránh khỏi...Biết làm sao được với thân phận của những con người ấy, một cái nghiệp để mưu sinh mà...
Người vợ đưa tay chỉ cho chúng tôi thấy ngoài đường, một người đàn bà lầm lũi đẩy qua một chiếc xe ba bánh tự chế, trong thùng xe là hai đứa con nít bằng chạng nhau, cả hai mặt mày đều lem luốc, đó, đó, anh nhìn kìa, bà đó ở trong xóm Ve Chai đó, bả đang về nhà kìa... Tôi vội vã gọi chị lại để hỏi chuyện.
Chị tên Bùi thị Hiếu Hạnh, 43 tuổi, quê quán ở Gò Công Đông. Hai lần sinh nở, chị đều sinh đôi, lần nào cũng là hai đứa con trai. Hai thằng bé ngồi trong xe là hai thằng lớn, một đứa tên Thành, một đứa tên Trí, năm nay lên 4, hai đứa nhỏ chưa đầy năm. Tôi chợt hỏi, chị dắt hai đứa lớn đi lượm ve chai, vậy hai đứa nhỏ để ở nhà ai chăm sóc nó ?. Giọng chị chùng xuống cùng những giọt nước mắt, nuôi không nổi, tôi đã cho chúng đi rồi chú ạ...
Cho con ???... Tôi không tin vào tai mình... Sao người ta có thể dễ dàng cho đi đứa con mình rứt ruột đẻ ra nhỉ ?...Cho hay bán ?. Cho hay đánh đổi ?. Có được chút lợi lộc gì không ?. Để làm gì ?...
Cho đến tận bây giờ những câu hỏi ấy vẫn lãng vãng trong đầu óc tôi, chưa tìm ra được câu trả lời. Chỉ biết, tôi đã nghe được giọng nói tức tưởi của chị. Và nhìn thấy những giọt nước mắt của chị, thế thôi...
Anh Ba
#17 Posted : Sunday, January 14, 2007 1:26:52 AM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

Chị Hạnh và hai thằng con trai sinh đôi...







Anh Ba
#18 Posted : Sunday, January 14, 2007 2:39:07 AM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

Chúng tôi theo chân chị Hạnh vào xóm Ve Chai, chính xác hơn là tổ 129 khu phố 10, phường 5 quận 8.
Đường vào xóm là một con đường hẹp, chỉ vừa đủ cho hai chiếc xe gắn máy tránh nhau. Những căn phòng nhỏ nằm gần nhau là những dãy nhà cho thuê, diện tích mỗi phòng chừng 15, 16 mét vuông được cho thuê với giá 450,000 đồng một tháng. Trời đã về chiều, trên những khoảng trống giữa những dãy nhà cho thuê nói trên, người lớn, con nít đi đứng, đông thật.
Dãy nhà trọ của chị Hạnh hun hút, chật hẹp với những chiếc xe dựng ngang dựng dọc, áo quần treo mắc đủ chỗ. Bước vào căn phòng của chị Hạnh, nhìn chị tắm cho hai thằng con để thấy cái chật hẹp của căn phòng, hít thở mùi ẩm mốc của căn phòng, tôi mới hiểu được cái khổ cực của một gia đình. Để hiểu cái khoảng cách chật hẹp giữa sự lương thiện và tội ác đôi khi chỉ vừa đủ chỗ cho cái hoàn cảnh nó chen vào lọt...



Và cũng ở giữa những con đường chật hẹp này, chúng tôi đã gặp được con bé Duyên. Nó đang đi làm về. Sau lưng nó là cái bao 50 đựng đầy chiến lợi phẫm thu được trong một ngày làm việc. Thấy nhiều người tụ lại, nó cũng tò mò chen vào nhìn xem. Khuôn mặt con bé khá dễ thương và lanh lợi. Mái tóc nó vàng hoe, mới đầu tôi tưởng nó nhuộm, hoá ra không phải, vàng hoe vì nắng...





Theo chân con be Duyên ve " nhà " của nó, phải đi vào trong sâu hơn.



Ngay ngoài cái hẽm vào nhà nó, hai người chị của nó, hai em Nga và Nguyệt đang thay nhau lựa rác mới lượm về hồi chiều. Lượm đước bao nhiêu cho cả vào bao, mang về nhà lựa ra từng chủng loại một, nhôm ra nhôm, lon bia ra lon bia, giấy ra giấy, ny lông ra ny lông để mang đi cân cho dễ. Chúng nó làm việc say sưa, quên cả việc nhìn người ta đang chụp hình nó...





Đường vào nhà em Duyên:



Ngay ngoài hẽm, những chị phụ nữ đang lột củ hành thuê. Một ngày làm việc một người giỏi lắm lột được chừng hơn chục ký, giá công lột 8 trăm đồng một ký.



Mẹ của em Duyên, chị Hoa, vốn là người Huế, tha phương cầu thực vào Sài gòn tìm việc, lấy anh Mì là dân Sài gòn, có được 7 người con, người chị lớn hiện nay đã được một chủ vựa ve chai thuê làm công, lương nó tới một triệu đồng một tháng đó chú, chị Hoa nói với niềm hãnh diện.
Con Duyên và thằng Cu Nam là học sinh của lớp học tình thương buổi tối, học mỗi tuần ba đêm, 2,4, 6, mỗi đêm học một giờ. Trước đây thằng Nam học trường tư thục vì không có giấy tờ, mỗi tháng học phí 120 ngàn, học được ba tháng tui cho qua học lớp tình thương này, vì hổng có tiền đóng học phí, chi Hoa cho biết như vậy...
Ba chị em con Duyên, Thằng Nam và thằng út Hải.





.............................

Chia tay cac em ra ve, chúng tôi ghé vào một quán café để nghỉ ngơi mà lòng nặng trĩu.
Ngày mai, buổi chiều, tôi và em Tiêu Phong sẽ ra ngoài phường để làm việc và buổi tối sẽ đi thăm lớp học tình thương nơi em Duyên học...
AB.



Dã Quỳ
#19 Posted : Sunday, January 14, 2007 4:31:43 AM(UTC)
Dã Quỳ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 66
Points: 0

Cám ơn AB cùng những dòng nhật ký & hình ảnh thật cảm động quá. Và DQ cũng biết chắc là tin tức mấy ng` quen cho DQ biết là hổng đúng. Cám ơn AB đã kiểm chứng điều đó dùm DQ luôn nha.

DQ và các bạn bên này sẽ tiếp tục gây quỹ để phụ thêm các anh chị trong nhóm thiện nguyện nha.

Thân chúc AB & các anh chị em thiện nguyện viên bên đấy luôn đầy đủ sức khỏe & tràn niềm vui để tiếp tục những công việc như này nha.

Gửi lời cảm tạ từ đáy lòng !!!

Thân,
DQ
TieuPhong
#20 Posted : Monday, January 15, 2007 11:56:10 AM(UTC)
TieuPhong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 472
Points: 0

Chào các AC!

TieuPhong xin bổ sung thêm bài tường trình của AB bằng đoạn VideoClip mà TP quay được tại Xóm Ve Chai

Xem và DownLoad

Users browsing this topic
Guest (12)
6 Pages123>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.