OH lấy từ trang Văn - Hoa Xương Rồng dán vô đây để các bạn ngẫm nghĩ.
Cám ơn chi HXR
OH
HXR trân trọng ý của chị PC. Vấn đề ấn phí gia tăng đâu thành vấn đề nếu các chị nghĩ đến tương lai của tt PNV. Theo HXR khi quí chị chọn tên cho nhóm là PNV, quí chị muốn nhóm qui tụ các cây viết mới với hy vọng một ngày nào đó tt PNV sẽ có một chỗ đứng trong Văn học, thiển ý của HXR thôi nha. Còn nếu dùng PNV như một nới đùa vui cho qua lúc vui buồn thì rất quí như forum chẳng hạn cũng không sao. Còn quí chị có bao nhiêu tư tưởng khác như làm thiện nguyện, và nhiều ý thiện khác..., HXR nghĩ rằng người viết có thể đóng góp vào quỹ in sách cũng như tất cả cây bút PNV có trách nhiệm trong vấn đề tồn vong của tt PNV. Thông thường các ngưới viết cho rằng đã viết lại phải đóng tiền in thì nghe không quen tai, nhưng từ khi HXR vào nhóm, thấy rằng quí chị có lòng với chữ nghĩa, với văn, với thơ, thì những bước đầu của PNV cần tay quí chị trong mọi vấn đề, từ thời gian cho đến tài chính. HXR vào chậm nhưng lúc nào cũng trân trọng quí chị người thành lập cái website này và quí chị muốn PNV đến tay nhiều người đọc. Nếu giúp gì cho tt PNV, HXR sẽ giúp nếu có khả năng. Hy vọng quí chị không phiền vì đây chỉ là ý riêng củ a HXR thôi nha. Vạn sự khởi đầu nan quí chị ạ. PNV như ánh sáng, như ngọn đuốc cho nhừng PNV khác muốn tham dự. Một ngày không xa quí tác giả sẽ không lo phải đóng vào quỹ in sách nữa cũng là một bước tiến tốt đẹp của quí chị đi tiền phong trong nhóm. Khi tôi gửi bài viết cho The Writer Post, ông Sao Mai có viết một câu đại ý như là không có người viết mới mà chỉ có những người chưa vào con đường viết mà thôi. Hơn thế nữa HXR không nghĩ các nhà văn đi trước là những người viê't hay, viết giỏi hơn các cây bút PNV, họ chỉ có tên tuổi bởi vì họ có lòng với văn chương chữ nghĩa trước chúng ta, họ có phương tiện, họ cũng có nhóm và họ dám dấn thân. Nếu văn chương đúng với ý nghĩ của nó, một việc nên khuyến khích với bất cứ hình thức nào. Khu vườn văn hoá cần hoa cỏ lạ, tư tưởng lạ của các thế hệ, nhất là thế hệ quí chị, những người sống trên toàn thế giới, những người bỏ nước ra đi tìm tự do. Đôi khi quí vị ở Viết Nam hay con cháu họ không có khái niệm về lớp người di dân chúng ta. Một hành trình, một kho tàng nhân bản cho mỗi cá nhân. Người cầm bút có thể nói nên điều này, không lệ thuộc tài chánh với bất cứ nhóm nào, người viết sẽ viết hay hơn với tư tưởng riêng của họ mà không bị bóp méo bởi một đoàn thể nào. HXR