quote:
Gởi bởi linhvang
quote:
Gởi bởi namtrau
Biết nhau từ lúc học Văn Khoa đến khi đi dạy cùng trường. Qua đây hai đứa cũng còn gần.......
Ô là là!
Trong PNV có nhiều dân Văn Khoa ha!
Vừa khám phá ra chị Bảo Trân rồi bây giờ ra chị Năm Trầu. 
Đủ lập hội Ái hữu Văn Khoa rồi nè: chị Hoa Xương Rồng, chị Hồng Khắc Kim Mai, chị Vũ Thị Thiên Thư, chị ốc hương, LV,...
Chị Linh Vang không sợ khoe Văn Khoa ra, người ta biết mình đã lớn tuổi rồi sao?
Bởi vậy, khi chị Tonka nói người lạ mặt là bạn Bình, Bình ngỡ ngàng, không phải vì người đó không có nét nào giống người bạn cũ của Bình, mà là vì, người đó lớn tuổi hơn so với bọn đàn em (Bình và bạn). Kể ra, Bình có viết tên người bạn vào đây, cũng được, vì nó nói nó chẳng bao giờ vô mấy cái Net này, mà chắc rằng kể những kỷ niệm đẹp như vầy, nó cũng không nỡ trách Bình sao lại để tên nó lên. Nhưng BN đã có kinh nghiệm viết bài, để tên láng cháng, coi chừng phải đi hầu tòa!!! Thôi, cứ không nêu đích danh ai, cho chắc ăn, hí hí hí. Vả lại, kể chuyện, nhiều khi Bình hay thêm thắt lắm, chứ cứ có sao kể vậy, thì nồi cà rờ đã nấu xong lâu rồi, đâu còn chuyện gì để nói, mà nồi cà rờ hay... rề cũng hết hấp dẫn!
Ngồi với BN, mọi người dường như là ít nói Chị Tonka nói không sai tí nào. Đó là cách gián tiếp nói BN "nhiều chiện". Ngày xưa, ở Việt Nam, trong đám bạn bè, BN cũng thuộc típ người "nói không ít"! A, trong Góp Nhặt Hương Sen, Bình có nói về chuyện này, các bác của Bình gọi Bình tên gì, các anh chị biết không? Ai muốn biết thì xin tìm đọc "Cái Sân Nhà Ông Phật" trong Tuyển tập đặc biệt PNV 2007: Góp Nhặt Hương Sen
(lại quảng cáo, hí hí hí.)Chỗ nào im lặng, Bình buồn lắm, thế nào cũng kiếm cách phá cái này, phá cái kia, để mọi người vui vẻ lên. Nói nhiều, thành ra nhiều khi nói hớ, làm mất lòng bạn, cũng không ít. Bị ông xã la hòai, mà đúng là, "đánh chết, cái nết không chừa"! Người ta bảo, "giang sơn dễ đổi, bản tánh khó dời" mà lị. Các anh chị cũng nói, nhưng người nào cũng nhỏ nhẹ, không có oang oang, bộp chộp như BN, các anh chị nhìn Bình như nhìn một đứa em nhiều chuyện, và dễ dãi cứ để cho nó nói.
Phát giác ra chị Năm Trầu, Bình vui mừng, xin ôm chị một cái. Ở chỗ, Bình không nghĩ ra là chị, Bình tưởng không có anh Chín Đờn Cò, thì chị sẽ không tới. Qua những câu chuyện, việc làm trong PNV của chị, biết chị là người có tài, nói chuyện điềm đạm, chững chạc, nghiêm chỉnh, không có giỡn đùa như Bình. Cái chính là chị cũng hiền, và dễ thương, khuôn mặt mới nhìn đã tóat ra vẻ thật thà, đúng chị là dân "vườn trầu". Rất cám ơn chị đã bỏ vườn trầu một ngày về thăm BN, mặc dù vườn trầu cũng không gần đó lắm.

Chị Chiêu Hoàng tới. Chị trẻ hơn nhiều so với giọng văn của chị. Chị ăn mặc, trang điểm cũng trẻ trung nhiều và khác hẳn những câu chuyện chị viết. Nếu chị Tonka, không "ít chuyện" cho Bình biết trước, có gặp ngòai đường, bảo đảm, Bình cũng đoán không ra đó là chị Chiêu Hoàng. Chị đặc biệt viết về Phật giáo, những câu chuyện, những bài viết đậm màu triết lý nhà Phật, mang tính cách giáo dục cao. Ai muốn biết về chị Chiêu Hoàng, xin tìm đọc Góp Nhặt Hương Sen
(lại quảng cáo!)
BN.