quote:
Gởi bởi tonka
Sam ơi, chị LV có tới 5 năm trường "dài hơi". Mình ở đây cạnh tranh với quán "Ếch chiên bơ" bên cạnh cho chắc ăn 

Sám Ché cũng chẳng cần cạnh tranh với chị LV làm gì, cứ vào trong quán cóc này cạnh tranh với các quán cóc trong đây, cũng đủ sống chán. Sám Ché mà "dám" cho ra quán mới, thì Cúng Chùa BN cũng dám ra mở hàng lấy hên liền, và bảo đảm tui mở hàng sẽ đắt như tôm tươi, hi hi hi.
E hèm, bắt chước chị PC, đầu tiên phải đặt bảng hiệu tên gì, rồi phải đặt ra menu lọai gì, quán bán những món gì, rao hàng như thế nào, vân vân và vân vân ... Sau đó, bắt đầu xào, xáo, nấu cháo, băm viên, thơm lừng (thắc mắc chừng nào thì internet mới ngửi được mùi???)
Nhưng mà, cái gì cũng vậy, không có cái gì trường cửu. Bán nhà hàng hòai cũng chán, bèn đổi nghề khác. Hay là làm nghề chuyên môn đi rao hàng cho thiên hạ giống BN? Thấy mấy chị than thở quá, mình cũng muốn đi tu quách. Người ta nói "Tu là cõi phúc, tình là dây oan" mờ! Nhưng cỡ Cúng Chùa mà vô Chùa Cúng, các thầy, các cô dám nhìn CC nghi ngờ lắm. Con nhỏ này dám dzô phá gì đây? Đi tu, còn bị nghi ngờ nhiều hơn nữa. Chắc nó tính dzô phá chùa!!! Thôi, không dám đi tu đâu, có đi thì đi Tu dây thôi, hi hi hi.
Nói vậy thôi, Phật dạy đừng có Tham, Sân, Si. Mình chỉ cần không tham của người, không giận hờn hay nóng tính, không si mê quá bất cứ một món gì, thì mình đã là đi tu rồi. Trời, chuyện nghe đơn giản vậy, mà khó giàng trời mây đi. Cứ thương người như thể thương thân là đắc đạo rồi. Nhưng trước khi thương người, dĩ nhiên phải biết thương bản thân mình trước đã. Không thương được mình còn thương được ai nữa?
Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, người ta cũng đều phải vươn lên để mà sống, phải không? Tui lan man nhiều thứ. Ai hiểu được tui, tui... chết liền!

BN.