Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

NEW ZEALAND Có Gì Ngoạn Mục??
viethoaiphuong
#1 Posted : Monday, November 13, 2006 4:00:00 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Trầm Tích Út Ít của nhà PNV đang chu du bên New Zealand. VHP mời bà con đi du lịch với cô bé rất "lãng tử" này nha. VHP mới viết pm nhắn TT cho phép VHP mỗi ngày copy một đoạn Nhật Ký (NK) từ Blog của TT về trình các cô, các chị và các anh trong nhà PNV mình đó. Ví như VHP ở trong PNV nhiều nhất trong ngày thì cũng dễ "liếc" mắt nhòm cô-em-thơ giữa những khoảng "lặng" suy -tư. Các chị cũng có dịp chạy việt dã với "cô-bé" người mẫu nì hỉ!!
Chúc cả nhà lên đường đi một vòng qua nhiều biển, nhiều núi đồi, sông suối... tới ngắm nhìn mảnh đất thần tiên còn rất rất hoang dã ... giữa đại dương xanh biêng biếc xa thật xa kia!!


viethoaiphuong
#2 Posted : Monday, November 13, 2006 11:00:59 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Trầm Tích

Nhật ký NEW ZEALAND [1]

** RoseheartHoài-Anh ơi! Hôm nay chị copy nguyên si NK của Cưng vô đây nha, thông cảm... vì chị tính cắt bớt rồi đó, thấy bỏ chi tiết nào cũng không xong: vì muốn nhớ các gương mặt bạn bè của Cưng nơi ấy - mặc dù chị quên lắm từng tính nết hay nét đặc sắc nhất ở họ rồi. Thế nha, nghĩ là Cưng đồng ý!! Chị HP

Ngày thứ nhất!
Buổi sáng,
Chiếc phi cơ hạ cánh từ khi nào, anh Angelo đánh thức tôi
- Briney, chúng ta đến rồi…
Xong các phần thủ tục tôi bước ra khỏi phi trường cùng các đồng nghiệp, hít thở cái không khí nửa quen nửa lạ một buổi sớm. Lần thứ 2 tôi đến Wellington.
- Briney…
Tôi giật mình vì tiếng gọi của một người đàn ông đứng đâu đó trong đám đông ngoài kia, và phải nói là tôi trợn mắt khi vừa nhìn thấy anh. Chiếc áo thun màu trắng khoác bên ngoài chiếc sơmi kẻ sọc, quần jean xanh….trang phục quen thuộc của…..Hasheer. Trên tay anh là bó hoa hồng đỏ rực. Anh Angelo híc khủy tay tôi "Hoàng tử biển cả kìa…" rồi cười đểu không chịu được, mấy cái tay đồng nghiệp của tôi không rõ từ khi nào gọi Hasheer là "Hoàng từ biển cả" ấy nhể haha, thiệt tình. Thật sự anh làm tôi ngạc nhiên vì đã có mặt ngoài phi trường, tôi không hề nói với anh thời gian tôi đến, ai nói thế nhể, đến giờ này tôi vẫn không đoán được ac ac…..Ôm vai tôi vỗ nhè nhẹ anh nói bằng chất giọng mà tôi từng rất thích (honì ới…đừng ghen nhá ):
- Chào mừng em trở lại New Zealand, em nhìn xem ai đây…..
- Briney…nhận ra tôi không?
Thêm một lần tôi ngớ người vì giọng nói tiếng Việt ngay sau lưng, khi quay đầu nhìn lại tôi đã nhìn thấy một người ngồi trên chiếc xe lăn, một gương mặt đang rạng rỡ nụ cười ấm áp và tên của anh tôi đã bật ra khỏi miệng đầy ngạc nhiên:
- Ôi Phil…., ôi bà Silva…
Đúng là Phil và bà Silva, tôi ôm choàng lấy người đàn bà có gương mặt phúc hậu đang giang tay ra với tôi, sau đó nắm bàn tay Phil đang chìa ra, trên tay Phil là một bó hoa tigon màu hồng rất đẹp "Tặng cô..", tôi gần như lắp bắp khi hỏi bà Silva "Tại sao mọi người biết cháu đến NZ vào hôm nay mà ra đón vậy bà?" ; "Đó là một bí mật cháu ạ, bây giờ về nhà ta nhé, đối với chúng ta cháu là một vị khách đặc biệt". Thật sự khi ấy tôi lúng túng, vì các đồng nghiệp đang chờ để cùng về KS, còn bà Silva không có ý gì là để tôi theo sếp vì trước đó khá lâu khi biết tôi sẽ trở lại NZ làm việc bà đã đưa lời mời tôi đến nhà bà ở, bà không muốn tôi ở KS. Cũng may, sếp rất linh hoạt, tôi thấy ông tiến về phía bà cúi đầu chào:
- Chào bà, xin phép cho cô ấy đi với chúng tôi để hoàn thành một số thủ tục và sắp xếp công việc, tôi hứa với bà sẽ đưa cô ấy đến nhà bà ngay tối nay.
- Cô bé có thể ở nhà tôi không thưa ông?
- Vâng thưa bà, vì dù sao từ KS chúng tôi đến nhà bà cũng khá gần và có lẽ cô Briney cũng thích đến nhà bà hơn làở KS, phải không Briney?
- Vâng…
Tôi le lưỡi nhìn sếp và gật đầu, thấy ông nháy mắt cười mà tôi bụm miệng phì cười, sếp thật tinh ý và hiểu ý người nhể hehehe. Sếp lạ thật, cứ mỗi khi đến NZ ông dường như là một con người khác, rất vui vẻ và tràn đầy tình cảm, chả bù ở Florence ….nguyên một cái tủ lạnh di động ac ac….Bà Silva trao đổi gì đó với sếp tôi, hình như bà đề nghị cho tôi đến ở nhà bà trong tg lưu tại Wellington và mời ông đến dùng bữa tối nay thì phải, bận nói chuyện bâng quơ với Phil và Hasheer nên tôi không chú ý lắm, nhưng có lẽ là thế.
Hasheer cầm cái vali to đùng của tôi bảo:
- Anh mang cái nặng nề này đến nhà Phil giúp Briney nhé
- Oh yeah, cảm ơn anh., ủa mà sao……….
- Định hỏi anh vì sao biết Phil hả cô bạn nhỏ?
- ……
Tôi cứ nghệt mặt ra nhìn anh mà không nói thêm được câu nào cho ra hồn, chắc cái mặt tôi trông buồn cười lắm nên Hasheer cười ha hả:
- Thôi nào, trông mặt Briney anh thật hết chịu nổi
- Ơ…ngạc nhiên mà
- Thầy Hasheer là người tập vật lý trị liệu môn bơi cho tôi đấy Briney
Tiếng Phil cắt ngang làm tôi càng ngớ người ra nhìn Hasheer:
- Thầy….?????
- Thôi nào, Briney đi theo đồng nghiệp làm gì thì làm trước đi em, tối nay gặp ở nhà Phil sẽ nói sau, ok?
- o..k…
Thấy tôi kéo dài giọng mà cái mặt tôi có lẽ biến dạng thành nguyên cái dấu hỏi tổ chảng nên Hasheer vừa bật cười vừa lấy tay đẩy nhẹ tôi về phía các đồng nghiệp đang đứng chờ bên kia:
- Đi đi Briney, hẹn em tối nay.
- Ok, tối nay
Tôi một tay xách laptop, một tay kéo chiếc vali nhỏ đi theo các đồng nghịêp và sếp mà trong lòng cả núi câu hỏi ac ac…không thể hiểu nổi chuyện gì….hừm….
(11:15 am)
-------------



Buổi tối,
Căn nhà quen thuộc với giàn hoa tigon nở rực rỡ quen thuộc hiện ra trước mắt tôi. Cánh cổng nhà đã mở từ khi nào, tôi và sếp bước vào. Sếp luôn là người rất uy tín là thế, những gì ông hứa thì ông luôn giữ lời, ông bảo ông muốn đích thân đưa tôi đến như một sự giao phó. Tự nhiên tôi cảm giác mình như một đứa trẻ được bố đưa đến mẫu giáo vậy, há há nghĩ tới đó tôi bỗng bật cười không thể nhịn được khiến sếp trợn mắt quay sang nhìn:
- Sao thế Briney, mặt tôi có gì à?
- Thưa không ạ, tôi đang nghĩ mình giống đứa trẻ được bố đưa đến mẫu giáo…
- My God, thật là hết nói nổi cái suy nghĩ của cô, mà có lẽ cũng gần như vậy, cô cần một người quản giáo ha ha ha ha…
Bây giờ thì chính ông là người cười còn to hơn cả tôi, ặc……ông í bảo tôi cần một người quản giáo cơ đấy, giời ạ !.
Hiện giờ NZ vẫn đang xuân, cỏ cây hoa lá nơi này vẫn cứ là rực rỡ, khí hậu ấm áp mát mẻ lạ kỳ. Bà Silva chuẩn bị cho tôi căn phòng trên tầng 1, có một cửa sổ treo rèm màu hồng nhạt hướng ra vườn hoa nhỏ bên dưới, gió đêm thổi ào vào mát rượi. Nhớ lần trước đến chả dám xõa tóc, sợ gió bay rụng mất hehehe ……Từ căn phòng nhỏ này tôi nghe thoảng mùi hương hoa cỏ rất ngọt. Nhảy lên chiếc giường êm ái nhún tưng tưng, tôi muốn lăn ra ngủ một giấc quá thể. Nhưng không được rồi, mới 7g tối há há….Mọi người chờ tôi xếp đồ gọn trên phòng rồi xuống dùng bữa tối dưới kia kìa…Giọng Hasheer ngay ngoài cửa phòng làm tôi giật bắn người:
- Briney, em có cần anh giúp gì không?
- Không ạ, cảm ơn anh, cũng không có gì vì mọi thứ bà Silva đã quá chu đáo…, anh thấy tuyệt không?.
Tôi chỉ bao quát căn phòng cho Hasheer thấy, anh khẽ gật đầu
- Rất tuyệt, vậy chúng ta xuống dưới mau, mọi người đang đợi Briney đấy
- ok…
Bữa tối khá thú vị, những món ăn bà Silva làm luôn kích thích vị giác của tôi, tôi thề không ra KS ở đâu nhá, căn nhà này rất ấm áp và đồ ăn ngon dã man heheeh. (Bớ mụ Chi, sang đây mau mà nhìn cho thỏa mắt nhá nhá heheh ). Thì ra bây giờ tôi đã biết vì sao Hasheer có mặt tại Well, anh nhận lời về Well làm việc 6 tuần. Huấn luyện cho đội ngũ vật lý trị liệu chi đó của CLB bơi lội cho người tàn tật mà Phil tham gia. Và Hasheer là thầy tập trị liệu trực tiếp cho Phil đã được 3 tuần, thảo nào trông họ thân thế.

Cảm giác không xa lạ, cảm giác thân quen đến lạ kỳ. Phải nói dân NZ quả thật rất hiếu khách, họ xem chúng tôi như người nhà. Tôi nghe giọng sếp cứ cười vang ấm áp, điều mà tôi ít thấy khi ông còn ở Florence. Tôi thích căn nhà này, bởi khi nhìn lại những bức tranh, những cách bài trí của Phil sao mà gần gũi với quê mình đến thế. Tôi biết Phil vốn yêu Việt Nam, những bức tranh anh vẽ và tranh gỗ điêu khắc treo trên tường, những ấm trà bằng đất, bộ chõng tre làm rất giống phía sau vườn nhà Phil khiến tôi nhớ quê ngoại, nhớ mái đình và nhớ những lũy tre. Phil bảo:
- Briney cảm thấy thế nào khi quay lại đây?
- Rất tuyệt anh Phil ạ, à mà hình như anh vừa sắm một bộ dẫn nước bằng tre nứa ở cuối vườn phải không, trông hay đáo để….
- Uh, mr Trần vừa mang từ VN sang cho tôi, Briney thích?
- Yah, rất VN đấy ạ
Giọng Phil cười vang, anh rất thích được khen những tác phẩm anh có từ VN. Mr Trần là người gốc Việt, lần sang trước ở nhà Phil tôi đã từng gặp ông ta, một người đàn ông khả kính và có một kiến thức khá rộng về lịch sử và du lịch các nước Châu Á.
Ở căn nhà này tôi cảm giác như đang ngồi giữa quê hương mình, nghe tiếng nước róc rách từ phía cuối vườn chảy ra từ những ống tre rất đặc trưng VN. Ngồi trên sập tre uống trà mới ghê, ac ac mà tôi có dám uống đâu, uống trà vô chắc tôi khỏi ngủ đêm nay mất. Ôi…một VN bé nhỏ giữa lòng Châu Đại Dương.

Sếp rời nhà bà Silva sau khi bữa tối kết thúc. Ông dặn tôi sáng mai dậy sớm, xe của đoàn sẽ đến tận đây đón tôi đi làm việc cùng mọi người vì cũng thuận đường. Mai đã là thứ ba rồi, những ngày bắt đầu làm việc của chúng tôi. Với sếp tôi thì đừng có mà mơ có một ngày nghỉ nào dưỡng sức đâu nhá, sếp dã man là thế mà ac ac…….

Phil bị bà Silva bắt đi ngủ sớm vì giờ giấc của anh luôn phải đúng để bảo vệ sức khỏe cho việc trị liệu. Tôi và Hasheer phụ bà Silva dọn dẹp, xong đâu đó chúng tôi ra vườn nói chuyện. Khi nhìn đồng hồ cũng đã 10g tối, Hasheer tạm biệt để về .
- Chúc Briney ngủ ngon, ngủ sớm kẻo mệt nhé, anh về đây…mai chúng ta gặp lại sau.
- Vâng, anh về
- Briney này…
- Vâng…
- Thấy em trở lại nơi này, anh mừng lắm, biết không?
- Em đã hứa là sẽ trở lại mà, anh Hasheer quên à?
- Không quên, tuy nhiên thú thật là không hy vọng lắm, nhưng dù sao anh cũng tin Briney sẽ trở lại
- Tạm biệt Hasheer, ngủ ngon.
- Tạm biệt Briney….

Một ngày bình yên đến NZ trôi qua mau, mắt tôi gần như díp lại rồi á, sau một chuyến bay dài cơ thể tôi đã bắt đầu lên tiếng. À không, nói đúng ra là tự cái thằng ngủ nó réo ghê quá rồi, tôi cặp kè với nó thăng đường đây. Ngủ ngon….tôi ơi! .




Wellington - 10:50 pm
13/11/06
Hoài Anh
viethoaiphuong
#3 Posted : Wednesday, November 15, 2006 3:29:16 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Trầm Tích

Nhật ký NEW ZEALAND [2]


Ngày thứ 2

Mệt...rã rời, đầu óc tưng tưng......mệt thật!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Xong việc về đến nhà bà Silva, lăn ra ngủ một mạch đến gần 10g tối. Tiếng gõ cửa nhè nhẹ, uể oải hỏi "Ai đấy"...nghe giọng bà Silva nhỏ nhẹ:
- Dậy ăn chút gì đi Briney, từ lúc về ta thấy cháu chưa dùng gì cả, ta vừa hâm lại thức ăn cho cháu?
- Ôi...mấy giờ rồi ạ?
- Gần 10g tối
- Thôi chết...
Lồm cồm bò dậy mới phát giác cái bụng đói meo, ăn như bão ac ac....
- Uống nước cam đi Briney
Giật bắn cả mình vì giọng nói ấy, quay phắt lại nhìn:
- Chúa ơi, anh còn ở đây sao?
- Anh chờ Briney tỉnh giấc ăn tối rồi anh về
Sực nhớ lúc về đến nhà, thấy anh Hasheer loay hoay làm gì đó trong bếp với bà Silva, tôi thò mặt vô chào một tiếng rồi biến lên phòng ngủ một mách tới khi bà Silva gọi ac ac....
- Trông em hôm nay mệt mỏi quá
- Nhiều việc quá anh ạ, không ngưng tay từ sáng sớm đến lúc anh thấy em về đấy.
- Công việc gặp trục trặc sao Briney?
- Vâng, toàn bộ kế hoạch phải thay đổi vì sàn catwalk đó không phù hợp với thiết kế có sẵn.....
- Vậy khổ em rồi
- ... hì
- Thôi ăn uống lấy sức, nếu em thích ăn đồ Châu Á, mai anh nấu em thưởng thức, ok kô?
- ok heheh
- ok, tối mai về sẽ có ngay thưa quý cô. Bây giờ ăn ngon và nhớ giữ sk nhé, kẻo khi người ta nhìn thấy em...họ lại trách....
- hả...ai cơ....
- Thì hôm qua em chẳng bảo đầu tháng sau người ấy sang đây là gì?
- Ủa....heeheh
Ac ac...thú thật đầu óc tôi cứ lơ mơ như trên mây vậy, chả nhớ nói khi nào .
Hasheer ơi, biết nói với anh thế nào đây nhể, nhưng anh đúng là một người bạn tuyệt vời!

(11: 55 - 14/11/06)
viethoaiphuong
#4 Posted : Wednesday, November 15, 2006 4:32:01 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Cưng ơi là cục muộn phiền của chị!! Nãy víết pm hỏi em "chiện "trên - có thấy em trả lời đâu nà ? mà chị thì "khoái" quá với ý nghĩ của mình - nên đã mạn phép Cưng "ăn trộm" trang NK số 1 này về dán nhà PNV rồi đó chị lấy chủ đề : "NZ có gì ngoạn mục?!" - chị thấy đã có khối người coi rồi đó Cưng ơi! Đại lượng và hào phóng con chữ 1 lần đi nha Cưng! Của "cho" không" bao giờ là của "mất" mà ngược lại: đó là cho " vay" theo ý Chúa = mình sẽ giàu thêm nhiều sau đó, Cưng hiếu ý chị chứ??
Đêm rồi chị "thăng " quá nì cưng - vì có lẽ là đêm cuối cùng được hưởng tự-do hai tiếng ngọt-ngào : nên chị viết cho đã! hơn 3h chị lên nhà ngủ, vậy mà vẫn có người đi theo vào trong mơ để đối thoại đó - sướng không ? chị chỉ biết có ai đó quen thân lắm với giọng thơ-thơ của mình mà không thể nhớ được cụ thể là ai ?? Ừ, đêm rồi chị"ra" bài thơ-xuôi này - chị dán dưới nì cho Cưng và các bạn Cưng ai thích thì đọc chơi nha:


Ca Khúc: hồn thế-kỷ


Tiếng em hát... ngàn thanh âm bất-tuyệt. Cung cao ngân ngây-ngất... vượt thời gian. Không gian trôi ... dịch, xích nửa địa cầu. Hồn chới với... lang thang vào vũ trụ. Mây mong manh... dập dồn chiều luân vũ. Gió tơi bời ... hối hả cuộn vòng xoay...

Đêm, Paris... tôi chao đảo rã rời. Như dòng thác... xoáy trôi mùa đại-lũ. Cuốn băng băng... đổ ra lòng biển cả. Sóng-nhạc-tình... đập phá vỡ dòng khuông. Mùa Thu chao... nghiêng đôi cánh ngập ngừng. Thành vũ-nữ... bay giữa trời lồng lộng...

Ôi có phải... phút hồn-linh bỡ ngỡ. Bắt gặp nhau... trên tầng thượng mây xanh. Ta tan ra... hóa thân kiếp gió lành. Hòa nhập lại... về đầu thai sự-sống. Ngợi dâng đời... ca khúc mới... đỉnh si-mê.

Chút tình-nồng... hồng môi trẻ sơ-sinh. Chút trắng trong... tầm-thức giữ xác-hình.
Chút vị đắng... vị cay... hòa mê-đắm. Khúc nghê thường cao-ngạo... vọng Thiên-Cung.

Tôi ôm em... trọn vòng tay ơn-huệ. Truyền sang em... hơi-sức bật hồi-sinh. Với gọi em... trong mê-sảng ngữ-từ: Ơi dấu-ái! Chúa phán rồi giờ hạnh-ngộ... Tỉnh dậy đi! Thôi em đừng ngủ mãi...Đừng vùi sâu biển-ái lấp giòng-câm...Đừng lãng-quên hơi thở quá ngọt-ngào...Tình-nhân hỡi! Ta mang hồn thế-kỷ!!

Paris, *-() // 01h00: 14/11/2006
ThyThy Hoàng Mai Thảo


♥♫ Ly…
Offline
Đọc bài "Ca khúc hồn thế kỷ" của chị, tự dưng em ngồi tưởng tượng đủ thứ á chị ơi :p

À chị ơi, em kô vào các web site được ngoài mỗi cái mail yahoo và blog yahoo nên càng kô vào PNV xem chị post ở đâu được ac ac.... Cứ mỗi lần sang đây là bị firewall toàn bộ, chả hiểu do cái máy em hay do net dùng có vấn đề nữa á :(.

heheh đa số đồng nghiệp em khi gặp anh Hasheer đều gọi anh ấy là Hoàng tử biển cả, con người đó coi bộ lấy được cảm tình của rất nhiều người khi tiếp xúc á chị. Cái Chi nó cũng đang hăm he muốn coi cái sự hút của him ra sao heheheeh....coi chừng chết kô kịp ngáp, hối kô kịp thở ấy chứ lị chị nhể heheheh :D.

Chị, em vẫn luôn tâm niệm như lời cái Jes hay nói "Những thứ mình cho đi không bao giờ mất, cũng như dù có xẻo đi từng miếng của trái tim mình trao đi để lại những vết sẹo xấu xí thì đó cũng là hạnh phúc ý nghĩa nhất...."

Wednesday November 15, 2006 - 09:14am (CET)


* "chiện" VHP hỏi TT chính là việc mở chủ đề này cho TT và dinh bài của TT về đây.

** Jes = Bạch Ngọc: cô bé "nàng-thơ" rất rất "hồng nhan bạc phận" mà VHP có nhắc trong tùy bút viết tại nhà PNV này đó ạ. Anh Chị hay các bạn có ai muốn đọc thơ-văn của BN không thì nhắn VHP dinh từ Net khác về để vào kho báu nhà PNV nhen! ( tất nhiên VHP sẽ xin phép ý kiến của Trầm Tích và Sương Sương trước!)
viethoaiphuong
#5 Posted : Thursday, November 16, 2006 8:29:09 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Trầm Tích

Ngày thứ 3

- Sân khấu tròn
- Không...tôi nghĩ chữ T
- ý cô thế nào Briney?
- ok chữ T, anh Mario hỏi về phần đèn chiếu cho em nhé
- ok Briney...sẽ theo ý em.....
-....khát kô?
- Sắp thành cá khô...
- Uống đi nè, có người nhờ đưa?
- Ai?
- Hoàng tử biển cả, con bé này sướng nhỉ....
- ...ac ac...khi nào thế?
- Khi nãy, em kô thấy anh ta đến à?
- Thấy chết liền........
- Đói chưa mấy đứa?
-...mềm người....
- Món trưa đến đây , tránh ra....tránh ra...Briney ăn gì em?
- Gì cũng được....
- hôm nay dễ tính nhỉ?
- đói chết xừ, kô dễ thành ma đói chắc
- Lạy Chúa, đói quá hóa chằn à?
- Kệ em nhá, nuốt chửng anh còn được, muốn thử kô?
- Chúa ơi, cứu......................
- ha ha
- Briney....tránh ra mau...
"rầm".....ac ac sượt qua vai....
- Có sao không?
- Dân võ mà, né chuẩn luôn
- Oh Men, hét điếc cả tai, cẩn thận chút thằng qủy, xém chút trúng con nhỏ
- Biết rồi bác Custo......
- Đám người mẫu thế nào, thiết kế đâu gọi vào gặp em chút
- ok Briney.....
- ok phục trang vẫn ổn, quan trọng sân khấu, sếp bảo mai gặp bên họ điều đình
- Cái lũ làm ăn như ****
- ac ac hết hồn, chuyện gì thế anh Angelo?
- Đèn chiếu thiếu.....
- ac ac đưa em số fone em chửi
- uh, Briney chửi là bảo đảm vài giờ sau có hàng mới
- ac ac làm như em là...
- chằn...
- hhahah treo anh làm đèn chiếu sáng bây giờ
- Briney, mọi việc thế nào?
- Khá ổn thưa sếp
- Tốt, tôi để cô điều hành trận này
- Chiến đấu đến hơi thở hấp hối hả sếp?
- Uh, mặt trận đầu, bùm................
- Rồi, bảo đảm sếp hy sinh đầu tiên, kế đến anh Angelo, sau là chị Susan, tiếp là....
- What?
- Đứng lại Briney....
- Ngu sao đứng để chị oánh em hả?
- Ai bắt được nhỏ Briney có thưởng....
- Chúa ơi, dí hội đồng hả?
- Bắt lấy nó.....
- Sếp ơi....cứu.....................
- Phù.....
- Này, em ghim cái quái gì trên tai thế?
- Chết....há há....trả này
- Chết tôi không, biến thành cái giống gì thế này?
- Cái.....cài tóc
- Briney....giả làm người mẫu đi lại anh xem đèn chiếu sáng nó thế nào?
- Men, đi kiểu kinh kong đó bọn người mẫu nó thất nghiệp hết làm sao?
- Thì em lên thế
- Đựơc đấy...
- Sếp ơi...
- Gì đó Briney?
- Anh Mario muốn sếp phá sản nên bảo Briney trình diễn thay người mẫu
- Cũng tốt đấy, tôi thấy cô rất có tiềm năng
- Vâng...tiềm năng ăn cà trứng thúi
- ha ha ha ha ....phù....hết một ngày
- ok, tạm biệt......
- Khuya bar and dancing kô Briney?
- Để em xem thế nào đã, giờ chỉ muốn ngả lưng xuống nệm làm một giấc....
- Uh, mệt thật, ok, có gì bọn anh sang nhà bên đó gọi em
- ok
- bye bye........
- Oái...Hasheer...anh ở đâu ra thế này?
- Ghé đón em về....
- ok....may quá, đang mệt ngất ngư...
- Nhìn em giống lính nhảy dù đang xung trận nhỉ, bộ đồ trông oách và hay dã man
- hehehe nhét anh vào túi quần còn được, rộng chán
- úi tha cho anh...đi ăn nhé
- ok.....
- Ngon kô?
- Ngon....nơi này lãng mạn quá.....
- Nếu em thích ngày nào anh cũng chở ra đây ăn tối, mai đi nữa nhé....
- ......nhưng như vậy món của bà Silva sẽ ế
- Tùy em đấy
- Hay ăn cả hai lần nhể
- Kô sợ béo phì hả?
- Chết, eo ơi sợ lắm....mai kô đi đâu heheheh
- Nghỉ ngơi nhiều Briney
- ok......bye..............
viethoaiphuong
#6 Posted : Thursday, November 16, 2006 8:50:19 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Khuya bar and dancing kô Briney?
- Để em xem thế nào đã, giờ chỉ muốn ngả lưng xuống nệm làm một giấc....
- Uh, mệt thật, ok, có gì bọn anh sang nhà bên đó gọi em
- ok
- bye bye........
- Oái...Hasheer...anh ở đâu ra thế này?
- Ghé đón em về....
- ok....may quá, đang mệt ngất ngư...
- Nhìn em giống lính nhảy dù đang xung trận nhỉ, bộ đồ trông oách và hay dã man
- hehehe nhét anh vào túi quần còn được, rộng chán
- úi tha cho anh...đi ăn nhé
- ok.....
- Ngon kô?
- Ngon....nơi này lãng mạn quá.....
- Nếu em thích ngày nào anh cũng chở ra đây ăn tối, mai đi nữa nhé....
- ......nhưng như vậy món của bà Silva sẽ ế
- Tùy em đấy
- Hay ăn cả hai lần nhể
- Kô sợ béo phì hả?
- Chết, eo ơi sợ lắm....mai kô đi đâu heheheh
- Nghỉ ngơi nhiều Briney
- ok......bye..............

..................................................

Chúa ơi là Cưng!!
Giờ nì dán cái NK ngày thứ 3 của Cưng lên đây rồi chị mới đọc nó đó!!
- Cưng vẫn là một "thằng bé trai" quá hà: lúc nào cũng chuẩn bị cho người khác nếm mùi võ Aikido (?)của Cưng thôi: thắt lưng đen+ 3 đai nữa??khiếp nhể!! Nhớ vụ lần trước cho out mấy thằng giật túi bên đó hỉ??
- Sếp của Cưng làm chị "mết" đó nha; từ lần trước khi "ổng đứng trầm ngầm ngoài ban công suốt đêm khuya đó...": mẫu người suy-tư mờ !! hic!!
- Hasheer: chị vẫn quí cho Cưng mới khổ chứ, mặc dù thấy "công tử B" của em đẹp hơn cả thần Apollo!! ( "cậu chàng" mà nghe thấy chị nói vầy với Cưng chắc dám thất vọng quá hỉ?)
- Rồi cuối cùng tối qua có đi dancing không (??) dễ mấy Cưng chối từ món Cưng ham thích và vô địch này?? Chị nhớ lần trước thi dancing ở bên đó Cưng và Hasheer giật mấy giải nhất và 1 giải đặc biệt??
* giờ này đọc và viết đây cho Cưng thì đã là đêm bên đó: Cưng ngủ ngoan nha!!
** bây giờ chị rảnh: viết đây mai mốt cưng già có giờ chui vô đọc : biết đâu sẽ thấy : chị HP để lại cho Cưng chút niềm vui thật chứ không ảo??
viethoaiphuong
#7 Posted : Friday, November 17, 2006 5:35:14 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Cho Lời Trách Móc-Giận Hờn Mùa Thu


Paris, sáng thứ Bẩy 18/11/2006

Cưng ơi! Một lời trách móc mùa Thu... Cưng thả ra... làm cho bao nhiêu tâm-hồn thơ phiêu bạt... vậy mà có khi bữa nay chị dám là Cưng đang ta-bà với Chi bên đó cùng "hoàng tử biển cả" ?- chị chợt nghĩ: có hai "chiếc lá" đẹp lắm của mùa Thu đang bay bay trên bờ biển nào đó của NZ... và làm cho "con mắt biển" phải mê mải rụng rời nhìn theo bóng của hai giai nhân: hoàng tử sẽ chọn ai đêm nay... để đi điệu dancing ấy vào lúc nửa đêm???
Thế chẳng tốt hơn là trầm ngâm trong một góc nào đó để trách móc một "sự thật"? Ai đi trách "sự thật" hả dấu yêu? Dù mình không yêu "sự thật" đó!! Nhớ lấy điều này mà hôm nay chị nói cho Cưng nghe : ở đời phải biết chọn và giữ làm bả bối trong mọi hoàn cảnh: những nguyên tắc cơ bản của cuộc sống. Nếu không mình sẽ bị quay như chong chóng, nhất là với một cô gái như cưng: nhiều tài, lắm phước, lại quá xinh đẹp và còn quá trẻ!!
*BDB ơi! "công tử" -- chớ có chủ quan, nhưng cũng đừng vội hoảng hốt đôi khi: phải mềm lòng, cứng trí và để cho tất cả thật tự nhiên nơi mình và nơi người mình yêu thương.

Saturday November 18, 2006 - 09:14am (CET)



HAnh này!
Sau bài thơ "Trách Mùa Thu"... buồn như tàn Thu ((bên Tokyo một thuở?!))...
Sau bài viết " Ba dấu chấm ... " một "sự thật" quá rõ ràng (!): có phải mãi đêm hôm Cưng viết bài này, thì Cưng mới được biết? hay Cưng đã biết mong manh ngày ấy?? Cưng làm bọn bạn Cưng nháo nhào lần nữa như ong vỡ tổ với những phẫn-nộ trách móc NK (?)... Cái Blog của Cưng là một thế giới kỳ-ảo thật nhất mà chị biết: về lòng người, tình người: muôn màu muôn vẻ! Đó là điều chị bái phục lắm nơi Cưng.
Nhưng nếu có một lần chị từng "khoái" và "nể" vì Cưng biết món võ thuật Aikido kia, thì hôm qua chị đã nguyền rủa Aikido lắm đó. Bởi không có nó thì sẽ hẳn không có 1 người bạn gái rất đáng yêu của em bị tử vong ngay trên vũ đài đấu hôm ấy? và đã không có rất nhiều nỗi đau cho bao người xung quanh em khi đó và nhất là không có một kẻ đêm hôm qua ấy tìm gặp em để sám hối... rồi để đến lượt em như khùng điên, hóa dại trên những con chữ...
Chị, một người rất tôn thờ "sự thật", cho dù là bất kể "sự thật" nào, chị từng nói: trước "sự thật" nhất của mọi "sự thật" cho tôi được phủ phục dưới chân và tôn vinh!
Nên hôm nay chị chia sẻ lần nữa với mất mát của Cưng. Nhưng chị cũng ngợi khen cho một "sự thật" kia... em chấp nhận hay không, em tha thứ hay không cho người con trai khốn khổ ấy... đó là chuyện của lòng em, nhưng chị khuyên Cưng bằng lý trí và nhân tâm hãy tha thứ: không hẳn cho NK mà cho chính em được thấy cuộc đời này giản đơn và rất đẹp đẽ dù nó ở bất kể hoàn cảnh nào của đời mình.
Hôm qua tình cờ trong Net ( nơi chị em mình tình cờ quen nhau, cũng như thế: qua một bài viết kéo sự chú ý của chị và đập vào tâm tưởng chị điều gì đó tinh tế hơn là chỉ chữ nghĩa văn chương!): có một người đang cảm thấy chơi vơi vì mất niềm tin nơi bạn lòng. Rồi cô bảo: khi cô viết bài này cô đọc cả trăm lần từng đoạn nhỏ sau khi viết, và bài viết rất lâu mới kết thúc, cô quyết định đưa lên Net với lý do: cho mọi người cùng đọc để mà rút kinh nghiệm cho bản thân: gìn giữ mình, gìn giữ bạn mình và nhất là gìn giữ sự trong sáng đẹp đẽ của chữ nghĩa và nghệ thuật thơ-văn... Chị viết pm cho cô lần 1 chỉ vì cô hỏi: tôi viết lộn xộn quá, mong bạn đọc thông cảm. Chị là người đọc trước nhất: khi bài vừa đưa lên Net. chị đọc cũng không sót chữ nào bài ấy, rồi chị trả lời: tôi đã đọc kỹ và tôi đảm bảo với bạn rằng bài của bạn không hề lộn xộn tí nào, ngược lại còn rất logic và rất philo: vậy là bạn yên tâm về 1 người đã đọc là tôi HTMT. Ừ bắt đầu là thế đó Cưng. Sau đó nửa ngày chị nhận pm trả lời của người này: cô kể sự tình : lần thứ nhất có 1 người kể tỉ mỉ đến thế cái nỗi khổ nào khiến cô viết bài đó. Chị pm lại sau đó 1giờ. Chị cũng viết khá tỉ mỉ cho những điều cô đã tâm sự kia. Và ở giữa chừng một phần " góp ý" chị bảo thế này: " hôm nay chị HTMT tặng em ba phép toán đời sau đây: giận với giân = thù. Giận với thương = 0 ( bình thường). thương với thương = Tình-Yêu mà Thượng Đế dạy loài người: con người với con người sống để yêu thương nhau. Khi nào chạm được vào TY này thì con người ta biết mình đang sống trong vườn địa-đàng trần thế. Rồi sáng nay chị nhận pm của cô trước khi chạy về "nhà" của Cưng đó và viết cho Cưng mấy dòng trên, sau khi đọc thêm vài bài thơ "trách mùa thu" của bạn bè Cưng nữa thả đó mà cô chủ nhà thì đi vắng mất tiêu đâu cả chiều hôm qua (( chị cũng chỉ nhớ Chi hẹn qua NZ gặp em bên đó, nhưng không hay chiều qua bọn em hẹn nhau ở hotel nào đó rồi: viết tới đây lại phì cười vì nhớ bài "gọi em" về HN đó của Chi, nó phởn chí lên mà viết thư tình cho Cưng hỉ, làm "công tử B" còn nhột dạ (?): Chúa ơi !!!)). Cô bạn mới cũng trả lời lại chị kỹ càng mọi chi tiết, và ở một đoạn dòng, cô viết: với bài viết đó em đã thu hoạch rất lớn, không thể ngờ: đó là một người như HTMT đã để mắt tới và em nghĩ đây sẽ là một cuộc hành trình mời thi vị của thơ-thơ và Net-Net,...
Mà Cưng biết không: cũng qua 1 bài thơ của tới hai t/g khác cùng ngày chị pm cho cô bé kia: 1 người chị viết khen bài của t/g rất hay và tình cờ chị hay tìm đọc bài của người này kể từ khi chị vào mấy Net chị tham dự thường xuyên: người này pm liền lại reo hò như đứa con nít trúng số!! và tiết lộ một chị tiết khiến chị ngạc nhiên lắm(!!) sau đó chị pm lại chỉ để cảm ơn... Thì được pm sau nửa ngày: giải thích vì sao(??) Chị sững cả người: Mon Dieu, không thể tin đó là sự thật!!( bản nhạc chị tặng cưng hay nhất là chị vẫn nhắc có liên quan tới "bí mật" hôm nay người này "sám hối"(!!)-thua!!) Chị còn đang để lửng cũng ba dấu chấm (...) như Cưng, nhưng với lòng vui vẻ và chia sẻ chứ không phải giận dữ hay trách móc như Cưng kia (( mặc dù hôm nay cũng có một mạng sống đang làm chị lo âu suốt cả sau mùa hè này)). Còn người khác nữa: qua bài thơ của t/g tự dưng làm chị nhớ 1 chuyện... rồi chị đi tìm "vết thơ" của người ấy trong quá khứ: tình cờ 1 bài có ghi ngày tháng ở dưới: chị nhìn rồi suýt chết lịm!! Chị pm cho t/g này xin được hỏi người vài chi tiết khi nào chị có thời gian: vì chị không thể chỉ viết đôi dòng cho một "bí-ẩn" hết sức lớn và quan trọng. Trễ lắm hôm qua chị nhận pm: cũng rất thích những "bí -ẩn" mà lại từ HTMT nữa thì không thể đợi... Chị muốn lắm trả lời, nhưng đành khất trễ hơn, vì chị không còn đủ thời gian lúc này. Nhưng nhất định là đợi chị hỏi những chi tiết cần thiết lắm. Cưng biết không: hai người cuối cùng này đều liên quan tới " bài nhạc " mà chị nhắc với Cưng đó!! Đó mới là sự tuyệt vời!?

hehe!! Cưng sẽ cuồng lên nếu vào được PNV hôm nay. Nhưng biết chắc chắn là không rồi... nên chị khoái chí với cái ý nghĩ đã phát sinh mà ngôn từ còn nằm chờ khi nào cô bé như người đẹp ngủ trong rừng tỉnh giấc thiên-thu???
oh! Chị lại phải cám ơn Net nhiều lắm lắm thêm một lần nữa đây.

Nhưng Cưng ơi: hôm qua lại là ngày buồn lắm lắm cho Felix mới khổ chứ!! Chị biết tin đó khi mà chị không còn hi vọng gặp Felix hôm qua trong Net. Felix viết pm lại cho chị, lúc chị xong việc nhà chạy vào kiểm tra: thì chỉ còn lại dăm pm thật dễ thương như thường lệ, nhưng đã thấm đẫm những dòng lệ khô: như những vết máu trên mình Chúa Jesus khi bị chính loài người mang thân xác của mình quất lên cho chảy thành tội lỗi cả ngàn vạn đời sau... chị chết điếng vì giận và vì thương cho kẻ đã làm Felix như mất trí khôn hôm qua đó Cưng à. Nhưng hôm nay trời bên Paris nắng đẹp và sáng sủa lắm bầu trời trước khung cửa sổ: nơi cái phòng bếp chị đang ngồi gõ những dòng này cho Cưng đó , vậy là cơn bão chiều và đêm qua đã đi xa... khi trời-đất như thế này chị luôn được điềm báo trước là Felix sẽ lấy lại được niềm tin và tăng thêm hơi sức cho thân xác hết sức yếu đuối của mình, để có thế cùng chị đi tiếp "đối thọai đôi tình-nhân thế-kỷ". Cưng hẳn sẽ mừng cho chị và Felix, phải thế không?? Chỉ có Cưng là người thứ hai chấp nhận trong vui vẻ trọn vẹn với "cuộc tình" thơ-thơ này của chị nhể. Thế mới gọi là "bản sao" của chị HP mai sau??


Paris 10h35 thứ Bẩy 18/11/2006
ThyThy Hoàng Mai Thảo
viethoaiphuong
#8 Posted : Sunday, November 19, 2006 5:16:43 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Ah!! Ra VHP đoán hổng có trật hỉ Sương Sương hề: Đêm í (?) "hắn" chết vật với cái "chiện" tày trời kia (?) Vậy mà sáng bữa sau thấy đã "dung dăng dung dẻ" với nhỏ Chi đó thôi? Thiệt hổng còn hiểu mô tê răng rứa chi hề SS? Mà chị buồn cười chết luôn với mấy cái comment liền SS "chọt" "hắn" với "công tử B " đó thôi... SS đồng ý với chị HP bứng hết ra đây cho bà con nhà PNV cùng thỏa chí tò mò hay không? Nếu SS bảo ok thì chị mới dám = chia chung lửa hỉ ( chị cũng ớn "hắn" lên cơn " bắn bỏ hết lượt":tội cho "anh cưng" của SS ấy thôi! ( chị nhớ đoan SS đối đáp với An mà cả nể lẫn sợ !!)
Chị cứ dán tiếp "chiện" New Zealand của "cao bồi dính hơi súng" vô đây tiếp nha SS?

** VHP xịn mời cả nhà PNV xem tiếp bước chân phiêu lãng của cô bé Trầm Tích nhà mình nhể
viethoaiphuong
#9 Posted : Sunday, November 19, 2006 5:19:43 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Trầm Tích

Nhật ký NEW ZEALAND [3]

Ngày thứ 6

"Em có thích nắng không?"
Bỗng nhiên anh hỏi thế, tôi bất chợt nhìn ra một khoảng trời xanh trước mặt khẽ gật đầu. Trưa nay hiên đầy nắng, gió nhẹ thổi mơn man miết trên làn da. Cảm giác cái ấm nóng trên gương mặt, không chỉ của nắng….mà của cả một ánh nhìn...
- Em có đôi mắt màu đen rất lạ, kô phải màu nâu…
- Vâng…
- Mắt người VN thường màu nâu, sao mắt em màu đen?
- Em nhuộm đấy
- ha ha rất biết đùa, những cô gái có đôi mắt đen thường rất đa tình
- My God, trêu em hả?
- Không…anh nói thật.
- Maybe……..
- Người ấy yêu em lắm phải kô?
-……sao anh hỏi thế?
- Một cô gái như em, đàn ông gặp dễ lạc trái tim, chắc chắn nhiều người yêu em…
- Kô đâu, thích thì có lẽ nhiều nhưng yêu thì….em nghĩ kô nhiều như anh nghĩ….
- Vì sao?
- Kô biết, em có cảm giác đó
- Chắc họ sợ em tẩn cho họ một trận?
- heheh maybe….
Nhìn vẻ mặt hài hước của anh, tôi bật cười. Anh ôm đàn chơi một bài dân ca Ý, bản nhạc này lần trước tôi có nói là tôi cũng khá thích, tiếng guitar trầm đục giữa trưa êm ả …
Bất chợt anh hỏi tôi:
- O solemio nghĩa là gì Briney?
- Mặt trời của tôi….
- Nếu anh nói thế này em tin kô?
- Nói gì cơ?
- Em là tia nắng mặt trời của tôi…
- hì…tin
- Chà…tự tin nhỉ?
- Thì…là anh nói mà
- ha ha ha à…ừ…là anh nói…………
- Hasheer này
- Gì….
- Đừng tốt với em như thế nữa nhé
- Kô được….đó là quyền của anh
- …hơ….
- Em yêu anh hay kô đó là quyền của em, còn anh yêu em và tốt xấu với em ra sao là quyền của anh, liên quan gì đến em hả cô bé??
- ….hơ…what?
- Thế nhé, kô ý kiến gì nữa về vấn đề này…rite…, mà này…em bớt nhìn anh cái kiểu đó đi, mỗi lần em nhìn kiểu đó anh kô giữ được lòng….hiểu chưa?
- …hở…kô hiểu…
- Em ngốc thật hay giả vờ ngốc vậy cô gái? Anh rất sợ những cô gái có đôi mắt đen….anh chỉ thắc mắc là người VN mà tại sao mắt em lại đen mun như thế? Anh chàng của em đúng là một người may mắn…
- …ơ…cái vấn đề đó thì chưa biết có phải là may mắn kô á…
- Được, để hôm nào cậu ta sang anh hỏi..
- Ôi trời…..
(11:45 am)
-------------------------------------
viethoaiphuong
#10 Posted : Sunday, November 19, 2006 5:36:56 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Hehe!! "Của Nợ" ơi!! Chị dinh về đây rồi mới kỹ đọc đó Cưng - hôm qua chỉ đọc loáng thoáng bên Blog của Cưng thôi đó: vì còn mải lo viết comment cho tới mấy "nhân sự" có liên quan(??)
Hoàng tử biển cả : người xứ nào hỉ? nếu chị nhớ không nhầm là ở Trung Cận Đông phải không? anh chàng có kiểu hỏi và trả lời giống chị HP ghê nha... hichic!!! Không trách lần trước chị "báo động" trước Cưng "chiện kia" nhớ không nhể??haha!!
Mà nghe Cưng trả lời chàng mới lơ mơ làm sao kìa... không trách!!
Trời ơi!! Để chị xui "công tử Honi " sang làm tới cho ra nhẽ phen này hỉ????? hehe!!
Mệt rồi hôm nay
Ah ! mà nguyên này hôm nay Cưng trốn tiệt đâu mà không về qua "nhà" hở?? Hay bị "nẹt" cho rồi- Honi í mà??.
viethoaiphuong
#11 Posted : Sunday, November 19, 2006 11:21:31 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Trầm Tích

Nhật Ký New Zealand -3 - đoạn 2

-------------------------------------

- Mấy giờ đi gặp bạn em, Briney?
- Em hẹn nó 6g tối
- Hơn 5g rồi đó, đi chưa anh lái xe ra…
- ok…


- Ê nhỏ kia, ta đây này
- hé hé ôm cái coi, cái Chi dạo này xinh gái quá làng nước ơi
- Đồ quỷ, trông nhỏ vẫn ngon lành nhỉ, tóc dài phết, ngày càng đẹp thế này thì zai nó chết ráo. Hôm về quê tang ngoại nhỏ lu bu đông người nên ta kô để ý nhỏ kỹ, vả lại đâu có mượt mà như hôm nay nhờ hí hí
- Điêu vừa thôi nhá
- Điêu khỉ, thật trăm phần trăm
- heheeh
- Í…ai đứng bên xe đấy HA?
- À để giới thiệu nhé đây là anh Hasheer, còn đây là Chi
- Ôi…hoàng tử biển cả đây hả..chào anh
- Chào, hân hạnh làm quen. Phụ nữ VN quả thật rất đẹp và duyên dáng….
- Ôi, anh Hasheer thật khéo miệng, cảm ơn anh đã có ấn tượng tốt về con gái VN
- Tôi chỉ nói sự thật mà, phụ nữ VN rất quyến rũ….
- ..hì…thanks.
-.. ê nhỏ, đẹp trai quá…..(đứa nào thì thào vào tai tớ ấy nhể hé hé )
- Chết chưa Chi
- Bây giờ mời hai cô đi ăn tối nhé, em thích chỗ nào hả Briney?
- Chỗ hôm trước đi, mát mẻ lãng mạn
- Ok, tuân lệnh, rồi mời hai công nương lên xe
- .. ê nhỏ, kiểu này bỏ xừ anh trai tớ
- Hâm à, bạn bè thôi….
- Ai biết được…..him biết tiếng Việt kô?
- Kô nhiều…vài câu chào hỏi thôi
- Tốt…tha hồ nói xấu…
- Ối giời…..
------------------------
Users browsing this topic
Guest (9)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.