Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
...một chiều nhiều gió, có mưa nên rất lạnh _ photo by HTMT, đầu mùa thu 2008Chiều Paris Em Chợt ÐếnĐàn : Nguyễn Minh Châu Hát : Hoàng Thy Mai Thảo (thu âm cuối tháng 5 năm 2006)A3 quý quý ! Nếu A3 biết giờ này mà có một em út khác của AC3 ngoài đời mới vừa chịu đi ngủ, sau khi nghe cách không bản nhạc này và Mưa Lối Đời của nốt nhạc A3 & hồn thơ HP _ bắt gặp nhau giữa lưng chừng trời mây&gió...Chắc hẳn A3 sẽ cảm động. Đó là Thuý Hảo. Lần đầu tiên Thuý Hảo biết một thế giới thơ&nhạc mới, nơi cõi ảo rất ảo , chứ không phải là hơi ảo một chút ngoài cõi thật? Thuý Hảo rất ngợi khen Thuỵ Long trình bày "Chiều Paris, Em chợt đến" - giọng ca ấm, trầm và khỏe? Hòa âm hay tuyệt vời ! HP có nói : bản nhạc này khi thu âm thì đích thân A3 đến studio coi chừng. Và Thuỵ Long đã làm việc suốt 3 giờ đồng hồ. Thuý Hảo bảo _ thế thì rất cảm phục tấm lòng của A3 và bài này nốt nhạc của A3 cho Thuý Hảo biết thêm một A3 khác lạ hơn nhiều A3 mà Thuý Hảo đã từng biết trước giờ. HP chỉ bảo Thuý Hảo rằng : điều đó Thuý Hảo cảm nhận được là vì bản nhạc có hai con người mà Thuý Hảo cùng quý mến, thấp thoáng hình bóng ở bên trong !? HP cũng có nói : khi HP nghe Thuỵ Long phát âm chữ Paris thì không mấy hài lòng, làm A3 nghĩ HP này khó tính quá ! Nhưng Thuý Hảo lại nói : không, Thuý Hảo thấy Thuỵ Long hát chữ Paris không có vấn đề chi cả = vẫn rất hay ! Ừm, mấy nhỏ em út ngoài đời cũng thích Thuỵ Long. Vậy là HP khó tính thật nhỉ? HP sẽ rán sửa cho thành dễ tính! Xin cám ơn A3 thêm lần nữa ! Và gửi chút ý nghĩ rất thơ và rất hiền hòa từ Thuý Hảo tới A3. Em HP 3h00 _ 12/7/2008quote: siliconband
Cám ơn và thật cảm động khi biết HP và Thuý Hảo đã nghe nhạc A3 trong giờ khuya khắc như vậy. Giờ đó thi ac3 còn ngồi trên tàu bên bờ sông dưới chân tháp Eiffel giữa tiếng nhạc salsa xập xình có hơi lạc quẻ , bèn lên boong tàu hóng gió và chụp được tấm hình này cho bài nhạc Chiều Paris đây mà chắc phải đổi tựa Khuya Paris sao em chưa đến :smile:
HP nhắn lại với Thuý Hảo là a3 mong có ngày được nghe tiếng hát TH trong một bài nào đó của a3 nhé.
:thankyou:
Khuya Paris sao em chưa đến
Trong cuộc đời, có những điều "trở lại" (!) chỉ một lần thôi đã là quý lắm? Cho nên, khi bắt gặp một điều gì thật đẹp, cứ đợi có dịp không hẹn trước mà trở về...luôn làm ta chao đảo!?
Mặc dù, tôi vẫn đang ở giữa Paris đó chứ (?) và mỗi khi hoàng hôn đến rồi đi, tôi vẫn thích đón nhận và tiễn đưa những cảm giác thật dễ chịu cho riêng mình cùng Trời&Đất. Thế nhưng, mỗi lần ai đó nhắc tới "Chiều Paris, Em chợt đến" của chính tôi và nốt nhạc của A3, là tôi lại tự động "rơi" vào trạng thái "chân không" với nàng-thơ. Cảm giác nào là thật nhất giữa nỗi khổ và niềm vui mà cuộc đời này luôn đặt vào ngay giữa trái tim tôi, tôi không thể chia làm hai nửa ít hay nhiều? Tôi chỉ biết tự dặn lòng mình : hãy chấp nhận như cuộc đời vẫn thế _ Nơi tận cùng nỗi khốn khổ, sẽ là một hạnh phúc đợi chờ ta, dẫu như tia sáng nhỏ chợt loé lên phía cuối con đường mịt mùng là đêm tối? Và nơi ta đang bắt gặp niềm hạnh nguyện nào còn tràn đầy nhạc điệu du dương và màu trời ngũ sắc, sẽ có một đợi chờ của giờ phút lại lênh đênh những bão giông cùng mưa sa và sấm chớp...
Phải, con Sóng Đời không đi ngang hay chạy dọc, mà là đi tới hay đi lui theo hình xoáy ốc của đường thẳng hướng Đất-Trời. Mỗi chặng thời gian của con đường về phía trước, Ta và Người ở trong một cơn xoáy lốc nào đó, để rồi một người ra đi và một người ở lại? Kẻ ra đi luôn là tôi trong hình dáng nàng-thơ cưu mang hồn tôi. Và tôi đi tiếp cuộc hành trình con đường Thơ bên sự sống... để làm tiếp một cơn xoáy lốc khác. Cứ thế Gió đẩy tôi đi trên đôi cánh diệu kỳ, ấy là khi Thơ của Thơ lại hòa nhập cùng nhau. Người ở lại nơi một bài thơ hay bản nhạc, như một phiên khúc trắng (!) và người có nghĩ gì không? Nhưng nếu một khi nào, giữa những vòng xoáy cuộc đời bỗng dưng tôi lại trở về nơi giấc mơ của chiều xưa, mùa xưa, năm tháng cũ...gặp lại người còn đó!? Và còn cho tôi một nỗi nhớ thoáng ngập tràn... Khi ấy tôi ước gì tôi làm được phép lạ, để người hãy cùng tôi thêm một lần trên cánh lá, rời khỏi cành làm một chuyến ngao du? Ngao du về cõi lạ, với ngôn từ khác hẳn cõi trần gian_ chỉ có yêu thương và những ý nghĩ tốt lành (?) _ chỉ có mây nhẹ bay bay làm rung lay nghìn cánh lá _ nhành lá thật mềm vuốt ve tôi hết những năm tháng đi-về _ một "cõi đi" là đi vào cuộc sống _ một "cõi về" là theo về sự sống mãi ngàn sau...!?
Và ca khúc thơ&nhạc "Chiều Paris, Em chợt đến" đã là một trong những hiền hòa nhất trong tôi mà nơi người luôn trở lại. Một lần sự trở lại ở bất kể một ai cũng làm tôi vô vàn thương nhớ; và nếu như đó lại là một người thêm tôi được mến yêu nơi cuộc đời thật... Tôi lại muốn tìm đến mọi nguyên do cuộc đời làm nên bài nhạc đó. Tặng thêm một lần nỗi nhớ ở trong hồn linh tôi cho một người và cho tất cả mọi người.
Đêm hôm qua, khi Thúy Hảo nghe tôi hát và rồi nghe Thụy Long hát "Chiều Paris, Em chợt đến" và cuối cùng Thúy Hảo muốn tôi đọc lại lời thơ ấy. Tôi đọc một lần và rồi tôi lặp lại thêm một lần đoạn cuối. Bạn tôi kêu lên qua điện thoại, vẫn chất giọng rất nhẹ và rất trẻ của riêng Thúy Hảo _ Trời ơi, thơ gì mà tình tứ thế ! 3 giờ khuya tôi bảo : thôi bây giờ thì bắt buộc ca sĩ đi ngủ đi, để mai còn đứng nổi mà cười tươi với khách hàng chứ, kẻo mà đưa lộn thuốc Tây cho người ta, là coi như HP đây gánh tội trần gian thay cho tất cả? Bạn cười hì hì, nhưng còn nói với lai : nhớ hôm nào đọc thơ rồi thu âm nha. Tôi ừm à một lần cuối và tự cười một mình tôi bên phía này đầu dây điện thoại, trước cái màn hình vi tính muôn thuở làm chứng nhân lặng lẽ, rất bao dung!
Thúy Hảo đi ngủ rồi (?), tôi ngồi với bóng đêm rất im lặng phía ngoài và cả phía trong của không gian nơi đây, gõ ít chữ gửi tới A3 thay cho bạn của mình. Khi ấy tôi đinh ninh A3 hẳn đã trong giấc mộng đời bên cuộc đời thật nhất? Nhưng tin rằng, những nốt nhạc của anh còn thức cạnh thời gian, và thể nào cũng chảy trôi mà lửng lơ trên đầu tôi khi đó?? Sáng mai ngày Gió sẽ đánh thức một niềm vui?!
Nên sáng ra mà thấy A3 trả lời cho bạn tôi và tôi bằng một tấm hình mới nhất của tháp Eiffel trong màu xanh hi vọng, sừng sững giữa màn đêm đen tuyền tuyệt bích (!) và có 12 ngôi sao như những chấm sáng nổi hẳn giữa tất cả, rồi ít dòng A3 để lại dưới chân tháp màu xanh. Tất nhiên là tôi vô cùng cảm động. Tôi muốn gọi bạn tôi cùng chia sẻ những ý nhị này mà cuộc đời còn ưu ái mà ban tặng cho bạn, cho tôi, cho A3 và cho tất cả. Tôi gọi người bằng cách riêng tôi, đó là bằng những con chữ không biết mỏi mệt và không biết nhàm chán của tôi...để một khi nào tình cờ gặp lại nhau cách không thì lại đọc cho bạn nghe. Cho một niềm thương lại nối dài theo năm tháng?
Bất ngờ khi ở trên đoạn này một chút, nơi vừa nhắc tới tên Thúy Hảo đi ngủ ấy, thì điện thoại reo. Tôi không tin ở đầu dây bên kia là giọng nhẹ như trẻ thơ của bạn mình và bạn đang khóc nữa ! Tôi hơi hoảng hốt, hỏi sao có chuyện gì hệ trọng không ca sĩ, mà lại đúng lúc HP và A3 đang cùng nhắc tới tên Thúy Hảo đây này? Bạn nói :"Nhớ quá ! Vì thấy mình luôn cô đơn trong những ý nghĩ về quê hương bên cạnh những người bạn nơi cõi thật xưa nay, mà những người mình quý trọng thật sự thì lần lượt ra đí...Rồi trong đầu mình chạy ra lời bài hát "Mẹ Việt Nam ơi, chúng con vẫn còn đây..." , thế là mình không sao giữ được lòng mình : xót thương cho quê hương, giống nòi !!! Và mình chỉ còn cách gọi cho một người mà mình biết sẽ hiểu và chia sẻ được cùng những yếu mềm này..."
Tôi dỗ bạn tôi bằng cách đọc cho bạn nghe đoạn tôi viết thay bạn cho A3 hồi đêm qua, thêm ít dòng A3 viết hôm nay ( có tả màu của tháp Eiffel đã đổi thành xanh trong đêm, nhìn cũng rất thơ vẻ khác... ) và, thêm đoạn tôi đang viết dở dang. Hết chừng ấy là thấy bạn tôi đã thay đổi mà nói : oh , đang buồn muốn chết, mà nghe HP rồi vui lại đây này !
Bạn là món quà tặng hoàn toàn bất ngờ mà Thượng Đế cho tôi, "sự cho" này hơn nhiều lắm những gì tôi muốn "nhận" nơi cõi trần gian hôm nay. Bởi tấm lòng bạn rộng, tâm hồn bạn trong trẻo và mềm mại, lý trí của bạn cũng rất rõ ràng và thông tỏ, còn trái tim bạn cũng bao la và bao dung nhiều lắm. Bạn cũng như tôi, mình là những người luôn bước về phía trước cuộc đời, nơi có con người và muôn màu sự sống, nơi có hồn non sông luôn là dòng nước mát - mình tìm về cho dịu khát những đêm Đông hay trưa Hè cháy bỏng.
Sau gần một giờ nói chuyện thơ nhạc và tranh đấu, tôi nói bạn : đừng lo lắng gì, HP luôn ở đây và luôn lắng nghe những gì lay động trong tâm tư và ý tưởng của những người bạn như Thúy Hảo. Ở trong đời, chỉ sợ nhất là mình không có gì để trao tặng cho Đời thôi. Chứ nếu có thì bằng một cách nào đó người ta vẫn biết tìm để tặng lai cho Người cần được nhận? Và bạn trở lại công việc của mình.
Xin gởi tặng lại bạn đoạn dưới này mà cách đây hai hôm, tôi cũng ngồi trong đêm yên tĩnh gõ lại rất chậm rãi từng chữ. Và cũng xin tặng lại A3 và Ora, linh hồn "Chiều Paris, Em chợt đến"
L'Amitié _ Khalil Gibran
Votre ami est une réponse à vos besoins. Il est votre champ semé avec amour et moissonné en action de grâces. Et il est votre table et votre coin de feu. Car vous venez vers lui avec votre faim et le cherchez pour la paix.
Quand votre ami révèle le fond de sa pensée, n'ayez pas peur de ce qui dit " non " dans votre conscience ni ne rejetez le " oui ". Et quand il demeure en silence, que votre coeur ne cesse d'écouter son coeur ; Car, en amitié, sans avoir besoin de mots, toutes les pensées, tous les désirs, toutes les attentes se partagent en une joie qui reste secrète. Lorsque vous quittez votre ami, n'ayez pas de chargin. Car ce que vous aimez le plus en lui apparaîtra plus clairement en son absence, de même que pour le grimpeur, la montagne se détache mieux de la plaine.
Et qu'il n'y ait d'autre but à l'amitié que l'approfondissement de l'être. Car l'amour qui recherche autre chose que la révélation de son mystère n'est pas de l'amour mais un filet que l'on jette : seul l'inutile s'y trouve attrapé.
Et que le meilleur de vous soit pour votre ami. S'il doit connaître le reflux de votre marée, laissez-lui aussi en connaître le flux. Car qu'est-ce qu'un ami que l'on recherche pour tuer le temps? Allez toujours à sa rencontre pour les heures de vie. Car il est là pour combler votre attente, mais non votre vide. Et dans la douleur de l'amitié, faites qu'il y ait place pour le rire et le partage des plaisirs. Car le coeur trouve son matin dans la rosée des petites choses, et s'en trouve rafraîchi.
Và, đó là Khuya Paris, Em chưa kịp đến, nhưng sáng mai ngày sẽ theo gió trắng tới cùng mây _ như có một đôi lần "Những Mây-Mùa-Đơn-Lẻ hát ru người trăm năm...!!" _ Đến bên cuộc đời theo nghi lễ Nhạc&Thơ !!
Paris, 15h 00 _ 12-7-2008 ThyThy-HoangThyMaiThao quote: Gởi bởi PC br [quote]Gởi bởi viethoaiphuong Xin gởi tặng lại bạn đoạn dưới này mà cách đây hai hôm, tôi cũng ngồi trong đêm yên tĩnh gõ lại rất chậm rãi từng chữ. Và cũng xin tặng lại A3 và Ora, linh hồn "Chiều Paris, Em chợt đến"
Niềm đam mê của bạn thật quá đỗi lạ lùng. Lạ lùng không phải ở chỗ tính chất của nó, mà ở chỗ vì sao nó kéo dài quá lâu? Mỗi lần hồi tưởng của bạn là một lần sống động tinh khôi, tươi rói. _______________________________________________________________________________________________ Phải, con Sóng Đời không đi ngang hay chạy dọc, mà là đi tới hay đi lui theo hình xoáy ốc của đường thẳng hướng Đất-Trời. Mỗi chặng thời gian của con đường về phía trước, Ta và Người ở trong một cơn xoáy lốc nào đó, để rồi một người ra đi và một người ở lại? Kẻ ra đi luôn là tôi trong hình dáng nàng-thơ cưu mang hồn tôi. Và tôi đi tiếp cuộc hành trình con đường Thơ bên sự sống... để làm tiếp một cơn xoáy lốc khác. Cứ thế Gió đẩy tôi đi trên đôi cánh diệu kỳ, ấy là khi Thơ của Thơ lại hòa nhập cùng nhau. Người ở lại nơi một bài thơ hay bản nhạc, như một phiên khúc trắng (!) và người có nghĩ gì không? Nhưng nếu một khi nào, giữa những vòng xoáy cuộc đời bỗng dưng tôi lại trở về nơi giấc mơ của chiều xưa, mùa xưa, năm tháng cũ...gặp lại người còn đó!? Và còn cho tôi một nỗi nhớ thoáng ngập tràn... Khi ấy tôi ước gì tôi làm được phép lạ, để người hãy cùng tôi thêm một lần trên cánh lá, rời khỏi cành làm một chuyến ngao du? Ngao du về cõi lạ, với ngôn từ khác hẳn cõi trần gian_ chỉ có yêu thương và những ý nghĩ tốt lành (?) _ chỉ có mây nhẹ bay bay làm rung lay nghìn cánh lá _ nhành lá thật mềm vuốt ve tôi hết những năm tháng đi-về _ một "cõi đi" là đi vào cuộc sống _ một "cõi về" là theo về sự sống mãi ngàn sau...!?
Và ca khúc thơ-nhạc "Chiều Paris, Em chợt đến" đã là một trong những hiền hòa nhất trong tôi mà nơi người luôn trở lại. Một lần sự trở lại ở bất kể một ai cũng làm tôi vô vàn thương nhớ và nếu như đó lại là một người thêm tôi được mến yêu nơi cuộc đời thật... Tôi lại muốn tìm đến mọi nguyên do cuộc đời làm nên bài nhạc đó. Tặng thêm một lần nỗi nhớ ở trong hồn linh tôi cho một người và cho tất cả mọi người. ...
Paris, một chiều mưa rất lạ ! ...khi đó là mùa Hạ Trắng năm 2006
PS.
DY ơi ... đây là bài nhạc "chiều Paris, em chợt đến" -- MT tập hát rất vội vã trong 1 buổi chiều rồi thu âm (sau hơn 20 năm không hề biết hát hò là gì).
khi thu âm vừa xong thì n/s NMC nằm vật ra divan giữa phòng khách nhà anh chị ... còn MT thì đứng cạnh cửa kính rất rộng ngay giữa phòng khách, nhìn ra ngoài sân vườn phía sau nhà AC3 và nước mắt chạy vòng quanh.
một lát sau chị PC và bạn chị đi chơi Paris về, rất ngạc nhiên thấy MT ở nhà AC3 Và đó là món quà trắng rất thơ-thơ mà MT muốn tặng cho chị PC một cách trọn vẹn, để kỷ niệm người cõi ảo đầu tiên MT gặp ngoài cõi đời thật. Sáng sớm hôm sau chị PC tạm biệt Paris . Chị PC ở ngoài rất dễ thương chứ không phải như nhiều người thấy trong cõi ảo và rất "gờm" chị í, vì sự nghiêm khắc của chị
thể nào chị PC giờ nì cũng bị hắt s'trùm cho mà coi ? và còn một ngừ nữa thì ọ ẹ trong mớ ngủ, rất không lấy chi làm dễ chịu ...
hì hì xin lỗi tất cả & tất cả
|