Hôm nay, chủ nhật, vô coi phim tiếp nè!
Hổng giấu được gia đình, ba người bèn nói thiệt. Bà mẹ chồng, ôm đầu khổ sở, không thể nào tin được, bà ra đánh thằng con quá trời. Đáng kiếp! Thằng em của cô nhân tình, cũng nhẩy dzô đánh cái thằng cha phi công trưởng bầm mắt luôn. Biểu, trả chị tôi đây! Cho đáng cái đời!
Thế rồi, ai về nhà nấy, tự nhiên cô nhân tình, thôi để nói tên đi, cho dễ nhớ, là Jo An, trở về nhà với cậu và em của mình với thân xác già khằng! Nhưng cô vẫn xin được việc làm chiêu đãi viên hàng không, vô làm với cô kia luôn, vì cô có kinh nghiệm và Anh văn giỏi. Cô hối hận lắm, cô kể cho mọi người nghe là, cách đây 2 năm, cha mẹ cô qua đời, nhà nghèo rớt mồng tơi, bị cha của người yêu thấy không môn đăng hộ đối, nên cho cô một số tiền, biểu cô hãy bỏ con ông ta đi. Vì tự ái và cũng cần tiền để lo cho ông cậu và em, nên cô lấy tiền, đi xây căn nhà thiệt bự cho cậu và em ở. Và rồi buồn phiền chuyện tình cảm của mình, được anh phi công trưởng an ủi, nên cô ngã vào vòng tay của anh ta, thành ra mới gây ra bao cớ sự, có phim cho mình coi nè.
Còn cô vợ, tên là So Ne, được trở về nhà mình, với cái thân xác trẻ trung, hấp dẫn. Ông chồng là khoái nhất, vì vẫn là vợ mình, nấu ăn giỏi, phục vụ mẹ mình tốt, lo lắng cho con chu toàn, lại có được thân hình trẻ trung của cô bồ. Khoái không chịu được! Nhưng cô vợ vẫn không cho... ngủ chung, vì bảo không phải thân xác của mình. Khó khăn nhất là đứa con, bé Chan, nó không hiểu được câu chuyện rắc rối đó và cũng không được người lớn nói cho hiểu. Ra đường, tới trường nó bị bạn bè chọc là có bà mẹ ghẻ trẻ đẹp quá, sao không vòi vĩnh, thế nào bả cũng chìu à. Nó bỏ đi tìm mẹ nó, dán flyer tùm lum với hình mẹ nó và câu: "Mẹ So Ne ơi, hãy về với con" Nó tới bót cảnh sát hỏi tìm mẹ, cha mẹ nó đi kiếm nó, nó không nhận mẹ. Ông cảnh sát cứ nhìn tấm hình, rồi nhìn bà mẹ, thấy chẳng giống tí nào, mà sao bả cứ nói bả là mẹ nó?
Có dzị mới nói, với con nít, cứ phải là thế giới thật, cứ ảo ảo, mơ mơ, hồ hồ, như thế giới ảo sau màn hình, chúng không thể nào chấp nhận được. Trên đời, người ta chỉ có một mẹ mà thôi, biểu chấp nhận người khác là mẹ, khó có ai chấp nhận nổi. Cuối cùng, phải đi tới năn nỉ cô Jo An tới lãnh nó về. Jo An cho nó ăn, nói chuyện với nó, mà càng ân hận cho lỗi lầm mình đã gây ra. Lại nữa, anh bồ cũ cứ tới khóc lóc, năn nỉ, xin hàn gắn lại với mình, nhưng không làm sao ra mặt để tha thứ cho anh ta được, vì anh ta cứ một điều: "Chị làm ơn cho em nói chuyện với Jo An đi", hai điều cũng: "Chị làm ơn nói Jo An ra nói chuyện với em đi", trong khi Jo An đang đứng sờ sờ trước mặt ảnh, nhưng mà với thân xác trên danh nghĩa là chị họ của Jo An. Thế mới khổ.
Tí nữa coi tiếp.
BN.