quote:
Gởi bởi tonka
Lão thái thái này cũng vớ vẩn thật. Nhà có ba thiếu nải nải hơ hớ như thế kia mà lại mướn ông quản gia như thế này nhởn nhơ đi qua đi lại trong nhà cả ngày thì... Có ai nhắc bà hay không vậy?
Nhắc lại với các anh chị, Lưu Tuyết Hoa là diễn viên đóng trong vai lão thái thái. Nhắc lại, để các chị nhớ lại Tình Buồn với Xóm Vắng, để xem con người ta có thể thay đổi như thế nào. Bà ấy "ngớ ngẩn" thì đúng hơn là "vớ vẩn", ngớ ngẩn đến nỗi quên mất chuyện tình yêu của tuổi trẻ, để 3 miếng mỡ ngay miệng mèo mà không có một chút nghi ngờ gì, trong khi con trai mình thì dở ơi là dở, lại vẫn cứ muốn mướn một người giỏi, trẻ tuổi đẹp trai vào để quán xuyến mọi việc. Cho nên, khi biết anh ta đi kiếm nhị thiếu nải nảI, bà ta bắt nàng phải quyết định, một là đi tu luôn, và tuyên bố nàng đã chết, hai là trốn ra khỏi Cô gia với anh ta và trốn đi càng xa, càng tốt. Vì ở gần thì sẽ mang tiếng cho Cô gia, bắt buộc Cô gia phải bắt lại để xử theo gia pháp. Nhị thiếu nải nải chọn cách thứ nhất, bởi vì nàng đã xấu, không còn đẹp như trước nữa. Hai là ngày xưa, đi lấy chồng, sống chết gì cũng là người của nhà chồng, không thể thoát ly được, và nàng đã quyết định như vậy.
Anh quản gia thì khác, mỡ ở ngay trước miệng mình, ngu gì bỏ đi? Không có nhị thiếu nải nải thì cũng có tam thiếu nải nải kia để anh lo lắng giùm cho tam thiếu gia quá dở. Ngộ nhỡ không được, thì cũng còn tứ tiểu thơ kia hơ hớ, yêu đời, yêu... ảnh, bỏ đi, đúng là dại! Chỉ có lão thái thái là dại, và tam thiếu gia là dở, lão thái thái không chịu đuổi anh quản gia đi cứ để một tình địch ngay kế con trai mình, và tam thiếu gia thì lại không chịu làm mọi việc hay hơn, hay đúng hơn là không biết làm tốt hơn để lấy lòng cô vợ. Cứ suốt ngày đi ghen tương với anh quản gia mà không biết làm gì hơn, ngay cả không biết đòi mẹ mình đuổi anh quản gia đi. Thì đã bảo, nếu mọi chuyện đúng như mình tính, thì đã không còn phim để coi nữa, hi hi hi...
Cho nên, tập kế, hồi kế, chương kế nè:
Lão thái thái cho tam thiếu gia và tam thiếu nải nải quán xuyến xưởng lồng đèn, tức là gián tiếp cho đại thiếu nải nải ra rìa, vì trước giờ đây là công việc của đại thiếu nải nải. Đại Thiếu nải nải ghen tức, nên bàn với lão thợ may, may quần áo cho công nhân xuởng lồng đèn mặc có chất lân tinh, hễ họ đốt đèn là quần áo họ bắt lửa, sẽ cháy luôn xưởng lồng đèn, mà người đầu tiên phải đốt đèn là tam thiếu gia và tam thiếu nải nải, hai người đó có chết, thì hoàn toàn gia tài sẽ về tay con trai mụ. "Trời bất dung gian", xưởng lồng đèn cháy, mà người bị nặng nhất lại là thằng bé, con trai mụ. Thế là, Cô tôn thiếu gia chết, để lại bà mẹ, đại thiếu nải nải dở khùng, dở điên vì đã giết chết con trai mình. Tam thiếu nải nải chỉ bị thương, nhưng được bao nhiêu người lo lắng. Thứ nhất, lão thái thái lo cho đứa con trong bụng nàng. Thứ nhì, anh quản gia sợ nàng mệt, cứ đứng gần gần nàng để giúp đỡ, chính anh cũng là người cứu nàng ra khỏi đám cháy. Thứ ba, là tam thiếu gia, lo lắng cho vợ mình thì đúng rồi, không có gì đáng bàn, nhưng ngu đến nỗi không biết đường đuổi anh quản gia đi, cứ để miếng mỡ ngay trước miệng mèo. Lúc vợ anh bị nạn, cũng là lúc anh đang đánh bài ở lầu xanh, không có ở nhà để làm "anh hùng cứu mỹ nhân" được, thế là mất thêm mấy điểm! Tam thiếu nải nải, có chồng, nhưng chẳng thương chồng, không biết đường giữ một khoảng cách với anh quản gia, mà cứ suốt ngày sáp lại gần ảnh, còn cứ so sánh ảnh với chồng mình, làm anh chồng cũng tức, nên bỏ đi chơi, gặp kẻ xấu rủ chơi đánh bài. Càng coi, càng không thấy thích nhân vật tam thiếu nải nải này. Cô ta nói cô ta đã là "người đàn bà" của tam thiếu gia, nhưng cô ta không có thể hiện nào chứng tỏ cô ta là người của tam thiếu gia cả, lại vô tình đẩy chồng trở lại con đường trụy lạc. Đợi coi tập kế, tùng tùng xèng!
BN.