quote:
Gởi bởi ngodong
Linh Vang xích chiếc dép qua một bên cho N Đ ngồi kế heng - tình hình này bán buôn chi nữa trời, có nước ngồi lì đây nghe kể chiện phing quá các chị ơi.
Nói sao nói chứ, tình cảm chồng chéo như tơ vò thế này, tha hồ mà làm phim truyện nhiều tập. Tập mấy rồi Bình ơi?
Ủa, PNV không có ghế đẩu hay chiếu hoa cho các chị ngồi sao, mà phải lót dép dzậy? Thôi, Bình có cái chiếu cói hơi cũ đây, các chị ngồi đỡ, đừng mang dép dzô chiếu làm dơ chiếu xấu của Bình nha. Để Bình nhớ coi kể tới đâu rồi.
quote:
Gởi bởi tonka
Cóc hết, muối ớt hổng còn, rổ bắp rang cũng đã cạn láng. Vậy mà cái cô kể chuyện còn hông kể tiếp cho người ta nghe dùm cái 
Hay là cổ thu tiền vé không đủ để trả tiền thằng internet cho cái tội dài hơi 
Chị Tonka chớ nóng, mới đi dzớt được mấy cái dumpling của chị Ngô Đồng, chị ăn đỡ đi, chờ cho cái cô kể chuyện coi tiếp xong mới kể được chớ. Mấy hôm nay cổ bận quá mà!

Đến chương thứ mấy, hồi thứ mấy, em quên mất rồi. Tùng tùng... xèng, hay xoè, hay xòe, tức quá, không biết là nên để dấu huyền trên chữ O hay E, nên Bình ngại, dùng chữ xèng thay cho cái mình không dám chắc cái nào là đúng. Đó chị Tonka, chị bảo đánh vần đến đâu viết đến đó, chị cứ viết x, o, xo, e xoe, huyền xoè đi coi có phải nó lên chữ E không? Trong khi, hình như nó phải ở trên chữ O mới đúng. Thiệt là méo mó, tùng tùng xòe!!!
Bà mẹ tam thiếu gia tới tận lầu xanh, biểu em Như Mộng, có chết bả cũng không bao giờ nhận cổ là dâu, cổ đừng phí thời gian dzô ích. Bả cho cổ một ngân phiếu thiệt lớn, biểu cổ dzang ra khỏi con bả. Tam thiếu nải nải thì "sĩ diện" hơn, anh không ưng tui là dzợ, thì tui cũng không cần, tui sẵn sàng dìa lại nhà cha tui, để anh đi lấy dzợ khác, dzợ lầu xanh lầu đỏ gì đó mặc anh, tui coi như có lỗi dzới lão thái thái vì không chuyển hóa anh được, tui cũng đã thề danh dự với mẹ anh là không kiếm được anh tui sẽ không dzìa lại Cô gia.
Khổ một nỗi, khi cô trở về nhà, cha cô năn nỉ xin cô đừng về, vì cô về, là không ai dám làm ăn với ổng nữa, vì không có tiền. Ông đuổi con như đuổi tà, bởi vì ông không có tiền, thì ít nhất ông phải có tiếng mới mượn tiền người khác làm ăn được. Sự trở về của cô còn mang tiếng với bà con hàng xóm, là con gái đi lấy chồng, chắc là sao đó mới bị nhà chồng đuổi về. Đằng nào cũng không được, trong khi anh quản gia tới năn nỉ cổ, nói cổ trở về Cô gia, vì lão thái thái đã ra lệnh, nếu ảnh không kiếm được cổ dzề, thì ảnh cũng đừng dzìa. Coi như vì anh quản gia, tam thiếu nải nải lại trở về, lão thái thái mừng lắm, nói con trở về là tốt rồi, chuyện của con mẹ để mẹ... tính.
Tùng tùng... xòe!
BN.