Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

23 Pages«<89101112>»
CHUYỆN VIẾT CỦA TÔI
Tonka
#181 Posted : Friday, October 6, 2006 10:02:11 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
hì... ngu gì "retire" Big Smile cứ lì ra giống tui nè, con trâu thì phải lì chứ Tongue

Nhớ lúc nhỏ học vỡ lòng, tập đánh vần với mẹ, nhận mặt chữ rồi viết chính tả. Ông nội tui đọc chính tả cho viết, ông đọc chậm rãi, ngưng một chút ở những chỗ ngắt câu, phát âm thật đúng. Ông là nhà giáo, ông đánh đòn đau ra phết, ông kèm cho lũ cháu ở nhà suốt những năm tiểu học từ đứa lớn nhất cho tới đứa nhỏ nhất. Tui nhớ lên tới lớp 5 thì không có đứa nào có vấn đề về chính tả hết kẻo bị ăn đòn nữa Big Smile, mà không biết sao tui lúc nào cũng là đứa bị ăn đòn nhiều nhất nhà Question Nhiều khi nghĩ lại, có khi nhờ mấy trận đòn đó mà bây giờ mới viết cho đúng Big SmileTongue
Binh Nguyen
#182 Posted : Friday, October 6, 2006 12:06:36 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi samantha

Cúng Chùa đúng là có cái tánh thẳng thắng, thấy việc gì không đúng hoặc "ngứa mắt" là nói ngay.
never concern là sẽ đụng chạm tới ai hay không.
hoán diễn cúng chùa!
Roseheart



Lụ xía Sám,

Cúng chùa cũng có "concern" là đụng chạm tới ai chứ, nhưng nếu cúng chùa không "đụng chạm" tức là muốn người đó làm sai hòai, mà cái việc sách báo mà làm "sai hòai" thì thiệt khổ cho bọn "editor" đó, lụ xía. Nhiều người cũng sợ "đụng chạm" không dám nói, mặc dù rất muốn nói, mấy người đó là mấy người..., mấy người sao há? À, mấy người "đãi bôi", như Tòn Ká ché nói. Cúng chùa không tin mấy chị ở đây không nhận ra ai là người đãi bôi đâu, mấy chị ở đây tinh mắt lắm (tinh nhất là chị Từ Thụy, một cái khoảng nhỏ xíu mà thiếu, chị TT cũng nhìn ra, tài thật), cúng chùa mà có nói sai cho cúng chùa đi cúng chùa luôn đi, hi hi hi.

BN.
samantha
#183 Posted : Friday, October 6, 2006 1:20:52 PM(UTC)
samantha

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 468
Points: 27

Thanks: 1 times
Cúng Chùa ơi! sẵn trớn giải thích dùm cho sam luôn (sam cũng không biết chữ sẵn viết có đúng khôngEight Ball)
"Đãi bôi" nghĩa là gì vậy?
Roseheart
linhvang
#184 Posted : Friday, October 6, 2006 1:35:16 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Đãi bôi : Tử tế, niềm nở bề ngoài, không thật tình. Mời đãi bôi.
samantha
#185 Posted : Friday, October 6, 2006 1:57:22 PM(UTC)
samantha

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 468
Points: 27

Thanks: 1 times
quote:
Gởi bởi linhvang

Đãi bôi : Tử tế, niềm nở bề ngoài, không thật tình. Mời đãi bôi.


Thank you! Lìn wán ché, sam chưa nghe chữ này bao giờ, vậy chữ "sẵn" sam viết có đúng không?
Roseheart
linhvang
#186 Posted : Friday, October 6, 2006 2:43:26 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Sam viết sẵn là đúng rồi. Rose
Sẵn : nhân tiện hay ở trạng thái có thể hành động được.
Tonka
#187 Posted : Friday, October 6, 2006 2:47:37 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Sam viết "sẵn" đúng 100% Approve
Kisses
samantha
#188 Posted : Friday, October 6, 2006 3:01:29 PM(UTC)
samantha

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 468
Points: 27

Thanks: 1 times
Sam cũng hay lộn dấu hỏi với dấu ngã lắm, nhiều khi không có sure sam chỉ bỏ đại vô thôiBig Smile
Roseheart
Phượng Các
#189 Posted : Saturday, October 7, 2006 4:51:13 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Theo bài chị BN viết trên thì chị in sách cho tác giả phải không? Vậy chị là nhà in hay nhà phát hành? Sách in như vậy thì tác giả họ trả tiền chớ hả?
Phượng Các
#190 Posted : Saturday, October 7, 2006 5:23:17 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Nhiều người cũng sợ "đụng chạm" không dám nói, mặc dù rất muốn nói, mấy người đó là mấy người..., mấy người sao há? À, mấy người "đãi bôi", như Tòn Ká ché nói.

Sợ đụng chạm không dám nói thì không phải là đãi bôi đâu. Họ là những nguời sợ làm mất lòng nguời khác thôi, còn đãi bôi là niềm nỡ bề ngoài, nói có vẻ tốt bụng thân thiện nhưng bên trong không có ý đó. Đây là những người phần nào giả dối. Còn nguời trên là nguời không muốn nói cái lỗi của nguời khác. Hai cái khác nhau chớ!

Binh Nguyen
#191 Posted : Saturday, October 7, 2006 1:33:26 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Nhiều người cũng sợ "đụng chạm" không dám nói, mặc dù rất muốn nói, mấy người đó là mấy người..., mấy người sao há? À, mấy người "đãi bôi", như Tòn Ká ché nói.

Sợ đụng chạm không dám nói thì không phải là đãi bôi đâu. Họ là những nguời sợ làm mất lòng nguời khác thôi, còn đãi bôi là niềm nỡ bề ngoài, nói có vẻ tốt bụng thân thiện nhưng bên trong không có ý đó. Đây là những người phần nào giả dối. Còn nguời trên là nguời không muốn nói cái lỗi của nguời khác. Hai cái khác nhau chớ!

quote:
Gởi bởi samantha

Sam cũng hay lộn dấu hỏi với dấu ngã lắm, nhiều khi không có sure sam chỉ bỏ đại vô thôiBig Smile
Roseheart






Bình nói chị Phượng Các khó mà viết xong bài mà, chị cứ lo chuyện bàn dân, thiên hạ, thì bài của chị sẽ "tụt hậu" thôi, rồi không chừng lại còn sai lỗi giống như lần trước (xí bỏ, xí bỏ, cái miệng ăn mắm, ăn muối), hi hi hi. Dạ, ngồi nghĩ lại thì người không dám đụng chạm không phải là người đãi bôi thật. Người không dám đụng chạm, thường thường im lặng. Còn người đãi bôi, là người giả dối, họ hay nói cái điều hoàn toàn ngược lại để làm vừa lòng người nghe thôi, nhưng trong bụng họ lại nghĩ ngược lại. Mà câu họ nói thường thường rất khéo, thì đã bảo làm vừa lòng người nghe mà lại!

Sám Ché nghe hết các chị TK, LV, PC giải thích ở trên rồi đã hiểu chữ "đãi bôi" chưa? Nhớ học thuộc đấy nhé, đến khi nào Sám Ché cho bài Quảng Đông, là Cúng Chùa cho bài chính tả liền, hì hì, coi ai sợ ai thì biết. Ah, viết trong đây thì các chị sai nhiều lắm, nhưng đừng có lo, ở đây thỏai mái, không cần "nghiêm khắc" cái chuyện đó. Nhưng nếu đem in thành sách thì là chuyện lớn à nha, phải làm cho đàng hoàng, phải có "editor" đàng hoàng, phải có người lay out, cuốn sách phải có giá trị hãy làm, còn không có giá trị, chỉ có mất tiền, mà còn mang tiếng. Nói như anh Nguyên Đỗ "làm cho ra làm", chứ không phải làm cho có.

Chữ "sẵn" chị viết dấu ngã là đúng rồi. Nhưng nếu chị chịu khó nhích lên bài trên, chị nói Bình là người "thẳng thắng", thì lại không đúng, nó phải là "thẳng thắn" mới phải, chữ "thẳng" có g, còn chữ "thắn" không có g. Mèn, may quá, không phải sửa bài của Sám Ché, hi hi hi, nếu không mỏi tay chết!!! Cái này có trong bài kiểm tra luôn, nha Sám Ché? Đừng hòng "làm biếng" giống chị LV nghen. Big Smile

Giống như chữ "niềm nỡ" trên đây của chị Phượng Các chẳng hạn, nếu Bình sửa lỗi chính tả, Bình sẽ sửa thành "niềm nở", nở dấu hỏi. Nhưng vì chị ấy viết ở đây, Bình sẽ ngó lơ, nhưng nếu chị ấy cho in thành sách, thì Bình sẽ hỏi ý kiến, xin phép để sửa. Bình dễ mà khó, khó mà dễ, lụ xía "cẩn thận" với học trò cúng chùa nghen.

BN.

Binh Nguyen
#192 Posted : Saturday, October 7, 2006 2:22:35 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Theo bài chị BN viết trên thì chị in sách cho tác giả phải không? Vậy chị là nhà in hay nhà phát hành? Sách in như vậy thì tác giả họ trả tiền chớ hả?




Chị Phượng Các hỏi làm Bình nhớ Bình đọc một truyện của chị VK, Bình hỏi chị ấy tại sao chuyện đó lại xảy ra cho chị ấy, chị ấy nói với Bình là chị ấy viết chuyện của người khác, chứ không phải là chuyện của chị ấy. Thì viết truyện mà, viết cái gì chẳng được, đâu có ai nói chuyện có thật 100% xảy ra cho tôi đâu? (Nói đến chị VK, mới nói sao chị ấy không tham gia TT lần này, híc híc)

Các chị giao cho Bình "trọng trách", cả chị Từ Thụy nữa sửa lỗi chính tả. Chị Từ Thụy làm việc như thế nào, khỏi nói, các chị cũng biết rồi, tận tụy và tinh tế, cái lỗi nhỏ xíu, chị ấy cũng thấy, gặp cái người dễ như Bình, nhiều khi không thấy, hoặc có thể dễ dãi bỏ qua. Chị Ngô Đồng thì khỏi cần khen nữa rồi, chị ấy đa tài, lại năng nổ, lại thích làm nhiều việc như một sở thích, thay mặt PNV, Bình xin cám ơn chị Ngô Đồng một lần nữa, hoán diễn, hoán diễn.

Có chị thắc mắc, nằm trong ban sửa lỗi vui buồn như thế nào, thành ra Bình "xuất khẩu thành văn", ăn cắp luôn tựa đề của ông Phạm Thăng là "Buồn vui nghề nghiệp" để viết ra những vui vui trong khi sửa bài. Chứ đâu phải nhà in, lại càng không phải nhà phát hành (nghe "dao to búa lớn" quá!) Thành ra có những chuyện có thật, có những chuyện nửa thật, hoặc hơi chuyển đi một chút.

Chuyện thật là chuyện đánh máy cuốn sách của ông cụ. Sách ra xong rồi, ông cụ mới bảo mình đánh sai. Mà đâu phải là không đưa cho ông cụ đọc trước, trước khi gởi đi in đâu. Ông cụ đọc lại còn không nhìn thấy làm sao lúc đánh, người đánh nhìn thấy được. Mà cả hai đều đúng cả, chỉ là hơi khác ý của ông cụ một tí thôi, lúc mình đánh mình thấy chữ kia cũng đúng thì mình cứ đánh như vậy thôi, nhiều khi chẳng để ý, nhưng ông cụ có đọc lại đó mà, không thấy để kêu sửa thì thôi chứ.

Bình viết một bài gì đó, người bạn của Bình đọc sai một chữ đi, trong khi cái chữ đó Bình đã cố ý viết như vậy, Bình cằn nhằn nó, cho nên Bình hoán chuyển là Bình làm sách, còn người ta "cằn nhằn" Bình (cũng vậy thôi). Cái chuyện làm sách, làm báo, Bình tham gia nhiều lắm rồi, nhất là lúc còn ở trong trường, cho nên kinh nghiệm cũng có chút chút, viết ra cho các chị đọc chơi, chứ không phải "nhà" gì hết, các chị ơi! Ngày xưa đi tham gia "Câu Lạc Bộ Sáng Tác", cái ông nhà văn gì đó, Bình quên tên rồi, lên nói chuyện, ông ta nói như vầy: "Các bạn muốn trở thành nhà văn phải học hỏi rất nhiều, viết văn, viết thơ thì dễ nhưng muốn thành "nhà văn", "nhà thơ" thì khó, cái "nhà" nào cũng vậy, muốn xây nó phải có một cái nền vững chắc cái đã."

BN.
Phượng Các
#193 Posted : Saturday, October 7, 2006 2:43:52 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
BN ơi,
Cám ơn đã sửa lỗi chính tả giùm. Chắc là nên mở một mục mới trong trau dồi ngôn ngữ, thí dụ như Các lỗi chính tả trong forum. Sau đó ai thấy lỗi chính tả của ai mà ngứa mắt thì sẽ vào trong ấy mà sửa. Các bạn trong forum này nếu có lòng với chữ nghĩa thì sẽ vào trong ấy đoc. Họ sẽ tự sửa lấy.

Binh Nguyen
#194 Posted : Sunday, October 8, 2006 1:06:13 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

BN ơi,
Cám ơn đã sửa lỗi chính tả giùm. Chắc là nên mở một mục mới trong trau dồi ngôn ngữ, thí dụ như Các lỗi chính tả trong forum. Sau đó ai thấy lỗi chính tả của ai mà ngứa mắt thì sẽ vào trong ấy mà sửa. Các bạn trong forum này nếu có lòng với chữ nghĩa thì sẽ vào trong ấy đoc. Họ sẽ tự sửa lấy.





Bình vẫn làm việc bên mục đó đó chị, đừng có "no", để Bình "no" cho!!!

BN.
Binh Nguyen
#195 Posted : Sunday, October 8, 2006 1:08:11 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
NGÀY XƯA TÌNH BẠN

Vũ, cái tên nghe có không có vẻ con gái tí nào. Tại sao không là Lan, Hồng, Huệ, Cúc, hay Vân, Thanh, Yến, Oanh có phải hay hơn không? Ngay như Cam, Mận, Xoài, Đào, nghe còn có vẻ con gái, chứ "Vũ" nghe sao giống "thằng Vũ" của ông Duyên Anh quá. Có lần Vũ phàn nàn với bố về cái tên của mình. Sau khi kể một lô, một lốc về những cái tên mà Vũ cho là đẹp, Vũ kết luận:

- Nói tóm lại, con ghét cái tên của con kinh khủng.

Bố cười, sao lúc đó Vũ muốn giận bố quá đi mất, nhưng sau đó bố trả lời:

- Có thật là con ghét cái tên của con không? Chứ không phải cô bé nào cứ hễ trời mưa là ngồi ngắm mãi không chán, gọi ăn cơm cũng không muốn đi ăn. Rồi cô bé nào cứ hễ những giọt mưa đầu mùa rơi xuống là hét toáng lên: "Mưa rồi, hoan hô mưa, mưa to lên đi. Mưa kia rồi mọi người ơi!" Như vậy, sự xuất hiện của mưa phải có cái gì đáng yêu lắm phải không con? Bây giờ con gái bố lớn rồi nên không đòi tắm mưa nữa, chứ hồi bé, trời mưa là nó chạy khắp xóm.

- Ơ kìa bố, chuyện con thích mưa và cái tên của con thì đâu có dính dáng gì với nhau đâu.

- Có chứ sao không. Theo tiếng Hán, tên của con có nghĩa là mưa đấy. Cũng như Vân là mây, Lâm là rừng, Thủy là nước, Hải là biển, vân vân và vân vân.

Vũ lẩm bẩm như vừa phát giác ra điều gì mới lạ lắm:

- Vũ là mưa, vũ là mưa, hay quá, hay quá, nhưng sao bố lại đặt con tên Vũ hả bố?

- Vì con sinh ra vào mùa mưa, vào một ngày mưa. Bố đã đưa mẹ con đi đẻ dưới cơn mưa xối xả, và lúc con ra đời, cũng là lúc cơn mưa vừa chấm dứt, trời trong sáng, tươi đẹp lạ thường, mọi người đều cười, trong khi con lại khóc, hư quá!

- Bố ơi!

- Gì nữa?- Con bắt đầu thích tên con rồi đó, nhưng "Linh" theo tiếng Hán có nghĩa là gì hở bố?

- Con lại bắt đầu "tra từ điển" bố nữa đây, nhưng chữ đó bố cũng chưa biết, để bố đi hỏi ông nội xem sao.

Từ lúc biết được cái tên của mình, Vũ bắt đầu tự hào cái tên của mình với bạn bè, rồi lấy luôn chữ lót của Thụy Linh, cô bạn thân của Vũ, để làm chữ lót cho tên mình, Thụy Vũ.

********

Vũ và Linh quen nhau hồi lớp 10. Chả là hai đứa thấp người như nhau nên được ngồi chung bàn đầu, cùng với 3 cô nhỏ Lan, Hương, và Hoàng. Năm đứa hợp thành "Ngũ long công chúa". Có đứa "ác mồm, ác miệng" gọi 5 đứa là "Ngũ Long điên". Riêng Hiếu, biệt hiệu là "Ốc Nhồi", vì có đôi mắt lồi, thì gọi 5 đứa là "Ngũ Ốc Tiêu", có đứa đọc chệch ra là "Hũ Muối Tiêu", 5 đứa tức lắm, thề sẽ rửa thù này.

Sáng nay, Vũ, Linh, Lan, Hương, 4 cô trong nhóm Ngũ long công chúa, đi học sớm hơn tất cả mọi người. Tiếng là để quét lớp, nhưng thật ra là các cô đang bàn tính một chương trình đặc biệt, để dành một sự ngạc nhiên cho nhỏ Hoàng, mà cũng là cho cả lớp nữa. Vừa trông thấy 3 cô kia, Linh la lên:

- Ê, xin lỗi nghe, ta tới trễ 5 phút. Bị cái bánh xe bể lốp, ta phải chạy bộ nãy giờ, còn phải xách mấy cái thứ này nữa, nặng muốn chết. Thôi, kỳ sau đứa nào giữ thì giữ, ta không giữ đâu.

- Được rồi - Hương nói - Kỳ sau ta nhờ Phát giữ giùm mi nghe. Giữ cho ai, chứ giữ cho Linh, là Phát ta đồng ý cả hai chân, hai tay, luôn cả cái đầu nữa.

Lan cười:

- Còn nếu đưa "Mèo Con" thì sao? Chắc hắn chỉ đồng ý với trái tim thôi nhỉ, phải không Hương?

Linh nghe Lan bênh mình, thích quá, cười hinh híc:

_ Ê Hương, một đều nghe. Lan, mi giỏi!

Vũ gắt:

- Thôi dẹp cái trò kép đôi qua một bên đi, chưa chi mà đã xí xọn. Bây giờ tụi mi tính đứng đó "trả đũa" nhau hay là nói cho bọn con trai nó "được nước"?

Quay sang Linh, Vũ tiếp:

- Mi lấy hết bánh kẹo ra bỏ vào hộc bàn. Lấy cây đàn ra đi, rồi còn đi quét lớp nữa chứ, hết giờ rồi.

Kể ra tiếng nói của tổ trưởng cũng có uy thiệt. Cả bọn bắt tay vào làm ngay, hai đứa khiêng ghế bỏ lên bàn, còn hai đứa quét. Loáng cái, sàn lớp sạch bong, Hương nhanh chân chạy đi giặt khăn lau bảng. Vũ bắc ghế để đứng lên ghế viết Thứ ngày tháng năm, xong viết thêm 4 chữ lớn "Chúc Mừng Sinh Nhật". Ở góc bên phải, vũ vẽ vài cái hoa lá và hình cây nến đang cháy.

- Mi nghĩ mình có nên để tên nó không? Vũ hỏi Hương.

- Thôi khỏi, bí mật đến giờ chót, coi thiên hạ có ý kiến gì không. Còn nhỏ Lan, mi chuẩn bị bài "diễn văn" xong chưa? Xụyt, có đứa vào kìa, bắt đầu nha.

Dũng bước vào trước tiên, Vũ chặn đầu ngay:

- Im lặng. Đừng hỏi gì hết, rồi sẽ biết.

Một đám nữa bước vào, Cảnh oang oang "cái miệng muôn thuở":

- Ê, sinh nhật tui hả? Ủa, tui nhớ má tui đâu có đẻ tui ngày hôm nay kìa. Ê Nghĩa, mày "bị" đẻ hôm nào? Tao nhớ tao tới nhà mày chơi hôm má mày đi đẻ mày chứ đâu.

Cả đám cười rần rần, trong khi Nghĩa chỉ cười nhẹ. Tánh Nghĩa vốn không hay "trả đũa" ai mà cũng không hay nói đùa. Cảnh được thể nói tiếp:

- Tao còn nhớ mày với Mỹ Dung sinh cùng ngày chớ đâu.

Lại cái trò kép đôi. Vũ tính lên tiếng thì Hương đã nhanh miệng:

- Vậy chắc ngày hôm sau Cảnh với Ngọc Nhung được sinh ra cùng ngày, cùng giờ phải không?

- Ê, tui chưa nói tới "Mèo Con" nghe.

Vũ chợt la lớn:

- Im lặng.

Hoàng vừa bước vào lớp vừa cười:

- Gì vậy Vũ?

- Tiểu thơ ngủ kỹ quá há? Giờ này mới tới. Vào chỗ ngồi đi, hôm nay có chuyện lạ đó.

Chợt nhìn thấy những dòng chữ trên bảng, Hòang chợt nhớ ra hôm nay là sinh nhật của mình. Chết chưa hôm nay sinh nhật của mình mà quên mất. Hôm qua, Hoàng mải đi coi xi nê với nhỏ Phượng, nên không nhớ hôm nay là sinh nhật của mình. Bây giờ lỡ quên rồi, Hoàng phải giả bộ quên luôn, đến đâu hay đến đó.

Lớp có giờ văn đầu tiên, cô Dung bước vào lớp, cả lớp chợt im lặng một giây, rồi Tuấn thốt lên:

- Cô là ai, cô giáo hay nàng tiên?

Cô Dung hơi đỏ mặt, cô cười. Hôm nay cô mặc chiếc áo dài màu đỏ xẫm. Chiếc áo mới may vừa khít, ôm sát lấy thân hình bé nhỏ của cô. Tự nhiên trông cô thật lạ nhưng đẹp làm sao! Thật chẳng uổng công khi Tuấn thốt ra câu đó.

Cả lớp ồn ào, nhộn nhịp hẳn lên. Cô Dung vẫn cười không nói gì, khi nhìn thấy dòng chữ trên bảng, lúc cô tính nói thì Vũ đã thúc Lan đứng lên:

- Thưa cô - Lan bắt đầu - Hôm nay kỷ niệm ngày này của 17 năm về trước, một cô bé đã ra đời cô ạ. Cô bé đó là bạn Trần Thị Thanh Hoàng của tụi em ngày nay. Hôm nay nhân ngày sinh nhật của Thanh Hoàng, tụi em xin cô nửa tiếng để ăn mừng, có được không ạ? Em nghĩ là cô sẽ bằng lòng...

Cô Dung ngắt lời Lan:

- Cô sẽ cho phép em nếu em thuộc bài. Nào, đem tập lên đây.

Vũ giật mình, quay sang Lan:

- Chết! Mi thuộc bài không?

Lan không trả lời, chỉ khẽ gật đầu. Lan mở tập ra đúng trang phải trả, rồi cầm lên bảng. Cả lớp lại im lặng, khẽ có tiếng giấy sột soạt, cô Dung mỉm cười khó hiểu.

- Bây giờ em trả lời đi, sinh nhật em Hoàng, em tính làm gì?

- Thưa cô, em có chương trình đặc biệt tặng cho bạn ấy. Chỉ khi nào cô bằng lòng, nó mới được thực hiện.

- Thôi được rồi. Hôm nay cô "lì xì" cho cả lớp một giờ luôn đó, miễn là đừng quá ồn ào.

- Hoan hô! Hoan hô! Cô "hết xẩy"!

Cả lớp lại rào rào như vỡ chợ, Cảnh la to lên:

- Cô ơi, ngày mai sinh nhật của em, cô lại cho nghỉ nữa, nghe cô?

Lan khoát tay ra hiệu cho tất cả im lặng, rồi trịnh trọng nói:

- Nãy giờ, "nhân vật quan trọng" vẫn im lặng. Bây giờ mời bạn Thanh Hoàng đứng lên, để tôi còn "tự do phát biểu" nữa chứ.

Hoàng vẫn ngồi dính chặt ở ghế, mặt đỏ lên vì mắc cở, Vũ kéo mãi mới chịu đứng lên, nhưng Hoàng vẫn cảm thấy tay chân thừa thãi, không biết để vào đâu.

Linh lấy từ hộc bàn của mình ra, một gói quà bọc giấy xanh, cầm nó bằng cả hai tay như sợ đánh rơi mất. Bước lại trước mặt Hoàng, Linh nói:

- Đây là món quà nhỏ do các bạn gởi tặng Hoàng nhân ngày sinh nhật. mến chúc Hoàng luôn luôn dễ thương và học giỏi.

Hoàng cảm động muốn khóc, muốn thốt những lời cám ơn, nhưng cái miệng vẫn cứng ngắc như bị dán băng keo vậy. Vũ ngắt nhẹ vào tay Hoàng và nói:

- Mi nói gì đi chứ, để chương trình còn tiếp tục nữa chứ, hết giờ rồi.

Hoàng ấp úng:

- Hoàng... Hoàng không biết nói gì đây. Hoàng muốn khóc quá. Các bạn ơi, Hoàng nghĩ Hoàng là người sung sướng nhất.

Bất chợt Hoàng khóc nấc lên. Ôi dễ thương làm sao, những giọt nước mắt sung sướng mở đầu cho tuổi 17 của Hoàng. Những giọt nước mắt cho một tình bạn trìu mến, cho một ý nghĩ chợt lạ kỳ, chợt bâng khuâng nhưng không biết diễn tả làm sao. Hoàng khóc trong khi Linh cười, Lan cười, Hương cười, Vũ cười, cả lớp cười. Rồi tiếng vỗ tay rào rào, Hoàng chùi vội nước mắt và đặt gói quà lên bàn. Có tiếng đề nghị:

- Hoàng ơi, mở ra coi đi, để lâu nó "nguội" mất. Mở ra cho tụi này coi với.

Hoàng quay sang nhìn Vũ. Vũ cười:

- Quê, ê, ê... có vậy mà cũng khóc.

Vũ nhăn nhăn cái mũi trông thật dễ thương. Ừ rồi mi sẽ biết tay ta, Hoàng nghĩ. Hoàng mở quà, trong khi Linh, Lan, Hương, Vũ chia đều bánh kẹo cho mọi người. Riêng cô Dung, Vũ đặt bánh kẹo vào cái dĩa nhỏ đem lên, cô nói "Cám ơn em", rồi nhìn xuống cả lớp cô nói:

- Cô muốn nói vài lời với các em. Trước tiên cô muốn chúc em Hoàng một ngày sinh nhật vui vẻ. Cô chúc em đẹp mãi và dễ thương mãi như cả cái lớp học này, cái lớp mà cô thương nhất trong tất cả các lớp cô dạy. Không phải vì lớp các em có nhiều học sinh giỏi, không phải vì lớp các em có nhiều cô cậu đẹp, mà chính vì cái dễ thương, cái chăm chỉ, cái đoàn kết thương yêu nhau của các em. Cô mong rằng, một ngày nào đó, khi các em chia tay nhau, các em vẫn giữ được cái gì trong sáng như các em đã có. Rồi các em sẽ ra đời, nhưng cũng đừng bao giờ quên cái lớp học này. Hãy lấy nó làm ý nghĩa cho tất cả nơi nào các em đến.

Cô Dung ngừng lời, cả lớp im lặng như đang được cô ru ngủ, rồi bỗng dưng có tiếng khóc. Hoàng lại nấc lên thành tiếng một lần nữa. Vũ quay lại, không phải mình Hoàng, mà cả Trâm, Thu, Thủy cũng đang rơm rớm nước mắt. Vũ chợt quay nhìn những tàng cây Phượng ngoài sân, rõ ràng là chưa có một nụ hoa nào, mà sao hai chữ "chia tay" đã làm Vũ bồi hồi, như là sắp sửa chia tay ngày mai vậy.

Ngày mai, ngày mốt, hay bao nhiêu ngày nữa, những cánh chim trong vương quốc C1 này sẽ chắp cánh bay đi, bay xa thật xa, tới những vùng trời khác nhau. rồi có một ngày nào đó, tất cả sẽ họp về một nơi, kể cho nhau nghe những kỷ niệm được bắt đầu bằng 2 chữ "Ngày xưa", chắc lúc đó, sẽ vừa cười, vừa khóc. Nhưng rồi sẽ có một ngày như vậy không? Chắc là rất khó, mà nếu có chăng nữa thì cũng không thể nào đầy đủ như ngày hôm nay. Nghĩ đến đó, tự nhiên Vũ cũng muốn khóc. Có người véo nhẹ vào tay Vũ, Vũ giật mình nhớ tới nhiệm vụ của mình, vội vã đứng lên:

- Thưa cô và các bạn, để tiếp tục chương trình, ban "Tam Ca con Mèo Già" của chúng tôi sẽ trình diễn bài "Bài ca chú thỏ trắng", tặng Thanh Hoàng và các bạn, để nhớ mãi ngày hôm nay, xin các bạn cho một tràng pháo tay, hay "pháo chân" gì cũng được, để khích lệ ban "tam ca nghiệp dư... dả" này.

Cả lớp cười ầm ầm, vỗ tay um xùm, có đứa đập bàn la hét, cô Dung phải khoát tay mấy lần, không khí mới yên lặng trở lại. Vũ, Linh, Hương lục đục bước lên bảng, riêng Linh trong tay cầm thêm cây đàn ghi-ta.

Linh đánh đàn, Hương và Vũ bắt đầu hát. Giọng hát ban đầu hơi nhỏ, nhưng càng lúc càng lớn hơn, tự nhiên hơn. Tiếng hát bay đi, đậu trên cành cây phượng trong sân trường, những lá cây phượng tung tăng đón chào. Những chú chim bồ câu chợt dừng lại lắng nghe tiếng hát:

"Nắng lên cho mùa xuân tới
Nắng lên cho chồi xanh tươi
Nắng lên em đi vào tuổi mới
Với tình người ở khắp nơi nơi

Và em ca vang
Trong ánh nắng huy hoàng
Và em vui say
Đùa nắng bên hàng cây...

Trời xanh, cây xanh
Chim chóc hót vang lừng
Nhìn xem mây bay
Đuổi mãi không dừng chân

Này em, em ơi
Trường đã ở kia rồi
Mình nhanh chân thôi
Kịp tiếng chuông vừa reo..."

Có đứa lẩm nhẩm hát theo, rồi tất cả biến thành một ban hợp ca với tiếng vỗ tay đều nhịp. Vũ thấy chương trình thành công rực rỡ. Nỗi buồn lúc nãy bay đi đâu mất, chỉ còn đọng lại một nỗi bâng khuâng. Hoàng đã cười trong khi đôi mắt vẫn còn ngấn lệ.

Bình Nguyên.



Binh Nguyen
#196 Posted : Monday, October 16, 2006 11:56:15 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Thứ ba, ngày 17 tháng 10, năm 2006

Chung quang tôi thật yên ắng. Lũ trẻ đi học hết, lúc này là lúc nhà tôi được yên tĩnh nhất, tôi có thể tự do ngồi bên máy vi tính, tự do hát, tự do viết, tự do cười, tự do khóc mà không làm phiền ai. Nhưng tôi không cười. Cười không nổi, khi nhà một người bạn ảo có tin buồn, chuyện của nhà người khác mà cũng làm tôi buồn lây. Và tự nhiên tôi khóc, khóc cho cuộc đời phù du, khóc cho kiếp nhân sinh, khóc cho người, khóc giùm bạn, khóc giùm mình. Ngòai trời đang mưa, những giọt mưa như những giọt nước mắt. Cảnh mưa thật buồn, giống như câu thơ "Người buồn nào cảnh có vui bao giờ", người đang buồn là thế thì cảnh làm sao thấy vui?

Những giọt mưa rơi lặng lẽ, bầu trời ảm đạm, xe cộ vắng, đường phố cũng yên lặng, chỉ còn tiếng gõ lóc cóc trên bàn phím này. Tự nhiên tôi nhớ lại một bài thơ của mình, có lẽ nó cũng ra đời lúc tôi buồn như vậy:

ĐỔI THAY

Tuyết đang rơi hay mưa đang rơi?
Mà sao trời buồn thế?
Nghe tiếng xe chạy nghe càng buồn mênh mông
Xót thương cho cuộc đời dâu bể.

Có xa gia đình mới biết nhớ, biết thương,
Mới biết cuộc đời không chỉ có học đường,
Mới biết con người cần rất nhiều tình cảm
Mới cảm thông cho những người còn người thân ở quê hương!

Tôi xa nhà sáu tháng
Tưởng chừng như rất lâu
Nhiều ý nghĩ trong tôi bỗng dưng thay đổi.
Ôi thời gian thật nhiệm màu!

Tôi không còn thích đi xa
Cũng không còn thích đi du lịch
Tôi thích ở lại nhà
Để tránh những lúc một mình cô độc.

Nhưng dù sao tôi cũng phải gắng học
Để góp mặt, góp sức với đời
Cuộc sống thật ra nhiều gian khó
Tôi như hạt bụi giữa biển khơi...

Bình Nguyên


Có những nỗi buồn không nói lên được, không viết ra được, nó cứ ở đâu đó, canh cánh trong lòng, hễ có dịp là nó lại xổ ra. Những người bạn tôi đã gặp trước kia, những người bạn tôi đã và đang gặp hôm nay, sao tất cả vẫn có những nỗi buồn, ít khi vui? Bạn bè, thấy tôi khóc, rất ư là ngạc nhiên, vì tôi là người luôn luôn cười, luôn chọc cho các bạn cười. Các bạn thân mến của tôi ơi, tôi chỉ là người khéo che, những nỗi buồn không muốn chia xẻ thêm cho các bạn nữa, vì ai cũng có quá nhiều những nỗi buồn, gánh thêm nỗi buồn của người khác làm gì nhỉ?

Trời vẫn đang mưa, tôi lại chợt nhớ những câu thơ khác:

Tôi đang đi dưới mưa
Từng hạt mưa trên mặt
Từng hạt mưa trên tay
Tạo thành giòng nước chảy

Tôi đi dưới mưa đấy
Trời trong mát lạ lùng
Tôi vẫn thấy mông lung
Trời mang màu mờ ảo

Mưa ơi, hè đang đợi
Hè tới, ông trời khóc
Hoa phượng rơi trên tóc
cô bé khóc dưới mưa

Mùa hè tới rồi chưa?

Bây giờ không phải mùa hè, trời đang mùa thu, những cơn gió lạnh báo hiệu cho mùa đông sắp đến. Và tôi, tôi vẫn buồn.

Bình Nguyên
Tháng 10, 2006.
viethoaiphuong
#197 Posted : Tuesday, October 17, 2006 7:06:38 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Hôm nay VHP lê bước chân cô đơn của mình lên "lầu" nhà PNV, thấy BN ra vô mấy phòng mà sao có vẻ hết cái vẻ vui đùa vô tư giống trước đây. Tôi tự nghĩ: hay BN cũng biết tôi đang có "tâm trạng" thì chẳng muốn giỡn cho phí một nụ cười, mà BN luôn để dành sẵn đó cho tất cả những ai còn muốn vui đùa cho cuộc đời nhẹ bớt? Bởi tôi là kẻ hay cười nhất khi thấy bóng BN, hay SA, hay Tonka,...Mà hôm nay thì làm sao cười cho nổi!!
Giờ này mò vô đây, đọc bài này của BN tôi mới thấy một con người khác rất rất mềm yếu của kẻ hay cười này. BN nhắc tới một cái tên là Vũ=mưa. Nhưng tôi có tên Vũ đâu mà sao tôi cũng sáng mưa, trưa mưa, chiều mưa,...tới cơn mê cũng chỉ thấy mưa... mưa...
Bài thơ mưa của BN hay quá! Đúng là bức tranh vẽ một tâm hồn mưa đang trôi dưới mưa, thấm đẫm những dòng mưa, làm ướt đẫm dòng nhạc thưa???
Lại nhớ có đứa bạn VHP nó học đâu được câu nói này: "những người hay cười là những người có trái tim đau khổ". VHP ở ngoài đời ai gặp thì cũng bảo !:" không như trong tưởng tượng khi đọc thơ của VHP?" VHP chỉ trả lời: "đã sầu kín thơ, bây chừ ngoài đời bảo VHP sầu giống thế nữa thì VHP sống sao nổi??"

Nhưng người ta nói rồi: hết mưa là nắng hửng lên thôi?


VHP mong cuối ngáy bên đó hay cùng lằm là sáng mai sẽ có đầy ắp nắng vàng để nhuộm đỏ rừng lá phong, thắm như tình bạn ảo rất chân tình của BN đó.
Cám ơn những dòng viết trên của BN, cho VHP những phút suy tư trong bình lặng rất thú vị này.
Lại phải cám ơn Net và nhà PNV thêm lần nữa nhỉ.
Quên nói với BN là trời bên Paris có nắng về đêm nay rồi đó. Ngày mai BN mà nói chuỵện cười là VHP cười lại được rồi.
Binh Nguyen
#198 Posted : Saturday, October 21, 2006 7:07:42 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
"ON LINE"

A, vẫn chỉ mình tôi "on line". À, nhưng mà không sao, nếu tôi viết vào vài chữ thì lát nữa có người nào "on line" thì người đó may ra sẽ đọc, và sẽ trả lời, vậy đâu phải chỉ mình tôi "on line". Cái "ON LINE", nó hiện đại lắm nha, viết vài dòng, đánh vào chữ SEND (Gởi) thế là một vài giây sau, tất cả mọi người trên thế giới đều có thể đọc, ha ha ha.

Thế là tôi đâm ra ghiền "on line", nói mà không sợ người ta "bịt miệng" mình lại. Nếu lỡ có nói sai, viết sai, thì lúc mình đọc lại, mình có thể sửa đó mà, sao lại ngại nhỉ? Thế là các nhà văn bây giờ tha hồ viết, các nhà thơ tha hồ "thả thơ", chỉ cần "on line" là bạn có thể gởi thơ, văn của bạn đi khắp toàn thế giới, đúng là "on line" hiện đại thật. Nhưng hiện đại, nói lái lại thành "hại điện", người ta phải tốn điện để viết và tốn điện để đọc, tốn điện để "on line".

Ha ha ha, tôi muốn cười cho cái sự "on line", nó làm cho người ta ghiền, nhưng cũng làm cho người ta mất thì giờ và tốn điện với nó. Thôi, thế thì tôi sẽ "off line" đây!

Bình Nguyên
Binh Nguyen
#199 Posted : Sunday, October 22, 2006 12:55:15 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2006

Chẳng lẽ tôi cũng bắt chước chị Linh Vang, tập viết nhật ký, kể chuyện xảy ra trong ngày với mình? Cái vấn đề là không có gì để kể, chẳng lẽ là:

"Buổi sáng, thức dậy, nghĩ mình hôm nay không phải làm gì, sướng quá, nên nằm nướng thêm một chút nữa, cũng được. Nhưng lại chợt nhớ ra mình có vài việc để làm, nên lại vội vàng ngồi dậy. Làm gì thì làm, phải pha một miếng cà phê uống cái đã, cái ngọt ngọt, thơm thơm của cà phê vừa làm mình tỉnh táo vừa làm mình ấm bụng. À, trước khi làm cái gì, thì cũng phải lo cho con ăn cái đã, chứ nếu không lại mang tiếng là "mẹ mìn" không biết lo cho con. Cho tụi nó ăn xong, mình cũng ăn đại một miếng, rồi... lôi bài ra sửa, lôi truyện ra đọc, rồi... lên net, đi chọc thiên hạ chơi. Tôi nhận được thư của Anh, vừa đọc, vừa cười, đánh vài câu trả lời liền, để không Anh trông tội nghiệp. Rồi tôi lại đi chọc phá thiên hạ, không biết Anh có thích người hay phá như tôi không nhỉ? Tôi chợt thắc mắc, và lại tự trả lời, nếu Anh chẳng thích tôi, Anh đã chẳng gởi thư cho tôi. Một cảm giác man mác, dịu dàng, và vui vui trong tôi.

Buổi tối, sau khi ăn tối xong, lại đi chọc phá thiên hạ. La mấy đứa nhỏ sao không làm bài nhanh lên. La để mà la thôi, chứ mẹ như tôi có mà "mẹ mìn" thật, chẳng lo gì cho con, cứ suốt ngày làm chuyện ruồi bu, rồi còn đi phá thiên hạ! Lại lên net, thấy chị bạn cũ trở về, mừng như mừng gặp chị ruột mình vậy..."

Thế, rõ ràng không phải truyện ngắn, mà ký thì cũng không ra ký. Thôi thì, nghĩ sao viết vậy.

BN.
viethoaiphuong
#200 Posted : Sunday, October 22, 2006 3:33:26 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
ah!
Vừa ở "trên lầu" - trả lời BN đó!
Chạy xuống đây ( đúng hơn là ra ngoài này?) -thấy không khí mát mẻ, thoáng đãng hơn hẳn: không có khói thuốc lá của những bộ óc lắm luật lệ kia(???)...
Oh! bên Paris đã là sáng thứ hai đó BN ơi! VHP còn chưa ăn sáng, nên li cà phê đắng vẫn còn đang chờ đường... và cũng đã chạy tọt vô nhà PNV để "cà khịa" với mấy chị trong BBT đó thôi. May mà chỉ có mấy chị, chứ chưa có diễm phúc được một Anh như của BN đâu nha!
Chúc mừng BN dù lo đủ mọi chuyện riêng-chung mà vẫn biết tự cho mình một khoàng "lãng-mạn hiện-sinh" hihi!! VHP đang viết một bài về chủ đề này!!
Bữa nào xong sẽ xin BN cho dán vào cửa sổ tâm-hồn nhà BN nhen - góc nào cũng được, miễn là nhỏ nhất mà khó bị mưa làm trôi đi mất hỉ??
chúc ngu ngon nhen và mơ thấy Anh cua BN đang cười thật dễ thương.
BN biết có người viết thế này: "em sẽ hôn Anh khi nào Anh dễ thương và em sẽ tặng Anh điều Salem khi nào Anh khó chịu!" của tác giả nào BN đoán xem hỉ???
VHP thì chỉ dám tặng BN một bông hồng cũng rất nhỏ này thôi !!

Rose
Users browsing this topic
Guest (4)
23 Pages«<89101112>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.