Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

23 Pages«<7891011>»
CHUYỆN VIẾT CỦA TÔI
Tonka
#161 Posted : Thursday, August 3, 2006 2:27:45 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Mấy chữ kia uýnh vần trúng có khi là vì ngáp phải ruồi, thảy xấp ngửa rồi viết đại hỏi ngã Big Smile Vì vậy chị OH mới hỏi Sĩ hay Sỉ bởi nghĩa của nó đã khác đi một trời một vực rồi. Có khi tu sĩ mới đúng bởi vì "mặc đồ phô ra các vùng cấm địa " thì đối với người tu sĩ mới là xúc phạm. Còn gặp người thường thì chắc mở con mắt cho lớn đâu có thấy bị xúc phạm cái gì đâu? Tongue
Phượng Các
#162 Posted : Thursday, August 3, 2006 2:37:51 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Có khi tu sĩ mới đúng bởi vì "mặc đồ phô ra các vùng cấm địa " thì đối với người tu sĩ mới là xúc phạm. Còn gặp người thường thì chắc mở con mắt cho lớn đâu có thấy bị xúc phạm cái gì đâu?

Nếu vậy tonka cứ làm thử ở nơi không có tu sĩ coi cảnh sát nó phản ứng ra sao nha! Rồi cãi với nó là tui có thấy mặt người tu sĩ nào ở đây đâu mà túm tui!
Good luck!

Tonka
#163 Posted : Thursday, August 3, 2006 2:55:36 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Chị lại nói qua chuyện khác rồi.
Phượng Các
#164 Posted : Thursday, August 3, 2006 6:08:10 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Cũng chuyện đó chớ đâu mà chuyện khác, tonka đưa ra một giả thuyết để cho là nó phải viết là tu sĩ, thì mình phải chứng minh coi tu sĩ hay là tu sỉ. Vì nếu chỉ xúc phạm (người) tu sĩ thì sự phô trương của mình ở nơi không có tu sĩ phải không bị tội mới phải ! Còn nếu xúc phạm cả người thường thì phô ra cho bất cứ ai cũng bị tội. Trong trường hợp sau thì không là xúc phạm tu sĩ - mà là tu sỉ ! Tongue



Binh Nguyen
#165 Posted : Thursday, August 3, 2006 6:14:32 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Cũng chuyện đó chớ đâu mà chuyện khác, tonka đưa ra một giả thuyết để cho là nó phải viết là tu sĩ, thì mình phải chứng minh coi tu sĩ hay là tu sỉ. Vì nếu chỉ xúc phạm (người) tu sĩ thì sự phô trương của mình ở nơi không có tu sĩ phải không bị tội mới phải ! Còn nếu xúc phạm cả người thường thì phô ra cho bất cứ ai cũng bị tội. Trong trường hợp sau thì không là xúc phạm tu sĩ - mà là tu sỉ ! Tongue






Hai chị lại "lớn tiếng" nữa rồi (j/k), thôi nè, Bình hỏi cho đàng hoàng lại, chị Phượng Các ơi, "tu sỉ" có nghĩa là gì vậy chị? Chị cho Bình biết, Bình cám ơn.RoseRose

BN.
Binh Nguyen
#166 Posted : Thursday, August 3, 2006 7:57:53 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

quote:
Gởi bởi Phượng Các

Cũng chuyện đó chớ đâu mà chuyện khác, tonka đưa ra một giả thuyết để cho là nó phải viết là tu sĩ, thì mình phải chứng minh coi tu sĩ hay là tu sỉ. Vì nếu chỉ xúc phạm (người) tu sĩ thì sự phô trương của mình ở nơi không có tu sĩ phải không bị tội mới phải ! Còn nếu xúc phạm cả người thường thì phô ra cho bất cứ ai cũng bị tội. Trong trường hợp sau thì không là xúc phạm tu sĩ - mà là tu sỉ ! Tongue


Hai chị lại "lớn tiếng" nữa rồi (j/k), thôi nè, Bình hỏi cho đàng hoàng lại, chị Phượng Các ơi, "tu sỉ" có nghĩa là gì vậy chị? Chị cho Bình biết, Bình cám ơn.RoseRose

BN.



Thôi, để Bình trả lời luôn theo ý của Bình cho gọn, khỏi mất lòng ai, Bình chuyên môn đầu têu ra mấy cái chuyện này, đáng đem... xử... đẹp! Phải không chị Ngô Đồng? À quên, phải nói người đầu têu là chị Ngô mới phải, khi không cái "không bận" mà còn diễu diễu trước mặt cái người hay "tưởng tượng hình" là BN, thành ra mới nên cớ sự. Thôi, mỗi chị nhịn cho Bình một câu, tại Bình hết, Bình xin xin lỗi, Blush

Vậy là "tu sỉ" là cái liêm sỉ cần được sửa đổi, "tu" giống như "tu chỉnh", "trùng tu". Nói tóm lại "Công Xúc Tu Sỉ" là cái tội "không có liêm sỉ nơi công cộng, cần phải được sửa đổi". Mèn, lâu lâu mình cũng xổ Nho giống người ta... ác, nghe... phái ... wa'!!!

Smile
BN.
Binh Nguyen
#167 Posted : Thursday, August 3, 2006 10:56:08 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
TÌNH BẠN XỨ NGƯỜI

- Trúc lên lầu 3, trước cửa phòng Hóa, có locker của chị Thi ở đó đó, chĩ mới ở Việt Nam qua, không ai chơi với chĩ, tội nghiệp lắm, Trúc lên chơi với chĩ đi.

Diễm nói chuyện với em là Trúc về một nhân vật ở Việt Nam mới qua: chị Thi. Thi nhỏ người, tròn trịa, thuộc típ người xuềnh xoàng, không biết chưng diện, trang điểm, hay để ý đến cái bề ngòai của mình. Tính tình Thi vốn dĩ bình dân, lại mới ở Việt Nam qua, nên không có tiền xe xua với thiên hạ mà cũng lại là người ham học, nên được đi học lại là mừng rồi, không màng gì đến chưng diện hay trang điểm.

Chỉ vài tháng sau là Thi cũng đã trở thành một thành viên của nhóm học sinh Việt Nam trường Glebe, do sự dẫn dắt, giới thiệu của những người bạn đã qua đây trước. Cái nhóm bạn mới của Thi đã dần dần thay thế được những khuôn mặt cũ trong nhóm bạn cũ của Thi ở Việt Nam. Người dẫn dắt Thi nhiều nhất là Diễm, người con gái có mái tóc dài rất Việt Nam, ngồi chung lớp Hóa Học với Thi, người đầu tiên nhìn thấy Thi cô đơn, tội nghiệp, nên đến làm quen với Thi. Thi thích Diễm ở chỗ, Diễm rời Việt Nam từ năm 10 tuổi mà vẫn làm được những bài thơ Việt Nam rất hay và rất ý nghĩa. Hai cô bạn nhỏ hợp nhau ngay, và cùng nhau làm thơ, đọc thơ cho nhau nghe. Thi hơn Diễm 3 tuổi, năm nay Thi 21, mà Diễm thì mới qua sinh nhật 18. Thi từ Việt Nam sang sau nên phải học trễ, tiếng Anh thì chưa khá nên phải học bằng lớp với Diễm, nhưng mà tuổi tác mà nề hà gì, tình bạn mới là quan trọng.

Thi qua Canada cùng với một người anh hơn Thi 2 tuổi, còn Diễm là chị cả của hai cô em gái là Trúc và Trang. Vẫn tưởng như vậy thì không có chuyện gì để nói, Diễm và Thi cứ vui vẻ cùng đám bạn, cùng nhau học, cùng nhau chơi, cứ biết hôm nay, ngày mai thì từ từ hẵng tính, đời học sinh mà. Hễ có giờ trống là cả đám rủ nhau ra bờ hồ chơi, vào tiệm McDonald ăn khoai tây chiên, tiền... thì có cha mẹ cho, không đứa nào phải suy nghĩ gì hết. Tuổi học trò sướng nhất là chỗ đó, cứ ăn, cứ chơi, cứ học, không phải lo lắng gì cả.

Mùa hè 1987, Đài Loan cho ra bộ phim "Giòng sông ly biệt" của tác giả Quỳnh Dao, Diễm hỏi Thi:

- Chị Thi coi Giòng sông ly biệt chưa?

- Thi coi rồi, nhưng chỉ coi truyện thôi. Thi thích truyện đó lắm, Diễm hỏi để làm gì?

- Nó ra phim rồi đó Thi (thỉnh thoảng Diễm vẫn bỏ mất chữ "chị" vì đã quá thân, mà vì Diễm tuy nhỏ tuổi hơn nhưng tính tình chững chạc, người lớn hơn Thi rất nhiều). Thi tới nhà Diễm coi phim luôn không? Diễm mới mướn về nè.

- Vậy hả? Thi tới nhà Diễm coi được không? Nhà Diễm có ai không?

Thi có vẻ e ngại, vì chưa tới nhà bạn chơi bao giờ. Điều này có vẻ lạ lùng với Thi, vì ở bên Việt Nam, thường là chỉ tới chơi với bạn đến tối là về, Thi chưa bao giờ ở lại nhà bạn qua đêm mà cũng chưa bao giờ mời bạn ở lại nhà mình. Qua đây, Thi hay tới nhà anh chị họ coi phim và ngủ lại đó, vì dù sao cũng là người nhà, chú bác như cha mẹ, ai cũng muốn an toàn cho con cháu nhà mình. Thi chưa tới nhà bạn bao giờ, nhưng Thi tin ở Diễm, và vì Thi cũng thích ở chung với Diễm, hai đứa có nhiều chuyện để nói quá đi thôi. Nhất là được cùng coi phim với nhau chắc là vui lắm, coi phim mà coi một mình không có ai để mình chia xẻ những quan điểm của mình thì dễ trở thành nhàm chán. Phải có tranh luận, ý kiến, khóc, cười thì mới vui, chứ ngồi coi một mình, vui không ai thấy, cảm động không ai hay thì cũng mất hay đi.

Thi tin tưởng Diễm, bạn thân với nhau, coi nhau như chị em, Thi vẫn tự cho mình có cái quyền làm chị. Nghĩ đi, nghĩ lại, Thi thấy không có gì phải sợ. Ngày xưa ở Việt Nam, Thi đã từng đi dự một buổi dạ vũ, khi những anh chị, bè bạn chung quanh uống rượu, nhẩy đầm rồi té xỉu ra hết, trai gái nằm la liệt bên nhau, lúc đó Thi vẫn tỉnh táo và chợt nghĩ: "Có vậy người ta mới dễ trở thành hư, con gái bị hư lúc nào không biết."

Còn ở đây, Thi cảm thấy mình lớn rồi, 21 tuổi rồi chứ bộ ít sao? Thi có thể tự lo cho Thi được rồi, không sợ gì cả. Vả lại, Diễm thôi đó mà, cô bé đó nhút nhát lắm, thì chắc người nhà của Diễm cũng vậy, không ai nỡ "làm gì" Thi đâu. Trúc thì Thi cũng biết rồi, hai chị em nói chuyện với nhau vui như tết, đâu có còn gì mà phải ngại, còn con bé Trang, chắc nó vẫn còn học trường tiểu học.

- Đi làm sao để tới nhà Diễm? Đi xe búyt số mấy?

- Để Diễm chỉ cho, đừng lo.

Bốn chị em ngồi coi phim, ăn bắp rang, ăn dưa hấu. Mẹ của Diễm là một người đàn bà đẹp, nhưng có vẻ buồn, khoảng 42 tuổi, nước da trắng xanh, Diễm có khuôn mặt giống mẹ, mặt trái xoan, có vẻ hiền, dịu dàng, ít nói. Bé Trang đang học lớp 6, cứ ngóc cổ lên nghe mấy chị nói chuyện đùa giỡn, rồi tự nhiên nói:

- Em thích chị Thi quá hà. Chị Thi tới đây chơi hòai nha, chị Thi vui quá!

Tự nhiên Thi thấy khóai khoái, thích thích cái cô bé này, bỗng dưng Thi thấy bốn đứa thân nhau như chị em ruột. Nếu cuộc đời mà cứ thế này mãi thì thật là vui.

(Hết phần 1)

Bình Nguyên
Tháng 8, 2006.
ngodong
#168 Posted : Friday, August 4, 2006 12:45:55 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Sợ làm đứt quãng chuyện viết của BN, nhưng phải cãi chút không thôi mất quyền lợi.

N Đ đâu có làm nên tội gì đâu nà, "không bận" là không bị bận rộn, chứ không phải là "không mặc" theo ý của BinhNguyen.

Nếu hiểu không bận= không mặc thì N Đ không dám đâu BN ơi. Í ẹ lắm.

Nhờ vậy mới hay BN cũng nho chùm nho nhánh chứ đùa à, để chị PC và TonKa đấu cho vui sao can làm gì? Tongue
Binh Nguyen
#169 Posted : Friday, August 4, 2006 12:56:05 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong

Sợ làm đứt quãng chuyện viết của BN, nhưng phải cãi chút không thôi mất quyền lợi.

N Đ đâu có làm nên tội gì đâu nà, "không bận" là không bị bận rộn, chứ không phải là "không mặc" theo ý của BinhNguyen.

Nếu hiểu không bận= không mặc thì N Đ không dám đâu BN ơi. Í ẹ lắm.

Nhờ vậy mới hay BN cũng nho chùm nho nhánh chứ đùa à, để chị PC và TonKa đấu cho vui sao can làm gì? Tongue



Biết đâu, nghe "không bận" là suy nghỉ "bậy bạ" liền, cái này gọi là "khóai nghĩ bậy". Hổng dám để mấy chị đó "đấu" đâu, sợ "cháy" PNV. Làm mình phải bỏ cái truyện đang viết vô liền, để che đi cái dấu vết "cãi nhau" (đánh trống lảng), mà khổ nỗi cái truyện chưa nghĩ được tiếp, thôi kệ, để đó, ai muốn "cãi" cứ việc vô "cãi", còn chuyện viết cứ để thiên hạ chờ dài cổ chơi. Chị Tonka, chị Phượng Các ơi, chị Ngô Đồng "đổ thêm dầu vào lửa" kìa, mấy chị cứ tiếp tục cãi đi nhé.

BN.
linhvang
#170 Posted : Friday, August 4, 2006 7:04:30 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi linhvang
Cũng có một người khác tên Linh Vang, làm nghề bán địa ốc. Big Smile Tưởng cái tên LV kỳ kỳ này không bị trùng! Vì mình chơi ghép chữ mà.


chị tìm hiểu xem người này lấy bảng hiệu LV hay là tên thiệt của họ.


Chắc chắn là tên thật, không lẽ đi bán nhà cửa, đất đai lại lấy biệt hiệu, bút hiệu, nick...
Phượng Các
#171 Posted : Sunday, August 6, 2006 8:41:13 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Mới vào check coi thì chị làm nghề địa ốc này có full name là Linh Vien Vang. Nghĩa là chị ấy có họ là Vang. Trong tiếng Việt mình có họ Vang hay không? Mình biết Vang là một họ của người Lào (tướng Vàng Pao). Vậy phải chăng chị ấy gốc Lào chăng?

linhvang
#172 Posted : Tuesday, August 8, 2006 1:55:17 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Chắc là Lào-Ng cứ chọc kêu LV là cô gái Lào mà! Big Smile
Binh Nguyen
#173 Posted : Monday, August 28, 2006 6:57:12 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Tình Bạn Xứ Người (Phần 2)

Dòng sông ly biệt của Đài Loan, có Tần Hán và Lưu Tuyết Hoa đóng, cũng là cái kỷ niệm đẹp cuối cùng của Thi và Diễm, rồi cuối năm đó, hai đứa ra trường, lên Đại học. Hai cô bạn nhỏ chia tay nhau bên cái hồ Down cạnh trường Glebe.

Con tạo xoay vần, thời gian trôi lại trôi. Thi đi học xa ở Toronto, một nơi mà tất cả đều mới lạ so với Ottawa, mướn nhà ở một mình, tự động kiếm đường đi, nước bước, và đi kiếm tìm bạn mới. Một buổi chiều, trên chuyến xe điện của Toronto, đi ngang Phố Tàu, Thi đang lơ đãng bỗng thấy một người đi trên đường sao mà giống Diễm thế. Thi xuống xe, chạy về phía Diễm, quả là quả đất này tròn và nhỏ, hai đứa ôm nhau, nói chuyện tíu tít, cho số điện thọai, rồi hẹn nhau sẽ nói chuyện dài hơn, cho thỏa lòng nhung nhớ. Thi hỏi Diễm có bồ chưa, diễm cười e lệ, vẫn nụ cười e lệ như ngày nào, Thi nghĩ thầm, đẹp và thùy mị như Diễm mà nói không có bồ thì không thể nào tin được.

Trên điện thoại, hai đứa tỉ tê nói chuyện với nhau, Diễm bảo gia đình Diễm đã dọn về Toronto vì cha mẹ Diễm thấy ở đây đông người Việt dễ sống hơn và vui hơn nên dọn cả nhà xuống theo Diễm vì Diễm đang học ở Toronto. Thi bảo Thi xuống Toronto học một mình, mới đầu mướn một phòng của một người Việt Nam, bây giờ thì Thi đang ở chia phòng với một cô bạn người Hồng Kông, 230 đồng một tháng. Thi hỏi thăm về Trúc và Trang, Diễm ngập ngừng:

- Có chuyện này, Diễm không biết có nên nói cho Thi nghe không?
- Chuyện gì? Chuyện gì thì chuyện, nói ra cho vui, để trong bụng đau bụng đó.

Diễm ngạc nhiên sao Thi vẫn có thể vui vẻ như vậy, trong khi Diễm thì buồn thật buồn sau khi coi phim Dòng Sông Ly Biệt ấy. Diễm nhỏ giọng:

- Thi có còn nhớ cái lần Thi tới nhà Diễm xem phim không?
- Nhớ chứ sao không. Hồi đó vui há, cái phim đó hay há? Tui cũng coi truyện rồi mà coi phim lại cũng không thấy chán. Diễm thích Bình nào, Y Bình, hay Như Bình?
- Má Diễm không thích Y Bình. Má Diễm biểu Y Bình hỗn. Nhưng cái vấn đề không phải chỗ đó, cái vấn đề là...

Diễm không nói tiếp, Thi sốt ruột hỏi:

- Vấn đề là gì? Sao bây giờ Diễm nói chuyện rào đón quá vậy? Có chuyện gì cứ nói ra đi.
- Thi có nhớ ngày hôm sau, ba Diễm đi làm chở Thi về luôn không?
- Ừ, thì sao?
- Má Diễm kêu con Trúc đón taxi theo dõi xe ba Diễm với Thi, coi ba Diễm chở Thi đi đâu. Bả nghi ngờ ba Diễm đi với Thi.

Thi cười hắc hắc, vừa cười, vừa khóc, sao cái chuyện khó như vậy mà nó cũng có thể xảy ra cho Thi? Diễm nói thêm:

- Má Diễm biểu sao mọi lần ba Diễm không nấu đồ ăn sáng cho ai, mà sao chị Thi tới, ổng lại nấu đồ ăn sáng cho mọi người, chắc là ổng có tình ý gì với chị Thi.

Tình bạn xứ người thật là rắc rối, cái chuyện Thi không ngờ nhất lại xảy ra với Thi. Cứ tưởng nhà không có con trai Thi lại chơi thì được an toàn, ai dè lại xảy ra với cha mẹ bạn. Thi nói:

- Để Thi tới nhà Diễm, để Thi nói chuyện với bác, bác sẽ nghe ra. Tại sao lại hiểu lầm Thi tội nghiệp vậy? Tại sao lúc đó Diễm không nói cho Thi nghe để Thi khuyên giải bác?
- Thôi nói mà làm gì, hơn 2 năm nay Diễm đã dấu được rồi, thì cứ coi như Diễm chưa hề gặp lại Thi đi. Thi cứ coi như là đã không gặp lại Diễm, Thi cứ coi như là Thi không có đứa bạn như Diễm, Thi đừng làm khuấy động nhà Diễm lên nữa, được không Thi?

Tự nhiên Thi muốn khóc, khóc cho một tình bạn ở xứ người, một tình bạn chưa kịp đơm hoa, đã vội vàng phai tàn, một tình bạn ở cái nơi mà bạn bè thật sự không đếm hết nổi đầu ngón tay. Thi bỏ điện thọai xuống, ngồi im suy nghĩ một hồi rồi quyết định đi tìm địa chỉ của Diễm, để tới nhà Diễm, nói về sự trong sạch của mình cho mẹ Diễm biết. Chắc chắn bác phải nghe ra, Thi vẫn tự hào mình coi cha mẹ bạn như cha mẹ mình, lý nào mà mà bác gái lại hiểu lầm cho Thi như thế. Toronto coi rộng lớn nhưng lại nhỏ bé, kiếm hết từng đó số điện thọai của người Việt Nam với cái tên đó, họ đó, không phải là khó, Thi viết địa chỉ của Diễm xuống và nhủ lòng ngày mai sẽ đến.

Thi gõ cửa nhè nhẹ, căn apartment không có chuông, người ra mở cửa là Trang, cô bé nhỏ nhất, cô bé mà có lần nói rằng thích chị Thi và mong chị Thi tới nhà chơi hòai. Nó không đón Thi vào mà quay lại nói với Diễm cũng vừa ra tới cửa :

- Chị Diễm, chị Thi tới.

Có cái gì như lo sợ trong giọng nói của Trang. Diễm nhìn Thi, ánh mắt vừa ngạc nhiên, lại cũng vừa như cầu khẩn, như van lơn, như sợ sệt. Diễm nói nhỏ vừa đủ nghe:

- Bộ Thi tính giết Diễm hả?

Chỉ một câu ngắn ngủi, Thi chợt thấy mình thật tàn nhẫn. Nhìn vẻ mặt lo sợ của Diễm và Trang, Thi cảm thấy như mình có tội, mà tội gì Thi không rõ. Cái ý định bước vào biến mất, Thi đi ngược trở ra. Thi cứ đi lang thang trên đường phố như thế, đi hết con đường này, đến con đường nọ, chẳng biết mình đi về đâu.

Rồi Một Giọt Nước Mắt
Lang thang trên đường phố
Tôi một mình bơ vơ
Chẳng biết phải làm gì
Tôi ngơ ngẩn, ngẩn ngơ
Và tự nhiên tôi khóc
Khóc cho mình ngu si
Khóc cho mình dại dột
Quen với bạn làm gì?
Thân với bạn làm chi?
Và bây giờ phải nghĩ
Và bây giờ phải suy
Và bây giờ phải khóc.
Nước mắt rơi, rơi, rơi...
Bạn hiểu không, bạn ơi?
Chỉ một câu nói nhỏ
Tôi đi về đơn côi
Tôi không đành bước vào
Tôi ra về lặng lẽ
Tôi đi như kẻ điên
Và cứ đi như thế
Có ai hiểu cho tôi???

Bình Nguyên



Song Anh
#174 Posted : Monday, September 18, 2006 11:10:59 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

Eight BallQuestion
Binh Nguyen
#175 Posted : Monday, September 18, 2006 11:30:36 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Song Anh

Eight BallQuestion



Song Anh chờ Bình hả? Gậm nhấm hết "nỗi cô đơn" trong cái truyện trên chưa? Chưa hả? Chờ tiếp đi, hi hi hi.

BN.
Song Anh
#176 Posted : Monday, September 18, 2006 11:34:53 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

quote:
Gởi bởi Song Anh

Eight BallQuestion



Song Anh chờ Bình hả? Gậm nhấm hết "nỗi cô đơn" trong cái truyện trên chưa? Chưa hả? Chờ tiếp đi, hi hi hi.

BN.



WinkBig Smilebeerchug
Binh Nguyen
#177 Posted : Friday, October 6, 2006 5:01:21 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Hé hé, bi giờ Bình lại đang "làm sách", nên đem cái bài hồi nẳm ra cho các chị đọc lại chơi. Đây nè:

Buồn Vui Nghề Nghiệp

Tôi làm sách. Nghe có oai không quý vị? Oai quá chứ lị, nhưng mà người ta bảo: "Ghét đứa nào thì cứ xúi đứa đó đi làm sách" Nhiều người muốn biết tôi làm sách như thế nào. Có gì đâu, cứ đánh máy hết, đánh số trang, xong đưa cho nhà in, là họ in ra hàng loạt, mỗi trang cả một ngàn tờ, xong họ cho vào máy đóng gáy lại, thế là xong! Đấy nghe thì đơn giản thế đấy, nhưng có nhiều cái không đơn giản chút nào.

Đánh máy bài của người khác, đọc cứ nghe chướng chướng, không đúng ý mình, mình sửa lại theo ý mình là thế nào cũng nghe trách nhé. Không biết cái gì thì đừng có sửa của người ta. Có lúc tôi chỉ đánh cái tựa đề sai có tí xíu, mà tác giả cũng cằn nhằn: "Đừng có sửa tựa đề của tôi như vậy, tôi dùng chữ đó là có lý do của nó, làm ơn đừng có sửa!" Khổ cái là tại tôi quên, chứ không phải cố ý sửa chữ của người ta, lầm lỗi là chuyện bình thường, đâu có ai hoàn toàn, thỉnh thoảng đọc phớt qua, đâu có nhớ là họ viết cái gì?

Cuốn sách của bố tôi, kỹ càng là thế, không dám sửa của ông cụ đến một chữ, nhưng bị đánh nguyên cuốn sách, tôi bị "tẩu hỏa nhập ma", hay chính bố tôi viết sai, tôi cũng không dám chắc. Đến khi cuốn sách làm xong, ông trách, mày đánh sai của bố cái chữ này, phải đánh như thế kia mới phải, nhưng lúc đó cuốn sách ra xong rồi, sửa gì nữa mà sửa? Thôi, cuốn thứ hai bố đưa người khác đánh máy nhé, tôi thoái thác luôn cho rảnh.

Có nhiều cuốn sách, đọc mới một trang, thiệt là muốn đem vất, chẳng biết tại sao, sau dấu phẩy, dấu nặng, họ làm liền tù tì sau cái dấu, không cho một cái chỗ để "thở". Có nhiều khi cuốn sách viết rất đàng hoàng, nhưng vài chỗ có thể người đánh máy đang mệt mỏi, hay sơ suất, nên làm ra những cái lỗi rất là buồn cười. Còn có người, viết bài của mình xong là đưa đi in ngay, không chịu dò lại, tôi hay nghĩ thầm khi đọc những bài đó như vầy: "Chính tác giả còn "không dám đọc" lần thứ hai, để coi lại bài của mình coi có sai hay không, thì còn ai mà "dám đọc" của họ nữa nhỉ, tại sao lại mất công đi đọc bài đó làm chi?" Tôi nói không oan đâu nhé. Có người gởi cho tôi một lần, tôi thấy sai cái chữ đó, thay vì phải là dấu sắc, thì họ đi đánh dấu nặng, lần thứ hai họ bổ sung cho tôi, tôi vẫn thấy sai đúng cái chữ đó, tại sao vậy nhỉ? Chỉ là, người đó quá bận rộn nên không muốn mất thì giờ đọc lại từng chữ để thấy cái sai đó của mình.

Tôi làm sách, tôi dò bài, tôi đánh máy, thỉnh thoảng cũng vẽ vời đôi chút, nhưng không có nghĩa là tôi "hoàn toàn" đâu nhé, nhiều khi cũng sai đấy, ai cần coi lại, là tôi cho coi ngay, vì bốn mắt vẫn trông rõ hơn hai mắt. Thỉnh thoảng tôi làm cả "banner", cái chữ to tổ bố, làm xong, đọc tới, đọc lui mấy lần, vậy mà đến lúc treo lên mới nhìn thấy cái sai của nó, nhiều khi muốn chửi cả chính mình. Thành ra, nhiều khi mình nghĩ trong đầu mình là đúng mà đến lúc đặt bút xuống thì lại viết sai. Mà khổ nỗi, ông bà mình có câu "Bút sa gà chết", sách làm xong rồi, không gỡ ra được đâu, các bạn nhé, thành ra nhớ cẩn thận khi làm sách, nó không đơn giản đâu.


Bình Nguyên.
Tháng 10, 2006.
Tonka
#178 Posted : Friday, October 6, 2006 5:31:11 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Có người chán sống, ha ha ha.... Big Smile
Binh Nguyen
#179 Posted : Friday, October 6, 2006 7:56:34 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi tonka

Có người chán sống, ha ha ha.... Big Smile



Đang tính "retire", đó chị Tonka! Ai biểu chị gì đó "chĩ" (dấu ngã) hỏi Bình sửa bài có gì vui, Bình kể ngay cho các chị nghe, nhưng nhớ là đừng "để tâm" nhé, giận Bình là Bình cho giận luôn, để "retire", hi hi hi, hic hic hic.

BN.
samantha
#180 Posted : Friday, October 6, 2006 8:12:05 AM(UTC)
samantha

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 468
Points: 27

Thanks: 1 times
Cúng Chùa đúng là có cái tánh thẳng thắng, thấy việc gì không đúng hoặc "ngứa mắt" là nói ngay.
never concern là sẽ đụng chạm tới ai hay không.
hoán diễn cúng chùa!
Roseheart
Users browsing this topic
Guest (34)
23 Pages«<7891011>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.