Rank: Advanced Member
Groups: Registered, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,945 Points: 1,581 Location: Đông Bắc Gia Trang
Thanks: 1 times Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
|
Một Giai Đoạn Tình Yêu và Hôn Nhân Bình Nguyên
Long cảm thấy chán nản thật sự, đã bao năm rồi, hắn muốn đi tìm một mối tình chân thật, một người con gái đẹp và hiền để lấy làm vợ và sinh cho hắn một đứa con trai kháu khỉnh. Năm Long lên 18 tuổi, lưu lạc ở xứ người, không ai nương tựa và chỉ dẫn, hắn phải bươn chải tìm cuộc sống của riêng mình. Ngày xưa lúc còn ở Việt Nam, cha hắn đã bỏ mẹ hắn đi lấy vợ khác, nên chính hắn đã phải bươn chải từ hồi còn bé, hắn thề hắn sẽ làm mọi cách để có tiền, không bị túng thiếu như vậy, và nếu có một đứa con trai hắn sẽ đối xử tốt với con trai hắn chứ không như cha hắn đối với hắn.
Ba năm lưu lạc xứ người, hắn lấy được một cô vợ đẹp thiệt, nhưng cô ta chỉ đẻ cho hắn hai đứa con gái. Hắn cũng làm mọi cách để kiếm nhiều tiền nuôi gia đình, nhưng vì mê bài bạc nên lúc nào hắn cũng túng thiếu. Vợ hắn khai "Single Mom" để xin tiền xã hội, hắn thấy cũng có lý, vì không cần phải đi làm nhiều để nuôi vợ, mà lâu lâu hắn còn xin được vài trăm xài đỡ. Thế nhưng khi có được tiền của nhà nước cho, con vợ hắn lại lên mặt với hắn, chê bai hắn là bất tài vô dụng, bê tha, không kiếm được tiền để nuôi vợ con và bắt đầu khinh khi hắn ra mặt.
Việc gì phải đến đã đến, vợ hắn bỏ hắn đi lấy người khác, đem theo cả hai đứa con và không cho hắn gặp mặt . Tưởng gì, hắn cũng đâu có cần, mày ngon thì tao cho mày nuôi luôn, hắn thầm nghĩ như vậy. Sau đó hắn lang bang, ở nhờ hết chỗ này đến chỗ khác, hễ thấy con nào nhẹ dạ là hắn nhào vô, nhất là những chị nào lớn tuổi mà chưa chồng . Tuy vậy, họ cũng biết dụng ý của hắn, nên chỉ cặp kè với hắn cho vui thôi, lắm lúc hắn thấy hận đời đen bạc.
Một thằng bạn cùng đảo với Long ngày xưa, rủ hắn về Việt Nam lấy vợ. Thằng Tài bảo hắn:
- Tướng mày còn ngon quá trời, lại còn trẻ, về Việt Nam là bọn con gái nó đứng xếp hàng, mà toàn những con hoa hậu không nghen mày. con nào cũng trẻ, cũng đẹp, dại gì đi với mấy con già khú đế, xấu hoắc bên đây, về Việt Nam lấy vợ đi mày .
- Mày nói nghe ngon lắm, kiếm cho tao một mối đi, nhưng nói trước là phải có tiền à nha, ít nhất là hai chục ngàn.
Tưởng giỡn chơi, ai dè thằng Tài làm thiệt, nhưng hắn năn nỉ ỉ ôi với Long là bớt cho người quen với giá 13 ngàn thôi. Thây kệ đang cần tiền muốn chết, có tiền hắn sẽ cho con vợ cũ của hắn thấy là hắn cùng chẳng thua gì ai. Mà hắn sẽ có một con vợ đẹp hơn, giàu hơn con vợ cũ của hắn. Cũng không biết chừng là số của hắn sẽ hên, được cả tiền lẫn tình, vì hắn thấy trong đám bạn của hắn có đứa đã được như vậy thật. Mới đầu là vì tiền, xong đến lúc người con gái đó qua đây rồi, thấy thằng này được quá nên lấy luôn, và dĩ nhiên tiền vợ cũng là tiền chồng, ai mà đòi lại. Biết đâu hắn cũng hên như vậy và tìm được một mối tình chân thật như là hắn mong muốn.
Về tới Việt Nam hắn thấy lời thằng Tài nói là đúng. Ở cái chợ Người, hay dịch vụ kết hôn, hắn thấy toàn mấy cô hoa hậu đứng xếp hàng, nhưng thật khốn khổ cho các cô, người đi chợ toàn là những anh nước ngoài đa số là già khằng, bụng phệ, xấu xí, có anh còn bị tật nguyền nữa. Vậy mà các cô cũng tranh giành nhau để mà lấy, hình như họ chỉ tìm cách để ra khỏi xứ sở của mình, còn thì đi đến đâu cũng được. Tự nhiên hắn thấy hắn có giá quá xá. Này nhé, thứ nhất là hắn còn trẻ, thứ nhì là hắn trông cũng bảnh trai, thứ ba là thứ quan trọng nhất vì hắn là người Việt Nam, nói chuyện với mấy cô khỏi cần thông dịch, lại có cùng phong tục tập quán, vậy các cô còn tìm đâu ra nữa. Về nhà mẹ hắn ở, bạn bè cũ, bạn bè mới rủ đến thăm hỏi luôn, hắn cũng quen thêm được vài cô bạn gái. Nhưng dầu gì hắn cũng phải lấy cái cô đã bỏ tiền ra trước, cô ta đẹp không thua gì con vợ trước của hắn, cô này là cháu bà ngoại nuôi của thằng Tài, tính ra thì cũng chẳng giây mơ, rễ má gì cả. Thằng Tài lấy trước năm ngàn tiền huê hồng rồi trốn luôn, chẳng thấy mặt mũi hắn đâu, còn Long cũng có tám ngàn xài trước, còn được về Việt Nam đi vi vút.
Chuyện xảy ra y hệt như hắn mong muốn . Ngọc qua được bên này với tờ hôn thú tên Long ở trên ấy, Ngọc đã đề nghị ở với Long luôn cho được việc . Vì là lấy nhau luôn, nên năm ngàn sau cùng, Long cũng bỏ qua luôn không tính nữa. Đi cạnh Ngọc, hắn thấy oai vệ quá xá, so với những tên bạn hắn, hắn có người vợ quá đẹp, quá trẻ, tướng ngon như hoa hậu vậy. Chưa hết, ở với nhau được ba năm, Ngọc còn đẻ cho hắn 2 thằng con trai kháu khỉnh. Thật đúng là bất ngờ, đúng là hắn mơ cũng không thấy nổi. Riêng bản thân hắn thì vẫn vậy, vẫn đi làm bậy bạ, chứ không có được nghề nghiệp gì chắc chắn. Hắn làm từ việc nặng như khuân vác, đến những việc nhàn nhã như làm móng tay, để kiếm được tiền, nhưng có tiền, hắn lại đem đi ăn thua đủ ở các sòng bài, lúc nào cũng muốn kiếm gấp đôi để đem về cho Ngọc. Tuy nhiên, hắn thường ra khỏi sòng những lúc trong túi không còn một xu, vì thói ghiền cờ bạc.
Vợ chồng hầu như ngày nào cũng cãi nhau, vợ hắn nói:
- Tại sao tiền bạc anh không để nuôi vợ con mà cứ đem vô mấy sòng bài ? Tui đi làm thấy cha, thấy mẹ mới có được vài trăm một tuần, còn phải lo tiền nhà, tiền ăn đủ thứ, mà anh không phụ giúp thì thôi lại còn đem cúng cho chúng ăn nữa . Trời ơi là trời, ngó xuống đây nè trời! Biết vậy, tui ở Việt Nam luôn cho xong, qua đây với anh thiệt là khổ sở . Tui đâu có dè là anh bất tài, vô tướng đến như vậy, hèn gì mà con vợ trước nó bỏ anh là phải.
Hắn như chạm nọc, quạt lại:
- Nè, bà đừng tưởng bà đẻ được con trai cho tui là ngon nha. Tui bỏ con đó là tại nó đẻ con gái, rồi không chịu đẻ nữa, chứ ở đó mà nó dám bỏ tui. Tui về Việt Nam lấy bà là may cho bà lắm rồi, tui không lấy bà, không chừng bây giờ bà đang làm nô lệ tình dục cho mấy thằng già khú đế, nó đánh đập như con chó, còn làm đầy tớ không công, chứ đâu có được ăn mặc đẹp đẽ, ở trong cái xứ sở văn minh như bây giờ. Bà đã không biết ơn tui mà còn lớn họng nữa, tui bỏ bà luôn, coi có ai thèm lấy bà không cho biết.
Long đã lầm, mà còn lầm rất to. Ngọc còn đủ sắc đẹp và tuổi xuân để đi tìm đàn ông khác. Mới có 30 tuổi đầu, người xưa nói "Gái một con trông mòn con mắt", đằng này nhờ khí hậu Bắc Mỹ mát mẻ, lại được ăn uống đầy đủ, nên dù có hai con mà Ngọc vẫn "trông mòn con mắt" như thường, nếu không nói là "trông mòn luôn hai mắt". Bao nhiêu anh vẫn ve vãn Ngọc, vì họ tự cho là họ hơn Long rất nhiều, mà Ngọc lấy Long là vì muốn qua đây, chứ chẳng phải thương yêu gì. Đã có những cuộc hẹn hò giữa Ngọc với người khác, Long thì mải mê ở các sòng bài, nên cũng không để ý là Ngọc đi với những người nào. Kể ra nếu Ngọc đi mất thì hắn cũng chẳng tiếc, chỉ tiếc là tiếc hai thằng con trai thôi chứ không tiếc vợ vì hắn cũng chẳng thương yêu gì cô nàng.
Ngọc đề nghị ly dị, hắn đòi điều kiện để cho hắn giữ hai thằng con trai, nhưng vợ hắn không chịu vì nói rằng hắn không nghề ngỗng gì thì làm sao mà giữ con được. Vấn đề vẫn không được giải quyết, vợ hắn vẫn đi với bạn trai, hết người này đến người khác. Ý chừng Ngọc đang đi tìm một người vừa ý thật sự rồi mới lấy. Long thì vẫn cờ bạc, rượu chè để tìm quên những khổ đau của hắn. Thử hỏi trên đời này còn ai khổ hơn hắn nữa không, hai lần lấy vợ hai lần thất bại, hắn không hiểu tại sao số hắn lại đen đến thế . Hắn lại tiếp tục lang bang, nay ở nhà người này, mai ở nhà người khác. Ở nhà, nhìn thấy con vợ đi với người khác mà chướng mắt, thà ra ngoài ở mà đỡ tức hơn .
Nhiều người đã cười Long sau lưng hắn. Hắn thấy tiếc tại sao hắn ham lấy vợ đẹp làm gì để ôm hận . Ngọc ngang nhiên đi với bạn trai, dắt theo cả 2 đứa con mà không hề cảm thấy xấu hổ . Đã thằng chồng như vậy thì đâu có gì phải tiếc nuối, thách nàng là nàng làm liền, vì nàng còn đẹp, có biết bao nhiêu người theo, tại sao lại phải ở với người đàn ông bất tài vô tướng?
(Xin đón coi phần cuối)
BN.
|