Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

23 Pages«<56789>»
CHUYỆN VIẾT CỦA TÔI
Phượng Các
#121 Posted : Sunday, June 18, 2006 10:59:53 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

CHUYỆN VIẾT CỦA TÔI

Tôi viết bài cho báo lúc nào cũng kèm thêm một câu "cần nhuận bút", không phải vì tôi cần 5 hay 10 đồng, mà vì tôi quan niệm rằng nếu tòa báo không thấy đáng trả tiền, thì có nghĩa là bài của tôi cũng không đáng để đăng.
..............
Bạn nghĩ thử coi tôi có nên viết nữa hay không?




Đang bàn với các bạn trong ban điều hành về một kế họach phát triển PNV, trong đó có việc trả nhuận bút (ít nhất tượng trưng) các bài có giá trị. Mong là trong tương lai sẽ có được các bài dịch thuật của BN, SA và các bạn có khả năng khác.

Binh Nguyen
#122 Posted : Tuesday, June 20, 2006 2:54:09 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Người đăng Chủ đề
Binh Nguyen




184 bài
Gửi lúc - 19:32:58 Feb 11 2006


CÁI NGU NHẤT
Bình Nguyên

Người ta nói: “Ở đời có bốn cái ngu, làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu”. Làm mai là cái ngu nhất, thiệt không sai chút nào. Này nhé, làm mai cho họ không được họ nói bà mai không mát tay. Tay người ta lúc nào cũng mát mẻ, đâu có nóng lúc nào đâu mà họ bảo là không mát. Bà mai chỉ bỏ công giới thiệu hai người “available” với nhau thôi, còn nên cơm, nên cháo gì không thì tùy họ chứ. Làm sao mà bà mai làm thay cái chuyện “tán tỉnh” hay “yêu đương” cho họ được. Mấy người đó quá ư là vô ơn, bội nghĩa, họ tán dở, xong họ lại đổ thừa cho bà mai.

Thí dụ bây giờ họ tán tỉnh với nhau được rồi, họ đi lại với nhau rồi làm đám cưới, nhiệm vụ của bà mai đến đây là hết, họ phải gạt bà mai ra khỏi cuộc đời họ mới phải. Nhưng không, không đâu bạn ơi, chưa hết đâu nhé! Lấy nhau về, cơm không lành, canh không ngọt, họ lại réo bà mai ra chửi. Đến lúc này thì cặp nào cũng trở thành họ “Đổ”, tên “Thừa” ráo trọi, họ đổ thừa cho bà mai đã làm mai cho họ một người không tốt. Cái này mới là vô duyên tệ. Bà mai chỉ làm mai, giới thiệu họ với nhau thôi, chứ đâu có bắt ép họ phải lấy nhau đâu. Mà cho dù có bắt ép chăng nữa, họ cũng có quyền phán xét đó mà, muốn người ta thích mình thì khó, chứ muốn người ta ghét mình thì đâu có khó gì. Cứ đưa cái xấu của mình ra, thì bảo đảm ba làng cũng chạy, chứ đừng nói là một người.

Chưa hết ngu đâu nhé! Bây giờ cứ cho là họ ở với nhau vui vẻ, cơm rất là lành, canh rất là ngọt, không có gì trục trặc hết, thì đố có mấy người nhớ tới cái ơn của bà mai. Đó, nó bạc bẽo như vậy đó, chẳng có mấy người hằng năm đem quà lễ tết cho bà mai, mà nếu có cho, thì cho một lần, lúc họ mới lấy nhau thôi, chứ tại sao lại phải lễ tết hằng năm nữa, ai rỗi hơi đâu mà lo đến bà mai nhỉ? “Bà mai” chứ đâu phải “bà nội” đâu!

Còn nữa đây, cái này mới là cái khổ cho tôi, người bày đặt tập sự làm bà mai. Số là tôi giới thiệu một ông anh tôi cho một cô bạn tôi. Hai người có vẻ giống nhau lắm, hơi hơi tự kiêu, tự đại, vì người nào cũng đẹp cũng giỏi. Cái giống đời nó thế, cứ hễ đẹp với giỏi thì sinh ra tự kiêu, tự đại, biết làm sao được. Cả hai cùng lớn tuổi mà chưa có người yêu, nên họ bảo tôi giới thiệu.

Tôi chỉ giới thiệu thôi nhé. Thưa, ở đây có một anh còn độc thân, và ở kia có một chị còn độc thân, anh chị có thể đến với nhau rồi nhé, chúc anh chị vui vẻ và may mắn. Vậy thôi là bà mai có thể phủi tay được rồi, nhưng lại có người nói ra, kẻ nói vào:
- “Gớm, lấy cái con già như vậy, nó chỉ có đái chứ làm sao mà đẻ?”
Có người thông cảm hơn:
- “Sao lại không đẻ được? Thiếu gì người 45, 50 vẫn đẻ đó mà, 35, 40 đâu có nhằm nhò gì”
Có người thì nói thẳng:
- “Ở đời có bốn cái ngu, làm mai, … Chớ dại mà mó vào!”

Bao nhiêu cái khó khăn cho cái việc “ngu nhất”, vậy mà cũng chưa hết. Bây giờ cả đống người đi về Việt Nam lấy vợ, lấy toàn những cô trẻ đẹp cứ như là hoa hậu, thì bác tôi lại tuyên bố một câu “xanh dờn”:
-“Cái thứ con trai mà phải về Việt Nam lấy vợ là cái thứ bỏ đi. Ở đây bao nhiêu người tại sao không lấy lại phải đi về Việt Nam? Nếu không có vấn đề, thì là gì?”

Nói như vậy, nghĩa là trên đời này tình yêu không thể đến với hai người ở hai nước khác nhau được. Tôi mà tuyên bố cái câu này ra, thế nào cũng nhận được nhiều email chửi bới, nào là “Đồ cái thứ không biết yêu”, “Đồ bà Tám nhiều chuyện”, Không biết làm mai thì đừng có làm mai”, vân vân và vân vân, bảo đảm toàn là những điều bất lợi.

Chưa hết, cái quan điểm chính trị của người ở Hải ngoại thì làm sao mà giống người ở Việt Nam được. Ở đây tự do ngôn luận, yêu, ghét, tự do nói, chứ còn ở Việt Nam làm sao mà dám nói bậy, nói bạ, có mà đi học tập cho cái tội “nói năng phản động.” Có người trước khi giới thiệu, tôi phải chặn ngay một câu: “Tôi chỉ giới thiệu bạn cho anh thôi, đừng có nói chuyện chính trị với người ta nhé!” Thế có chán không, chưa gì đã thấy cụt hứng rồi, làm sao mà tiến tới?

Gặp cái người ở Việt Nam khôn ngoan thì còn dễ. Người nước ngoài nói cái gì thì cứ ừ ào cho qua chuyện, chớ có mà:
- “Việt Nam bây giờ thay đổi rồi. Ai cũng được ăn uống no đủ, không còn nghèo khó như xưa nữa. Cứ về đi rồi sẽ thấy.”

Hoặc là:
- “Có giỏi, về Việt Nam mà nói, chứ đừng ở ngoài đó mà nói hay. Có làm được gì thì làm, chứ nói với chửi mà không làm được gì hết thì đừng có nói.”

Vân vân và vân vân, toàn là những điều tối kỵ, nghe xong, người ở bên đây còn muốn bỏ quách, chứ đừng nói người ở Việt Nam, cho dù là hoa hậu chăng nữa. Nhất là những người đã phải chạy trốn cái xứ Cộng Sản, đã phải đổi mạng để có sự sống ở bên này, mà nghe những câu như vậy thì chẳng khác nào “chạm nọc”. Hai cái quan điểm như vậy, mới mở lời là đã “bất đồng” túi bụi rồi, làm sao mà lấy nhau về, ăn đời, ở kiếp với nhau được?

Thế nhé, toàn là những điều bất lợi, làm mai đúng là cái ngu nhất. Còn có ai mà đòi làm mai để được cái đầu heo, thì xin thưa, giò thủ mỡ dữ lắm, ăn xong rất dễ bị mỡ trong máu, người đời nay người ta gọi là “Co lét tơ rôn” (Cholesterol), dễ bị “stroke” thiệt mạng lắm, chớ mà mó vào!

“Ở đời có bốn cái ngu, làm mai …”. Sau bài viết này mà ai còn can đảm nuôi cái mộng làm mai, thì tôi xin phục sát đất. “Good luck” nhé!

Bình Nguyên
Tháng 1, năm 2006.


Được sửa chữa bởi - Binh Nguyen on 19:46:20 Feb 11 2006

tonka




4172 bài
Trả lời bài này


quote:

Gởi bởi Binh Nguyen
Thế nhé, toàn là những điều bất lợi, làm mai đúng là cái ngu nhất.





Chị ơi, nếu không nhờ bà mai thì tonka đâu có câu được con cá dễ thương nhất chứ
Ngày đám cưới của tonka, hai bà mai bên đàng trai và đàng gái vênh lên và cô dâu chú rể cám ơn họ không hết kìa
Gửi lúc 20:56:21 Feb 12 2006

Phượng Các



Từ: London, UK
10675 bài
Trả lời bài này


Tonka,
Mình tưởng là đám cưới do mai mối thì phải sau một thời gian thì rồi mới biết tốt xấu ra sao! Vì đâu đã biết tính tình người phối ngẫu của mình ra sao đâu mà ngày cưới đã vội mừng.
Gửi lúc 06:42:09 Feb 17 2006

tonka




4172 bài
Trả lời bài này


Hàng tốt dòm vô biết liền chị ơi
Chị không nhớ em vẫn nói (thực ra là mẹ chồng nói ) rằng "mười phần mà được 6, 7 là tốt lắm rồi!"
Gửi lúc 09:09:45 Feb 17 2006

Từ Thụy




1092 bài
Trả lời bài này


quote:

Gởi bởi tonka

Hàng tốt dòm vô biết liền chị ơi




Vậy là phút đầu gặp anh/em tinh tú quay cuồng rồi hở chị? Chắc là hẹn anh từ muôn kiếp trước nên kiếp này bà mai giới thiệu là sấm sét nổ đùng đùng há!

quote:


Chị không nhớ em vẫn nói (thực ra là mẹ chồng nói ) rằng "mười phần mà được 6, 7 là tốt lắm rồi!"




Gửi lúc 03:17:41 Feb 18 2006

Binh Nguyen




184 bài
Trả lời bài này


Chào các chị,
Bình nghĩ 10 phần mà được 6,7 là tốt quá rồi. Nhưng mà thường thì không được, 100 gia đình thì có đến 99.5 gia đình là lục đục. Cái chuyện làm mai, "đức lưng quần" của Bình cứ bảo tránh càng xa càng tốt, vì ai "biết ra sao ngày sau", chẳng phải đầu, phải tai thì phiền, hi hi hi.
BN.
Gửi lúc 17:47:38 Apr 10 2006

Phượng Các



Từ: London, UK
10675 bài
Trả lời bài này


quote:

Gởi bởi Binh Nguyen
Cái chuyện làm mai, ".....tránh càng xa càng tốt,



Điều này rất đúng nếu mình muốn yên lành, nhưng mà đứng về phương diện hôn nhân thì nếu không có ai mai mối thì có nhiều người thành gái già, trai già cả đống rồi sao đây?


Gửi lúc 18:10:04 Apr 11 2006


Binh Nguyen
#123 Posted : Tuesday, June 20, 2006 2:58:47 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Hì hì, chị Phượng Các,

Bình muốn dọn "Cái Ngu Nhất" vô đây luôn cho gọn, để delete cái nhà đó đi, mà không biết làm sao, chị nghĩ Bình làm như trên có được không, trong thời gian chờ đợi Bình nghĩ ra truyện mới thì cho các chị nào chưa đọc, đọc đỡ truyện cũ vậy, hi hi hi

BN.
Phượng Các
#124 Posted : Wednesday, June 21, 2006 6:12:41 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

Hì hì, chị Phượng Các,

Bình muốn dọn "Cái Ngu Nhất" vô đây luôn cho gọn, để delete cái nhà đó đi, mà không biết làm sao, chị nghĩ Bình làm như trên có được không, trong thời gian chờ đợi Bình nghĩ ra truyện mới thì cho các chị nào chưa đọc, đọc đỡ truyện cũ vậy, hi hi hi

BN.


Không hiểu ý Bình muốn nói gì? Tuy nhiên nếu muốn xóa gì đó thì liên lạc với chị moderator nghe .
Nhưng đòi xóa nguyên topic thì hơi kẹt, vì nhiều người post trong đó quá rồi.
Binh Nguyen
#125 Posted : Wednesday, June 21, 2006 10:52:53 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

Hì hì, chị Phượng Các,



Không hiểu ý Bình muốn nói gì? Tuy nhiên nếu muốn xóa gì đó thì liên lạc với chị moderator nghe .
Nhưng đòi xóa nguyên topic thì hơi kẹt, vì nhiều người post trong đó quá rồi.




Hi hi, chị Moderator là chị Mô? Bình hỏng biết đó chị, có thể là không xóa được nguyên topic đó, Bình có thử rồi, doesn't work. Thôi, kệ nó đi chị. Bình táy máy cho vui thôi.

BN.
Phượng Các
#126 Posted : Wednesday, June 21, 2006 11:56:42 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Hi hi, chị Moderator là chị Mô? Bình hỏng biết đó chị, có thể là không xóa được nguyên topic đó, Bình có thử rồi, doesn't work. Thôi, kệ nó đi chị. Bình táy máy cho vui thôi.

BN.


moderator là người có tên ở phía bên phải của forum đó. Hay là BN không "thấy" được cái tên đó.

À, chỉ có moderator hay admin mới remove được topic thôi, còn author của post thì chỉ xóa (trong chức năng edit) được cái post của đương sự (trừ phi mở topic ra mà chưa ai trả lời thì cũng remove được nguyên topic).



Binh Nguyen
#127 Posted : Thursday, June 22, 2006 12:56:52 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen


moderator là người có tên ở phía bên phải của forum đó. Hay là BN không "thấy" được cái tên đó.

À, chỉ có moderator hay admin mới remove được topic thôi, còn author của post thì chỉ xóa (trong chức năng edit) được cái post của đương sự (trừ phi mở topic ra mà chưa ai trả lời thì cũng remove được nguyên topic).



Hì hì, à, chị Vũ Thị Thiên Thư phải không chị Phượng Các? We^n, Smile
BN.
Binh Nguyen
#128 Posted : Thursday, June 22, 2006 2:36:21 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Dòng Tâm Sự

Thử viết một cái gì đó, nghĩ gì viết nấy, viết tùy bút giống chị Linh Vang, làm thơ giống chị Việt Hòai Phương trong PNV, thử đủ thứ, nhưng vẫn không viết được câu nào. Thơ, Văn chắc đã cạn nguồn hay vì một người khi đã già không còn những rung cảm như hồi trẻ nữa? Tới tiệm sách Việt Nam ở địa phương, thấy bán mắc quá trời, hỏi, thì được ông chủ trả lời rằng, sách Việt Nam bây giờ khó bán, không có lời, chắc trong tương lai không còn bán được nữa.

Thấy thi sĩ Thi Hạnh cho ra đời tập thơ mới, các chị lo lắng không bán được, buồn bã vô cùng, nhưng cũng chẳng biết làm sao, nhưng vẫn phải công nhận đó là sự thật. Sách truyện đã khó bán, sách thơ còn khó bán hơn, có những vần thơ chỉ có người trong cuộc mới rung cảm được, còn người ngòai không "cảm" thấy gì hết. Như bài "Áo lụa Hà Đông" của thi sĩ Nguyên Sa chẳng hạn, hát không biết bao nhiêu lần, đọc và cứ cảm thấy hay không biết bao nhiêu "bữa", vậy mà vẫn không hiểu hai chữ "nhị hỉ" như chị Ngô Đồng diễn giải, thế mới biết những gì mình biết chỉ là vài hạt cát giữa lòng đại dương.

Cũng có những lúc tôi muốn in tập thơ của riêng mình, nhưng nhìn thấy những việc xảy ra chung quanh làm mình khựng lại. Có nên cho ra đời một tập thơ? Câu hỏi đã được hỏi bao nhiêu lần, và lần nào câu trả lời cũng là không. Mãi, rồi nàng thơ cũng bỏ đi mất luôn, không đọc lên được một tí vần điệu nào, thấy mình bỗng như khô khan, già cỗi, nhường chỗ cho người trẻ, và khâm phục những người vẫn làm thơ.

Có nên cho ra đời một tập văn? Câu hỏi này còn hóc búa hơn, vì làm thơ còn dễ, lận lưng ít nhất cũng 30 chục bài, còn có thể gọi là tập thơ, chứ văn thì chẳng được là mấy, đếm không đủ trên đầu ngón tay, nhiều bài đọc xong chỉ muốn xóa nữa, thì làm sao mà đăng được? Tự nhiên sáng nay tôi suy tư nhiều chuyện thật lạ, và buồn, nên viết thành Dòng Tâm Sự...

Tháng 6, 2006
Bình Nguyên
Phượng Các
#129 Posted : Thursday, June 22, 2006 3:42:08 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Có nên cho ra đời một tập văn? Câu hỏi này còn hóc búa hơn, vì làm thơ còn dễ, lận lưng ít nhất cũng 30 chục bài, còn có thể gọi là tập thơ, chứ văn thì chẳng được là mấy, đếm không đủ trên đầu ngón tay, nhiều bài đọc xong chỉ muốn xóa nữa, thì làm sao mà đăng được? Tự nhiên sáng nay tôi suy tư nhiều chuyện thật lạ, và buồn, nên viết thành Dòng Tâm Sự...


Nếu ít bài quá thì thôi để dành đó hôm nào góp vô với mấy chị trong PNV để in thành một tập văn chừng 5 người thôi, mỗi người chừng 5 truyện. Hiện giờ đã được mấy tay chủ lực rồi: Linh Vang, Hạt Cát, Vũ thị Thiên Thư, Ngô Đồng, Võ Thị Điềm Đạm (có ai sót tên không nhỉ?). PC sẽ đóng vai làm phỏng vấn viên nha, sẽ hỏi từng người về mọi thứ liên quan đến cuộc đời ái tình, sự nghiệp, quan điểm sáng tác, v..v....

Binh Nguyen
#130 Posted : Wednesday, June 28, 2006 11:49:50 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Làm Thơ

Thơ của tôi đơn giản lắm. Nghĩ gì viết nấy. Đọc lên những cảm nghĩ của mình một cách vần vèo, trau chuốt, như hát vậy, tự trái tim mình bộc phát ra, không theo luật, vì theo đúng luật thường rất gò bó. Sau này tôi cũng thử làm thơ Đường Luật, nhưng đọc lên thấy không thật, thấy giả dối, trau chuốt một cách cầu kỳ, cứ như là ai đang khách sáo với mình vậy.

Có lần một cô bạn của chị tôi, vì ganh ghét với chị tôi, vì cái người mà chị ta thích lại đi thích chị tôi, nói với chĩ rằng:

- Tui đi lên xe bus, ông xe bus còn theo tui, cỡ cái thằng đó ai mà thèm, bà đừng có bày đặt lên mặt với tui, tui không thích bà đâu.

Vừa lúc đó, có một người bạn khác, bạn của cả hai người đi tới, là chị bạn đổi giọng với chị tôi liền:

- Trời ơi Lan, lâu lắm rồi mình không gặp Lan, mình nhớ Lan lắm, Lan có khỏe không?

Ôi, tôi nghe chị tôi kể lại mà còn thấy "nổi da gà" cho cái con người khách sáo, giả dối đó. Thơ cũng vậy, nghe gò bó, đúng luật, cứ có vẻ giả dối làm sao ấy. Cũng không phải là không có những vần thơ hay mà đúng luật, nhưng rất hiếm, và thường thì chỉ có mình người đó biết, còn những người tầm thường cỡ như tôi thì không thể nào hiểu nổi.

Thơ của tôi đơn giản lắm, hãy nghe bài Ý Thơ của tôi đây, thì bạn sẽ hiểu:

Ý thơ
Bình Nguyên


Nàng về với tôi một buổi chiều khô xác lá
Con đường dài vẫn lạ dấu chân quen
Tôi muốn nói với nàng những lời nói dịu êm
Nhưng nàng im lặng, mỉm cười, tôi ngơ ngẩn

Nàng thơ đó biết nói nhiều nhưng thầm lặng
Cứ thích mọi người viết tặng mình cơ
Thành ra tôi ngơ ngẩn để làm thơ
Về cuộc sống, con người, và những ước mơ nhỏ bé

Hai mươi tuổi vẫn được kêu cô bé
Có lẽ thơ tôi sẽ bé mãi chăng?
Luôn nhớ thương về những người bạn xa xăm
Về năm tháng của những năm cùng học

Tôi sẽ viết những chuyện cười, chuyện khóc
Những con người "nói dóc" đến đáng yêu
Tôi sẽ ca vào những sáng, những chiều
Những cảnh đẹp không bút gì tả đựợc

Và với thơ tôi sẽ nói về những con đường tôi đã,
đang, và sẽ bước ...
Những khó khăn cuộc đời tôi bắt buộc phải qua
Và của bất cứ ai đã tin tưởng tôi và ...
Kể cho tôi nghe những nỗi niềm tâm sự ...


Mượn chỗ làm văn để viết về thơ, dầu sao đi nữa nó cũng là "cái nhà" của Bình hỉ?

Bình Nguyên 2006.
Song Anh
#131 Posted : Thursday, June 29, 2006 12:13:20 AM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
....
Tôi sẽ viết những chuyện cười, chuyện khóc
Những con người "nói dóc" đến đáng yêu
Tôi sẽ ca vào những sáng, những chiều
Những cảnh đẹp không bút gì tả đựợc
....
[/purple]

Mượn chỗ làm văn để viết về thơ, dầu sao đi nữa nó cũng là "cái nhà" của Bình hỉ?

Bình Nguyên 2006.



CoolingbeerchugheartRose
linhvang
#132 Posted : Thursday, June 29, 2006 1:56:47 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

[Nếu ít bài quá thì thôi để dành đó hôm nào góp vô với mấy chị trong PNV để in thành một tập văn chừng 5 người thôi, mỗi người chừng 5 truyện. Hiện giờ đã được mấy tay chủ lực rồi: Linh Vang, Hạt Cát, Vũ thị Thiên Thư, Ngô Đồng, Võ Thị Điềm Đạm (có ai sót tên không nhỉ?). PC sẽ đóng vai làm phỏng vấn viên nha, sẽ hỏi từng người về mọi thứ liên quan đến cuộc đời ái tình, sự nghiệp, quan điểm sáng tác, v..v....


Xưa nay LV chưa được ai phỏng vấn cả! Bao giờ chị bắt đầu?
Song Anh
#133 Posted : Monday, July 17, 2006 12:25:06 AM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

Làm Thơ


...
"Tôi sẽ viết những chuyện cười, chuyện khóc
Những con người "nói dóc" đến đáng yêu
Tôi sẽ ca vào những sáng, những chiều
Những cảnh đẹp không bút gì tả đựợc
....

[/purple]

Mượn chỗ làm văn để viết về thơ, dầu sao đi nữa nó cũng là "cái nhà" của Bình hỉ?

Bình Nguyên 2006.



Bốn câu này S.A ưng ý nhất...đang đợi...ngẫu hứng của Toronto...để đọc tiếp đây...WinkBig Smile
Binh Nguyen
#134 Posted : Monday, July 17, 2006 12:51:21 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Song Anh

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

Làm Thơ


...
"Tôi sẽ viết những chuyện cười, chuyện khóc
...

[/purple]





Bốn câu này S.A ưng ý nhất...đang đợi...ngẫu hứng của Toronto...để đọc tiếp đây...WinkBig Smile



Hôm nọ đến nay Bình viết truyện cười không à, hôm nào ngẫu hứng, hơi "serious" một tí, viết "truyện khóc" là ai cũng théc méc, làm mình "cụt hứng" luôn, hi hi hi

BN.
Binh Nguyen
#135 Posted : Monday, July 17, 2006 11:14:15 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Một Giai Đoạn Tình Yêu và Hôn Nhân
Bình Nguyên

Long cảm thấy chán nản thật sự, đã bao năm rồi, hắn muốn đi tìm một mối tình chân thật, một người con gái đẹp và hiền để lấy làm vợ và sinh cho hắn một đứa con trai kháu khỉnh. Năm Long lên 18 tuổi, lưu lạc ở xứ người, không ai nương tựa và chỉ dẫn, hắn phải bươn chải tìm cuộc sống của riêng mình. Ngày xưa lúc còn ở Việt Nam, cha hắn đã bỏ mẹ hắn đi lấy vợ khác, nên chính hắn đã phải bươn chải từ hồi còn bé, hắn thề hắn sẽ làm mọi cách để có tiền, không bị túng thiếu như vậy, và nếu có một đứa con trai hắn sẽ đối xử tốt với con trai hắn chứ không như cha hắn đối với hắn.

Ba năm lưu lạc xứ người, hắn lấy được một cô vợ đẹp thiệt, nhưng cô ta chỉ đẻ cho hắn hai đứa con gái. Hắn cũng làm mọi cách để kiếm nhiều tiền nuôi gia đình, nhưng vì mê bài bạc nên lúc nào hắn cũng túng thiếu. Vợ hắn khai "Single Mom" để xin tiền xã hội, hắn thấy cũng có lý, vì không cần phải đi làm nhiều để nuôi vợ, mà lâu lâu hắn còn xin được vài trăm xài đỡ. Thế nhưng khi có được tiền của nhà nước cho, con vợ hắn lại lên mặt với hắn, chê bai hắn là bất tài vô dụng, bê tha, không kiếm được tiền để nuôi vợ con và bắt đầu khinh khi hắn ra mặt.

Việc gì phải đến đã đến, vợ hắn bỏ hắn đi lấy người khác, đem theo cả hai đứa con và không cho hắn gặp mặt . Tưởng gì, hắn cũng đâu có cần, mày ngon thì tao cho mày nuôi luôn, hắn thầm nghĩ như vậy. Sau đó hắn lang bang, ở nhờ hết chỗ này đến chỗ khác, hễ thấy con nào nhẹ dạ là hắn nhào vô, nhất là những chị nào lớn tuổi mà chưa chồng . Tuy vậy, họ cũng biết dụng ý của hắn, nên chỉ cặp kè với hắn cho vui thôi, lắm lúc hắn thấy hận đời đen bạc.

Một thằng bạn cùng đảo với Long ngày xưa, rủ hắn về Việt Nam lấy vợ. Thằng Tài bảo hắn:

- Tướng mày còn ngon quá trời, lại còn trẻ, về Việt Nam là bọn con gái nó đứng xếp hàng, mà toàn những con hoa hậu không nghen mày. con nào cũng trẻ, cũng đẹp, dại gì đi với mấy con già khú đế, xấu hoắc bên đây, về Việt Nam lấy vợ đi mày .

- Mày nói nghe ngon lắm, kiếm cho tao một mối đi, nhưng nói trước là phải có tiền à nha, ít nhất là hai chục ngàn.

Tưởng giỡn chơi, ai dè thằng Tài làm thiệt, nhưng hắn năn nỉ ỉ ôi với Long là bớt cho người quen với giá 13 ngàn thôi. Thây kệ đang cần tiền muốn chết, có tiền hắn sẽ cho con vợ cũ của hắn thấy là hắn cùng chẳng thua gì ai. Mà hắn sẽ có một con vợ đẹp hơn, giàu hơn con vợ cũ của hắn. Cũng không biết chừng là số của hắn sẽ hên, được cả tiền lẫn tình, vì hắn thấy trong đám bạn của hắn có đứa đã được như vậy thật. Mới đầu là vì tiền, xong đến lúc người con gái đó qua đây rồi, thấy thằng này được quá nên lấy luôn, và dĩ nhiên tiền vợ cũng là tiền chồng, ai mà đòi lại. Biết đâu hắn cũng hên như vậy và tìm được một mối tình chân thật như là hắn mong muốn.

Về tới Việt Nam hắn thấy lời thằng Tài nói là đúng. Ở cái chợ Người, hay dịch vụ kết hôn, hắn thấy toàn mấy cô hoa hậu đứng xếp hàng, nhưng thật khốn khổ cho các cô, người đi chợ toàn là những anh nước ngoài đa số là già khằng, bụng phệ, xấu xí, có anh còn bị tật nguyền nữa. Vậy mà các cô cũng tranh giành nhau để mà lấy, hình như họ chỉ tìm cách để ra khỏi xứ sở của mình, còn thì đi đến đâu cũng được. Tự nhiên hắn thấy hắn có giá quá xá. Này nhé, thứ nhất là hắn còn trẻ, thứ nhì là hắn trông cũng bảnh trai, thứ ba là thứ quan trọng nhất vì hắn là người Việt Nam, nói chuyện với mấy cô khỏi cần thông dịch, lại có cùng phong tục tập quán, vậy các cô còn tìm đâu ra nữa. Về nhà mẹ hắn ở, bạn bè cũ, bạn bè mới rủ đến thăm hỏi luôn, hắn cũng quen thêm được vài cô bạn gái. Nhưng dầu gì hắn cũng phải lấy cái cô đã bỏ tiền ra trước, cô ta đẹp không thua gì con vợ trước của hắn, cô này là cháu bà ngoại nuôi của thằng Tài, tính ra thì cũng chẳng giây mơ, rễ má gì cả. Thằng Tài lấy trước năm ngàn tiền huê hồng rồi trốn luôn, chẳng thấy mặt mũi hắn đâu, còn Long cũng có tám ngàn xài trước, còn được về Việt Nam đi vi vút.

Chuyện xảy ra y hệt như hắn mong muốn . Ngọc qua được bên này với tờ hôn thú tên Long ở trên ấy, Ngọc đã đề nghị ở với Long luôn cho được việc . Vì là lấy nhau luôn, nên năm ngàn sau cùng, Long cũng bỏ qua luôn không tính nữa. Đi cạnh Ngọc, hắn thấy oai vệ quá xá, so với những tên bạn hắn, hắn có người vợ quá đẹp, quá trẻ, tướng ngon như hoa hậu vậy. Chưa hết, ở với nhau được ba năm, Ngọc còn đẻ cho hắn 2 thằng con trai kháu khỉnh. Thật đúng là bất ngờ, đúng là hắn mơ cũng không thấy nổi. Riêng bản thân hắn thì vẫn vậy, vẫn đi làm bậy bạ, chứ không có được nghề nghiệp gì chắc chắn. Hắn làm từ việc nặng như khuân vác, đến những việc nhàn nhã như làm móng tay, để kiếm được tiền, nhưng có tiền, hắn lại đem đi ăn thua đủ ở các sòng bài, lúc nào cũng muốn kiếm gấp đôi để đem về cho Ngọc. Tuy nhiên, hắn thường ra khỏi sòng những lúc trong túi không còn một xu, vì thói ghiền cờ bạc.

Vợ chồng hầu như ngày nào cũng cãi nhau, vợ hắn nói:

- Tại sao tiền bạc anh không để nuôi vợ con mà cứ đem vô mấy sòng bài ? Tui đi làm thấy cha, thấy mẹ mới có được vài trăm một tuần, còn phải lo tiền nhà, tiền ăn đủ thứ, mà anh không phụ giúp thì thôi lại còn đem cúng cho chúng ăn nữa . Trời ơi là trời, ngó xuống đây nè trời! Biết vậy, tui ở Việt Nam luôn cho xong, qua đây với anh thiệt là khổ sở . Tui đâu có dè là anh bất tài, vô tướng đến như vậy, hèn gì mà con vợ trước nó bỏ anh là phải.

Hắn như chạm nọc, quạt lại:

- Nè, bà đừng tưởng bà đẻ được con trai cho tui là ngon nha. Tui bỏ con đó là tại nó đẻ con gái, rồi không chịu đẻ nữa, chứ ở đó mà nó dám bỏ tui. Tui về Việt Nam lấy bà là may cho bà lắm rồi, tui không lấy bà, không chừng bây giờ bà đang làm nô lệ tình dục cho mấy thằng già khú đế, nó đánh đập như con chó, còn làm đầy tớ không công, chứ đâu có được ăn mặc đẹp đẽ, ở trong cái xứ sở văn minh như bây giờ. Bà đã không biết ơn tui mà còn lớn họng nữa, tui bỏ bà luôn, coi có ai thèm lấy bà không cho biết.

Long đã lầm, mà còn lầm rất to. Ngọc còn đủ sắc đẹp và tuổi xuân để đi tìm đàn ông khác. Mới có 30 tuổi đầu, người xưa nói "Gái một con trông mòn con mắt", đằng này nhờ khí hậu Bắc Mỹ mát mẻ, lại được ăn uống đầy đủ, nên dù có hai con mà Ngọc vẫn "trông mòn con mắt" như thường, nếu không nói là "trông mòn luôn hai mắt". Bao nhiêu anh vẫn ve vãn Ngọc, vì họ tự cho là họ hơn Long rất nhiều, mà Ngọc lấy Long là vì muốn qua đây, chứ chẳng phải thương yêu gì. Đã có những cuộc hẹn hò giữa Ngọc với người khác, Long thì mải mê ở các sòng bài, nên cũng không để ý là Ngọc đi với những người nào. Kể ra nếu Ngọc đi mất thì hắn cũng chẳng tiếc, chỉ tiếc là tiếc hai thằng con trai thôi chứ không tiếc vợ vì hắn cũng chẳng thương yêu gì cô nàng.

Ngọc đề nghị ly dị, hắn đòi điều kiện để cho hắn giữ hai thằng con trai, nhưng vợ hắn không chịu vì nói rằng hắn không nghề ngỗng gì thì làm sao mà giữ con được. Vấn đề vẫn không được giải quyết, vợ hắn vẫn đi với bạn trai, hết người này đến người khác. Ý chừng Ngọc đang đi tìm một người vừa ý thật sự rồi mới lấy. Long thì vẫn cờ bạc, rượu chè để tìm quên những khổ đau của hắn. Thử hỏi trên đời này còn ai khổ hơn hắn nữa không, hai lần lấy vợ hai lần thất bại, hắn không hiểu tại sao số hắn lại đen đến thế . Hắn lại tiếp tục lang bang, nay ở nhà người này, mai ở nhà người khác. Ở nhà, nhìn thấy con vợ đi với người khác mà chướng mắt, thà ra ngoài ở mà đỡ tức hơn .

Nhiều người đã cười Long sau lưng hắn. Hắn thấy tiếc tại sao hắn ham lấy vợ đẹp làm gì để ôm hận . Ngọc ngang nhiên đi với bạn trai, dắt theo cả 2 đứa con mà không hề cảm thấy xấu hổ . Đã thằng chồng như vậy thì đâu có gì phải tiếc nuối, thách nàng là nàng làm liền, vì nàng còn đẹp, có biết bao nhiêu người theo, tại sao lại phải ở với người đàn ông bất tài vô tướng?

(Xin đón coi phần cuối)

BN.

Binh Nguyen
#136 Posted : Tuesday, July 18, 2006 8:44:52 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
MỘT GIAI ĐOẠN TÌNH YÊU VÀ HÔN NHÂN (Phần cuối)


Bình Nguyên

Long chán nản, buồn phiền, không muốn gặp mặt ai nữa. Tình đã cạn, tiền cũng cạn, Long xin đi làm bậy bạ để có được miếng ăn cho qua ngày, lâu lâu về gặp 2 đứa con, nghe tụi nó hỏi "Ba đi đâu?" mà buồn đứt ruột . Cái chỗ Long mới xin làm được hồi tháng trước cũng đã sa thải Long vì lý do hết việc. Long không biết làm sao để giữ được 2 đứa con. Ngọc vẫn đi làm, cuối tuần gởi con đi nhẩy đầm, đi chơi với bạn trai, coi thường dư luận, có ai ở trong chăn mới biết chăn có rận, Ngọc đã hy sinh nhiều rồi, bây giờ nàng chỉ muốn hưởng thụ, và cũng để chọc tức anh chồng vô dụng nữa.

Hôm nay Long lại trở về, hai vợ chồng lại cãi nhau . Long cảm thấy bất lực chỉ muốn chết cho rồi, hắn dọa:

- Tui muốn chết cho rồi, vợ con gì mà thấy chán quá. Tui chết, hai thằng con sẽ thành mồ côi cha, người ta sẽ cười bà, bà bỏ chồng theo trai mà không thấy xấu hổ. Tụi nó lớn lên cũng sẽ khinh khi bà, cái thứ lăng loàn, trắc nết.

- Anh có muốn chết thì đi chết đi, thử coi có ai dám cười tui không. Cái thứ như anh không dám chết đâu, tui bảo đảm! Có muốn tui giúp thì tui giúp cho, thuốc ngủ đây, tui có nhiều lắm, muốn uống mấy chục viên cũng được.

Nói rồi Ngọc chạy vô phòng lấy một lọ thuốc ngủ ra để trên bàn, thách thức:

- Đó có giỏi thì uống đi!

Long nhìn lọ thuốc, rồi nhìn Ngọc, chợt nhớ tới một bài hát của Lam Phương "Anh đã lầm đưa em sang đây", Long thật sự là lầm, hết cái lầm này đến cái lầm khác, đây có lẽ là cái lầm lớn nhất. Long chợt thấy nhói đau trong ngực, đầu nhức nhối, bên tai cứ nghe tiếng Ngọc nói "Anh chết đi, anh chết đi, anh chết đi ..." Hắn chụp lấy ống thuốc, mở ra, dốc tất cả vào miệng, cái cảm giác cuối cùng mà hắn còn nhận thức được là hình như có khoảng 60 viên thuốc. Long đổ tất cả vào miệng, nuốt xuống một cách khó khăn, nhưng rồi cũng nuốt được.

Khoảng nửa tiếng sau hắn bắt đầu giẫy dụa, la ó, sùi bọt mép, nhìn Ngọc như cầu cứu. Ngọc vẫn thản nhiên đứng nhìn, trong người nàng hình như đã có dòng máu lạnh, thây kệ để hắn chết, có giỏi thì cứ chết đi ... Thêm nửa tiếng nữa, Long đã nằm im, bất động, Ngọc từ từ đứng dậy.

* * * * *

Ở một hồ bơi, có hai cô gái ngồi nói chuyện với nhau:

- Mày có biết cái bà kia không?

- Không biết. Bả làm sao?

- Bả đi với bồ nhí, bỏ chồng, ông chồng bả uống thuốc tự tử .

- Thiệt hả, sao mày biết?

- Tao nghe người ta nói vậy. Còn hai thằng nhỏ đó là con của bả đó. Tội nghiệp, bây giờ tụi nó mồ côi cha! Tội nghiệp cho ông chồng nữa .

- Ôi, tội nghiệp gì mày ơi, cái thứ yếu đuối như vậy thì chết cho rồi, sống làm gì cho chật đất . Đàn bà thôi đó mà, nó bỏ đi rồi thì cho nó đi luôn đi, mắc gì phải chết, hứ!

Thấy người đàn bà nhìn qua phía mình, hai cô gái bèn bỏ đi.

BN.

Phượng Các
#137 Posted : Sunday, July 23, 2006 11:05:39 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang

quote:
Gởi bởi Phượng Các

[Nếu ít bài quá thì thôi để dành đó hôm nào góp vô với mấy chị trong PNV để in thành một tập văn chừng 5 người thôi, mỗi người chừng 5 truyện. Hiện giờ đã được mấy tay chủ lực rồi: Linh Vang, Hạt Cát, Vũ thị Thiên Thư, Ngô Đồng, Võ Thị Điềm Đạm (có ai sót tên không nhỉ?). PC sẽ đóng vai làm phỏng vấn viên nha, sẽ hỏi từng người về mọi thứ liên quan đến cuộc đời ái tình, sự nghiệp, quan điểm sáng tác, v..v....


Xưa nay LV chưa được ai phỏng vấn cả! Bao giờ chị bắt đầu?


Có thấy ai chịu đồng ý cùng với chị oc huong ra tập sách đâu nà.
Binh Nguyen
#138 Posted : Monday, July 24, 2006 4:46:14 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi linhvang

quote:
Gởi bởi Phượng Các

[Nếu ít bài quá thì thôi để dành đó hôm nào góp vô với mấy chị trong PNV để in thành một tập văn chừng 5 người thôi, mỗi người chừng 5 truyện. Hiện giờ đã được mấy tay chủ lực rồi: Linh Vang, Hạt Cát, Vũ thị Thiên Thư, Ngô Đồng, Võ Thị Điềm Đạm (có ai sót tên không nhỉ?). PC sẽ đóng vai làm phỏng vấn viên nha, sẽ hỏi từng người về mọi thứ liên quan đến cuộc đời ái tình, sự nghiệp, quan điểm sáng tác, v..v....


Xưa nay LV chưa được ai phỏng vấn cả! Bao giờ chị bắt đầu?


Có thấy ai chịu đồng ý cùng với chị oc huong ra tập sách đâu nà.



Bình đồng ý liền, kỳ này hổng chừng Bình cũng trở thành nổi tiếng cỡ chị LV hay chị OH (hí hí hí). Có người cho Bình là "ham danh", lỡ mang tiếng rồi, bây giờ phải ráng để có miếng chứ, không người ta lại bảo: "Có tiếng mà không có miếng". Thôi, kỳ này Bình "dành" được phỏng vấn trước nha, chị Phượng Các hỏi đi. Khoan đã, để Bình tự giới thiệu 1 tí:

"Dạ, em xin tự giới thiệu, em là Dzăng thi sởi Bình Bể, ý quên, Bình Nguyên, chưa bể, sinh năm một ngàn chín trăm hồi đó... Tên thật của em là Nguyễn Thị Làm Biếng, ý quên, Làm Siêng. Em thích đọc sách, làm thơ, nghe nhạc "sến",..."

BN.
linhvang
#139 Posted : Monday, July 24, 2006 4:51:33 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi linhvang

[quote]Xưa nay LV chưa được ai phỏng vấn cả! Bao giờ chị bắt đầu?


Có thấy ai chịu đồng ý cùng với chị oc huong ra tập sách đâu nà.


Big Smile
Phượng Các
#140 Posted : Tuesday, July 25, 2006 1:13:01 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Bình đồng ý liền,

Có đủ bài chưa mà dám sánh vai với mấy chị kia, ai nấy cũng có một cọc truyện rồi đó. Nếu in sách theo kiểu thân hữu với nhau thì phải cung cấp tiểu sử hẳn hoi đó nha, hình chụp nữa. Chớ rủi như ông nội nào giả gái chen vô tới chừng bể ra thì quê lắm à nha!
Users browsing this topic
Guest (20)
23 Pages«<56789>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.