Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Dòng Nhỏ Trao Tình
Hoàng Ân
#1 Posted : Monday, March 13, 2006 4:00:00 PM(UTC)
Hoàng Ân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 10
Points: 0

textTextSleepyRose

Mẹ tôi dậy dỗ tôi tuy không bao giờ bắt-buộc tôi phải tin-tưởng hay suy-nghĩ như Bà Cụ, chẳng hạn như ép tôi tin theo đạo Phật hay chọn lựa một triết-lý sống giống Mẹ: nhưng Mẹ dậy tôi biết quý đạo nghĩa làm người, như hai câu huấn-dụ chính mà tôi gắng gìn-giữ: "Lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau." và "Nhập gia tùy tục, nói-năng giữ-gìn." Hai điều này không dễ cho tôi: vì vốn Bố tôi ít nói rồi mất sớm; khi còn ở với Mẹ, tôi chưa đủ khôn để nhập-tâm lời Mẹ; và từ khi theo Ông Bà Ngoại cùng đại gia-đình sang Mỹ, người lớn nhiều lo-âu và phiền-muộn, không để tâm đến tôi. Tôi lớn lên như một ngọn cỏ hoang. Và cứ dần như thế, qua bao bão-giông loạn-cuồng của cuộc đời trắc-trở: nay, tôi muốn dành cho hai con tôi gia-sản là hai câu nói ấy của Bà Ngoại hai con, thì chúng không còn hiểu nổi ngôn-ngữ Mẹ!

Chị Hiền Vy cũng như Chị Vũ Thị Thiên Thư: Hai Chị đã quý mến tôi và giới-thiệu cùng mở rộng vòng tay chào đón con ngựa hoang trầy-sướt vết thương đời vào trong thế-giới thân-thương của Hai Chị cùng Bạn Hiền thân-thiết! Như sự Đẹp chính nó không cảm-nhận ân-sủng tuyệt-bích nó ban-tặng cho người thưởng sắc và phản-ánh từ đó nét đẹp của cuộc sống cảm-nghĩ riêng: Hai Chị ban-tặng cho tôi cả một quê-hương nhỏ, nhưng đầy và tuyệt-cùng ý-nghĩa! Tôi vốn ít được sống với người Việt-Nam đồng hương từ ngày xa quê-hương: tôi cũng ít bạn-bè. Tôi bước vào thế-giới của Các Chị và Anh trên mạng với sự dè dặt và ái-ngại: vì như tôi đã tâm-sự: tôi là một con thú hoang xa đàn đã lâu và vốn quen sống giữa chập-chùng hoang-dã: dù cho cố-gắng rèn-luyện tâm-tính mình bằng trí-nhớ những gì đã học-hỏi và còn giữ được trong tâm-tưởng khuôn-mẫu văn-hóa của dân tộc: tôi vẫn có những tính-chất hoang-đàng trong cảm-nghĩ!

Nhờ Công-Sức và Lòng Nhiệt-Tâm của bao nhiêu Các Anh Chị: tạo-dựng nên những thế-giới thân-thiết nhỏ: và tôi có thể nhờ vậy mà có được một góc nhỏ để suy-tư, để mục-diện những trăn-trở của riêng mình: vì tôi yêu người và tôi luôn có chiều-hướng vươn, chạm một cách yên-lặng đến những tâm-hồn cũng yêu viết và chia-xẻ cảm-nghĩ cùng nhau! Tôi xin được trước hết chân-tình cảm-tạ Ban Thành-Lập cùng Ban Biên-Tập PHỤ NỮ VIỆT đã tạo cơ-hội cho tôi có được một góc nhỏ này để cảm thấy mỗi ngày có một thế-giới Việt-Nam để tìm về: như một quê-hương đoạn cách khỏi khung trời một Việt-Nam trong ký-ức mà giờ đã đoạn cách và có thể sẽ không bao giờ hiện thực được như thế nữa.

Tâm-tưởng một con thú hoang quen phấn-đấu một mình...nếu tôi có những cảm-nghĩ làm phiền lòng người có lòng tìm đến với góc nhỏ của tôi: mong hãy bỏ qua và chỉ-dẫn hộ! Đa tạ..!!heartfloating
Hoàng Ân
#2 Posted : Tuesday, March 14, 2006 7:46:58 AM(UTC)
Hoàng Ân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 10
Points: 0

[blue]...chiều chiều ra đứng ngõ sau...ngó về quê mẹ, ruột đau chín chiều...

..."Khúc đoạn trường"...cái đau nhói của một tấm lòng vì chia-cách của tử biệt, sinh ly: có thể giết cả một tấm tình! Nhưng con người, như thể một cụm bèo trôi xuôi theo giòng con nước dâng lên, xuống: những đòi hỏi của cuộc đời làm người ta cứ phải lao mình theo cơn lũ sinh-tồn: và dần, những giác linh đâm tê đi, cho đến một lúc nào đó, ngay cả trí-nhớ cũng thôi không cho phép cảm-nhận một cách tế-vi như cái thời-điểm mình hồi-ức lại nữa!

...Con tôi rất khờ dại...nhưng chúng không biết thế! Tôi biết chúng chưa đủ sức hay trí khôn để quyết-định những quyết-định đời mình...nhưng tôi không thể làm gì cả vì có quá nhiều những quyền-hạn trong đại gia-đình và cha cháu: và tất-cả chỉ còn cố-gắng để trông ngóng vào tương-lai với những tận-tâm dắt dìu của riêng tôi...với niềm tin vào Sự Sống!

..."Có thương con mới biết lòng cha mẹ!" Chiều dần tàn...ánh dương xế sợi khắc-khoải một niềm riêng: Con xin thắp nén hương lòng vọng tâm về Bố và tâm-niệm ghi mãi Ân sâu cao của Bố Mẹ! Mẹ ơi! Dẫu gì..."Ôi, ơn đời chói-vói...nhớ khi thân tròn ôm gói...mong ra đời góp mối hương duyên..." Con cảm ơn Mẹ cho con biết con luôn được quý yêu, dù cho lắm nỗi đoạn trường..!!
Hoàng Ân
#3 Posted : Thursday, March 16, 2006 2:07:52 AM(UTC)
Hoàng Ân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 10
Points: 0

...Có một cánh buồm vừa mới ra khơi, chuẩn-bị vượt trùng-vây sóng cả ba-đào...Có một cánh chim thôi luyến-lưu những hòn đảo quen thân cũ, tung cánh nhỏ lao vào trời rộng bao-la, hướng tìm những chân trời và cảnh trí mới thênh-thang cảnh sắc...Có một tâm-hồn bắt-đầu cuộc phiêu-lưu viễn-tưởng: đào sâu vào tâm-thức để hiểu rành-rẽ vận-mệnh nhân-sinh, và viễn-du vào cuộc viễn-tưởng của tri-thức để mục-diện chi-ly con người thật của riêng mình! Đó là tôi: vì quá yêu người và yêu đời tôi yêu tôi: và cảm thấy rằng mình xứng-đáng để sống thật trọn-vẹn kiếp nhân-sinh, với tất-cả những giới-hạn của một tôi nhỏ bé!

..."Ôi, ơn đời chói-vói...nhớ khi thân tròn ôm gói...mong ra đời góp mối hương duyên..."
Phượng Các
#4 Posted : Tuesday, March 21, 2006 5:18:03 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chu choa,
Không biết chị Hoàng Ân thuộc thế hệ nào mà còn giữ lối viết cổ xưa là có dấu gạch nối ở các từ kép!
Question
Users browsing this topic
Guest (3)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.