Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
thư tình gửi mình: Mùa Thu Tháng Mười : Sinh Nhật Em
Dấu Yêu ơi !
Mùa Thu đã trở về nơi thành phố. Một mùa thời tiết dịu dàng, và dễ chịu, lãng mạng nhất của bốn mùa trong năm. Cứ mỗi khi Thu trở lại, lá vàng bắt đâu rụng rơi là những chiếc răng vàng em cũng lung lay muốn rụng! Vì thế, khi ra ngoài em phải rất cẩn trọng không cười duyên với ai... phòng hờ gió thu bất ngờ thổi mạnh thì răng em rơi trước khi lá rụng cuối mùa... Tuy nhiên khi cắn càng cua-rang-muối thì nghe rau ráu. Lạ thế, mình ạ!
Tháng 10 sinh nhật em. Sinh nhật của một cụ bà đã sống dài với nắng, với gió và thích nhìn lá rơi những khi thu về ở bất cứ nơi đâu. Lúc nào. Mình biết em rất yêu mùa thu bởi sắc màu của yêu thương là màu sắc của mùa thu. Có những chiều thu lang thang trên con đường vắng đầy lá, trời thu với mây thu lảng bảng làm em ước ao ngồi bên mình, cùng mình thả hồn theo vần thơ... theo note nhạc lời ca... trong nắng vàng bát ngát và đồi phong đang nhuốm màu đỏ tươi. Đôi ta ngồi bên nói về Một Tình Yêu mùa thu trong không gian xao xác, tiết trời hơi se se lạnh, đặc biệt là nước hồ trở nên rất đẹp và mọi thứ đều trở nên lung linh hơn! Hôm nay mình đưa em vào rừng thu, đôi ta có một buổi picnic lãng mạng. Em ngồi tựa đầu lên vai mình, nghe mình hát khẽ bài "Happy Birthday" và chúc mừng sinh nhật 78 của em!
Thú nhất khi thấy mình bầy ra những món ăn em ưa thích,dễ nhai, dễ nuốt. Mình biết em thích ăn pate, nên mình nuôi ngỗng chỉ chờ đến tháng mười mình xin tí gan nó để làm paté cho em xơi; cũng như mình chịu khó nuôi một hai con heo mọi để làm chà bông cho em đỡ buồn miệng... kẹo chocolate thì mình biết ý em hơn ai. Em thích loại chocolate đắng cở 70%... chứ đắng hơn nữa thì em sẽ nhảy đùng đùng vì nhiều chất caffine. Em tráng miệng bằng chocolate, cho thơm tho môi tình, hở mình ? Nhưng có lúc em lỡ ăn quá độ, mình lại nói thương lắm răng nhánh hạt huyền em nhe, và làm mình nhớ bà cố mình quá chừng chừng!!!
Mình à,
Sinh nhật em rơi vào cung hổ cáp. Được sao Trương Bát Giới phù trợ cho nên hảo ăn, hảo ngủ, hao... biếng... lười kiêng cữ. Thịt heo quay, vịt quay, cá chiên, gà chiên, bún bò giò heo, phở, nước béo, các thứ độc địa đều ăn tuốt. Tuy vậy, nhưng không bao giờ quên những gì tốt đẹp, tử tế mà người khác làm cho em. Nhất là từ mình ! Mình luôn chăm sóc và đối xử tốt với em. Luôn bảo vệ và nâng đỡ tinh thần em. Từ nhỏ em đã là một con bé ngốc nghếch, ít nói, nhút nhát luôn phải chịu thua thiệt. Đặt đâu ngồi đó chẳng bao giờ khóc vòi ! Trong các trò chơi, nếu chơi trò công chúa và hoàng tử, thì em sẽ là con tì nữ, nếu chơi trò gia đình, thì en sẽ là bà vú giữ em, còn nếu chơi trò bác sĩ và bệnh nhân, thì em luôn là người dọn dẹp đống đồ chơi ấy vì em không phải bác sĩ, cũng chẳng phải bệnh nhân...
Lớn lên cũng trầm lặng, không bao giờ em phản ứng, gần như chấp nhận và im lặng là bản năng của em. Tử vi nói người tuổi Hổ cáp là mẫu người giàu nghị lực, thông minh, linh hoạt, nhiều sáng tạo, nhưng lại có nhiều tham vọng. Bản tính thẳng thắn, dũng cảm, cương nghị giúp họ chấp nhận mọi gian lao thử thách vượt qua mọi khó khăn. Chắc em là con bò cạp cụt đuôi... đầu bạc, răng long... nom ai cũng giống ai... suốt đời chị có bò lên giường ngủ, sáng thì tìm thức ăn để cạp... chuyện đương đầu với mọi thử thách của cuộc đời... để từ từ tính sau...
Mình hỡi!
Ngày 30 tháng 10 là sinh nhật em. Đứng trước một tuổi đời, em chỉ mong có sức khoẻ để sống lâu bên mình với những ngày tháng du dương, đẹp, thêm nhiều kỷ niệm êm ái, thân thương theo đất trời chuyển mình. Hạnh phúc đến từ trái tim. Mình và em nhìn cuộc đời bình thản ! Em tạ ơn mình cho em một ngày sinh nhật hạnh phúc, vui vẻ như ước nguyện. Mình là món quà yêu thương trọn đời của em!
Mùa thu năm sau, sinh nhật tới dù lá có rơi rụng, tàn úa nhiều và dù răng em không còn một chiếc... nhưng bao cảm xúc, yêu thương ngập tràn, hạnh phúc ngọt ngào, lãng mạn bay bổng vẫn trong tim cụ bà gân này. Mình à, năm sau em sẽ rủ mình đi leo núi nhé!!! Núi cao bao nhiêu, em chẳng sờn... bởi mình là người cõng em cơ mà!!! Lúc đó trông dáng mình như một hoàng đế cao quý, nhìn lên con dốc rồi bóp trán lau mồ hôi buông một câu rất tình nghĩa "Em ơi! Em thật là một kho tàng khá nặng nề...! "
Thương mình, cụ bà lú trừ buổi ăn
30 tháng mười, 2011 nhớ ơn mẹ đẻ đau...
Phiếm sĩ: Ngọc Thể
|