Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

12 Pages123>»
Nữ nhạc sĩ Ngọc Thể
Vũ Thị Thiên Thư
#1 Posted : Sunday, March 5, 2006 4:00:00 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Tiểu sử và hình ảnh { bổ túc sau }


Vũ Thị Thiên Thư
#2 Posted : Sunday, March 5, 2006 10:31:01 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Xin mời anh chị em thướng thức những âm thanh mượt mà...

http://trinhnu.net/n/ngo...ew&musicId=4811&n=1&p=1

viethoaiphuong
#3 Posted : Thursday, February 26, 2009 11:05:42 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

2006

. Tên gọi: Nguyễn Ngọc Thể
. Nghề nghiệp: Cô giáo
. Cư ngụ: Seattle, Washington
. Hạnh phúc: Giây phút bên gia đình, và bạn bè thân, sự yên lặng, đọc một cuốn sách hoặc nghe một bài nhạc hay, cười, ngắm nhìn nụ cười trẻ con và người gìà, sức khỏe tốt, nấu được món ăn ngon.
. Sở thích: âm nhạc, nhiếp ảnh, du lịch, vẽ, đi trong cơn mưa phùn, xem ciné, đọc sách, tennis, chọc cười, ăn... vặt và chocolate!



2008

viethoaiphuong
#4 Posted : Thursday, February 26, 2009 11:18:21 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

ngõ thu - photo by NgocThe

Thu Nhớ

Nhạc - Lời - Hòa âm - Hát : Ngọc Thể

Mùa thu mây trắng con đường lá đổ.
Mùa thu cơn gió thao thức đợi chờ góc phố ai về trong mưa...?
Mùa thu êm đềm, lá vàng rơi rơi, nhạt màu cơn nắng bên trời
Tơ vương. Thu đã sang rồi, ai nhớ tình xưa...?

Trong nắng dịu dàng, trên phố ngày nào.
Thu và gió mong manh dìu nhau về lại tuổi xanh…
Trên phím đàn chùng - Rơi nốt nhạc tình. Ru lời hát mênh mông
Chiều bàng bạc. Thu nhớ người xưa!

Oct. 8, 2008
viethoaiphuong
#5 Posted : Friday, February 27, 2009 7:50:59 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Ký giả Ngô Sắc



Kính thưa quý dzị đồng hương, đồng khói, đồng tiền xa gần...

Thể theo lời yêu cầu của ban giám đốc trung tâm sản xuất nhạc tiền chiến nhi đồng, tôi xin -- một lần nữa – được viết lại tiểu sử của nhạc sĩ kiêm ca sĩ Ngọc Thể có bút hiệu khác: Ngọc Ðờ, Mèo Hoang, "Phở Again, Nguyễn Thị Nhiều Chiện...

Đã có lần nhạc sĩ Ngọc Thể tâm sự: vì thuở nhỏ đã đi hát...chèo (vừa chèo vừa câu cá vừa hát dân ca) ở vùng sông Hương nên Ngọc Thể đã có một tâm hồn rất là ướt át. Cô bắt đầu viết nhạc từ lâu nhưng chỉ để trong bụng, lâu lâu mới đem ra hát ru con vào những đêm mưa to vùng Tây Bắc.. Từ khi xuất gia.. í lộn... xuất giá tùng phu, Ngọc Thể rất bận bịu chuyện gia đình, con cái. Sau lưng vác đứa con trên gùi như những cô gái vùng thượng du, trước bụng thì đeo cây đàn..bầu, tay thì nấu phở, tay thì ăn vặt... chỉ khi màn đêm buông xuống, Ngọc Thể mới được một mình với cây đàn... re ré…, giọng hát ỉ ôi...

Ðến mãi vào đầu thập niên 2000, Ngọc Thể mới bắt đầu thật sự chăm chú đến chuyện "mần" nhạc. Bài hát đầu tiên "Qua Cơn Mê" chưa đem ra trình làng thì Ngọc Thể đã bị.."kiện" ẩu vì trùng tên với một bài nhạc dzàng cổ điển nào đó, nên bài đó được chuyển bến thành bài "Nếu Hỏi Zằng..." Bài hát đầu tay của NT vừa có nét cổ quái...à quên... cổ điển, vừa có nét nhi đồng, lại cộng thêm nét yêu ma ủy mị...

..." Nếu hỏi zằng...em iêu ai... zằng em là em iêu chocolate
... zằng em là iêu mắm nè... zằng em là em iêu phở...
... Nhưng em iêu nhất là iêu chồng em những đếm dzìa sáng... a à á ơi...."


Và kính thưa quý dzị, thật ra viết về nhạc sĩ Ngọc Thể thì chắc phải thành..phim bộ mất...nên tôi xin tạm ngưng nơi đây để quý dzị đuọc tư do mà tưởng tượng, tưởng voi tiếp... Tôi nghĩ là một ngày gần đây, tên tuổi của Ngọc Thể sẽ được gắn liền với những ngôi sao sáng chói nhất trong nền âm nhạc Việt-Miên-Lào ...Nếu không sáng chói thì chắc cũng sẽ chìm khuất vào quên lãng như những nguòi bị bệnh lú lẫn (Alzheimer). Nếu không nữa thì chắc cũng..không có gì đáng nói!


.....Sau đây mời quí độc giả theo dõi phần phóng vấn của tôi với nhạc sĩ kiêm ca sĩ Ngọc Thể:



Ký giả Ngô Sắc: Cô lấy nguồn cảm hứng từ đâu để viết nhạc??

Ngọc Thể: Zạ thưa anh, như tôi đã...bật mí với anh là tôi viết nhạc phong phú nhất trong những lúc tôi.."kì cọ" trong phòng tắm... Thú thật với anh... vì mê viết nhạc không za..notes mà Phở bị khét đến hết mấy nồi zồi đấy anh ạ!

kgNS: À... thì ra như dzị!! Nhạc của cô có âm hưởng nhạc Chàm và nhạc Ấn Ðộ...vậy tại sao cô lại có ảnh hưởng từ những âm điệu đó??

NT: Thưa anh, Chế Bồng Em là một thần tượng của tôi từ thuở nhỏ... Sau đó là Chế Linh...Và gần đây là Chế Thêm...Do đó tôi viết nhạc đôi khi có cảm tưởng mình là một công chúa trong một miền hoang zã, được hoàng đế Chế Bồng Em đến cua tôi...à quên..đến van xin tình yêu với tôi....

Còn nhạc Ấn Ðộ thì chẳng zấu zì anh... tôi thì vốn mê mấy món cà-ri đấy anh ạ...zồi hồi nhỏ, tôi hay trốn học lén vào zạp xem phim Ấn Ðộ...cái phim gì...Aladin Và Cây Ðèn Cầy...gì đấy...Tôi xem mà mê gớm lắm... Zồi cứ thế mà cái nét nhạc của tôi đôi lúc lại mang cái giọng....ỏng ẹo...Chứ thật za, có nhiều nguòi nói zằng nhạc tôi sang lắm...Chẳng zõ họ nói thật hay nói phét, nhưng tôi..thấy nhạc mình sang thật chứ chẳng phải là không... Thưa anh, chẳng zấu zì anh, zất có nhiều nguòi yêu cầu đem nhạc tôi để hát nhạc thính phòng gì đó... nhưng mà tôi nào đâu có chịu... Nhạc tôi sang mà đem chúng...thính phòng..bít bùng như thế thì làm sao nhạc có lối thoát cho được, anh nghĩ có phải không??

kgNS: (ngơ ngẩn..nhưng cũng ậm ừ)...à..thì cũng có lý... Cô là nguòi Bắc??

NT: Zạ vâng, thưa anh... Sao anh lại hỏi thế?? Tôi nói không đúng zọng à??

kgNS: à không... thì cũng lờ lợ... Thật ra tôi muốn hỏi là, có vài nguòi vô tình phê bình là khi cô hát..demo nhạc cô, thì họ lại bảo cô hát giọng Nam rất hay!!

NT:... Ồ...chả zấu zì anh, tôi sinh trong Nam vào thời kỳ hổn tạp, tôi thì khoái chả cá Thăng Long, lại ưa bún bò Huế, zồi lại thích cả bún mắm...Cho nên, thú thật với anh...Zân ca 3 miền tôi zành 6 câu đấy anh ạ!! Cho nên, đôi lúc tôi hát thì không ai phân biệt được tôi là người miền nào cả... Cũng như khi tôi nói chuyện với người ngoài thì tôi thích xài giọng Bắc, khi nói chuyện với con tôi, tôi lại thích zùng giọng Nam...Khi tiếp xúc với người ngoại quốc thì tôi lại có..accent giọng Tàu đấy thưa anh!!...

kgNS: cô đa tài quá...tôi không biết nói gì hơn....Trong bài hát Trường Ca Con Dế Mèn, có một đọan...
....Em như con dế ru đêm
... Giọng ru êm đềm cho anh ngủ thêm
...thưa cô, dế nó kêu inh ỏi như vậy làm sao "cho anh ngủ thêm" đuọc??

NT: À... bài này tôi zất vừa ý cả nhạc lẫn lời đấy anh ạ... Thưa anh nếu anh ở vùng quê thì anh nghe dế kêu mãi nó quen tai đi thì không còn là vấn đề nữa...Lúc mình không nghe dế kêu lại thấy khó ngủ đấy, thưa anh...

kgNS:..Trong bài hát Thà Yêu Anh Hơn Yêu Người Hàng Xóm có đọan:
.... Chút nắng mỏng manh thoáng qua sau rèm, nước mắt em tèm lem
.... Thấy nguòi hàng xóm, nhưng em không thèm...Chỉ muốn nếm tình anh..

lời nhạc có vẻ..hơi lạ tai...nhưng có chút chân thành trong đó, xin cô cho tôi biết thêm...

NT: (cười duyên dáng) ...bài hát này, tôi viết cho một người bạn...Cô ấy hay phân vân trong chuyện tình cảm nên tôi hay đùa với cô ấy zằng :"Bà ơi, bà yêu đại ổng dùm tui 1 cái đi, bà hổng yêu ổng thì tui nhào dzô á, sau này ráng chịu à nhen!!"

.....(khi phỏng vấn đến đây thì tôi ngửi thấy có mùi cá kho khét trong bếp nên phải nhắc khéo Ngọc Thể và tạm dừng để lấy vài tờ báo quạt cho bớt khói vì cái alarm đang kêu inh ỏi....)

Ký giả Ngô Sắc

-----------------------------------------------------------------

Ngọc Thể
cuối tháng Hai, 2009
viethoaiphuong
#6 Posted : Saturday, February 28, 2009 9:01:37 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

pensee - photo by NgocThe

STAY WITH ME

lời nhạc - hòa âm - trình bày : Ngọc Thể

No one else can make me feel beautiful inside-out, until I met you.
No one else can make me see the colors of life until the moment you’re near.

Stay with me and keep our love alive
Stay with me and let the sadness goes by..

My love for you is deeper than blue sea
your eyes tell me your love is real as can be!
And the wonder of it all. I’m too much in love with you!

Feb 28, 2009

viethoaiphuong
#7 Posted : Sunday, March 1, 2009 1:03:21 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

đôi mắt em - tranh Ngọc Thể
viethoaiphuong
#8 Posted : Sunday, March 1, 2009 8:50:44 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



cõi mù sương - tháng 10, 2008 - photo by NgocThe
viethoaiphuong
#9 Posted : Monday, March 2, 2009 6:08:56 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


đêm nghiêng - tranh NgocThe

Ở m ộ t n ơ i


thơ: Minh Khuê và Ngọc Thể - nhạc - hòa âm: Ngọc Thể - tiếng hát Như Ly

Ở một nơi xa xăm
có em và nắng ấm
có bờ môi nồng thắm
chờ người tình 100 năm

Ở một nơi nhung nhớ
có em và mong chờ
có tình chỉ là mơ
yêu thương mãi dật dờ

Bao lần tim bối rối
nhìn cuộc đời lá hoa
để khi tình xa rồi
hồn héo úa nhạt nhòa

Có lần nào hồn nhiên
nụ hôn không ngần ngại
một lần không trở lại
con tim bổng muộn phiền…

Ở một nơi bao la
có em và biển vắng
có từng cơn sóng vỗ
chập chờn tình hư vô

Ở một nơi hoang vắng
Có em và đêm tàn
Nỗi buồn mãi còn đây
Bên em những tháng ngày...

2006


viethoaiphuong
#10 Posted : Tuesday, March 3, 2009 6:54:50 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Thu Gọi - photo by NgocThe

Chiều Kỷ Niệm

lời/nhạc/hòa âm: Ngọc Thể - trình bày: Nguyệt Hân


chiều vàng vương gót chân
thời gian khắc khoải im lìm
tìm ai đôi mắt nâu
lời yêu nào khát khao mềm trái tim ảo huyền

cuộc tình cơn lốc u mê
che lấp bao giấc mơ xanh
ôm cõi nhớ mong manh
nghe nhớ thương bao lần

ngày rồi vẫn mãi qua đi
mảnh sầu phong kín khép mi
nhớ môi thơm nồng nàn những yêu thương dịu dàng
bên trời tim lao đao

chiều vàng buông nắng tơ
chờ nghe trong gío ai về
hoàng hôn buông xuống mau
một màu rất thiết tha gơị nhớ trong ngậm ngùi


viethoaiphuong
#11 Posted : Wednesday, March 4, 2009 1:42:49 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Mối Tình Già
NGOCTHE - KOKI



Ông Mười gõ cửa, cười tươi để lộ hàm răng trắng bóc và rất đều, nhìn cũng biết ngay đó là hàm răng giả vì có thể nói là rất hiếm cho những vị lão thành như ông lại có hàm răng trắng đều đặn như thế! Ông vuốt vội lại vạt tóc trên cái đầu hói, và lấy tay thò vào miệng đẩy lại hai hàm răng cho chặt hơn, rồi gõ cửa thêm một lần nữa. Người hàng xóm đi ngang qua để ý ông làm ông lúng túng gật đầu chào bằng giọng Anh thật đúng điệu:

-- Gút mó-nình...Phẻ a...You??


Ở trong nhà bà Năm với lấy chai dầu gió xanh quẹt vội vào cổ và soi gương, sửa lại nhánh hoa..Vạn Thọ cắm trên tóc...Bà nhớ lại lần đầu tiên ông đem tặng bà một bó Vạn Thọ bảo là mới mua ở chợ Trời... Bà cảm động lắm nói:

-- Cảm ơn cụ... Ơ..anh đã tặng cho em hoa... Chồng cũ em có đời nào mua hoa cho em...Có mua cũng là loại plastic (nylon) thôi...

Bà nhớ ông nói:

- Ối...ba thứ này có gì mà bà...ơ..em nói chuyện ơn nghĩa.... Bác...ơ...anh đi ngang qua dãy nhà bên kia đường, với tay hái có mấy nhánh bông mà mấy con chó mắc dịch nó sủa làm..anh xanh mặt có chút thôi...
...
Bà Năm mỉm cười mở cửa, mùi dầu gió xanh nồng nặc làm ông dội ngược lại một chút nhưng ông vội cười tươi, mắt đắm đuối nhìn bà Năm... Bà Năm mải tha thiết nhìn cái quần hồng của ông đến quên cả việc mời ông vào trong nhà...

-- Anh đi dzô trỏng chơi chút nhen em?

Bà Năm giật mình trở về với hiện tại mời ông vào...

Hai người ngồi đó, người thì đang bị ngộp vì mùi dầu...người thì mải mê nhìn cái quần màu tươi sắc... Mỗi người một tâm sự...

-- Anh sắp dzìa VN để...đón vợ anh...Bả đi lâu quá, cả tháng nay ngày nào anh cũng ăn mì gói ớn quá em ơi...!

Bà Năm nghe tim mình nặng trĩu, cúi đầu vân vê tà áo, nước mắt, nước mũi từ từ rơi xuống vạt áo. Bà thút thít:

-- Em biết... em biết mà..Cuối cùng rồi anh cũng là của..người ta!! Thôi anh đi dzìa đi... Em tặng anh chai dầu gió xanh này để anh nhớ mãi tình yêu của em lúc nào cũng xanh tươi, nồng nàn như chai dầu gió xanh...

Ông bối rối nhìn những giọt nước mắt ngà của người tình nhỏ... Mưa bên ngoài cũng đang rơi. Ông cầm tay bà Năm, khẽ nói:

-- Cám ơn em cho anh những giây phút hạnh phúc của ngày tháng qua, nhưng bây giờ vợ anh sắp về lại, anh nghĩ mình không nên…

Tiếng ông ngập ngừng nửa chừng…rồi chợt im lặng…

Ông bóp tay bà chặt hơn. Nhưng bà bắt được ý ông, bà Năm rút tay quay lưng lại, lạnh lùng nói :

-- Anh về đi, em hiểu!

Ông ngậm ngùi quay lưng, lòng ông như chùng xuống.

Tiếng nhạc từ trong phòng thoang thoảng vọng ra...

.... Anh đi zồi...còn ai vuốt tóc
.... Còn ai za...nhổ cỏ cho em....


Đang phân vân, không biết làm sao thì tiếng chuông điện thoại reo. Bà Năm quay vào bếp, tay bốc điện thoại lúng túng làm rớt cái điện thoại vào nồi bún riêu đang sôi, nước riêu cua tràn ra lai láng trên bếp bốc khói nghi ngút cháy nghe xèo xèo..
Rồi bà Năm chợt nhớ ra phải đi đón hai thằng cháu của bà đã tan học, bà chạy vội ra xe. Trời mưa càng ngày càng to, lái xe vừa ra khỏi ngõ, bà thấy bóng ông co ro ướt như chuột lội bên lề đường.

Tiếng nhạc trong xe vẫn vang đều:

.... Con đuòng xưa anh đi
.... Bà lớn kéo dây chì...Chắc giờ anh khó đi
.... Chỉ còn em bơ vơ
.... Khách bên đường vắng tanh...Ngồi nhìn theo bóng anh
viethoaiphuong
#12 Posted : Wednesday, March 4, 2009 1:45:18 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

play me a song - tranh Ngọc Thể

T i ế n g . h á t . d ậ t . d ờ...

N G O C T H E

Có người thắc mắc tại sao tôi có can đảm hát! Một giọng hát yếu ớt như chiếc lá thu úa tàn đang chới với cuối mùa. Cũng có người phê bình rằng khi nghe tôi hát, nếu không có lời hát trước mặt thì họ sẽ không hiểu tôi đang hát gì và tiếc cho tôi sao lại không mở to miệng để phát âm cho đúng chữ? Chẳng phải vì tôi nói tiếng Việt không rành, mà tôi cần hát chữ cho thật tròn, thật rõ. Có một đứa bạn nửa khen, nửa chê rằng "...tiếng hát của mày thiệt giống như Thái Thanh đang đại hạ giá 75% off!!!" Tôi thật sự không biết nên khóc hay là cười với lời “khen” bất hủ đó! Thêm một người khác phê bình một câu thật dễ thương: ”Cô ta hát như ngậm kẹo! ” À! câu này tôi thích lắm! Đúng là như vậy! Bởi vì tôi rất thích ăn kẹo, nhất là kẹo chocolate!

Tôi nhớ hồi thời còn con gái, tôi rất thích hát. Mỗi lần đi tắm là tôi hát vang lên át hẵn cả tiếng nước đang dội xuống. Những lúc đó, không biết có hay hay là không mà tôi thấy giọng mình sao mà mạnh như vậy! Tội nghiệp cho bố mẹ với anh chị em tôi ở chung nhà chật chội mà lại đông người nên không có lối thoát, phải đành nhăn nhó mà thưởng thức giọng hát yêu đời của tôi... Tôi cứ nghe họ nhắc ba bốn lần là “Làm ơn nhớ đóng cửa phòng tắm cho chặt nhé.. rồi nhớ vặn cái máy hút hơi lên nữa!!”

Người ta thường nói “ hát hay không bằng hay hát ” ,...Thế nên cái “ hay hát” của tôi bắt đầu từ thuở... trăng tròn!!!

Dĩ nhiên Trời sinh ra tôi không phải để làm ca sĩ! Tiếng hát tôi không như tuổi đời. Nó vẫn y như thời thiếu nữ: Khi lên cao thì đứt đoạn, khi xuống thấp lại ù ờ...nghe thảm não làm sao ấy! Mà không biết tại sao giọng tôi càng ngày càng yếu như một bà già chống gậy đi tìm bồ non thất lạc vậy! Thật là khổ!!! Tôi cố gắng hết sức, tìm đủ phương pháp... nào là thổi bong bóng “free” cho tụi cháu mỗi khi có sinh nhật, nào là tập nín hơi cho tới đỏ mặt tía tai..muốn ngất luôn mà nào có kết quả gì!!! Rồi có đứa bạn khuyên tôi đi học võ thử, có một lần nó dẫn tôi vô võ đường bạn trai của nó, nghe hét muốn ù lổ tai luôn... Mà học võ được ba tháng thì ông thầy cũng lắc đầu hoàn tiền học phí lại cho tôi rồi nói “... Em đi “tình nguyện” nói chuyện hay đọc sách cho mấy nguòi lãng tai khoảng 1 năm rồi trở lại đây nhé!!”

Trở lại với giọng hát thua thiệt của tôi. Sau khi nghe những lời phê bình xây dưng của bạn bè, và của những đàn anh, đàn chị với nhiều năm kinh nghiệm nghe nhạc dở, tôi vẫn hằng đêm nằm suy nghĩ không biết có nên tiếp tục hát những bản nhạc do tôi sáng tác hay nên gác đàn, im lơi coi như về hưu non... cứu rỗi lổ nhĩ của... bà con?

Ôi có ai hiểu được nỗi khổ tâm của người hát dở không lối thoát!!!
Chắc tôi vẫn sẽ "hay hát" cho đến một ngày được "hát hay!"

Tháng Giêng 2009
viethoaiphuong
#13 Posted : Wednesday, March 4, 2009 1:48:21 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Tăng
Ngọc Thể



Tăng. Tên một anh bạn.Thọat đầu quen anh tôi luôn thắc mắc về cái tên lạ lẫm này. Không biết song thân anh bạn tôi có ước vọng tương lai con trai mình lớn lên sẽ đi tu để giải phóng ra khỏi sợ hãi, lo âu, phiền muộn, chất liệu trí tuệ và từ bi, và sống an lạc hết kiếp này hay sao mà lại đặc tên Tăng cho con mình? Cho đến khi chơi thân với anh bạn, tôi mới thấy tên Tăng quả thật phù hợp với khuôn mặt anh hơn là tính tình. Anh Tăng có môt khuôn mặt tròn, nếu không cười thì anh trông như một nhà tu sĩ chưa tìm thầy niềm an lạc cho mình hay cũng có thể trông như một một nhà giáo dạy toán! Đầu anh luôn luôn cạo trọc, không phải vì hói mà cạo trọc, nhưng anh trọc bẩm sinh! Anh có đôi mắt buồn con gái! Tôi càng nhìn càng thấy muốn khóc dùm anh! Lạ một điều, khi Tăng cười thì anh lại có một khuôn mặt rất tươi, rất "quậy" như đang sắp sửa cùng ai đó quay cuồng trên sàn nhảy về đêm!

Tăng, anh bạn tôi là một người tài ba. Anh chơi đàn guitar rất ngọt! Những ngón tay lã lướt trên cây guitar rất nhuyễn, rất hồn của anh chắc đã làm bao nhiêu cô nàng yêu thích! Mỗi lần có em gái nào khen thì anh đều thắc mắc
"yêu tôi hay yêu đàn!". Tôi cứ phải nhắc nhở anh tự tin hơn
"yêu đàn trước, yêu anh sau " thì có khác gì đâu! Con gái ai cũng yêu "đàn ông".. anh biết đàn, mà anh là (đàn) ông! Bấy giờ, anh bạn tôi mới gật đầu khoái chí “ đúng, đúng! “

Anh Tăng đã biết đàn, lại biết hát, và viết nhạc. Anh ít hát,và những bài nhạc của anh tuy không không nhiều, nhưng rất hay! Có thể nói anh viết nhạc hay hơn anh hát! Tăng không thích khoe năng khiếu của mình, vì anh có tình mắc cỡ! Nhất là mắc cỡ với con gái chưa có chồng! Có lần tôi chứng kiến anh "cứng đơ ", chẳng nói năng gì khi đứng trước mặt một người con gái mặn mà nhan sắc. Có một điều không ổn về anh là mỗi khi anh cãm thấy rụt rè với phái nữ thì anh lại hay kể chuyện tếu lâm. Nói về mình thì ít, nhưng chuyện tếu lâm lúc nào anh cũng thao thao bất tuyệt! Anh kể chuyện thật có duyên.Có một lần ngồi ăn trong tiệm phở, Tăng kể chuyện tếu lâm cho một cô gái nghe mà nàng cười khoái chí đến chảy cả nước mắt, và vui hơn thế, luôn cả một bà cụ răng đen ngồi góc bàn kia cũng bịt miệng cười theo, khen :
“ Gớm, cậu ăn nói có duyên quá! Làm tôi nhớ đến ông nhà tôi lúc còn sống, lúc nào cũng khôi hài như thế! “

Trong nhóm bạn văn nghệ của tôi, ai cũng phải công nhận anh Tăng là một người rất đa tài, đặc biệt rất có năng khiếu về văn chương, nhất là sáng tác thơ. Anh làm thơ hay và rất nhanh! Nhanh đến nỗi nếu ngôn ngữ không thoát kịp khỏi trí óc anh, chắc nó sẽ bị nổ tung vì ứ đọng! Tăng tâm sự rằng anh mê thơ lắm! Anh cần thơ hơn tình yêu.(có lẽ vậy anh luôn nghĩ anh cần sống độc thân!) Thời giờ cho tình yêu không bằng thời giờ anh chăm bón, bồi đắp cho “ hồn thơ “ của anh lớn dần, cao to và thành cổ thụ..Chất thơ của anh không giống như củi khô, không có nhựa, không có hồn, mà được viết ra rõ ràng, có ý tưởng, có sắc thái riêng! Tôi rất thích đọc những bài thơ tình, rất lãng mạn, và sâu sắc của anh. Tôi hy vọng anh bạn tên Tăng của tôi mãi mãi là như thế! Một người rất đam mê âm nhạc, văn chương và… đam mê luôn cả bạn bè! Tôi sẽ buồn lắm nếu một ngày nào đó đầu anh mọc tóc, mắt anh thôi buồn, anh thôi chơi đàn, anh thôi khôi hài, không còn làm thơ, viết văn, hay sáng tác nhạc. (Duy một điều có thể làm tôi vui hơn nếu anh bỏ được cái tính mắc cỡ khi giao thiệp với phái đẹp chúng tôi!)

Tôi có một cô bạn có thể hơp “ rơ “ với anh Tăng lắm, nhưng tôi còn phân vân chưa giới thiệu. Cô ta có cái tên cũng lạ lẫm không kém gì tên của anh. Cô tên Ni !!!

Tháng Hai 2009
viethoaiphuong
#14 Posted : Wednesday, March 4, 2009 1:49:56 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Chị Ba là một phụ nữ đa sầu, đa cảm với đôi mắt buồn thăm thẳm. Ngày xưa ở tuổi 18, khi chị bắt đầu nhìn cái gì cũng màu hồng, thì cuộc đời của chị đã phải trải qua nhiêu thăng trầm trong chuyện tình cảm, éo le. Đời chị Ba buồn nhiều hơn vui. Chị hay sầu bi, dể khóc. Một lần nhìn thấy con mèo bị mắc xương cá là chị cũng rơi nước mắt, hốt hoảng, quýnh quáng lên! Bởi cái tính thiếu tự tin, luôn bồn chồn, hoảng sợ của chị Ba mà trong cuộc đời chị có những chuyện cười ra nước mắt…

Lần đó chị đi thi quốc tịch Mỹ, nhân viên mới vừa hỏi chị câu hỏi câu đầu tiên

“ Ai là tổng thống đầu tiên nước Mỹ? “

Thì mặt chị Ba chợt tái xanh, toát cả mồ hôi hột,. rồi bật khóc bởi quá lo sợ mình trả lời không đúng.

Nhân viên trấn an chị, xong hỏi câu kế tiếp:

“ Chị hiện làm nghề gì? “

Chị Ba rung rẩy trả lời:

“ I am white house “
(chị muốn nói I am housewife = nội trợ, và vì chị vì quýnh quáng, đâm trả lời ngược ngạo thành chữ white-house =toà bạch ốc!)

Phải chăng chị Ba có tâm sự bi oan gì, kể lể thêm để cho nhân viên động lòng thương hại, mà khi ra về, chi vui sướng, với kết quả đậu bằng quốc tịch Mỹ quá dễ dàng! Lần khác, chị đi thi bằng lái xe. Sau một vòng biểu diễn khả năng lái xe của mình, nhân viên yêu cầu chị làm một màn parallel parking (đậu giữa hai xe) để họ chấm điểm. Chị bất chợt đạp thắng, không tới, không lui, không vào, không ra, không chui vào chỗ đâụ, mà ngồi đó nước mắt cứ lả chã trước mặt ông nhân viên. Ông thấy chị khóc, nên tội nghiệp không bắt chị phải đậu xe, ổng chỉ tấm bảng có hình hai em học sinh xách cập được gắn ngay khu trường tiểu học và hỏi chị:

- “ Cái bảng gì thế? “

Chi Ba nín khóc, đáp:

“ Mother and baby dắt tay go to school! “ (Mẹ dắt con đi học)

Vậy mà không hiểu sao chi Ba ra về, lòng vui phơi phới vì đã “ vớt “ được cái bằng lái xe. Hay thế là cùng!!


Ôi! Nước mắt chị Ba tuôn ra dễ dàng như cơn mưa rào,thì vốn liếng tiếng Anh của chị lại hạn hán quanh năm! Chị Ba qua Mỹ đã nhiều năm và theo nghề “ neo “ khá lâu. Khách của chị Ba toàn là người ngoại quốc cho nên chị rất vất vả khi phải nói tiếng Anh, gặp từ khó, chị... bắn sang tiếng Việt như chơi! Khi nghe họ nói thì chị cứ “ dạ. da. “ tỉnh bơ, bởi vì nghe thì có chữ hiểu chữ không.. thì cứ dạ dạ cho xong chuyện! Chị Ba chủ trương nói tiếng Anh thì cứ nói đại đừng sợ không đúng giọng, cũng chẳng sợ trật văn phạm miển họ hiểu là được rồi!

Một lần bà khách Mỹ hỏi ý kiến chị:

- “ Này Ba, cô nghĩ tôi nên chọn màu tím cho móng tay của tôi được không? “

Chị Ba đang bận bịu chà móng, phải ngừng tay để trả lời:

“ I think you don’t like that đâu! “ (tôi nghĩ bà không thích như thế đâu!)
Ôi! Cái chữ đâu của chị nó nghe nhẹ nhàng, đúng âm làm sao ấy!


…Rồi một lần nọ, chị loay xoay đi kiếm cái kềm cắt móng tay, tiếng Mỹ gọi là snipper. Chị Ba lại nói lợ, trại ra thành chữ “ nipple “ = nhủ hoa

Chị đi vòng vòng hỏi ông chủ tiệm:

“ Bob ơi! You see my nipple? Where, where?? “
(Bob ơi, có thấy nhủ hoa của tôi đâu không? Ở đâu? Ở đâu?)

Câu hỏi ngây ngô của chị khiến ông chủ người Mỹ rú lên cười, chọc ghẹo chị!

- Trời ơi! Ngay đó mà còn hỏi!! “

Một hôm, chị Ba ghé vào chợ Mỹ, để mua con gà. Ông Mỹ bán hàng thịt thấy chị cứ nhìn trái ngó phải, ông vội vã chào đón, hỏi:

- cô cần mua gì?-
- I want to mua … you know.. “ o` ó o “..-
chị vừa nói, vừa ra dấu đưa hai cánh tay ra quạt lên, quạt xuống..

- Oh.. cô cần mua gà..

Ông bán hàng thịt bắt được ý chị, chỉ trỏ phía bên trái:

- Here are the chickens! (Gà đây này!)
-
Chị Ba nhăn mặt như chưa hài lòng, bởi chị muốn mua con gà trống, nên chị lại ra dấu, lần này chỉ ngón tay thẳng vào mặt ông bán hàng..

- I want “ ò ó o “ looks like you!!!
(tôi muốn con ò ó o giống như ông!)

Ông bàn hàng trố mắt, á khẩu …



Một ngày kia, bà khách Mỹ đang ngồi hong hai bàn tay mới vừa sơn móng ở ngay bàn chị Ba. Bà lịch sự nhờ chị Ba làm ơn lấy gói trà trong bóp của bà vả pha dùm một tách trà. Chị Ba vui vẻ đứng dậy tiến đến cái bóp của bà khách đang treo phía đằng kia. Chị thấy trong bóp một cái miếng gì, chiều dài chừng 10cm,, và có một sợi dây nối ở một góc. Chi Ba cầm nó ngửi xem có loại trà gì, thơm đến cở nào, rồi nhẹ nhàng để trong một cái tách sành và chêm nước sôi vào. Vài phút sau nhìn lại, chị biến sắc, toáng lên:

- Oh, my God! Your tea bag “ eats “ my hot water! “Ối Giời ơi! Gói trà của bà nó “ xơi “ hết nước sôi của tôi rồi!

Chị vừa la, vừa bưng tách trà nước đã khô cạn đi đâu, tới ngay chỗ bà khách Mỹ, để bà chứng minh một chuỵên lạ lùng mà chị chưa từng thấy!!
Bà khách vừa trông thấy tách trà, bả đỏ mặt, cũng hét lên!

- Oh, my goodness, Ba! You use my tampon! (trời đất ơi! cô Ba dùng cái cây băng vệ sinh (tampon!) của tôi rồi!

Cả cái tiệm nails ngày hôm đó cứ rộn lên tiếng cười vì chuyện chị Ba pha trà ngon, lạ cho bà khách Mỹ!!!


Thế vẫn còn chưa đủ, một ngày mùa hạ, mùa mà ai ai cũng đi vào home depot để mua cây về trồng. Chị Ba cũng vào tiệm tìm mua phân bón về cho cây táo tàu sau nhà. Tìm mãi không ra, chị ba hỏi nhân viên quầy tính tiền bằng tiếng Anh hết sức tự tin:

- Do you have **** for sale?- (đáng nhẽ chị phải dùng danh từ Fertilizer = phân bón, để hỏi ở đây có bán phân bón không?)
-
Anh bán hàng nhìn chị ba cười và nói:

- I do have **** but it’s not for sale. It’s free!!!!!!!
(tôi có phân nhưng không bán. Miễn phí mà!)

Chị ba đứng đó…ngơ ngác chưa hiểu gì cả ….

Thật rất cảm phục chi Ba qua lòng can đảm không sợ hải bất cứ một American nào! Câu chuyện đối thọai có dài cở nào đi chăng nữa, chị và họ rốt cuộc đều hiểu nhau một cách trọn vẹn.

Có một lần nọ, chị qua nhà bà Mỷ bên cạnh, gõ cửa và than phiền:

- Dog your cắn shoe my. I no happy. If dog your cắn shoe my again thì know hand me đó!- (Chó của bà cắn dép tui, Tui không dzui. Nếu chó của bà cắn dép tui nữa thì biết tay tui.)

Vậy mà bà hàng xóm hiểu hết và rối rít xin lổi.Thế mới biết chi Ba tài vô cùng!

Chị Ba với tiếng Anh Văn, âm tiết còn quá nhiều hương vị Việt Nam thuần túy, và chị cố gắng trao dồi như thế nào đi chăng nữa, “ từ vững nói “ Anh văn của chị cũng luôn luôn là một đề tài khá thú vị, để kể lại cho bạn bè, người thân trong những buổi họp mặt. Chi Ba đa sầu, nhưng luôn đem nụ cười ngặt nghẽo, vui nhà vui cửa cho mọi người!

Feb 2009
Ngọc Thể
viethoaiphuong
#15 Posted : Wednesday, March 4, 2009 1:51:29 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Dù tuổi đời chồng chất theo năm tháng, nhưng trong tim tôi vẫn là một chân dung với nụ cười không tuổi!

đầu tháng ba, ngồi vẽ chơi....
2009



- link này (?) không lên hình "chân dung tôi" = người-nhạc NT đâu cả? huhu!!!!!!!

- chắc máy vi tính của MT..."bụi" quá đó thôi
kekekekkek


-hahaha !! bi giờ thì "nhòm" thấy phiếm-sĩ đang cười ngất ngư hết tầm cỡ đó (nhưng vẫn còn duyên lắm nha !! Chòy ơi là hai con mắt liếc chi mà dữ dội vậy hở???).
...chắc là khi đó vừa mới xem photos MT xong hỉ ?
hihihi!!!!!!!!!!!!
Khi save hình này vào máy của MT thì ghi chú : "NT - nụ cười không nhạt phai" - thỏa mãn chứ ?
Big Smile
viethoaiphuong
#16 Posted : Wednesday, March 4, 2009 6:24:10 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

OLDhallway_F by NgocThe
viethoaiphuong
#17 Posted : Sunday, March 8, 2009 8:26:13 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


trống vắng - photo by NgocThe

Em Về

thơ: Minh Khuê
nhạc - hòa âm: Ngọc Thể
tiếng hát: Như Ly


Em về, đường vắng giăng mưa
Hàng cây trong gió, theo mưa ươm sầu
Hương yêu một thoáng bên nhau
Hồn nhiên ngày ấy, tình đầu chờ mong

Em về, vui giọt nắng hồng
Tôi gom mưa bụi, nghe lòng vấn vương
Vì em, phố vắnglạ thường
Cho bao nhung nhớ, yêu thương một đời

Em về, làn gió chơi vơi
Tìm đâu mái tóc, buông lơi vai gầy
Say nghiêng bóng, nhớ nơi đây
Hồn sầu quạnh vắng ngày dài phôi pha

Một chiều trên bến phong ba
Em về nơi ấy, buồn sa nơi này

viethoaiphuong
#18 Posted : Monday, March 9, 2009 5:54:37 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Trong Đêm - tranh Ngọc Thể

Em ngọt ngào tươi sức sống
Làm ngại ngùng bước người đi...
Feb 2009
Ngọc Thể
viethoaiphuong
#19 Posted : Tuesday, March 10, 2009 4:47:06 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)




Mùa Thu Trong Mắt Em

nhạc - lời - hòa âm: Ngọc Thể
trình bày: TL


mùa thu trong mắt em
thiết tha như tình yêu đầu
một trời sương thu lả lơi nhớ nhung vời vợi
mùa thu nắng gieo bên thềm lá rơi êm đềm
chờ em đường phố
thu về tiếng hát em cho người yêu nhớ thêm
chuyện tình trút hương say cõi đời nhau
thu về sẽ cuốn đi những muộn phiền của trái tim
môi thôi hờn vòng tay giữ yêu thương
mùa thu trong mắt em ngất ngây như nụ hôn đầu
một chiều mưa thu lất lây dáng ai mong đợi
mùa thu gío ru mây trời
có em tiếng cười mơ ước niềm riêng
viethoaiphuong
#20 Posted : Thursday, March 12, 2009 5:51:46 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Giấc Mơ Thần Thoại

Ngày xưa, thuở trời đêm giao hoà. Đêm chỉ ngàn sao lấp lánh, và chưa có mặt trăng hiện hữu. Lang thang khắp nơi trong xứ mặt trời, nàng chưa lần nào gặp người con trai trong mộng. Thất vọng, nhiều đêm nàng thao thức nhìn những dãy ngân hà lấp lánh bao quanh. Nàng tự nhủ, biết đâu trái tim mình đang ở nơi chân trời xa xăm đó....

Ngày hôm sau nàng quyết định rời khỏi mãnh đất khô cằn để đi tìm người con trai trong mộng. Không phải tìm lâu, nàng yêu tha thiết ngay người con trai đầu tiên gặp mặt bên bờ suối nhỏ...

... Từ đó hai người quấn quít bên nhau cả chân trời góc biển....
Một đêm không trăng... không sao... chàng nắm tay nàng ngồi xuống bờ đá...
Tự lúc nào, toàn thân nàng như căng tràn những cãm giác nhẹ tênh, mênh mông nỗi hạnh phúc khôn cùng. Nàng ngả đầu vào vai chàng và nghe từng hơi thở của chàng phả vào bên má...
tất cả lunh linh mầu nhiệm, chàng đưa tay nâng niu khuôn mặt nàng, nhìn nàng say đắm và chàng từ từ cuối xuống định đặt môi mình lên môi nàng...

Bổng nhiên..
Nàng mở trừng đôi mắt, xô mạnh chàng và hỏi nhanh:

"Đánh răng chưa, anh?!!"

.....

(..nhớ mang máng.... giấc mơ đêm qua.. hihihi)
Ngọc Thể
Feb 24, 2009
Users browsing this topic
Guest
12 Pages123>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.