Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
Chị Ba là một phụ nữ đa sầu, đa cảm với đôi mắt buồn thăm thẳm. Ngày xưa ở tuổi 18, khi chị bắt đầu nhìn cái gì cũng màu hồng, thì cuộc đời của chị đã phải trải qua nhiêu thăng trầm trong chuyện tình cảm, éo le. Đời chị Ba buồn nhiều hơn vui. Chị hay sầu bi, dể khóc. Một lần nhìn thấy con mèo bị mắc xương cá là chị cũng rơi nước mắt, hốt hoảng, quýnh quáng lên! Bởi cái tính thiếu tự tin, luôn bồn chồn, hoảng sợ của chị Ba mà trong cuộc đời chị có những chuyện cười ra nước mắt…
Lần đó chị đi thi quốc tịch Mỹ, nhân viên mới vừa hỏi chị câu hỏi câu đầu tiên
“ Ai là tổng thống đầu tiên nước Mỹ? “
Thì mặt chị Ba chợt tái xanh, toát cả mồ hôi hột,. rồi bật khóc bởi quá lo sợ mình trả lời không đúng.
Nhân viên trấn an chị, xong hỏi câu kế tiếp:
“ Chị hiện làm nghề gì? “
Chị Ba rung rẩy trả lời:
“ I am white house “ (chị muốn nói I am housewife = nội trợ, và vì chị vì quýnh quáng, đâm trả lời ngược ngạo thành chữ white-house =toà bạch ốc!)
Phải chăng chị Ba có tâm sự bi oan gì, kể lể thêm để cho nhân viên động lòng thương hại, mà khi ra về, chi vui sướng, với kết quả đậu bằng quốc tịch Mỹ quá dễ dàng! Lần khác, chị đi thi bằng lái xe. Sau một vòng biểu diễn khả năng lái xe của mình, nhân viên yêu cầu chị làm một màn parallel parking (đậu giữa hai xe) để họ chấm điểm. Chị bất chợt đạp thắng, không tới, không lui, không vào, không ra, không chui vào chỗ đâụ, mà ngồi đó nước mắt cứ lả chã trước mặt ông nhân viên. Ông thấy chị khóc, nên tội nghiệp không bắt chị phải đậu xe, ổng chỉ tấm bảng có hình hai em học sinh xách cập được gắn ngay khu trường tiểu học và hỏi chị:
- “ Cái bảng gì thế? “
Chi Ba nín khóc, đáp:
“ Mother and baby dắt tay go to school! “ (Mẹ dắt con đi học)
Vậy mà không hiểu sao chi Ba ra về, lòng vui phơi phới vì đã “ vớt “ được cái bằng lái xe. Hay thế là cùng!!
Ôi! Nước mắt chị Ba tuôn ra dễ dàng như cơn mưa rào,thì vốn liếng tiếng Anh của chị lại hạn hán quanh năm! Chị Ba qua Mỹ đã nhiều năm và theo nghề “ neo “ khá lâu. Khách của chị Ba toàn là người ngoại quốc cho nên chị rất vất vả khi phải nói tiếng Anh, gặp từ khó, chị... bắn sang tiếng Việt như chơi! Khi nghe họ nói thì chị cứ “ dạ. da. “ tỉnh bơ, bởi vì nghe thì có chữ hiểu chữ không.. thì cứ dạ dạ cho xong chuyện! Chị Ba chủ trương nói tiếng Anh thì cứ nói đại đừng sợ không đúng giọng, cũng chẳng sợ trật văn phạm miển họ hiểu là được rồi!
Một lần bà khách Mỹ hỏi ý kiến chị:
- “ Này Ba, cô nghĩ tôi nên chọn màu tím cho móng tay của tôi được không? “
Chị Ba đang bận bịu chà móng, phải ngừng tay để trả lời:
“ I think you don’t like that đâu! “ (tôi nghĩ bà không thích như thế đâu!) Ôi! Cái chữ đâu của chị nó nghe nhẹ nhàng, đúng âm làm sao ấy!
…Rồi một lần nọ, chị loay xoay đi kiếm cái kềm cắt móng tay, tiếng Mỹ gọi là snipper. Chị Ba lại nói lợ, trại ra thành chữ “ nipple “ = nhủ hoa
Chị đi vòng vòng hỏi ông chủ tiệm:
“ Bob ơi! You see my nipple? Where, where?? “ (Bob ơi, có thấy nhủ hoa của tôi đâu không? Ở đâu? Ở đâu?)
Câu hỏi ngây ngô của chị khiến ông chủ người Mỹ rú lên cười, chọc ghẹo chị!
- Trời ơi! Ngay đó mà còn hỏi!! “
Một hôm, chị Ba ghé vào chợ Mỹ, để mua con gà. Ông Mỹ bán hàng thịt thấy chị cứ nhìn trái ngó phải, ông vội vã chào đón, hỏi:
- cô cần mua gì?- - I want to mua … you know.. “ o` ó o “..- chị vừa nói, vừa ra dấu đưa hai cánh tay ra quạt lên, quạt xuống..
- Oh.. cô cần mua gà..
Ông bán hàng thịt bắt được ý chị, chỉ trỏ phía bên trái:
- Here are the chickens! (Gà đây này!) - Chị Ba nhăn mặt như chưa hài lòng, bởi chị muốn mua con gà trống, nên chị lại ra dấu, lần này chỉ ngón tay thẳng vào mặt ông bán hàng..
- I want “ ò ó o “ looks like you!!! (tôi muốn con ò ó o giống như ông!)
Ông bàn hàng trố mắt, á khẩu …
Một ngày kia, bà khách Mỹ đang ngồi hong hai bàn tay mới vừa sơn móng ở ngay bàn chị Ba. Bà lịch sự nhờ chị Ba làm ơn lấy gói trà trong bóp của bà vả pha dùm một tách trà. Chị Ba vui vẻ đứng dậy tiến đến cái bóp của bà khách đang treo phía đằng kia. Chị thấy trong bóp một cái miếng gì, chiều dài chừng 10cm,, và có một sợi dây nối ở một góc. Chi Ba cầm nó ngửi xem có loại trà gì, thơm đến cở nào, rồi nhẹ nhàng để trong một cái tách sành và chêm nước sôi vào. Vài phút sau nhìn lại, chị biến sắc, toáng lên:
- Oh, my God! Your tea bag “ eats “ my hot water! “Ối Giời ơi! Gói trà của bà nó “ xơi “ hết nước sôi của tôi rồi!
Chị vừa la, vừa bưng tách trà nước đã khô cạn đi đâu, tới ngay chỗ bà khách Mỹ, để bà chứng minh một chuỵên lạ lùng mà chị chưa từng thấy!! Bà khách vừa trông thấy tách trà, bả đỏ mặt, cũng hét lên!
- Oh, my goodness, Ba! You use my tampon! (trời đất ơi! cô Ba dùng cái cây băng vệ sinh (tampon!) của tôi rồi!
Cả cái tiệm nails ngày hôm đó cứ rộn lên tiếng cười vì chuyện chị Ba pha trà ngon, lạ cho bà khách Mỹ!!!
Thế vẫn còn chưa đủ, một ngày mùa hạ, mùa mà ai ai cũng đi vào home depot để mua cây về trồng. Chị Ba cũng vào tiệm tìm mua phân bón về cho cây táo tàu sau nhà. Tìm mãi không ra, chị ba hỏi nhân viên quầy tính tiền bằng tiếng Anh hết sức tự tin:
- Do you have **** for sale?- (đáng nhẽ chị phải dùng danh từ Fertilizer = phân bón, để hỏi ở đây có bán phân bón không?) - Anh bán hàng nhìn chị ba cười và nói:
- I do have **** but it’s not for sale. It’s free!!!!!!! (tôi có phân nhưng không bán. Miễn phí mà!)
Chị ba đứng đó…ngơ ngác chưa hiểu gì cả ….
Thật rất cảm phục chi Ba qua lòng can đảm không sợ hải bất cứ một American nào! Câu chuyện đối thọai có dài cở nào đi chăng nữa, chị và họ rốt cuộc đều hiểu nhau một cách trọn vẹn.
Có một lần nọ, chị qua nhà bà Mỷ bên cạnh, gõ cửa và than phiền:
- Dog your cắn shoe my. I no happy. If dog your cắn shoe my again thì know hand me đó!- (Chó của bà cắn dép tui, Tui không dzui. Nếu chó của bà cắn dép tui nữa thì biết tay tui.)
Vậy mà bà hàng xóm hiểu hết và rối rít xin lổi.Thế mới biết chi Ba tài vô cùng!
Chị Ba với tiếng Anh Văn, âm tiết còn quá nhiều hương vị Việt Nam thuần túy, và chị cố gắng trao dồi như thế nào đi chăng nữa, “ từ vững nói “ Anh văn của chị cũng luôn luôn là một đề tài khá thú vị, để kể lại cho bạn bè, người thân trong những buổi họp mặt. Chi Ba đa sầu, nhưng luôn đem nụ cười ngặt nghẽo, vui nhà vui cửa cho mọi người!
Feb 2009 Ngọc Thể
|