Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
M Ộ N G P H Ù D UTuấn khá điển trai, và có lẽ là giấc mơ của nhiều cô gái trẻ. Chàng là một chàng trai lãng mạn, rất đam mê chuyện thơ-nhạc-ca hát và thầm ước mơ được trở thành một ca sĩ kiêm nhạc sĩ nổi tiếng. Chàng thích làm thơ, sáng tác nhạc và nhất là tự hát những ca khúc xung quanh chủ đề nói về sự thất bại trong tình yêu, những đau khổ, mất mát của mình. Những bài thơ Tuấn trau chuốt có nhiều màu sắc của thế giới học sinh, trong giai điệu nhạc của chàng chứa đựng âm hưởng quê hương, đơn sơ bình dân rất thích hợp với thuyết sống của cô chú trung niên miền miệt vườn, và riêng giọng hát “ sáng café chiều cũng café “ của Tuấn nghe cũng không đến nỗi tệ, nếu đi thi chắc chắn sẽ lọt vào bán kết chứ chẳng phải không. Sau bao năm dành dụm, chàng gom góp một số tiền để in 4,000 cuốn CD của riêng mình. Lúc ấy, chàng tin tưởng chỉ sau một thời gian phát hành, CD sẽ tạo cho mình một tiếng tăm tốt hơn và tiền bán được hy vọng sẽ đủ vốn đã bỏ ra...
Tủi thay, một mớ... CD nhạc với cái tựa “ Một nửa Còn Lại “ của Tuấn phát hành xong với, chẳng thấy ai rờ tới. Còn những cuốn dành riêng để tặng bạn bè, họ nghe hay không không biết nhưng chỉ khen vài câu chiếu lệ rồi im luôn, và cũng chẳng một trung tâm ca nhạc nào liên lạc để ký hợp đồng hay ít nhất được một nhà văn viết một bài, dù ngắn ngủi, để lăng-xê trên mặt báo về lời – nhạc -tiếng hát của chàng, làm như nó chưa từng được xuất hiện. Buồn đời, lại bị gia đình cằn nhằn về chuyện dám đem hết tiến dành dụm để đổi lấy một chút phù phiếm. Tuấn thường bỏ đi đây đó luôn. Bất cứ ai trong cộng động Công giáo hay Phật giáo Việt Nam, hễ có buổi trình diễn văn nghệ và họ đánh tiếng mời là chàng tới ngay, cho dù phải đợi chờ sau một rừng ca sĩ nỗi tiếng khác và chỉ được hát một bài duy nhất rồi chẳng ai biết mặt nhớ tên..
Ngày.. tháng.. năm…
Vào một ngày lễ lớn,, một buổi văn nghệ khá rầm rộ được tổ chức ngoài trời, và trên sân khấu là một nam ca sĩ trẻ có giọng hát... khó tới gần... đang trình diển một bài dân ca quê hương ngọt ngào trước đám khán giả mà lúc nào họ cũng nói cười ồn ào náo nhiệt như chợ Tết! Chàng ca sĩ cầm micro, kiên trì cố gào thật to như khao khát đưa tiếng hát mình chinh phục lòng người nghe…
Ở hàng đầu ghế một ông già mái tóc bồng bềnh đã bạc màu, ngồi trịnh trọng tỏ vẻ ngưởng mộ tiếng hát người nam ca sĩ trẻ trung đang trình diển trên sân khấu. Có những đoạn bài nhạc chưa kết thúc thì ông đã đứng dậy vỗ tay rào rào … lâu lâu lại la to hai chữ “ Encore, Encore ! “ … rất nồng nhiệt, rồi sau đó ông dơ một dĩa cd mõng lên cao, hét lên hết sức trẻ con …“… yêu cầu ca sĩ hát bài …Một Nửa Còn Lại ! “
Bà vợ ngồi kế bên đã không dấu được sự xấu hổ, vội kéo ông già ngồi lại xuống ghế, năn nỉ :
“ Ơ.... ông Tuấn này, ông để cho con mình nó hát hết bài có được không? “
Có lẽ vì la hét nhiều, ông già ho sùn sụt khiến nước mũi, nước bọt chảy vọt ra, văng dính vào đầu, tóc người ngồi phía trước! Ông lấy tay áp vào ngực mình một hồi rồi mới ngồi xuống thở đôi phút, nhưng mặt vẫn hướng lên sân khấu, trong lòng dĩ vãng dồn dậy..
“ Bà ơi! Rồi đây con mình, thằng Vũ, nó sẽ nổi tiếng như …cồn! Người ta sẽ ca tụng nó, và xem nó như một thần tượng âm nhạc! Nó sẽ trả hận đời cho tôi và sẽ thực hiện giấc mơ làm ca sĩ của tôi khi còn trẻ… Ngày xưa tôi thụt thì bây giờ nó phải thò!!!
Trên sân khấu tiếng hát Tường Vũ được kết thúc bằng một hơi ngân dài để khoe hết nội lực giọng hát của mình. …thì một tiếng ré hồi âm phản chiếu từ cái loa.. Vừa lúc đó anh trưởng ban nhạc ra dấu tằt microphone, rồi kéo nhanh màn nhung đỏ chát …
Ở phía dưới, khán giả đang trò chuyện phải giật mình, và ai nấy phải bịt lổ tai lại ….
…Đâu đây tiếng chuông cell phone liên tục réo, nhưng cũng không thể chèn đi tiếng vài em bé khóc thét đằng kia ….
Thế rồi chẳng ai biết Tường Vũ biến dạng nơi đâu ….
Dưới một bầu trời xanh trong không một gợn mây, hình như chỉ có cha anh, ông Tường, mới hiểu nỗi mơ ước tiếng hát mình được tồn tại lâu dài trong lòng khán giả….
Ôi, lại một thế hệ … chưa thò đã thụt.. đang rơi vào giấc mộng phù du ….
Ngọc Thể 2009
|