Bây giờ ở Texas là 12:18 giờ đêm. Viết cái post ở trên xong là chui vào giường trùm chăn định ngủ, lại chui ra viết tiếp !
A, cái món chả giò thì sao ta?
Tại sao lại gọi là chả? đi kèm với giò????


Cái món đó ở Huế gọi là chả ram.
Trở lại món chả cá Lã Vọng (chả cá Thăng Long). Có ông ký giả ngọai quốc nào đó viết "mười điều nên biết trước khi chết", mà món CCLV được kê là một trong mười điều đó. Nhảm không thể tưởng !!!!!!
Tớ đến ăn tại tiệm đó rồi, tầm thường quá là tầm thường ! thất vọng vô cùng.
Vì người ta thổi phồng quá đáng, rồi thì thiên hạ kéo tới ăn thử thành thấy đông (crowded). Thấy đông thì tưởng vì ngon. Mèn ơi !
Khi nghe tới tên "Chả cá Lã Vọng" tớ nghĩ đến sự tích ông Lã Vọng (Khương Tử Nha) ngồi câu cá chờ thời. Tớ nghĩ tới người chế ra món Chả Cá Lã Vọng, bụng khen thầm ông này có ý hay. Chắc ổng nghĩ ngài Lã Vọng ngồi câu cá lâu lắm thì phải câu được nhiều cá. Nhiều cá thì làm gì? Thì nấu thành món đặc biệt ------> chả cá Lã Vọng
Ai nhè, đọc được một bài ai đó viết, kể lại lời bà dâu mấy đời của nhà họ Đoàn (người sáng chế ra món ăn này) nói rằng họ Đoàn dẫn con gái ra chợ mua đồ chơi Trung Thu. Con gái thấy tượng ông Lã Vọng ngồi câu cá thì thích, nên mua về. Từ đó có món chả cá Lã Vọng
Đọc xong bài này, bị sốc nốc ao luôn vì.... thất vọng quá chời.
Mèn ơi, người Thăng Long sao mà kỳ như dậy???? văn hóa chỉ như thế ấy thôi sao, nè trời????
Buồn quá cơ (hello Huệ, mượn chữ cơ của nàng chút nhen

)