Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

39 Pages«<373839
đẹp như kiếp bohemien....
Phượng Các
#761 Posted : Sunday, May 29, 2011 5:11:20 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Qua ngày hôm sau, sau khi ăn sáng thì đoàn trực chỉ đi Nam Vang, thủ đô của Cambodia. Ca dao bình dân VN có câu:
Nam Vang đi dễ khó về
Trai đi có vợ, gái về có con

Câu ca dao này có rất nhiều dị bản, và người ta chỉ cần đổi địa danh: Sài Gòn đi dễ khó về, Cali đi dễ khó về v..v...Nhưng câu xưa nhất mà tôi được nghe là Nam Vang. Vậy Nam Vang có gì mà lại cầm chân người ta vậy? Tôi không biết. Một "huyền thọai" khác nữa về Cambodia với tôi là lời sấm mà ba tôi hay nhắc: "Dân Miên sau này gom lại ngồi không hết một chiếc chiếu..." Lời sấm đó chắc ứng nghiệm vào cái thời kỳ nhà lãnh đạo đỏ ở đó chủ trương tàn sát các thành phần của chế độ cũ. Ông ta giết hàng triệu dân của ông ta. Một hành động kỳ quái, man rợ, khó hiểu nổi. Dân Miên vốn không nhiều so với hai lân bang mà họ rất e dè trong suốt chiều dài lịch sử, đó là Thái Lan và VN. Vậy mà ông cho tàn sát một phần ba dân số trong cuộc tắm máu. Để tới bây giờ dân số Miên cũng chưa lên nổi.
Về ngành du lịch lịch sử, người Miên nên có một địa điểm chưng bày tội ác diệt chủng của Pol Pot, giống như ở Berlin, ở Ba Lan...có dành chỗ để chưng bày tưởng niệm nạn nhân của tội ác tru diệt người Do Thái của Hitler.

Đường đi từ Siem Reap tới Nam Vang cũng bằng phẳng, dễ đi, và vắng xe, so với VN. Nếu Miên khí hậu mát mẻ hơn chút nữa thì chắc khiến tôi băn khoăn: hay là mình định cư ở đây đi! [Đi đâu tôi hay đặt cho mình ý nghĩ đó! Tôi cần một tổng kết các nơi mình đi qua và nhìn lại xem nơi nào làm cho mình lưu luyến nhất!]. Tới trưa cũng ghé lại trạm dừng chân có kể ở đoạn trên. Mọi người lại tuôn vào trong trạm, uống một ly nước, ngắm nghía các vật kỷ niệm giá không hề rẻ, lại không có gì đặc biệt, dám gởi từ Sài Gòn qua là khác. Nói chung là ngành du lịch mới khởi dậy ở Miên cho nên thấy cách làm ăn của họ còn thô sơ.

Rồi xe lại lên đường, tiếp tục đi qua các xóm nhà êm ả, mỗi xóm làng có một ngôi chùa, kiến trúc kiểu Nam Á, đậm ảnh hưởng của Phật giáo pha trộn Ấn giáo. Người VN đi du lịch các xứ Phật giáo nguyên thủy như Cambodia, Thái Lan, Lào, Miến Điện, Tích Lan chắc chắn tiếp cận thêm nữa với ngành Phật giáo này, nay trở nên phổ cập trong giới tu học của Phật tử VN ở hải ngọai cũng như trong nước.
Băng qua cầu một con sông lớn thấy có một cuộc đua ghe đang diễn ra. Người hai bên bờ hào hứng ngó. Xe đi tới thành phố Kampong Thom
Khánh Linh
#762 Posted : Friday, June 17, 2011 6:43:36 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
Chị PC có nghe nói người Miên hay dùng bùa ngải không? Nếu đúng vậy thì KLinh nghĩ hai câu: "Nam Vang đi dễ khó về. Trai đi có vợ gái về có con" là do gái Miên hay dùng bùa ngải để giữ trai Việt không cho về, hoặc là phải chung tình với họ. Còn về phía đàn ông Miên đối với gái Việt thì KLinh không rõ.
KLinh còn nghe kể lại hồi bên Miên loạn lạc nhiễu nhương, khoảng năm 1970's người ta rủ nhau vô các chùa Miên lấy tượng Phật nạm vàng, có người đem về VN bán lấy tiền xây nhà, ít lâu sau nhà bị hỏa họan cháy rụi hết.

Phượng Các
#763 Posted : Sunday, June 19, 2011 12:41:10 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
PC cũng nghe người Việt mình hay kháo nhau về chuyện bùa ngải của người Miên, nhưng không rõ hư thực lẽ nào.
Phượng Các
#764 Posted : Monday, June 20, 2011 10:50:05 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Kampong Thom là một thị xã lớn, đi ngang qua một công viên tôi thấy sao mà giống các công viên kiểu mới bây giờ ở VN. Đường đi trong công viên lót gạch bông hay tráng xi măng chiếm diện tích khá lớn so với diện tích dành cho cây cỏ. Làm tôi có dịp so sánh với công viên ở London. Ở các nơi này cỏ trồng chiếm diện tích lớn và người ta có thể nằm ngồi đi đứng trên đó. Còn ở VN thì người ta không được đi trên cỏ, cho nên nhìn không mát mắt lắm. Hình như con mắt tôi có lúc thấy chán ê chề những khối hình bê tông, gạch, xi măng. Có cần gì phải lót gạch trên các lối đi trong công viên hay không? Lót vừa vừa chớ khắp nơi đều lót thì mệt con mắt lắm. Nếu được đi dạo thì chắc tôi thà đi vô các ngõ đất, có nhà tranh vách lá, có đụn rơm, có trâu, gà, vịt, và để được ngắm những ngôi nhà sàn có cột vuông để rắn khỏi bò lên.
Xe ngừng lại một nơi được báo trước là có thể thưởng thức côn trùng. Nơi đây chủ yếu là một cái quán khá rộng, nhưng chả mấy người vào. Đa số vây quanh mấy sập bán thơm, bưởi, xòai, bánh trái vặt vảnh, và dăm ba cái rỗ chứa một mớ côn trùng đã được xào (hay kho?) với gia vị, có thể mua ăn liền tại chỗ. Món côn trùng này tôi từng nghe thiên hạ đồn đãi từ hồi ở VN lận. Tôi hoàn toàn không có ý định thử món này. Hồi xưa, cái thời dế cơm còn dễ có ở Sài Gòn, tôi thấy người ta bắt chiên dế cơm mỗi khi có đêm chúng đổ ra đông đảo. Tôi không nhớ mình có từng thử ăn dế cơm chiên bao giờ chưa. Khi còn trẻ thì còn tò mò chút đỉnh, chớ bây giờ tuổi thì gần đất gần trời rồi (tôi không nói "xa trời" như thành ngữ, vì sợ ... xui, hy vọng mình lên trời chớ mà xa cái cõi đó thì hóa ra mình tính xuống cõi dưới hay sao,.... give me a break! Big Smile) hào hứng gì mà thử mấy món đó. Không phải tôi khinh chê gì chúng đâu, mà chỉ vì tôi không thích thử của lạ nữa. Đồng đất xứ người, ăn của lạ sợ bao tử không chịu rồi sanh bệnh, không nên. Lại thêm nghe mọi người lào xào chê bụi bặm bốc lên tùm lum mỗi khi có chiếc xe chạy qua, ai mà dám ăn.
Tôi luôn ủng hộ mua các thức ở các sập bình dân. Đó là cách giúp dân nghèo có đồng ra đồng vô. Thành ra các cô gái Miên nước da đen đúa, vui mừng gọt thơm, lột bưởi bán cho du khách Việt Nam. Tôi mong các em vừa lòng với cuộc sống thanh đạm, dù nghèo mà vui....

xv05
#765 Posted : Monday, June 20, 2011 2:00:38 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

PC cũng nghe người Việt mình hay kháo nhau về chuyện bùa ngải của người Miên, nhưng không rõ hư thực lẽ nào.

một lần em nghe trên radio ông gì khg nhớ kể chuyện ông.........(cải lương) hay............. gì đó hồi trẻ có yêu một cô người Miên, hay được một cô người Miên yêu tha thiết sao đó...Cô ta tặng cho ổng 1 chiếc vòng quý lắm, sau ổng phụ tình đi lấy vợ, lại tặng chiếc vòng cho vợ đeo. Sau khg biết bao lâu thì vợ ổng bị... sình bụng, đem vô bv thì bs khg cứu được , chỉ lấy ra hình như nắm hay cái trứng gì đó... (nghe lâu quá rồi nên khg nhớ rõ)

Thật ra, em lại nghĩ bà vợ bị ung thư thứ gì đó trong bụng (thí dụ như buồng trứng, tử cung, bao tử, gan...v.v...) nghe có lý hơn, nhg hồi đó ng` ta chưa biết chữa các thứ bệnh này, còn thiên hạ chỉ giỏi đồn nhảm.

(em mới xóa tên ông cải lương nêu ở trên, kẻo bị rầy)
Khánh Linh
#766 Posted : Tuesday, June 21, 2011 12:08:13 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
KLinh không nghe thiên hạ kháo nhau nhưng có đọc bài viết của mấy người đã sống ở Miên, gần với dân Miên và thấy họ nuôi ngải. Đọc xong rồi ráng quên, nếu nhớ thì cũng không có dám kể lại đâu à!Tongue Đại khái là love story cũng như XV nói.
Phượng Các
#767 Posted : Tuesday, June 21, 2011 4:01:26 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
quote:
Gởi bởi xv05
còn thiên hạ chỉ giỏi đồn nhảm.


Chị biết có bà nọ khi còn trẻ có chơi ngải "nói" (là nói cho người ta nghe mình đó). Về sau bả bị ngải hành (?). Triệu chứng là bả không control được sự lảm nhảm của mình. Nên bả thường giả vờ cầm tờ báo để trước mặt để người ta tưởng là bà đang đọc báo.

Có lẽ ai cũng có nghe qua về sự nguy hiểm của việc chơi ngải, nhưng lúc đó vì ham mê thành công và tiền bạc cho nên đâm đầu vào. Ngay như ngải chinh phục đối tượng yêu đương, nhiều bà chuộc ngải để đàn ông yêu mình. Biết nguy hiểm đó chớ, nhưng quá si mê, nên làm đại, tới đâu thì tới.

Còn chơi bùa thì có lần nghe bà cô đi xe lam, ngồi kế bên bà nọ, nói chuyện một lát, bị bỏ bùa hay sao mà dắt bả về nhà, mở tủ lấy tiền đưa cho bả. Bả đi rồi, một lát tỉnh lại mới tá hỏa tam tinh.


xv05
#768 Posted : Tuesday, June 21, 2011 1:56:44 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Cái chuyện bùa ngải này coi bộ hấp dẫn dữ á, kể nghe tiếp chị KL ơi.

Lần đó em đi thư viện mượn sách, thấy cuốn sách tên "Ma ngải" bèn lấy xuống để vô chung với số sách sẽ mượn mà chẳng nhìn tới cái bìa. Thật ra lúc đó em đang thất tình Black Eye nên cũng muốn đọc cái gì nó rùng rợn chút cho bớt điên. Thấy gáy sách có tên hấp dẫn thì lấy (vì sách dựng trên kệ để phần gáy sách ra ngoài), chừng ra quầy check out thì thấy bà nhân viên scan sách xong thì nhìn em kỳ dị lắm nhg cũng chẳng chú ý. Tới nhà giở sách ra mới thấy cái bìa vẽ hình một cô mặc cái áo mỏng te như bao nylon, núi đồi chập chùng cỏ cây tươi tốt...., mới hiểu tại sao bả nhìn mình kỳ dị như rứa... Chừng đọc vô thì mẹt ơi, sách gì mà nhảm nhí chịu khg thấu luôn Dead
Phượng Các
#769 Posted : Friday, June 24, 2011 10:05:57 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Trên đường đi tua gai có cho biết là dân Miên khá lắm rồi, xe hơi là thứ dễ tậu lắm vì nhà nước không đánh thuế nặng xe nhập cảng như VN. Trên đường ít thấy dây điện nhưng nhà nào cũng sắm truyền hình, họ dùng bình ac quy. Nước Cambodia dùng điện do Thái Lan và VN bán lại. VN không "cho" họ xây đập trên sông Mekong vì sợ ảnh hưởng tới châu thổ hai nhánh Tiền và Hậu giang. Dùng chữ "không cho" nghe nặng quá, nhưng mối liên hệ giữa hai quốc gia này chắc chắn có lắm điều tế nhị. Người Việt sang Miên du lịch, đánh bài. Người Miên sang Việt Nam để chữa bệnh chớ du lịch thì không quan trọng. Ngành y tế ở Miên còn kém lắm. Trong ba nước Đông Dương thì VN là anh cả. Người anh cả này so sánh thì tánh lanh lợi, giỏi dắn, ăn đứt hai đứa em kia. Chính họ cũng phải công nhận là người Việt thông minh, tài giỏi hơn họ. Đó là lời xác nhận của các bạn bè mà tôi làm quen ở bên Mỹ này. Mới đầu tôi nghĩ là có sự thua sút đó vì người dân theo Phật giáo Nam tông thường "hiền" hơn Bắc tông, nhưng Thái Lan cũng Nam tông mà có kém cạnh VN đâu (hay có kém mà tôi không biết?). Điều thấy rõ là các nước lân bang này có một tiềm năng kinh tế mà VN sẽ nhắm tới. Nếu VN đất chật người đông, người khôn của khó thì còn đợi gì mà người Việt không sang làm ăn ở các nước này. Đừng đi chậm rồi uống nước đục.

Sau đó chúng tôi ghé quán ăn, bảng hiệu ghi ba thứ tiếng: Miên, Tàu, Anh. Tiếng Anh thì là Saigon-City Restaurant. Ăn xong rồi thì xe lên đường đến khách sạn để nhận phòng. Càng vào thủ đô Nam Vang thì người và xe càng đông đúc. Trên đường đi có khi thấy cả một dãy nhà đang được đập phá. Nam Vang đang thay da đổi thịt. Dọc con sông lớn thấy các công trình xây cất đang thi công.

Rồi thì tới khách sạn, khách sạn 5 sao có sòng bài.

Sau khi tắm táp và thay đổi .... xiêm y thì mọi người tập trung xuống sảnh đường để được chở đi chợ. Khu chợ này có một trung tâm thương mại 10 tầng do người Việt làm chủ. Nghe đâu ông xuất thân từ một người nghèo khó, nhưng đã phấn đấu và thành công trong thương trường. Nghe mang máng thì ông là người giàu lắm, giàu ghê lắm.

Bữa ăn trưa tôi có uống một ly nước cam có lẽ không tươi. Cho nên sau đó tôi chột bụng, khó chịu quá chừng. Bệnh là thấy mất vui liền. Tôi đi không nổi nữa, đành tìm một băng gỗ ngồi ngó thiên hạ shopping. Tuy nhiên, từng đi nhiều nước tân tiến nhất thế giới rồi thì các khu shopping không còn làm tôi háo hức gì cả. Nói trắng ra là tôi không còn thích đi shop nữa, những cửa hàng na ná nhau trên các quốc gia đang được tây hóa này. Hàng hóa của Miên thì không có sản phẩm gì cho đặc biệt. Họ nhập cảng từ Thái Lan, Sài Gòn hay Trung quốc, những món đồ tràn lan khắp nơi Made in China xâm nhập khắp thế giới. Tôi tính mua vài lố dầu cù là, dầu nóng hiệu Miên để làm quà khi trở lại nhà, nhưng hỏi ra thì giá cả lại cao hơn so với mua ở Sài Gòn. Nhưng tôi cũng kệ, mua ủng hộ dân Miên. Tôi hy vọng là tôi cũng góp phần chút đỉnh cho sự phồn vinh của đất nước này.

Khách sạn có sòng bài này nghe nói là chỉ dành cho người ngọai quốc vô chơi. Người Miên không được cờ bạc. A, thì ra họ cũng khôn, cứ tìm cách móc túi người ngọai quốc. Tôi lên nằm một hồi cho đỡ mệt rồi cũng lọ mọ đi xuống coi. Đã từng đi Las Vegas, Reno rồi thì còn sòng bài nào trên thế giới làm tôi muốn vô coi nữa. Lại thêm tôi không cờ bạc. Không khí sòng bài làm tôi ngao ngán.

Trong sảnh đường có cả một sân khấu có trình diễn múa để cho khách không đánh bài thưởng thức. Nhưng lại không có ghế ngồi. Và chương trình cũng lèo tèo vài tiết mục rồi chấm dứt. Tôi trở lên phòng. Từ cửa sổ nhìn ra ngòai thấy chiếc cầu gắn đèn rất đẹp bắc qua con sông. Chiếc cầu định mệnh này đã chứng kiến một cuộc dẫm đạp chết rất nhiều người hồi đầu năm nay.



Từ khách sạn nhìn ra.
Phượng Các
#770 Posted : Monday, July 4, 2011 12:26:39 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Sáng hôm sau, ngày cuối cùng trên xứ Chùa Tháp. Chương trình bắt đầu sau buổi điểm tâm là đi viếng một ngôi chùa nổi tiếng linh thiêng (theo lời tua gai). Chỉ cần một người nói như vậy là đủ khiến cho nhiều tín nữ dốc lòng tin tưởng. Chùa nào cũng thờ Phật, sao lại có chùa linh thiêng, chùa không! Có ai thấy sự kỳ cục trong kiểu nói như vậy không? Càng sống lâu thì tôi lại càng nhận ra người chung quanh tôi mê tín không tưởng tượng nổi. Cuộc sống thường ngày chắc là nhạt nhẽo, chán nản lắm chăng, để cho người ta phải dựa vào thần quyền để thêm màu thêm sắc cho nó? Người ta càng chủ động được cuộc đời mình bao nhiêu thì thần thánh bị hạ bệ xuống bấy nhiêu.

Chùa theo truyền thống Nam tông chỉ thờ có một vị Phật, đấng khai sáng ra Phật giáo. Nhưng trên bệ lại có đặt rất nhiều tượng Phật. Hình như là do tín đồ mang lại đặt trên đó. Có phải tượng của họ làm cho họ thấy ấm lòng hơn chăng?



Phượng Các
#771 Posted : Tuesday, July 5, 2011 3:57:58 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Sau đó thì mọi nguời đuợc đi viếng thăm hoàng cung. Kiến trúc na ná như hoàng cung bên Thái Lan. Tuy Cambodia sát cạnh nuớc ta mà lịch sử của nó tôi lại mù mờ quá xá. Vào cung điện mọi nguời phải cởi giầy ra để bên ngoài. Và không đuợc chụp hình bên trong nhưng tôi cũng còn nhớ là bên trong cũng tráng lệ rực rỡ. Dĩ nhiên là nguời ta chỉ coi phần nào hoàng cung thôi, nghĩa là cũng có những dinh thự không đuợc léo hánh tới.
Chương trình viếng thăm bị giới hạn trong vòng một thời gian rất ngắn, làm cho tôi không kịp chụp hình và xem xét cho đúng ý của mình. Đây là điểm mà tôi rất ghét khi đi tua. Phần lịch sử hoàng gia và tiểu sử ông hoàng Sihanouk dán trên tường tôi chưa kịp đọc thì bị kéo đi rồi. Bực mình ghê. Làm sao mà vương quốc Khmer chỉ có tới Thái tử thôi chớ không có vua? Có phải là nguời Pháp khi lấy nuớc này làm thuộc địa chỉ cho phép có Prince mà không cho ai làm Roi?
Có một bản đồ ghi lại thời kỳ đế quốc Khmer rộng lớn bao phủ cả miền Nam nước Việt, và Đại Việt lúc đó chỉ tương đương như miền Bắc hiện nay. Chẳng trách gì mà dân Miên lúc nào cũng cay đắng cho xứ sở của họ với các lân bang. Cái họa mất nước của dân Chàm có khi cũng làm họ ớn xương sống?
Trong khuôn viên có được giới thiệu cây sala, tương truyền hoàng hậu Maya sinh ra thái tử Tất Đạt Đa dưới gốc một cây sala. Người Việt gọi là cây vô ưu. Tôi nhìn vào tên tiếng Anh ghi ở thân cây thì thấy là Shorea Robusta Roxb.

Bên ngòai cung điện còn để chiếc thuyền ngự, ngòai ra còn có một nhóm nhạc công đang biểu diễn nhạc Miên. Nhưng tất cả chỉ được thoáng nhìn rồi tôi phải hối hả đi ra.

Sau đó xe chạy tới một công trường để thăm tượng đài kỷ niệm tình hữu nghị hai nước Việt Miên. Chỉ có hai ba người chịu xuống xe để chạy tới chụp hình (trong đó có tôi). Mọi người ngồi lại trên xe có máy lạnh cho mát. Khí hậu nóng bức của xứ Miên làm cho nhiều người ngán ngẩm dù chỉ là du lịch.
Phượng Các
#772 Posted : Wednesday, July 6, 2011 12:49:30 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)


Bản đồ đế quốc Khmer vào thời cực thịnh



Dinh thự lớn nhất trong hoàng cung được cho vào thăm



Thuyền ngự



Đài hữu nghị Việt Miên ở Nam Vang
Phượng Các
#773 Posted : Wednesday, February 29, 2012 7:19:19 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Khi trở về VN thì xe dùng đường khác có đi phà. Nhìn kiểu phà thấy nhớ bắc Mỹ Thuận, bắc Vàm Cống hồi xưa. Trong khi chờ lên phà, xe được bao vây bởi một đội quân bán quà vặt. Tôi đăm đăm nhìn các tràng bán cá khô, những con cá từ sông Mekong, từ biển Hồ. Những con cá ướp muối trắng xác, nằm la liệt trên các tràng các mẹt các rổ. Bên ngòai trời nắng, nóng và bụi bặm, thành ra cũng thấy mất hứng mua về ăn. Chớ tôi thích ăn cá khô. Ăn với cơm thôi cũng ngon.
Phượng Các
#774 Posted : Thursday, March 1, 2012 5:36:14 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Tối qua đi coi trình diễn văn nghệ ở Trống Đồng thuộc khuôn viên vườn Tao Đàn. Giá vé là 130 ngàn đồng. Chương trình đặc biệt có sự xuất hiện của đôi uyên ương nghệ thuật Phi Nhung, Mạnh Quỳnh là cây đinh của buổi diễn. Bên cạnh đó là các ca sĩ nổi danh hải ngọai như Tommy Ngô, Linda Trang Đài, Elvis Phương, Randy, Kiều Oanh, Lê Huỳnh và các khuôn mặt nổi tiếng trong nước. Khán đài đông nghẹt người. Ngồi dưới trời với muôn sao lấp lánh, gió hây hẩy mát rượi, không có muỗi bu như khi ở nhà, cũng thấy thú vị....Phi Nhung, Mạnh Quỳnh tung hứng đùa giỡn bằng các câu nói lắm khi làm tôi mắc cở ngang xương. Chuyện yêu đương mà nói đùa thì khiến nổi da gà là cái chắc. Đảo mắt nhìn qua thành phần khán giả thấy thành phần lớn tuổi và dân tỉnh khá nhiều. Hóa ra họ khóai PN, MQ mà tham dự đông đảo là thế. Linda và Tommy vẫn đẹp đôi trong các điệu vũ câu hát. Linda chỉ nhún nhảy nhẹ nhàng nhưng các động tác rất điêu luyện.

Lạ một điều là nhiều bản nhạc giựt quá trời mà khán giả ai nấy ngồi im re, tôi không hề thấy một cái lưng hay cái đầu nào động đậy. Không khí thưởng ngoạn kiểu đó thì ca sĩ trình diễn chắc cũng như trả nợ quỷ thần cho xong.

Phượng Các
#775 Posted : Sunday, March 4, 2012 5:14:34 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Tôi ưu tiên chọn coi vở kịch Tía ơi, má dzìa của Idecaf so với vở Lẩu trăn vì hai lẽ. Một là kịch tác gia là Minh Ngọc, hai là vở này có mặt tài danh Thành Lộc. Nếu có ai theo dõi chuyện in sách của PNV thì biết là chị Minh Ngọc có góp mặt trong một tuyển tập PNV do chị ochuong làm chủ xị dạo nào.

Tuy nhiên Thành Lộc không làm tôi cười nhiều như kỳ vọng. Vở này thuộc lọai bi hài, trong đó bi nhiều hơn hài. Là một người đã sống ở Tây phương dài hơn thời gian ở VN, giờ đây tôi không còn đồng tình với vài kiểu xử lý tình huống như các nhân vật trong vở. Ai cũng thấy người Tây phương nghiêng nặng về chủ nghĩa cá nhân. Các quyết định về hôn nhân và tình yêu là của hai người trong cuộc, gia đình đóng một vai trò không đáng kể. Dĩ nhiên người ta có thể đưa cái Love Story của Erich Segal ra mà tranh biện, nhưng trong truyện tình nổi tiếng trong dư luận xi cla ma Saigon dạo nào, ông cha vốn đem tiền ra để mong khuynh lóat quyết định của con trai. Còn ở đây, người cha không cho con kết hôn vì bà mẹ chồng dám lăng mạ danh dự gia tộc ông. Khiến cho đôi trẻ phải sên khô trong một thời gian đăng đẳng, mà nếu người mẹ chồng không tới thắp hương trước bàn thờ tổ tiên ông mà xin lỗi thì chắc con gái ông cũng thành gái già cho vừa lòng cha.

Truyện cũng có yếu tố Việt kiều, một người VK biết đem tiền về giúp đỡ quê hương, làm từ thiện chớ không phải kiểu VK xa hoa hưởng thụ mà nhiều người Việt vẫn mang đầy thành kiến. Ai lại không biết số khán giả của Idecaf thuộc thành phần VK khá đông, và riêng chính tác giả Minh Ngọc nay cũng là một Việt kiều!.

Nạn chợ đen cũng nặng nề quá. Tôi đi coi bằng giá chợ đen. Rạp hát coi bộ lùi xùi ở Trần Cao Vân , không xứng với ban kịch gồm các tài năng dựng nên bảng hiệu. Nhưng với giá chính thức một vé là 120 ngàn và số chỗ ngồi ít ỏi, làm sao họ có thể xênh xang ngự ở Nhà Hát Lớn của Saigon.
Khánh Linh
#776 Posted : Thursday, March 22, 2012 10:22:28 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
Klinh có xem trên YouTube một vở kịch hài của cặp vợ chồng nổi danh... ̣
Đang tức cười vì nữ diễn viên hài thì thấy một cô trông quen quen, nhưng chưa từng diễn xuất bao giờ. Cô ta nói mấy câu, chạy tới chạy lui rồi khóc hù hụ thiệt là gượng gạo hết sức, làm vở kịch đang hay trở thành dở òm. Bi hài coi bộ khó mà pha trộn cho hay được. Chị PC có coi kịch của Hoài Linh chưa vậy?
Phượng Các
#777 Posted : Thursday, March 22, 2012 8:22:42 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Mấy hổm rày vô youtupe coi kịch HL khá nhiều đó chị KL. Không ngờ là lúc này thiên hạ đưa lên YT nhiều thứ quá. Hài kịch có điểm yếu là mình chỉ có thể coi một lần mà thôi. Thành ra người ta phải có cái mới hòai hòai thì mới móc túi thiên hạ được. Nhưng cung đâu mà đủ cho cầu.
Khánh Linh
#778 Posted : Friday, March 23, 2012 10:18:18 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
Hài kịch có lợi điểm là nội dung ngắn gọn, không cần nhiều diễn viên, miễn sao (dv chính) có tài chọc cho người ta cười chừng 30 phút là thành công hốt bạc. Vì vậy có lẽ không mất nhiều thời gian để viết hàng loạt kịch bản. Thỉnh thoảng Klinh xem một hài kịch của HL cũng thấy có đề tài mới lạ.
Phượng Các
#779 Posted : Friday, March 23, 2012 5:49:51 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,689
Points: 20,007
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 654 time(s) in 614 post(s)
Cách đây mấy bữa, đài Fansipan truyền hình có cho chiếu một đoạn phim của Thúy Nga Paris Như Quỳnh hát bài Lá diêu bông gì đó. Người thân có ngạc nhiên "ủa" vì TNP xưa nay vốn cấm kỵ ở VN. Phổ biến bên ngòai còn bị hốt huống gì cho lên tv thế kia....Vậy là có thay đổi khá lớn rồi. Thật sự, hỏi han người ở VN thì họ bảo là chưa có chương trình nào ở đấy có thể so sánh với TNP. Cứ thấy các ca sĩ như Phi Nhung, Mạnh Quỳnh, MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên, Quang Lê v..v... được ưa chuộng ngưỡng mộ hết mình của khán giả trong nước thì biết là các video TNP được người ta khóai cỡ nào.
Users browsing this topic
Guest
39 Pages«<373839
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.