Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Registered Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 5,668 Points: 25 Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
|
Buổi ghé thăm trại nuôi cá sấu không khí oi bức, khó chịu. Người ta nuôi cá sấu để lấy da, phần dành cho du khách vào xem chỉ là kiếm thêm tiền. Tôi có xem trại nuôi cá sấu rất lớn ở Suối Tiên cho nên không hào hứng gì với mấy con bò sát ở đây. Nhưng có cái màn biểu diễn cá sấu bỗng làm tôi băn khoăn. Ngồi nhìn hai em trai kéo đuôi mấy con cá sấu từ dưới nưới lên cạn để biểu diễn làm vui lòng du khách, tôi thấy bất nhẫn quá. Nhất là khi họ lấy gậy chọt lia lịa vào đầu chúng nó, tôi thấy mình không nên ngồi đó nữa.
Thương đôi mắt không dám nhìn cái đẹp Chỉ sợ rằng cái đẹp sẽ tan đi
Hai câu thơ của Nguyễn Chí Thiện vốn làm tôi thắc mắc hòai, bây giờ tôi phải mượn mà xào lại cho hoàn cảnh hiện tại:
Thương đôi mắt không dám nhìn cái ác Chỉ sợ rằng cái ác sẽ vào tâm
Lâu rồi tôi quyết định không cho mình xem các cảnh tượng ác độc, kinh dị, xấu xa, tục tĩu trên ti vi (hay ngòai đời nếu có thể). Thử mở Ti Vi Mỹ ra mà xem, phim ảnh đa số được khai thác bằng các màn bạo lực hay dâm dục. Phim mà không có máu me, bắn súng, và không có sex là phim không ăn tiền. Đó hầu như là luật bất thành văn của các chủ sản xuất phim. Mở TV ra xem là mở tâm hồn mình cho ba cái rác rưởi đó ùa vào. Tránh làm sao cho hết, nhưng được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Còn phản đối các màn hành hạ súc vật kiểu này tôi lại chịu ảnh hưởng từ các nỗ lực tranh đấu cho súc vật ở Mỹ. Họ kiên trì cầm biểu ngữ phản đối các gánh xiếc dùng voi, khỉ, sư tử.....để mua vui cho khán giả.... Trong đoàn có hai du khách da trắng đã từ chối đi xem màn biểu diễn cá sấu này. Tôi ra ngòai lúc nửa chừng khi thấy mình và đám người ngồi đó có cái gì đó man rợ, y như ngồi xem mấy tay đấu vật oánh nhau cho mửa máu ra. Từ chối đi xem là thái độ tích cực hơn là ngồi coi rồi càu nhàu, tôi chợt nghĩ tới hai người bạn của tôi, đã ngần ngừ không muốn đi du lịch Trung Quốc, vì bất mãn hành vi xâm lăng Tây Tạng của mấy ông "con trời". Một người là Phật tử, yêu mến đức Đạt Lai Lạt Ma đã đành, còn người kia (đã) là catholic, phản đối chỉ vì đó là điều mà họ cho là công lý, là điều nên làm. Đó cũng là cảm xúc của tôi khi đi lạc vào các con đường ăn chơi khủng khiếp của kỹ nghệ mãi dâm Thái Lan, mà tôi vẫn còn dang dò la xem có phải Thái Lan là xứ duy nhất ở Đông Nam Á đã hợp pháp hóa ngành này hay không......
|