hyc hyc hổm giờ lu bu không hay thiên hạ "nói lén" mình
PC, SA, 2 cô em thật độ lượng với chị
Chuyện ngôn ngữ, hồi xưa chị cũng hay áy náy khi có người ngoại quốc ngồi cùng mà người mình cứ rôm rả tiếng việt
. Sau này có dịp đi nhiều gặp nhiều bạn nói đủ thứ tiếng, và chịu lại quả báo
phải ngồi chầu rìa nghe họ nói với nhau chẳng hiểu mô tê... đâm ra thành... triết gia
. Thật ra, nếu là chuyện chung thì ắt có người dịch cho mình hiểu để góp ý, không thì nghĩa là mình không cần biết đến
. Chị cũng thấy không cần đòi hỏi trẻ con phải nói tiếng việt. Ngôn ngữ chỉ là phương tiện truyền đạt tư tưởng và cảm thông, nói tiếng chi cũng được, pha lộn dăm bảy thứ hay cả dấu hiệu tay chân mắt mũi đều ok
. Sẽ có lúc tự nó tìm về nguồn...
Còn văn chương thơ thẩn là chuyện khác, nhất là biên khảo gì gì đó thì phải nghiêm túc. Thí dụ, PC không biết có ai nhìn cỡ 11, mình có thể thấy 21 được thôi:
em trông như hăm mốt
ai nhìn cũng phát nhột
Mà PC nè, chị Liêu nhìn phía trước
che cái mặt đi thì giống cô bé 11 đấy chứ!
hyc hyc hyc!!!