cbku tt
MÒ ĐỒNG HỒ
Chuyện "MÒ ĐỒNG HỒ" là chuyện thật, rất ngộ nghĩnh. Cũng là lời sám hối chân thành của một vị tu sĩ hàm ý cảnh giác cao!
Câu chuyện như sau:
Có một ông ở Mỹ Tho, nhà khá giả mà rất hâm mộ tu hành. Sau một thời gian suy nghĩ, ông hạ quyết tâm, giao hết sự nghiệp cho vợ con đảm trách. Ông đem theo ít tiền lên núi Sam Châu Đốc cất cốc ở tu. Ở đây, lâu lâu ông kiếm thuốc nam đem xuống chợ đổi gạo, muối, tương chao... độ nhựt. Đời sống ông thật an nhàn.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, âm thầm mang lại một sự....thử thách. Chòi lá của ông bắt đầu hư dột. Lúc trời đổ mưa không còn chỗ nào khô ráo để ngồi niệm Phật cho yên! Ông ngắm nghiá ước tính phải có độ 200$ lợp sửa chòi lại thì hay biết mấy! Nghề lấy thuốc nam bán làm gì có dư được đến 200$.
Một sáng nọ ông thả bộ xuống bến chân núi với hy vọng coi có ai thuê làm công gì thì là kiếm tiền. Tới nơi thấy mấy anh phu gánh đá ngồi chòm nhom bên bờ sông. Ông hỏi:
_ Sau anh em không gánh đá mà ngồi đây, mình mẩy ướt mem vậy?
_ Mò đồng hồ ông ơi! chủ ghe đá làm rớt cái đồng hồ vàng, ai mò được ông chủ trả 200$ Chúng tôi mò từ sáng đến giờ vẫn chưa được!
Nghe noí mướn 200$ đúng vào nhu cầu cần thiết của mình, ông nghĩ chắc trên trước hộ độ! Bèn hỏi:
_ Anh em mò nữa thôi? Thôi thì để tôi mò thử coi nhé!
_ Ừa! Tuị tui lạnh quá rồi, lại mất hết buổi làm nữa! Ông có mò thì mò đi!
Ông ta bảo chủ ghe chỉ rõ chỗ rớt đồng hồ. Rồi cặm sào ngay đó làm dấu để lặn. Rất hên! Ông mới lặn vài hơi đã bắt gặp đồng hồ. Liền khi ấy còn đang ở dưới đáy sông ông chợt nghĩ "Cái đồng hồ vàng cho có 200$, rẽ quá! mình phải kèo thêm mới được". Thế rồi ông dấu đồng hồ dưới gốc sào rồi trồi lên phân bua ngã giá:
Ông chủ ơi! Người ta lặn hồi sớm giờ không được. Tôi nghèo quá nên rán lặng, nếu mò được ông cho thêm đi!
_ Ừ! Nếu mò được tôi cho thêm 400$ đó!
Mừng quá không lẽ lấy lên liền, ông làm bộ lặn xuống, trồi lên mấy lần "câu giờ hồi lâu" mới đem đồng hò lên giao cho chủ.
Lấy tiền xong, tản bộ về chòi, lòng thấy hổ thẹn. Ông tự trách: "Mình đã bỏ sự nghiệp đi tu, bây giờ chỉ hơi thắt ngặt một chút, gặp cơ thuận tiện lại khởi tâm quấy. Nếu muốn 400$ thì đòi trước đi. Để khi mò được rồi còn làm bộ cắt giá thêm!
"Bao năm qua tu cái gì đâu!"
Ông đạo mò đồng hồ tự hỏi và thố lộ với anh em đồng tu như là mộ cách sám hối vậy. Chứ điều ông ta nghĩ thằm trong bụng, laị đang lặn dưới nước, có trời mà biết!
Chuyện trên cho ta thấy việc chánh tà chỉ cách nhau có một đường tơ!
Đức Phật thường khuyến cáo:
"Các ngươi chớ tin tâm mình khi chưa chứng quả A La Hán"