Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

30 Pages«<2021222324>»
Cặn Bã Ký Ức - Bác Hai Như Sanh
LanHuynh
#421 Posted : Tuesday, February 27, 2007 3:20:21 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

quote:
Gởi bởi ngodong

LH à ơi, năm nay có đi vãn cảnh chùa không? Nhớ ghé nha, mấy con cá chờ LH đến ngắm đó.

Cung Chúc Tân Xuân.




Chị ơi! xuân nầy HL bận ơi là bận, nhớ hôm nào mình đi viếng cảnh chùa thật là vuiRoseheart
LanHuynh
#422 Posted : Tuesday, February 27, 2007 3:24:50 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

quote:
Gởi bởi Việt Dương Nhân

quote:
Lộn thì lộn chứ, ở đây người ta ăn nước mắm chay, đâu có ăn nước mắm mặn mà con lo.


Ăn một cách vô tình thì nước mắm mặn cũng như chay , đâu có gì lo phải không LH ?
Chúc LH & gia đình vui vẻ đón Xuân Đinh Hợi AN KHANG THỊNH VƯỢNG
RoseRose




Kính chúc chị và gia đình luôn HẠNH PHÚC & luôn KHOẺ MẠNHRoseheartKisses
Phượng Các
#423 Posted : Thursday, March 1, 2007 12:00:28 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi tonka
một miếng đồ chay người ta làm thành hình con cá,

ai lại làm cái trò kỳ cục vậy cà! Cực chẳng đã ta không có tên riêng để gọi món chay nên phải tạm dùng tên tục để gọi chúng, nhưng còn nắn hình cá, hình súc vật để dành cho người ăn chay thì thiệt là tội sát sanh trong tư tưởng. Angry
LanHuynh
#424 Posted : Thursday, March 1, 2007 12:29:54 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

CBKU tt

ĂN CỰC

Dạo đó, Bác Hai và mấy người bạn làm rẫy ở kinh Cựu Hội. Trời mùa đông năm ấy rất lạnh. Sáng sớm, mấy bác nấu cơm ăn dưới ghe. Có ông lão trên 50 tuổi. Đang dậm dấu mò cá dưới kinh. Thấy có lửa ông lội lại, ngồi nép sau lái ghe tránh gió và lấy thuốc ra hút. Vấn thuốc xong, ông với tay lấy que củi đang cháy dở trong lò và nói:

Cho mồi nhờ điếu thuốc nha!

Vì lạnh quá, tay ông run run, khó khăn lắm ông mới châm được điếu thuốc.Liếc nhìn thấy mấy Bác ăn cơm với dưa leo chấm tương hột, ông nói:


_ Ăn cực quá vậy?


Bác đáp:

_ Ăn vậy chớ sướng hơn ông đó à !


Lời nói đúng ngay vào cảnh sống, ông ta thấm thía than: "Vợ con đùm đeo phải rán chớ biết sao !"

Nói xong, Bác cảm thấy bùi ngùi vì thương xót cảnh nghèo nàn cơ cực. Ân hận vì mình có chút tự hào với chuyện ăn chayfloating
LanHuynh
#425 Posted : Thursday, March 1, 2007 1:19:48 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

floating
Phượng Các
#426 Posted : Saturday, March 3, 2007 6:08:38 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chị Lan Hùynh ơi, check PM giùm nha! Rose
LanHuynh
#427 Posted : Wednesday, March 28, 2007 5:00:16 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

LH xin cáo lỗi cùng các bạn, vì đã tạm vắng thời gian qua nay kính mời các bạn vào đọc tiếp:

CBKU


ĐÃ CÓ ĐÁP BÙ

Có lần Bác Hai bế một em bé độ hai tuổi, nựng nịu, hôn hít giây lát rồi đưa trả cho ba nó rồi nói:

Nuôi con cực nhọc, vậy chớ nó đã đáp bù rồi đó!

Ba em bé nói nựng đứa con:

_ Lớn lên làm nuôi Ba nghe con!

Bác Hai đính chính:

_ Chẳng đợi sau này lớn lên nó báo hiếu đâu, mà ngay bây giờ nó đã bù đấp rồi.


Ba em bé vừa hôn con vừa cười nói:

Bác Hai khác hơn các vị tu sĩ ở chỗ đó.
LanHuynh
#428 Posted : Thursday, March 29, 2007 2:20:53 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

CBKU tt

CHƠI ĐẸP

Có ông chức sắc, hiền lành và có hiếu lăm. Nhưng ông không chịu thờ cúng, lễ lạy ông bà, cha mẹ vì nghĩ làm vậy là vô ích và mê tín.

Một hôm ông đến thăm chơi, sẵn dịp Bác Hai mời ông ở lại dự lễ cúng cơm cho bà má Bác. Đến giờ dọn cúng, ông ra ngòai hiên ngồi chờ. Đám giỗ đơn sơ, độ mươi người khách.

Cúng xong, Bác nói một câu chuyện mà mục đích là muốn nói cho ông ấy nghe:


_Hồi nãy, tôi đứng hầu nhang cho anh em cúng, tôi sực nhớ một câu chuyện ngồ ngộ: Tôi có đứa em gái một cha khác mẹ, hiện ở Mỹ; nó có cô bạn gái người Mỹ. Năm rồi về Việt Nam thăm quê, cô bạn Mỹ đó gởi nó 20 đô la và bảo:

"Về Việt Nam, mày coi bà má thích cái gì, mua tặng bả giùm tao, Mầy nói tao cám ơn bả, vì bả sanh mày ra, nuôi mày lớn, bây giờ mày chơi đẹp với tao"

Cô Mỹ nầy thật ra chưa biết bà má của em tôi ra sao cả: tuy nhiên việc làm đó là thể hiện tấm lòng tốt của người "ăn trái nhớ kẻ trồng cây" vậy.

Hôm nay anh em tới đây dự lễ giỗ má tôi. Thật ra không ai biết bà ra sao cả, vì bà mất hơn năm mươi năm rồi. Anh em đến đây cúng bà, chẳng qua là tình người với nhau mà thôi. Cúng xong mình hưởng, chứ người quá cố có ăn uống gì!

Sáng hôm sau, anh em ngồi lại ăn bánh, uống trà. Ông ấy nói:

_ Hôm qua, anh Hai nói vắn tắt, vậy chớ sâu lắm à! Nói chút vậy chớ thấm đó.

Nay thì ông ấy chịu dâng hương cúng ông bà rồi.
LanHuynh
#429 Posted : Monday, April 2, 2007 4:01:32 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

CBKU tt

HOA TÀN MÀ LẠI THÊM TƯƠI

Đó là câu chuyện Kiều mà Bác Hai thắc mắc! Sao lạ, "Hoa tàn mà lại thêm tươi"?

Một hôm, cô Sáu, người đã kể lại chuyện mua hoa tết cho Bác nghe:


_ Hôm 30 tết, con đi honda chạy ngang nhà thờ, thấy có bà già đứng ôm một mớ bông. Thấy lạ, con ghé lại hỏi:

"Bà bán hay mua mà đứng đây

"Bán, mà không ai mua cả!" Bà nói."

"Sao bà không đem lại chợ hoa bán, để ai biết mà mua?"

"Lại đẳng bán gì được! Hoa người ta tươi tốt như rồng, còn của mình thì xấu hơn! Ở đây bán cầu may. Nhà có trồng ít bông để cúng nhưng tết túng tiền nhổ một mớ bán, mua đồ về cúng ông bà. Cô làm ơn mua giùm tôi đi!'

Thấy hoa kém tươi, không muốn mua nhưng muốn giúp bả con nói:

"Bà cần bao nhiêu tiền? Tôi giúp cho bà mua đồ về cúng,"

"Không tôi không dám nhận tiền cô đâu. Cô mua giúp giùm tôi cám ơn lắm!"

"Thôi được, bà bó hoa lại đi. Bà định bao nhiêu tiền con trả đủ cho."

Vì con muốn giúp cho bả, nên không trả giá gì cả. Cô Sáu nói thế với Bác.

Đem hoa về nhà con bảo mấy đứa nhỏ thay hoa cũ, chưng hoa mới mua.

Mấy đứa cười ngất: "Hoa cũ còn tươi hơn hoa của bà nữa!"

"Kệ thay đi, hoa này kém tươi nhưng mới mua."

Bác chỉ nghe kể lại chuyện mua hoa thôi, nhưng Bác cảm thấy bình hoa đó vô cùng rạng rỡ. Chắc Phật trời cũng hài lòng đẹp dạ biết bao! Vì trời Phật chỉ trọng của cải mà người ta đem giúp đở nhau, hơn là lễ vật đem dâng cúng cho các Ngài.

Rồi bỗng nhiên Bác cảm thông được câu: "Hoa tàn mà lại thêm tươi".
LanHuynh
#430 Posted : Thursday, April 5, 2007 2:04:37 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

CBKU tt

CHƯA CHỊU CHẾT

Có người bạn cùng tuổi với Bác, nay ông đã chết rồi! Lần đó, ông bị vỡ bao tử, đưa vào bệnh viện cấp cứu kịp. Bác hay tin đến thăm.

Ông nói:


_Hồi đó giờ tu, mà tôi chưa phát đại nguyện gì ra sao? Bác lại nói:

_Tôi như anh, tôi khỏi phải phát đại nguyện, kể như hôm đó bao tử khâu không kịp. Mình đã chết rồi là yên.

_Ừa! Tôi cũng tính như anh vậy, miễn vợ con nó xuôi một bề thì thôi.

_Vậy là anh chưa chịu chết, đã chết lại còn miễn cái nỗi gì nữa![/
LanHuynh
#431 Posted : Monday, April 9, 2007 3:13:09 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

CBKU tt

TÔN GIÁO GIEO MÊ TÍN?

Có người hỏi Bác Hai:

_ Tôn giáo sao hay gieo mê tín quá vậy anh? Chừng gỡ được cũng trầy vi tróc vẫy.

Bác Đáp:

_ Không phải đâu! Mê tín là khởi nguyên của tôn giáo. Nếu không có mê tín sẽ không có tôn giáo. Có điều một chánh đạo thì dẫn người ta từ mê tín đến trí tín, từ bờ mê sang bến giác. Còn tà giáo thì gây mê mờ thêm, đưa người đi sâu vào mê lộ!

Tóm lại cái gì mình chưa hiểu tường tận mà tin đều là mê tín cả, dù là tin theo Phật hay khoa học....
LanHuynh
#432 Posted : Monday, April 30, 2007 4:40:43 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

CBKU tt

TU VỪA VỪA

Có ông cư sĩ chuyên lo tu niệm. Việc nhà ông giao hết cho vợ con. Một hôm, gần ngày giỗ, vợ ông phơi hai giạ nếp trước sân. Bà có việc đi xóm một chút nên bảo ông:

_"Ông ở nhà coi chừng gà giùm tôi nghe!"

Khi bà vợ về thì hỡi ơi, gà xúm bươi nếp văng tứ tung, còn ông thì "mắc niệm Phật". Bà bực quá nói:

_Ông ơi!
"Ông tu vừa vừa" cho vợ con nhờ với, tu như vầy chết vợ chết con hết ông ơi!!!
LanHuynh
#433 Posted : Monday, April 30, 2007 5:06:48 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

CBKU tt


TU LÀ LÁNH NẶNG TÌM NHẸ

Nghe tiếng em bé khóc, bà mẹ lật đật chạy vào nhà, thấy con kẹt tay trong lọ với một vóc kẹo to tướng. Bà cười bảo:

_Buông ra!

Bé lắc đầu bệu bạo:

Kẹo ngon lắm mẹ!

Buông! Lời nói rất gọn, nhưng hành động buông bỏ không đơn giả. Nó đòi hỏi ở ta một mức độ trưởng thành nào đó, mới buông bỏ được những điều ưa thích. "Giới tu sĩ gọi là cắt ái".

Phàm người ta ai cũng muốn thong dong tự tại. Do đó ta cố gắng ăn chay, cúng lạy, niệm Phật...

Tu lâu rồi mà lòng vẫn còn buồn phiền bực dọc. Thế thì tu là phải làm sao nữa? Đó là câu hỏi của một vị nữ tu sĩ trong mẫu chuyện sau đây:

Có mấy cháu ở chung nhau lo tu lâu lắm rồi mà thỉnh thoảng cũng cò chuyện lục đục nhau.

Một hôm tới giờ công phu, nó vừa mặc áo tràng vừa hỏi:

_Ông Hai à! Tu là làm sao nữa ông?

Bác cười nói:


_"Tu là lánh nặng tìm nhẹ".

Những cái gì nặng nề bực dọc, phiền muộn hãy buông bỏ đi, đừng ôm gồm chất chứa mệt lắm!

Nó cười rồi đi cúng
Việt Dương Nhân
#434 Posted : Monday, May 14, 2007 9:54:38 AM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

quote:
BUÔNG !
Những cái gì nặng nề bực dọc, phiền muộn hãy buông bỏ đi, đừng ôm gồm chất chứa mệt lắm!


BUÔNG XẢ được thì tâm hồn nhẹ nhàng lắm lắm đó thưa, Bác Hai !
Xin phép Bác, cho 7 gởi mấy câu này của TNHKh...

Chữ Tâm

Sống trên đời gắng giữ trọn chữ Tâm
Và nhất niệm báo ân - đừng báo oán.
Tôn Nữ Hỷ Khương




Nguồn : www.vnthuquan.net
LanHuynh
#435 Posted : Friday, May 18, 2007 3:06:26 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

Cám ơn chị Bảy bỏ bộ qua thăm Bác Hai Kính mời chị và CACE vào đọc tiếp

CBKU

TU CÓ BỚT NGHIỆP?

Một đứa cháu bị bệnh tâm thần nhẹ. Trong thời gian bệnh phát, nó đi cùng xóm đọc Giảng Kệ, niệm Phật vang ngòai đường sá, không sợ ai cả.

Ít lâu, bệnh bớt khá! Một hôm nó theo Bác chơi. Đi dọc đường nó hỏi Bác:


_Bác Hai! Mình tu mà sao không bớt nghiệp hở Bác? Con cố tu mà vẫn còn bị "mad"!

Bác nói:

_Bớt chứ sao không cháu! Bình thường cháu lo tu hiền, xem kinh giảng, niệm Phật nên lúc bệnh tâm thần phát lên, cháu chỉ đọc Giảng Kệ, niệm Phật vậy thôi! thế là nghiệp khổ đã bớt nhiều đấy
.

Nếu hằng ngày cháu hung dữ, nhậu quậy, đánh lộn, gây gổ thì hôm "lên cơn" cháu sẽ quậy phá, đập đổ tan hoang nhà cửa, đánh vợ, chửi con, mắn nhiếc chòm xóm... Bây giờ tỉnh lại chỉ còn cả một cảnh đổ nát tan tành chứ đâu được yên lành như vầy. Được yên lành là nhờ tu hiền nên bớt nghiệp khổ đó cháu!

Nó tuy mới tỉnh cũng nhận được, gục gật đầu nói:

_"Bác nói có lý!"
LanHuynh
#436 Posted : Wednesday, May 23, 2007 2:08:48 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

CBKU tt

LÀM SAO KHỎI LẪN

Năm với tháng qua dần. Cái già nua bệnh tật kéo đế hành hạ con người! mang lấy xác thân, cơ thể và múi não bị lão hóa. Trí nhớ bị xói mòn, suy tư, nói làm lẫn lộn ngu ngây!

Làm sao khỏi lẫn?

Đó là vấn đề bức xúc cho khoa học hiện đại:

Sức lên trời xuống biển có thừa, nhưng thiếu sức ngăn ngừa bệnh lão! (TS)


Các tôn giáo có làm gì hơn để giúp con người thóat khỏi già, bệnh, chết?


Định luật thiên nhiên, Thành, Họai phải như thế, nhưng trước khi nghiệp quả chưa muồi, với thời gian còn đó, ta có thể an định tinh thần chuyên tâm hướng thiện để giải bớt nỗi bi đát của kiếp người.


Chuyện "làm sao khỏi lẫn" dưới đây hun đúc tin thần ta vươn lên để đổi thay phần nào số phận không may.

Có cháu hỏi:

_"Con thấy mấy người già thường hay lẫn quá ! Vậy làm sao khỏi bị lẫn hở Bác?

Bác đáp:

_ "Muốn khỏi lẫn hãy rán tu ngay khi còn sáng suốt"

_ Rán tu nhưng cũng bị lẫn rồi làm sao?

[purple]_ Chuyên lo tu hiền, làm lành niệm Phật dù có lẫn cũng chẳng sao!


Bác thuật lại chú em bị "mad" kể trên cho cháu nó nghe và nói thêm. "Có ông Đại úy bị thằng lính say rượu chửi! ông ta đánh nó. Nhiều người can: "Nó say quá biết gì, ông đánh nó tội nghiệp. " Ông đáp:-

"Nó muốn chửi tôi lâu lắm rồi, có điều không dám nói ra. nay mượn hơi rượu mới chửi ra đó, chớ phải mới chửi đây đâu! Say sau không chửi dòng họ nó mà chửi tôi!"


Mình không ưa lối đánh đập người như vậy, nhưng xét kỹ thì ông ta nói cũng có lý.

Nghe người ta nói mấy ông già, bà cả hay lẫn quá! Một ông bạn khác nói:

_Không phải già mới lẫn đâu, họ lẫn hồi còn trẻ kìa!"


Ý kiến trên rất đúng. Khi lớn tuổi, các múi não bị lão hóa, lý trí không còn suy xét phải trái người chỉ hành động theo tập quán, theo thói quen hằng ngày thôi. Có người lẫn, suốt ngày cứ cúng lạy hòai gặp ăn xin có bao nhiêu tiền móc cho hết. Hoặc có người tối ngày cứ chửi hết đầu trên đế xóm dưới. Người thì gặp đồ đạc của ai cũng lấy về nhà, còn mắng người ta ăn cắp của mình nữa v.v...

Thế nên ta hãy rán tu hiền ngay từ bây giờ, để ngày kia dù có bị nghiệp chẳng lành lẫn lộn thì nhờ tập quán tốt, có lẫn chắc cũng dễ thương, không đến nỗi làm phiền gia dình và chòm xóm.floating[
Việt Dương Nhân
#437 Posted : Thursday, May 24, 2007 12:19:15 AM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

quote:
Thế nên ta hãy rán tu hiền ngay từ bây giờ, để ngày kia dù có bị nghiệp chẳng lành lẫn lộn thì nhờ tập quán tốt, có lẫn chắc cũng dễ thương, không đến nỗi làm phiền gia dình và chòm xóm.

Khuyên Tu như vầy thật tuyệt !
RoseRose
LanHuynh
#438 Posted : Saturday, May 26, 2007 1:02:28 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

Mời chị Bảy và các anh chị vào đọc tiếp


CBKU TT


LanHuynh
#439 Posted : Saturday, May 26, 2007 1:29:59 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

CBKUTT

CŨNG MỘT MỬNG

"Ghét ưa đừng để dạ,
Duỗi cẳng nghỉ thanh nhàn."


Người đời gây ra lắm chuyện phiền hà rắc rối cũng vì lòng ưa ghét xói mòn đi hạnh phúc vốn đã ít ỏi của mình. Thế nên mấy khi mà được nhàn an.

Trong cửa đạo, người tu cũng mắc phải cái ghét ưa ấy làm ngăn ngại không cho ta nhận được lẽ phải, tìm được an vui.


"Lánh rồi cái ghét cái ưa
Gặp ông đại giác thượng thừa tối cao."(TS)


Trên đường về chân thiện mỹ con người cần buông bỏ cái ghét ưa để được thong dong tự tại.
ngược lại ắt không khỏi buồn than "sao tu hòai không thấy tiến"

Câu chuyện "CŨNG MỘT MỬNG" dưới đây rất đơn sơ nhưng biểu lộ cái chướng ngại của lòng ưa ghét ấy!

Người bạn Bác Hai khoe con của ông:


_ Thằng nhỏ tôi hồi còn đi học, quần áo chưa ủi thẳng nếp, nó không chịu mặc. Bây giờ nó phát tâm tu thì, ngược lại đồ tốt tươm tất, nó lại không chịu mặc. Nó chỉ ăn mặc xoàng xĩnh và đi làm công quả theo các cơ sở từ thiện vậy thôi.

Sau Bác kể lại cho các bạn khác nghe chuyện trên và kết luận:


_" Như vậy thì CŨNG MỘT MỬNG chứ có gì".

Chưa tu đồ xấu chê không mặc. Tu rồi đồ tốt kỵ không mặc thì cũng một thứ ưa ghét thôi.
LanHuynh
#440 Posted : Tuesday, May 29, 2007 2:01:19 PM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

CBKU tt

CÓ TIN CHẮC KIẾP NẦY SIÊU THOÁT

Có chàng tu sĩ, ít nói, ngày đêm nôn nã tu hành, mong mau đắc quả. Bỗng một hôm chàng ta rêu rao là mình đã thành đạo. Y đi khắp sớm làng giảng giải đạo lý "um sùm bát nhã", khuyên mọi người tu theo y sẽ kết quả nhanh chóng:

_Tu cái rụp.

_Thành Phật cái rụp.

_ Độ đời cái rụp.


Cũng may vài tháng sau y tỉnh trí lại.

Việc tu hành cần phải:

"Kiên tâm mới thấy cơ trời,
Đừng gieo nửa buổi chiều thời muốn ăn"


Đường tu bất luận mau lâu, phải đạt đến công viên quả mãn, phước huệ tròn đầy mới mong siêu thóat. Nếu ta quá nôn nóng, rồi thời gian lần lượt trôi qua, mãi không thấy gì tức niềm tin bị chao đảo, dẫn đến bán đồ nhi phế uổng công. Hoặc quá bôn chôn e rồi phải "thành cái rụp" như chàng tu sĩ trên thì quả là tai hại.

Lời giải đáp câu hỏ:i

:"Có tin chắc kiếp nầy siêu thóat không? bị lệ thuộc vào yếu tố thời gian.

Và câu chuyện như sau:

Một hôm, đến thăm người em bạn, trò chuyện giây lâu, bạn Bác hỏi:

_ Anh tu mà có tin chắc kiếp nầy siêu thóat không?

Bác đáp:

-"Tôi tin tôi không nổi rồi, vì thấy mình tu lôi thôi quá! Có điều dám quả quyết là không bao giờ lui sụt, bỏ tu. Chẳng những kiếp nầy mà dù trải muôn kiếp nữa cũng vẫn tu. Bởi tu là hạnh phúc, tu là làm đẹp cuộc đời, cho nên không bao giờ thối chuyển. Còn tin kiếp nầy siêu thóat hay không là điều tôi không mấy quan tâm đến".
Users browsing this topic
Guest (38)
30 Pages«<2021222324>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.