Nhân dịp viết về bài
Bữa Cơm ngon tuyệt nói về ăn chay.
LH mới nhớ có đi dự một buổi party ở nhà người bạn, trên bàn bày biện những thức ăn thật ngon lành, nhưng không phải là món ăn chay. Có một gd người bạn đến hơi muộn, dẫn một cháu gái khoảng 12 tuổi, cháu đi quanh nhà nhìn vào bàn tiệc, không ngồi vào bàn ăn mà đi ra bếp chơi, hình như có vài cô, chú bé trạc tuổi cô bé, thĩnh thoãng chạy đi, chạy lại, lấy vài món trái cây ăn, tôi ngạc nhiên hỏi sao không cho cháu những món khác như thịt bò, canh chua, hoặc gõi... v..v.. Mẹ cháu bảo, cháu không ăn đâu, bởi vì cháu thích ăn chay, tôi ngạc nhiên hỏi tiếp tại sao?. Mẹ cháu kể, có một hôm cháu về nói với Mẹ, "Mẹ con sẽ không ăn thịt các con vật nữa đâu"
, Mẹ hỏi tại sao? Cháu trả lời “Con thấy thương chúng nó quá” vì chúng nó cũng biết đau
, "mình ăn nó tội quá". Mẹ cháu tưởng lúc đó cháu nói vậy thôi, nên dọn cho cháu món thịt bò xào thật ngon, cháu ngồi vào bàn tuy thật là đói bụng, cháu cầm đũa lên gắp một miến thịt bò bỏ vào miệng, nhưng cháu sực nhớ điều gì, bèn nhã ra không ăn nữa, tuy cháu rất thích ăn vì bụng đang rất đói. Cháu bèn đẫy dĩa thịt ra xa ,cho khỏi nhìn thấy, sợ nhìn thấy, vẫn cãm thấy muốn ăn. Rồi thì cháu đi lấy một tờ giấy che lại, đậy lên dĩa thịt bò để không thấy mà thèm ăn nữa. Từ đó về sau, cháu ăn chay luôn và không thèm ăn mặn nữa, và cô chị lớn hơn cháu 2-3 tuổi cũng cùng ăn chay luôn. Hiện nay, Cháu ăn chay được 2 năm rồi. Tôi thấy bé nầy có tính cương quyết thật là cảm phục.