Qua những ngày mưa dầm dề, rốt cuộc rồi cũng có nàng nắng đến vùng vịnh này, theo thời tiết thì chỉ được bốn ngày thôi thứ sáu và thứ bảy thì mưa trở lại thăm viếng vùng thung lũng này nữa, nhưng dù sao trời đẹp như thế này, thì mình cứ hưởng và thưởng thức cho trọn vẹn, chứ tội gì mà, cứ mãi lo trời mưa hay trời nắng!
Sáng sớm hôm nay vừa thức dậy tôi cảm thấy thật là sung sướng, hạnh phúc tràn đày vì ngòai trời thời tiết đẹp quá, không khí trong veo, trong vắt, cây lá đua nhau mà đâm chồi, hoa chen nhau mà trổ, cỏ trong vườn nhà tôi mọc cao bằng nửa người, tôi nhìn ngọn đồi bên hong nhà cạnh một cụm đồi, cỏ mọc mịn màng và xanh ngát, chỉ còn thiếu một đàn bò gặm cỏ như hằng năm, chắc vì trời vẫn còn mưa và lạnh mấy ngày đã qua. Xa kia giòng sông nằm bên cạnh dãy núi nối dài thật là thơ mộng cùng reo vui.
Lái xe đi làm trên đường nhìn ngọn núi Mt. Diablo sừng sững, hùng dũng, trổ một màu xanh đậm như ngọc thạch, nằm ngạo nghễ bên đường, tôi ước con đường này mãi dài thêm ra, để được tận hưởng nét đẹp thiên nhiên, mà mỗi ngày một vẽ. Đang suy nghĩ mênh mang, đến nơi rồi mà không hay, thông thường thay vì đậu xe ở chổ thường đậu hằng ngày, nhưng trong ý nghĩ chợt thóang qua lại thôi, vì phía bên này có bóng mát nhiều hơn, vì hôm nay mới chỉ có mười giờ sáng mà đã thấy nóng rờn lên rồi.
Khi xuống xe vì thấy không khí, cây, cỏ chung quanh sao mà dễ thương đến thế, vì mọi ngày từ tháng mười đến nay mưa cứ mưa, mãi miết đến nay, tuy có nắng chăng nửa , cũng là nửa ngày, rồi mưa, hoặc là một vài ngày nắng là cùng, tôi không có dịp ra ngòai trời để hít thở không khí trong lành như thế này.
Tôi bèn đi dạo quanh nhìn lên trời, rồi nhìn xuống đất, chợt thấy gần cái bánh xe chỗ xe của mình đang đậu, hình như là một cây đinh dài gần nửa tấc mà đã rỉ sét, mon men nhìn kỹ hơn , thì ôi thôi đinh ơi là đinh, nhiều quá là đinh, đinh cỡ bự không hà, đi vòng quanh xe lượm gần mười mấy cây đinh nữa, thấy mà khiếp đảm, định bụng chắc là mấy cái bánh xe của mình sẽ buồn tình mà xiều và xẹp lép hết cho coi, cũng bởi vì, tội mấy cọng đinh này, không biết ai mà quái ác như vậy cà!
nhưng tôi biết là họ không cố tình, vì thường ngày tôi không đậu xe ở đây.
Một hồi lâu tôi nhìn và xem xét lại cả bốn bánh xe, thì thấy hình như nó vẫn không hề gì, hơi mừng, nhưng chưa dám đoan chắc là không hề gì, cũng chờ xem chút nữa có ra sao là biết liền, đến giờ thì phải đi làm việc. Vài tiếng sau, trở lại thì may quá, nó vẫn còn y nguyên , thật là số mình còn hên. Không thôi thì sẽ thật là phiền…….
Đến giờ ăn trưa có một người bạn, tình cờ đến rủ đi ăn trưa và đãi cho một chầu thật là ngon. Chuyện trò hàn quyên tâm sự, hết chuyện quá khứ, rồi đến chuyện tương lai…… thật là vui….xong rồi cũng còn giờ, nên định bụng đi nhà bank để chỉinh lại giấy tờ, vì cái credit card bị trễ, nên nhà bank bắt đóng 50 đồng tiền phạt, mà chỉ trễ có hai ngày, tôi vẫn còn ấm ức, nên đến để khiếu nại, trước kia đã đến một lần, nhưng cô nhân viên bảo là không thể làm gì được, vì cô không có thẩm quyền. vì hể trễ một ngày cũng gọi là trễ.
Lần nầy tôi đến và yêu cầu được gặp, người có ngạch cao hơn, đến nơi, tôi được tiếp đãi rất ân cần và niềm nở và xếp nầy bảo "không sao, tôi sẽ gở rối cho cô", tôi mừng lắm vì chỉ đi cầu may mà thôi, thật là số tôi hôm nay thật là hên. Chưa hết, xếp hỏi tổi làm nghề gì và khi nói ra thì ông rất vui và gọi vài nhân viên đến giới thiệu với tôi và hứa là sẽ ủng hộ và giúp đở thêm nữa, nhất là phần marketing….cho bus. như vậy thật là tuyệt rồi, còn gì phải đòi hỏi thêm nữa. Đúng là trời hôm nay thật là đẹp.
Tôi trở lại làm việc mà trong lòng thấy nhẹ nhàng thư thái. Lúc lái xe trên đường về, đi qua công viên, xe đậu hai bên đường, tôi nhìn thấy có một chiếc xe muốn de lui, để đi ra , thay vì tôi chạy vượt qua, nhưng tôi ngừng xe lại, để nhường cho xe họ đi trước, nhưng nào ngờ xe trước mới vừa de lui, thì tôi nghe hai tiếng , bánh xe sau của xe trước nổ thật lớn… bịch…..bịch…. Zxit….làm tôi giật cả mình, ban đầu tôi tưởng là xe kiểu mới, có độ co dãn bánh xe của giới trẻ, nào ngờ khi trờ xe tới gần hơn, thì không biết vì lý do gì mà xe đằng trước bị nổ lốp và xẹp ngay trước mặt của tôi.
Nghĩ cũng thật là lạ……không biết có phải số mình hôm nay hên hay không? nếu tôi không nhường cho chiếc xe đó đi trước, thì không biết xe tôi có bị nổ lốp hay không vậy cà.
?