Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
Cuộc Đời & Con Người - Tình Yêu & Nghệ Thuật (ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo)
như cánh vạc bay - Lan Hạc Trắng (Habenaria radiata) Sagisou
Thật là tuyệt vời !!
Ai đó gửi cho một ai đó ... và rồi có người gửi cho chị TH. Chị TH bao giờ cũng gửi cho HP, nếu như đó là về nghệ thuật hay những chuyện lạ mà hay ho.
Và rồi đến lượt mình, HP luôn tìm cách post vào mấy diễn đàn cõi ảo để chia sẻ cùng em út và bạn bè, đôi khi cũng gửi cho hai đứa nhỏ nhà HP.
Thế giới ngày nay với Net, con người nhìn thấy con người và rất nhiều sự kiện nơi thế giới loài người xảy ra trong vài phút chỉ mới vừa trước đó, dù có khi cách nhau cả nửa vòng trái đất.
Tất cả những gì thuộc về thế giới hữu hạn, con người đều có thể nhìn vào như trên một trang giấy khổ rộng. Và, vấn đề còn lại là hoàn toàn tùy thuộc vào người ta thích đọc hay không thích đọc những dòng đời in trên đó.
Cuộc đời người này luôn phản chiếu trở lại cuộc đời một người khác, ở những góc độ khác nhau. Thế nên, khi người ta thật sự muốn đi tìm kiếm mình nơi cõi nhân gian sẽ không có gì quá khó khăn. ...
Paris, 31 - 7 - 2010
0000000
Hai con thuyền - Hai con người
Hai con thuyền khác nhau trên cùng một đại dương có thể đưa hai con người đến cùng một bến, nếu họ đi đúng hướng. Nhưng sẽ kẻ trước người sau.
Hai con người trên cùng một con thuyền, sẽ đi tới đích nhanh hơn, nếu biết cùng nhìn về một hướng. Nhưng khi không biết nhìn cùng một hướng sẽ làm con thuyền chạy quẩn quanh và rồi sẽ chìm nghỉm giữa biển đời trong thân xác rã rời, hồn linh mệt mỏi.
Tình yêu ví như con thuyền, Cuộc đời là biển cả, Ta là Người trong ý niệm nhân sinh
Paris, 3 Aout 2010
0000000
...ngàn Sóng...
như cánh Bướm nhẹ nhàng trên Hoa mộng
như dịu hiền Trời chạm Đất .................................khoảng cùng không
như tiếng gọi hồn Thơ trên ngàn Sóng
như một lần Mây đợi Gió cuối dòng sông
Paris, 6 Aout 2010
0000000
Cơn Mưa Cuối Trang Đời
Đêm qua MT ngủ không được - mãi gần sáng mới thiếp đi...
Có lẽ tại MT nghe lại bài "Cơn Mưa Cuối Trang Đời" - như MT có nói với NT - thường thì bài thơ hay bài nhạc nào đó khi MT viết trong một mạch suy tư .. như con sóng bất chợt vút lên. Nhưng có khi là rất lâu sau này MT mới trở về vùng vẫy nơi ý tưởng - ngôn từ hay vần điệu.
Mỗi người đi vào thế giới nghệ thuật mỗi cách và sau đó càng khác hơn khi người ta sống với những gì thuộc về nghệ thuật.
Cơn Mưa Cuối Trang Đời
Mưa rơi cho ngày trôi Giăng kín chữ Chia Ly Mưa ơi sao vội chi Cho úa nát mắt môi
Mưa rơi đong đầy vơi Thoáng nhớ bỗng chao đưa Tôi đưa em bàn tay Trong không trắng vu vơ
Mưa rơi ướt lòng nhau Xa xót phút đi xa Mưa rơi theo hạt mau Vương đẫm vết thương đau
Mưa rơi trong hồn tôi Em đâu biết mưa rơi Mưa bao tháng ngày qua Cho quen nét dỗi hờn
Mưa rơi trong bàn tay Tôi hứng chút mưa bay Như sương qua màn đêm Dâng hiến lúc mê say
Mưa rơi tôi tặng em Cho vơi nỗi đắng cay Mưa rơi tôi tặng tôi Cơn mưa cuối trang đời!?
Paris, 13-4-2008 ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
0000000
Giấc Mơ là Cuộc Sống
Đi trong mây mưa và rất nhẹ sương mù một buổi sáng cuối mùa đông 2008. Đi ra từ cõi hoang mơ, ưu tư về "ước mơ" và "sự sống"... Để tới với cõi đời mà chiêm nghiệm về hai điều "cuộc sống" và "giấc mơ"...!?
- "cuộc sống là một giấc mơ giấc mơ là cuộc sống... chọn cái nào?" _ K.H
- "Trong hai "giấc mơ" nêu ra đây, ít ra cũng chọn cái sau, nếu như không còn gì để chọn ..."
Đúng thế, nếu phải lựa chọn một cách nghĩ gì cho mình để sống giữa cuộc đời hôm nay, để còn được đi bên người, mà nên ý nghĩa cuộc đời, vẫn là một "giấc mơ" tôi muốn chọn và luôn nghĩ mình được quyền lựa chọn. Để nhắc nhớ tên người và cung hiến sự thương yêu.
Con người hay nhắc tới hai chữ "Tình Yêu" và luôn có xu hướng đặt vào đó những ý niệm lấy ra từ một quang cảnh đời sống cụ thể, những ý nghĩa cụ thể quanh cuộc sống của mình. Thêm vào những trả giá... Những giận hờn! Những ngại ngùng!! Những lụy phiền!!! Vô tình người ta đặt lên vai cuộc đời một gánh hành trang quá nặng, để chỉ làm lê lết đoạn đường tình buồn... Khiến những người tình mỏi mệt với bước đời truân chuyên...!?
Trong khi, thực thể Tình Yêu thuộc về nghĩa Yêu Thương... Một cõi không bao giờ có thể là vật chất, dù phải đặt ở giữa cõi đời toàn là vật chất. Thương Yêu đi ra từ cảm nhận của trái tim con người, khi chạm vào vết thương cuộc đời đang cần được xoa dịu. Tình Yêu là tiếng động làm rung lay những sợi tơ rất mỏng mảnh của tâm hồn.
Tâm trí con người là điều chỉ dẫn cho người ta đi về nơi nào mà bàn chân không thể đặt tới, nhưng vẫn có thể có mặt khi cần chạm mặt. Và, vì thế mà tồn tại trí tưởng.
Tấm lòng con người là cửa mở, đón đưa tiếng gõ của phách nhịp âm thanh phát ra từ những ngã đến, đi giữa những gọi mời cuộc sống. Và, vì thế mà cần có con tim.
Tâm tư là sợi dây nối giữa tấm lòng và tâm trí. Và, vì thế mà có một thực thể tâm hồn.
Linh Hồn vẫn là trên tất cả và tất cả. Bởi là chủ thể sinh ra và gìn giữ tất cả những điều trên... Mà làm lay động được tiếng thở của muôn loài giữa lòng vũ trụ bao la. Linh Hồn chính là điều làm ra Sự Sống.
Kristianinota_Hoàng, đầu tháng 3 năm 2009 ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
Ngọc Mai - diễn đọc trên nền nhạc Ngọc Thể - thực hiện U tube với tranh vẽ 2008 - 2010 http://www.youtube.com/watch?v=9oF-IgPAGgw
0000000
Ngược & Xuôi Dòng Thời Gian Để Tìm & Nhận Biết Dung Nhan Thật Nhất Của Một Người.
Rất đúng : quá khứ & hiện tại & tương lai là không thể tách rời khỏi nhau.
Quá Khứ là ngày hôm nay đã đi qua, hay chỉ vừa mới đi qua. Tương Lai là ngày mai, nhưng ngày mai cũng chỉ là ngày hôm nay rồi sẽ lại đi qua để nhập vào dòng quá khứ.
Vì thế, Hiện Tại nghiễm nhiên trở thành nơi điểm giữa của bàn cân Công Lý và Công Bình, để xác nhận giá trị nào là thật nhất cho những gì đã xảy ra nơi quá khứ và những gì sẽ được khởi diễn trong tương lai?
Chính lẽ ấy, mà khi người ta muốn đi tìm để mà nhận biết "Dung Nhan" ( hay cũng có thể gọi là "Chân Dung" ) thật nhất của Một Người thì bắt buộc người ta phải Ngược & Xuôi dòng Thời Gian. Nghĩa là phải nhiều lần đi ngược về quá khứ để tới được hiện tại, rồi lại phải đi xuôi từ hiện tại để trở về được với quá khứ. Để tìm kiếm những đường nét rời rạc từ các mẩu thời gian khác nhau mà ghép lên bức phác họa một "chân dung bỏ trống" đang làm người ta phải bận tâm suy nghĩ: "người này là ai ?" với chi chít & mù mịt là những "dấu hỏi"(?). Như thể một bài toán "ma trận" dài dặc và phức tạp nhất, vì đây không phải là "toán học" với những con số bất động? Mà là "toán đời" - "người đời" có lúc là thật mà có lúc lại là không thật? Nên những "con số cuộc đời" vì thế mà luôn tự biến đổi chính nó?
( Ngày nay, hầu hết trong các lãnh-vực, thật giả lẫn-lộn, khó nhận biết, khó phân-biệt. Giả tinh-vi đến như thật, để rồi cái thật cũng bị nghi là giả.
- Một số vật thật giả tâm-thường, bị con mắt nhà nghề, chuyên-môn, kinh-nghiệm nhận biết. Một số vật thật giả tinh-vi thì phải dùng khoa thử-nghiệm và trắc-nghiệm mới xác-định được.
- Về con người, thật giả lại càng khó nhận biết và rất khó phân biệt. Cùng một con người mà có khi thật, có khi giả. .Lúc nào con người thật? Là lúc con người biểu-hiện cái thật mình có. Lúc nào con người giả? Là lúc cái biểu-hiện của con người không nhất trí với cái thật của con người, trông vậy mà không phải vậy là con người giả )*.
Vậy thì, những nhà toán học dù có cao siêu mấy cũng không thể giải phép "toán đời". Ngoại trừ những người cũng đã phải đầm mình giữa Đời & Người, họ tự nguyện đi tìm một phương cách nào đó riêng họ cho phép toán này. Mà theo tôi, có lẽ là phụ thuộc vào khả năng tư duy về những điều nằm trong logic luôn hài hòa giữa con người & cuộc sống? Và, điều quan trọng nữa là khả năng về những nhận cảm và sự cảm thông giữa con người & con người? Và, điều quan trọng nhất là khả năng để giữ được sự thăng bằng giữa những mối tương quan con người & vũ trụ? Và, cũng phải đến một lúc nào đó, các chi tiết đã đầy lên dần và đủ để lấp vào các ô trống của những "dấu hỏi" (?), thì tự động "đáp số" của bài toán mới giải xong sẽ vừa khít với ô trống cuối cùng của bức họa "chân dung".
Và, sẽ có một tiếng nói được cất lên mà xác nhận "Dung Nhan" của một người tưởng là bị che khuất bởi bụi mờ nơi bóng dáng thời gian?!
Đúng vậy, người ta không thể nhận biết chân tướng thật của một người đang tồn tại hôm nay, nếu không tìm trong quá khứ : những điều gì đã là thật nhất của người nầy?
Và cũng thế, người ta không thể nhận biết chân tướng thật của người nầy trong quá khứ, nếu không tìm trong hiện tại : những điều gì đang là thật nhất của người nầy?
Và, những điều gì là thật nhất nơi người nầy, thì không gì xác nhận dễ dàng và chính xác hơn cả, là từ chính những gì thuộc về người nầy: ý nghĩ, lời nói và việc làm, xuyên suốt qua những "mốc điểm" quan trọng hơn cả của chuỗi thời gian Đến và Đi.
Những gì không nhất quán nơi giữa những lời nói, hay giữa lời nói với việc làm (nơi có những điểm tạo ra sự nghi ngờ), sẽ cho thấy đó là một người không chính trực, không ngay thẳng.
Con người chính trực và ngay thẳng được lời nói và việc làm luôn nhất quán của họ (điểm tạo nên niềm tin), xác nhận nhân cách và tính cách của họ là người ngay thẳng, chính trực.
Con người ta nơi cuộc đời, Được & Phải nhìn mình qua "chiếc gương" cuộc sống trước mặt nhân gian, tức là soi mình bởi chính mình và những người xung quanh. Nên "chiếc gương cuộc sống" ấy trong suốt được tới mức độ nào sẽ là yếu tố để thẩm định sự chính xác là thể ấy của hình ảnh soi qua đó.
Người ta soi qua "chiếc gương" này, không phải để nhìn thấy mình mà là để nhìn thấy tất cả những con người đã đi qua những khoảng không gian và thời gian của đời minh, suốt từ quá khứ tới hiện tại. Nhưng những người đi qua cuộc đời mình, khi soi qua "chiếc gương" này của mình, lại là để nhìn rõ họ. Tức là mượn cái gương của người khác để tự soi mình trong nhân gian. Chỉ có như vậy con người ta mới có khả năng tự sửa mình, chứ không làm việc sửa người khác.
Bởi vậy, cách duy nhất cho sự sửa mình là tự mình nhận biết những lỗi lầm của mình, nhờ vào sự nhận biết những gì là Tốt hay Xấu ở người khác.
Khi nào con người trải qua một sự "va chạm" rất rõ rệt nơi tâm trí, cùng một lúc với một sự "chuyển động" vô cùng vi tế của vũ trụ, để tạo ra một "chấn động" rất lớn, nơi nhận thức và hiểu biết của họ, đó chính là thời khắc duy nhất họ có thể thay đổi hoàn toàn mình thành một con người khác lạ trong chuỗi thời gian đến và đi nơi cuộc đời họ.
Còn nếu không, con người ta luôn có xu hướng thích sự dễ dãi, lười nghĩ suy, ưa hưởng thụ, thích được hơn người … nên những điều thuộc về thói quen này luôn trỗi dậy để cản trở sự đổi thay nào đó, nhất là những điều thuộc về sự tốt lành.
Bởi thế, rất khó cho con người ta nhìn nhận ở mức độ vượt lên sự bình thường đối với các tình trạng và thể trạng của thế giới xung quanh. Và, một điều chắc chắn rất lạ lùng, là họ nhìn những gì gần họ lại khó khăn nhất. Thế nên, sự nhìn ra xa cũng trở nên khó khăn hơn rất nhiều, và họ trở thành những người thiếu thực tế hơn là họ tưởng. Và vô tình, niềm tin của họ bị đặt sai chỗ.
Trong khi, niềm tin không phải được xây dựng qua một miền cát bỏng rát chân người, hay là đi qua một vùng đất & trời vô tưởng? Mà niềm tin là những gì đã được trải qua thử thách, để con người ta nhận cảm được những gì thật mềm mại, thật thiết tha và thật mát mẻ cho tâm hồn mình, cùng trái tim mình & trái tim đồng loại nơi cuộc sống thường ngày.
Con người ta không thể sống tốt đẹp và thiện lành, nếu thiếu niềm tin trong sáng.
Tôi đã chiêm nghiệm qua linh cảm, mà tin chắc chắn rằng : một người soi mình nơi "chiếc gương Đời" kia, nếu mỗi lẫn soi để được tự sửa mình một chút, thì dần dần họ sẽ thấy hiện ra trước mặt mình một hình ảnh rất xa xăm mà cũng rất gần, như thể chạm được bằng bàn tay trái của mình để thấy rõ về cảm giác Thương Yêu, đó chính là Đấng đã tạo nên hình hài của Sự Sống cõi trần gian.
Và khi đó, ta quay sang nhìn phía con đường với những bóng mây xám mù che phủ, vụt biến vào đêm đen quỷ thần satan đang vội vã lẩn trốn trước áng sáng rực rỡ của Sự Thật Tốt Lành.
Paris, 03 Nov 2008
* The Gifts Of the Spirit – m.s Phan Thanh Bình
0000000
Sự tái tạo của loài người...
Hoàng có một ngày lo việc nhà và bài vở net chút xíu - vừa check email trong VHP - thấy 1 thư rất dài of một người tự tha lỗi và xin lỗi tất cả thành viên diễn đàn liên mạng, vì 3 năm nay luôn có chuyện xích mích với nhiều người khác.
Từ lâu Hoàng thấy tất cả họ (những người hay gây chuyện xích mích thù hận) đều rất trẻ con - thiếu sự suy nghĩ. Học làm người không có khó, nhưng cần phải biết học gì. Và, điều quan trọng nhất nơi cuộc sống con người ta là học cho xong những bài học để làm người.
Bài học làm người thì không ai có thể học thay cho ai. Nhưng người ta có thể học cho mình bài học nhanh hay lâu, học dễ hơn hay học khó hơn - đều phụ thuộc vào ý muốn và khả năng chính nơi mình.
Có những bài học người khác đã phải trả giá mắc là để cho người biết cách học sẽ trả giá bớt đi rất nhiều.
Một bài học trả xong, không có nghĩa là bài học đó đã kết thúc.
Một bài học là một bài học và bài học nào cũng là cần thiết - bài học tốt để được tốt hơn, còn bài học xấu để mình tránh nó. Tránh được điều xấu cho mình cũng chính là giúp người khác bớt đi bài học xấu cần phải học.
Cuộc sống của mình chỉ được gọi là tốt thật sự khi xung quanh mình đều được tốt. Ví như một dòng sông sạch - nước sông phải sạch từ đầu nguồn tới cuối nguồn. Và biển khơi cũng cần phải là biển khơi sạch để thu nhận và làm tỏa ra những sóng nước sạch. Tới vòng quay trở lại - nước biển bốc hơi hay nước biển ở lại tự nhiên đều sạch. Và rồi, những ngọn nguồn sạch mới được tái tạo.
Sự tái tạo của loài người cần điều đơn giản như thế, và đã đến lúc cần phải như thế.
3 Nov 2010
0000000
Tri Kỷ - Tri Âm
Những điều được người tri kỷ - tri âm chia sẻ đều trở thành chuyện thông thường. Sự chia sẻ là để cho tất cả được tốt đẹp hơn - cuộc sống phía mỗi người và nếu có mối tâm tình nào cao hơn tình bạn thường thì nó sẽ được bảo vệ tốt hơn.
Chia sẻ là để mình được tốt hơn, chứ không phải để xấu đi. Hơn nữa, nơi một con người chỉ thích những điều tốt lành, đẹp đẽ, dễ thương - cho chính bản thân và tất cả mọi người xung quanh. Nên với ai đó là người họ đã chọn làm tri kỷ - tri âm thì ắt phải là những điều tốt nhất, đẹp nhất, dễ thương nhất. Một khi trao đổi là để tìm ra con đường đi tốt nhất, bởi: Có những con đường khi mình mới chớm đặt chân lên đó, chưa đi xa thì mình còn kịp quay trở lại. Nhưng có những con đường mình bước lên đó rồi là không còn đường trở lui, khi đã nhìn ra nguy hại. Duy nhất một con đường mình đi trên đó luôn được sung sướng hạnh phúc, dù phải nếm mật nằm gai chịu nhiều gian truân - đó là con đường dẫn đến Chân Thiện Mỹ, mà một điểm vàng son là Tình Yêu.
13 Nov 2010
0000000
tuyết trắng ngày thênh thang trong tĩnh lặng
góc of htmt quãng 5 giờ chiều ngày 08 - 12 - 2010
hôm nay tuyết lại rơi từ khoảng gần trưa càng về sau tuyết rơi càng nhiều, vì có gió .. gió làm những bông tuyết bay loạn xạ nhìn càng thêm ngoạn mục bước đi về trần gian của nàng-mùa-đông với trang phục trắng ngút ngàn tôi thích nhìn tuyết rơi, thích chạm tay vào tuyết, thích những câu chuyện hoang đường từ ngàn dặm xa xôi tuyết đem về kể lại cho tôi nghe những đứa trẻ thơ giữa một trời thơ mộng, những giấc mơ gần và cả những giấc mơ xa ở mãi xa xăm là mùa thu lá đổ, một chiều thu lác đác lá vàng rơi, nhặt chiếc lá rơi giữ hồn thu ở lại ta đếm tuổi cuộc đời, ai đếm bước chân ta tuyết trắng ngày thênh thang trong tĩnh lặng, đêm vội vàng hoang vắng tạ từ nhau một góc hồn đau, một góc hồn buồn, một góc hồn tan ra và hóa thân thành tuyết mỏng ta đến bên đời và khẽ gọi tên em nàng-thơ nàng-mùa-đông nàng-tiên cõi-mộng !!...!!
Paris, 08 Dec 2010
0000000
Một Tình Yêu
Tình Yêu nào cũng cần niềm vui, niềm sung sướng và những tốt lành. Không có hai con người hoàn toàn giống nhau nơi cuộc sống. Nhưng có hai con người luôn đi về phía có nhau và tìm nơi nhau những đồng cảm Tâm Hồn - đồng điệu con TIM. Và để càng ngày Ý Nghĩ và Ý Nghĩa cuộc đời họ là MỘT. Một thực thể đích thực là Tình Yêu. Một Tình Yêu trong ý nhị Cuộc Đời và trong ý nghĩa Ngôn Từ. Đó là những điều Hoàng đã nghĩ và đã nói và đã viết về MTY.
14 Dec 2010
0000000
Trang Trải HỒN Biển Sông
Mấy ngày nay trời Ba Lê không còn lạnh lắm mà dưng không tôi bị cảm lạnh. Rất mệt với chuyện cứ hắt s'trùm lia lịa và nước mắt nước mũi tranh giành nhau làm trôi chảy hộp mùi soa giấy.
Nhưng tôi hài lòng vì thấy rất nhiều người có cuộc sống đang vui tươi - làm nhạc, làm thơ, vẽ một trời mộng mị. Hãy cứ như thế, cuộc đời sẽ đưa bàn chân người về nơi người ước vọng.
Còn tôi bịnh rồi cũng sẽ khỏi thôi. Cứ nhìn những bé gái trong cái U-tube kia là TIM vốn đau càng được ĐAU hơn và thấy mình cần phải mạnh hơn, vững chắc hơn trên con đường mình đã lựa chọn.
Cuộc đời kẻ chính nhân là thế - lấy chông gai thay cho hoa hồng, lấy gió mưa thay cho nắng ấm, lấy Hồn mình trang trải biển cùng sông, chân đạp núi băng rừng có tứa máu thì tự tay mình băng bó lấy vết thương.
16 Dec 2010
0000000
bạn là ai??
Nếu con người ta chưa từng hiểu thế nào là tính Trung Thực và lòng Tự Trọng, thì người ta không thể nào cảm nhận được sự ghê tởm đến nhường nào khi phải đối mặt với những giả dối và tráo trở.
Hãy cảnh giác với sự Ác đang mon men đến gần bạn. Và hãy nhớ tất cả mọi điều giả dối là khởi đầu và nuôi dưỡng của sự Ác.
Hãy tránh xa những kẻ bất lương. Và hãy nhận biết tất cả mọi lời tráo trở là bằng chứng của tâm bất lương.
Đừng để bụi dơ trần gian bám vào đời sống bạn. Vì một khi nó bám vào bạn rồi thì rất khó mà tẩy gột khỏi những nhơ nhớp thế gian.
Những ngày này cả thế giới đang chú tâm về nước Nhật và âu lo và đau đớn và thương xót cho hàng vạn người chết, hàng vạn người mất tích, hàng trăm nghìn người phải chạy đi lánh nạn, hàng triệu người đang trong đợi chờ những giờ phút xấu xa được phỏng đoán .. bởi Động Đất và Sóng Thần và tai họa Hạt Nhân.
Hãy nhìn lại những gì bạn viết để biết hơn những gì bạn nghĩ? Hãy nghe lại những gì bạn nói để hiểu hơn dù chỉ một lần - bạn là ai??
Paris, 16 Mars 2011
0000000
Đêm trắng huyền hoặc
Tuyết làm đêm cuối cùng của mùa Thu giống như đêm trắng huyền hoặc...!!?? (góc of htmt_18 Dec 2010_photo sans flash)
Đêm hòa với màu trắng của tuyết, như hôm qua có lẽ xứng đáng được gọi là "đêm trắng huyền hoặc" trong ý nghĩ của Hoàng với riêng góc nhỏ đơn sơ nầy. Làm Hoàng cứ một lát lại phải rời cái laptop và đi đến bên cửa sổ để ngó ra phía vườn sau xem khung cảnh tuyết in vào màn đêm còn nét ngoạn mục thêm hay bớt...?? Thật thú vị, làm như không gian càng về khuya càng thêm phần hoang sơ hơn và màu trắng được ngấm đầy đủ hơn sự yên tĩnh và trở nên lãng mạn hơn. Vì thế đêm với tuyết trắng càng như muốn hút mắt kẻ lãng tử. Và càng nhìn vào đêm trắng huyền hoặc .. hồn càng nhẹ và dịu êm...
Paris, 19 Dec 2010
0000000
sự Tin Tưởng
- Đức Tin cũng như Tình Yêu là điều thuộc về riêng mỗi con người - ai có ra sao chỉ người đó cảm nhận đúng nhất, thật nhất.
- Niềm Tin : tùy thuộc ý nghĩ và suy nghĩ của từng con người nơi cuộc đời.
- Tình Thương Yêu : thuộc về chung tất cả mọi con người mà ai cũng phải có, nên có và cần có.
- Sự Tin Tưởng : tùy thuộc vào những điều ở trên rất nhiều và vì thế việc mỗi người đặt ra những điều kiện để có được sự Tin Tưởng đã thuộc về cuộc sống thường.
Một điều hiển nhiên - khi con người ta có được điều gì thật sự nơi mình thì mới có thể biểu lộ ra khi cần thiết.
30.06.2011 ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
PS. một đoạn trong thư VHP gửi lên diễn đàn liên mạng toàn cầu : "vẫn lại một chuyện xung quanh HSG"
0000000
hoàng hôn một ngày cuối Hạ, 2011
Ta lặng lẽ triền sông Em ồn ào con sóng Sóng trôi về cửa biển Sông ngậm ngùi chiều Đông
Paris, 29.8.2011
|