Giotdang,
Làm từ thiện mà không nghĩ tới hồi báo thì là đúng là bố thí ba la mật (không còn thấy có mình cho và kẻ nhận), nhưng trong kinh sách cũng có nói về các quả tương ưng với cái nhân tác tạo. Ví dụ, bạn ăn chay, thì cái quả là bạn thọ mạng lâu dài, ít bệnh tật. Bạn hay dâng hoa cúng Phật thì được nhan sắc xinh đẹp, bạn xây trường học, chia sẻ kiến thức, ấn tống kinh sách thì được quả sáng suốt thông minh,
có hai bằng đại học 
, bạn bố thí tiền bạc thì được cái quả giàu sang, v...v....Thành ra chỉ nói khơi khơi làm lành gặp lành là chưa rốt ráo các hiện tướng của nhân quả. Nếu bình thường ta không có khúc mắc gì thì làm từ thiện chung chung cũng ví như có tiền mua thuốc bổ về uống, nhưng nếu chân ta nổi ghẻ thì ta phải chữa trị chuyên biệt về ghẻ. Lúc đó thuốc bổ không chưa đủ, còn phải uống trụ sinh hay xức thuốc tím. Thì làm phước thiện mà hồi hướng công đức cũng tương tự như thế. Ta đang bị nghiệp ái tình hành thân họai thể thì phải phát tâm dùng công đức thương yêu để trị cái nghiệp đó. Dùng tâm lý học mà xét, ngay khi tâm bạn nhiếp lại để mong cầu cho bạn thóat khỏi nỗi đau đớn vì tình gây ra, thì bạn đang tận dụng cái sức vô biên "bất khả tư nghị" của bản thể để vươn lên. Nếu không, có khi ta buông tay, đầu hàng "số mạng", không còn ý chí hay nỗ lực nào để làm lại cuộc đời. Có kẻ vì thất tình mà buông mình trong trụy lạc hoặc trả thù làm khổ những kẻ đến sau, càng gây thêm nghiệp xấu.
Nếu bạn coi những lời này cũng như nước đổ lá môn thì cũng còn nhẹ, có khi người nói không đúng ý còn bị người nghe nhào tới bóp họng nữa là khác.
Và bạn cứ tự nhiên viết ra cảm xúc của bạn, có khi sau này đọc lại mới thấy sự tiến triển của tâm tư.
Chúc bạn được good grade trong kỳ final (vậy là bạn lấy thêm một bằng đại học nữa?

).