Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

39 Pages«<1718192021>»
Viết Cho Vui Với Đời
Ba Tê
#361 Posted : Friday, October 10, 2008 1:01:07 AM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
Chị SL,

Í da... chị kêu 3T đoán hả?
Lần trước đoán hụt nên lần này hổng dám đâu. Chứng tỏ cái bộ óc ở phần"phán đoán" của mình đã bị bóng đen che phủ mất rồi !Tongue

Tới bây giờ mình vẫn còn rất thích xách lồng đèn , không riêng gìTết Trung Thu mà cứ mỗi khi có trăng tròn ngày rằm. Ký ức xách lồng đèn để đi tìm "chú Cuội" vẫn còn lưu lại nơi mình. Ah , như vậy là mình còn..."ngây thơ".nhi? Hì hì , tìm hoài mà có thấy chú Cuội đâu , chỉ thấy mấy thằng...cuội không hà Dead
linhvang
#362 Posted : Friday, October 10, 2008 7:14:36 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi mèo mù

Chị ơi....em đoán thử nha, chị SL là người thứ nhì từ phía trái......áo dài, tóc bới.
RoseheartRose


LV đoán giống như chị mèo.
Sương Lam
#363 Posted : Wednesday, October 15, 2008 3:02:22 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
các bạn ơi,
Mấy hôm rày SL chạy "tóe khói" để viết bài tường thuật chuyến họp mặt THĐL vừa qua cho kịp due date nên phải "lặn" ở bên này.Tongue Xin lỗi quí vị nha.Shy Hy vọng ngày mai SL sẽ trở lại "dán bảng vàng" các vị tân khoa nha. Wink Còn thí sinh nào đi trể thì vô thi tài luôn đi. Welcome.
Chúc quí vị một ngày vui.
Sương Lam
#364 Posted : Friday, October 17, 2008 3:09:27 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Reng! Reng! Reng!
Đã đến giờ tuyên bố kết quả giải "Nhìn Hình Đoán Mò".Big Smile
Có tất cả 7 vị thí sinh đã nhìn ảnh của "Lục tào xá" QGHC năm 1966, thế mà cũng đoán ra được ai là người đẹp SL "Ngày xưa hoàng thị" (bản nhạc ruột của SL vì có người đã "anh theo SL về" để gửi bài hát "Nỗi lòng" vào trong cặp sách của SL).

SL chính là "người thứ nhì từ phía trái....áo dài, tóc bới" như Mèo Mù đã đoán đầu tiên, "có cái cầm hơi lẹm, mắt liếc lém lỉnh và cười rật xinh" như XV05 "đoán có logic đàng hoàng", và LV cũng đoán như Mèo Mù vậy đóBig Smile

Người đẹp thứ nhất đứng kế SL chính là hoa hậu khóa ĐS12 QGHC của SL.

1.- Như vậy có 3 người trúng thưởng hạng nhất kỳ này đó là Mèo Mù, XV05, và Linh Vang.RoseRoseRose
Phần thưởng là một giỏ trái cây ngon lành SL mới order đem dìa nè.



2.- Huệ và Bình Ngưyên đã "vờ" như không biết nên "đoán sai cho vui" cho cuộc vui thêm phần hào hứng mà thôi nên cũng được thưởng giải khuyến khích.Wink




3.- Chị Ba Tê và Tonka đứng xớ rớ bên ngoài xem thiên hạ đoán nên cũng được giải "cuời ké hùn" luôn.Big Smile



Chúc mọi người vui vẻ nha.Big Smile
Binh Nguyen
#365 Posted : Friday, October 17, 2008 10:17:04 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Bình xin một món trong giỏ giải nhất được không, chỉ một trái na thơm tho thôi! Big Smile

Kisses

BN.
Tonka
#366 Posted : Friday, October 17, 2008 11:09:02 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Chị 3T, chùm "doi" đỏ của mình chấm muối ớt là tuyệt cú mèo đó nha beerchug
Cám ơn chị SL cho phần thưởng quá hậu hĩ Wink
Sương Lam
#367 Posted : Tuesday, October 21, 2008 7:16:46 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Chào các bạn,

SL ngoài những giờ phút vui đùa với cô cháu nội Mya Ngọc Vy hằng ngày, cuối tuần SL được có giờ "free time" vì Mya về thăm ông bà ngoại hoặc có mẹ cha săn sóc. Thế là SL được tự do "dung dăng dung dẻ" đi chợ dạo phố, đi chùa lễ Phật hay đi làm công việc "chùa" với chàng.Big Smile

Một trong những việc làm "chùa" hiện nay của hai vợ chồng "không còn trẻ nữa" chúng tôi là hằng tháng đi phụ dạy các lớp computer miễn phí do cộng đồng Việt Nam Oregon tổ chức tại thư viện Midland gần nhà. Cooling
Chàng thì quay video, làm DVD các lớp học để phổ biến trên website của cộng đồng để các học viên vào đó ôn bài vỡ, nếu quên. Nàng thì đi làm "thợ vịn" hay "phụ giáo" giúp đở cho những người mới bắt đầu làm quen với "chú chuột"(mouse) computer. Thôi thì đôi ta cùng tìm vui tuổi già trong việc làm một chút gì lợi ích cho mình, cho người là được rồi.Smile

Xin mời các bạn đọc bài viết về các lớp vi tính này cho vui nhé. Mặc cho ai vui với danh lợi thị phi, tụi tui cứ vui với những gì hiện có trong tầm tay và khả năng của mình, thê' đủ rồi.Blush













Chương Trình Học Vi Tính Cho Mọi Người

do Cộng Dồng Việt Nam Oregon tổ chức

Sương Lam


Người viết xin mở dầu bài tâm tình hôm nay qua bốn câu thơ dưới đây:

Tình nhân ái dù không cùng ngôn ngữ
Vẫn gặp nhau qua xúc động con tim
Chúa, Phật trên cao đưa lối dẫn đường
Cho những kẻ đủ nhân duyên hội ngộ”

SL*


Ban chấp hành Cộng Đồng Việt Nam Oregon đã tạo ra mối nhân duyên tốt đẹp đầu tiên cho các sinh hoạt cộng đồng qua Chương Trình Học Vi Tính Cho Mọi Người Miễn Phí dành cho đồng hương Việt Nam với sự cộng tác chặt chẽ của ban chấp hành CĐVNOR, hệ thống thư viện Portland, Nhóm Nhân Ái, Hội Người Việt Cao Niên Oregon và một số bạn trẻ trong cộng đồng.

Lớp học đầu tiên với chủ đề Cách Dùng Email được khai giảng vào ngày Thứ Bảy 7-5-08 lúc 10 giờ sáng ở thư viện Midland tọa lạc tại 805 SE 122 Ave Portland, OR 97233.
Người điều hợp chương trình học vi tính này là thầy Đệ Trần, phó chủ tịch ngoại vụ CĐVNOR, người đã hướng dẫn lớp vi tính hằng tuần cho Hội Người Việt Cao Niên Oregon đã hơn 3 năm qua.

Niềm vui dâng tràn qua ánh mắt của những người ham học hỏi muốn nâng cao kiến thức về vi tính, qua nụ cười của những người dấn thân phục vụ cho tha nhân. Trời Portland thứ bảy hôm nay sao mà đẹp thế vì trong lòng mọi người đều nở hoa xinh đẹp như những chiếc pháo bông rực rỡ của ngày Lễ Độc Lập hôm qua.

Vừa quẹo xe vào bải đậu xe của thư viện, người viết đã nghe tiếng nói cười rộn rã của ban tổ chức và của các học viên đang đứng chờ giờ mở cửa thư viện.

Rồi cửa thư viện mở ra, mọi người vào trong phòng học, ai lo việc nấy. Ban tổ chức thì lo sắp xếp máy móc, hệ thống âm thanh. Học viên thì lo tìm chỗ ngồi, nôn nao chờ đợi.
Chị Thanh Tâm Nguyễn, thủ quỹ trong ban chấp hành, dịu dàng, nhẫn nại làm thủ tục ghi danh cho các học viên với sự trợ giúp của chị Sương Lam, một khuôn mặt thân quen trong các sinh hoạt văn nghệ, giáo dục, xã hội, cộng đồng ở Portland, Oregon.

Mỗi học viên được phát một tập tài liệu học tập đựng trong một bìa cứng có logo mới của Cộng Đồng Việt Nam Oregon rất đẹp: một vòng tròn màu xanh hy vọng với hàng chữ Cộng Đồng Viêt Nam Oregon- Vietnamese Communitry of Oregon bao quanh . Ở giữa là hình ảnh bản đồ Việt Nam màu vàng nằm giữa hai lá cờ Việt- Mỹ, tượng trưng cho người Việt Nam da vàng biết dung hòa hai nền văn hoá Mỹ-Việt. Nhìn logo mới này, chắc chắn Bạn sẽ xúc động vô cùng vì giản dị nhưng tràn đầy ý nghĩa.
Bên trong phòng học, một dãy bàn dài trưng bày các sách về vi tính, trà bánh, cà phê do cô Anne Trần, nhân viên thư viện Midland phụ trách. Hai mưoi máy vi tính đã được bật điện sẵn sàng cho học viên sử dụng. Trước mặt các học viên là một màn ảnh lớn trình chiếu các chi tiết bài học để các học viên trông thấy dễ dàng. Trên tường bên mặt là tấm bích chương với hàng chữ Chương Trình Học Vi Tính Miễn Phí Cho Mọi Người do họa sĩ Nhớ Nguyễn thực hiện, nét chữ sắc sảo, hình như đang cười chào đón các học viên.
Thật là đầy đủ! Thật là chu đáo!
Bông hồng đầu tiên này xin được tặng cho ban quản lý thư viện Midland, đặc biệt là cô Anne Trần, nhân viên thư viện và ban tổ chức lớp học vi tính này.

Lời chào mừng của ông Đoàn Kim Bảng, chủ tịch ban chấp hành CĐVNOR đã tạo niềm hứng khởi cho ban tổ chức và các học viên vì ai ai cũng muốn thấy lợi ích của những việc làm cụ thể phát xuất từ trái tim thương yêu nhân ái phục vụ cộng đồng hơn là những lời nói khoa trương bóng bẩy.
Hãy nhìn những người trẻ như Thầy Đệ Trần, thầy Thắng Nguyễn, cô Anne Trần, chị Thanh Tâm Nguyển, anh Tâm Trần, anh Chí Trần bên cạnh những người « không còn trẻ nữa » như chú Kim Bảng Đoàn, chú Thiện Bùi, bác Kiên Nguyển, bác Phú Nguyễn, bác Minh Trần, cô Sương Lam thuộc Hội NVCNOR đang hoạt động bên cạnh những học viên già trẻ hôm nay, Bạn sẽ thấy một sự yêu thương quí mến trao cho nhau giữa những người Việt chúng ta đẹp như thế nào nếu chúng ta cùng chung nhau làm những việc tốt đẹp cho nhau:

... Xin hãy cho, xin hãy vui đón nhận
Những quí yêu, những thương mến ngọt ngào,
Vì ngày mai, ai nào biết ra sao?
Thì hiện tại hãy yêu thương, vui sống!
SL*


Phần chào quốc kỳ và hát quốc ca Viẹt Nam không thể nào thiếu được trong các sinh hoạt cộng đồng Viêt Nam. Tất cả đều hướng về lá quốc kỳ Việt Nam màu vàng 3 sọc đỏ và cùng nhau hát bài quốc ca trầm hùng trước khi bắt tay chuyện trò thân mật và chụp hình kỷ niệm.

Anh Đệ Trần, người điều hợp chương trình vi tính, giới thiệu các nhân viên của chương trình học vi tính ngày hôm nay gồm các vị thuộc thư viện Midland( Anne Trần), Nhóm Nhấn Ái (Thắng Nguyễn, Anh Tuấn), Hội Nguời Việt Cao Niên (Bác Phú Nguyễn, Hội Trưởng, chú Minh Trần, phụ trách quay DVD), các bạn trẻ (Chí Trần) và ban chấp hànhCĐVNOR (Kim Bảng Đoàn, Thanh Tâm Nguyễn, Thanh Tâm Trần, Đệ Trần).

Người phụ trách giảng dạy hôm nay là thầy Thắng Nguyễn, thành viên của Nhóm Nhân Ái, một tổ chức gồm những người trẻ tuổi mang trái tim đầy nhiệt huyết phục vụ cho tha nhân. Nhóm Nhân Ái đã phụ trách hướng dẫn các lớp học vi tính hàng tuần và các buổi pinic hằng năm cho Hội NVCNOR trong hơn 3 năm qua. Một bông hồng xin tặng cho Nhóm Nhân Ái dễ thương.

Rất khiêm tốn, nhã nhặn, thầy Thắng Nguyễn không dám nhận là thầy đến đây để giảng dạy mà chỉ để chia sẻ những điều hiểu biết và kinh nghiệm sử dụng máy vi tính với những người ham học hỏi, mở mang kiến thức về các tiến bộ khoa học, kỷ thuật vi tính mà thôi.

Bài học hôm nay là Cách Sử Dụng Gmail, một phương tiên liên lạc thông tin nhanh chóng, hữu hiệu trong thời đại khoa học tân tiến ngày nay. Bài học gồm 11 trang đánh máy, được soạn thào bằng Việt Ngữ, trình bày giản dị, rõ ràng để các học viên đọc và hiểu dễ dàng.

Các học viên được hướng dẫn để lập một địa chỉ Gmail mới, cách sử dụng, chuyển gửi email và các vấn đề liên quan đến Gmail.

Sau giờ giải lao là giờ thực hành những điều vừa được giảng dạy trước đây. Các học viên bây giờ thực hành những gì đã nghe, đã thấy trên màn hình nho nhỏ của máy vi tính trước mặt của mình. Có những học viên lần đầu được cầm con chuột (mouse) của máy vi tính và tự tay điều khiển con chuột này. Có những học viên đã biết cách sử dụng Yahoo Mail, nay được học thêm về Gmail. Tất cả đều vui mừng vì được học hỏi thêm những điều mới lạ về vi tính.
Các thành viên trong ban chấp hành CĐVNOR và Hội NVVNOR đã hiểu biết về vi tính trước đây đi xung quanh để giúp đở các học viên mới. Những con mắt dán chặt vào màn ảnh máy vi tính, những bàn tay tụt rè đưa lên yêu cầu được hướng dẫn giúp đỡ, những tiếng reo cười vui vẻ khi thực hành đúng theo lời giảng dạy của các học viên đã tạo nên một hoạt cảnh rất là linh động,dễ thương cho buổi học đầu tiên này.

Lớp học kéo dài từ 10 giờ sáng đến 1 giờ trưa nhưng hình như vẫn không đủ thời giờ vì các học viên vẫn đang hăng hái mê say học hỏi và thực tập với những gì mình đang vừa mới học được.

Nhưng rồi cũng phải đến lúc chia tay và hẹn gặp lại vào ngày Thứ Bảy 16 tháng 8 để được tiếp tục học về cách viết email bỏ dấu tiếng Việt.
Các học viên đã tự nguyên đóng góp chia sẻ tiền in ấn các tài liệu học tập để ban tổ chức có đủ phương tiẹn tài chánh in ấn các tài liệu học tập cho các lớp học kế tiếp. Mỗi người một bàn tay đóng góp, một tấm lòng thương yêu chia sẻ để thực hiện những sinh hoạt ích lợi cho mình, cho người thì cũng xứng đáng được khen ngợi, phải không Bạn?
Cho nên bông hồng thứ ba xin được trao tặng cho toàn thể học viên tham dự lớp học đầu tiên do Cộng Đồng Viêt Nam Oregon tổ chức vì họ đã ý thức được quyền lợi và trách nhiệm của mình trong việc xây dựng một cộng đồng vững mạnh trong tình thương yêu, tương trợ lẫn nhau.

Chú Minh Trần, người « học trò già » cuả « thầy giáo trẻ » Đệ Trần trong các lớp học vi tính hằng tuần trước đây của Hội Người Việt Cao Niên Oregon đã quay video và thực hiện một DVD tóm lược các sinh hoạt và bài học hôm nay. DVD này sẽ được đưa vào website chính thức cùa CĐVNOR. Học viên ghi danh và tìm xem bài học xin vào website dưới đây sẽ được chính thức hoạt động trong thời gian sắp đến:

http://www.CongDongVietnamOregon.org


Bài viết hôm nay chỉ muốn nói lên cảm tình quí mến của người viết đối với những người đã ra công thực hiện những sinh hoạt ích lợi thực tiển cho cộng đồng và khen ngợi sự cầu tiến ham thích học hỏi các tiến bộ khoa học và tình tương thân tương trợ của các học viên tham dự. Theo cái nhìn của người viết, tất cả mọi người tham dự buổi học lớp vi tính hôm nay đã làm được một việc lành nho nhỏ trong ngày thứ bảy cuối tuần này.

Xin mượn bốn câu thơ dưới đây của Julia để làm kết luận cho bài tâm tình hôm nay:

« Việc tốt lành nho nhỏ
Lời yêu thương nhẹ nhàng
Làm trần gian tươi nở
Chẳng khác chi thiên đàng »


Xin chúc sức khoẻ đến toàn thể ban tổ chức và học viên Chương Trình Học Vi Tính Cho Mọi Người do Cộng Đồng Việt Nam Oregon thực hiện để chúng ta cùng nhau tiếp tục làm những việc lành nho nhỏ và tốt đẹp hơn nữa.

Sương Lam

(Nguồn:ORTB số 327 ngày 11-7-2008)


PS: SL* trích trong bài thơ Sông cho biển nhận của SL








xv05
#368 Posted : Tuesday, October 21, 2008 8:36:18 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Anh chị S.Lam Cooling quá!
Cám ơn món quà của chị nha Rose
Huệ
#369 Posted : Tuesday, October 21, 2008 11:24:05 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0



Chờ hoài không thấy Bình Nguyên lụm ổi mà chỉ nhón một trái na thơm tho thôi. Huệ cảm ơn chj Sương Lam tặng ổi xá lị, nhìn ngon mắt quá, cắn một miếng thì nó dòn và ngọt làm sao. floating

Anh chị chịu khó giúp cộng đồng, thật đáng quý. ApproveApprove

Tonka
#370 Posted : Tuesday, October 21, 2008 12:14:32 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Anh chị có sức khoẻ tốt, có thể dung dăng dung dẻ đi chơi ta bà và làm việc chung với nhau như vậy thì không có gì vui hơn nữa. floating
Binh Nguyen
#371 Posted : Wednesday, October 22, 2008 5:15:04 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ



Chờ hoài không thấy Bình Nguyên lụm ổi mà chỉ nhón một trái na thơm tho thôi. Huệ cảm ơn chj Sương Lam tặng ổi xá lị, nhìn ngon mắt quá, cắn một miếng thì nó dòn và ngọt làm sao. floating

Anh chị chịu khó giúp cộng đồng, thật đáng quý. ApproveApprove




Em nhường chị hết chùm ổi rồi, vì có mấy trái không đủ mình em ăn lấy làm gì? Nhưng đi xin trái na (Một Sát Na Hơi Thở), bảo đảm cũng không ai cho. Thi rớt còn đòi phần thưởng làm sao được, híc híc.

BN.
Sương Lam
#372 Posted : Tuesday, October 28, 2008 2:47:17 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Big SmileBig SmileBig SmileTongueTongueTongueBlushBlushBlushbeerchugbeerchugbeerchug

Những người vác ngà voi

Sương Lam



Nếu Ái Tình và Sự Nghiệp là mối quan tâm lớn của đa số con người trong cuộc trần ai này, thì cũng có một số không ít những người già, trẻ, lớn, bé, gái, trai có thiện chí bỏ thời giờ, tiền bạc, công sức đi làm những chuyện xã hội, xây dựng cộng đồng, đem niềm vui nụ cười, lợi ích tinh thần lẫn vật chất đến cho người khác mà không nhận được một "penny" nào thì những người đó được gọi là "Những người vác ngà voi". Họ có thể là những vị "chức sắc" trong ban tổ chức, và cũng có thể là những kẻ "vô danh tiểu tốt", không cần ai biết đến họ tên.

"Ai bảo vác ngà voi là khổ? Vác ngà voi sướng lắm chứ!" Sung sướng vì được thấy nụ cười vui vẻ của những người bạn thân mến, những ánh mắt trìu mến thương yêu của người được mình giúp đỡ, săn sóc, chở che, cứu trợ, và quan trọng nhất là "trái tim không ngủ yên" của mình đã nở được một nụ hoa thương yêu và thân ái! Nếu mỗi người trong chúng ta đều có tinh thần vác ngà voi như thế thì "chốn bụi hồng lao xao" này sẽ là "thiên đàng hạnh phúc" vì "hoa tình thương và nhân ái đã nở trên khắp nẻo đường nhân gian"!

Tuy nhiên, cuộc trần ai này là nơi "Chợt sinh ra thì đà khóc chóe. Đời có vui sao chẳng cười khì?!", cho nên trên bước đường vác ngà voi, đôi lúc chúng ta gặp phải những trường hợp "Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười" của những hiểu lầm, đố kỵ, bất mãn cá nhân. Một vài người đã dựa vào những sơ sót, những bất đồng ý kiến, cố tìm cách "vạch lá tìm sâu", để đả phá, để chỉ trích và tai hại nhất là "chụp mũ"! Đó chính là nỗi buồn lớn lao nhất của người vác ngà voi vì bao nhiêu nhiệt tâm, thiện chí của mình bị phủ nhận, chà đạp!

Nếu hiểu rằng "Đời trần thế phút vui mấy chốc. Cớ sao ta khổ mãi bởi ... ghét nhau!?", thì niềm vui nụ cười vẫn rất cần thiết cho đời sống chúng ta hơn là nỗi buồn tiếng khóc; vậy thì xin hãy đừng vì một chút hiểu lầm, tị hiềm đố kỵ hay bất mãn cá nhân mà làm nản lòng những người có nhiệt tâm thiện chí, tàn phá đi những ích lợi tình cảm, tinh thần đã được xây dựng từ lâu. Chúng ta cần chứng minh cho thế hệ tương lai của chúng ta hiểu rằng tình yêu thương vẫn cao quý hơn sự hận thù và niềm vui nụ cười vẫn làm cho đời sống có ý nghĩa đẹp đẽ hơn là nỗi buồn tiếng khóc.

Xin được mượn ý thơ sau đây để thay cho lời kết của bài phiếm luận này:

"Xin hãy sống như ngày mai sẽ chết ,
Khi sanh ra, ta khóc , mẹ cha cười,
Sống thế nào khi nhắm mắt buông xuôi!?
Ta cười nụ, người chung quanh khóc tiếc!?!"


Sương Lam

(trích Bản tin Thân Hữu Điện Lực Việt Nam Hải Ngoại)
Sương Lam
#373 Posted : Sunday, February 22, 2009 2:01:02 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Tôi về Việt Nam

Về Việt Nam để thăm gia đình và ăn Tết với những người thân của mình là một niềm vui của nhiều người, trong đó có tôi. Cháu gái tôi lấy chồng. Đó là một lý do đã khiến cho vợ chồng chúng tôi quyết định nhanh chóng hơn để chuẩn bị hành trang lên đường về Việt Nam.

Mỗi người có thể mang hai vali gửi đi theo hành lý ký gửi, mỗi vali nặng 50 pounds thay vì 70 pounds như trước đây và một xách tay độ 15 pounds mà thôi. Thế là chúng tôi phải cô’ gắng thu xếp hành trang cho đúng tiêu chuẩn mà hảng hàng không Eva đã ấn định, trong khi đó tôi cần phải đem nhiều thứ về Việt Nam cho đám cưới của cháu tôi, cho chuyến du lịch dài hai tháng của chúng tôi, quà cáp cho thân nhân, bạn bè... Hơn một tuần lễ sửa soạn vali, bỏ món này, thêm món khác, cân tới cân lui các vali, và cuối cùng 4 cái vali và 2 xách tay được di chuyển xuống garage để chờ ngày lên đường.

Vợ chồng cậu con trai và cô cháu nội yêu quí Mya của tôi đưa tôi ra phi trường Portland, Oregon trong cái giá lạnh của tháng 12. Tôi ôm cháu vào lòng trong tâm trạng buồn vui lẫn lộn: vui vì được gặp người thân ở Việt Nam, buồn vì phải xa cô cháu nội Mya của tôi ở Mỹ dù chỉ trong hai tháng. Tình cảm gia đình của một người sống hơn nữa đời người ở Việt Nam và hơn hai mươi năm trên đất Mỹ như tôi thật là phức tạp! Về Vìệt Nam là một mong ước luôn âm ỷ trong tâm trí tôi, tôi nôn nao chờ ngày lên đường về thăm thân nhân còn ở lại Việt Nam, nhưng tôi cũng nôn nao, đếm từng ngày mong đến ngày về lại Mỹ để được ôm hun cô cháu nội của tôi đang ở Mỹ. Như vậy chữ Về kia phải được định nghĩa như thế nào cho đúng nghĩa đối với tôi trong hiện tại?

Rồi tôi cũng về đến Việt Nam theo đúng lịch trình ấn định. Ra đón tôi ở phi trường Tân Sơn Nhất là các bà chị, các cô em, các cháu của tôi. Niềm vui gặp lại những người thân ở Việt nam khiến tôi quên đi những phút giây mệt nhọc ngồi trên máy bay.
Phải nói là phi truờng Tân Sơn Nhất bây giờ đã được tân trang theo đúng tiêu chuẩn của những phi trường quốc tế mà tôi đã có dịp đi qua. Tuy nhiên tôi vẫn mang một tâm trạng không được thoải mái lắm khi đến và đi ở phi trường này. Tôi đã đi du lịch khá nhiều nơi trên thê’ giới. Tôi không có tâm trạng hoang mang, lo ngại như mỗi lần tôi về Việt Nam. Tại sao thế nhỉ ?!?

Nhận xét đầu tiên của tôi là Saigon bây giờ đông đảo, ồn ào quá so với những lần về trước của tôi. Số lượng xe hơi, xe gắn máy và số người hình như tăng lên nhiều hơn. Xe và người chen nhau từng tấc đất để được đi trước, đi nhanh hơn. Tiếng kèn xe gắn máy kêu inh ỏi, bụi từ những lô cốt làm đường văng lên tứ tung trong cái nắng chói chang khác hẵn sự yên tịnh, mát mẻ, sạch sẽ ở Portland, nơi tôi đã sống hơn hai chục năm qua. Tôi cảm thấy nhức đầu. Người ta nói "ở đâu quen đó” thật là đúng với tâm trạng của tôi bây giờ. Nhưng khi nhìn những khuôn mặt bình thản, chịu đựng của những thân nhân đi đón chúng tôi hôm nay, tôi thấy cảm thương họ hết sức, nên tôi không dám bày tỏ ý kiến của mình.

Về đến nhà cô em tôi, nơi mà tôi sẽ ở trong thời gian lưu trú ở Việt Nam, tôi thấy khoẻ hơn vì nhà cửa sạch sẻ, cao rộng, thoáng mát. Cha mẹ tôi có bốn người con, ba người định cư ở Mỹ và cô em thứ hai của tôi ở lại phụng dưỡng cha mẹ già. Trước đây chúng tôi có ý định bảo lảnh cha mẹ và gia đình cô em này sang Mỹ, nhưng cha mẹ tôi không chịu đi nên cô em này phải ở lại để chăm sóc cha mẹ tôi. Phải nói cô em này là người có hiếu và giỏi dắn, đảm đang nhất trong gia đình chúng tôi. Cô em tôi đã hy sinh, chịu đựng và phấn đấu hết sức trong mọi hoàn cảnh để có được sự thành công trên đường sự nghiệp như hiện tại. Chúng tôi phải khâm phục và cám ơn cô đã thay chúng tôi săn sóc cha mẹ chúng tôi và ngày nay chúng tôi thật hảnh diện và sung sướng được sinh ra trong một gia đình hữu phúc như thế!

Cô em thứ nhất của tôi là một du học sinh thời chế độ cũ, sang Mỹ từ năm 1973 học về ngành điều dưỡng. Sau khi mất nước, cô em này phải tự lực cánh sinh vì không còn học bổng nữa nên phải chuyển sang học ngành giáo dục, vừa đi học vừa đi làm để giúp đỡ cha mẹ và gia đình. Cô em này là một trong những giáo sư đầu tiên trong chương trình ESL của hệ thống giáo dục ở Portland, Oregon. Cô đã bảo lảnh gia đình chúng tôi và cậu em trai của tôi đến Mỹ khi chúng tôi vượt biên năm 1981.
Bây giờ cô đã xuất gia và lo phụng sự Phật pháp. Cha mẹ chúng tôi đã qui tiên nhưng chắc chắn Người sẽ hài lòng thấy các con của Người đã sống cuộc đời lương thiện, đạo đức như Người đã dạy dỗ chúng tôi dù chúng tôi không thuộc gia đình danh gia vọng tộc, thượng lưu sang trọng.

Gia đình SL khi SL 16 tuổi



Ba SL và SL khi SL về VN TẾT 1999



Các chị em SL trong đám cưới Thùy Nhân




SL trong đám cưới TN



Gia đình Mya đưa SL về VN




Mya đưa ông bà nội về VN



Mya và ông bà nội ở phi trường Portland

[/center]





Huệ
#374 Posted : Monday, February 23, 2009 1:43:33 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0


Những tấm hình xưa giờ thấy quý quá, chị Sương Lam.
Hai bên đều là về hết chị ơi, mình đã có hai quê hương rồi.
Mya có ông bà nội về lại, chắc mẻm là tha hồ nhỏng nhẽo.
Huệ chờ nghe chị kể tiếp. Cảm ơn chị. Rose Rose Rose
Sương Lam
#375 Posted : Monday, February 23, 2009 6:44:30 AM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Huệ ơi,
Cám ơn Huệ đã vào đây nghe SL tâm tình.
Đúng rồi! Huệ ạ ! Chúng ta có hai quê hương để mà đi và về và đối với SL bây giờ Đi và Về cùng một nghĩa như nhau.Blush

SL chỉ nói lên những cảm nghĩ chân thành của mình. Ai hiểu và cảm thông với mình thì SL cám ơn người đó, còn ai không cùng một tâm cảm như mình thì cũng đành phải chịu mà thôi.

Thú thật đi đâu cũng không bằng được trở về ngôi nhà mình đang ở, được nằm trên chiếc giường quen thuộc đầy hơi ấm của mình và của người mình thương, Huệ ạ!Blush
Khỏi phải nói Mya bây giờ đeo dính bà nội.Big Smile Con nít mà, ai gần ủi và thương yêu chúng thì chúng yêu thương, quấn quít bên người đó là chuyện dĩ nhiên rồi.Big Smile Mya hiện giờ là niềm vui, là cục ngọc, cục vàng của SL đó.Blush
Trước đây PC có hỏi có phải người già thương cháu nhiều hơn thương con không? SL phải thành thật trả lời rằng: vợ chồng SL mỗi ngày chịu khó cơm ghe bè bạn đến nhà Vương-Ngọc cũng tại vì muốn chăm sóc Mya thương Mya nhiều hơn là lo lắng cho vợ chồng Vương-Ngọc. Khi nào Huệ có cháu ngoại hay cháu nội rồi sẽ thông cảm với SL.Blush

SL rất trân quí những bức hình cũ. Về VN lần này, SL tìm được nhiều hình ảnh ngày xưa. Với SL thật là rất quí vì qua hình ảnh này những kỷ niệm, những ân tình xưa cũ được sống lại.

SL sẽ từ từ tâm tình cùng Huệ và các bạn những gì SL còn nhớ được. Tongue SL thường định nghĩa chữ Nhớ như sau: "Nhớ là những gì còn lại sau khi Quên".Big SmileTongue Để xem bộ nhớ của SL còn work tốt không?Big SmileQuestion
Sương Lam
#376 Posted : Monday, February 23, 2009 3:17:16 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)

Về lại chốn xưa


Về Saigon lần này tôi thấy nhiều cửa hàng mắt kiếng và cửa hàng nha khoa hoạt động hơn so với hai năm về trước. Phải dùng danh từ “cửa hàng” vì đa số hoạt động rất qui mô, có tính cách thương mại hơn là tính cách phục vụ y khoa, qua các bảng hiệu sơn xanh sơn đỏ đèn màu chiếu lấp la lấp lánh gọi mời khách hàng chứ không phải là những văn phòng trang trí đơn giản như ở bên Mỹ. Tôi nói đùa với cô em của tôi rằng: “Người Saigon bây giờ cần mắt kiếng đeo cho sáng mắt và ăn uống quá nhiều nên răng cũng hư nhiều hay sao mà các dịch vụ làm kiếng, chửa răng mở ra nhiều quá vậy?” Cô em của tôi cho biết: "làm răng làm kiếng ở Việt Nam bây giờ hiện đại và mắc lắm chị ơi! Bây giờ thiên hạ làm ăn khá rồi nên đi niềng răng, tẩy răng trắng, implant răng và đeo mắt kiếng toàn “đồ hiệu” hết xẩy đấy!"

Ông xã của tôi đã về hưu mặc dù có Medicare và mua thêm supplemental bảo hiểm của Health Net nhưng chỉ được phép đi clean răng một năm hai lần mà thôi, còn các dịch vụ về răng khác thì phải xuất hồ bao ra mà trả cho quí vị nha sĩ. Bởi thế chàng quyết định về Việt Nam làm răng cho rẻ. Nhưng mà không có rẻ như bạn nghĩ đâu nhé nếu bạn đi đến phòng răng của các vị nha sĩ Việt Năm có phòng mạch “hoành tráng”, sang trọng. Một cái răng giả bằng sứ cho giống răng thật có giá là 2 triệu 500 ngàn đồng VN (gần 150 $USD với tỉ giá 100 $USD bằng 1 triệu 700 ngàn đồng VN) trong khi bạn đến một nha sĩ quen biết giá chỉ có 1 triệu 100 ngàn đồng/1 cái mà thôi, rẻ hơn phân nữa giá tiền. Như vậy bạn cần phải có sự giới thiệu của người quen và cần đi dọ giá trước khi đi làm răng ở VN để tiết kiệm được nhiều tiền; đồng thời gặp đúng người nha sĩ tốt có lương tâm nghề nghiệp hơn là nhìn vào các bảng quảng cáo đèn đuốc sáng trưng nhé!

Tôi sinh ra và lớn lên ở Quận Phú Nhuận hơn 30 năm trời. Con đường Vỏ Di Nguy ngày xưa của tôi bây giờ được đổi là đường Phan Đình Phùng và con đuờng Nguyễn Huỳnh Đức với bao kỷ niệm của mối tình học trò áo trắng của tôi được đổi tên là Huỳnh Lương Bảnh. Đường xưa vẫn còn đó nhưng người xưa nay đã đi đâu rồi?

Saigon cũ, nữa đời đã sống
Những con đường, góc phố, công viên
Trái tim như cột chặt nối liền
Từng bụi cỏ, gốc cây cây, tên phố (SL)

Tên phố cũ thay bằng chữ lạ
Lá cờ vàng sọc đỏ còn đâu
Phất phới bay cờ đỏ một màu
Tôi mang mối u hoài khó tả(SL)


Tôi trở về chốn cũ, nhìn lại ngôi nhà cũ của tôi trong đó có những bài thơ tình yêu mà tôi viết trên vách năm tôi 18 tuổi; ngước nhìn căn gác mà tôi đã sống đời con gái và đã đốt những bức thơ tình trước khi đi lấy chồng, tôi thấy hình như tôi đã khóc!

U hoài ấy biết ai tâm sự
Nữa cuộc đời sống ở quê hương
Saigon ơi! cách biệt đôi đường
Còn gì nữa, để quên để nhớ ?!(SL)


Tôi thấy con tim mình xúc động khi nghe câu hát:

Có những niềm riêng làm sao nói hết
Như mây như mưa như cát biển khơi
Có những niềm riêng làm sao ai biết
Như trăng trên cao cách xa vời vợi(LTH)

hoặc như:

Có những niềm riêng lòng không muốn nhớ
Nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ
Có những niềm riêng gần như hơi thở
Nuôi ta cô đơn nuôi ta đợi chờ(LTH)

Bạn và tôi, chúng ta ai nấy đều có những niềm riêng suốt đời nhớ mãi, phải không Bạn?

Sương Lam


SL năm 18 tuổi

Tonka
#377 Posted : Tuesday, February 24, 2009 2:25:06 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Mấy tấm hình xưa thấy chị măng-gê photo ghê Wink
Sương Lam
#378 Posted : Tuesday, February 24, 2009 3:24:58 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Tonka ơi,
Vì tội "manger photo" mà Ba của SL đánh đòn SL bằng roi mây năm SL 18 tuổi đó.TongueBlack Eye
Sương Lam
#379 Posted : Tuesday, February 24, 2009 3:29:26 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
Đi xe gắn máy và xe buýt ở Saigòn

Tôi đã về Việt nam nhiều lần rồi. Khi cha mẹ tôi còn sinh tiền, cứ cách hai năm hay ba năm là tôi lại về Việt Nam thăm cha mẹ của tôi. Năm 1991 tôi về Việt Nam lần đầu tiên sau hơn 10 năm lìa xa quê hương. Lần đó tôi chỉ về một mình mà thôi không dám cho ông xã đi theo vì lúc đó nhà nước Cộng Sản chưa “mở cửa” ?! Tôi không biết chuyện gì sẽ xãy ra đối với những người đã vượt biên từ bỏ thiên đường Cộng Sản để đi tìm tự do như chúng tôi, nhất là đối với quí ông? Dầu sao đi nữa, tôi là đàn bà về thăm cha mẹ già chắc sẽ không bị làm khó dễ như mấy ông vì trên giấy tờ xuất nhập cảnh ở Mỹ và Việt Nam tôi chỉ là một bà nội trợ tầm thường mà thôi. Những lần về Việt Nam sau đó đều có cả hai vợ chồng tôi cùng về thăm cha mẹ tôi. Con trai tôi cũng đã đôi lần về thăm ông bà ngoại và các thân nhân còn ở lại. Đối với tôi tình cảm gia đình vẫn là tình cảm thiêng liêng cao quí, ngày nào tôi còn nắm giữ được tình cảm này thì tôi sẽ hết sức giữ gìn, trân quí. Cha mẹ tôi chắc chắn sẽ vui nhiều khi thấy vợ chồng tôi, con tôi về thăm ông bà cụ. Người già chỉ mong được gia đình đoàn tụ, xum vầy dù chỉ trong một thời gian ngắn ngủi.

Thú thật tôi vì thương cha mẹ già mà về thăm viếng mẹ cha, thân nhân chứ một tháng sống ở Việt Nam trong thời điểm đó, tôi thật không an tâm chút nào vì ai cũng biết luật pháp ở Việt Nam là “luật rừng”, họ có thể làm khó dễ mình lúc nào cũng được, nếu họ muốn. Lúc đó chính quyền Cộng sản chưa xem Việt kiều là những “khúc ruột ngàn dặm” như bây giờ cho nên ít người dám về Việt Nam vào thời điểm này. Bây giờ thì khỏi nói, có người đã từng có can đảm vượt biên tìm tự do 30 năm về trước, bây giờ lại có ý định trở về sống ở một nơi mà mình đã bỏ đi.
Thật là không hiểu nổi tâm lý và tình cảm con người?

Tôi về Việt Nam chỉ có mục đích là thăm gia đình mà thôi nên chỉ quanh quẩn ở nhà với cha mẹ, thân nhân. Saigon lúc đó vẫn còn ít người và xe cộ vì chế độ hộ khẩu và kinh tế còn nghèo nên việc đi lại dễ dàng hơn. Bây giờ thì mèn ơi, người và xe ở đâu mà đông quá nên tôi cũng không dám ra đường luôn trừ những lúc bắt buộc phải đi ra ngoài. Xe hơi và xe gắn máy chạy đầy đường và chen nhau mà chạy, không ai nhường ai. Nhiều con đường đã được đổi thành đường một chiều để giải quyết nạn kẹt xe. Ông xã tôi được các cháu cho mượn một chiếc Honda để làm phương tiện di chuyển gần nhà. Bây giờ khi Sử dụng xe gắn máy trên 50 phân khối thì phải đội nón bảo hộ, nếu không sẽ bị phạt. Giữa dòng xe chạy ào ào như thác đổ, ông xã tôi chỉ dám chạy rề rề gần trong lề đường như chạy xe đạp, thế mà cũng có người chen vào để vượt qua cho nhanh. Eo ơi! Nhiều khi xe của chúng tôi bị kẹt giữa những xe hơi làm tôi muốn đứng tim luôn, cho nên tôi lại càng không muốn ra đường vì nếu đi xe taxi thì quá tốn tiền, còn đi xe gắn máy thì lại sợ hết hồn, thôi thì tôi nằm nhà đọc sách tốt hơn.

Một phương tiện giao thông mà tôi thích nhất ở Saigon bây giờ là đi xe buýt vào những giờ vắng khách từ 10 giờ sáng đến 4 giờ chiều. Có nhiều ngày tôi đi xe buýt từ Phú Nhuận ra chợ Saigon, trên xe chỉ có 10 người kể cả tài xế và cô bán vé. Xe buýt có máy lạnh, giá lại rẻ chỉ 3000 đồng VN, chưa tới 20 cent Mỹ một bận đi dù xa hay gần. Mặc cho thiên hạ chen lấn giữa trời nắng chói chang, bụi bặm đầy đường, tôi ung dung ngồi trên xe buýt có máy lạnh, nhìn cảnh vật, hàng quán trên những con đường mà xe buýt đi qua. Thật là thú vị!

Đến gần nhà sách Khai Trí cũ, tôi xuống xe, đi bộ tà tà vào tiệm sách tìm mua những sách nhi đồng cho cháu nội Mya của tôi và mua những quyển sách mà tôi thích. Có ngày một mình tôi đi xe buýt ra chợ Saigon ăn quà rồi tà tà lên xe buýt đi về với cái bụng căng đầy và một bịch sách nặng trỉu vì ông xã của tôi bận đi làm răng hay đi nhậu với bạn bè bên ông ấy hoặc với các cháu của tôi.
Những giây phút lang thang một mình giữa Saigon như thế tôi cảm thấy đời thật dễ thương! Bạn sẽ tìm thấy một hạnh phúc đơn sơ trong cái tầm thường mà bạn đang có trong hiện tại. Bạn có đồng ý với tôi chăng?

Xe cộ đầy đường ở Saigon 2008





xv05
#380 Posted : Wednesday, February 25, 2009 7:37:01 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka

Mấy tấm hình xưa thấy chị măng-gê photo ghê Wink

Còn em thì (đọc) thấy chị Sương Lam lúc xưa lãng mạn ghê!
Users browsing this topic
Guest (14)
39 Pages«<1718192021>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.