Chào các bạn,
Gần như mỗi năm một lần, phu quân và SL phải "khăn áo lên đường" đi phó hội vườn đào với bạn bè THĐL của chàng hoặc QGHC của nàng.
Đi chơi về xong, SL thường ghi lại những cảm nghĩ của mình trong một bài ký sự để làm kỷ niệm cho những lần hội ngộ thân ái này.
Thỉnh thoảng SL cũng chia sẻ với bạn bè cả hai bên những bài ký sự này để kết nối thêm tình thân mến bạn bè của cả hai phe vì "
bạn của chàng" cũng là "
bạn của thiếp" và ngược lại.
Biết đâu chừng qua các bài ký sự này, bạn lại có thể tìm gặp lại những người thân quen cũ sau khi đọc các bài ký sự của SL như trường hợp LTT vậy đó. (Hello! LTT, Huệ. Smile!) Trái đất tròn mà lị!
SL xin mời các bạn đọc tiếp bài ký sự dưới đây trong chuyến hội ngộ 2003 của SL với phe THĐL của chàng cho đủ bộ phim tập hai hồi này nhé.
Minh Phu Nhân, Portland, Oregon: Tâm Tình Về Một Buổi Họp Mặt THĐLVNHN Ở Nam Cali Năm 2003Tháng 7 Cali không có mưa Ngâu và nhịp cầu Ô Thước để cho Ngưu Lang Chức Nữ được gặp nhau nhưng có “những cánh chim tìm về tổ ấm” dưới mái gia đình THĐLVNHN để sống lại những giây phút thân mến, ôn lại “chuyện xưa tích cũ” và hỏi thăm nhau “người còn đó, ta còn đây” như thế nào giữa chốn “bụi hồng lao xao” này?
Tôi chỉ là một “nàng dâu Điện Lực” nhưng tôi vẫn muốn chia sẻ những niềm vui nỗi buồn của những người đã một thời cùng làm việc chung với chồng tôi vì tôi vẫn thường quan niệm rằng:
Đừng cân lượng và cũng đừng mặc cả
Vì tình thương không đơn vị đo lường
Nếu biết rằng: ta thành thật yêu thương
Ta sẽ được niềm vui và hạnh phúc! (SL)Quả thật vậy! Tôi đã thấy những niềm vui, những nụ cười, những ánh mắt, những lời nói câu chào đầy mến thương thân ái mỗi khi tôi đi họp mặt thân hữu với bạn bè của chồng tôi và của tôi. Tôi đã được cười đùa thoải mái tạm quên đi những phiền muộn, những nhàm chán của công việc hằng ngày mà tôi phải đương đầu trong cuộc sống giữa chốn phù hoa vật chất này.
Mỗi năm một lần các THĐLVNHN đã tìm cách gặp gỡ nhau ở nơi này hay nơi khác để vui đùa bên nhau trong tình thân mến. Đây là một điểm đáng khen của các “sáng lập viên” sinh hoạt thân ái này. Vậy xin cứ tiếp tục giữ gìn ngọn lửa ấm êm này và chuyển lửa lại cho thế hệ mai sau nếu còn đủ phúc duyên gặp gỡ.
Năm nay Ban Tổ Chức Nam Cali với thành phần “chịu chơi và đầy kinh nghiệm” NĐ Phú, NV Dậu, PL Thượng, L Hùng đã làm một màn ngoạn mục và hấp dẫn là tổ chức họp mặt trên một chiếc du thuyền tại vùng Newport Harbor để được ngắm cảnh mặt trời lặn lúc hoàng hôn, để được xem đốt pháo bông vĩ đại của ngày lễ Độc Lập Hoa Kỳ v.v...
Qua lời trình bày những khó khăn trong quá trình tổ chức đại hội, tôi thấy quả các vị nói trên đáng được khen thưởng và cám ơn như bài thơ mà Sương Lam đã đọc trong ngày đại hội để vinh danh “những người vác ngà voi” này và cả những người đứng sau lưng họ như “quí bà nội tướng”, và nhiều thân hữu khác. Thành phần thân hữu tham dự năm nay lên đến 150 người. Đó là chưa kể hơn 20 người phải ghi tên vào “waiting list” vì ghi tên trễ hạn và không tham dự được.
Thế rồi “trong lúc thuyền tình đang lướt sóng”, khách tham dự được thưởng thức những lời ca tiếng hát theo kiểu Karaoke của các giọng ca “vượt thời gian“, Cô Phát, Kim Oanh, LM Châu và Huyên, NV Di và Thu Cúc, Tố Nữ. Cô HT Phương vẫn được sự ái mộ của khán giả qua các bản nhạc trữ tình Pháp. Dĩ nhiên các “danh tài hài hước" NV Di, TS Thực, HM Cần vẫn còn phong độ và đã đem lại những nụ cười thoải mái đến với các khán thính giả. Năm nay TH NV Di chuyển “tông” hát vọng cổ “tình anh bán chiếu” được khán giả hoan nghinh nhiệt liệt!!
Đến 5 giờ chiều, tất cả khách tham dự được mời rời khỏi thuyền “lang thang thả bước xem hoa ngắm cảnh“ trên bờ, để Ban Tổ Chức sắp đặt buổi tiệc ban chiều.
Trở lại du thuyền với buổi cơm tối đặc biệt có sâm banh, có rượu vang khai vị với các thức ăn kiểu Mỹ sang trọng, khách tham dự có cảm tưởng mình đang lênh đênh trên một “Love Boat” nên thơ! Ôi bao nhiêu nỗi ưu phiền của cuộc sống hằng ngày chợt ”vỗ cánh bay xa” để còn lại nơi đây những giây phút thần tiên với rượu nồng tình thắm bên tiếng cười vui vẻ, trong ánh mắt dịu dàng. Hình như người nào cũng có vẻ “đẹp trai, xinh gái” hơn ngày thường khi bận bịu với các sinh hoạt hằng ngày!?
Người viết đã quên bước chân ra ngoài khoang thuyền để ngắm mặt trời lặn vì bận đùa vui với bạn bè quanh bàn tiệc. Đến khi “tâm hồn thi sĩ “ thức dậy bèn bước chân ra ngoài ngắm cảnh thì mặt trời đã bắt đầu ngủ yên ở chân trời nhưng vẫn còn le lói một vài ráng chiều vàng vàng trên mặt nước như để chờ đợi, đợi chờ khách tri âm! Thế là tôi đã mất đi một giây phút nên thơ nhìn cảnh mặt trời lặn lúc hoàng hôn như Ban tổ chức đã giới thiệu! Thật tiếc quá!
Quay trở lại bàn tiệc thì đã thấy BTC đang sửa soạn một tiết mục đặc biệt khác là màn chúc mừng 50 năm thành hôn của TH HT Phát và phu nhân. Ôi! nhìn hai người cùng mỉm cười hạnh phúc đón nhận những lời chúc mừng của bạn bè thân hữu, cùng lời ca tiếng hát của trưởng nữ HT Phương, cùng thưởng thức tiếng thơ nồng thắm của TGMỹ, mới thấy rằng “mối tình già” của Thầy Cô Phát thật đáng được ngưỡng mộ, thán phục!
Hình như “khi vui trời cũng chìu người” cho nên trên trời xanh bao la, những đóa hoa pháo bông của ngày Lễ Độc Lập cũng tươi nở muôn màu như góp phần vào niềm vui của người trần thế. Những đĩa bánh ngọt của chiếc bánh 50 năm Anniversary và bánh ngọt truyền thống họp mặt THĐLVNHN được phân phối đến tất cả mọi người tham dự trong sự ngọt ngào, đằm thắm gấp đôi đĩa bánh ngọt hằng năm!?
Tiệc vui nào rồi cũng phải tàn để trả người trần thế trở lại cảnh thế trần với vui buồn thất tình lục dục của trần gian. Khách tham dự du thuyền bước lên bờ vẫy tay giã từ những phút vui hội ngộ đã qua. Rồi có những người ở lại để tiếp tục cuộc thám hiểm xứ Mexico lân cận. Rồi có những kẻ ra đi để về lại những sinh hoạt thường nhật. Rồi những lời giã từ hò hẹn sẽ gặp lại năm sau! Bạn đi chơi vui nhé! Bạn đi về bình an!
Lại gặp nhau đây trong tiệc cưới hai cháu Cường-Vân của anh chị NĐ Phú. Cô dâu xinh đẹp, chú rể hào hoa cặp tay nhau từng bước tiến về “lâu đài hạnh phúc“ đã khiến cho các cô các bác THĐL tham dự tiệc cưới sống lại ít nhiều kỷ niệm yêu đương ngày cũ và cũng thầm cầu chúc cho hai cháu rồi cũng sẽ ăn mừng 50 năm hạnh phúc bên nhau như bậc trưởng bối HT Phát!
Những người khách phương xa vẫn tiếp tục cuộc hành trình “vượt biên giới” viếng thăm xứ Mễ Tây Cơ bên cạnh cho đáng công đáng của “cơm ghe bè bạn” đến đây họp bạn. Hai chiếc xe buýt do một công ty du lịch đảm trách chở hơn 100 khách viễn du lại phom phom lên đường “nam tiến“ về hướng San Diego và tạm dừng chân ở đây 40 phút để khách lữ hành có thể “xem hoa ngắm cửa hàng" ở phố cổ San Diego (chứ không phải “phố cổ Hội An“ đâu nhé) rồi lại vội vã lên đường để thêm một lần “dừng bước giang hồ“ ở trạm mua đồ miễn thuế trước khi “vượt biên... giới” Mỹ-Mễ cho kịp đến giờ ăn trưa kẻo đói bụng. Khách hàng được khuyến cáo là không được mua rượu vì hôm ấy là ngày bầu cử ở xứ Mễ cho nên toàn dân Mễ đều bị cấm uống rượu và cả khách du lịch cũng không được mang rượu vào Mễ!
Ôi chao! Các đệ tử Lưu Linh Việt Nam trong phái đoàn “buồn năm phút“ vì đã mất dịp mua rượu miễn thuế nhưng quí bà lại hoan hô vì tiền của “nhà tôi” không bị “di tản chiến thuật” vào tủ kết của cửa hàng!! Hoan hô lệnh cấm rượu!
Tới màn ăn trưa ở xứ Mễ là cả một vấn đề vì “không ăn đậu không phải là Mễ, không đi trễ không phải là Việt nam!?!”, cho nên hàng quán ăn nào của Mễ ở tại thị trấn Tijuana cũng bán toàn là Taco và các thức ăn có món đậu làm tiêu chuẩn nên TH NV Di sau khi thưởng thức thức ăn Mễ này đã phải “mệt xanh dờn” ngay tối hôm đó!! Có lẽ đây là kỷ niệm nhớ đời của “nghệ sĩ Văn Vỉ” NV Di!?!
Rồi sau một màn “tìm trẻ lạc” những khách đường xa cứ đi, đi mãi quên cả lối về giữa một thị trấn mà việc mua thuốc trụ sinh dễ dàng như “ăn cơm sườn“ vì không cần toa bác sĩ như ở Mỹ, đoàn lữ hành lại tiếp tục cuộc hành trình để kịp giờ đến Caliente xem những cuộc đua chó rất hào hứng và vui nhộn. Phu quân của người viết cũng đã tham dự vào cuộc vui và cũng đã trúng được một số tiền nho nhỏ để biết cảm giác được ăn bạc là như thế nào nhưng rồi sau đó lại đánh cá thua ở trân nhì để biết cảm giác bị thua bạc như thế nào. Thế mới biết sự được thua, còn mất chỉ là những phút giây vui buồn giả tạm mà thôi trong cuộc đời trần thế này!
Phái đoàn lại tiếp tục cuộc hành trình để đến một nơi mà ai nấy đều mong đợi là Rosarito-Puerto để đi dạo trên cầu nơi quay ngoại cảnh cho phim Titanic, để hứng những cơn gió biển thổi nhẹ vào hồn mình và thưởng thức văn nghệ ngoài trời cùng thưởng thức món Lobster ngon nổi tiếng với ly rượu Martini do công ty du lịch khoản đãi. Tiếng nói cười vui vẻ trong lúc thưởng thức món tôm hùm độc đáo theo “gout” Mễ lại vang lên và khách ra xe để về quán trọ với niềm vui no đủ!?
Tối hôm ấy hai vợ chồng chúng tôi lại làm một màn đi dạo “nửa đêm ngoài phố“ ở thành phố cảng Ensenada để biết sinh hoạt ban đêm ở nơi này như thế nào?? Ngoài đường xe chạy vẫn dập dìu, tiếng kèn xe vẫn kêu inh ỏi giống y chang “Sài gòn ban đêm” của chúng ta!? Vui nhỉ!
Sáng sớm thức dậy sau màn “điểm tâm bỏ túi“ với bánh donut free của BTC và ”cà phê free” của khách sạn, phái đoàn lại lên đường đến La Bufadora, Baja California, Mexico để thưởng ngoạn những cơn sóng ép nước phun lên đến 40-50 feet mà có người gọi là "sóng thần" trông rất ngoạn mục. Nhìn cảnh trời nước bao la ở xa xa, trong khe đá này một cơn sóng cao phun nước trắng xóa cả một khoảnh khắc rồi lặng chìm xuống trả lại nước non kia về biển cả, người viết tự hỏi một mình:
Sóng đến, sóng đi ra biển cả
Người về chốn cũ, nhơ’chăng ai ?!(SL)
Đến trưa phái đoàn được đưa ra chợ để mua sea food với giá thật rẻ và thưởng thức món cá chiên nóng dòn kiểu Mễ trước khi lên đường quay về xứ Mỹ cho kịp giờ dự buổi tiệc bế mạc do anh chị Phú-Yến khoản đãi tại tư gia của anh chị.
Trên đường về BTC có cho trình chiếu lại cuốn video tape ngày đại hội dưới tàu nên khách đường xa không cảm thấy mệt mỏi trong cuộc hành trình khi nhìn lại những hình ảnh vui nhộn, thân ái của ngày đại hội.
Hai tiếng đồng hồ ngồi trên xe chờ đợi thủ tục nhập cảnh xứ Mỹ quả có phần mệt mỏi giữa cơn nóng tháng bảy, nhưng nhìn những người khác phải nối đuôi sắp hàng ở lề đường trước các trạm nhập cảnh, người viết thấy mình vẫn còn sung sướng hơn người khác nhiều!
Rồi cũng phải đến “biệt xá” của anh chị Phú Yến để dự tiệc bế mạc với những thức ăn Việt Nam ngon lành hấp dẫn đã được gia chủ trình bày đẹp đẽ trên hai dãy bàn dài. Rồi tiếng cười nói lại vang lên cả một khu vườn trang trí trang nhã, sang trọng. Rồi những thức ăn được “thưởng thức thật tình” vì ngon lành, hợp khẩu vị của người VN, nên thoáng chốc là hết sạch nên gia chủ phải tăng cường thêm một màn thịt nướng cho hòa điệu với những chai rượu mới khui.
Rồi cũng phải đến lúc bịn rịn chia tay cảm ơn BTC đã tổ chức chu đáo thành công ngày Đại hội THĐLVNHN năm nay và hẹn ngày tái ngộ năm sau.
Cuộc đời như một dòng sông chảy mãi và trôi vào trong biển cả và chúng ta không bao giờ tắm cũng trong một dòng sông ngày cũ vì trong mỗi một sát na là có những đổi thay, thay đổi.
Hôm nay đây còn được gặp nhau để được vui vầy bên nhau, ắt hẳn là chúng ta đã có những phúc duyên hội ngộ. Ngồi viết lại tâm tình này, người viết xin cảm ơn BTC ĐHHM THĐLVNHN đã “mệt xanh dờn” khi đứng ra nhạân lãnh công tác đem lại niềm vui nụ cười cho bạn bè xưa cũ, kết nối tình thân ái và để lại cho người tham dự nhiều cảm tình tốt đẹp.
Sương Lam.