Quoted :
... Em không nghĩ các nhân vật có tiếng tăm không vào forum hoàn toàn vì không có thì giờ, mà em biết có nguời không vào vì ai nấy biết mặt biết mũi họ hết trơn rồi, vào đây để những kẻ cứ lấy bừa một nick nào đó, có những lời lẽ bất nhã gởi cho họ thì thật là khó chịu lắm. PNV có nhận nhiều thư của các tác giả nữ, họ gởi tác phẩm của họ để góp vào bộ sưu tập Nhân Vật, nhưng mời họ vào ghi danh trong diễn đàn thì họ từ chối ...
Cô Phượng Các.
Trời, bữa nay thứ ba, đi làm rảnh rang chút xíu nên xăn tay áo cà kê với PC nè. Dà, tui hổng đồng ý với câu nói trên nha. Ậy, thủng thẳng cho tui cắt nghĩa.
Biểu rằng các văn thi nhơn nổi tiếng nổi tăm hổng dzô forum vì họ hổng có thì giờ, nghe vậy mà có lý hơn. Chớ còn chi nữa. Lạng qua lạng lợi trong diễn đàn là hết ráo giờ rảnh rồi, còn lúc nào nữa mà sáng tác !
Nhưng ... đây là lý do nhỏ. Lý do lớn là vụ mất tiếng mất tăm kìa !
Trời đại văn hào thi nhơn người ta bận lắm lận, hổng ngồi nhà viết thì cũng ra đường mơ màng tìm hứng. Tỷ lệ văn thi nhơn đụng xe nghe nói khá cao, bị họ ... vừa đi vừa ngước nhìn ... nhìn chi ha, thì nhìn trời trăng, nhìn mây nước chớ nhìn gì nữa. Nhìn vậy nên đâu có thấy xe hơi xe bus lù lù trước mặt. Thành ra rồi họ đụng xe hoài hà. Dà, họ đụng dzô xe nha, nghĩa là xe bị họ đụng chớ hổng phải tai nạn xe cộ theo kiểu thông thường. Kết quả là ... xe hổng sao còn người thì đau tay đau chơn chút xíu !
Rảnh rang mới dzô nét, nhưng đại văn hào họ bận thấy mồ, họ còn mắc sáng tác, ai ở không mà dzô ! Thành ra người vào nét cà kê là người hưỡn, hưỡn vậy có nghĩa là hổng nổi tiếng hoặc có nổi nhưng bị nghi ngờ rằng ngôi sao sáng đang từ từ lu hổng chừng ? Dĩ nhiên lo vậy là lo viễn vông nha, vì sao sáng vẫn đang sáng, cho dù có đi lạc vào nét thì sao vẫn sáng như thường. Ánh sáng ni tự sao phát ra chớ hổng phải do phản chiếu ánh mặt trời mặt trăng gì ráo, em xinh em đứng chình ình cũng xinh, sao sáng đứng đâu mà chẳng sáng kia chớ !
Lại biểu rằng vì tên tuổi mặt mũi của họ ai cũng đã biết, sợ rằng vô đây sẽ bị mấy đứa cà chua cà pháo nhào dzô sanh sự khiếm nhã gây bực mình khó chịu ! Người ta nói với PC như vậy à ?
Ahhhhh, nói vậy tui cũng lại hổng đồng ý luôn. Trời đất, dòng họ Cà chỗ mô mà hổng có chúng. Chúng đông lắm kìa. Nhưng ta và chúng vốn ... ngôn ngữ bất đồng ! Dà, chúng nói chúng hiểu, ta hổng nên thắc mắc. Kệ mẹ chúng ! Ở tuổi này rồi mà còn phải tìm học sinh ngữ đặng giao tiếp với chúng thì tốn sức lao động quá xá !
PC à, theo tui thì ... họ hổng vô chỉ vì họ ái ngại. Thường nhơn cỡ chúng ta tào lao sao cũng đặng, chớ còn họ, những nhà văn nhà thơ tên tuổi ấy, mà biểu chạy vô nét tán hươu tán vượn như ta thì ... kỳ, thành ra rồi hoặc họ rét, hoặc họ hổng muốn ... dây với hủi chăng ?
Biểu họ hổng dzô vì họ hổng thích, vì họ bận. Cái này thì còn hiểu được. Biểu họ muốn dzô nhưng ái ngại ba cái đứa ruồi bu thì thiệt tui hổng hiểu gì ráo ! Vậy chớ mấy văn nhơn thi sĩ nổi tiếng cũng có website riêng đó thôi, có thấy ai than thở vì bị nghe ‘tiếng lạ’ của dòng họ Cà bao giờ ? Hay dòng họ Cà xưa rày chỉ thích phát ngôn ở forum thôi, mà tui hổng biết chăng ?
Cùng bốn đại dzăng hào của Liêu Phu nhơn và đại dzăng hào Dương Như Nguyện của cô PC.
Nếu may ra những lời tào lao của tui có diễm phước được ngũ đại nương để mắt tới thì tui xin phép thưa cùng ngũ vị như vầy : Giả sử tui là fan của ngũ vị, rồi nếu muốn tui có thể a thần phù chạy dzô, kê cái mỏ vừa dài vừa nhọn của tui vào sát tai ngũ vị mà hét tướng lên, thì thiệt quá đã nha. Còn nói trống vô khoảng không thấy nản bỏ bà ! Dà, ngũ vị chịu khó dzô đây trò chuyện một hồi với tui thử coi sao, dám mê tít tui luôn hổng chừng. Trời ... có rồi đó nha, có đứa nghe riết đâm nghiền nên hắn đã nghiến răng nghiến lợi giao hết sự nghiệp tiền đồ dân sự (kể luôn cả bộ đồ lòng) cho tui cất giữ dài lâu đó, nói cho ngũ vị sợ chơi !
Dà, tiện đây tui xin nhắn với đại tỷ Hồng Khắc Kim Mai.
Mai đại tỷ à. Người khác dùng nick nên tha hồ nói phét, còn đại tỷ dùng hiệu nên phải nói thiệt à. Ủa, vậy hổng lẽ Ngô là tên giả và chuyện tiện muội đang lè nhè đây là nói phét sao ta ơi !
Đại tỷ cứ an tâm đi nha, đứa nào dzô đây cà khịa với đại tỷ thì nó phải bước qua xác của tiện muội trước. Chi chớ dòng họ Cà tiện muội quen ráo hết, quen vậy nên rành rẽ ngôn ngữ địa phương của chúng lắm lận. Tiện muội có nguyên cái đài phát thanh nữa kìa, nếu cần sẽ phát rỉ rả và liên tục cho chúng nghe điếc con ráy, coi ai ngán ai cho biết ! Để rủ Hai Bánh Ít và Chung Vô Chậu dzô đây tán luôn cho vui nha. Hai Bánh Ít đại tỷ biết rồi, còn Chung Vô Chậu chắc là chưa. Dà, Chung tiên sanh lóng ni mắc kẹt, nghe nói đang thất tình. Chả có mỗi một con tim hà, mà than ơi đi tới đâu bỏ quên tới đó. Kỳ này chả quên nó trên xe bus thành ra mới kẹt. Nghe nói Công quản chuyên chở công cộng thành phố San Fran đang bố cáo kiếm tìm nó đặng trả lợi cho khổ chủ. Không cái chi cũng được chớ không tim ngó bộ kẹt lắm lận !
Ai có thấy Chung Vô Chậu đi lạc ở đâu làm ơn dắt dzìa dùm, PNV sẽ hậu tạ !
Nhắn SongCon.
Đầu tháng 8 tui đi New-York. Tới Lincoln center gặp một ông già xớ rớ, da đen thùi lùi như anh Bảy chà Hynos. Tui xáp vô tán dóc một hồi với ổng về nhạc Jazz thì ổng móc bóp tặng liền hai cái vé mời vào coi opera tối đó. Mèn ơi, té ra ổng là nhơn viên của hí viện nên vẫn có vé chùa, nhưng vì hổng khoái opera nên hổng thèm, trừ phi bị ... mất ngủ. Nếu SC tới Lincoln gặp một ông cỡ 60 plus, mặc đồng phục, đứng nghiêm chỉnh xé vé thì SC có quyền tự giới thiệu là người nhà của Mme Ngô, biết đâu lại chẳng được vào cửa miễn phí !
Tháng 11 này y hình ở Carnegie hall có cô Hillary Hahn ôm đờn tới kéo thì phải. Tui đọc loáng thoáng nên hổng nhớ. Cũng chưa rõ cổ sẽ chơi ai nữa nha. Bữa đó đi như chạy giặc mà New-York tháng 8 nóng như đổ lửa thành ra hồn vía thất lạc tùm lum!
Dà, tui chỉ khoái bún măng gà, cho chút chanh ớt chút tiêu và vài cọng giá sống, ngon hết biết nha. Măng tây nấu cua tui hổng biết ăn. Hồi nhỏ nghèo rớt hột mùng tơi luôn, đâu có mấy thứ đó mà thử, thành lớn lên mới nếm mà cái lưỡi mình quá đát rồi nên nó hổng hạp khẩu nữa, khổ dzậy !
Cùng Ba-Tê.
Dà, theo thiển ý của ông nhà tui thì ... Ma-phăm là khó chịu nhứt đó nha. Trời mấy con mẹ ma-phăm, tui dám cá 100 đứa hết 99 đứa mồm loa mép giải. Ma-phăm y chang Việt cộng,chúng nói ngược nói xuôi chi cũng xong ráo. Ma-Phăm biến thành ma-đầm nữa thì, má ơi, hết thuốc chữa luôn, đụng chúng hổng từ chết cũng bị thương trầm trọng. Dà,tui hổng rõ chi lắm về mấy con ma, tui hổng tin có ma ở cái cõi đời ô trọc ni. Ma là một sản phẩm hoàn toàn tưởng tượng của người lớn dựng lên đặng hù con nít cho chúng sợ. Nếu có ma thiệt thì theo tui, con nào cũng ác ráo hết, trừ ma-măng. Con ma ni nghe nói từ nhơn từ ái lắm lận. Thân kính cô Ba Tê.
TB : Dà, chắc là mình phải kéo nhau sang chỗ khác tán dóc, chớ ngồi trong chòi y tế mà nói chuyện văn nghệ văn gừng và đớp hít như vầy thì .... kỳ cục chết bà luôn !
Xin hết.