Chị ChieuHoang, Thụy cũng có những điều suy nghĩ giống chị, về cuộc sống, về cái vô thường, về cái chết của mình, của Ba Má mình, của những người thân,và cả những người không quen biết. Ngay cả câu hỏi:"Nếu anh đi trước, Thụy sẽ như thế nào?" Thụy cũng đã từng băn khoăn không ít. Có sanh ắt có diệt, trùng trùng duyên khởi (pháp 12 nhân duyên rất hay).
Thụy nghĩ cách đối phó với những gì xảy ra cho mình, cho người có lẽ tuỳ ở tâm linh của người đó. Một người hiểu đạo có lẽ sẽ hành xử rất khác với một người hoàn toàn không biết gì về đạo. Thụy thấy mình may mắn, nhiều phước phần khi được có cơ duyên đến với Phật giáo.
Nói về cái chết, như chị đã nói :" Cuộc sống là bắt đầu những bước chân đi dần đến cái chết", vì vậy người bi quan sẽ không thiết gì đến cuộc sống. Nhưng một người có chút ít hiểu biết sẽ nghĩ rằng vì cuộc sống hữu hạn như vậy, mình nên cố gắng làm những gì có thể làm được để làm cho cuộc sống này tốt đẹp hơn, và tu tâm dưỡng tánh trong khi mình còn có cái thân người.
quote:
Phật cho thân nguời là quý vì ở cảnh nguời mới dễ quyết tâm tu thoát khỏi luân hồi (cõi trời thì quá sướng nên ít nghĩ tới chuyện tu, cõi điạ ngục, ngạ quỷ thì quá khổ và tâm thức ngu tối nên không biết đến con đường giải thoát; chỉ có cõi nguời có khổ có sướng và ý thức đuợc cái vô thường của vạn pháp nên mới dễ cho mình quyết định - tương đối thôi nha).
quote:
Tôi thật là nhiều chuyện khi nói loanh quanh những đề tài mà chẳng ai muốn nghe, chẳng ai thích đọc.
Những điều chị viết rất sâu sắc, làm người đọc cần suy nghĩ.
Vài lời mọn. Chúc chị luôn an lạc.