Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

23 Pages«<23456>»
Thơ NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#61 Posted : Wednesday, November 30, 2005 2:03:17 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

BA MƯƠI NĂM

Rồi một hôm tình cờ anh đã hỏi
Em là ai, từ đâu đến nơi đây
Và tìm hiểu về em thêm chút nữa
Cuộc tình riêng ngang trái tự bao ngày

Em vội vã gom hồng lên bếp lửa
Gọi tim về nhen nhúm chuyện ngày xưa
Ôi, chóng quá thời gian trôi lặng lẽ
Ba mươi năm đau xót mấy cho vừa

Ba mươi năm, một thân cò cơ cực
Ba mươi năm nghe ngập đắng bờ môi
Nhưng hỡi anh, xin anh đừng hỏi nữa
Hiểu làm chi những năm tháng đơn côi

Em chỉ muốn riêng mình ôm kỷ niệm
Từ mắt xanh đến lúc tóc bạc màu
Một kiếp người bóng câu qua cửa sổ
Thời gian nào che dấu được hư hao

Ngẫm lại cuộc đời thoáng như cơn lốc
Ðã hết rồi mơ mộng với kiêu sa
Em bây giờ mắt môi xưa phai nhạt
Ba mươi năm rồi … cứ tưởng mới hôm qua

NPNA



Nguyenphanan
#62 Posted : Tuesday, December 6, 2005 11:52:58 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

BAO GIỜ NGẨNG MẶT
VỚI QUÊ HƯƠNG

Có những khi hồn lạnh trống không
Cạn dòng thơ buốt giá tim hồng
Đọc thơ xướng rồi qua thơ họa
Ngơ ngẩn như đầu sông cuối sông …

Cũng muốn đôi câu họa với người
Đem vần thơ đẹp gởi muôn nơi
Nhưng sao cắn bút ngồi tư lự
Giấy lạnh lùng … ôi … mực rã rời !

Ai hiểu cho mình, thơ với thẩn
Bạc đầu, rỗng túi chẳng thương thân
Bon chen mãi chốn hư danh ấy
Gẫm lại ích chi chốn bụi trần ?

Bụi trần là kiếp đời ô trọc
Ganh ghét, tỵ hiềm chẳng tiếc thương
Núp bóng văn chương làm tủi hổ
Bao giờ ngẩng mặt với quê hương ?!...

NPNA
Nguyenphanan
#63 Posted : Tuesday, December 6, 2005 11:56:12 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Bao giờ tôi quên

Tôi nhớ lại…ngày tôi lên ba tuổi
Giặc Pháp bạo tàn, đánh đuổi miền Nam
Máu lửa ngập trời, dân chúng lầm than
Biết bao cảnh sống…màn trời chiếu đất !

Tôi chạy theo Cha, băng qua đồn giặc
Những tiếng hét hò hòa lẫn tiếng súng vang
Đoàng ! đoàng ! đoàng…
Ôi…dòng máu đỏ tuôn tràn
Cha tôi đã mê man…vì trúng đạn …

Hơn một tháng thuốc thang Cha khỏe lại
Mẹ thay Cha ròng rã suốt bao ngày
Rồi…dìu dắt nhau lánh nạn
Mẹ, tay dắt tay bồng
Cha, vai mang vai xách
Băng súng đạn hầm chông
Giặc đuổi theo sau, đạn bay tứ phía
Một vùng mịt mù chẳng thấy Cha đâu ?
Sáu mẹ con tôi khóc ngất thảm sầu !

Trời vừa sụp tối…
Giặc không còn nhìn thấy mẹ con tôi
Có lẽ Phật Trời thương tưởng
Chỉ phút giây mạng sống chẳng ai còn !
Nhưng còn Cha, đang lạc chốn đầu non
Hay cha đã…đã không còn nữa !…
Một mình thân Mẹ
Xác xơ dìu dắt năm con
Sức yếu, lực tàn, thân xác héo hon
Đến nửa khuya…
Mẹ con đói mòn nằm lã
Bỗng tiếng thét gầm vọng đến từ xa
Sáu mẹ con như đã…
Hồn bay phách lạc
Tiếng gầm thét càng gần
Đàn voi đã đến
Mẹ kéo lết đàn con
Vào núp kín giữa rặng nương mì
Mọi người đều nín thở
Mắt nhìn nhau như đã đứng tròng
Em út tôi…dù một tuổi
Nhờ ơn trên phù hộ…nó lặng thinh
Đàn voi đến sát bên mình
Mẹ quỳ sụp xuống ngước nhìn trời cao
Lâm râm lời Mẹ khẩn cầu
Nhờ ơn Trời Phật nhiệm mầu cứu nguy
Chị, anh tôi, ôm tôi và út
Nước mắt trào tuôn, giờ phút tử thần
Bỗng…một loạt gầm vang
Đàn voi rẽ sang ngã khác
Mẹ ôm các con, giọt lệ tuôn tràn
Trời Phật đoái hoài
Cứu mạng mẹ con tôi…

Một hình ảnh hãi hùng
Một linh thiêng mầu nhiệm
Sẽ theo tôi…
Đến mãn kiếp cuộc đời !!!…

NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#64 Posted : Tuesday, December 6, 2005 11:58:55 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

BÊN BỜ QUÊ HƯƠNG

Biển xanh xanh ngát một màu
Tình thơ trao gửi ngàn câu yêu đời
Sáo chiều trổi khúc chơi vơi
Ru hồn lữ khách một thời tha hương
Xa quê lòng mãi vấn vương
Sương pha đầu núi giọt thương đong đầy
Ra đi vẫn nhớ những ngày
Tuổi xanh cắp sách thơ ngây đến trường
Dạt dào cỏ nội mùi hương
Duyên thơ gặp gỡ giữa đường tương tư
Mối sầu chỉ đứt dây tơ
Tao nhân mặc khách bây giờ còn đâu
Chỉ còn ta với nỗi sầu
Cung thương ngày cũ niềm đau bây giờ
Phương xa lòng mãi mong chờ
Ánh dương tỏa rạng bên bờ quê hương

NPNA
Nguyenphanan
#65 Posted : Wednesday, December 7, 2005 12:04:26 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

ẢO MỘNG ÐÊM NAY

Chiếc lá trên cành lặng lẽ rơi
Ðêm nay trăng sáng một khung trời
Thu phong trở giấc mang hơi lạnh
Chiếc áo phong trần rách tả tơi

Một cõi đi về ta với ta
Nghìn trùng mây nước mịt mờ xa
Vẳng trong hư ảo vang lời gọi
Âm hưởng vọng về, ôi thiết tha

Ta có còn chi ở cõi này
Khối tình theo gió thoảng mây bay
Sông hồ ngược sóng, thân phiêu bạt
Ðất khách tha phương tủi phận thay

Chẳng khách tài hoa, chẳng kiếm cung
Chẳng thân tù tội chẳng gông cùm
Phong sương gió chướng chưa từng trải
Chẳng chiến công dày đẹp tổ tông

Liễu yếu quần thoa phận má hồng
Cát đằng một kiếp vẫn hoài mong
Thu ba chớ gợn trong màu mắt
Góp một chút gì … rạng núi sông

Ðông phong trở tiết, sương thu lạnh
Thao thức canh trường dạ ngẩn ngơ
Tiếc nuối xuân xanh, hờn tuổi ngọc
Chỉ còn ảo mộng đến trong mơ …

NPNA





































Nguyenphanan
#66 Posted : Wednesday, December 7, 2005 12:07:57 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Cành hoa trắng Vu Lan

Mười tám năm Mẹ về cõi Phật
Mộ phần lạnh lẽo giữa hoang sơ
Những đêm cô tịch trăng huyền ảo
Con nhớ vô cùng, thuở ấu thơ...

Ngày xưa mỗi độ chớm thu sang
Ngọn gió heo may rụng lá vàng
Tháng bảy ngày rằm, mùa xá tội
Những linh hồn lạc giữa trần gian

Mẹ dắt con, nghiêm trang áo trắng
Đường lên chùa cũ dấu rêu mòn
Chắp tay trước Phật con cầu nguyện
Soi sáng tâm hồn kẻ sắt son...

Trên ngực áo con một đóa hồng
Mẹ cười Mẹ hỏi có vui không?
Mỗi năm vào dịp Vu Lan hội
Mẹ sẽ cho con một đóa hồng!

Thế rồi biết mấy mùa mưa nắng
Mười tám mùa trăng chết cõi lòng
Bóng Mẹ hiền trần gian khuất dạng
Hoa hồng đâu nữa để mà mong...

Tháng bảy Vu Lan lại đến rồi
Aó cài hoa trắng, đời mồ côi
Con buồn nhớ Mẹ, lòng ray rứt
Thương kiếp bơ vơ giữa cuộc đời...

NPNA








Nguyenphanan
#67 Posted : Wednesday, December 7, 2005 12:09:10 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Cánh nhạn sầu đông


Thuở xưa mơ ước làm thi sĩ
Trau chuốt vần thơ gửi gió trăng
Gió nhẹ mang thơ đi khắp chốn
Nguyệt soi thơ tỏa tận cung Hằng
Những điệu ru tình vang nhẹ nhẹ
Yêu thương dàn trải vận mang mang
Hoa nở mùa xuân chưa đủ thắm
Sen khoe nắng hạ sắc mơ màng
Rụng lá thu vàng luân vũ khúc
Sầu đông mây trắng vẫn lang thang
Người ở phương nào trông cánh nhạn
Ta về cố lý ngắm trăng tan
Thơ đẫm màu trăng thơm kỷ niệm
Hương gây mùi nhớ buổi thu tàn
Vắng bóng người về thơ lạc vận
Trăm con sóng vỗ nhịp trường giang
Thơ đợi người về…xuân chẳng đợi
Rong chơi ngày tháng lạc mây ngàn

NPNA
Nguyenphanan
#68 Posted : Wednesday, December 7, 2005 12:11:18 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Cao nguyên tình xanh


Về lại Cali nghe lòng trống trải
Nhớ cao nguyên với những tối mưa phùn
Tám năm rồi, hôm nay ta trở lại
Nói làm sao…cho xiết nỗi vui mừng

Bạn đón ta bằng bó hoa thân ái
Đêm Cao Nguyên thắm đượm những chân tình
Lối mòn xưa trên đồi cao lộng gió
Lá vàng rơi…từng chiếc đón bình minh

Cuối thu buồn Tình Xanh như trở giấc
Đường dặm dài thăm thẳm những đồi thông
Phố Olympia lặng chìm trong gió bấc
Người phương xa, sao tình nghĩa mặn nồng …

Phía chân trời núi Rainier sừng sững
Đường Rainier sương sớm đượm ngàn hoa
Hoa lòng ai…hỡi văn nhân tao nhã
Dệt vần thơ xin tặng bạn đường xa…

Nhắp chén men cay tạ lòng tri kỷ
Gởi Tình Xanh nồng ấm của Cali
Vẫy tay chào mà hồn như để lại
Cao nguyên ơi…vương vấn mãi…người đi…

NPNA

Nguyenphanan
#69 Posted : Sunday, December 11, 2005 1:45:03 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Chiếc lá thu bay



Anh bảo cùng em, hoa nào cũng tàn
Tình nào cũng úa với thời gian
Mỹ nhân tự cổ như danh tướng
Trang tuấn kiệt cũng cúi đầu chấp nhận
Huống chi nàng!
Phận má thắm, phận quần thoa
Thơ em buồn như chiếc lá thu bay
Văn em viết một chuỗi sầu lắng đọng
Đọc thơ em, anh để sầu lên mắt
Thương ngọc ngà vương lắm nỗi phong ba
Ba mươi năm...đời chẳng có mùa xuân
Anh có hiểu, xin anh đừng nhắc lại
Anh khuyên nhủ, lòng em thêm ái ngại
Vẫn biết tình như một áng mây trôi
Vầng mây hồng biểu hiện thắm đôi môi
Áng mây tím đưa em vào bất hạnh
Em đành chịu, anh ơi đời lận đận
Hơn nửa kiếp người sống với cô đơn
Mùa thu về... nhìn lá rụng ngoài sân
Buồn hiu hắt đưa hồn vào kỷ niệm

Em muôn thuở: “Rừng thu xưa vẫn nhớ”
Đời em buồn như: “Cánh nhạn sầu đông”
Quê hương em, em khắc khoải chờ mong
“Về trong nỗi nhớ”cho lòng bâng khuâng...

NPNA

Nguyenphanan
#70 Posted : Sunday, December 11, 2005 1:48:04 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Chú Cuội Già



Năm nay chú mấy chục niên canh
Tròn lẻ xuân xanh hay đã già
Từ thuở sinh tiền tôi đã thấy
Chú ngồi mãi miết dưới cành đa...

Chú có buồn chi thế sự này
Sao im lặng mãi giữa trời mây
Vừng dương chói rạng tôi nào thấy
Khi ánh nguyệt hồng xuất hiện ngay

Chú nhớ làm chi kẻ bạc tình
Ôm trong sầu hận mối tình si
Nhớ nước thương nòi đau thống thiết
Hận tình chú mang nỗi ai bi...

Người xưa muôn thuở vào miên viễn
Chú mãi tương tư mãi lụy phiền
Hãy xuống trần gian xem một thể
Bao nàng thiếu nữ đẹp như tiên!

Mà thôi...muốn sống mãi nghìn năm
Chịu khó lưng cong với quạt trần
Bởi chưng kiếp sống trong nhân thế
Như lá sầu đông, lá rụng dần...

Bèo nước gặp nhau rồi tan hợp
Sớm còn, tối mất nợ tầm dâu
Sống thời như thể mang nô ách
Thác rồi chẳng biết...xác về đâu?


NPNA
Nguyenphanan
#71 Posted : Sunday, December 11, 2005 1:50:03 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

CHUYỆN NGÀY XƯA

Trong bóng đêm dìu dặt
Nhớ về chuyện xa xăm
Thắm thoát ba mươi năm
Nửa kiếp người nơi dương thế !
Làm sao quên những nỗi đau
Làm sao quên được vũng sầu năm xưa
Quê hương sớm nắng chiều mưa
Vẫn bình yên với rau dưa tháng ngày
Bỗng đâu chinh chiến đọa đầy
Con dân nước Việt vùi thây chất chồng
Tháng tư đen, lửa ngập đồng
Tháng tư đen ấy máu hồng đổ tuôn
Anh hùng tự sát vì dân vì nước
Chiến sĩ hiên ngang nhuộm máu quân thù
Cũng giòng máu Việt thiên thu
Mà sao nỡ để cơ đồ đảo điên
Xác người tràn ngập biển
Máu tuôn dòng thành suối
Xương người cao như núi
Lệ người tràn biển đông
Lao tù thân cùm gông …
Tù ải đời trai với xích xiềng
Đau thương thảm họa mãi triền miên
Ngồi đây nhớ chuyện ngày xưa ấy
Lửa hận bùng lên muốn phát điên
Ta muốn đập tan bạo quyền
Ta muốn trở về quê cũ
Ta muốn sống thật bình yên
Cuối đời ta hằng ấp ủ
Mái tranh mà chẳng lụy phiền
Giòng sông dịu hiền xưa cũ
Ru ta giấc ngủ êm đềm …

NPNA
Nguyenphanan
#72 Posted : Sunday, December 11, 2005 1:51:57 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

CÓ NHỮNG NIỀM RIÊNG

Có những niềm riêng không nói được
Cho hồn trăn trở nỗi đau thầm
Sương rơi buốt giá chân trời cũ
Hai nẻo sầu, hai cõi lặng câm

Có những niềm riêng để nhớ nhung
Dư âm vang vọng đến muôn trùng
Cuốn theo chiều gió về phương ấy
Vương mãi lệ sầu, ai biết không

Có những niềm riêng thức trắng đêm
Lặng nghe dòng máu chảy về tim
Xót xa thân phận người cô phụ
Ðã xa rồi năm tháng ấm êm

Có những niềm riêng tạ tái tê
Nỗi đau chiếm trọn lúc đêm về
Trong tâm như vẫn còn thao thức
Giọt đắng cay nồng cơn tỉnh mê

Có những niềm riêng để hận sâu
Một đời xin nhớ mãi về sau
Phải chăng tiền kiếp không tu trọn
Ðể bể luân hồi vướng khổ đau !

NPNA
Nguyenphanan
#73 Posted : Sunday, December 11, 2005 1:53:55 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Con mắt linh hồn

Một con mắt mở một lần
Hai con mắt mở hai lần cả hai
Đôi tay buông thỏng thật dài
Với lên chẳng tới…lâu đài tình yêu !
Một con mắt nhắm cô liêu
Hai con mắt nhắm thấy chiều hoàng hôn
Đôi tay giữ lấy linh hồn
Buông xuôi ngày ấy…nửa hồn vỡ tan
Một con mắt mở ngỡ ngàng
Hai con mắt mở phủ phàng chứng nhân
Đôi tay vươn đến thật gần
Nhưng rồi cũng muộn, một lần buông xuôi
Một con mắt nhắm ngậm ngùi
Hai con mắt nhắm…mù đui linh hồn
Đôi tay quờ quạng hoàng hôn
Hư không còn lại…nửa hồn…thương đau !

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#74 Posted : Wednesday, December 14, 2005 12:15:12 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Con vẫn muốn

Lạy Thượng Đế…
Giúp hồn con bình thản
Đừng buồn vương trong kiếp sống tha hương
Đừng rưng rưng những giọt lệ tủi hờn
Đừng nuối tiếc khoảng xuân thời…đã mấy !
Dù tim con, nỗi buồn đau chất ngất
Mắt môi mờ theo ngấn lệ thời gian
Tóc pha sương với ngày tháng mõi mòn
Con vẫn muốn…
Con vẫn còn…rất trẻ
Để con được một lần con sống lại
Thuở xuân xanh, mắt biếc với môi hồng
Ước mơ dào dạt trong lòng
Tình quân lý tưởng, mặn nồng đón đưa…
Thượng Đế ơi…
Con chỉ là một linh hồn bé nhỏ
Sợ buồn đau, sợ ghét bỏ…của thế gian
Sợ cả đơn côi, tiếp nối phũ phàng
Con sợ lắm, bởi bao lần gục khóc
Một trái tim, một khối óc
Buồn rơi rồi…trên mái tóc còn xanh
Đường thêu hoa, dệt mộng đã không thành
Duyên với nợ, công danh đành lỡ dỡ…
Chân bước vội trên đường tình bỡ ngỡ
Hỏi đôi lời, sõi đá cũng làm ngơ
Để trái tim thơ lầm lạc dại khờ
Ngày xuất giá…mắt, môi mờ ngấn lệ…

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#75 Posted : Wednesday, December 14, 2005 12:16:30 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Cuối cuộc phân ly

Ta đã có nỗi buồn không trọn vẹn
Và niềm vui không biết để làm chi
Một thoáng tới rồi đi không ước hẹn
Tóc bạc nhiều sau cuối cuộc phân ly…
Anh có hiểu ? nơi em nhiều cảm nhận
Bóng hình tan trong mắt ấy vô tình
Thượng Đế cho em duyên phần lận đận
Tìm mãi trong tim chẳng một bóng hình ?
Xin hãy ngủ yên hỡi người trong mộng
Và quên đi…cơn bão dậy chiều nay
Ở lòng em là một trời ảo vọng
Đã hết rồi theo gió thoảng mây bay…
Đừng nói yêu em với lời tha thiết
Trả em về…em dệt giấc cô miên
Em biết thế, nên từ nay giã biệt
Chỉ mình em, ôm ấp những lụy phiền !
Tình là cái chi chi mà mỏi mệt
Ba mươi năm tình có cũng như không
Chỉ phút giây tình đi vào cõi chết
Tình bay rồi…theo cơn gió chiều đông …
Thôi nhé anh…đừng xây thêm ảo mộng
Vì người thơ muôn thuở chỉ yêu thơ
Đường vào yêu sẽ gặp nhiều bão sóng
Quên đi anh ! Tình một thoáng…trong mơ …

NPNA
Nguyenphanan
#76 Posted : Wednesday, December 14, 2005 12:20:52 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0



Dạ lý hương

Ngày ẩn đêm chườn kiếp Lý Hương
Khoe gương bày nhụy giữa đêm trường
Ngọt ngào mùi xã càng tha thiết
Trắng trẻo màu hoa ngắm dễ thương…

Lánh mặt bướm ong, gìn giá ngọc
Xa phường liễu ngỏ, tránh hoa tường
Hỡi nầy nàng Dạ…đây xin hỏi :
Trọn kiếp có tròn được mảnh gương ?

Quân tử là ai…đến chốn nầy ?
Lý Hương thanh khiết một loài hoa
Khoe hương trổ sắc trong đêm vắng
Thì khách đa tình mới tránh xa…

Dù em, trong kiếp loài hoa dại
Vẫn thấy e dè ngại bướm ong
Đã quyết một lòng gìn giá ngọc
Sợ gì…nở nhụy giữa đêm đông…

NPNA














































Nguyenphanan
#77 Posted : Wednesday, December 14, 2005 12:22:50 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Đa tạ những vần thơ


Tôi là kẻ đa sầu thêm đa cảm
Đọc dòng thơ mà thương xót cuộc đời
Là thi nhân tình thơ gởi muôn nơi
Xây ước vọng trong vòng tay ảo tưởng…
Tôi là kẻ tương lai không định hướng
Hồn mênh mang lưu luyến mãi phương trời
Buồn lê thê thay cho những cơn vui
Đêm nhòa lệ tiếc ngày thơ êm ấm !
Tôi là kẻ cũng một thời xuân thắm
Ba mươi năm nhớ mãi một chân trời
Là kiếp tằm từng nhỏ lệ rơi rơi
Ngày nào đó cũng hương phai sắc úa…
Tôi là kẻ gửi tình qua cánh gió
Vẫn bơ vơ trong sương khói bão bùng
Tìm trong mơ tổ ấm để nương thân
Trời mưa lũ…tìm đâu tia nắng ấm ?
Tôi là kẻ hơn nửa đời chiếc bóng
Sống âm thầm chấp nhận một thân đơn
Lấy thơ, văn để che lấp tủi hờn
Mượn giấy, bút thay cho lời tình tự…
Tôi và bạn hình như chung tâm sự
Cùng gian nan đơn độc giữa xứ người
Một loài hoa chẳng trọn nụ cười vui
Nên giao cảm qua lời thơ nức nở
Nếu ai đó…đọc vần thơ tôi gởi
Cảm thông cho nỗi khổ kiếp con tằm
Nhả đường tơ tâm huyết chốn thi, văn
Chỉ mơ ước …một giây…người toại ý…

NPNA
Nguyenphanan
#78 Posted : Wednesday, December 14, 2005 12:24:27 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0





Đêm giữa ban ngày


Trong thời loạn, mạng người như cỏ kiến
Tôi viết lên đây một sự thật phủ phàng
Nhạc sĩ tài hoa, Châu, đích thực tên chàng
Giữa tháng tư đen, đời anh vào ngỏ tối !
Ngày tháng ấy tình yêu đang mở lối
Hương lan và chàng tha thiết yêu nhau
Nàng hát, chàng đàn tâm sự đổi trao
Đường tơ dệt mộng, cung thương đậm đà …
Kết quả tình yêu là những tinh hoa
Bốn con trẻ sinh ra trong thời loạn
Dìu dắt vợ con trong vùng lửa đạn
Thế cuộc đổi dời…bão giông ùa tới …
Gia đình chàng phải đi vùng kinh tế mới
Nước độc rừng thiêng khiến đôi mắt mù lòa
Ngày tháng đớn đau trong dòng lệ nhạt nhòa
Còn chi nữa…tài hoa đành ôm tủi hận !
Trời chẳng thương cho kiếp người lận đận
Góc phố vĩa hè đàn hát sinh nhai
Cực khổ bên nhau suốt cuộc đường dài
Lời ca vàng đưa Châu, Lan vào miên viễn !
Đêm giữa ban ngày…cho thế nhân suy diễn
Tội tình chi cả bốn trẻ thơ ngây
Tội ác tày trời, kẻ quyền chức hôm nay
Thủ tiêu bao mạng vì lời ca, tiếng đàn…
Tôi viết lên đây một sự thật phủ phàng
Đau thương xúc động, tim tôi uất nghẹn
Xin đọc giả hãy cùng tôi cầu nguyện
Kẻ ác tội đền, cho ấm dạ những hồn oan !

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#79 Posted : Wednesday, December 14, 2005 12:26:10 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

ÐÊM HUYỀN THOẠI

Ðêm này nữa là bao đêm rồi nhỉ
Gợi niềm riêng thao thức suốt tàn canh
Thương ngày xanh, thương tuổi hạc mong manh
Nỗi u uất bạc mái đầu son trẻ

Trăng nghiêng bóng mái tây lầu vắng vẻ
Cửa sầu đơn lấp kín mộng trùng phùng
Lệ lòng ai mờ nhạt dấu chân dung
Cho nỗi nhớ bắc cầu thiên định ý

Còn có ai bên ta là tri kỷ
Chia men nồng hòa khúc nhạc tri âm
Còn có ai lau dòng lệ âm thầm
Chia trăn trở hai phương trời cách biệt

Mạch sầu dâng, dòng suy tư da diết
Bóng người xa mờ mịt nẻo tương lai
Tuổi thơ ngây chất nặng nỗi u hoài
Phương trời cũ, ấm lòng con không nhỉ

Rồi một mai dặm dài xa vạn lý
Nhớ thương con mẹ biết phải làm sao
Buổi phân ly lòng mẹ luống nghẹn ngào
Con nông nỗi, mẹ ôm sầu bất tận

Sẽ có lúc con gục đầu ân hận
Quyết định vội vàng tan mộng ngày xanh
Bẽ bàng con ơi … ảo vọng không thành
Cả vũ trụ không có chi tồn tại

Mẹ ngồi đây giữa bóng đêm huyền thoại
Nghe cô đơn vây bủa tuổi về chiều
Chị em con nơi quê cũ đìu hiu
Con ơi … mẹ thấy chín chiều ruột đau !

Nguyễn Phan Ngọc An









Nguyenphanan
#80 Posted : Wednesday, December 21, 2005 10:43:52 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

ÐÊM TỊCH LIÊU

Cô đơn và buồn
Nào có khác chi nhau
Người quạnh quẽ, kẻ châu rơi
Cũng bắt nguồn từ những giọt sầu
Cô đọng lại từ muôn kiếp trước
Khi sinh ra …
tiếng chào đời là tiếng khóc
Bể trầm luân hay hồn thiêng non nước
Chốn thiên đàng hay địa ngục trần gian
Lắm kẻ sang giàu, lắm kẻ gian nan
Áo không đủ ấm thân tằm tả tơi
Sáng chiều lê lết khắp nơi
Vĩa hè góc phố cho đời đoái thương
Hột cơm chén gạo bên đường
Cũng là tiến kiếp vô thường tái lai
Chẳng danh vọng, chẳng ngày mai
Tạo vay kiếp trước trả ngay kiếp này
Sông mê, bến khổ là đây
Cơ trời trói buộc sợi dây vô hình
Bóng đêm vây phủ bình minh
Hiện thân mãn kiếp phù sinh mịt mù
Chọn đường tu, gắng công tu
Tiết đông chẳng lạnh tiết thu chẳng buồn
Chẳng còn đếm giọt sầu tuôn
Thân tâm an lạc, hồi chuông nhiệm mầu
Phật gọi ta, thức tỉnh mau
Vương vòng hệ lụy nát nhàu gương son
Hồi tâm hướng thiện vẹn tròn
Cho dù đêm tối … chẳng còn tịch liêu

NPNA


Users browsing this topic
Guest (23)
23 Pages«<23456>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.