Chuyện Buồn! Tôi kể người nghe một chuyện buồn
Của thời áo trắng tuổi trinh nguyên
Những cô con gái xinh như mộng
Nhơ nhởn đùa vui giữa đời thường
Áo trắng tung bay khắp phố phường
Bên trời hoa nắng ngào ngạt hương
Bướm ong vồn vã quyện hương sắc
Hoa vẫn tươi cười với gió sương
Thế rồi chiến cuộc, khói đạn bay
Từ giã thơ ngây với cuộc đời
Áo trắng mỹ miều giờ tan tác
Mười phương, tám hướng lệ tuôn rơi
Bạn tôi dăm đứa tản khắp nơi
Tìm biết tin nhau giữa ngậm ngùi
Đứa giờ gẫy gánh, duyên dang dở
Đứa hận trong lòng, khóc tình lơi
Đứa giờ khổ cực với đàn con
Bên chồng lạnh nhạt, nghĩa không còn
Đứa giờ khăn trắng tang một kiếp
Dấu lệ đắng cay với mỏi mòn
Đứa ở bên này tưởng là vui
Mà sao lại cứ phải than ôi!
Đêm khuya day dứt trong lòng nhớ
Thầm trách vì đâu vỡ duyên đời?
Nguyễn Thị Tê Hát