Rank: Advanced Member
Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 1,295 Points: 345 Location: Westminster, CA
Was thanked: 10 time(s) in 9 post(s)
|
Chào các anh các chị Vào đây thấy bàn chuyện ca dao vui quá, em cũng xin góp ý... cò một tẹo. Bài ca dao này nguyên văn thế nào không biết, nhưng em vẫn thích dùng chữ "khó" (khó lắm ai ơi)ở câu cuối thay vì "khổ". Thông thường ca dao ít khi nào nói thẳng, hay khẳng định một điều gì, mà hay nói vòng, nói bâng quơ, thành ra chữ khó nó "mông lung" hơn, mang nhiều ý hơn, mà lại không có ý tích cực hay tiêu cực, ai muốn nghĩ sao thì tùy hỉ. Em cũng đồng ý là bài ca dao này có vẻ như là của một người nam chứ không phải lời than thở của phái nữ đâu, cho nên nó mới... "bên ni bên nớ", khi thì bảo có chồng như đeo gông, khi lại bảo không chồng long đanh muốn rụng. Nếu tưởng tượng thêm một chút nữa, em nghĩ rằng bài ca bao này là một hình thức... tỏ tình, hay chính xác hơn là một lời cầu hôn. Ngày xưa các cụ chả bao giờ "thẳng tuồn tuột" mà hỏi "will you marry me?" hay "gả cho anh đi nha" theo kiểu phim bộ, mà lại hay nói vòng vo, mượn cái này ví cái nọ, muốn hỏi cưới thì lại bảo rằng "khâu rồi anh sẽ giả công" (có lẽ cũng vì thế mà ngày xưa có khối chàng tỏ tình xong thì nàng lại hiểu ý... ngược lại nên đành... gạt lệ sang ngang). Cho nên em hiểu bài cao dao này như vầy nè, các anh chị xem có hợp lý không nhá. Hai câu đầu là "nhập đề" nói chuyện không đâu (cũng tựa như những bài ca dao khác, ví dụ như "hôm qua tát nước đầu đình, bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen..."). Nhưng khi nhắc đến "ai không chồng", chỉ sợ người ta mắc cỡ chạy trốn thì mất cơ hội ngàn vàng nên đành phải "trấn an", ừ thì lấy chồng là chuyện trọng đại, đâu phải chuyện giỡn chơi, như gông đã vào cổ rồi đâu phải muốn gỡ ra là gỡ được đâu. Nhưng mà gái lớn thì phải lấy chồng, chứ mà hông chồng thì... hồi hộp quá, ý chừng như ngồi trên cái phản long đanh, hỗng biết muốn xụm lúc nào. Phản ọp ẹp thì chữa dễ như chơi, chứ em chưa chồng anh biết "chữa" làm sao, chưa thuộc về anh thì làm sao dám cản em chạy ngượi chạy xuôi (đây là một câu trách yêu mà hình như các anh thời nay vẫn thường dùng, tất nhiên bài bản có khác đi :-). Em chưa có nơi nương tựa, chạy lung tung, lỡ có tay nào nhanh nhẩu rước em trước anh thì khổ cho anh lắm. Mà cho dù mình có thương nhau đi nữa, cha mẹ chưa đặt để thì có thương em lắm lắm cũng hỗng dám... làm gì (nam nữ thọ thọ bất thân í mà), như vậy thì thiệt tình là... khó cho anh lắm... Ý em chỉ bấy nhiêu thôi, chúc các anh chị vui ĐTQA
|