Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
Mo^.t nga`y mo^.t ca'ch xa...
vnlh
#1 Posted : Wednesday, May 11, 2005 4:00:00 PM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

Có lẽ là trật nhịp thật Một người tưởng là đơn giản lại có những suy nghĩ phức tạp không ngợ Một người hay suy nghĩ lung tung lại có những quyết định thật đơn giạn Một người hay mơ mộng lãng mạn lại muốn giải quyết chuyện theo cách thực tế nhật Một người tưởng lã khô khan lại sống như trong tiểu thuyệt
Bạn nói :hai đứa bay đều thiếu kinh nghiệm, chưa trải đợi Có lẽ đúng vậy Một người sống trong lồng son, chưa bao giờ cất cánh bay ra ngoài trời cao rộng Một người giữa lòng đại dương nhưng rút mình vào trong vỏ ộc Sóng có đánh tới thì cái vỏ ốc lăn đi vài vòng, rồi thội Có khi nào va với chạm vào thân đâu mà biết thực với tế .
Bạn nói: hai bánh xe có răng cưa, muốn hợp nhau, khít nhau ngay từ đầu thật là khó, phải có cọ xát, phải có hao mòn mới dần dần khít được Thế nhưng một người thì sợ sự va chạm đó, có chuyện gì cũng tránh nghĩ tới, tránh nói tợi Một người cứ lăm lăm cục đá mài trong tay, hăm hở lao vào mài mòn răng cưa cụa bánh xe kia chứ không phải của mịnh
Bạn nói: không thể một ngày một bữa mà xong chuyện, cần phải có thời giạn Nhưng sao làm bạn bè bao năm rồi dễ dàng như vậy, đến khị
Bạn, có người lớn tuổi hơn, có người nhỏ hơn, có người cùng trang lựa Sao mà họ sáng suốt vậy còn mình thì cứ ngơ ngơ ngác ngạc Bạn khuyên, nghe chí lý lắm mà sao khi thực hành lại làm không nội
Hôm nay nhận ra khuyết điểm của mình là dở chịu đựng Đụng chuyện gì cũng đòi phải giải quyết ngạy Từ nay phải học cách chịu đựng Như là bây giờ, ngồi viết lung tung cho đỡ ấm ực ĐI uống một ly nước cho bớt nọng Và nhất là chỉ nên nghĩ tới những điều tốt về người khác để đừng giận họ nựa

vnlh
#2 Posted : Saturday, May 14, 2005 9:51:01 AM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0


Người ta nghĩ gì khi ghen ?
-Người ta nghĩ tại sao cái con nhỏ kia cứ lảng vảng bên cạnh người này hoài vậy, nếu người không có ý gì lại thì phải tránh nó ra chứ?
-Người ta nghĩ bạn thường thôi sao tặng áo ? Nếu hong có ý gì lại thì sao lại nhận và còn mặc nữa ?
-Người ta nghĩ bạn thường thôi sao cứ rủ đi ăn hoài vậy ? Mà đang đi thì không chiu bắt phone ?
-Người ta nghĩ bạn thường thôi sao lại đi dùng chung account làm gì ? Mấy cái này là private life mà, nếu con nhỏ đó có bạn trai rồi thì để bạn trai nó lo cho nó đi chớ .
-Người ta nghĩ bạn thường thôi sao lại thân thiết với nó quá vậy ? Sao không sợ người ta buồn mà tránh nó ra một chút ?
vnlh
#3 Posted : Thursday, May 19, 2005 5:47:47 AM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

Con bé ngồi làm thơ, không ngờ mình cũng làm được thơ, hihi. Làm xong cứ phân vân, có nên gởi không ta? Gởi rồi "hắn" nghĩ gì? Có làm cao với mình không? Bộ tưởng ngon lắm sao mà mình phải làm tho* về "hắn" chứ. Cái con người gì mà cộc lốc, nói chuyện nghe phát bực. Sao hồi trước mình lại nghĩ "hắn" như vậy mới "nam tính", mới không có mồm mép ba hoa. Vậy mà bây giờ lại bực về cái thiếu ngọt ngào đó. Đúng là được voi thì đòi tiên mà. Ghét nhất là câu "ừ, tính anh vậy đó". Ý là "chịu được thì chịu không thì thôi" chứ gì? Tánh nó hay suy diễn lắm, nên suy ra là vậy. Dĩ nhiên nó không chịu mà cũng không... thôi. Nếu còn ở VN thì sẽ bắt "hắn" đem đi "cải tạo tư tưởng".
vnlh
#4 Posted : Saturday, May 21, 2005 1:31:05 PM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

Có đôi khi tự nghĩ, có phải mình được voi rồi đòi tiên hay không? Nếu chịu suy nghĩ theo khía cạnh tích cực thì mình cũng may mắn hơn nhiều người lắm chứ. Thí dụ như trong việc làm, mặc dù công việc mình không thích lắm, nhưng so ra với những người đang thất nghiệp thì mình cũng hơn họ. Thí dụ như khi chọn schedule, mình cũng chọn được cái mình muốn.
Buổi trưa nghe "lén" được mẹ nói chuyện với bé N. Thì ra không muốn cho mình đi đâu hết. Những gì mình dự tính sao ban đầu cũng đầy trắc trở. Nếu mình kiên trì có được hay không?
Lại đang nghĩ, sắp nản lòng rồi, hay là thôi đi.
vnlh
#5 Posted : Sunday, May 22, 2005 3:09:39 AM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

Hôm nay lễ Thiên Chúa Ba Ngôi. Cha hỏi chúng ta học được điều gì qua mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi? Mỗi người một phách. Cha nói, đó là tình yêu thương vượt qua mọi khác biệt để hợp thành một. Vâng, vượt qua mọi khác biệt bởi vì mỗi người mỗi tánh, mỗi ý, chỉ có tình yêu thương mới vượt qua được mà thôi. Làm gì có hai người hoàn toàn giống nhau, chỉ cần tình yêu dành cho nhau được bao nhiêu mới đáng kể.
Một người thất chí thì mình phải đối với họ ra sao?
Tôi học được câu trả lời là kiên nhẫn.

Tự dưng nhớ đến hai câu chẳng nhớ là văn hay thơ của ai đó.

"Mình nếu chọn đời nhau làm dấu chấm, mỗi câu văn đâu thể chấm hai lần."

Một chút gì để suy niệm, để nghĩ về nhau.
Phượng Các
#6 Posted : Sunday, May 22, 2005 11:12:40 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi vnlh
Tự dưng nhớ đến hai câu chẳng nhớ là văn hay thơ của ai đó.
"Mình nếu chọn đời nhau làm dấu chấm, mỗi câu văn đâu thể chấm hai lần."


mỗi câu văn đâu được chấm hai lần

Thơ của Nguyễn Tất Nhiên trong bài "Hai Hàng Lá Me Đường Gia Long".
vnlh
#7 Posted : Monday, May 23, 2005 4:27:18 AM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

Cám ơn chị PC, em đi lục lại những bài thơ NTN mà em chép lại thì thấy đúng như chị nói Smile.

Giờ mới biết mình nhớ hai câu cuối là tại vì hai câu đầu... Thì ra tiềm thức mình họat động dữ dội thiệt, hihi.
vnlh
#8 Posted : Monday, May 23, 2005 4:40:21 AM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

Khắc khẩu

lh: anh đừng giận nữa nghen, mai mốt không la anh như vậy nữa
ct: anh không có giận em mà, anh giận anh thôi
lh: là em sai mà sao anh giận anh?
ct: em đâu có sai, tại cái tánh anh nó cộc cằn như vậy
lh: tại em biết tánh anh vậy rồi mà còn nổi giận đó chứ
ct: đã bảo không ai có lỗi hết mà, tại mình không hợp tánh thôi
lh: đó đó, chưa gì đã lên giọng, cãi nhau đâu phải vì không hợp, mà cãi để hiểu nhau hơn mà
ct: đã bảo không nói nữa mà, không ai có lỗi hết, được chưa?
lh: hic hic
ct: aaaaaaaa, lại nữa rồi.

vnlh
#9 Posted : Thursday, May 26, 2005 7:29:03 AM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

Hôm nay tôi trở về thăm... topic cũ. Đã dặn mình đừng có nhè hòai, ai mà chịu cho nổi, mà sao vẫn giận. Giận nhất là anh nói anh phải show ra hết các tánh xấu coi em có chịu đựng nổi không chứ. Lại còn nói xạo với tôi cho tôi lo lắng rồi nói thử coi tôi có thương thật lòng không. Thế mà tôi cứ ngỡ anh không bao giờ nghi ngờ tình cảm của tôi. Tôi nổi giận đùng đùng, tôi mà để cho người ta thử à? Thế nếu tôi fail cái thử này thì sao? Mọi chuyện đều phải có giới hạn, tại sao cứ phải hành hạ nhau, hành hạ chính mình làm gì? Thử tôi xong anh cũng có vui đâu. Mắng mình là đứa ngu, bạ ai nói cái gì cũng tin, thế thì biết mắng anh là gì bây giờ? Anh đã nói ghét nhất bị người ta nghi ngờ, sao còn nghi ngờ tôi. Cái gì không muốn người ta làm cho mình thì đừng có làm cho người ta chớ. Tôi giận giận giận giận quá sức lẽ mình.
vnlh
#10 Posted : Saturday, May 28, 2005 9:33:14 AM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

Tôi đang giằng co với chính tôi . Đi, không đi, đi, không đi . Chẳng biết nên quyết định như thế nào cho phải . Đã một lần tôi muốn bay ra khỏi cái lồng son đẹp đẽ, ấm cúng mà ngột ngạt này là một lần tôi vấp ngạ Nên tôi phân vân lắm, liệu mình có đủ ý chí để đi không ? Liệu mình có chịu nổi những tiếng thở dài, những câu than làm như vô tình cho tôi nghe thấy hay không ? Buổi tối hôm kia,tôi đang ngồi bóp tay đấm chân cho mẹ, mẹ tôi lại rủ rỉ như mọi lần, mẹ tính rồi con ạ, 10 năm nữa mẹ sẽ về hưu sớm, lúc đó tiền già cũng sẽ là bao nhiêu đây, mẹ tính hay là mình về VN mua cái nhà, mẹ muốn làm ăn gì bên đó, rồi con thì làm thế này, bé B làm cái này, bé T làm cái này . Tôi không đợi mẹ nói hết đã hỏi, mẹ ơi, 10 năm nữa tụi con đứa nào cũng ba mươi mấy gần 40 tuổi, mẹ tính tụi con không có gia đình, không lớn lên hay sao . mẹ tôi giận, kêu tôi thôi đừng đấm chân nữa, và đi ra phòng khách nằm coi TV. Tôi cũng đành phải tảng lờ chui vào phòng đọc sách . Gần nửa đêm mẹ tôi gõ cửa, mẹ chỉ nói một câu: mấy hôm nay con làm mẹ buồn lặm Và mẹ tôi đi trở ra, tôi còn kịp nói lời nạo

Sáng nay mẹ tôi lấy lòng tôi, hỏi hè rồi con có muốn đi đâu chơi không, mẹ cho tiền, chứ mẹ ko muốn con đi tìm việc chỗ khạc Tôi sợ những lúc như vầy lắm, tôi sẽ mềm lòng . Tôi sẽ nghĩ tới mẹ tôi mồ côi mẹ từ năm 8 tuổi, cậu Út tơi khi đó vừa được 6 thạng 5 anh chị em, bác tôi khi đó được 10 tuổi, tất cả chịu sự hành hạ của bà mẹ ghẻ cho tới lợn Những chuyện tôi nghe kể lại làm tôi thấy thương mẹ biết bao nhiệu Nếu tôi bỏ đi thì tôi là một đứa ích kỷ lắm, ích kỷ đến tàn nhẫn . Nhưng tôi cứ ở lại thì đến bao giờ tôi mới dám sống theo ý của tôi ? Năm nay tôi cũng ko còn nhỏ nữa, nhưng nếu tôi có bạn trai, mẹ tôi sẽ kêu tới nhà ngồi chơi nói chuyện, ko đi đâu hết . Tôi ko dám cãi, nếu có đi chơi sẽ là đi lén, là 1 điều tôi ko muốn làm chút nào, vì khi tôi vui miệng tôi sẽ quên mất mình đã đi lén mà kể cái này cái nọ, khi đó tôi chết chặc
Lại ngồi nghĩ, mẹ tôi ko sanh tôi ra thì làm gì có tôi ở đây để mà đòi hỏi này nọ . mẹ tôi thiếu tình mẫu tử nên mới dành hết cho chúng tôi .
Tôi lại cứ dùng dằng, đi, không đi, đi, không đị

Trưa, cậu H gọi cho tôi, lâu lắm cậu cháu ko nói chuyện . Tôi phàn nàn về chuyện của tôi, cậu nói sao mấy đứa con gái đứa nào cũng vậy . Cậu bảo chị L cũng thế, cũng chạy sang tiểu bang khác xin việc, đi làm và mua nhà ở đó ko chịu về nữa, bác T giận lắm nên cậu cứ phải nghe phàn nàn . Tôi nói nhưng con ko chịu nổi nữa đâu, con ko muốn nghe những lời cằn nhằn, ko muốn nghe những tiếng thở dài, con ko dám làm trái ý mẹ điều gì nếu như con cứ ở mãi trong nhà dù điều con làm ko có gì là sai trái hết . Cậu nói con ơi rồi khi con có con thì con cũng xử với nó y hệt như vậy mà thôi . Con nhìn lại mình đi, con có giống tánh mẹ con ko ? Có cư xử giống vậy ko ?
Và bây giờ tôi ngồi đây nghĩ, tôi có giống hay ko ?
Và tôi lại nghĩ, mẹ tôi vất vả bao nhiêu năm cho chúng tôi, vì chúng tôi, tôi đành lòng bỏ đi vì chỉ muốn tự do hay sao ?
Có một người ko hiểu được tôi đã phải dằng co với chính mình như thế nào mà lại cứ gây thêm phiền phức cho tôi . Tôi đã nói tôi ko vì anh mà đi đâu, nếu tôi có dọn đi nơi khác, ấy là tôi vì chính tôi thôi . Vậy mà cũng giận tôi vì câu nói đó .
Phượng Các
#11 Posted : Saturday, May 28, 2005 10:41:01 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Vấn đề này chắc là không ai giúp ý kiến được. Theo văn hóa Mỹ thì ủng hộ việc ra đi rồi. Nhưng mà theo văn hóa truyền thống thì ..... Làm sao mà các bậc cha mẹ cảm thông là nuôi con cho lớn và để cho chúng sống đời chúng, không thể cứ khư khư ôm chặt lấy chúng như một thứ sở hữu....
Tonka
#12 Posted : Saturday, May 28, 2005 2:50:17 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
vnlh,
Em mang những bài này về cho mẹ đọc. Chị thấy rất hay, chị thường nghe đọc trên radio mỗi thứ năm trên đường đi làm về.

http://www.phunuviet.org.../topic.asp?TOPIC_ID=1727
Phượng Các
#13 Posted : Sunday, May 29, 2005 12:35:23 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Cậu nói con ơi rồi khi con có con thì con cũng xử với nó y hệt như vậy mà thôi . Con nhìn lại mình đi, con có giống tánh mẹ con ko ? Có cư xử giống vậy ko ?


Thấy chị tonka post bài viết của chị tvmt về cuốn phim Đại Hàn Xuân Hạ Thu Đông.... Xuân gì đó . Đọc bài điểm phim của hai người thì dù chưa coi mà mình cũng hiểu sơ sơ đó. Đó là có lẽ cuộc đời này nó cũng na ná bao nhiêu ấy chuyện: sanh ra, lớn lên, yêu thương, lập gia đình, sanh con, vui sướng và đau khổ, rồi bệnh rồi già chết. Đời là vậy. Phần đông đều nhận rằng cuộc đời của chúng ta thật quá khác xa với những mơ ước và kỳ vọng của ta hồi còn trẻ . Chị có hỏi thăm nhiều người già là "nếu có kiếp sau sanh ra đời lại, và được sống y hệt cuộc đời mà you đã sống, thì you có chịu không?" Nhiều người lắc đầu "đủ quá rồi", Có lẽ vì vậy mà người lớn họ muốn hậu duệ của họ đừng đi lại vết xe cũ của họ. Biết đâu mẹ của lh cũng thế. Nhưng khổ nỗi là mỗi cá thể lại có cái tâm hồn, cuộc sống, nỗi thao thức riêng. Họ không có kinh nghiệm của người đi trước thì làm sao bắt họ nhận lấy kinh nghiệm ấy là kinh nghiệm của chính họ để mà ngừng lại mọi thử lửa đang chờ đợi cuộc sống họ trước mắt. Mỗi cá thể có quyền được thể hiện cuộc sống của chính nó hay không?

Việc ra đi của lh sẽ đem lại hai khả thể:
- khổ hơn là khi ở nhà
- sướng hơn là khi ở nhà

khổ hơn thì có thể trở lại hay không? Còn nếu ở nhà với mẹ thì tù túng quá, những xung đột thường xuyên sẽ tàn phá tâm hồn, và có cơ nguy sẽ trở nên nguyên nhân gây nên những chứng bệnh về tâm lý (xin lỗi lh là chị kết hợp với dữ kiện biết trước đây về lh - phải lh tiết lộ sớm thì góp ý với lh sớm rồi đó!).

Nói cho cùng, ở trên đất Mỹ này, quyết định ra đi của lh cũng không có gì kinh khủng lắm đâu. Hãy tưởng tượng thế hệ của chị khi phải quyết định vượt biên hay không!

Trình bày rõ ràng cho mẹ nghe mọi chuyện, chỉ là xin đi thử mà thôi. Có gì thì xin trở lại. Tuổi lh còn trẻ quá mà, lo gì. Phải chi ở lại mà lh hạnh phúc thơ thới thì nên ở, còn cái kiểu của lh thì đáng lo ngại quá đi!
Ôi chao ơi, sao mà chị cứ hay đeo theo lh mà góp ý, đọc lẹ lẹ cho chị xóa đó nghe:

Người khôn tự xử lấy mình
Sợ chưa đủ sức còn bình phẩm ai


linhvang
#14 Posted : Sunday, May 29, 2005 3:44:56 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các


Ôi chao ơi, sao mà chị cứ hay đeo theo lh mà góp ý, đọc lẹ lẹ cho chị xóa đó nghe:
Người khôn tự xử lấy mình
Sợ chưa đủ sức còn bình phẩm ai



Chị PC ơi,
Sao lại phải xóa vậy chị? LV thấy cứ để cho những người khác đọc cũng giúp ích lắm chứ.
Tonka
#15 Posted : Sunday, May 29, 2005 11:30:31 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Theo lời Kinh Thánh dạy, tất cả những gì chúng ta có trên đời này là do Đức Chúa Trời ban cho. Dù là tài sản, vật chất hay con cái, ngay cả sự sống của chúng ta cũng là của Chúa, chúng ta chỉ là người quản lý. Trong vai trò quản lý, chúng ta chăm sóc, dạy dỗ con và dâng đời sống con cho Chúa sử dụng. Chúng ta không nắm quyền sở hữu con hoặc sử dụng con theo ý mình. Khi nuôi con, chúng ta cần nhớ rằng, con cái rồi đây sẽ có đời sống riêng. Con cái chỉ cần cha mẹ và sống bên cha mẹ khi còn nhỏ dại để được cha mẹ nuôi nấng, dưỡng dục. Nếu tâm niệm như thế khi con còn nhỏ, chúng ta sẽ không buồn khi con lớn khôn, từ giã gia đình để bắt đầu cuộc sống riêng.


Đây là điều tk muốn nói. Vì bất cứ lý do gì, cha mẹ cứ giữ kịt con cái lại với mình là điều không nên, bởi gì trước sau gì con chim non cũng sẽ rời tổ, và bậc cha mẹ thì hãy chuẩn bị tinh thần giúp nó nếu nó bay chưa vững.
NgocDung
#16 Posted : Monday, May 30, 2005 2:32:37 AM(UTC)
NgocDung

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 232
Points: 0

Em chẳng biết với các chị thế nào, và vnhl sẽ nghĩ gì giữa đi và ở...
Con gái em năm nay tròn 18 tuổi học năm 3 đại học, còn 1 năm nữa nó tốt nghiệp đại học, em chẳng sanh nó nhưng dưỡng nó từ bé tí tới bây giờ. Một tháng em về để nó lại Nga , tuy rằng ba ngày em gọi sang một lần, nhưng em nhớ nó quay quắt , khi em về lại đây nó thủ thỉ bảo " con vẫn thích có mẹ bên cạnh hơn, em nói " bây giờ thế đấy, mai mốt mẹ la quá, hoặc lớn hơn chút nữa lại muốn ở riêng,"
Nó nói " khi không có mẹ, con cũng thích thật vì con thích ăn gì thì ăn, không ăn cũng được, sáng con dậy trễ cũng được , tối con đi ngủ trễ cũng không sợ mẹ nhắc v.v... Nhưng khi giữa đêm con đau bụng và lên cơn sốt thì con mới biết con cần mẹ đến thế nào "
Nghe thì thích thật và cảm động lắm, nhưng giờ em đang nghĩ tới ngày nó có bồ, rồi muốn ra ở riêng, vẫn thấy sao sao ấy... dường như không quen ! dù biết cái ngày ấy chẳng còn bao xa
Thôi thì khi nào nó còn ở với mình thì đó là ngày mình còn hạnh phúc.
Em chẳng biết, nhưng điều có lẽ người phụ nữ lo sợ nhất đó là khi mình lớn tuổi, con cái không ở cạnh mình nữa , muốn hay không muốn cứ nhìn thấy tụi nhỏ là vui rồi vì cũng chẳng còn ai để nhìn ngòai tụi nhỏ hết.
Có lẽ mỗi người mỗi quan niệm, nhưng, nếu một ngày chim non rời tổ, người mẹ bao giờ cũng thắt ruột vì lo, vốn dĩ người mẹ nào cũng vậy thôi với người phụ nữ một mình nuôi con thì có lẽ phải công nhận " sự ích kỷ" muốn con mãi bên mình là... điều đương nhiên và không ai có thể nói hơn được gì !
vnlh
#17 Posted : Monday, May 30, 2005 2:14:24 PM(UTC)
vnlh

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 73
Points: 0

Em cám ơn chị PC, chị tonka, chị lv và chị ND đã góp ý với em. Điều khiến em dùng dằng không muốn đi là vì lý do y như chị ND nghĩ đó. Mẹ em coi các con là đời sống của mình. Nếu em dứt ra thì mẹ em sẽ buồn lắm, khổ lắm. Nhưng nếu em ở nhà thì ko có cách nào để mẹ em nghĩ lại, cho em chút không gian để thở, chút tự do để xả stress. Nhiều khi đi làm có chuyện bực bội, hay trong chuyện tình cảm có gì ko vừa ý cũng vẫn phải để mặt cười ở trong nhà, khóc là phải khóc lén. Nếu muốn chạy ra chỗ nào đó la hét để xả stress thì phải kiếm được 1 cái lý do đàng hoàng mới đi được. Riết rồi bạn em trở thành cái "thùng rác" cho em xả stress, nhưng thùng rác rồi cũng phải đầy, phải khó chịu. Va `em ngày càng thấy mệt mỏi, thấy mình sống sao như diễn kịch, ko phải sống cho mình nữa. Em nghĩ nếu nói mẹ em "ích kỷ" thì có lẽ em ích kỷ hơn nhiều, vì mẹ em sống là vì em, còn em lại sống vì bản thân mình chứ ko phải vì mẹ Black Eye.

Hôm nay em đi làm, có bà làm chung sở hơn 60 tuổi rồi than phiền là con trai bả đã 44 tuổi mà vẫn làm bả phải lo lắng, phải suy nghĩ. Và bà kể cho em nghe nỗi lo của bà. Người mẹ nào chắc cũng vậy, con mình dù lớn bao nhiêu vẫn nghĩ nó còn bé bỏng lắm.
Phượng Các
#18 Posted : Tuesday, June 7, 2005 7:25:49 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi vnlh
Người mẹ nào chắc cũng vậy, con mình dù lớn bao nhiêu vẫn nghĩ nó còn bé bỏng lắm.


Đúng đó lh à, mình có câu là: mẹ 90 còn lo con 70 đó.
Vũ Thị Thiên Thư
#19 Posted : Tuesday, June 7, 2005 8:00:48 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
vnlh
Chị đã tri thiên mệnh rồi , Mẹ chị vẫn còn lo lắng chăm sóc như hồi chị lên 5
Chia sẻ với vnlh
Thục Miên
#20 Posted : Tuesday, June 7, 2005 9:54:56 AM(UTC)
Thục Miên

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 83
Points: 0

còn có mẹ lo lắng là một diễm phúc, chỉ sợ khi mất mẹ rồi thì mong một tiếng thở dài cũng chỉ biết ngồi khóc mà thôi Blush
Miên nghĩ bạn nên trình bày với mẹ của bạn để mong sự cảm thông chứ không phải là gò bó
Mẹ của Miên khi còn sống cũng khó khăn và phong kiến dễ sợ lắm, con trai của mẹ đã 40 tuổi mà mẹ vẫn phải thấp thỏm hàng đêm khi anh ấy đi chơi khuya
còn mấy đứa con gái thì khỏi nói...mẹ canh kĩ lắm vì mẹ sợ lỡ dại
khi Miên muốn lấy chồng, mẹ Miên đã không chấp nhận, sự xung đột xảy ra căng lắm đến nỗi Miên dọa tự tử và cuối cùng Miên cũng được lấy chồng song ...con cãi cha mẹ trăm đường con hư...hichic nên bi giờ Miên hư thiệt, làm mẹ buồn lòng lo lắng tới giờ phút nhắm mắt .
Hối hận thì đã muộn màng....
Users browsing this topic
Guest (5)
2 Pages12>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.