Lâu ni vắng nhà, cái nhà của tui nó gần trôi mất tiêu rồi, phải dùng dây thừng kéo nó lại.
Sau những tuần lễ mệt nhọc, hôm nay lại nỗi hứng muốn đi lang thang. Thế là lái xe vòng vòng lên vùng Rosemead để gặp Ái Cầm, để gời ít thuốc về cho cha vì con của Cầm sắp đi VN. Không ngờ đến nơi, Cầm sắp đi họp báo với tại San Gabriel hospital với đức Hồng Y Phạm Minh mẫn mới từ VN sang. Thiếu người chụp hình, nó kéo tui đi luôn. Vậy là tui phải học một khóa cấp tốc cách xử dụng cái máy chụp hình to tổ bố với đủ dụng cụ tùm lum trong vòng 10 phút. Vậy là 3 người đàn bà lên xe gồm có Ái Cầm, người con dâu của Cầm (con gái nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn) và.....tui, thẳng đường đến nhà thương San Gabriel.
Đây là 1 nhà thương công giáo cho nên ông Hồng Y nầy qua đây gặp với mục đích là xin bảo trợ cho vấn đề y tế ở VN ( điều nầy tui cũng không rành lắm, vì tui đến bất ngờ, chưa kịp hỏi han gì cả). Hẹn chúng tôi lúc 12.30PM, khi chúng tôi đến đó sớm khoảng 10 phút nên ngồi trong văn phòng đợi. Nghe nói Đức Hồng Y và mọi người đang have lunch trong phòng họp!!! Sau đó có thêm 1 phóng viên người Mỹ cũng vào đó....đợi! Đến hơn 1 giờ, 1 ông ra cáo lỗi chúng tôi để nhường cho ông phóng viên người Mỹ vào trước ( không biết có phải là kỳ thị hay không, dù rằng Giám đốc và các bác sĩ tại bênh viện nầy phần đông là người Á đông, nhiều nhất là người Nhật và Tàu); thế là chúng tôi phải đợi thêm. Mãi đến gần 2 giờ vẫn chứ thấy gì, chúng tôi phải đến nhờ người thư ký nhắc nhở vì còn một cuộc hẹn khác. Vậy mà cũng đến 2 giờ chúng tôi mới được vào để phỏng vấn Đức Hồng Y và ban giám đốc bệnh viện. Nghĩ thiệt người Việt ( hay người Á đông,) vẫn không bỏ được cái quan cách của họ, là cứ muốn người khác phải chờ đợi!!!!
Cuộc phỏng vấn xảy ra trong không khí trang nghiêm, Ái Cầm phỏng vấn Đức Hồng Y và Thư phỏng vấn ông Giám đốc của bệnh viện. Chúng tôi ra về, sau khi chụp một số hình trong phòng và ngay trước bệnh viện.
Đã gần 3 giờ chiều.
Đi thêm 1 nơi nữa, về đến tòa soạn đã rất mệt mõi vì say nắng. Cũng may anh Hạp biết lo lắng cho vợ, cho nên đã mua những món giải khát và đồ ăn chúng tôi thích để sẵn, tui cũng được hưởng xái..
Vậy là hết một ngày lang thang.....