VIỆT CỘNG
Sanh tâm lừa lọc, Tàu “mua” đất
Ra dạ bất lương, Đảng “bán” Nhà
Con con, cháu cháu; Nhà mở cửa
Bác bác, ông ông; giặc vào ra
Ngất ngưỡng ngôi cao Tàu ra lệnh
Chầu rìa xớ rớ Đảng: “Dạ thưa…”
Ý Nga
Denver, 3.10.2006
AI CÕNG RẮN VỀ?
Dân tộc khổ, lòng nào chẳng đau?
Đất dần mất, dạ nào không thảm?
Khấu đầu cõng Rắn về “Thưa, bẫm…”
Hỏi Rắn vào nhà, dân chạy đâu?
Ý Nga, 3.10.2006
NỖI BUỒN KHÔNG RIÊNG!
Đồng Đăng bạn đã đến chưa?
Mà đành để mất Kỳ Lừa, Tam Thanh?
Người Chinh Phụ Đứng Chờ Anh
Ôm Con Hóa Đá, vang danh lưu truyền
Thương thay là phận thuyền quyên
Đã thành tượng đá, bạo quyền chẳng tha!
Mất Nàng, buồn cả thi ca
Mất Nàng, mất cả Đóa Hoa San Hà
*
Tôi buồn, riêng dạ xót-xa
Dân buồn, chung chuyện quốc gia đau lòng!
Mà nào chỉ mất Nàng không…
Còn bao mất mát! Vời trông, uất hờn!
Ý Nga, 29.4.2002
MỐI TÌNH “MÔI HỞ, RĂNG LẠNH”
Đêm đêm em ngáy khò khò,
“Bắc” dời cột mốc bò bò sang… “Nam”
Ngày ngày anh mở Túi Tham,
Dạy em bán Nước, học làm “đỉnh cao”
Hải phận, hải sản anh… cào,
Tham ô, tham nhũng quơ quào cho nhanh,
Thương nhau, tài sản đưa… anh
Đem về Trung Cộng để dành ấm Môi
*
Em nằm, em nghĩ lôi-thôi
Tấm chồng như thế còn đòi chi hơn?
Ý Nga, 16.12.2005
*Thâm hiểm
BẢN ĐỒ
Khi xưa học vẽ bản đồ
Tô xanh, tô xám… thầy cô xoa đầu
Bây giờ rách nát, ai khâu?
Chỗ không còn nữa thêm sầu giang san
Giang san vốn dĩ gian… nan
Xương cao thành núi, lệ tràn thành sông
Anh hùng, liệt nữ bao công?
Một tay vô sản nhuộm hồng Bắc, Nam!
Đất đai dâng kẻ ngoại xâm
Miệng dân khóa kín như câm được gì?
Ý Nga, 26.9.2006
HIỂM HỌA BẮC THUỘC
Tưởng niệm một người bạn vừa chết trong tù
Xà lim đôi mắt anh sâu,
Quầng thâm nhung nhớ, tìm đâu mẹ già?
Nhìn qua song sắt nhớ nhà,
Nghe em thơ dại, “hương hoa” bán người
Giữa ngày bóng tối ngập trời
Nước nhà càng nghĩ, càng bời ruột gan
Rình mò mắt đảng đỏ gian
Lòng dân sợ-hãi, tiếng than nén lòng
Đấu-tranh, da thịt cứa… còng
Trái tim bật máu, lệ ròng khóc quê
Nhớ gương Hoàng Diệu: bia đề,
Tấm lòng Thái Học, lời thề đấu-tranh!
Soi gương: sử sách rành rành
Bao trang tuấn kiệt vén mành tự-do
Xà lim ứa máu, anh lo
Quê-hương ai sẽ mang cho hòa-bình?
Bao tay cõng rắn về rình
Việt-Nam, Trung Quốc? Dân mình ai thương?
Ý Nga, 23.4.2006
THƯƠNG ĐIỀU TRẦN THÂN
Em run người chao nhanh
Đôi vớ còn mỏng-manh
Làm sao thân giữ nhiệt?
Mùa đông lạnh quá anh!
Mình thức trắng đêm qua,
Nghĩ, “miếng đất làm quà”
Chúng dâng người mà ức
Dân làm sao thứ tha?
Cái lạnh của xác thân
Rồi sẽ ấm đủ phần,
Chỉ lo mai mất Nước
Vừa lạnh vừa … trần thân
Ý Nga, 17.2.2002
NGÀN NĂM ĐÔ-HỘ ĐỦ RỒI!
Bạn bảo làm thơ phải biết buồn
Mỗi trang là những lệ chờ tuôn
Tôi nhìn vận nước mong manh quá
Chẳng biết làm sao về cội nguồn?
Hoa, Mỹ quân bình thế lực.
Hà Nội đi tìm siêu cường.
Mời “anh” Trung quốc vào vịnh,
Tuần tra Bắc Bộ mở đường.*
“Tự-do”, mà mất… tự chủ,
Thỏa-thuận… đút cổ dây thòng,
Hai nước “liền núi, liền sông”,
Dâng người “anh em” nuốt trửng.
Bắc Kinh bố-thí chút tiền,
Hiện-đại hệ-thống xe lửa,
Bán điện cho những người… điên**
“Tự-do” không biết… tự trị.
“Hữu-Nghị Răng Môi”, Cẩm Đào
Được mời… dạy bảo “quốc-hội”,***
Lộng-quyền chi-phối ngoại-giao,
An-ninh quốc phòng, dầu hỏa.
Việt cộng khống chế phe phái,
Chuẩn-bị đại hội mấy Mười?
Xúm nhau củng-cố quyền-lực
Chầu-chực, ngoan-ngoãn nghe lời
Biên giới lùi dần cột mốc,
Đem dâng đất rồi bán dân
Lãnh-đạo làm chuyện ngu ngốc
Tiền riêng túi đảng tăng dần!
Cam-Bốt đòi lại Sài Gòn,
Trung cộng chuẩn bị ra đòn
Tổ-quốc lâm nguy thấy rõ
“Nhà Nước” càng ăn, càng…ngon
Bạn ơi thấy gì không bạn?
Sao còn dạ tiệc ăn chơi!
Xâm-lăng, chúng không cần đạn
Niềm đau bao giờ cho vơi???
Ý Nga, 30.11.2005
*26.10.2005: Bộ Trưởng Quốc Phòng Phạm văn Trà đã ký thỏa-thuận để hải quân Trung quốc vào tuần tra trong Vịnh Bắc Bộ VN.
**Trung cộng cho VN vay 67 triệu Mỹ kim để hiện-đại hóa hệ-thống báo hiệu tuyến đường xe lửa từ Vinh đến Sài Gòn và bán điện cho 6 tỉnh phía bắc VN.
***1.11.2005: Hồ Cẩm Đào đọc 1 bài diễn-văn dài hơn 20 phút trước Quốc-Hội Việt cộng để “củng cố tình hữu-nghị giữa 2 nước” và “quân bình thế lực giữa các siêu cường đối với VN”
HẬU 1975: VÔ SẢN!
Tôi là người ra đi
Mang theo nỗi lụy bi
Lìa Mẹ, Cha, Tổ Quốc
Vẫn chưa làm được gì!
Lịch sử đã sang trang
Địa ngục hay thiên đàng?
Mở đầu bằng tang tóc
Triệu gia đình nát tan
Trăm người bị hải tặc
Bán vào động Thái Lan
Triệu người bị Việt Cộng
Bán cho người Đài Loan
Muôn vạn sóng ngầm loang
Khăn đỏ bắt dân quàng,
Đất đai đem… bán nốt
Đảng nhởn nhơ… thu vàng
Khuất mắt ai không trông
Tôi chẳng bắt hình dong
Không bạ đâu tâu đấy
Nhưng ai chẳng động lòng:
Nguời đi hoài chưa… tới
Đã tuyệt mạng nơi đâu?
Biển khổ còn nông sâu?
Ai cứu giùm cho với???
Bao triệu người lưu đày
Bao triệu người kém may
Ai ruột đau, lòng xót,
Từ cộng sản vào đây?
Cán bộ không sản xuất
Chỉ BÓC LỘT và ăn
Kèm kẹp bằng bạo lực
Cai trị trên đầu dân.
BÓC tận xương và tủy,
Khống chế bằng dã man;
LỘT cái đẹp thiêu hủy,
Đạo đức suy đồi dần.
Những tiếp nối tệ hại
Từ cưỡng chiếm đến nay
Xây dựng toàn... thất bại:
Khẩu hiệu tuyên truyền, ngày
Tham tàn xảo trá, đêm
Chiêu bài, đánh lừa thêm
Phản bội cả dân tộc,
Bằng tư tưởng cũ mềm!
Đảng hưởng thụ nhiều nhất,
Ăn mày là dân đen,
Làm “Chủ” thành… hành khất
“Đầy tớ” nằm mà... khen:
“-Tiến nhanh! Tiến mạnh lên!
Vô sản... tiến! Đừng quên!”
Lãnh đạo ngồi, không xuống
Ngồi cho “đỏ”... tuổi tên!
Ý Nga, 2003-2007
NHẤT KHỨ BẤT PHỤC HOÀN*
“Thi ông”, thi sĩ …tự phong
“Thi bà, thi bá” thổi phồng… “Thi nhân”
Huênh hoang vẽ “rắn” thêm… chân
Cõng về đất Mẹ chật “sân”, cắn “Gà”
Bắc thuộc, trang sử nước nhà
Bao nhiêu máu của Ông Cha góp phần
Xuân này thêm nữa mấy xuân?
“Sỉ” kia dấu hỏi. Hỏi cần mấy trăm?
Đi, về ? Tôi nhắn lời thăm:
Đường nào rời xứ? Mấy năm… thật về?
Mai về có sẽ ngô nghê?
Học thông Hoa ngữ trổ nghề… bán dân?
Ý Nga, 11.12.2007
*Đi luôn không trở lại
LÀM SAO THƠ EM NGỌT?
Những con chim bên thềm
Đã về cùng nhau hót
Xuân càng vui-vẻ thêm
Chúng líu-lo cho ngọt!
Những cánh chim Việt-Nam
Vẫn còn bay tứ hướng
Hót u sầu ai cam,
Điệu thê lương ai hưởng?
Anh ơi đất dần mất
Chúng bán hết rồi anh
Bây giờ sông núi cắt,
Tay chúng vấy máu tanh
Tổ-tiên ta gìn giữ
Từng tấc đất cho mình
Anh nghe gì không chứ?
Sao anh nỡ lặng thinh?
Em nghe từng tấc đất
Cũng trổ từng niềm đau
Rồi nhà Nam dần chật,
Dân mình sẽ về đâu?
Những cánh chim bên thềm,
Đã về cùng nhau hót.
Em, cánh chim nhà Nam
Lời thơ sao cho ngọt?
Ý Nga
ĐI TÌM HẠNH-PHÚC CHUNG
Em nghĩ đến quê-hương
Với bao là tang thương
Đã rách càng thêm nát
Chủ-nghĩa? Vẫn cùng đường!
Mậu Thân rồi Giáp Thân
Trẻ dưới tay hung thần
Trả bằng bao giá máu
Ôi tội-nghiệp người dân!
Bán dân rồi bán nước
Đảng mặc sức ăn chơi
Người sau theo kẻ trước
Phá non sông tơi-bời.
Đã thêm nữa một năm
Mình vẫn chưa về thăm
Cố Hương xa vời-vợi
Đường chiến-đấu âm-thầm.
Anh, người khơi ánh đuốc
Xin hãy cùng em soi
Rửa cho sạch nhơ-nhuốc
Tự-do ta phải đòi!
Bằng những chiến-đấu thi
Viết trong niềm kiêu-hãnh.
Anh hãy cùng em đi
Truyền cho nhau sức mạnh
Quốc dân là trên hết
Chúng ta phải trường kỳ
Sử hùng thêm trang ghi
Rồi ra niềm hạnh-phúc
Của anh và của em
Ý Nga, 1.1.2004
TỬU ĐỨC “TỤNG”: “TAM VÔ THA HỒ DÔ”!
“Dân ðói mà ðảng thì no
Sức ðâu ủng hộ, hoan hô suốt ngày
Ðảng béo mà dân thì gầy
Ðộn bắp, ðộn sắn biết ngày nào thôi?”
Ca dao
Giàu sang, trưởng giả tiệc tùng
Đêm đêm đóng cửa chúc mừng đàn… anh
Ban ngày cửa ‘‘mở…kinh doanh”,
“Đỉnh cao trí tuệ” cạnh tranh ngấm ngầm
Một bầy “cao thủ võ lâm”
Sáng say, chiều xỉn, tối… mâm rượu nồng:
Thằn lằn, chuột, rắn, dơi, còng…
Đười ươi một lũ càng trông nực cười!
Chịu… chi và lại chịu… chơi,
Muôn trò bủn xỉn nhờ thời “Tam… Vô”
-Tại sao không hưởng? Cứ…Dô!
Thời nhu yếu phẩm bác Hồ đã… dông!
Bia đen, rượu đỏ cũng… HỒNG!
Công an, đồng chí đả thông Ban, Ngành.
Đảng viên, bộ đội linh đình,
Say sưa mãn tính, “hòa bình” chê… cơm:
-Tội chi khố rách, áo… ôm
Quyền cao, chức trọng phải chôm… gái hiền!
*
“Tam Vô” dô mãi hóa ghiền,
Càng ghiền hạng nặng càng… tiền đô kêu
Buôn nguời, bán đất… đủ chiêu!
-“Tiền dư đem rửa! Bao nhiêu, ai dòm?”
Kỳ đà, cóc, nhái… đầy mồm,
Sa kê, rượu đế tẩm thơm… râu xồm!
-Máu bò, ếch, thỏ, gan hùm,
Dê, rùa, thuốc bắc đem hầm thai, nhau [1]
Mau mau nhậu! Nhậu cho… lâu!
Thả giàn! Lết bánh! Trời chao mới… về!
Cần câu say quắc [2] mới… ê
Phải thi nhau uống! Tỉ tê: -Đua này:
Đổ bia xả láng vào giày [3]
Thi nhau…” Bợm nhậu rót đầy, đẩy đưa.
Công an tham nhũng cù cưa:
-“Nhân dân làm chủ? Sáng, trưa phải… làm!
Tự phê, tự kiểm? Đã nhàm!
Sửa sai? Đảng dốt, càm ràm ai ưng?
Con ma men thích tưng bừng!
Uống đi cho đã! Phừng phừng, rót thêm!
Cho nôn [4] thốc tháo hũ mềm
Mới ra hão hán! Bõ thèm thuồng xưa!
Nhân dân không uống, rượu thừa
Tiền mình không thiếu, rượu chừa làm chi!”
*
Dân không uống, lại khổ vì,
Những người uống rượu! Lâm ly chưa nào!
Lưu Linh hồn đã trời cao
Thu chi đệ tử lắm vào, Lưu Linh?
Quê hương, Trung Cộng rập rình
Lạnh răng, môi hở: mặc tình… lấn qua
Đảng say; bán Nước, bán Nhà
Dân tôi còn… tỉnh. Thương là thương ơi!
Đảng, Đoàn nhậu! Nhậu mê tơi!
Việt Nam tơi tả! Khổ đời dân tôi!
Ý Nga
Calgary, 19.11.2006
1-Thai, nhau = thai của những hài nhi vừa tượng hình trong bụng mẹ
2-Say quắc cần câu: cách nói của người miền Nam
3-Dùng chiếc giày mang dưới chân làm ly để uống mà đo tửu lượng nhau.
4-Nôn = ói, mửa
HẾT THÂM*, MIỆNG ÐẢNG LẠI... HỒNG!
Tay mang vàng, miệng “tam vô”
Ðảng viên đổi mới, hết hô-hào rồi
Ðánh nhau tranh những “chỗ ngồi”
Mua nhà, bán “đất” ăn chơi đủ nghề
Chân đi chúng chẳng muốn… về
Mỗi lần xuất ngoại ê hề thịt xôi
Bưng Hòn Ngọc* bỏ đâu rồi?
Ðể dân đói rét, tham mồi Mác Lê
Dân nghèo khuân, vác, gánh thuê
“Chợ người” chúng lựa: miệng trề, mắt nheo
Nhà sang dưới biển, trên đèo,
Óc tim của đảng đem… treo bên Tàu
*
Người dân bán máu nuôi nhau
Mua chưa kịp sữa ngọt-ngào miệng con
Mẹ gầy hồn đã... lên non.
Ðảng mù sao thấy! Ôm tiền thong dong?
Bưng, mang, khuân, vác, cắp, bồng
Ai đem, ai gánh? Ai ông**, ai... còng?
Tay, chân, tim, óc, tấm lòng
Miệng thâm “Giải-phóng”, mắt “hồng” thấy chi?
Ý Nga, 5.1.2005
*Hòn Ngọc Viễn Ðông
**Khẩu-hiệu VC: “Ðảng lãnh-đạo, nhân-dân làm chủ, nhà nước quản lý!”
ÐÓN GIÓ TRỞ CỜ
Ai đừng nhắc chuyện đời xưa
Cũng đừng than-thở nắng trưa, mưa chiều
Ðất mình còn được bao nhiêu
Ðảng đem dâng hiến để chìu bụng ai
Văn-hóa đã thành… ngoại lai
Biển vơi hải lý, đất vơi chiều dài
Chữ “trong” đã thành chữ “ngoài”*
Ra vô mặc sức quý “ngài” tham-lam
*
Cõng bao “rắn” cắn Việt Nam
Bàn tay lãnh-đạo đã làm được chi?
Có chân không đứng lại… quỳ,
Có lưng khúm-núm, nên đi phải... khòm
Vinh thân trong những “Hộp... Ôm”
Phì gia cả… họ, mua hòm được chưa?
*
Ai đừng nhắc chuyện say-sưa
Rượu, hoa, khiêu-vũ... rất thừa ở đây.
Bên kia đảng thối bầy nhầy
Ðóng thùng xuất khẩu, mùi bay nặc-nồng
*
Hết “bà” quảng-cáo đến “ông”
Câu thơ “hòa giải” nửa dòng đã... tanh
Lợm người những kẻ háo danh
Tự-do đem bán để giành-giật chi?
Ý Nga, 9.11.2004
*Việt Cộng cho Trung Cộng được quyền ra vào Việt
Nam một cách tự-do, nh ưng ngược lại thì không