Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 1,837 Points: 0
|
***Chia xẻ niềm vui Ivry sur Seine, chiều 29.11.2007 Các bạn thương quí,
Suốt ngày nay bên ngoài mưa rỉ rả, vòm trời âm u, 7 đã sửa soạn xong định chờ dứt mưa lấy Métro ra ngoaì nhà hàng "Sài-Gon" để gặp R. "Người Tình" của 7 - Mải đến gần 18 giờ , bất chợt 7 nghĩ : "Sao mình không phone cho R., nói chàng lấy Taxi đến rước mình ? Ý, mà mình đâu có số phone khách sạn “Mercure Place d’Italie” ?... Á, trong “google” kia" -??? … Chắc giờ naỳ R. họp xong và về khách sạn rồi ? 7 liền bấm phone .. reng reng … bên kia đầu giây có người nhấc lên : - A lô ! Đây là khách sạn “Mercure Place d’Italie” ! - Chào ông ! Xin lỗi ! Ông R. C. đã tới chưa ạ ? - Oui ! Ông C. đã tới rồi . - Xin ông cho tôi nói chuyện . - Vâng ! Xin bà đợi chút ! 7 chời cỡ một phút thì có tiếng của R. - A lô ! - Hì hì ! Ở nhà mà em thấy Anh đã về tới khách sạn rồi ! - "Xạo ke" ! Lời R. - Không "xạo" à nha ! - Em tới nhà hàng "Sài Gòn" rồi hả ? - Không. Em đang ở nhà – trời mưa quá. Anh lấy Taxi đến đón em ! - Yes, sếp ! - Anh còn nhớ nhà em không ? - Trời, làm sao anh quên được cô bé ! 7 cười. Nghe R. gọi 7 cô bé khoái quá . Còn hơn một tiếng đồng hồ R. đến rước 7. 7 liền chạy vào "PhốRùmĐT" trả lời "Công Chúa Mãi Thương Yêu".
"Hì. MH hồi hộp làm con cũng hồi hộp theo. Chúc MH với Người Tình có 1 bữa tiệc ấm cúng, hạnh phúc và cực kỳ lãng mạn . Hai năm rồi mới gặp, quá nhiều cảm xúc mừng vui. MH có giữ Người Tình ở lại vài ngày chơi với MH ko? 2 năm mới gặp mà. Chúc Chàng của MH khoẻ mạnh.
MH hết bệnh chưa? MH nhớ giữ gìn sức khoẻ nghe". (CC_MYT) * CC_YT ơi !
MH rất cảm ơn con chia xẻ với MH những giây phút này. Phải đặt cho cuộc hội ngộ này là : "Người Về Từ Cõi Chết" đó con à ! MH giữ lại những lời nhắn lúc chàng hơi khỏe khỏe gọi đ/t cho tin khi MH vắng nhà - với giọng nói thều thào và như lấy hơi lên... Có một lúc MH cứ muốn ra khỏi nhà vào chiều chiều để khi trở về được nghe lời nhắn của chàng - Nhưng mù mịt mù mịt... thất vọng nảo nề - Cố gắng gượng vui, gượng cười và cái gì cũng gượng gượng ... Có một lần tới 26 ngày bặt tin - Tinh thần MH đuối quá đuối rồi thì khiến chàng cũng nóng ruột nên tìm cách gọi cho MH. Đôi bên nghĩ tới nhau thật lòng, chắc chắn là có thần giao cách cảm thật sự đó CC !
Thật đúng là con tim không có tuổi đó CC à ! Chiều nay gặp "Người Tình Ngàn Năm" sau 26 tháng và 24 ngày... Nghe lòng MH hồi họp lâng lâng vui vui và nghĩ : "Nếu gặp mặt chàng, mình sẽ úp mặt vào ngực của chàng mà khóc hả hê, khóc cho đã đời..." - Nhưng MH lại ít khi khóc trước mặt ai. Chỉ khóc thầm mà thôi. Bao năm lo âu hồi họp chờ đợi tin tức từng ngày - Và đã có bao người bạn trên NET đã chia xẻ nỗi lo lắng này của MH qua mail, qua phone, qua PM - 7 chân thành cảm ơn và biết ơn tất cả - Hôm nay 7 xin chia xẻ niềm vui của 7 đến với tất cả ACE đã nâng đỡ tinh thn 7 trong những lúc tim hồi họp "thoi thóp" sắp tắt thở... Tối nay MH tha hồ kể lể cho "Người Tình" nghe những người bạn trên NET thật tốt với MH. Hi hi lẽ tất nhiên trong đó có cô CC_MYT bên Sì Gòn rồi .
Có khi chàng vào bệnh viện... Ôi, mịt mù như khuất vào đám mây đen... ! Ngày qua ngày chờ đợi tin... Rồi im lìm, không tin tức ?! Tinh thần kiệt huệ MH chỉ ngồi đó mà nhìn Đức Mẹ và Bồ Tát Quan Thế Âm mà hỏi : "Các Mẹ ơi ! R. ra sao rồi hỡi các Mẹ ?"... Ủa, tự nhiên gõ tới đây MH xúc động nước mắt rớt mà không hay đây CC ơi ! Phàm như ai mà muốn bắt chước theo Thánh Hiền ! Xí ! Thôi, thôi đừng xúc động, vui lên 7 ơi !
Chịu đựng ! Chịu đựng ! Hôm nay ngày vui sắp tới. Phải ! MH nói sắp tới vì chiều nay mới tới. MH không muốn Chàng mướn xe - Vì sợ chàng còn yếu -Hơn nữa, lái xe trong Paris dễ xì-nẹc lắm. Lâu rồi MH không lái xe cũng sợ ! Nên hẹn với Chàng ở n/h "SàiGòn" cho dễ dàng và sẵn cho chàng chào hỏi và thăm vài bạn bè quen biết ngoài Paris 13. Sau đó lấy Taxi đi ra Trung Tâm ăn n/h Tây. Vái trời đừng mưa MH sẽ chụp hình đèn đêm Noel Paris 2008 cho CC và bà con xem chơi. Cha, MH hứa là chừng nào chàng khỏe lên Paris MH sẽ uống Champagne với chàng lần cuối cùng. Bởi MH nghĩ, chẳng bao giờ có thể gặp lại chàng được nữa. Tối nay thì ra sao ? Uống Champagne hay không uống ? Hứa là phải làm. Cái này hơi khó với MH đây. Bỏ thuốc lá và tất cả rượu 3 năm rưởi nay. Cho người hay cho ta ??? Cho R. thì phải uống Champagne - Còn cho MH thì không uống. CC còn đó không ? MH làm sao cái vụ uống rượu này ? Đôi khi chuyện tí tẹo mà lòng hơi bối rối tính không ra ha ! Hy vọng "Niềm vui không nằm trong thiên tai" nha ! Một lần nữa MH cảm ơn con đã chia xẻ niềm vui cùng MH. Chúc CC buổi chiều êm ái vui vẻ. * « Đúng đó 7 ,bx cũng tin là như vậy. Nghe 7 kể mà bx cũng hồi hộp theo 7.Chúc 7 có bữa ăn thật ngon miệng bên chàng.Hai năm rồi 7 giỏi thật .Chúc 7 vui nhiều. » (Bến Xưa) * Cảm ơn Bến Xưa vào chia xẻ niềm vui ví 7 hôm nay - Thật là như nằm mơ vậy đó BX ơi ! Từ ngày gặp R. chỉ vài tháng sau là 7 viết tuồng, làm Đạo Diễn luôn chuyện này mà - Thì 7 phải làm tròn cho tới hơi thở cuối cùng. Bao lần tưởng tuồng này đã kết cuộc "đứt" rồi. Ai ngờ còn tiếp nối nữa. Thiệt đó BX - Mỗi lần sự chờ tin Chàng đến sắp tát thở là Chàng gọi lên tiếp hơi liền - Vì 7 cương quyết (một chiều ) để chàng gọi - Sau này 7 không nhờ mượn ai. 7 thì chắc chắn không gọi rồi - Rủi Tata (vợ chàng) bắt phone là đặt dấu hỏi và nghi ngờ liền ??? Có tịch nhúc nhích - Và "suy bụng ta ra bụng người". Mặc dù Chàng cho phép 7 gọi bất cứ lúc nào nếu thấy khẩn cấp. Vì Tata không "ma-lin" nhạy như 7.
Hồi xưa, chàng chưa bệnh hoạn thì 7 có nhờ một vài lần chồng của bạn gọi dùm - Và một lần vào nhà thương chàng mỗ "lớn", 7 nhờ ông Bác là BS gọi vô nhà thương hỏi thăm dùm. Đó, tuồng hát "Chuyện Tình" của 7 đã gần tới 1/4 Thế Kỷ nó vậy đó. Bây giờ còn tình đầy nghĩa nặng. Chớ tim yêu nồng cháy, nay chỉ còn âm ấm thôi hà ! Chúc BX & Bé vui vẻ ăn cơm ngon. « em mà là 7, em sẽ không uống đâu vì em không muốn đây là lần cuối. hy vọng là nguồn sống mà, anh còn hy vọng, 7 còn hy vọng - chai champagne càng lên tuổi càng có giá hơn, đúng hông 7.
chúc 7 và chàng thật nhiều hạnh phúc trong lần gặp lại này.
Góc (em mà là 7 chắc em hồi hộp tới xỉu luôn rồi) » (GóctrờiParis) * Cảm ơn Góc vào chia xẻ và cho ý kiến... Góc sợ lần cuối cùng hả ? Tại hồi lúc R. bệnh nặng... trong lúc tuyệt vọng 7 kêu thét trong lòng và hứa với chàng trong hư không vắng lặng - Nghĩ là chàng đã bị đất ôm rồi. Ai ngờ sự tuyệt vọng... Đến mấy hôm sau chàng sống dậy gọi 7. Và nay trở lại gặp mặt nhau. Sau đó 7 có kể lại... Chàng nói, sẽ có ngày gần đây mình uống Champagne - Như mấy bữa nay chàng gọi thường và không nhắc lại cái chuyện Champagne (R. dễ chịu - không nài ép - Nhưng cái đầu 7 nó nói đừng "xạo" kìa...) Mà Chàng bảo 7 phone đặt nhà hàng (lớn). Tuân lệnh Chàng, 7 gọi lòng vòng tới n/h thứ ba "La Tour d'Argent" mới có chỗ - ở đây đã đến mấy lần rồi - "Les Ambassades" cũng đến 2 lần - "Le Cinq" mở 6, 7 năm nay mà chưa được ăn thử lần nào - Gọi giữ chỗ cứ bị đầy hoài - Hồi nãy 7 hỏi họ : "Giữ chỗ trước mấy ngày ?" Họ trả lời, cỡ 1 tuần. Vòm trời Paris âm u mây xám giăng giăng mà trong lòng 7 đầy ánh sáng mặt trời rực rỡ nè ! Hôm nay vui thật ! @ Hồi họp thật đó Góc ơi ! Vì 7 nghĩ, chẳng bao giờ 7 với R. gặp lại - Nên trong lòng mới ngộ ngộ vầy đây ! Lại thêm một lần... "Đời Màu Hồng" Chúc Góc & tất cả vui vẻ khỏe mạnh. * « Chúc mừng Bảy ,đi xong nhớ về kể cho các bạn ở Phố nghe với nha 7. » (Bến Xưa) * Chắc chắn là 7 sẽ kể rồi đó BX - Nhất là ráng chụp vài tấm hình đêm nay - Ô, ngoài trời đang mưa gió kia kìa. Dù bầu trời buồn âm u... nhưng lòng 7 được vui và nôn nao ngộ ngộ. Cứ ngỡ là mơ ! Chúc BX và Bé ngủ ngon * « Bận bịu cả ngày, tối nay mới vào nhà, đâu có biết cả ngày hôm nay 7 đang sống trong những giây phút hồi hộp, xao xuyến... Giờ này Ngưu Lang Chức Nữ chắc là đang hàn huyên tâm sự, tưởng tượng lúc gặp lại chàng... 7 sẽ thốt lên "chàng ôi" rồi ngả vào lòng chàng mà nức nở cho hơn 800 ngày xa nhau hay là mắt nhìn nhau mà nói không nên lời » (Nguyễn Thị Khánh Hòa) * Khánh Hòa ơi ! Gặp chắc sẽ mừng lắm ! * "MH ơi, bên này bây giờ đã là ngày mới. Và bên kia chắc MH cũng đã gặp Chàng rồi. Chắc MH sẽ vui lắm, và sẽ ko uống champagne, vì đây chưa là lần cuối cùng gập nhau. Chàng và MH sẽ còn có cơ hội gặp nhau nhiều nữa. Hôm nay SG se lạnh, đi làm chạy xe gió lành lạnh. Hì, con có cơ hội điệu đàng với cái khăn quàng cổ Con đang chờ coi hình" (Mãi Thương Yêu) * 7 đọc và trả lời tới đây thì R. gọi lên nhà . Vì nhà 7 đổi mật mã quên nói cho R. biết . nên 7 bảo R. : "Em sẽ xuống đường liền". ***
30.11.2007 Vừa xuống sân nhà nhin ra cửa ngoài đường thấy thấp thoáng bóng người mà 7 cho nguơì lạ chứ không phải R. Ai ngờ là R.. Đi đến gần mở cửa nhìn R. 7 mừng quá - chỉ ngả đầu vào ngực R. mà lảm nhảm : "Anh đây hả? Anh đây hả ?" Anh trà lời : "Oui c'est moi ! Oui c'est moi !". Trời mưa rỉ rả, R. mở cửa Taxi cho 7 lêo lên và trực chỉ ra Quai de la Tournelle. Bước xuống Taxi, 7 lấy máy chụp chụp liền bên hông nhà hàng "La Tour d'Argent" đây.
Và nhờ R. chụp 7 ngay cửa vào n/h
Hình 7 không rõ Vừa bưóc vào thi gười ta hỏi tên... Họ hỏi có uống khai vị không - 7 và R. bàng lòng.. đi đến salon ngồi xem carte. 7 nhu thường lệ uống Kirsch-Royal - R. gọi Americaino với soda.
Mươì lăm phút sau. Họ mời lên lấu 1 đi bằng thang máy có garçon chờ sẳn. Vào họ cho 7 và R. bàn số 57 vòng trong không được ngồi gần cửa sổ để nhìn ngắm sông Seine. Họ đưa tờ thực đơn. 7 và R. lựa... Lâu quá 7 không ăn món gan ngỗng tươi chiên bơ "Escalope de fois gras Landais"
R. lựa cũng gan ngỗng nhưng làm khác
"Fois gras des trois Empereurs" R. hỏi uống gì ? 7 nói : Nước lạnh ! R. nín thinh. 7 cười cười : "Champagne ok "! R. tươi cười híp mắt và nói : "Anh biết em quá mà, nói là giữ lời".
Champagne Laurent Perrier Ultra Brut Món thứ hai là tôm hùm "homard bleu grille, coco de Pampol" - 7 lo ăn nên quên chụp hình món tôm hùm - ghét ghê ! R. ăn tráng miệng "Crêpes belle Epoque". 7 cũng quên chụp hình luôn.
Bàn ăn cho bốn người - muỗng - nĩa - dao hoàn toàn bằng bạc.
Nhà hàng chứa khoảng 150 thực khách - 7 thấy ngoài salle cỡ 20 nhân viên phục vụ... R. nhìn nhìn rồi nói : "Mình trả tiền cho nhân viên mắc hơn tiền mình ăn những món này".
Salon ngồi chờ những người khách hẹn Ăn xong R. nhờ họ gọi Taxi chờ sẵn ngay cửa - 7 và R. kêu cậu Taxi chạy một vòng Paris và ra thẳng ngoài Đại lộ Champs-Élysées ngắm đèn. Đèn giăng hai bên lề đại lộ năm nay trông buồn quá. Màu tím nhạt và như những giọt nướt mắt thỉnh thoảng rơi xuống. Riêng 7 thì đèn Noël năm nay không đẹp như mọi năm.
Đại lộ Champs-Elysées - Paris by Night 2008
Ăn xong muốn quên trả tiền ! Đây, facture bữa cơm Tây hai người. Sự thật là thế không khoe khoang gì cả - sẵn đưa lên cho các bạn biết để khi nào muốn đến ăn thử thì khỏi cần - Bữa cơm này do "Hội Hoa Hồng" của Pháp mời. Đắt bằng 1 vé máy bay "Air France" khứ hồi từ Paris - Los Angeles. En savoir plus www.latourdargent.com
**** L'Internaute > Week−end >
La Tour d'Argent
La Tour d'Argent à travers les siècles
La Tour d'Argent est un des plus vieux et des plus célèbres restaurants au monde. Fréquenté depuis quatre cent ans par les rois et les puissants, l'histoire de la gastronomie y rencontre l'histoire de France. Au commencement
Légende Photo © Credit
1582 : Au temps du roi Henri IV, M. Rourteau décide de fonder un restaurant de qualité où les seigneurs du roi, las des gargotes et des coupe-gorges, se restaureraient en toute quiétude. Entre la Seine et le couvent des Bernardins, il fait monter une tour en pierres de champagne pailletées de Mica. La brillance de ces pierres donna son nom à l'établissement : "L'Hostellerie de La Tour d'Argent". Quelques temps plus tard, le pari de Rourteau est réussi : le roi prend pour habitude de s'y arrêter après la chasse afin de déguster une poule au pot ou un succulent pâté de Héron et le lieu devint vite très prisé des courtisans. 1585 : Le roi observe des vénitiens piquer leur viandes avec un drôle d'ustensile; la fourchette fait son apparition en France. XVIIème siècle : la cour du roi soleil fait le voyage depuis Versailles pour goûter aux plaisirs de la Tour. L'hostellerie devient tellement prisée que l'on ferraille sous ses fenêtres pour y trouver une place. Le cardinal de Richelieu aime y déguster une oie aux pruneaux et son neveu, le duc, y fait accommoder un bœuf entier de trente façons différentes.
La Tour d'Argent au temps des modernes XVIIIème siècle : Au temps des Lumières, La Tour d'Argent se place comme l'un des fleurons de la cuisine française. De nouvelles préparations s'y inventent et l'on se bouscule toujours pour y entrer. Mais la Tour d'Argent est proche de la Bastille et en revenant de prendre celle-ci, les hommes du 14 juillet la malmènent. La Tour est vendue à l'encan. 1770 : La première carte de restaurant fait son apparition sur les tables. XIXème siècle : Lecoq, le cuisinier de Napoléon décide de racheter La Tour et de lui rendre ses lettres de noblesses. Puissants et mondains retournent s'y régaler mais également des hommes et femmes de lettres comme Georges Sand, Musset, Alexandre Dumas ou encore Balzac. 1890 : Frédéric Delair, nouveau propriétaire, invente le célèbre "canard au sang". Fière de son œuvre, Frédéric décide de donner un numéro à chaque canard servi.
La famille Terrail à La Tour d'Argent 1911 : André Terrail, dont les descendants dirigent la Tour jusqu'à aujourd'hui, prend la succession de Frédéric. La Tour ferme ses portes pendant la première guerre mondiale et Claude Terrail décide à son retour de la moderniser. Plusieurs aménagements seront effectués. 14 juin 1940 : Quand la Kommandantur somme La Tour d'ouvrir ses portes, Claude Terrail, le fils d'André, mure la cave de ses propres mains. Le subterfuge n'est jamais découvert. 1947 : Claude Terrail qui rêvait de théâtre prend la relève. "Je mène la Tour comme un théâtre. Je suis le metteur en scène de la fête quotidienne" raconte-t-il. Homme charismatique et autoritaire, il est connu pour raccompagner ses hôtes par la phrase de Brillat-Savarin : "Convier quelqu'un c'est se charger de son bonheur pendant tout le temps qu'il est sous son toit". 1984 : La Tour d'Argent a fêté ses 400 ans d'existence et ouvre un établissement à Tokyo ainsi que des boutiques : Les Comptoirs de La Tour d'Argent. Aujourd'hui : André, l'un des fils de Claude Terrail souhaite perpétuer la réputation mondiale et historique de cet hostellerie d'exception. juin 2006 : Claude Terrail décède à l'âge de 88 ans. Aujourd'hui : André, l'un des fils de Claude Terrail souhaite perpétuer la réputation mondiale et historique de cet hostellerie d'exception. » Voir la fiche du restaurant » Votre avis sur La Tour d'Argent
En savoir plus www.latourdargent.com EN IMAGES Le plus ancien restaurant de France, hier et aujourd'hui
|