Tiếng Gõ Cửa ...
Nghe tiếng gõ cửa, tự nhiên mình có linh cảm là chị BPTH. Quả thật đúng! Có lẽ "già" khó tánh chăng ? Nhưng mình sống lối sống, mỗi khi bạn bè hay con cháu đến nhà mình đều gọi đt cho hay trước - Lần này lần thứ hai BP đến nhà mình bất thình lình - Chị nói chị sống bên Tây từ 1968 mà ! Thật tình hết nói nổi !
Bữa hôm đi nghe nhạc chung, lên xe bus, mình thấy BP gây lộn với người ta một chuyện không đâu, nhè đi ăn thua đủ với thằng nhỏ cỡ 10 tuổi - mà chị lại nói là bênh vực mình, thấy người ta ăn hiếp mình, chỉ không thể yên được. Trời, thằng bé dành chỗ cho mẹ nó - chỉ đuổi thằng nhỏ xuống để cho mình ngồi, rồi nói với mẹ nó là , bà hổng biết dạy con . Mình nghe hết hồn, (nghĩ, sẽ có chuyên) lòng niệm Phật, đưa ánh mắt trìu mến, miệng tươi cười với mẹ nó - Nhưng hỡi ơi ! Hai "mụ" đàn bà không nhịn nhau - cãi lộn om xòm trong xe bus. Mình muốn độn thổ luôn. Mình cứ ráng đưa mắt dịu dàng nhìn 2 mẹ con bà kia, và miệng nói : không sao, không gì quan trọng ... Mình chinh phục được 2 mẹ con bà kia bằng ánh mắt, nụ cười hòa bình . Còn BP thì sắc mặt quạu . Chị nghĩ mình bênh vực mấy người kia. Thử hỏi quí vị, người mẹ nào nghe nổi câu : "Sao bà không biết dạy con !" đây ? ...
Đến nơi, xuống xe, mình vẫn chào 2 mẹ con bà kia - Thằng nhỏ cũng cười híp mắt với mình - Tưởng đâu yên. Ai dè BP vẫn còn Sân tiếp tục "dập" mình bằng những lời hằn hộc : "Tui biết chị nói tui còn Sân Si, tui chơi với bạn, tui không muốn ai ăn hiếp bạn tui ..." - Hết hồn nữa ... Mình nhủ : "Trời ạ ! Mẹ bênh vực con, cái kiểu này sẽ có ngày đánh lộn rồi !". Mình để BPTH nói gì nói, mình niệm Quan Âm tiếp nữa - Đi đến khúc đường sắp quẹo vào Hội Trường, thì có bụi hoa hồng đang nở hoa. BP chỉ và nói : "Kìa, hoa hồng nở đẹp quá !". Mình mới mở miệng : "Mùa này là mùa của hoa hồng mà !" - Mình và BP vào trong...
Mình suy nghĩ và tự nhủ : "Chị này còn lắm Sân-Si. Từ rày sắp lên mình không dám đi chung với chị nữa đâu ...". Mình với chị ấy mới quen hôm đi xem tuồng "Lỡ Bước Giang Hồ" phóng tác "Trà Hoa Nữ" cỡ 2 tháng nay thôi - Mình thấy chị cũng văn_thơ và ở xóm trên nhà mình. 2 đứa gặp nhau chưa đầy 10 lần - Mình hiểu BPTH chút ít rồi - Về chuyện gia đình ly dị ... Tâm tánh chị BPTH với mình hoàn toàn trái ngược 100%. Một người theo tình yêu bỏ các con cho chồng nuôi - Một kẻ bỏ tất cả tình yêu, danh vọng, sang giàu chỉ làm vừa lòng các con - Người thì thích lấy Luật Sư thưa kiện, ăn thua đủ, dành sự thắng lợi về mình với chồng - Kẻ thì buông tay đầu hàng chịu thua vô điều kiện. Thì không thể làm bạn với nhau được - Trước sau gì cũng có ngày "bị" đụng chạm hà.
Câu chuyện trên xẩy ra, mình có ý mừng, nghĩ là Mẹ Quan Âm bưng mình ra khỏi chị ấy . Nhè đêm nay chị đến gõ cửa nhà mình, và nói : "Tui đến thăm chị !"- Thấy chị BP cổ họng mình muốn nghẹt. Hổng biết có chuyện gì xẩy ra nữa không ? Vì BP là người hay sanh sự ...
Mấy chục năm sống với đời - nay còn lại được bao nhiêu người bạn chân tình để gọi là tri kỷ ? Ai cũng nói được cả, nhưng có một người bạn chân tình khó kiếm hơn tìm vàng nữa đó - Mình cứ nhớ câu : "nước từ từ chảy tới - chân giả biết liền" ... Mình bằng lòng với cuộc sống hiện tại - Vui với những người bạn chưa thấy mặt. Mình lỡ "làm" nghệ sĩ rồi - thì cứ chườn mặt thật ra cho xong. Ai muốn biết lý lịch dĩ vãng đời mình thì cứ vào Thư Viện VNTQ mà đọc truyện dài "Mai Ly" I II & III hoặc thi truyện "Đời Mai" cũng tương tợ nhau thôi - Tự truyện viết lách lách dàn dựng chút ít - nhưng nồng cốt thì là "nó".
Chẳng biết đêm nay, mình vui hay buồn, mà gõ lia lịa đây. Đã nói là tâm_sự_buồn_vui mà há !
Chúc tất cả ACE 1 đêm chủ Nhật vui vẻ & bình an.
VDN
Bên bờ sông Seine, 21 giờ 55 đêm 4.6.2006