Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

30 Pages«<2021222324>»
Người ta Tùy tui cũng Tùy theo.
Huệ
#421 Posted : Sunday, December 9, 2007 11:33:41 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Cảm ơn Ngô Đồng nhiều lắm. Huệ cất cái thơ của Huệ vô tủ nha.
Binh Nguyen
#422 Posted : Wednesday, December 12, 2007 11:05:28 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Mèn, chị Hai Bánh Ít thiệt là đa tài, làm Bình đây cũng "ganh tị". Phải Bình được một nửa của chị thì đỡ quá! Hi hi hi... Cooling

BN.
Huệ
#423 Posted : Thursday, December 13, 2007 1:31:32 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Chị HaiBanhIt ui....chị có nhà hônnnnnnnng..............? Tui đem con cá qua nè, nhờ chị chỉ cho tui nấu nồi canh chua cho có cặp dí cá kho tộ được hông chị. Chị coi trong cái giỏ của tui để đây có mấy thứ rau, nếu thíu món gì chị đánh điện cho tui, tui chại ra quảy mua thim heng chị. Mà hình như canh chua Nam bộ phải có dĩa muối ớt kế bên để chấm cá phải hông chị?

Bình Bình Công Chúa chớ có dìa sớm, ở lại chơi, chút nữa có canh chua đó. Người ơi, người ở, đừng dìa!
Tư Huệ
HaiBanhIt
#424 Posted : Thursday, December 13, 2007 11:49:33 AM(UTC)
HaiBanhIt

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 205
Points: 36

Thanks: 1 times
Chị Quệ, dí chị Bình đừng hối tui tội nghiệp hen - ngừi ta có hăm bốn giờ tui có đâu chừng một nửa hà - số tui nó khổ mấy chị đừng mong chi giống tui mà lầm heng.

Con cá đó tui trọng nó trong cái lu, giỏ rao tui mắc bên trong thành giếng, để mơi quởn tui bớ chị qua nấu nồi canh chua ăn dí búng hen. Ngặt nỗi giờ này lạnh thấy mẹ, ăn búng sợ xình bụng, thôi mình ăn dí cơm trất ngheo.

Tui chạy cái đã.
Huệ
#425 Posted : Saturday, December 15, 2007 12:04:15 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi HaiBanhIt

Con cá đó tui trọng nó trong cái lu, giỏ rao tui mắc bên trong thành giếng, để mơi quởn tui bớ chị qua nấu nồi canh chua ăn dí búng hen.



Lóc lóc, lang lang, lên đây mà ăn cơm vàng, cơm bạc nhà ta....
Ở đó nhe chưa, đừng có mà thành con cá khô, mất công tui đi mua một xị, tui làm ít ly là y một lít! Grrrrrrr....
HaiBanhIt
#426 Posted : Sunday, December 16, 2007 12:15:38 PM(UTC)
HaiBanhIt

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 205
Points: 36

Thanks: 1 times
Chị QUỆ à, tui chọng con cá chớ tui đâu có quên nó đâu, trong cái lu có riêu sẵn chong chỏng chưa kể đám lăng quăng nằm sẵn từ hồi mưa hôm hổm - mèn ơi tui rắc mớ cám gạo mơi mốt nó béo lù, mình khúc kho khúc nấu chua ăn cho đã - mớ rao tui treo thành giếng tui thấy nó đà trổ rễ, cái rồi đám ngổ, đám ôm lúc nhúc mọc tui nấu chục nồi cũng có .

Chà mấy cây bạc hà cái lá còn xanh chong, đừng lo chị ơi - Giá ha, sợ chi chị, hễ nó dài hung mình ăn có vị thuốc thiêm chứ có sao - tui lu sa bu quá chị ơi .
LanHuynh
#427 Posted : Thursday, December 20, 2007 5:33:15 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36



Tặng chị Hai Bánh It nè, thành phần ca sĩ Đêm ra mắt sách Thầy Thông Triệt, chi lúc nào cũng tươi Như Hoa vậy.
LanHuynh
#428 Posted : Thursday, December 20, 2007 5:38:17 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

http://www.tanhkhong.net...i/RaMatSachBacCali.html



Tặng chị bức nữa làm kỷ miện hen.
Binh Nguyen
#429 Posted : Friday, December 28, 2007 1:26:34 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Huệ

Chị HaiBanhIt ui....chị có nhà hônnnnnnnng..............? Tui đem con cá qua nè, nhờ chị chỉ cho tui nấu nồi canh chua cho có cặp dí cá kho tộ được hông chị. Chị coi trong cái giỏ của tui để đây có mấy thứ rau, nếu thíu món gì chị đánh điện cho tui, tui chại ra quảy mua thim heng chị. Mà hình như canh chua Nam bộ phải có dĩa muối ớt kế bên để chấm cá phải hông chị?

Bình Bình Công Chúa chớ có dìa sớm, ở lại chơi, chút nữa có canh chua đó. Người ơi, người ở, đừng dìa!
Tư Huệ



Chị Tư nấu cá xong chưa? Hổng làm mau, Bình dề à nghen! Cám ơn chị đã chỉ cho Bình làm nước sốt g-rê-vy. Để quởn quởn, rồi Bình làm thử hén?

Nọ nay, Bình cứ tưởng chị Tư Huệ là chị Huệ mà Bình quen ở Toronto, té ra hổng phải. Thiệt là "bé cái lầm", quê quá! Hèn chi, mà hết chị PC, đến chị HBI săm soi dô hỏi thăm chị Tư Huệ tới bến luôn, làm Bình cứ ngờ ngợ. Bây giờ, dô trong bếp, thấy chị Tư Huệ khai chỗ ở ở đây:

quote:
Gởi bởi Huệ

Huệ ở Virginia, chị HKKM ơi. Chị nhắc mới nhớ, Huệ sẽ đi chợ Wegmans, chắc thế nào cũng tìm được trái tắc.



Làm Bình quê quá là quê, dị mà cứ tưởng dễ găp mặt nhau để có gì "hậu tạ"! Hi hi, dậy là khỏi phải "hậu tạ" cái gì hết cho món g-rê-vy, thôi dậy, Bình hậu tạ chị Tư Huệ cái này hen Kisses

BN.

Huệ
#430 Posted : Saturday, December 29, 2007 1:17:28 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Bình ui, Huệ cứ chạy dô chỗ cái lu coi con cá lóc có mập chưa, dừa dô nghe tiếng khóc thút thít...Lạnh quá, ai cũng bận áo len, mang găng tay, quấn khăn guàng cổ, Lóc tui trần trùi trụi...lạnh gun, mấy cái dảy đánh vào nhau kiu leng keng...Mùa gà tây này chị HaiBanhIt cho Lóc ăn mấy con lăng guăng...hu hu hu...Huệ hoảng hồn tưởng gặp ma, té ra là con cá chị Hai trọng trong lu. Rồi chưa gì hết nó guẩy đuôi một cái kình, nghe kinh thiên động địa! Nó guẩy một chặp thì vượt cả vũ môn, phóng ra khỏi cái lu kiu cái rẹt! Huệ chưa kịp dòm coi cá phóng qua mé giếng kiếm mấy cây rau ngổ, hay cá đã hóa long, thì nghe có tiếng "bye now". Chèn ơi, Huệ kiếm một hồi không thấy con cá đâu hết chơn.

Thôi hông sao, hai chị em mình đừng ăn canh chua nữa, chị HaiBanhIt nói mùa lạnh ăn canh chua hổng nên. Huệ nghe đâu đây có mùi cá nục kho nước thơm phức, ăn bún cũng ngon mà cuốn bánh tráng cũng đặng lắm, lại còn nghe ai hỏi "ready to eat?" nữa. Bà chủ ui...cho hai phần đi bà chủ, đói bụng rồi, thêm một phần to go đem về mời chị HaiBanhIt, ghi sổ Huệ nha, thẻ căn cước của Huệ đây, vài bữa lãnh lương Huệ sẽ trả...
ngodong
#431 Posted : Sunday, December 30, 2007 12:10:07 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)



Chị Hai Bánh Ít chắc đi vắng nên em gởi chị Huệ và Bình Nguyên diã cá kho nước kiểu miền Trung.
Huệ
#432 Posted : Sunday, December 30, 2007 9:32:25 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Cảm ơn Ngô Đồng, món cá nục kho nước kiểu miền Trung ngon thiệt là ngon. Nhìn cá nục kho nước, cuốn bánh tráng nướng nhúng, chị Huệ nhớ quê nhà quá đỗi. Bình ơi, có cá nục đây, mời Bình thời. Đâu có gì mà quê hỡi em, chị Tư Huệ ở Virginia cũng mến Bình đâu có khác gì chị Huệ ở Toronto. Huệ thân mến chúc chị Hai Bánh Ít, Ngô Đồng, Bình Nguyên và tất cả các anh chị em trong PNV một năm mới an khang và hạnh phúc.
RoseRoseRoseheartheartheartRoseRoseRose
HaiBanhIt
#433 Posted : Monday, January 7, 2008 11:43:58 PM(UTC)
HaiBanhIt

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 205
Points: 36

Thanks: 1 times
http://dactrung.net/giac...htC5ohPjUtfaKcX9A%3d%3d

Tui xí xọn mang nguyên cái bếp của chị N Đ dô đây đặng phe cho bả nè chị Tư.

Chiện con cá dượt vũ môn chị thấy hen chị Tư, nói sao nói chớ con Lóc nó đáng xuất kiếp thành rồng lắm nhen chị, đời nó lóc riếc tròn do cái đầu chị thấy thương nó hôn dị chi?

Tui hứa là tui mần hà chị Tư ơi, đợi tới hồi nắng lên đi hen, hỗng có con lóc tui nấu dí mấy con tép cũng đặng đó chị Tư à.

Trời này chị đòi bán weed, tui hỗng bán chi ráo tại tui hỗng có giang buôn bán, tui xúi chị chồng hường chị chịu hôn? Đáng lẽ tui chồng Quệ tặng chị, mà khiến sao trong dườn tui quệ quá chời quệ luôn, hồng trắng vàng cam, đỏ mèn đét tui đâu dè tui mê quệ dữ thần ôn dị chớ.

Chị đọc cho dui hen, đừng la tui nhiều chiện là đặng gồi đó chị.

Hường

Thiệt ác nhơn mà, ai đòi uýnh đờn bà bằng một cành hường vậy ta. Tui nghe hoài đó nghen chị: “Không nên uýnh đờn bà, dù chỉ bằng cánh bông hường!” Ông Địa ơi hường nào tui không biết, chớ cây hường của tui ha, gai nó chỉa ra y như tóc mấy thằng đầu đinh có trét keo cứng ngắc vậy đó chị. Nó đâm cái nào tui la trời cái nấy, tưởng tượng thôi mà tui đã nổi gai ốc, thử thời ông nội nào cầm cành hường tui trồng, quất tui một cái có nước tui kiêu nai quăn quăn.
Chị đừng hỏi sao tui trồng hường hen, cái nghiệp tui nó khổ, khổ từ khi tui được đầu thai làm đờn bà, mà là đàn bà Việt Nam nữa chớ, hễ chồng cầy thì vợ cấy, hễ chồng nghỉ thở, vợ tiếp tục mần tiếp. Ừa! Mần tiếp công chiện trong nhà chớ chi, nấu cơm hen, dọn rửa hen, đến chừng cha con nó chà chưn xong leo lên chõng ngủ rồi tui cũng còn mần.
Qua xứ người ta, ai nói đờn bà số một-con nít số hai- con chó số ba, rồi mới tới đờn ông thì nói, chớ lỡ là đờn bà Việt Nam rồi, cái vòng tròn nó khởi đi từ con số bốn. Nữa, chị hỏi ngặt nữa, tui nói dị chị nghiệm không ra ha, là đờn ông trước mới tới số một, số hai, số ba đó đó.
Rồi tui vòng lại chiện trồng hường, vẫn biết là:
- Hường nào mà hông có gai,
gái nào là gái hổng hay ghen chồng-
Hường đẹp là hường có gai –
gái đẹp hổng biết kiêu căng là khờ.
Cho nên tui thử coi coi cái đẹp có xứng với cái kiêu căng gai góc không, bằng cách tui chịu khổ thêm chút nữa, là đào lỗ trồng hường.
Xứ mình có miệt cao nguyên Đà Lạt là có hường, tại hường nó đại diện cho đờn bà đẹp kiêu kỳ, nên nó đòi mát, đòi che:
- Trồng hường phải biết che hường,
nắng che mưa đậy hường thời tốt tươi.
Trồng trầu phải biết khai mương,
thân trai hai vợ phải thương cho đồng.
Hú hồn không chị. Con bồ nhí con vợ hai là hường, con vợ cha mẹ cưới gả đàng hoàng là đám trầu cay, đám trầu càm ràm cưởi nhưởi. Ta nói, đờn bà không biết viết thời thôi, biết viết là viết ba cái chiện chồng con, tình duyên lận đận, than bà trời mưa, than ông trời nắng, than già than xấu, than bị phụ rẫy, than kiếp hường nhan, than luôn giùm bà hàng xóm, nhón chút than tiếp cho đờn bà xứ người ta, hễ còn hơi than luôn giùm cho kiếp sau kiếp trước. Than riết hết chiện than, cái buồn tình đi coi bói. Chị tin hay không tin tui không biết, chớ đi coi bói là một cách giải tỏa nỗi niềm sâu kín trong tâm tư không biết tỏ cùng ai đó nghen chị, chị dòm kỹ đi ha, Tây – Ta – Tầu – Mễ – Ai Cập – Ấn – Thái – Thụy Điển – Na Uy – Bình Tuy – Phước Tỉnh – Bà Đen, đâu cũng có bà Chúa Xứ, mấy bả có cho số điện thoại biết đi đàng hoàng trong mấy khu quảng cáo trên báo tháng, báo tuần, báo ngày, báo điện tử nữa đó chị. Điện thoại di động hổng phải điện thoại biết đi chớ là cái điện thoại chi, mà chị tính bắt lỗi tui, thiệt cái mà là tình, để tui nói tiếp cho nghe nè, mấy bà Chúa Xứ nhận góp ý trong mọi chuyện, từ mua bán nhà cửa tới thỉnh bùa yêu, xem ngày lành tháng tốt kê giường kê tủ, mua bếp, mua tủ lạnh, nói chung là góp ý đủ thứ. Một bữa kia, theo tiếng gọi sâu thẩm tâm hồn của người phụ nữ mềm yếu, tui đi coi bói bà Chúa Xứ Ấn độ, sau khi bả dòm tui, mở bộ bài cào xóc xóc, rồi biểu tui nhắm mắt, với lòng thành kính cầu thần Ách – Già – Đầm – Bồi, Cơ – Rô – Chuồn – Bích, rồi bốc đưa bả đâu chừng năm sáu lá bài, tui nghe rõ ràng bà thầy bói nói: “Số chị là số tiên mắc đọa, chị ráng chịu hết kiếp này, kiếp sau chị trở về tiên giới, hưởng phước khỏi làm người nữa.” Tui ráng hỏi thêm: “Dị chớ kiếp trước của tui là sao?” Bả biểu kiếp trước của tui là Tiên, lúc bả trả lời câu tui hỏi hen, mắt của bả nhìn tui tỏa nhiệt, mặt của bả đanh y hình mặt tượng, quai hàm của bả bạnh ra y hình con rắn hổ lửa muốn khè, thiệt nghen chị, tui không muốn tin mà tui phải tin, tin tui là tiên mắc đọa, tin tui mắc tội làm bể chén ngọc chung vàng của ông Trời, mà ổng ném tui xuống trần làm kiếp đàn bà Việt Nam, hường nhan một đóa. Sau bữa đó lòng tui thanh thỏa, hễ chồng la, con trách móc là tui cười mỉm chi, nói thầm trong bụng: “mấy người đâu biết tui là tiên mắc đọa, la rầy trách móc tui nhiều nhiều thêm, đặng tui mau trở về tiên cảnh.” Tui dịu dàng đài các, tui khép nép điệu đàng, hễ ngồi tui ngồi chéo nguẩy, hễ đi tui ráng kềm đôi tay không đánh đòng xa, ăn tui ăn rón rén, uống tui uống thẹn thùng, đám con tui nó la làng: “Má à má, lóng rày má điệu rơi điệu rụng, điệu trơ cuống bông hường, điệu héo luôn đám trà mi, điệu tới con công hay múa nó hổng biết múa sao luôn đó nghen Má.” Ông chồng tui nửa đêm hỏi tui: “Bà tính đội đèn, ra “giá” nào mà đi ngủ bà cũng trét má bôi son dị bà.”
Chị thấy đi coi thầy bói có tác dụng dữ thần hôn, khi không tốn có hai ba chục đồng bạc, tiền trả cho một lần làm móng tay, móng chân chứ mấy, mà thành tiên luôn đó chị thấy không? Nói nào ngay, tui làm tiên đâu chừng hai ba tuần chi đó, bỗng dưng tui mệt ngang xương, trở lại bình thường để hường khỏi rụng cuống, đám trà mi nở lại tươi trong, con công bên nhà hàng xóm múa lại, con tui nó khỏi sợ tui mắc bịnh tà, ông chồng tui ngủ thẳng chơn, nửa đêm khỏi giựt mình thức giấc.
Khi hết hứng đóng vai tiên mắc đọa, tuồng vãn tui trở lại kiếp người, chấp nhận khổ nên tui trồng hường chơi. Đám bão đem mưa tới là ông Trời xúi tui: “Trồng hường đi bay!” Khỏi nói tới đất đồi đất núi, đất thung lũng hoa vàng, nó cứng như đất sét nung, tới hồi gặp mưa nó dịu nhiểu, tui xắn đâu chừng bốn xắn là có cái lỗ bự chảng, đủ cho cái gốc hồng bán son (sale) rẻ rề có mấy đồng bạc chun vô, trước khi bỏ rễ xuống chị nhớ trộn đất cho đều với ba mớ rêu khô (peat moss), ba mớ vỏ cây khô (ground bark), ai có tiền mua gốc hồng có tên có tuổi Jackson&Perkins lên đến ba bốn chục đồng, tức là mất toi hai lần đi làm móng thì dĩ nhiên cây nó mạnh, hường nó thơm mà có một thứ hai đứa nó giống y nhau là gai, con nào con nấy dữ như chằn, nghèo giàu gì hễ đẹp chút là kiêu căng bắt ghét, tui rủa tụi nó dị đó, mà rồi tui cũng lụi hụi chăm bón, y như chăm con gái rượu, đợi nghe chòm xóm láng giềng khen: “Mèn ơi chị hai có tay nuôi con dữ hen, con nào con nấy trổ mã đẹp thấy sợ.” Bà Lilly hàng xóm tui đó chị, bả biểu tui: “Mèn ơi ba cây bông hường “du” trồng đẹp dữ thần heng, mà gai nó bự dám chừng gấp rưỡi nhà “mi”.”
Chị coi ngộ hôn, bả khen hường tui khen từ cái bông khen luôn tới cái gai. Để tui xẹt qua phong thủy cho chị tính coi trồng hay không trồng hường luôn nghen. Tui kể rồi đó, hường nhà tui có gai, mấy ông thầy phong thủy đi ngang nhà tui la làng: “Đời hỗng đủ gai góc ha, mà trồng thêm chi gai góc quanh nhà hằng hà dị bà Hai?” Tui trả lời liền nghen chị, gai chung quanh nhà làm rào làm giậu, làm ám khí cho ba đám hung binh tránh đi chỗ khác, đừng dòm ngó vô mái ấm của tui, chưa kể hen gai góc của tui trổ bông đẹp vô vàn, thơm lừng một cõi, ừa cõi riêng của tui chớ ai, ba con bướm có lởn vởn hít hương chút xíu tui cho, bày đặt cợt đùa là tui mang bình xịt ra xịt chết khô, chết héo ráo đó chị. Chị tỉnh bơ trồng hường đi chị, khéo khéo chút nó hổng dám đâm chị đâu.
Coi vậy chớ đẹp thiệt thơm thiệt, có kiêu chút chút cũng hỗng sao, chỉ sợ đẹp giả, không có thơm mà bầy đặt kiêu căng mới sợ.

Í, tui đâu có nói tui đâu chị, sao chị liếc tui dài tới cây số vậy chớ!

Huệ
#434 Posted : Wednesday, January 9, 2008 1:55:40 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Dà, chị HaiBanhIt, tui cảm ơn chị rinh dô cho tui cái bản làm bếp của Ngô Đồng đặng tui kho cá với người ta cho có bạn. Mấy con cá của NĐ dòm thiệt bảnh bao, xanh ánh lên chẳng khác xà cừ à chị. Cá kho cuốn bánh tráng nướng chấm ăn ba hồi bảy hiệp, bụng no mà mắt thì dẫn còn đói ngào ngạt, nhưng mà để tui cất để dành, chớ mà ăn tiếp thì chắc chị phải gọi nai quăn quăn giùm tui lắm đa chị. Chời chời, chị làm tui tẩu hỏa nhập ma thí mồ nè. Tiên Mắc Đọa đi coi bói xong dìa đi làm móng tay, rồi hai cái bộ móng đỏ đó lại xắn đất trồng hồng, thiệt chị làm tui xót xa, nghẹn ngào, thút thít bất kể kỳ cùng rồi đa chị. Thôi thì tui cũng ráng ngồi đây kể chị nghe cái chiện coi bói của tui, gồi mình mới bàn tới chiện trồng hồng. Hồi nẳm, có người chỉ cho tui cái ông thầy coi bói thiệt tiếng tăm, hỏi tui có muốn coi một quẻ hay chăng, ông thầy tính giá xôn. Coi thì coi, không coi thì uổng. Người bạn đó đem ông thầy bói tới tận nhà tui lận chị. Ổng dô nhà, ngó tới ngó lui coi thiên thời địa lợi. Rồi ổng cũng xủ một quẻ. Rồi ổng xóc bộ bài, kiu tui rút ra dài lá. Còn lại ổng trải dàn ra, gật gật gù gù một mình. Ổng phán dầy nè. Số cô có mẹ có cha, mẹ cô đờn bà, cha cô đờn ông. Số cô có dợ có chồng, sanh con đầu lòng chẳng gái thời trai. Tui cũng trầm trồ, phục thầy, phục thầy. Ổng nói chi ui cũng dạ phải, một điều cung kính, hai điều kính cung. Chắc chừng hết chiện, ông thầy hỏi tui có muốn biết tương lai hay không. Tui thưa dạ sao cũng được. Ổng hỏi tui có muốn hỏi về tình diên, gia đạo, tiền bạc, hên xui hay chăng. Tui vẫn thưa dạ sao cũng được. Tới nước này thì ổng tỏ ra chán nản ra mặt, ổng kíu, ổng dìa, bớt cho tui tiền giũ quẽ một chăm phần chăm! Thì ra thân chủ cũng phải hợp tác thì thầy mới làm diệc được chị à, chớ lì lợm như tui thì ổng chỉ có nước đổi nghề. Rồi, mơi tui sẽ bàn tới chiện trồng hường...Rose
Huệ
#435 Posted : Thursday, January 10, 2008 3:12:13 PM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Dà, chị mạnh giỏi chị HaiBanhIt. Dà, tui có liếc bao xa. Thì tui đã nói mà, mấy cái người biết chuyện quá khứ, hiện tại, tương lai đó, họ có bắt mạch được mình họ bói mới hay. Họ dòm chị thấy cái tướng hằng nga họ mới kiu tiên mắc đọa. Chớ gặp cái bản mặt giúng cái bức tường Bá Linh của tui thì kể như huề, kể như họ hết biết.
Chị Hai à, thiệt nghe chị dụ khị tui bỗng thấy trồng hường dễ như uống nước đá nhận xi dô, tui cũng bắt ham. Để tui kiu điện thoại hỏi bà Chúa Xứ coi ngày nào tốt trồng hường, tui trồng, mơi mốt nó trổ gai, ý quên, trổ bông tui sẽ đem phe dí chị. Coi cực dí hường dị chớ nó trả lại cũng nhiều há chị, nào hoa nào hương, cánh hoa mình gom lại làm một xửng nước hoa hồng HKKM thì cái làn da đài các của mình nó còn đài các thim biết nhiêu mà nói. Còn cái dụ mấy người vũ phu đánh mấy người vũ nữ bằng cái bông hường là tui thấy coi khổng đặng rồi đa. Thiệt là mấy ông làm tới danh nhân rồi mà còn xúi bậy, xúi bạ làm mất giá trị mấy cái bông hường của tui.
Bên tui đang lạnh thấu xương. Tui chờ trời ấm lại là tui đi làm móng tai đặng dìa xắn đất cho nó phủng. Chị gáng chờ tui ngheo. Tui gởi lời thăm bà Lilly. Tui dìa, chị.Rose
PC
#436 Posted : Thursday, January 10, 2008 3:21:48 PM(UTC)
PC

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,668
Points: 25
Woman

Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
quote:
Coi vậy chớ đẹp thiệt thơm thiệt, có kiêu chút chút cũng hỗng sao, chỉ sợ đẹp giả, không có thơm mà bầy đặt kiêu căng mới sợ.

Approve Cooling

ngodong
#437 Posted : Saturday, March 8, 2008 7:03:35 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)

Mắm Và Rau

Chị Hai ơi, tết qua rồi, bánh chưng chiên, bánh tét chiên hết ráo, chị nghĩ coi nấu món chi ăn đi chị, ngày mơi bạn tui ghé thăm, hổng lẽ tui mang bạn tui ra hàng bún mắm Kiên-Giang?

Nấu ăn tui hổng rành, nói ra mắc cỡ, mà hông nói ra ai ghé nhà cũng nghĩ tui nấu ăn ngon, mèn ơi chị nhớ hồi tui nấu mâm cơm ra mắt bà già chồng tui hông chị, bả ăn mà mắt bả muốn trợn ngược, rau tui luộc còn dai nhách, màu xanh đâu hông thấy, thấy nó vàng như bẹ cải vồng bông, con cá tui kho cặp mắt tụi nó trợn trừng, mắm muối tiêu hành còn nguyên trân hổng thấm. Nhờ có bà mai dẻo miệng, ca cẩm tui với ổng hạp tuổi, thêm tướng tá tui vượng phu ích tử, tiểu yêu trường túc, nối dõi tông đường, mang phước tới nhà, trăm đàng hoàn hảo mà má chồng tui quên chuyện tui hông biết nấu ăn, cưới tui về làm dâu lấy kiểng.

Làm dâu kiểng là làm dâu đi ra đi vô, sáng sớm nấu nồi nước pha bình trà, lấy chổi lông gà phất bụi ba cái tủ thờ, ra hàng ba quét ba cái rác đặng chòm xóm biết nhà có dâu. Mấy tháng đầu làm dâu, tui điệu đà, canh giờ ra đón má chồng tui đầu ngõ, đón cái giỏ bả đi chợ về, te te xách vô nhà miệng hỏi: “Má mệt hung hông má, tui pha cho má ly chanh đá nghen.” Miệng tui nói hai tay tui làm liền nghen chị Hai, má tui uống xong ly chanh đá là vô nấu cho tui ăn, tui có phước hết cỡ chị thấy không, má chồng biết “tài” tui nên thà má tui nấu, chớ để tui vô múa ông lò, có nước má tui chiụ bụng đói hơn là trợn trắng con mắt.

Mà ly nước chanh tui pha, làm má chồng tui mê tui y như chồng tui mê tui vậy đó nghen chị, đi đâu má tui cũng kể bả có dâu hiền. Chiều tà chạng vạng, cơm nước xong xuôi, bả ưa kéo tui ra ngoài trước ngồi ngóng gió, cũng là dịp để bả chào người này, cười với người kia, rồi xoay qua tui bả nói: “Chị biết con dâu tui chưa?” đến chừng tui mang cái bụng chần dần, sợ gió máy, má tui mới thôi không mang tui ra khoe nữa.

Chồng tui ổng hỏi tui có bỏ bùa trong ly nước chanh hông. Bùa gì đâu nà, muốn ngon hen tui gọt bớt vỏ nó, rồi xẻ dọc từ cuống xuống, lấy hết hột ra, sau đó mới nặn chanh vô ly nước đường cát trắng. Đường tui cho hơi nặng tay chút nghen chị Hai, ở đời mà, ngọt thiếu chớ đắng cay đâu có thiếu, bị vậy mà tui suy ra thêm chút ngọt đâu có sao, tui còn tính tới cái mặn mà trong ngọt ngào mà búng thêm vài hột muối vô ly nước, rồi mới khuấy cho tan, tại vậy mà ông nhà tui mê tui tới giờ vì lậm ngọt.

Ai nói mẹ chồng nàng dâu như mặt trời kị mặt trăng, như răng kị nước đá, như cá kị đất liền, như người hiền kị người dữ, như ở cữ kị gió tây thì nói, chớ má chồng tui hợp với tui như hủ tiếu có nước lèo, như thịt heo mê hành lá, như môi má khoái phấn son, như con với má, thì thiệt vậy chớ sao: “dâu là con, rể là khách” mà phải không chị. Tui yêu chồng tui nhiêu, tui yêu má chồng tui đủ nhiêu, tại không có má tui ai mang nặng đẻ đau ra ổng, đặng tui có người yêu chiều tui chớ. Hễ khuya ổng hun tui một cái, là sớm mai tui mua chè đậu mời má tui ăn sáng. Tuần trước ổng mua cho tui cặp bông, là tuần sau tui mua cho má tui cặp áo. Thứ sáu ổng mang tui đi ăn cao lầu, là thứ bảy tui kêu xích lô đưa má con tui ra chợ cũ ăn cháo cá, vậy đó mà má tui coi tui y như con gái, có chi bả kể tui nghe ráo, từ chuyện ba chồng tui hồi trai trẻ có bồ gạt má tui sao, má tui kể cho tui nghe hết, má tui còn chỉ tui cách bảo vệ hạnh phúc gia đình nữa chớ, má tui dậy hen: “Hễ con giận chồng nhiêu – con ráng cưng nó bấy nhiêu đặng nó thua mình. Làm trận làm thượng là mình thua nó.” Tui la trời: “Má binh ảnh ha, giận làm sao mà cưng nổi Má.” “Bay thủng thẳng nghe má nói nè con, đờn ông mà bay, nó ham ngọt, bay nói ngọt lọt tới xương, hễ giận hen, hễ ghen hen con, ráng dằn xuống, nấu món ngon cho nó ăn, sửa soạn đầu tóc cho chỉnh tề, xức dầu thơm dầu dừa cho láng lẫy, chờ khuya dìa má tựa vai kề bay thả nhỏ vô tai nó, mười thẳng cũng té, chục con lủng ngoài hè ngã rạp ráo nạo. Bay không đánh mà phần thắng bay nắm trong tay. Đàn bà hơn nhau cái ngọt, cái chiều chuộng đờn ông, chớ ba cái sắc bên ngoài nó dòm hoài cũng ngán ngược như ăn cục mỡ heo.”

Má tui dậy tui, tui tin hết biết, tại rõ ràng ông già chồng tui tướng tá oai phong, khè ra lửa giữa binh hùng tướng trận, mà bước qua cửa nhà là ổng xụi lơ giao quyền chỉ huy vô tay má tui hết ráo, ai cơm hàng cháo chợ tui không biết chớ ba chồng tui chỉ một dạ cơm nhà. Tui nghe ba chồng tui nói với chồng tui: “Cơm nhà ngon bổ, hổng lo đau bụng.”

Có lần ba tui khờ khạo nghe lời thách thức của bạn bè để tỏ ra ta đây đường đường một đấng nam nhi, đầu đội trời chân đạp đất, vợ nhà đã có nhưng có thêm “đào” đường lấy bảnh với người ta. Dè đâu má tui hay đặng, bả xài chiêu thức đã dậy tui, ngọt ngào dụ ổng khai ra, sau đó bả nấu mâm mắm và rau, biểu ổng mời “đào” cuả ổng tới cho bả nói chuyện. Má chồng tui không đẹp kiêu sa, mà bữa đó bả sắm tuồng thiệt nhuyễn, tóc bả bới cao, bả tô má hồng son môi, phấn nụ, chiếc áo lụa lèo vân cúc thọ màu cổ vịt, làm cần cổ ba ngấn của bả thẳng tưng, y như bà tướng dọn đường ra trận. Vũ khí cuả bả là cặp mắt sáng trưng, nụ cười nửa đóa thiệt cao kỳ, tui dòm còn sợ nói chi tới “đào” của ba chồng tui.



Má tui kêu tui phụ bả chuẩn bị cho mâm mắm và rau, tui nhớ tới giờ nghen chị, nội cái rổ rau không thôi tui rị mọ đâu hết nửa ngày, rau đắng rau thơm, rau lụa, lá chua, hẹ hành, cần nước, đọt xoài, bông điên điển, thân chuối, bắp chuối, cái nào cái nấy má tui bắt tui mần thiệt kỹ, không để lại một chiếc lá dập nào. Có đủ đám rau này đâu phải dễ, bả phải dặn mấy bà bán rau quen mang từ vườn lên mới có, sống trên thành muốn ăn đúng kiểu miệt vườn cũng là chuyện chần thân. Dòm rổ rau không thôi tui đã nuốt nước miếng nhịn thèm, thèm hơn bầu con so thèm ăn bậy ăn bạ. Nè hen, màu tím tía tô, màu ngọc rau đắng, màu trắng thân chuối, màu vàng bông chuối, màu diệp lục lóng lánh hẹ nước, mấy cọng giá trắng ngần đầu ngóc cao thấy muốn cắn, nắm ớt sừng trâu cong vòng cái đầu nhọn hoắc, nắm bông điên điển vàng tươi, kế bên đọt xoài non xanh phơn phớt.

Ta nói mười đầu ngón tay của tui móp méo vì rổ rau, chị nhớ câu đố hoa chi vô nước héo queo hông? Hoa tay đó chớ hoa chi, mà tui có hay tay tui héo đâu nè, mùi rau thơm nó quyến tui say theo nó, chưa kể tui phải gọt dưa leo cho thiệt khéo theo ý của má tui nữa chớ, cắt cái đầu trái dưa chà cho hung đặng lấy hết mủ đắng ra, sau đó mới gọt thiệt mỏng hai ba sọc thôi, còn chừa lại chút vỏ xanh làm duyên, sau đó mới xắt ngang xắt dọc, sao cho miếng dưa lớn hơn cọng giá chút đỉnh là được, ngửi mùi rau thơm suông tình thêm mùi mắm má tui đang lọc kề bên, mà nước miếng tui trào dầm dề, sự tiết tâm linh.

Má tui nấu mắm trên cái ông lò lửa than nóng hơ nóng hấc, nấu tới hồi khuấy lên mấy con mắm sặc ú nu thịt chỉ còn lại đám xương sống nhuyễn nhừ, là khi má tui dùng cái rổ khít rịt đặng lọc mắm, chất nước màu nâu nhạt đó được má tui đổ vô cái ơ đất bốc khói thơm lừng mùi tỏi xả phi thơm cùng với thịt ba rọi, chèn ơi, tiếng xèo thiệt giòn cùng lúc mùi thơm bốc lên, chục nhà hàng xóm biết ráo nhà tui nấu mắm, bà Sáu hụi (gọi bà Sáu hụi tại bà Sáu làm chủ ba bốn dây hụi trong xóm tui ở đó chị) gióng giọng khen: “Nồi mắm thơm hung nha chị, có cho thơm dô nấu dí mắm hônnnn!” Hàng xóm hồi đó chung vách, thông nhau ba cái viên gạch có lỗ hổng nên coi như khỏi có gì dấu diếm nổi nhau.

Má tui không trả lời bà Sáu hụi, mà rỉ rả nói chuyện với tui:



- Con thấy không, đờn bà mình mà, thương yêu mới nấu, chớ khơi khơi nấu chi cho mệt xác. Tay ai nói đọt măng, ngâm nước riết nổi u nổi nần, chơn ai nói gót sen, lội xình đi chợ miết nó nứt chằng nứt chịch. Cái mùi mắm ai thèm ngửi phải hông, mà chồng ham ăn mình cũng học nấu, nấu rồi tóc tai hôi rình, gội chanh gội xả ba bốn bữa cũng không bay. Nói rồi má mới nhớ, ai nói con gái trong nhà như hũ mắm chưa khui, chớ má thấy, hễ có chồng là có ôm hũ mắm, khéo dấu khéo che mắm thành món, hỗng khéo che, hông khéo dấu nó tuầy huầy dòi bọ tùm lum, làng trên xóm dưới người ta cười thúi bông vữa hèm có nước bỏ xứ mà đi. Ông chồng nào không ham của lạ, ông chồng nào không thèm mận thèm đào, vợ nhà qua ba bốn lửa mấy giả coi như me chua bần chát, má nói cho con hay đặng mà lo giữ thằng con trai của má, tướng tá nó ngon lành như Đổng Phi, mặt nó đẹp tựa như Tống Ngọc, con phải sắm tuồng khi Điêu Thuyền lúc Phàn Lê Huê mới kìm cương nó đặng nghen con.

Bữa nay má chỉ con nấu mắm và rau, mai mốt mắm chưng mắm hấp, mắm cuốn bánh tráng, mắm táng với dưa, mắm dùa vô hũ, mắm ngũ vị hương, mắm hường mắm lóc, í mà thôi má nói nhiều con đâu có nhớ. Chồng con nó mê mắm lóc chưng suông, món này dễ mần lắm, con rửa khứa mắm lóc cho sạch, bỏ vô tô hen, chan miếng mỡ lên, hai ba muỗng đường cát, rồi rắc tiêu cho dữ nó, sau cùng bỏ vô nồi chưng cách thủy, chừng thấy miếng mắm trong khe nhắc ra, cho nó ăn với cơm nóng gạo tám thơm, thêm miếng dưa leo nó ngồi ăn hết nồi cơm cho con coi.



Má chồng tui vậy đó, hễ có gì lo lắng trong lòng là bả nói không nghỉ, mà làm sao không lo được chớ, nấu mắm cho “đào” của chồng tới ăn sao không lo. Tui dám cá với chị một ăn mười là lúc đó trong lòng má tui ghen cuồn cuộn, ghen nổi sóng, ghen hỏa diệm sơn, ghen tới mức quên lấy chỉ máu ở sống lưng con cá bông lau ra luôn đó. Không lo không ghen dễ gì má tui quên cái chuyện này. Hồi mới về làm dâu, má tui kèm tui đi mua cá. Má tui dạy tui lựa con nào ngon con nào tươi, con nào xuân sắc, con nào già ươn. Má tui chuộng con bông lau để nấu mắm, để kho tộ, vì cục mỡ béo tròn quay ngay bụng, má tui dậy tui nhận dạng con bông lau ngoài sông khác với con cá tra nuôi trong hồ “cầu cá” . Loại cá này chuyên ăn cặn bã của người thải ra, mới nghe má tui nói thôi tui đã thấy ớn, dù trước khi mang ra chợ bán người ta đã dộng nó trong nước sạch cả tuần. Hai đứa nó cùng họ hàng làng nước mà đứa trắng trẻo đứa đen thui, đứa dòm láng lẫy, đứa ngó u dề, nói thiệt nghen chị cá mà y chang người hen, hễ ăn uống cái chi nó phực lên cái bản mặt. Con bông lau cục mỡ trắng trong, còn con cá tra cục mỡ vàng khè, cái mùi nó tanh bắt nhợn.



Chưa hết nghe chị má tui bắt tui cắt đầu cắt đuôi ba mớ tép bạc đặng má tui thả vô nồi mắm, cho nó có màu đỏ hường chen chung màu trắng của miếng cá bông lau. Rồi muốn mắm – cá – tôm dính líu với nhau má tui thả thêm vô nồi ba bốn trái cà tím. Trái cà này nó còn có cái tên là ‘cà ông giặc’, lần đầu tui nghe má tui gọi nó tui đâu có hiểu, tới chừng tui hỏi chồng tui, ổng nói tui nghe làm tui đỏ tía mặt mày, đấm vô lưng ổng như đánh trống đặng đỡ mắc cỡ. Chị hỗng hiểu ha, chị dìa nhà hỏi lang quân cuả chị là ra chớ chi. Thôi để tui kể tiếp chị nghe chuyện nồi mắm và rau má chồng tui đãi “đào” của ông già chồng tui heng, chớ bàn qua vụ cà là còn dài dữ lắm lận đó nha chị.

Cuối cùng rồi “đào” của ba chồng tui cũng tới, cổ tới bằng xe xích lô. Ba chồng tui trong bụng có đánh lô tô hay không, mà mặt ổng tỉnh rơ tỉnh rụi, thằng em chồng tui rút lui đâu từ hồi xế, nó thoái thác mắc đi mần, con em chồng tui cũng xin đi chợ Sài-Gòn mua vải, rồi ghé nhà bạn học, vậy là xung quanh cái bàn cơm có năm người cả thẩy. Tui nói trước với chồng tui: “Tụi mình ngồi yên heng anh, tui ráng học má cách bảo vệ hạnh phúc gia đình.”

Chồng tui nhìn tui cười mơn: “Anh không dám giống ông già đâu, cưng đừng sợ .”

Chiếc bàn ăn hồi đó thiệt gọn, khi ăn cơm mới mở hai cánh của nó, cùng lúc kéo cái chân ngang ra là cái bàn đang ốm nhom ốm nhách ngang hơn hai viên gạch bông Thủ-Đức, dài cỡ chục viên bỗng tròn vo tròn ịch, ăn xong xếp lại nó nằm im re sát vách. Mang tiếng ở thành thị hào nhoáng, chớ nhà cửa hẹp san sát, nên phải có lầu, ngang bốn thước sâu mười thước là nhà lý tưởng lắm rồi, thêm được cái hàng ba hai thước để xe, cùng vài chậu bông ngâu, bông mai chiếu thủy để khỏi nhớ quê. Má tui trồng cây ngâu trong cái chậu gốm con rồng Bình Dương, cây mai chiếu thủy trong chậu gốm con phượng Thủ Dầu Một, hai cái chậu này má tui nhờ người mua giùm, Thủ Dầu Một là thị xã còn Bình Dương là tỉnh, nên coi mòi má tui trọng con rồng mua tại chợ Bình Dương hơn con phụng mua ở chợ xã, má tui ưa chỉ cái bọt không khí ở cái mình con phụng mà nói: “Sao thì sao gốm thị xã cũng không bằng gốm tỉnh.”



Thấy chiếc xích lô ngừng ngay cửa, tui biết tui là người phải ra đón khách, người khách của má tui mời mà không muốn đón. Tui biết chắc một điều má tui phân ranh giới rành rọt giữa bạn và thù, đội trời chung hay không không đội trời chung nữa chớ. Tại sao tui biết ha chị, tại tui phụ má tui nấu bếp, dọn bàn ăn chớ chi.

Má tui nêm nồi mắm thiệt kỹ, cùng lúc canh lửa thiệt đều, để cà tím tan mà không rữa, miếng thịt ba rọi lên màu, khứa cá bông lau ngậm mắm trở hồng.

Trên bàn ăn má tui bầy bộ chén kiểu ông tiên chạy chỉ vàng thay cho bộ chén đá thường ngày. Cái tủ trà có mặt kính dầy sáu ly má tui chưng đủ thứ trong trỏng, cái chính là chén kiểu mua từ bên Tàu mỏng teng màu xanh lục thiệt đẹp, đũa má tui bày bộ đũa sơn mài đen có đầu đỏ son mát mắt. Hai cái thố trắng múc mắm, cái dĩa hột xoài bày rau, đâu đó tinh tươm. Bộ bàn khách má tui điệu đà cắm bình bông trang vàng đỏ, cùng mấy nhánh ngâu xanh có bông nhuyễn thơm thơm, cái mùi thơm không ngọt mà đổ qua phía chua tí đỉnh.

“Đào” của ba tui cho tới giờ tui cũng không biết tên họ là chi, dáng dấp cũng kiêu kỳ chín mười y như má tui chớ không ít, cổ bán vé cho hãng hàng không Việt Nam, ba tui ưa bị đi đây đó, ghé hãng lấy vé miết mà quen với cổ, rồi mấy ông bạn hì hụi ghép oan gia mà ba tui được tiếng có “Đào”, từ cái tiếng không có gì ầm ĩ, chỉ là có cho vui với người ta tới cái tiếng đồn rùm vang vọng như tiếng cồng tiếng chuông trong ngày chùa có lễ, nó dội tới tai má chồng tui, mèn ơi cái tiếng nó dầy nè: “Giả có phước hết sức trong nhà có nội tướng mặt hoa da phấn, ra đường có ngoại tướng mắt phượng mày cong.” Má tui dằn lòng bao đêm thổn thức tui không biết, mà ai nhắc chi tới hãng hàng không Việt Nam, là má tui hỏi tới con nhỏ bán vé có đôi chơn mày cong, cho tới ngày má tui đường đường ngồi nhà chờ cổ tới đặng má tui coi mắt.



Má tui nói: “Mình chánh nó tà, mắc chi tốn công tìm coi nó, mình kêu nó tới dinh đường bày trận, vậy mới cao, ông già mắc dịch của bay khó có đường đôi chối, ba mặt một lời còn hơn có con triện của ông Thiên Lôi, đánh là đánh, khỏi cần canh qua giờ chính ngọ.” Tui thiệt không hiểu má tui đánh cái gì khi nghe má nói, tại má tui hiền queo hà, tui nghiệm ra khi đàn bà ghen, ai cũng giống như bà Phàn Lê Huê. Chị không nhớ tích bà Phàn Lê Huê hả, trong Tiết Đinh San Chinh Tây á, thì bả giỏi võ lắm lận, đàn bà giỏi võ nhiều khi cũng khổ nha chị, bà Phàn Lê Huê bị cha và em trai rượt đánh, bả nhịn chạy dài, tới hồi bị đánh quá bả đỡ, chỉ có đỡ không thôi mà cha và em trai chết ngắt, nên mang tiếng dữ tới giờ. Bởi tui mới nói đàn bà ghen y như bà Phàn Lê Huê, khi nhịn mình ráng gồng êm cửa êm nhà, chứ tới hồi nhịn hết nổi mình chống đỡ là mấy ổng khó mà kình lại là vậy đó.



Sau khi phân ngôi chủ khách, ba chồng tui nói chỏng: “Cô ngồi đó tự nhiên” rồi quay qua tui ổng nói: “Pha ly chanh đá nghe con.” Má tui ra chiêu phủ đầu liền: “Con pha trà gừng nó, hôm nay ăn mắm, uống đá chanh tụi nó hỗng hạp, cô đây đau bụng má mắc tội đầu độc vì ghen à bay.” Tui dòm cô gái không thấy mặt cô biến sắc chi ráo, mà cô chỉ cười mỉm chi cọp. Đà này má tui đụng nhằm thứ dữ chớ không phải thứ vừa như má tui tính.

Cái bàn tròn vậy mà hay, ba tui ngồi kế má tui, rồi tới tui, phía bên ba tui là chồng tui, cho nên “đào” của ba tui ngồi đối diện với má tui. Chèn đét ơi, lần đầu tiên tui thành người tiếp khách, tui múc mắm dô chén cho cổ, gắp rau này rau kia cho cổ, tiếp cổ miếng chanh, thêm dô miếng ớt, cổ ngồi ăn nhỏ nhẻ, dạ nhịp miết.

Cô khen nồi mắm ngon, ăn vừa miệng, má tui thả nhẹ: “Người xưa nói hễ đàn bà nấu ăn ngon dễ giữ chồng, cô khen tui nấu mắm ngon mà không biết tui có giữ chồng nổi không đó cô.”

Nghe vậy cô vội vàng trả lời: “Chị à, tui bảo đảm với chị anh đây là người chồng tốt, chị khỏi cần giữ, ảnh cũng không đi mất đâu chị à, tui thiệt là kính mến ảnh, tại tui biết tình ảnh dành cho chị đầm thắm lắm, ai chọc ghẹo gì cũng một lòng cùng chị, tui cũng cầu cho mình kiếm ra một người chồng giống ảnh .”

Má tui nghiến: “Tui không mời cô tới nhà, dám cô dính với ổng quá ha!”

Cô nói liền: “Tui cũng có nghe người ta đồn tui là đào của ảnh, thiệt ra có gì đâu chị, ảnh tới lấy vé máy bay, tui làm việc ngay đó không cười nói thì mất việc sao chị, mấy ông bạn của ổng chuyên môn ghép bậy bạ, sai ổng vô lấy vé miết, ảnh hiền đâu hay mấy ông bạn muốn phá ổng, nên nghe ổng đánh tiếng chị mời tới nhà tui tới liền đây nè. Nói nào ngay tui cũng muốn nhìn chị tạn mặt, nghe hoài bắt tò mò, chị có mưu chước chi mà được chồng mê dữ dậy chớ.”

Má tui ra chiêu: “Dà, cô nói dậy tui biết dậy, ‘dò sông dò biển dễ dò - chớ ai lấy thước mà đo lòng người’ cô, trước mặt tui cô cho tui lên mây, sau lưng tui cô rù quến ông nhà tui làm sao tui biết đặng, cô có ăn học, có đi mần, tui ở trong nhà canh ông lò, sáng trưa chiều, làm sao canh đặng chồng ngoài ngõ.”

Ba tui hết nhịn đặng: “Cô đây nói đúng đó em à, anh biết trong bụng em buồn anh dữ, nên anh mới để em gặp cô đây, ba mặt một lời, có thằng Hai cùng vợ nó nữa, không lẽ anh có dạ phụ em sao chớ.”

Cô tiếp lời: “Chắc chị không biết đàn bà thèm đàn ông ở cái tướng, mê đàn ông ở cái biết điều, mà thương là ở cái đáng tội nghiệp, mấy ông nào biết ba điều này đi cua gái dính ráo đó chị. Tui nói cho chị biết anh đây có tướng, biết điều mà không đáng tội nghiệp, quần áo gọn gàng có nghĩa là nội tướng lo đầy đủ, không than vãn vợ ăn hiếp, không lo lắng làm giàu cho vợ mua hột xòan, không ham ăn đường ăn chợ. Tui tới nhà đây dòm trong ngoài ngăn nắp, không luộm thuộm, tổ ấm như vầy tài thánh chi tui phá nổi chị ơi.”

Má tui dằn: “Cô đẹp sang chắc đàn ông theo sau hằng hà, tới ông nhà tui đây còn mang tiếng theo cô, tui dễ tính lắm cô, hễ biết chồng muốn phụ mình tui thà phụ ổng trước, đàn bà ghen không biết trước mình sẽ làm gì, nói ra mang tội chớ . . .”

Cô chen ngang: “Chị à, tui ghé đây cũng mang hộp bánh phu thê cùng cái thiệp hoa này đặng mời anh chị ghé nhà dự đám cưới của tui, đặng chị khỏi lo rầu mà hao hại cho hạnh phúc của chị nghen chị .”

Quớ trời nghe câu này xong mặt má tui nhẹ tưng .

Ừa! tui nghĩ ra món chi nấu mời bạn tui ăn rồi chị, nấu mắm chớ chi.



- Thiệt tình tui tưởng ghen tuông chi hấp dẫn, tui ngồi nghe im re, ai dè kết thúc lãng nhách.

- Không lãng đâu nghen chị, muốn giữ chồng chị phải yêu chiều chồng, làm sao cho ổng không có điểm nào để đàn bà dòm dô thấy tội nghiệp, thấy đáng thương, nút áo sứt chị lo may nó lại, quần sứt lai chị phải lên mau lên lai, nấu cho ổng ăn phủ phê, lâu lâu cho ăn lạt, á thôi chị ơi mơi mốt tui kể tiếp chuyện chiều chồng để chồng mê hen
ngodong
#438 Posted : Thursday, April 24, 2008 11:12:07 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Gạo – Bo Bo

Tháng tư tới nữa rồi chị Tư à, nói không phải nói chớ tui ráng bỏ ba cái chuyện xưa qua một bên mà không được nhen chị, không báo cũng đài, người ta kể rồi tưởng niệm, giỗ quảy làm sao mà không nằm mơ chớ.
Nằm mơ chi ha chị Tư! Tui nằm mơ ba cái mớ bo bo có con bọ nhỏ híu hiu trong đó, mở cái bịch, bọ bay ra hà rầm chớ chi, bộ chị không nhớ hột bo bo ăn thế gạo hồi Trung Quốc nói chuyện bạn bè gởi qua tặng nhân dân Việt Nam anh hùng hả!
Tui nhớ con bạn người Tàu của tui, nó nói ba cái hột đó là cao lương, đặng nuôi ngựa cho quan Công, mèn ơi, nó nói xong còn biểu tui đừng ăn nhiều bo bo, mà giống ngựa nữa chớ, tui nói thiệt chị đừng cười tui tội nghiệp, tới giờ tui còn kị ăn chè sâm bổ lượng, cũng tại có dính ba cái hột bo bo trong trỏng đó.


Ai lo chi chuyện đại sự, trong trí thiển của tui toàn lo chuyện ăn, “có thực mới vực đặng đạo” mà chị. Ai căm thù chi tui không biết, tui căm thù cái tụi mang gạo bán chợ đen, rồi để dân nghèo như tui ăn bo bo, củ mì, bắp khô bắt nghẹn. Đó tuần rồi chị thấy tui u ra chợ mang dìa 5 bao gạo 25 kg chình ình đó không? Nói ra tui cũng thấy mình tham, ăn nhiêu đâu mà mua chi tới 5 bao, mà không theo người ta mua, y hình lòng tui nó không đặng bình an đó chị Tư.


Ai ăn nổi bánh mì một tuần, mì gói một tuần, bún một tuần, phở một tuần thì ăn, chớ tui ha tui phải ăn cơm, một búng cũng cơm, một đũa cũng cơm, ba cái thứ lẻ tẻ là để thay vị cho cái lưỡi không xương nhiều đàng lắt léo, chớ cơm là chính y chang như vợ già là cơm, bún phở là người tình cuối đời quên lãng dị đó, chị thấy ông nội nào mua vé về quê hương ăn món lạ, mấy tháng sau cũng trở dìa nhà với vợ già hông, câu đầu tiên bước vô cửa là la làng: “Bà nấu cho tui bữa cơm có mắm kho coi, dìa bển tưởng sao tụi nó cho tui ăn ham bơ gơ dí mì ống Ý ngán muốn chếch .”


Quớ trời tui nhớ mới hồi tháng Giêng chớ mấy mua hai bao giá 22 đồng một bao, được tặng một bao lấy thảo, mà lần này tui mua một bao giá ngóm nghém 40 đồng . Chị biểu tui giữ biên lai gạo, đặng đem thưa chủ chợ, tui nghĩ tại tui nghe lời đồn, nên chạy tới mua, thuận mua vừa bán, giá nó yết chình ình, tui chịu thì tui rinh, nay tui trở mặt đòi thưa, y hình không có tình, thiếu cái nghĩa nên thôi chị ơi, tui ráng nong bụng ăn cho hết năm bao gạo này coi tui lớn thêm nhiêu.


Quành trở lợi tháng tư nằm mơ của tui hen chị, mua năm bao gạo dìa chất trong phòng ngủ - chị đừng chặn tui mất hứng, thì tui chất trong buồng ngủ chớ còn chỗ nào nữa đặng chất nó, nhà xe tui chứa đồ từ thời bành tổ, nhà bếp tui chất chồng nồi chảo xoong từ thời mới lập tổ đến nay, chị đọc ráo hết ba cái chữ in đậm coi phải nó bảo đảm “suốt đời” không hư hôn chị. Tui nhớ hoài ba cái nồi nhôm hồi còn ở Mỹ Tho, mèn đét ơi nó móp bên trái, nó mòn bên phải, nó xúc cái quai, nó mất cái nắp tui cũng còn chà bóng nó bằng ba cái xác dừa khô nhúng tro bếp, thì hà cớ gì bây giờ ba cái nồi không hư không móp, tui đem giục chớ!


Nghĩ cũng ác nhơn, một ngày tui nấu ba món, một món xào, một món canh, một món kho, tốn chừng đâu hai cái nồi một cái chảo chớ mấy, mà ngoài tiệm nó bán một thùng có từ nồi nhỏ tới nồi lớn, từ chảo nhỏ tới chảo khổng lồ, màu đen, đỏ, cam, bạc trắng, chưa kể quà cáp cho nhau cộng thêm chuyện tui giận giả, bỏ nhà đi shóp pìng. Quần áo tui không mê, tui mê đồ làm bếp, có lẽ sâu thẩm trong lục phủ ngũ tạng của tui là cốt con ịch, tơ tưởng chuyện ăn hơn tơ tưởng chuyện mần .


Có gạo rồi tui hết nằm mơ thấy bo bo, mà thấy bột mì, nghĩ lại tui nổi da gà chuyện ăn bột mì nửa năm, nhờ chuyến bột mì này tui biết làm bánh mì ngọt, bánh mì chiên, bánh xèo bột mì, bánh đúc bột mì, ăn bột mì tới mà nổi xẩy, nổi u nổi nhọt, cái rồi dân chúng tự động thành thầy lang bốc thuốc luôn. Chữa mụn nhọt bằng cách xức dầu dừa, tắm lá ổi, chà lá me, xức thuốc tím, bệnh ghẻ này nó còn đỡ hơn ba cái bệnh nhậm mắt thời ăn bo bo nha chị.


Ủa thời đó chị Tư ở đâu mà không biết ba cái chuyện đó dị, chị nhanh chưn chạy tuốt ha, dậy là chị hụt làm chứng nhân lịch sử rồi. Ta nói, hổng phải nói chớ, làm chứng nhơn lịch sử không dễ nghen chị, tui ngồi chờ hoài coi có ai cần tui làm chứng chuyện ăn bo bo, bột mì củ mì không đặng tên tuổi tui được mang ra ánh sáng, mà coi mòi chuyện ăn uống là chuyện nhỏ nên không ai màng nghĩ tới coi cái thời sau năm 1975 ăn uống nó ra sao?


Con người thể hiện tinh thần, sức lực cùng sự thông minh phải qua cái thể xác “héo thì” chớ èo uột bo bo bột mì, củ mì thì trước sau chi cũng có chuyện để nói chị ơi.


Chuyện tui muốn nói là sau ba mươi mấy năm, con nít lớn lên nó chỉ biết có một chiều, chiều nào mần ra nhiều tiền đặng không bị ăn bo bo, cùng lúc phải học cách nói xạo để tâng bốc cấp trên, dọa nạt cấp dưới, cùng lúc biết đút lót cửa sau đặng bước vô cửa trước, tui nằm mơ nghe tiếng loa kêu đi mua nhu yếu phẩm, dù bây giờ trong chợ tui đi, có nguyên cái thớt thịt hàng hà .

Ừa tui ở Mỹ mà tháng tư tới, lòng dạ tui nó rầu rầu, lóng gày bên bển mắc dịch gà, dịch tả, hông biết bạn bè tui có sao không. Tui thắp nhang van vái Phật Trời, cầu ông Nhà ông Cửa, van ông Đất bà Thiên cho bạn bè tui bình an tui mừng.
linhvang
#439 Posted : Friday, April 25, 2008 2:17:44 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong


Đó tuần rồi chị thấy tui u ra chợ mang dìa 5 bao gạo 25 kg chình ình đó không? Nói ra tui cũng thấy mình tham, ăn nhiêu đâu mà mua chi tới 5 bao, mà không theo người ta mua, y hình lòng tui nó không đặng bình an đó chị Tư.


Thì cũng do có nhiều người...tham,...nhẹ dạ như chị nên mới có tụi đầu cơ tích trữ muốn cho giá gạo lên cỡ nào thì cho. Tongue Đúng hôn?
Wal*Mart bảo nó không lên giá gạo và cho mỗi người mua được...5 bao gạo jasmine đó. Nhớ nha ở Mỹ gạo không thiếu!
(Mèn! Tự dưng lại đi quảng cáo cho tụi này, chuyên bán đồ...Made in China!)
Huệ
#440 Posted : Friday, April 25, 2008 2:45:10 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

Chính phủ Hoa Kỳ cho biết gạo nhập cảng lên giá vì Việt Nam và Thái Lan tạm thời hạn chế việc xuất cảng gạo để nghiên cứu vấn đề định giá. Gạo nội địa của Hoa Kỳ không bị ảnh hưởng gì về điều này. Số sản xuất gạo hạt dài (long grain) vẫn như cũ, dư ăn, người dân sinh sống ở Hoa Kỳ muốn mua gạo nội địa Hoa Kỳ thì mua bao nhiêu bán bấy nhiêu. Những người xã hội chủ nghĩa bên Việt Nam đang nghiên cứu và áp dụng luật cung cầu của thị trường kinh tế tư bản của Adam Smith để định giá gạo. Coi chừng tính già hóa non, già kén kẹn hom. Cũng mong giá gạo tại Việt nam không tăng để đỡ khổ cho dân nghèo. Tuy nhiên, nếu giá gạo tăng mà nông dân được nhờ thì lại là chuyện khác. Chỉ sợ tăng giá gạo mà dân không no, nhà nước no.

Gạo cũng nên xơi từ từ thôi, coi chừng tiểu đường. Ăn độn, ăn kèm gạo với các ngũ cốc khác có thể ngừa được hậu quả của gạo nhân gạo. Big Smile
Users browsing this topic
Guest (3)
30 Pages«<2021222324>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.