Revolutionary Road (2008)
Chừng như mới đây mà hoá ra đã 10 năm phim này góp mặt với .... đời . Cứ tưởng đâu phim nói về cách mạng cách miết gì nên tôi không quan tâm, coi rồi mới biết đó chỉ là tên của con đường gia đình họ trú ngụ . Còn cuộc sống của họ là cả một thảm kịch, hai vợ chồng với hai đứa con, một căn nhà xinh xắn . Chồng đi làm, vợ ở nhà làm nội trợ . Họ chán cuộc sống với nghề nghiệp không vừa bụng họ. Họ gây nhau, vợ bèn đề nghị gia đình dọn đi Paris để đổi đời; rồi vợ phát giác ra mình mang thai . Cái thai cản trở dự định của họ, thế là vợ bàn tới việc phá thai. Chồng không chịu, họ lại gây nhau, gây mạnh mẽ . Rốt cuộc, người vợ cũng lén phá thai, rồi chết vì vận sự này .
Cái đáng sợ của cuộc đời là sự tẻ nhạt, sự đều đều của cuộc sống . Tâm hồn con người không bao giờ yên ổn, nếu ngày nào cũng như ngày nấy thì chỉ ít lâu là người ta bắt đầu ê chề, chán mứa ra . Người ta phải tìm cách khuấy động lên cho đỡ chán . Trong truyện cả hai vợ chồng đều ngoại tình để mong tìm thấy cái gì đó hào hứng cho cuộc sống . Nhưng thoả mãn dục tình với người ngoài xong rồi là họ quay trở lại với người phối ngẫu của mình, họ vẫn yêu vợ/chồng mình chứ không phải chán cuộc hôn nhân, họ chỉ chán cái cuộc sống buồn tẻ ...Không phải họ muốn nhiều tiền hơn đâu, có tiền rồi thì họ cũng sẽ chán tiếp sau đó, và sẽ lại gây nhau, ngoại tình cho vơi mối .... sầu vạn cổ . Hồ Dze^'nh có nói về mối sầu này trong bài thơ "Chiều", "có phải sầu vạn cổ, chất trong hồn chiều nay" .. nhưng không ai biết mối sầu vạn cổ của ông là cái gì . Tôi đoán rằng đó chính là nỗi chán cuộc sống, nếu ngày nào ta cũng bừng mắt ra, làm y hệt chuyện ngày hôm qua, hay năm trước, ta bỗng chán lắm . Có thể ta cũng sẽ đi làm cái gì đó cho tâm ta khỏi phải đối diện với cái trống rỗng ghê khiếp của nó . Ít phước hữu lậu thì ta đi làm kiếm tiền để nuôi tấm thân tứ đại của mình, nhiều phước hơn, khỏi phải quá lo chuyện áo cơm thì ta làm việc khác, nhiều lắm, nhiều vô kể lận, nhưng đó cũng là để khỏi phải đối diện với niềm chán nản đó mà thôi ... ..Tác giả hẳn phải trải qua những nỗi niềm như vậy rồi mới viết nên cái truyện thảm sầu như vậy, và lời thoại sâu sắc, nhất là qua nhân vật điên điên do Michael Shannon đóng, Người điên có khi là kẻ dám nói lên những điều mà người tỉnh không dám nói ....Coi xong ta có thể cảm thông, bới đó cũng là một nét của nhân loại, như một triết gia có nói : "Tôi là người, và những gì có tính người đều không xa lạ với tôi".
Kate Winslet và Leonardo DiCaprio đóng xuất sắc với hai cái vai khó khăn này.