Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
Việt Dương Nhân
Chôm Chôm
#1 Posted : Thursday, December 30, 2004 4:00:00 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)



Việt Dương Nhân
Tên thật Nguyễn Thị Bảy
Sanh 11 tháng 8 năm 1946
Tại Bình Chánh - Gia Định (Việt Nam)
Làm thơ, viết văn có những bút hiệu như : Việt Quốc Hùng, Quốc Hương, Thanh Thiên Tâm, Nguyễn Chánh Nhựt, Song Bình, Hỏa Phong Địa Thủy, T.C.H. Từ năm 1977 đến nay (2004) thơ-văn đăng nhiều báo Hải Ngoại : Tiếng Gọi Phục Quốc, Việt Nam Từ Do Hải Ngoại, Tiếng Dân, Nhân Bản, Y-Giới-Việt-Nam-Tự-Do, Ép Phê, Thông Luận, Á Châu, Đất Nước, Chống Cộng, Luân Lưu, Liên Lục Địa, Ngày Mới (Paris), Bản Tin Quân Nhân... (France), Văn Tiến (Belgique), Nguyệt San Nghệ Thuật, Nguyệt San Việt Nam... (Canada), Trắng Đen, Cỏ Thơm, Sóng Thần, Thế Kỷ 21, Thi Văn, Hồn Quê, Chí Linh, Đại Chúng, Con Ong Việt, Giao Mùa, Về Nguồn, Cánh Én, Thời Báo, Tự Do Dân Bản, Văn Hữu, Thời Luận, Đặc San Biển Đông, Trống Đồng, (U.S.A.). Diễn Đàn Việt Nam - VN-Forum (Đức)... , Hương Xa (Na-Uy)... Góp mặt cùng với 27 nhà thơ Hải Ngoại trong ‘’Tuyển Tập Thơ Mùa Tình Yêu Xuân 2000’’ Cỏ Thơm xuất bản, do Lưu Nguyễn Đạt và Nguyễn Thị-Ngọc-Dung chủ trương tại Virginia - U.S.A. Có thơ trong quyển ‘’Esquisses de l’Âme’’ La Bibliothèque Internationale De Poésie 1999.
Và rất say mê đóng kịch, hát cải lương tại Pháp. Lấy nghệ danh Quốc Hương. Đã xuất bản và trình làng thi tập ‘’Bốn Phương Chìm Nổi’’ tại PARIS 1998. Tập truyện ‘’Gió Xoay Chiều’’ Xuất bản Nguyện Việt 2001, ‘’ Đàn Chim Việt’’ Xb Nguyên Việt Paris 2004 .
Sắp ấn bản thi tập II ''Cát Bụi'' thi tập III ''Thoáng Qua'', truyện dài ‘’Mai Ly’’, tập truyện III ‘’Bến Xưa’’.
Tâm niệm : Mong muốn tất cả nhân loại đều yêu thuơng nhau. Lòng luôn luôn cầu nguyện cho một nền Hòa-Bình Thế-Giới.
Việt Dương Nhân - Nguyễn Thị Bảy
6, Rue Pierre Brossolette
94200 IVRY-sur-Seine (France)
Tél : 01.46.71.94.81 (Paris)
Vietduongnhan2@yahoo.fr


Chôm Chôm
#2 Posted : Friday, December 31, 2004 6:16:59 AM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Lời giới thiệu nhà văn Việt Dương Nhân
Giáo Sư Vũ Ký

Tôi được đọc tập truyện Gió Xoay Chiều của nhà văn Việt Dương Nhân trên bản thảo đã lâu, chưa kịp viết lời giới thiệu theo sự đề nghị của Cô thì nay nữ sĩ đã viết tiếp cuốn truyện dài Mai Ly và tập truyện ngắn Đàn Chim Việt.
Cảm nhận đầu tiên của người đọc qua các tác phẩm trên của Việt Dương Nhân là sự say mê và hấp dẫn trước một cây bút đa diện và đa dạng do cấu trúc nội dung thực sôi động các câu chuyện và do tưởng tượng phong phú của tác giả. Tôi bỗng nhớ đến lời một nhà phê bình văn học Tây Phương :’’Cảm tưởng đầu tiên của người đọc trước một sáng tác thường chính xác và đúng đắn hơn hết, khi cảm tưởng ấy là một nhận xét tốt đẹp về tác phẩm’’.
Có những nhà văn mà tâm thức sáng tạo khó khăn khởi nguồn trên đầu cán bút, có những nhà văn không mất công mà thực tế cuộc sống trên dòng mực lại tuôn trào dễ dàng dưới ngòi bút. Ở trường hợp trên, nhà văn phải sáng tạo sự sống cho các nhân vật. Ở trường hợp dưới, sự sống của nhà văn chính là thực tại không mài dũa, không chế biến các nhân vật trong tác phẩm của mình. Chính vì thế mà lời rào trước đón sau của nữ sĩ ở trang đầu : "Các nhân vật cũng như cốt truyện đều là hư cấu, nếu có sự trùng hợp nào là do ngẫu nhiên ngoài ý muốn của tác giả...". Tôi nghĩ lời nói này của VDN là không thực ! Có sự sáng tạo nào mà không là của thực tại, nhất là ở trường hợp nhà văn Việt Dương Nhân. Sự sáng tạo và cảm nghĩ của văn-thi-nhân bao giờ cũng chảy ra thanh thoát theo dòng đời dàn trải của chính con người văn nhân nghệ sĩ là tác giả.
Các truyện trong Gió Xoay Chiều, rồi Đàn Chim Việt, rồi đến truyện dài Mai Ly, tôi nghĩ rằng VDN không sáng tạo mà chính là sự sống của chính tác giả hay của những phần tâm cảm, ý thức, thể chất nào của người viết hòa nhập mật thiết với bao nhiêu nhân vật ở ngoài đời, bây giờ trải rộng ra trong những tác phẩm của Việt Dương Nhân.
Đó là hiện tượng thấu nhập, tương tác vô hình mà nhà văn cảm thức bằng trực giác sáng tạo để rồi thể hiện trong công trình trí tuệ của mình.
Tôi không mất công tường thuật - dù tóm tắt - nội dụng các truyện ngắn, truyện dài của VDN trong Gió Xoay Chiều, Đàn Chim Về và Mai Ly cũng như không dẫn chứng những tình tiết, cảnh ngộ, éo le, khúc mắc "những trường hợp lương tâm ", những khó xử của con tim rối nhùi mà nữ sĩ với tính nghệ thuật đặc biệt của mình đã dựng lên rất khéo trong tác phẩm. Tôi nhường cái bất ngờ thú vị ấy dẫn người đọc lạc bước đến những đoạn cuối đường đầy hấp dẫn trong cuộc đời các nhân vật của VDN.
Mỗi câu chuyện là một hay nhiều dòng đời, một hay nhiều cá tính, tâm lý, một hay nhiều môi trường, một hay nhiều hoàn cảnh của một hay nhiều con người mà hấp lực về tình cảm tròng tréo nhau có khi khắng khít khó vượt thoát, mà sự hoang tưởng về chiếm đoạt tình ái gây nên bao sự mất quân bình lý trí, mà nếp sống kim tiền xô bồ của xã hội biến đổi họ thành nạn nhân khốc liệt của gian manh xảo trá, của bụi đời lăn lóc..., mà tội ác và đạo lý gây nên một chiến trường tâm lý...
Chính vì thế mà khi bất chợt đọc đoạn đầu câu truyện của VDN là ta khó kiềm chế mà phải đọc gấp đến dòng cuối để biết thái độ xử sự, ứng phó của nhân vật ra sao ở đoạn kết. Phải chăng đó là sự mê hoặc của tiểu thuyết, truyện ngắn nói chung và đó cũng là chân tài của VDN ở đây nói riêng vậy.
Khi nói về một tác phẩm nổi danh của một văn hữu mình, văn hào Pháp André Gide hạ bút viết, thông thường và đơn giản : "Thần trí, tâm tư của tôi khác trước nhiều lắm, khác hơn hồi chưa đọc truyện ấy, khác vì tràn ngập thích thú, khoái trá và mộng mơ. Và đó là một câu truyện hay."(A. Gide).
Một số truyện của VDN với cấu trúc nội dung là lạ đã đạt được cái tác dụng thú vị ấy đối với người đọc. Và cái thú vị ấy ở đây cũng có khi làm người đọc mệt trí rất nhiều vì đọc giả phải nhớ lại bao hành động phức tạp rối nhùi của từng nhân vật như trong các truyện : Gió Xoay Chiều, Lá Rơi Về Cội, Nguyệt Hạ, Âm Thầm, Vẫn Chưa Muộn Màng...

Cái đa dạng và đa diện của nhà văn VDN mà tôi đã nói ở trên đạt đến một sự thăng hoa mâu thuẫn trong nghệ thuật : Người là nhà văn của đồng quê, một Tiền, Hậu Giang nào thấp thoáng con suối nhỏ, có rạch dừa mát rượi, điểm chút cánh bướm tình yêu nam nữ thẹn thùng dễ mến, mà cũng là của thành đô náo nhiệt, sôi động trong một cuộc sống xô bồ, từ quê hương Sàigòn mỹ miều, tội nghiệp đến Ba-Lê ánh sáng, hào hoa đọa lạc tội lỗi - Có Lê Xuyên, Hồ Biểu Chánh, Bà Tùng Long mà cũng có... Tôi xin cường điệu một chút : (Simon De Beauvoir, Françoise Sagan) trong văn chương của Việt Dương Nhân đó... Nữ sĩ cũng nhà văn của nghèo nàn, bụi đời, hạ lưu, của kẻ vô thần, ẩu bướng mà cũng là của kẻ phong lưu, tao nhã, trưởng giả "học làm sang". Và thỉnh thoảng VDN thích thuyết pháp về lẽ Đạo nhiệm mầu khi có cơ hội... Vì thế, dưới cái xô bồ hỗn tạp, cái thời thượng rởm của nền văn minh vật chất, ẩn dấu kín đáo đôn hậu cái tâm Phật, cái hướng thượng đạo lý cố hữu trong tâm thức kín đáo của nữ sĩ. Hãy nghe VDN lý sự :
"...Mọi sự trên đời đều có nhân có quả. Hãy ráng tu tâm và giữ tâm như đất. Còn ai có tâm hồn thi-văn thì khi nào cao hứng cứ viết. Nhưng đừng có tham vọng và tự cao, tự đại quá mà hại thân, và đôi khi còn làm buồn cho tha nhân nữa. "Tất cả những ai cưu mang làm văn chương nghệ thuật đều muốn dấn thân trong việc sáng tạo. Vậy chính họ phải cởi bỏ những tị hiềm để thoát xác thì con đường trước mặt mới sáng sủa hơn(*)". Làm thơ hay viết văn là đem Chân-Thiện-Mỹ để tặng cho đời và cũng tặng cho chính mình luôn nữa đó...''(Trích tn ''Tâm Như Đất'' trong tt ''Đàn Chim Việt'')
Việt Dương Nhân nói nhiều đến cảnh sống thị thành, từ cái chợ ở miền quê sơ sài, nàng sống thuở bé thơ đến Sài thành rộn rịp - và nói với rất nhiều trìu mến nhớ thương, tím thẩm bao hoài niệm đầy vơi lưu luyến. Rõ là một con người mà tâm cảm ray rức thiếu quê hương trong hiện tại chừ đây lạc loài trên một đất nước, lạc loài qua ánh sáng thủ đô Ba-Lê hoa lệ đầy đọa lạc và cạm bẩy (a lost man in a lost country). Hoặc, đôi lần nhà văn đoái nhìn về quê hương mà rớm lệ với bao cảnh cũ người xưa, còn mẹ già đang sống như ngọn đèn cạn dầu trước gió mà mòn mỏi trông con sẽ trở về gặp lại những phút cuối đời... Nhưng trong tâm ý bao giờ nữ sĩ cũng muốn trở về nguồn để nhớ làng mạc quê mùa mà chửi thằng V.C. hết thời, đứa B đi 30 thất thế, vùng kinh tế mới khô cằn nào đó mà nàng chỉ được nghe nói lại mà thôi :
- Chút nữa, anh qua bển gọi chỉ với vợ chồng cháu Triều và cháu Đại về đây đi. Em đã nghe má kể sơ sơ về chuyện gia đình anh rồi. Tối ngày anh cứ uống rượu say sưa, rồi đánh vợ. Nên bị người ta bắt nhốt anh trong nhà thương điên mấy lần phải không ?
- Đánh đâu mà đánh. Tại chị Ba mầy, nó chửi tao là thằng Việt-Cộng hết thời. Thằng Bộ-Đội-30 thất thế hoài. Ai chịu cho nổi. Nên đôi khi tao nổi điên lên đó... Chớ... chớ... tao nào muốn đánh vợ bao giờ !
- Chị Ba nói như vậy thì có sai chỗ nào đâu ? Anh có thấy anh hết thời, thất thế không ? Sự thật phũ phàng là như vậy, thì anh cứ nhận đi, mắc gì phải đánh vợ. Anh có biết, đàn ông mà đánh đàn bà là vũ-phu không ?
- Thôi, bữa nay có mầy về là ngày vui, đừng có nhắc tới chuyện đó nữa. à, má vẫn khỏe hả Quê ? Mà sao mầy không mời má về đây chơi ?
- Cha, anh muốn chạy tội hén ! Mai mốt anh Nam và anh Bắc trở về là anh hết chối. Nói chơi với anh, chớ anh em của tụi em sống trên mấy xứ Tự-Do, Dân-Chủ. Tụi em không có bắt bẻ hay hỏi tội anh đâu. Nhưng anh cũng phải làm cái gì để lấy công chuc tội chứ ?
- Thì tao cũng theo dõi tình hình. Nếu có gì hay hay là kêu gọi dân chúng đồng đứng lên chung. Và tao hy vọng sẽ có được thật sự Dân-Chủ, Tự-Do sau này. Mầy cũng biết quá rồi. Toàn dân Việt Nam, ai mà không mong muốn và khát khao có được những thứ đó.
- Ừa, ráng đi nha. Ở hải ngoại người ta cũng ủng hộ trong này lắm đó... à, về má, thì em có hỏi. Nhưng má không chịu đội... (Trích đoạn "Đàn Chim Việt ")

Đọc toàn bộ tác phẩm của Việt Dương Nhân, tôi nghĩ rằng nữ sĩ trước hết là một kịch tác gia hay một nhà văn chuyên viết chuyện phim để đạo diễn hay một nghệ sĩ xuất sắc với các tuồng cải lương nổi tiếng của miền Nam thuở trước hơn là một nhà văn viết truyện ngắn, truyện dài. Tình tiết trong các truyện éo le, khúc mắc, tròng tréo, tay ba, tay tư, gút và giải thỏa đáng thoát ra từ những động tác rối bời của các nhân vật gây nhiều bất ngờ thú vị cho người đọc. Đó cũng chính là cái tính - mâu thuẫn trong nghệ thuật khá độc đáo ở Việt Dương Nhân đó vậy. Và tạo được cao độ say mê thích thú khi đọc các truyện ngắn, truyện dài của nữ sĩ.

Giáo Sư Vũ Ký
Bruxelles, 5/2002
(*)Lời của Hồng Khắc Kim Mai
Chôm Chôm
#3 Posted : Friday, December 31, 2004 6:20:52 AM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Tặng Hoa Bằng Lời


Lê Mộng Nguyên
''Gió Xoay Chiều''
Của Việt Dương Nhân

Hay là thuyết nhân quả luân hồi làm châm ngôn cho một tập truyện tình thanh khiết


Cách đây hơn hai năm và nhân dịp giới thiệu nhà thơ Việt Dương Nhân cho độc giả báo Nghệ Thuật (số 65, tháng 8-1999) qua hai thi tập ‘’Bốn Phương Chìm Nổi’’ và ‘’Cát Bụi’’, tôi... không muốn phân tích dài dòng tác phẩm BPCN (để được nói nhiều về CB) vì dù muốn dù không tập thơ đầu tay của VDN là một thành công đẹp đẽ. Áp dụng nhiều thể (lục bát, thất ngôn hay tự do), bài nào cũng hay, bài nào cũng vần điệu đáp đúng với tâm hồn, ngay những câu không có vần có điệu chút nào cũng hay vì phản ảnh thật tình, làm người đọc xúc cảm như chung sống với số phận khổ đau của tác giả. Tương tự thơ của Nguyễn Du (theo Trần Trọng Kim) ‘’bài nào cũng ngụ cái ý buồn rầu, thật là Rằng hay thì thực là hay, Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào !’’. Cùng ấp ủ một ý niệm nhưng với những kết cục phần đông đượm màu hạnh phúc tương phùng nghĩa là có hậu, tập truyện GIÓ XOAY CHIỀU (Trình bày : Nguyễn Huê Hùng, Kỹ thuật : Phạm Thị Tửu, Hình bìa sau : Bùi Văn Nhẫm, Tranh bìa trước : Nhân Anh, Tranh phụ bản : Vi Vi, Xuất bản : Nguyên Việt, Paris 2001, 248 trang, Tổng phát hành : nhà sách Nam Á, 44 avenue d’Ivry, Paris 13), gồm tất cả -ngoài bài Tựa Tô Vũ - 13 truyện đã đăng rải rác trên nhiều tạp chí VN hải ngoại như Ngày Mới, Nghệ Thuật, Sóng Thần, Đại Chúng, Thế Kỷ 21, Hồn Quê vân vân. Truyện ‘’Gió Xoay Chiều’’ (mà cũng là tên của tập truyện) chẳng hạn sáng tác năm 1977 chỉ vừa mới được đăng trên báo Ngày Mới cách đây hai năm trong hai số nối tiếp 31 (tháng 9-10) và 32 (tháng 11-12) năm 1999, nghĩa là 22 năm sau khi viết ! Từ một điển hình trong truyện GXC, nhà văn Tô Vũ cho ta biết rằng ‘’Câu chuyện đưa đến một kết luận đạo nghĩa mà trong tập thơ BPCN tác giả đã nhiều lần bộc lộ đến sự tin tưởng vào đạo pháp nhiệm mầu... ‘’

Thật ra, theo thiển nghĩ của tôi, tập truyện Gió Xoay Chiều rất đượm màu triết lý Phật giáo và thuyết nhân quả luân hồi : ‘’Giọt Nắng Xuân’’ chẳng hạn đã làm tôi cảm động mắt rưng rưng. Bà Thanh An, 60 tuổi, thất nghiệp, ở một mình tại Paris đã từ lâu , trong một căn nhà cũ kỹ thuộc ‘’Xóm Nghèo’’ Quận... Một điện thoại bất ngờ từ Houston (Hoa Kỳ) trong dịp sắp Tết VN ở Âu Châu, làm bà hồi tưởng lại quá khứ... Đầu thập niên 1970 và những năm kế tiếp, Nguyễn Thị Thanh An, một thiếu phụ khoảng chừng 25 tuổi, vợ của một người Pháp khá giả, sống trong hạnh phúc với gia đình tại Saigon, có Dì Ba là người nấu bếp, nhưng bà Sáu Thiện mẹ của nàng muốn đuổi Dì Ba cho nên Thanh An đã lạy lục xin mẹ cho ở lại vì Dì cần tiền để nuôi con ăn học. Lúc Dì Ba đau nặng (bị trúng thực), Thanh An là bà chủ, đã không ngần ngại lo lắng đem lên nhà thương cứu chữa và đài thọ tiền nong tất cả. Người con trai của dì Ba là Ân về thăm mẹ mỗi tuần, chỉ biết cảm ơn lòng vị tha của bà chủ của mẹ mình. Sau biến cố 1975, gia đình VN ly tán, Thanh An theo chồng trở lại Pháp (tôi xin trích) : Một thời gian gần mười năm sau. Gia đình Thanh An tan rã, nàng ráng làm lụng nuôi hai con. Bây giờ Nhàn và Nhã đã lớn khôn. Mỗi đứa ra ở riêng. Còn Dì Ba thì chồng đã chết. Ân, đứa con trai của bà cố gắng học hành và đậu được bằng cấp tiến sĩ kinh tế - xã hội. Mãi đến một thời gian thật dài sau đó mới được người bảo lãnh sang Hoa Kỳ sinh sống (tr. 71). Cái điện thoại vừa rồi là do Ân, con của dì Ba. Sau nhiều năm tìm kiếm, chàng được biết địa chỉ của bà Thanh An với ý nguyện đền đáp ơn xưa bằng cách mở tại Paris một cơ sở nhỏ để giao cho vị ân nhân ngày xưa làm quản lý : Tết năm ấy bà Thanh An có việc làm, bà mừng như hứng được Giọt Nắng Xuân chiếu vào trong cơn lạnh lùng của mùa đông Âu Châu (Ce Nouvel An-là, Madame Thanh An avait un travail régulier. Elle était heureuse comme si elle avait reçu de jolies ‘’Gouttes de Soleil printanier’’, qui brilleraient dans le froid de l’hiver européen). Để kết thúc, tác giả cống hiến chúng ta 8 câu thơ tóm tắt lại triết lý của truyện Giọt Nắng Xuân mà cũng là cả tập truyện GIÓ XOAY CHIỀU :


Địa cầu nhỏ xíu đấy thôi
Lòng người lớn rộng đất trời nào hơn
Thời gian lòng dạ chẳng sờn
Nghĩa tình chồng chất như sơn cao vời
Thánh hiền để lại mấy lời :
Ráng ăn ở phải, Phật Trời thưởng ban
Phật rằng : có Quả, có Nhân
Cây nào trái đó, định phân rõ ràng


‘’Sự ngẫu nhiên làm cho nhiều việc được giải quyết dễ dàng’’ (Le hasard fait bien les choses). Câu ngạn ngữ này đã làm nòng cốt cho nhiều câu chuyện trong tập GXC. Ta lấy một tỉ dụ trong ‘’Lá Rơi Về Cội’’ : Khanh (có vợ và hai con,Tuấn 20 tuổi và Tú 17) từ Mỹ về thăm nhà một mình sau 18 năm xa cách (1993) kể từ biến cố 1975, tình cờ gặp Hải Lệ, 18 tuổi, làm kiều nữ đấm bóp trong khách sạn Majestic chàng trú ngụ tại Saigon. Cô gái đẹp này chính là con gái của chàng, kết quả một cuộc tình duyên ngắn ngủi với Tím (mẹ của Hải Lệ). Nhưng Tím đau tim nặng, được tin này thì qua đời vì quá xúc động nhưng sung sướng biết từ nay Hải Lệ sẽ có người nâng đỡ. Chàng trở lại Mỹ sau khi làm xong thủ tục cho con gái riêng của mình được chính thức qua Hoa Kỳ. Về nhà ở đây, chàng lúc đầu gặp sự chống đối của Hoa (50 tuổi) là phu nhân của Khanh. Hai đứa đã làm quen với nhau tại đảo Guam. Nhưng sau khi được biết (qua điện thoại của Hải Lệ từ VN báo tin ngày cô rời VN) Hải Lệ là cháu của cậu Hai Mầu, người tình bạc bội xa xưa của Hoa, đã bỏ Hoa với một đứa con (2 tuổi khi nàng gặp Khanh) : bây giờ Tuấn được 20 tuổi mà Khanh luôn xem như con chính thức của mình. Bà Hoa đột nhiên trở thành vui vẻ công nhận tất cả dự định tương lai của Khanh và nhân dịp đó những bí mật nguồn gốc cuộc đời riêng tư của hai người đều phát lộ ra cho con cái biết tất cả. Ngày Hải Lệ đến Hoa Kỳ (tôi xin trích) :Cả gia đình Khanh kéo lên phi trường đón Hải Lệ về nhà. Kể từ đó, Hải Lệ như chiếc LÁ RƠI VỀ Cội, được hưởng tràn đầy tình thương yêu của mọi người trong một gia đình ấm cúng (tr. 29). Tác giả tự hỏi : Không biết có phải nhân loại là đào kép hát mà ông trời vẽ vời tuồng tích đặt cho mỗi người một vai để đóng tuồng trên sân khấu đời này chăng ? (tr. 28). Chúng ta biết ông trời đây là VDN và nàng đã sắp đặt một cách khéo léo những tình tiết của ‘’bản kịch’’ để cho truyện của mình có thể kết cục trong thỏa mãn của tình người, tình đời và luân lý đạo đức.

Truyện ‘’Kiếp Bơ Vơ’’ làm tôi nghĩ đến tiểu thuyết ‘’Bỉ Vỏ’’ của Nguyên Hồng, được giải thưởng phóng sự tiểu thuyết của Tự Lực Văn Đoàn năm 1937 : Một quyển tiểu thuyết về đời trụy lạc của bọn ăn cắp, nhưng có một tính cách nửa tâm lý, nửa xã hội, làm cho người đọc phải suy nghĩ và cảm động (Vũ Ngọc Phan, Nhà Văn Hiện Đại, Quyển 5, tr. 1138)... Đỉnh (trong truyện của VDN), không thuộc bọn ăn cắp, chỉ có tội là bồ côi cha mẹ, phải làm ‘’đày tớ’’ lúc 12 tuổi cho bà Phủ M. là một bà chủ rất độc ác. May mắn một hôm Đỉnh được trốn ra khỏi nhà và từ đấy trở thành em bé ‘’bụi đời’’ (poussière de vie) : ... lang thang chợ này đến chợ kia. Khát thì uống nước bông-tên, đói thì xin những tô bún dư, bánh bèo, bánh tằm của người ta ăn thừa hoặc tới mấy đống rác tìm đồ ăn trong đó... (tr. 104). Một hôm Đỉnh được Hồng (một cô gái 15, 16 tuổi, cũng mồ côi như em nhưng may mắn được gia đình bác nuôi cho ăn ở và đi học). Hồng thấy em đang moi đống rác, bèn chia bánh mì với Đỉnh và còn cho em 10 đồng... Mấy năm sau, Hồng đang buồn bã ngồi trong một tiệm cà phê (vì người yêu vừa mất nơi chiến trường) thì có một chàng trai trẻ tiến đến hỏi thăm sức khỏe và cho biết chàng chính là thằng nhỏ hồi xưa đã được nàng ân cần giúp đỡ.

Đỉnh bây giờ là một Thương-Phế-Binh, có bàn chân trái giả : ... Suốt bao nhiêu năm em không bao giờ quên khúc bánh mì và mười đồng của chị chia cho em. Lúc đó bánh mì của chị là một bữa ăn ngon nhứt đời em ! (tr. 108). Hai người chia tay và qua mấy tuần lễ sau, Hồng muốn gặp lại Đỉnh vì nàng ... luôn nghĩ đến Đỉnh và nghe trong lòng như vương vấn một hình ảnh nào đó... (tr. 109), nàng vội lấy xe Honda đàn bà đi thẳng ngay lên xóm Ngã-Ba-Ông Tạ : Đỉnh nằm trên võng tòn teo, ở trần chỉ mặc quần xà lỏn. Bỗng nghe tiếng con gái gọi. Đỉnh lật đật ngồi dậy, xỏ cái quần dài vô và trả lời :
- Có ! Ai đó ?
- Người quen mà !
Đỉnh đi cà nhắt, đưa tay xô cánh cửa qua một bên. Cậu giựt mình, kêu lên :
- Trời ơi ! Chị... chị Hồng... ? ? ?.
Chuyện này rất giản dị nhưng làm ta xúc động, nhớ nhung và yêu đời thêm một chút vì kết cục dễ thương, dịu dàng. Đó là biệt tài của tác giả, đánh 3 dấu hỏi để chấm hết, làm cho mỗi một độc giả chúng ta phải tự hỏi không biết 2 người sẽ thành tình nhân hoặc ngay cả vợ chồng ?

Trong ‘’Xóa Hận Thù Riêng’’, cái ghen của Lệ, một người đàn bà bị bạn là Loan cướp chồng, có thể so sánh với cái ghen của Hoạn Thư trong Kim Vân Kiều hay của Phèdre trong bi kịch cùng tên của Racine (1677) :... Một sự mưu mô, phản phúc thật quá phũ phàng kia. Lệ như người điên loạn, trong đầu nàng chỉ muốn đi giết Loan. Nhưng Lệ tự cố trấn an, để thu xếp và tìm kế hoạch thanh toán Loan. Tất cả bạn bè đôi bên ai ai cũng đều nghĩ rằng là Lệ sẽ giết Loan... (tr. 218) Trong cơn giận dữ, làm tâm hồn của Lệ như bão giông, sấm sét. Đôi mắt của nàng lúc nào cũng trừng trừng như đang bốc cháy đầy lửa căm thù. (tr. 219). Nhưng sau khi nói chuyện trong điện thoại với Thầy Thích MT và đã đọc sách Kinh Phật Thầy gửi đến cho Lệ, nàng sám hối thật tâm và từ đó... : Lệ xóa được mối hận thù rất nặng nề đã nằm trong lòng nàng bấy lâu nay (tr. 225) và như Tô Vũ đã viết (tr.8, Tựa), nàng ‘’... đã được ánh sáng của đạo giáo cứu giúp để nhìn thấy con đường cởi mở của xóa bỏ hận thù, tha thứ cho kẻ đã làm tan nát hạnh phúc gia đình của mình, để tìm thấy một niềm thanh thản cho tâm hồn, một bình yên trong cõi sống‘’. Tôi không biết chuyện này là truyện do óc tưởng tượng của tác giả hay là tự truyện, nhưng một điều chắc chắn là VDN phải là một người thiếu phụ đã từng sống trong cuộc đời này một cách tận cùng mới có thể tả những nhân vật một cách tinh vi và thực tế như nàng đã làm trong tất cả những 13 truyện của tập GIÓ XOAY CHIỀU. Trong truyện ‘’Gió Xoay Chiều’’ (tr. 111-135), một truyện ngắn khá dài : sau khi chồng mất, Linh buồn rầu lao vào cuộc đời ăn chơi, hộp đêm này đến hộp đêm khác, và tình cờ gặp lại Lý (gốc Ý-Đại-Lợi), một người tình xưa gặp gỡ trong khu Champs-Élysées. Hai người quyết định lần này chung sống tại nhà Linh, với hai đứa con trai Thiên (14 tuổi) và gái, Kiều (12 tuổi) của riêng nàng. Lẽ dĩ nhiên là sự đụng chạm giữa cha ghẻ và con ghẻ càng ngày càng làm cho Linh đau khổ vì lòng xé nát giữa tình yêu và tình mẹ con. Lý xài tiền và hay đi vắng nhiều đêm không trở lại nhà. Một hôm ông trở về đòi Linh phải đưa cho ông ta 50 nghìn quan. Linh không chịu : - Anh đã làm em khổ mấy tháng nay. Và hôm nay, anh muốn làm khổ em nữa sao ? Tình của anh đối với em như vầy sao ? Lý đểu giả trả lời : - Tôi không có tình nghĩa gì với cô hết ! Cô không biết cô đã già lắm rồi sao ? Trông vô gương đi, cô sẽ thấy lời tôi nói không sai. (tr. 129) Sau đó, là những cảnh hai người chửi bới nhau, dọa nạt nhau và Thiên, đứa con lớn của Linh có hận thù cha ghẻ. Một hôm không còn tự chủ nữa, người con trai của Linh đã cầm dao giết người cha ghẻ tồi bại. Lúc Linh và Kiều trở về nhà thì quá chậm, người mẹ đã không do dự giựt dao từ tay con để nhận chịu trước pháp luật mọi tội lỗi. Thiên không chịu : - Việc này do con làm. Con nhận tội, mẹ không có trách nhiệm gì trong vụ án mạng này. Mẹ đừng để GIÓ XOAY CHIỀU (tr. 134), nhưng sau đó không dám cãi lời mẹ vì : Con còn nhỏ, tương lai con còn dài, còn phải đi học hành. Mẹ đã già, chắc họ sẽ không kêu án nặng đâu ! (tr. 134) ... Kết luận : Ra khỏi tù, Linh chán ngán cảnh đời, chán luôn những sự yêu đương tình tiết, Linh để hết thì giờ lo cho Thiên và Kiều. Và nàng nhìn đời trôi chảy như những dòng nước ngược (tr. 135).

‘’Bóng Mờ Dĩ Vãng’’ nhắc nhở cho tôi nhiều kỷ niệm êm đẹp : Hân một thiếu phụ góa bụa, trong cảnh túng thiếu phải ‘’bán’’ bé Hữu làm con nuôi ông Thiện là chủ tiệm uống tóc Mỹ Thiện, chỉ giữ lại bé Hạnh (con gái) với nàng, và với điều kiện là lúc Hữu được 18 tuổi ông Thiện phải cho con nuôi biết sự thật. Sau này, Hân tái giá với Minh là người chồng mới đã có riêng một con gái tên Tâm. Mười lăm năm sau, gia đình Hân-Minh-Tâm-Hạnh dọn lên Saigon và làm ăn khá giả. Một chiều 29 Tết, Hân thấy hai cô gái Tâm và Hạnh đang cưòi giỡn với một cậu trai tên là Đức. Đó là Hữu con của nàng mà ông Thiện gặp gỡ lại Hân đã không ngần ngại cho Đức biết sự thật. Hai gia đình từ đó liên lạc mật thiết và cuối cùng cha mẹ đôi bên bằng lòng cho Tâm và Đức sau này sẽ kết hôn với nhau. Năm 1986, hai gia đình cùng nhau vượt biển và được Tàu Đảo Ánh Sáng vớt qua cư ngụ tại Pháp


Kiếp người ai đã hơn ai ?
Sang hèn đều nếm đắng cay cõi đời
Bóng mờ dĩ vãng xa vời
Bây giờ hiện rõ giữa trời cuối thu (tr. 210).


Tôi không muốn lạm dụng thì giờ của độc giả bằng cách trình bày tóm tắt với cảm nghĩ sơ suất của tôi đối với tất cả 13 truyện mà VDN đã viết với lối văn lưu loát và mạnh dạn (với rất nhiều đối thoại ưu tiên) trong tập GIÓ XOAY CHIỀU, nhưng có một truyện khá hóm hỉnh (mà cũng là truyện cuối của sách) với nhan đề ‘’Lá Vàng Lóng Lánh’’ (tr. 235-248) chúng ta cần biết : Hương ngụ tại Paris Quận 13 trong một căn nhà nhỏ, gặp lại Phấn (một người bạn xưa) lên chơi kinh đô Ánh Sáng. Hai người đàn bà khoảng chừng 50, có ý định đi ăn tối tại Restaurant của Hôtel Palace de Crillon (rất đắt tiền), công trường Concorde. Trước đó, hai cô đi dạo chơi Paris thì tình cờ gặp Hải và Hồ là hai người bạn xưa cùng trạc tuổi tới Paris chơi và ở Khách sạn Bá Tước... Bắt đầu từ giây phút ấy bốn người thân thiết rủ nhau đi ăn kem ở Lầu Montparnasse rồi ăn tối tại Hôtel Palace de Crillon và để kết thúc đi hộp đêm Cabaret La-Rose-de-Nuit ở Champs-Elysées. (Ils ont fait d’abord la tournée des cafés-restaurants avant de faire la tournée des grands-ducs à Paris, aux frais des deux hommes, bien évidemment) ... Vào toilette Phấn hỏi nhỏ Hương : - Ê ! Tụi mình về nhà hay về... với mấy anh này ? Kết cục như sau : Hương - Phấn- Hải- Hồ, cả bốn người thả bộ đi lòng vòng. Rồi sau đó, họ đến lấy xe trực chỉ chạy trở về quận 13... ??? (tr. 248).
Để chấm dứt và nói một cách tổng quát, nhà thơ VDN, sau khi được nhiều kết quả êm đẹp trong làng thơ với hai tác phẩm Bốn Phương Chìm Nổi và Cát Bụi (ta có thể nói) đã đạt mục đích trở thành văn sĩ với tập truyện đầu tay dưới một nhan đề hơi bí ẩn (enigmatique) mà ngay câu trả lời của Thiên cho mẹ (đã trích trên) sau khi giết cha ghẻ :‘’Việc này do con làm. Con nhận tội, mẹ không có trách nhiệm gì trong vụ án mạng này. Mẹ đừng để GIÓ XOAY CHIỀU’’, cũng không cho ta một ánh sáng mới nào để khám phá cái linh hồn thật huyền vi của nhà văn thi sĩ Việt Dương Nhân.

Lê Mộng Nguyên (Paris)
(Đăng Nguyệt San Nghệ Thuật Montréal 12/2001)
Việt Dương Nhân
#4 Posted : Sunday, January 2, 2005 11:43:41 AM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

ChômChôm ND thân mến - Mình có nhiều người viết về mình - mình có post vào đây nữa được không? Còn truyện & thơ có thể post nhiều được chứ?
Chúc CCND vui vẻ an bìnhRose.
Thân tình
SầuRiêng
Chôm Chôm
#5 Posted : Sunday, January 2, 2005 12:15:10 PM(UTC)
Chôm Chôm

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 353
Points: 15
Woman

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Chị Việt Dương Nhân,
Chị cứ đem hết vào đây đi chị. Như vậy, sẽ khoẻ cho Chôm Chôm, CC cảm ơn chị đó.
Phượng Các
#6 Posted : Sunday, January 2, 2005 12:19:40 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Khi nào chị đưa hết "của cải" của chị rồi, thì chị có thể giới thiệu các nhà văn / thơ nữ mà chị ưa thích (chưa có trong danh mục) cho độc giả bốn phương luôn, được không chị VDN?

À, Chôm Chôm hổng phải là Ngọc Dung đâu chị, đố chị là ai?
Việt Dương Nhân
#7 Posted : Sunday, January 2, 2005 12:32:19 PM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

Phượng Các ơi ! Chôm Chôm là Phượng Các rùi, phải hong ?
Nay, VDN lấy thêm một tên nữa là SầuRiêng nè. Hỏng biết có ai tên SầuRiêng chưa đây ?
Bi giờ SầuRiêng đi ngủ thật - Paris đã 2 giờ 30 khuya rùi.
Hẹn CCPC hôm khác nhaRose.
SR
Phượng Các
#8 Posted : Sunday, January 2, 2005 12:40:18 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi VDN_NN_DT

Phượng Các ơi ! Chôm Chôm là Phượng Các rùi, phải hong ?
Nay, VDN lấy thêm một tên nữa là SầuRiêng nè. Hỏng biết có ai tên SầuRiêng chưa đây ?
Bi giờ SầuRiêng đi ngủ thật - Paris đã 2 giờ 30 khuya rùi.
Hẹn CCPC hôm khác nhaRose.
SR


CC không phải là PC đâu chị ạ! Ở đây chưa có ai lấy tên Sầu Riêng hết á, Nhưng chị cố vài tuần nữa tâm sự chia sẻ với mọi người thì mối sầu tiêu tán, lúc đó biết đâu lại thành Vui Chung ?
2:30 khuya rồi ư, trong đây toàn là dân thức khuya không hé, Ngoc Dung, chị Linh Vang, chị Thiên Thư, rồi nay tới chị! Bảo trọng quý vị ơi! Rose
linhvang
#9 Posted : Sunday, January 2, 2005 1:17:14 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thức khuya mà còn dậy sớm nữa chứ, dạo này 5 giờ sáng đã leo xuống giường rồi, có lẽ dấu hiệu của người già là ngủ ít đó chị PC. Wink
Vũ Thị Thiên Thư
#10 Posted : Sunday, January 2, 2005 3:19:08 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,031
Points: 2,424
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)
Chị PC
Cảm ơn chị nhắc nhở , PQ cũng đang bảo...thức khuya quá...
vâỵ mà sáng nào ráng lắm cũng 5:30 là ngồi lên...
Việt Dương Nhân
#11 Posted : Sunday, January 2, 2005 9:49:09 PM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

Kính mến chào buổi sáng Âu Châu đến các Chị-Em !
Chúng ta là 1 đoàn ''Thanh-Nữ'' - tâm hồn mãi mãi còn xanh - hong có dính líu ví chữ ''dzà'' - vì yêu văn-thơ nên mới thức khuya - dậy sớm thui đó màBig Smile
Cảm ơn PC đã chúc lành - mình chỉ ôm nỗi sầuriêng mà thích trải ban trao tặng niềm ''VuiChung''. Thơ-văn đã khiêng chở hết những nỗi ''sầuriêng'' của mình rùi.
Sầuriêng cứ cười khúc khích một mình khi nhớ tới câu CC nói : ''Tay nâng ly rượu, tay khìa PC '', CC tưởng PC bị Hủ Chìm ''khìa ''Big SmileBig SmileBig Smile
Sầuriêng chẳng biết ai là CC? Hỏng nối thì thui - rùi thế nèo cũng bít hè.
Chắc trong PNV sắp thành vườn trái cây Lái Thiêu - Bình Dương hoặc Long Thành gì rùi Big Smile
Vài lời cho vui - chúc tất cả 1 ngày êm đềm nhẹ nhàng lướt trôiRoseKissesRoseKissesRoseKisses

sầuriêng
NgocDung
#12 Posted : Sunday, January 2, 2005 10:25:38 PM(UTC)
NgocDung

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 232
Points: 0

quote:
Gởi bởi linhvang

Thức khuya mà còn dậy sớm nữa chứ, dạo này 5 giờ sáng đã leo xuống giường rồi, có lẽ dấu hiệu của người già là ngủ ít


Hổng phải vậy đâu há chị PC , có lẽ lại sắp được đọc tác phẩm mới của chị LV rồi đó chị PC nhỉ Rose
NgocDung
#13 Posted : Sunday, January 2, 2005 10:34:48 PM(UTC)
NgocDung

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 232
Points: 0

quote:
Gởi bởi Phượng Các
À, Chôm Chôm hổng phải là Ngọc Dung đâu chị, đố chị là ai?



Chào chị VDN ( thất tỷ ) ,
Ý - là em bắt chước ai đó gọi chị vậy nha chị VDN , chị PC nói đúng , em không phải là CC đâu chị , em cũng chưa biết chôm chôm là ai trong đây. Mặc dù đó là món khóai khẩu của em nhất trong các lọai trái cây , em có thể say sưa với chôm chôm triền miên cả tháng không cần ăn cơm cũng được , còn Sầu riêng ( chung ) của chị là trái em sợ nhứt dù vẫn thích mua cho mọi người ăn.
Chị ráng tìm xem chôm chôm là ai rồi cho em biết với nha , em hơi đoan đoán ra ai rồi... Bên em chênh sớm hơn chị có 2 tiếng thôi , chị cứ thức thỏai mái đi vì giờ đó em vẫn thức theo mà.
Chúc chị vui và sáng tác nhiều nữa nha chị Bảy beerchug
Phượng Các
#14 Posted : Monday, January 3, 2005 4:10:04 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi NgocDung
Chúc chị vui và sáng tác nhiều nữa nha chị Bảy beerchug


Ha ha, gọi là chị Bảy nghe thân tình quá, tuy là tên mà nghe như gọi thứ kiểu người Nam, nếu chị VDN không care thì cho phép gọi chị là chị Bảy cho thân mật?
Vị Duyên
#15 Posted : Monday, January 3, 2005 6:06:33 AM(UTC)
Vị Duyên

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1
Points: 0


Chị VDN ơi,

Tình cờ Vị Duyên đọc được những câu chuyện của chị đăng bên dactrung.net và rồi đọc những bài viết của bác Vũ Ký và bác Thái Văn Kiểm về các tác phẩm của chị, nên Vị Duyên mạo muội vào đây thăm chị. Đã lâu rồi Vị Duyên chưa có dịp gặp lại hai bác ấy, lúc trước Vị Duyên hay theo Ba của Vị Duyên đến thăm các bác và nghe các ông nói chuyện... chao ơi ! vừa hay và vừa hữu ích. Bác Vũ Ký và bác Thái Văn Kiểm vui tính và nói chuyện ví von, câu chuyện gì cũng được các bác kèm theo điển tích... một bác thì nói giọng Quảng "nôm", còn một bác thì Huế "chay"...

Vị Duyên đang chờ đọc tiếp những tác phẩm của chị. Chúc chị luôn vui khỏe và sáng tác đều. Hy vọng sẽ có dịp hội ngộ ở Paris.

Kính mến,
Vị Duyên


Việt Dương Nhân
#16 Posted : Wednesday, January 5, 2005 8:24:50 PM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

Vị Nguyên thân mến,

Cảm ơn VN đã đến đây chơi với VDN - năm mới DL chúc VN cùng quí quyến được vạn sự an lành.
Lâu rồi, mình không gặp Bác Thái Văn Kiểm - mình sẽ điện thoại thăm Bác nay mai - còn Giáo sư Vũ Ký ở bên Bỉ (Bruxelles), mình định hè này sẽ qua thăm Thầy. Các Ngài ấy, nay đã hơn Bát tuần (80) rồi. Thầy VK vui tính lắm, thỉnh thoảng mình có phone thăm Thầy.
Dạo này, mình bớt sáng tác - chắc có lẽ đã hơi nhiều rồi ?!
Vài lời cùng Vị Nguyên, một lần nữa, mình mến chúc VN và gia đình an vui - hạnh phúc.
VDN
Tb : Chừng nào đến Paris nhớ cho mình hay nhen.KissesRose

Việt Dương Nhân
#17 Posted : Wednesday, January 5, 2005 8:32:51 PM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi NgocDung
Chúc chị vui và sáng tác nhiều nữa nha chị Bảy beerchug


Ha ha, gọi là chị Bảy nghe thân tình quá, tuy là tên mà nghe như gọi thứ kiểu người Nam, nếu chị VDN không care thì cho phép gọi chị là chị Bảy cho thân mật?



7 rất hân hạnh được các Sư Tỷ, Sư Muội gọi tên 7 = Thất Muội hoặc Thất Tỷ cho vui - Cuộc đời ''Chìm chìm - nổi nổi'' của 7 sao mà nhiều tên quá hỏng biết nữa?!Nhưng cuối cùng tên Bảy nghe thân tình như 7 đang còn chung sống trong gia đìnhBig SmileKissesRose
Việt Dương Nhân
#18 Posted : Saturday, January 15, 2005 9:09:15 PM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

Dường như vdn post truyện ''Nguyệt Hạ'' nơi đây ???BlushBlushClownClownBlush
Việt Dương Nhân
#19 Posted : Friday, February 11, 2005 10:46:22 PM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

7_vdn cảm ơn Chôm Chôm nhiều - đã để hình của vào trang văn.
Chúc Chôm Chôm hưởng đêm Lễ Tình Yêu - Saint - Valentin tuyệt vời.
KissesRose
Việt Dương Nhân
#20 Posted : Thursday, August 25, 2005 1:32:46 AM(UTC)
Việt Dương Nhân

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,837
Points: 0

Kính mời Quí Vị độc giả và A C E "nhàn lãm"...

File Tập truyện "Gió Xoay Chiều" XB 2001
http://phunuviet.org/forum/topic.asp?TOPIC_ID=887

File Tập truyện "Đàn Chim Việt" Xb 2004
http://phunuviet.org/forum/topic.asp?TOPIC_ID=845

File Tuyển tập "Bến Xưa" (chưa in)
http://phunuviet.org/for...TOPIC_ID=741&whichpage=1
Users browsing this topic
Guest (11)
2 Pages12>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.