Qua khung cửa sổ của xe
Những vì sao nhỏ lập lòe trong đêm
Ngàn sao khách sạn rẻ tiền!
Không chăn, không gối, không mền, không tên!
Chập chờn giấc ngủ không yên!
Ly cà phê nhỏ làm phiền giấc mơ!
Cả đêm trằn trọc thẫn thờ
Ngắm sao tức cảnh làm thơ một mình!
Thỉnh thoảng, tôi chồm dậy nhìn đống lửa tàn của lửa trại mà anh V. đã đi đốn củi về khơi lên cho anh chị em ngồi chuyện trò, tâm sự. Nhìn nó, rồi lại nằm xuống trên cái sàn xe chật hẹp mà ax tôi đã hạ cái ghế đằng sau xuống để cái sàn xe có thể phẳng ra, cho chúng tôi ngủ qua đêm cắm trại, sau những lời từ chối hết sức "triệt để" vào nằm trong những cái lều rộng hay dư của các anh chị em bạn bè!
Mèn ơi, khó khăn lắm tôi mới thuyết phục được ax ngủ lại đêm ở chỗ cắm trại, mà không cần phải bỏ anh em đi mướn hotel, hay motel qua đêm. Anh bảo, mèn giường chiếu ở nhà rộng thênh thang không ngủ, ra ngoài rừng, hành hạ mình nằm đất làm cái giống gì?
Mèn, cái anh này không biết cái thú của cắm trại gì hết, ăn uống đại khái, ngủ bờ, ngủ bụi, thiếu thốn đủ thứ, không đèn, không điện, mì gói nhão nhét mà vẫn khen ngon, đó mới là cái thú của cắm trại! Chứ đầy đủ hết mọi thứ như ở mấy cái khách sạn 5 sao thì ở nhà cho rồi, đi cắm trại làm gì??? :D Cái thú được ở khách sạn "Ngàn Sao" thì phải đi cắm trại, nằm ngủ mà nhìn được lên bầu trời mới nhận được!
Người ta lên chỗ cắm trại từ lúc 3 giờ chiều, chúng tôi thì lục đục đến 8 giờ tối mới rời khỏi nhà, vì lẽ còn phải đi làm đến chiều mới về, rồi còn phải chuẩn bị một chút đồ ăn đem lên chỗ cắm trại ăn chứ, chẳng lẽ không đem theo cái gì hết, đói thì làm sao? Anh tưởng chỗ cắm trại chỉ cách nhà một giờ lái xe, nên cứ từ từ, đủng đỉnh, và nghĩ lên chơi một lúc rồi chạy về thôi chứ không ở lại qua đêm, vì anh không có chủ trương đi cắm trại. Đến lúc coi lại bản đồ mới tá hỏa vì nó cần đến hai tiếng rưỡi đồng hồ mới tới cái camp site đó được. Tôi bảo, hai tiếng rưỡi lái xe, mình có giỏi thì phải 10 giờ rưỡi mới tới, ngồi nói được dăm ba câu chuyện là mọi người đi ngủ hết rồi, đến lúc đó mình cũng mệt ngất ngư con tàu đi rồi, sức đâu nữa mà lái xe về nhà? Thôi, ngủ lại trong xe đi, ngủ chừng 1 tiếng đồng hồ thôi là cũng đủ rồi. Số là, anh có hẹn với khách lúc 9 giờ sáng, anh bảo dù gì cũng phải về. Nhưng mà "Lệnh vua thua... lệnh bà", bà bảo ở lại là... phải ở lại, :D vì cái lập luận của tôi nghe cũng có lý đấy chứ?! :D Thế là chúng tôi ngủ lại khách sạn "Ngàn Sao" mặc dù không chủ định trước, hí hí!
Năm giờ sáng, nhiều trại viên còn đang say ngủ trong những cái lều ở chung quanh, cả người ta lẫn người Tây, anh bảo tôi, thôi dậy đi về, tôi thấy mình vẫn cứ chập chờn, không ngủ được, thì thôi đi về cho rồi, có gì thì lên xe rồi... ngủ!
Chỉ sợ, đề máy xe lên, làm ồn mấy trại viên đang ngủ thôi, nhưng may quá, chúng tôi chạy lòng vòng (ít nhất là 3 vòng), mới thoát ra được khỏi cái camp site,
vì nó bố trí "lòng vòng" quá, mà không thấy trại viên nào, ta cũng như... Tây, dậy chui ra khỏi lều, chửi hai cái đứa làm ồn, 5 giờ sáng mà không để cho ai ngủ!!!
Kỳ này thì uống cà phê thật, ly cà phê buổi chiều hôm qua đã khiến tôi thức cả đêm, không ngủ được, nên làm thơ "Ngàn Sao Khách Sạn", thì bây giờ tôi cần phải thức để tỉnh táo có gì thì còn phải lái xe phụ ax nữa. Anh bảo cứ để anh lái, còn tôi chỉ cần... "ba hoa chích chòe" cho anh nghe để tỉnh táo thôi là... được rồi!
Cái gì chứ nói thì... dễ quá rồi còn gì! Tôi nói và lấy điện thoại chụp hình ở chung quanh... chơi. Chụp chẳng được cái nào đẹp hết!
Anh bảo, mình về cho anh đi làm rồi chiều mình lên chỗ cắm trại nữa. Tôi nhớ hôm qua anh V. bảo, "thằng này nó sợ Esso phá sản, nên nó phải chạy tới chạy lui nhiều nhiều cho... tốn xăng chơi!"
Tôi bảo, ừ thì về, đem bàn chải đánh răng lên đánh răng đàng hoàng rồi mới đi ngủ , chứ không thể vịn cớ không có bàn chải đánh răng nên mình kiếm cớ mình ăn cả đêm lửa trại, để khỏi phải đánh răng!
Anh đi làm, tôi chuẩn bị đồ đạc để lên ngủ "Khách sạn Ngàn Sao" một đêm nữa, những tâm tình hôm qua vẫn chưa kịp nói, cần thêm một đêm lửa trại chính thức để tâm tình cho hết, hôm qua mới là... nháp thôi!
Tôi làm theo lệnh anh, nấu nồi cơm, mua thịt quay. dưa leo, dưa chua, để đem lên chỗ cắm trại ăn, trước khi đốt lửa trại. Tôi đem theo cái mền bự, hai cái gối để hy vọng khách sạn Ngàn Sao đêm nay êm hơn, dễ ngủ hơn, không cần phải làm thơ nữa!
Tôi cũng đem theo bàn chải và kem đánh răng, để không kiếm cớ ngồi ăn cả đêm mấy trái bắp ngọt ơi là ngọt, ngon ơi là ngon của chị H. nữa, vì không đánh răng được thì mình vẫn có thể ăn thêm cái gì đó trước khi đi ngủ!
Tôi đem theo kem chống nắng, thuốc xịt muỗi, kỳ này, mình đi cắm tại thật sự. Anh đi làm về, chúng tôi chất đồ lên xe, bảo mấy đứa nhỏ ở nhà tự lo lấy thân, tự đi xe bus nếu cần vì bố mẹ sẽ đi cắm trại. Vừa chạy ra khỏi thành phố, chắc cũng khoảng nửa tiếng, tôi bảo anh, hình như em quên chất lên cái bịch đựng quần áo, kem chống nắng, và cả... kem và bàn chải đánh răng rồi! Thiệt là bậy bạ mà, cái quan trọng nhất thì lại quên, cố ý để được ăn cả đêm đây mà!!!
Anh bảo, thôi không sao, mình dừng ở đâu đó, mua kem với bàn chải đánh răng là được rồi, còn kem chống nắng chắc cũng không cần nữa đâu, vì chiều rồi, hết nắng rồi. Tôi không dám bảo anh quay về nữa vì đã đi ra khỏi thành phố, mình đang tính... "bỏ phố lên rừng" mà,
vả lại, quay lại bây giờ thì cũng tốn bằng tiền đi mua đồ mới thôi, thế là chúng tôi quyết định đi tiếp. Anh bảo chắc tại tôi mừng quá khi anh đồng ý đi cắm trại, nên tôi quên hết. Tôi cười bảo, ừ, có lẽ vậy!
Chúng tôi dự định là 2 tiếng nữa sẽ tới chỗ cắm trại đêm qua, tụ họp lại ăn uống và lửa trại thêm một đêm nữa và lại ngủ khách sạn "Ngàn Sao", thì... cô bạn nhỏ, người đã tổ chức buổi cắm trại, gọi phone tới, bảo chúng tôi... đi về đi, đừng lên chỗ cắm trại nữa, vì nó book chỗ cắm trại lộn ngày rồi, nó và các trại viên khác cũng đang bị đuổi ra, vì đã không book cho ngày hôm nay. Tôi cười quá xá là cười, đúng là cái số của ax không được đi... cắm trại! May mà, hôm qua chúng tôi đã được hưởng hơi hướm một tí của... cắm trại rồi.
BN.