Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
Ngọc Lan
NgocDung
#1 Posted : Wednesday, December 29, 2004 4:00:00 PM(UTC)
NgocDung

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 232
Points: 0

Bài viết của Trường Kỳ về nữ ca sĩ Ngọc Lan






Ngọc Lan đột nhiên ngưng mọi hoạt động trong một thời gian khá dài, hơn một năm vắng bóng cô ca sĩ khả ái này trong các phòng thu băng, trên những video và "live show". Ngọc Lan đi đâu, làm gì, tuyệt nhiên không ai biết một cách rõ ràng, ngay cả trong giới nghệ sĩ cũng vậỵ Do đó, những tin đồn tung ra không ít quanh sự "tuyệt tích" của cộ Khán giả thắc mắc, khán giả mong đợi sự tái xuất hiện của cộ Mãi đến tháng 4 năm 1994, Ngọc Lan mới bắt đầu đi show trở lại tại một số tỉnh ở Canada và một vài tiểu bang của Mỹ và cho đến ngày 22 tháng 10 năm 1994, cô mới chính thức tái xuất hiện trước khán thính giả trong đêm "Ngọc Lan và Thính Giả Thương Yêu" tại Marriott Hotel (Anahiem, California) với ban nhạc Mây Bốn Phương cùng một số ca sĩ như Tuấn Ngọc, Don Ho, Linda Trang Đài, Thanh Hà, Quốc Tháị.v..v... trong một buổi dạ vũ do MT Productions tổ chức. Khán giả đã náo nức rủ nhau đi nghe Ngọc Lan, nhất là đi xem Ngọc Lan sau một thời gian vắng bóng như thế nàọ Và cô đã không phụ lòng khán giả với giọng ca ngọt ngào truyền cảm, chỉ khác là khuôn mặt Ngọc Lan còn đượm đôi chút ưu tư, có lẽ là nỗi đau buồn về cái chết của người chị là nữ văn sĩ Lê Thị Thảo Chuyên bị cướp bắn chết vào khoảng giữa năm chưa kịp nguôi ngoaị Tháng 11 năm 1994 Ngọc Lan chính thức tuyên bố sẽ làm lễ thành hôn vào ngày 10 tháng 12 năm 1994 và tiệc cưới sẽ được diễn ra tại một nhà hàng nhỏ trong vùng Long Beach (California) với số bạn bè tham dự hạn chế.


Ngọc Lan tên thật là Lê Thanh Lan, sinh quán tại Nha Trang. Cô đã theo học nhạc từ khi còn ở Việt Nam với nhạc sĩ Lê Hoàng Long trong một thời gian. Đến năm 1980 mới sang Mỹ và ngụ tại tiểu bang Minnesota trong hai năm. Nhận thấy tiểu bang này không thể tiến thân được với nghề ca hát nên cô đã quyết định bay qua Californiạ Trong những bước đầu dò dẫm, Ngọc Lan đã từ đi hát tại một số quán cà phê nhạc tại đây như: Đỉnh Thiêng, Hoài Hương.v..v.. Tiếng tăm Ngọc Lan lúc đó mới chỉ được biết tới trong một phạm vi nhỏ hẹp. Dần dần cô được chú ý nhờ tiếng hát dễ thương, ngọt ngào của mình và cũng bắt đầu quen biết một số người trong giới nghệ sĩ. Sau đó cô được mời thu thanh trong băng nhạc Dạ Lan của nhạc sĩ Lê Minh Bằng, rồi về hợp tác thường trực với vũ trường Ritz trong một thời gian. Tên tuổi Ngọc Lan bắt đầu được để ý đến nhiều từ khoảng 88, 89 trở đi để được liên tiếp mời thu băng, thu hình cũng như lưu diễn khắp nơi và đã trở thành một trong những ca sĩ hàng đầu tại hải ngoại


Nguồn : www.ilovengoclan.com
NgocDung
#2 Posted : Thursday, December 30, 2004 11:20:50 AM(UTC)
NgocDung

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 232
Points: 0



Music

20 Nam Tinh Cu

Bai Khong Ten So 7
Ben Doi Hiu Quanh
Bien Nho Muon Trung
Biet Dau Nguon Coi

Canh Chim Vien Xu
Cat Bui Tinh Xa
Chan Troi Tim
Chiec La Cuoi Cung
Chieu Mot Minh Qua Pho
Chi Co The Thoi
Chieu Tan
Chuyen Phim Buon
Chuyen Tinh Khong Suy Tu
Comme Toi (with Don Ho)
Con Duong Tinh Ta Di (with Don Ho)
Con Mua Trong Doi
Con Yeu Em Khong (with Duy Quang)
Cung La Buon

Dang Tien Nu
Dau Chan Tinh Nhan
Dau Don Rieng Em
Dem Thay Ta La Thac Do
De Quen Con Tim
Diem Xua
Dung Xa Em

Ebony Eyes

Gap Nhau
Giac Mo Tinh Yeu
Gian Hon
Giet Nguoi Trong Mong
Giong Song Que Huong
Goa Phu Ngay Tho (with Duy Quang)
Goi Em Hanh Ly
Goi Mai Ten Nguoi

Hanh Phuc Noi Nao
Hạnh Phúc Dịu Dàng
Ha Trang
Hu Ao

Irresistible

Je Suis D'Accord

Khi Co Chang
Khi Tinh Xa (with Don Ho)
Khuc Mua Sau
Khuc Thuy Du
Kiep Dam Me
Kimigasuki

La Maritza
Lai Gan Hon Em
Lang Le Noi Nay
Le Da
Lien Khuc Chieu Mua (with Luu Hong and Huy Sinh)
Loi Tinh Ai
Lo Lang

Macumba
Mal
Men Dang Cuoc Tinh
Minh Con Yeu Nhau (with Duy Quang)
Moi Tim
Mot Chut Qua Cho Que Huong
Mua He Nam Ay
Mua He Vo Tan
Mua Hoa Anh Dao
Mua Tren Bien Vang
Muoi Nam Yeu Em

Ngay Tho Au
Ngay Vui Nam Ay
Nguoi Tinh Nam My
Nguoi Tinh Tram Nam
Nguoi Yeu Oi, Gia Tu
Nguoi Yeu Xinh Dep
Nha Trang Ngay Ve
Nho Ta Thi Ve
Nhu Da Dau Yeu
Nhu Canh Vac Bay
Nhung Kiep Hoa Xuan
Nhung Loi Me Hoac (with Don Ho)

Quando Caliente El So (with Jo Marcel)

Revoir
Ru Em Tung Ngon Xuan Nong
Rung La Thay Chua

Sai Gon Oi Vinh Biet
Stupid Cupid

Ta Say
Tha Nhu Giot Mua
Thu Goi Cha Noel
Tieng Ca Dem
Tieng Mua Dem
Tieu Ngao Giang Ho (with Vu Khanh)
Tinh Ca Mua Dong
Tinh Dau Tinh Cuoi
Tinh Doi (with Duy Khanh)
Tinh Doi Ta
Tinh Khuc Buon
Tinh La The Do
Tinh Mai Ben Nhau
Tinh Ngan Nam Con Nho
Tinh Thu Cua Linh
Tinh Yeu Dam Say
Tinh Yeu Dau Doi
Tinh Yeu Do (with Don Ho)
Tinh Yeu Thu Nhat
Toi Dua Em Sang Song
Toi Muon Moi Em Ve
Trai Tim Nguc Tu
Trung Vuong Khung Cua Mua Thu
Tuoi Than Tien
Tuyet Muon
Tuyet Roi

Uoc Hen

Va Toi Cung Yeu Em
Ve Day Em
Vet Chan Hoang (with Huy Tam)

Xin Diu Nhau Den Tinh Yeu
Xin Mat Troi Ngu Yen
Xin Thoi Gian Ngung Troi
Xin Thoi Gian Qua Mau
Xom Dem

Yeu Em Dai Lau



Nguồn : www.ilovengoclan.com
NgocDung
#3 Posted : Thursday, December 30, 2004 11:32:06 AM(UTC)
NgocDung

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 232
Points: 0



Trường Kỳ đã viết về Ngọc Lan

1/ Về tánh tình thùy mị, "savoir vivre" của Ngọc Lan,

Tôi quen Ngọc Lan qua sự giới thiệu của Duy Quang, trong thời gian cô mới bắt đầu cộng tác với vũ trường Ritz của Ngọc Chánh vào năm 85. Lúc này Duy Quang là một trong những người thân của Ngọc Lan, thường đi chơi chung một nhóm hoặc thường họp mặt tại nhà Duy Quang, khi còn ở trên đường Hunter Lane, Midway City. Trong những lần tụ tập với bạn bè đó, Ngọc Lan lúc nào cũng tỏ ra khép nép, trong khi mọi người đùa dỡn thật vui vẻ. Cũng chính vì bản tính nhu mì và kín đáo như vậy cô đã dược bạn bè dành cho nhiều cảm tình và lòng thương mến. Trong thời gian này Ngọc Lan chưa được biết đến nhiều, tên tuổi chỉ mới đươc nhắc nhở đến trong phạm vi quanh vùng Little Saigon. Cũng trong thời kỳ đó tôi thường hay tổ chức "show" tại Montréal nên Duy Quang đã đề nghị tôi mời Ngọc Lan trình diễn khi có dịp. Trên cương vị một người tổ chức, tôi thật sự hơi e ngại vì tên tuổi Ngọc Lan chưa mấy ai biết tới ở Montréal. Tuy nhiên sau một vài lần tiếp xúc trực tiếp cũng như qua điện thoại, tôi cảm mến tính tình hiền hậu, thật thà và giọng nói dễ thương cúa cô nên quyết định mời cô trình diễn trong một chương trình văn nghệ và dạ vũ vào khoảng cuối năm 85. Đúng như tiên đoán, số luợng khán giả tham dự dêm đó chỉ được khoảng nửa rạp, nhưng họ đã dành cho Ngọc Lan một cảm tình thật nồng nàn khiến cho tôi cảm thấy vui và hãnh diện lây khi đã mang đến cho khán giả Montréal một giọng hát đầy triển vọng với một khuôn mặt thật dịu dàng và khả ái. Đêm hôm đó trở về nhà chúng tôi, Ngọc Lan có vẻ không được vui qua nét mặt đượm nhiều đăm chiêu. Trước khi vào phòng nghỉ, Ngọc Lan kéo tôi ra một góc nhà, vừa trao cho tôi một bao thư vừa nói với một giọng nói nhỏ nhẹ: "Anh Kỳ! Em thông cảm cho anh lắm. Em rất buồn vì đêm nay không có đông khán giả, vì em chưa phải là một ca sĩ nổi tiếng. Em gửi lại anh một chút gọi là chia xẻ với ạnh" Bất ngờ quá - vì chưa bao giờ gặp một truờng hợp như vậy - tôi chưa kịp nói lời nào thì Ngọc Lan đã mở bao thư trao cho tôi một số tiền bằng một nửa số thù lao dành cho cô. Tôi nhất định từ chối. Chủ trương "có làm có chịu" đã không cho phép tôi nhận sự chia xẻ đó. Nhưng Ngọc Lan cương quyết dúi vào tay tôi bắt nhận, cùng với câu nói: "Anh cho em chia xẻ thì em mới vui dược, nếu không em sẽ cảm thấy áy náy vô cùng! Anh mà không nhận thì không còn tình anh em nữa đâu."
Trước sự cương quyết đó, tôi nhận lại số tiền với tất cả sự xúc động đến từ sự thông cảm của một người nghệ sĩ. Trong những năm sau đó cho đến khi Ngọc Lan giảm bớt những hoạt động, tôi thường nghe nhiều người tổ chức cho biết cô luôn luôn chia sẻ với họ trong những lần tổ chức bị lỗ lã, bất cứ do nguyên nhân nào. Mỗi lần nhớ đến chuyến lưu diễn đầu tiên của Ngọc Lan tại Montréal, tôi vẫn cảm thấy trong lòng dang lên một niềm xúc động. Vài năm sau đó, Ngọc Lan trở lại Montréal để nhận được cảm tình nồng hậu của khán giả.

2/ Về kỷ niệm khó quên cúa Ngọc Lan:

Trong những năm 92, 93, 94, những chuơng trình ca nhạc do tôi và một số thân hữu tổ chức tại Montréal với sự có mặt của Ngọc Lan đã là những chương trình thu hút được rất nhiều khán giả. Trong thời gian nầy đuợc biết cô đă bắt đầu bị nhuốm một căn bệnh mà khi đó chưa ai đuợc biết một cách chính xác*. Tuy nhiên ảnh huởng của bệnh hoạn mới chỉ ở mức nhẹ nên tinh thần của Ngọc Lan vẫn còn sáng suốt trong những lần nói chuyện. Cô tỏ ra rất yêu thích thành phố Montréal nên mỗi lần đều lưu lại ba bốn ngày để đề nghị duợc dẫn đi xem những di tích và thắng cảnh tại đây. Trong những lần gặp gỡ, qua những câu chuyện trao đổi, Ngọc Lan cho biết là cô có một kỷ niệm rất khó quên trong cuộc đời đi hát, xẩy ra trong một lần lưu diễn ở Calgary, tỉnh bang Alberta (Canada). Đêm hôm đó sau khi trình diễn xong, một nguời đàn ông ở lớp tuổi trung niên dẫn một cô bé gái lại gặp cô để xin chữ ky´. Ông ta chỉ Ngọc Lan và nói với con "Đây là mẹ con đó!" Qua câu chuyện, Ngọc Lan đuợc biết vị khán giả đó là một nguời góa vợ, thường cùng với con gái, khoảng ba bốn tuổi, xem những chuơng trình video có mặt Ngọc Lan, là một nguời ông rất mến mộ. Khi dứa bé hỏi về mẹ, ông vẫn chỉ hình ảnh Ngọc Lan trên video và nói với con đó là mẹ của bé gái. Từ đó đứa bé đinh ninh Ngọc Lan là mẹ mình nên khi gặp Ngọc Lan, bé đã rất vui, mừng, xà ngay vào lòng cô. Vì khán giả cho biết, vợ ông đã qua đời, nên phải sống trong cảnh gà trống nuôi con. Vì muốn cho đứa con mang một hình ảnh tuyệt vời về người mẹ nên ông đã lấy hình ảnh khả ái hiền dịu của Ngọc Lan làm điển hình, tạo một ấn tuợng thật đẹp nơi đứa bé gái sớm mồ côi mẹ. Khi kể câu chuyện này, Ngọc Lan đã không tránh khỏi những xúc cảm khiến đôi mắt cô rưng rưng lệ.

3/ Năm 1996

Chỉ 2 năm sau khi cô sang Montréal trình diễn năm 1994, tôi gặp lại Ngọc Lan tại Studio 42C của đài CBC (Radio Canada) trong dịp cô sang đây thu hình cho trung tâm Asia vào năm 1996. Lần này do sự tác hại của bệnh hoạn nên đã có một người em gái đi theo phụ giúp trong việc đi dứng vì thị lực và trí nhớ của cô đã trở nên kém cỏi hơn trước rất nhiều. Trước đó vào năm 1995 cũng tại studio này, cô vẫn tỉnh táo chuyện trò vui vẻ và chụp hình lưu niệm với tôi. Nhưng lần này tôi đã ngạc nhiên khi cô không còn nhận ra mình. Nhắc đến 2, 3 lần Ngọc Lan mới nhận ra và chỉ chuyện vãn qua loa rồi mỏi mệt bước vào phòng dành riêng cho cô với sự dìu đỡ của người em gái. Tôi thấy nao nao trong lòng khi thấy hình ảnh của một Ngọc Lan đã khác xưa rất nhiều do căn bệnh hiểm nghèo gây ra. Tôi buồn cho Ngọc Lan khi thấy tên tuổi của cô đang ở trong thời kỳ sáng chói nhất đã phải giảm bớt những hoạt động và sau đó đã phải ngưng hẳn vài năm trước khi lìa đời... Tôi không còn viết dược gì thêm vì hình bóng Ngọc Lan như đang hiện ra trong căn phòng này với chiếc "Giường Nghệ Sĩ" đã nhiều lần được cô dùng làm chỗ nghỉ ngơi. Thành thật chia buồn cùng Kelvin Khoa, người đã từng chia xẻ với cô từ năm 94 những tháng ngày tăm tối trong vực sâu bệnh hoạn, với song thân cô vì đã mất đi đứa con yêu quí, với chị em cô vì đã không bao giờ còn được nhìn thấy lại bóng hình của một người thân mang số phận hồng nhan bạc mệnh. Chúng ta hãy cầu cho linh hồn Maria Lê Thanh Lan được sớm thấy dung nhan Chúa, như những thiên thần mà cô là một biểu tượng khi còn ở trần gian.

* Theo sự hiểu biết của tôi (ngọc) thì cô Ngọc Lan chưa nhuốm bệnh truớc năm 1994.
Năm 1996:




Nguồn : www.ilovengoclan.com
NgocDung
#4 Posted : Thursday, December 30, 2004 11:52:54 AM(UTC)
NgocDung

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 232
Points: 0



Ngọc Lan Huyền Thọai Và Cuộc Đời

Đặng Hùng Sơn


Tiếng hát trữ tình truyền cảm của Ngọc Lan đã mang đến, để lại trong tâm thức của người thưởng ngoạn những âm điệu ngọt ngào, lôi cuốn. Tính tình cô nhu mì, điềm đạm với dáng dấp mảnh mai và một ánh mắt u buồn. Ngần ấy những đức tính và tài năng của cô đã đủ để giới thưởng ngoạn đánh giá cao và sẵn sàng dành cho Ngọc Lan một cảm tình sâu đậm, và một chỗ đứng cao trong lòng giới mộ điệu âm nhạc.

Nhưng không ngờ, định mệnh khắt khe và đầy nghiệt ngã đã cuớp lấy của chúng ta một con người tài hoa nhưng mệnh bạc.

Cô có một đời sống gần như bí ẩn. Ngoài thời gian trình diễn, cô ít xuất hiện trong đời thường và cũng không có bạn bè nhiều. Nên đã có không ít những huyền thoại thêu dệt chung quanh cuộc sống của cô. Bài viết này mong rằng sẽ đánh tan những ngộ nhận vô căn cứ và là điều "unfair" cho người đã khuất. Xin hãy trả những sự thật cho cô.

Ngọc Lan tên thật là Lê Thanh Lan, tên thánh là Maria. Sinh ngày 28/12/1956 (Bính Thân), lớn lên tại Nha Trang (1), tỉnh Khánh Hòa. Là người con thứ 4 trong gia đình 11 anh chị em - con ông bà Lê Dức Mậu - ông đã phục vụ trong ngành Truyền Tin của Sư Đoàn Bộ Binh QLVNCH. Thuở nhỏ cô học trường Trung Học Lý Thường Kiệt tại Quang Trung (Hốc Môn). Cô có người chị ruột là nhà văn nữ Lê Thao Chuyên (2) mất năm 1993. Từ bé cô đã có khiếu ca hát và ngâm thơ, cô đã hát trong ca đoàn nhà thờ, ở Việt Nam, cô đã từng là học trò của nhạc sĩ Lê Hoàng Long (tác giả bài hát nổi tiếng "Gợi Giấc Mơ Xưa").

Năm 1980 cô đã vuợt biên tỵ nạn tại Laemsing (Thái Lan). Thời gian này cô có hoạt đông văn nghệ trong trại tỵ nạn cùng với MC Trần Quốc Bảo. Sau đó định cư tại Hoa Kỳ, thời gian đầu cư ngụ tại Minnesota. Hai năm sau, Ngọc Lan về California và khởi sự tham gia các hoạt động văn nghệ tại Orange County. Còn nhớ vào năm 1982 chỉ có vài quán cà phê trong cộng đồng Việt Nam như: Café Lan, Đỉnh Thiêng, Hoài Hương- các nơi này Ngọc Lan đều góp mặt với giọng hát của mình- và Ngọc Lan đã nhanh chóng trở thành một trong những ca sĩ hàng đầu tại hải ngoại. Cô đã được ái mộ và tạo đươc sự thương mến của khán thính giả mọi giới. Cô hát đươc nhiều thể loại nhạc, từ nhạc Việt đến nhạc Pháp, Mỹ. Tiếng hát Ngọc Lan như có một ma lực quyến rũ người nghe, như lời thì thầm kể lể của người tình với người tình.


Sau khi ra mắt cuốn Video ca nhạc "Mặt Trời Bên Kia Mùa Hạ" (cuốn video này có những hình ảnh đẹp quay từ vùng biển Santa Maria với những cồn cát có tên Point Sal Dunes), Ngọc Lan đã từng cộng tác với với hầu hết các trung tâm băng nhạc tại hải ngoại, và giữa lúc sự nghiệp ca hát của cô đang lên đến tuyệt dỉnh của danh vọng, thì bổng nhiên Ngọc Lan dần dần ít xuất hiện sau năm 1993 (sau cái chết của nguời chị ruột). Phải nói Ngọc Lan là một hiện tượng mà ở mỗi nơi cô trình diễn khán giả đã đứng chật sàn nhảy mà không khiêu vũ để theo dõi từng lời ca và lối trình diễn của cô. Đầu năm 1994, Ngọc Lan trở lại sân khấu vẫn với tiếng hát buồn muôn thuở, nhưng ánh mắt thẫn thờ như không còn thiết tha với cuộc đời. Và đến tháng 12 năm 1994 cô quyết định thành hôn với Mai Đăng Khoa (có tên Kelvin Khoa, một nhạc sĩ xử dụng keyboard trong ban nhạc Bolero, ban nhạc này có xuất hiện trong băng Video Thúy Nga Paris số 15 với hai M.C. Kim Anh và Trần Quốc Bảo). Sau đó Ngọc Lan vắng bóng luôn, vì biết mình đã mang chứng bệnh hiểm nghèo nên cô không muốn có con, trái với lời đồn là cô có hai con, sự thật Ngọc Lan chưa lần nào sinh nở. Vào khoảng năm 1999 tại Việt Nam có tin đồn Ngọc Lan đã qua đời vì chứng bệnh diabetes, nên nghệ sĩ Nam Lộc đã dành một cuộc phỏng vấn cho vợ chồng Ngọc Lan trong chương trình của đài Văn Nghệ VN Television vào một sáng thứ bảy.

Có nhiều lời đồn về bệnh tình của Ngọc Lan khi thấy mắt cô bị kém thị lực. Nhưng sự thật cô bị bệnh thuộc dạng "the demyelinating diseases" mà trong danh từ y khoa (medical term) là M.S., có nghĩa là Multiple Sclerosis. Bệnh này phá hỏng hệ thống thần kinh, làm cho các vỏ bao bọc dăy thần kinh bị hủy hoại. Đây là một bệnh hiện chưa có thuốc chữa, chỉ dùng thuốc Prednisone để kéo dài thời gian. Y khoa không biết nguyên nhân từ đâu. Bệnh này hiếm thấy ở người Á Châu và Phi Châu, và thường có tỉ lệ cao đối với phụ nữ.

Bệnh này được biết xuất phát ở Faroe Island 20 năm sau khi Anh Quốc chiếm đóng hòn đảo này vào thời kỳ đầu của Thế Chiến Thứ Hai (theo tài liệu Textbook of Medicine, trang 2212). Bệnh này thường thấy ở Bắc Mỹ và Canada, và phía Bắc Âu Châu—có khỏang 20 người mắc bệnh này trong số 100,000 dân. Được biết một tỷ phú nổi tiếng trong giới sòng bạc của Hoa Kỳ tạI Atlantic City cũng đang mắc bệnh này. Triệu chứng mắc bệnh (First symptoms of MS in 937 patients):

-Weakness 48%
-Paresthesias 31% (Giảm cảm giác, tê)
-Visual Loss 25% (Hỏng thị giác)
-Incoordination 15% (không phối hợp, làm tay chân vụng về)
-Vertigo 6% (chóng mặt)
-Sphincter Impairment 6% (Cơ vòng suy yếu không kiểm sóat được)

Cho đến nay giới y khoa vẫn không hiểu vì lý do gì—giống như một lọai virus lạ xâm nhập vào não bộ và phá hủy lớp vỏ ngòai của dây thần kinh làm mất dần thị giác—cách đây hai tháng Ngọc Lan trở bệnh được đưa vào bệnh viện Vancor, và đột ngột từ trần vào 8 giờ 25 phút sáng thứ ba ngày 6/3/01—hưởng dương 44 tuổi. Hơn 500 khán thính giả ái mộ và nghệ sĩ thân hữu đã đến làm lễ tiễn đưa Ngọc Lan tạiThánh Đường Thánh Linh và Ngọc Lan đã được an táng tại nghĩa trang Chúa Thiên Lành, Huntington Beach vào sáng thứ bảy 10/3/01 trong niềm thưong tiếc của mọi người. Sự ra đi đột ngột của Ngọc Lan là một mất mát lớn cho nền âm nhạc Việt Nam.

Hôm đến nhà quàn để thăm viếng Ngọc Lan—cô nằm đó, chung quanh là những nụ hoa hồng đỏ thắm—trên đầu là chuỗi ngọc nữ trang màu bạc, che phủ mái tóc đen trên guơng mặt của một tuyệt thế giai nhân. Hai tay chắp lại. Trông như cô đang ngủ. Hôm tiễn đua Ngọc Lan lần cuối, lúc hạ huyệt mọi nguờI đã ném những đóa hoa như gởi đên nàng những lời tiếc thưong cuối cùng trước lúc chia tay. Tôi đứng lại, bỗng chợt nhìn thấy một cây tùng phía sau mộ có hình dáng như một tàng cây ngả rạp về một phía, giống như một cơn gió mạnh vừa thổi qua—“Gone with the Wind”.

Ngồi viết những giòng này, ngòai trời đêm lấm tấm mưa. Như trời đất cũng tiếc thưong cho một nguời tài hoa bạc mệnh đã trở về với cát bụi. Lòng tôi ngậm ngùi khi nghĩ đến cô.

“Mỹ nhân tự cổ như danh tuớng
Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu
Vĩnh biệt Ngọc Lan
“Một ánh sáng chói lọi nay đã tắt”

Đêm Đông 2001
Đặng Hùng Sơn

Chú thích:

(1) Ngọc Lan sanh ở Nha Trang, nhưng không lớn lên trong thành phố này.
(2) Theo tôi (Ngọc) được biết, tên chị của Ngọc Lan và cũng là người nữ văn sĩ bạc mệnh nói trên là Lê thị Kim Chi, có bút hiệu là Thao Chuyên.

(Trích từ TRẺ Magazine Vol. 5)

Nguồn : www.ilovengoclan.com

NgocDung
#5 Posted : Thursday, December 30, 2004 12:00:55 PM(UTC)
NgocDung

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 232
Points: 0



Video Clips

Anh Thi Khong (Toi Jamais) (13mb)

Con Duong Toi Ve (5mb)

Dau Don Rieng Em, Lai Gan Hon Em (9mb)

Hanh Phuc Noi Nao (17mb)

Joe Le Taxi (16mb)

Lien Khuc Me (14mb)

Mua Tren Bien Vang, Mua He Nam Ay, Ngay Vui Nam Ay (29mb)

Tinh Lam Lo (14mb)

Trai Tim Nguc Tu (20mb)

Va Con Tim Da Vui Tro Lai (10mb)

Ve Day Em (19mb)

Xin Thoi Gian Ngung Troi (13mb)


Nguồn : www.ilovengoclan.com


Phượng Các
#6 Posted : Tuesday, March 29, 2005 10:12:45 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Tại Sao Tôi “Mê” Ngọc Lan


(Một Vài Cảm Nghĩ Về Ngọc Lan nhân dịp Kỷ Niệm Sinh Nhật thứ 46 của Ngọc Lan)

Có nhiều người bạn của tôi tỏ ra ngạc nhiên khi thấy tôi mê giọng hát Ngọc Lan.

Sự thực chính tôi cũng ngạc nhiên về tôi vậy .

Tôi có thể nghe Ngọc Lan hát liền mấy tiếng đồng hồ không ngừng. Ngồi trên xe hơi nghe Ngọc Lan, ngồi trên xe lửa trên đường tới sở nghe Ngọc Lan, về nhà nghe Ngọc Lan, làm việc ngoài vườn cũng nghe Ngọc Lan ! Thật là một hiện tượng kỳ lạ đối với tôi. Không phải tôi mới bắt đầu nghe tân nhạc Việt Nam mới đây; tôi nghe tân nhạc từ hồi Thái Thanh,Thái Hằng, Khánh Ngọc… và sau này Khánh Ly, Lệ Thu, Thanh Lan…Nhưng chưa bao giờ tôi nghe một giọng ca một cách say mê trong nhiều giờ như vậy. Vẫn biết Thái Thanh được mệnh danh là “ Tiếng Hát Vượt Thời Gian”, Lệ Thu với những nhạc phẩm bất hủ như “Lá Đổ Muôn Chiều”, “Đêm Đông”…Khánh Ly nổi tiếng với nhạc Trịnh Công Sơn, nhưng tôi chưa nghe ai say mê như nghe Ngọc Lan. Tại sao vậy ?

Thường thì tôi trả lời vắn tắt với bạn bè là mỗi người có một “gout”. Nhưng sự thực chỉ có phải “gout” không thôi hay lý do tại sao tôi “mê” giọng hát Ngọc Lan phức tạp và sâu xa hơn nhiều ?

Tôi nghĩ lý do chính và thứ nhất là trời cho Ngọc Lan một giọng ca ngọt ngào và quyến rũ. Ngoài cái giọng ngọt ngào thiên phú Ngọc Lan hát tự nhiên, êm dịu, mềm mại, dễ dàng như nói như thở, không cầu kỳ giả tạo. Giọng cô có cái sang trọng (élégance) khó tìm thấy ở một ca sĩ khác. Cách đây ít lâu một anh bạn trẻ nói với tôi là giọng Ngọc Lan “chua”. Chua ? Tôi nghĩ hoặc trời cho anh này một thính giác đặc biệt khác người hoặc anh có thành kiến nặng với Ngọc Lan vì tôi chưa nghe ai phê bình giọng Ngọc Lan “chua” bao giờ. Nhiều người bạn tôi cũng thường có thành kiến với ca sĩ trẻ mới nổi tiếng như vậy.Theo họ phải nghe Thái Thanh, Lệ Thu, Khánh Ly..hát tân nhạc, hoặc phải nghe Thanh Lan hát nhạc Pháp mới “chì”, mới là biết nghe nhạc. Công bình mà nói tôi cũng đã có thành kiến như vậy. Tôi còn nhớ hồi đầu thập niên 90 tôi nghe đồn ở California có một nữ ca sĩ trẻ nổi tiếng tên Ngọc Lan. Tôi có thành kiến với các ca sĩ trẻ mới nổi tiếng vì nghĩ họ là các ca sĩ choi choi chỉ thích hát nhạc trẻ, nhạc giật gân làm sao hát hay bằng những Thái Thanh, những Lê Thu, những Khánh Ly, Thanh Lan…. được. Và vì có thành kiến như vậy tôi không tìm hiểu thêm về Ngọc Lan và tiếp tục nghe các ca sĩ tiền 1975. Sau này khi khám phá ra cái lầm của mình thì đã muộn.

(Thành ra bây giờ tôi sợ dẫm phải vết bánh xe cũ nên khi nghe đồn có ca sĩ trẻ nào nổi tiếng là tôi tìm nghe. Nhưng cho tới nay tôi chưa thấy một giọng nào có thể làm tôi say mê như giọng Ngọc Lan cả.)

Như nói ở trên Ngọc Lan hát một cách dễ dàng và tự nhiên như nói như thở,

“tiếng hát mong manh, một tí khàn đục ấm áp hòa với sự trong trẻo hồn nhiên” (Nhạc sĩ Trần Chí Phúc)

Nhưng tôi không hoàn toàn đồng ý với ai nói Ngọc Lan hát không có kỹ thuật. Cô không dùng kỹ thuật để làm cho giọng mình giả tạo nhưng ngược lại cô dùng kỹ thuật để làm cho giọng mình thật tự nhiên với cách lấy hơi, khi nào lấy hơi và cách ngân cũng như cách xuống giọng của cô. Muốn thấy cái hay và cái tuyệt vời của giọng Ngọc Lan phải nghe một bản nhạc đã cùng được Ngọc Lan và một vài ca sĩ khác hát để so sánh . Đó cũng là phương pháp tôi dùng để thuyết phục một số người khi tôi cho họ nghe “Còn Một Chút Quà Cho Quê Hương”, “Dĩ Vãng”, “Mưa Trên Biển Vắng” vv..vv.…do Ngọc Lan và một vài ca sĩ nổi tiếng hát mà tôi đã thâu trên một CD để dễ so sánh.. Tôi đã thành công rất nhiều lần.

Nhiều người có thể không thích giọng Ngọc Lan hoặc không thích nghe giọng Ngọc Lan bằng giọng các ca sĩ khác nhưng tôi nghĩ nếu họ đã nghe một số tối thiểu những bản nhạc do Ngọc Lan hát họ phải đồng ý với tôi về những đặc điểm sau đây của giọng Ngọc Lan mà tôi nghĩ không ca sĩ nào có:

1. Hình thức đa dạng của giọng Ngọc Lan
2. Cách đổi giọng từ trầm qua cao vút và
3. Cách xướng nguyên âm (vocalize, vocaliser)

Một người bạn kể cho tôi nghe chuyện anh đi dự một concert ở Atlantic City, NJ hồi đầu thập niên 90. Anh nói cả concert chỉ có một ca sĩ độc nhất là Ngọc Lan và anh nghĩ trong tất cả các ca sĩ VN chỉ có Ngọc Lan làm được chuyện đó nghĩa là trình diễn một mình trong suốt hơn 3 tiếng đồng hồ mà khán giả không những không chán mà còn theo rõi say mê và đòi hỏi cô hát thêm nhiều bài. Một ca sĩ có thể chỉ hát nhạc Phạm Duy, hoặc nhạc Trịnh Công Sơn trong một buổi trình diễn. Tôi rất ưa thích nhạc Phạm Duy và nhạc Trịnh Công Sơn nhưng chắc tôi khó có thể ngồi nghe một ca sĩ hát một loại nhạc hoặc nhạc của một tác giả trong vòng hai ba tiếng đồng hồ mà không ngáp. Trong khi đó Ngọc Lan hát đủ mọi loại nhạc và đủ mọi thể điệu. Thật khó có thể tưởng tượng một giọng hát “baby’ như trong bản “Macumba”
hoặc một giọng hát vui nhộn giật gân như trong “Stupid Cupid” lại có thể hát “Như Cánh Vạc Bay” một cách thánh thót, “Khúc Thụy Du” một cách buồn thảm day dứt hoặc “Khúc Mưa Sầu” ảo não như cầu kinh gọi hồn. Ngọc Lan hát mọi thể điệu: bolero, cha cha cha, mambo, tango, lambada, twist, slow rock… nhưng phải nhận là rhumba/bolero hay slow rock hợp với giọng và lối ca của cô nhất. Không những hát được mọi thể điệu và đủ mọi loại nhạc Ngọc Lan còn có khả năng thay đổi giọng hát của mình. Cô dùng giọng mũi khi hát “Đọa Đày” (Prisoner), giọng óc trong “Thu Saigon” hay “Còn Yêu Em Không”, hoặc giọng ngang ngang bất cần đời như trong “Phố Biển” hay “Ta Say”.

Chúng ta biết Ngọc Lan hát trong ca đoàn nhà thờ và hát bè cao phái nữ (soprano). Bởi vậy hát giọng cao là sở trường của cô. Phải nghe cô hát giọng cao mới thật sự thấy rõ cái giọng “trời cho” của cô. Nghe bài “Tình Khúc Buồn” thấy cô lên giọng cao một cách dễ dàng. Đặc biệt cô có thể từ giọng trầm (contralto) nhảy 2,3 quãng 8 (octave) để hát giọng cao (soprano) như hai ca sĩ khác nhau. Hãy nghe bài “Revoir” hoặc bài “Vết Chân Hoang” để thấy điều tôi muốn nói. Hát như vậy không phải là chuyện dễ dàng ai cũng làm được.

Tôi nghĩ trong số các sĩ Việt Nam không ai xướng nguyên âm (vocalize, vocaliser) điêu luyện bằng Ngọc Lan. Kỹ thuật xướng nguyên âm của Ngọc Lan khi cô hát nhạc ngoại quốc thật là quyến rũ và đòi hỏi nhiều luyện tập. Khi nghe Ngọc Lan vocalize trong những bản nhạc ngoại quốc (chẳng hạn “Viens m’embrasser” (Lại Gần Hôn Em), “Người Tình Em Yêu”, “Women in Love” ) tôi thấy cô vocalize không thua gi những ca sĩ ngoại quốc đã hát những bản nhạc đó. Trong “Liên Khúc Tình Yêu Số 2” Ngọc Lan đã vocalize hơn một phút, nghe tuyệt vời

Một điểm chót không thể không nói tới khi bàn về giọng Ngọc Lan đó là cô hát rất đúng nhịp. Nhạc phải đi với nhịp. Tân nhạc không phải là cải lương muốn cương sao cũng đươc. Nhiều ca sĩ đã hy sinh nhịp để vẽ vời uốn éo giọng của mình. Mỗi lần nghe ca sĩ nào hát sai nhịp dù chỉ sai nhịp 1 phần 10 giây tôi cũng thấy khó chịu và bực mình. Ngọc Lan có căn bản nhạc lý rất vững chắc. Hơn nữa cô hát trong vũ trường nên cần phải hát đúng nhịp nếu không khách khiêu vũ sẽ than phiền hoặc tẩy chay. Người nào đi khiêu vũ tại vũ trường chắc đôi lần đã gặp phải trường hợp những ca sĩ hát không đúng nhịp thành ra người khiêu vũ bị chân nọ đá chân kia hoặc đá hay dẵm vào chân của người khiêu vũ với mình. Việc Ngọc Lan hát trong ban hợp ca cũng có nhiều ảnh hưởng tới sự hát đúng nhịp của cô. Vì hát đúng nhịp những bản nhạc thể điệu bolero/rhumba do Ngọc Lan hat nghe rất nhịp nhàng và hấp dẫn.

Ngọc Lan không những là ca sĩ mà còn là tài tử điện ảnh, sân khấu. Hai cuốn băng “Như Em Đã Yêu Anh” và “Mặt Trời Bên Kia Mùa Hạ” cũng đủ để chứng minh điều đó. Không những có cái giọng sang trọng Ngọc Lan còn có cái dáng dấp, cái bề ngoài sang trọng và đài các. Lối trình diễn độc đáo của cô đã đi tiên phong trên phương diện trình bày nhạc trên sân khấu. Nhất cử nhất động đều nhịp nhàng, khoan thai, tự nhiên không gượng gạo kịch cỡm, nụ cười tươi như hoa (như trong “Joe le Taxi”), không gượng ép giả tạo trong những cuộc phỏng vấn. Tuy tôi không coi nhiều video của các hãng Mây Productions, Asia Entertainment và Thúy Nga Paris nhưng những video tôi coi cũng đủ cho tôi thấy không ai có lối trình diễn nhac như Ngọc Lan cả. Điển hình là những bài “Xin Thời Gian Ngừng Trôi”, “Con Đường Tôi Về”, “Về Đây Em”…Tôi ưa thích nhất “Con Đường Tôi Về” vì Ngọc Lan trông thùy mị đoan trang trong chiếc áo dài màu đen và với điệu bộ chân tay thật độc đáo. Tôi chưa thấy ca sĩ nào có lỗi trình diễn như vậy cả. Đôi khi Ngọc Lan chỉ dùng một cái liếc mắt cũng đủ để diễn tả điều cô muốn diễn xuất. Hãy coi “Hai Mươi Năm Tình Cũ” trong đó Ngọc Lan đóng vai một ca sĩ về chiều được người yêu cũ tới thăm khi đang tập dượt một bài hát. Trong cảnh cuối cùng khi người yêu cũ bỏ đi không một lời từ giã, cô chỉ liếc theo và khép lại đôi mắt, bộ mặt diễn tả một vẻ chịu đựng và cam phận.

Nhiều người than Ngọc Lan chỉ trình bày nhạc buồn và gương mặt lúc nào trông cũng buồn khi trình diễn thành ra làm cho người coi cảm thấy buồn bã chán đời. Trước hết đa số bản nhạc Việt Nam, khác với nhạc Âu Mỹ, mang tính chất buồn hay lãng mạn. Nghệ sĩ trình diễn những bản nhạc đó làm cho người coi cảm thấy buồn bã tức là đã thành công trong việc diễn xuất. Nếu để ý kỹ sẽ thấy sau mỗi lần trình diễn những bản nhạc buồn Ngọc Lan cười tươi rói khi chào tạm biệt khán giả. Đó là diễn xuất “at its best”.

Nói tới nghệ thuật trình diễn của Ngọc Lan không thể không nói tới cách cô bắt chước cách hát và giọng hát của các ca sĩ ngoại quốc. Cái lối bắt chước đó là một hình thức diễn xuất..Có lần tình cờ tôi nghe ca sĩ Pháp Elsa hát mấy chữ “nostalgie, nostalgia nostalgie que mifa” trong bản “Nostalgia” tôi tưởng Ngọc Lan hát. Vì hai giọng hát quá giống nhau ! Ngọc Lan có cái giọng ấm, ngọt ngào, pha “tý khàn đục” giống giọng Elsa thành ra khi nghe hát mấy chữ đó tôi không phận biết được.

Bắt chước đây không có nghĩa là bắt chước một giọng danh ca nào đó để làm thành giọng của mình. Bắt chước đây là tỏ ra khâm phục và kính trọng người đi trước. Ở Hoa Kỳ có người bắt chước Marilyn Monroe, Elvis Presley, Louis Amstrong… cũng như ở Pháp Mireille Mathieu bắt chước Edith Piaf hay Alain Barrière bắt chước Charles Aznavour. Ai cũng biết Mireille Mathieu và Alain Barrière có giọng và lối hát riêng biệt của họ nhưng họ bắt chước Edith Piaf và Charles Aznavour là để vinh danh hai người đó. Một tỉ dụ về nghệ thuật bắt chước giọng hát của Ngọc Lan, hãy nghe Ngọc Lan hát “Je Suis d’Accord”, bài hát nổi tiếng đã được ca sĩ Pháp Francoise Hardy hát trong đầu thập niên 60. Hãy nghe cách Ngọc Lan hát dật dật và ngắt quãng (staccato) giống hệt cách Francoise Hardy hát !

Ngọc Lan không những hát tiếng Pháp, còn hát tiếng Mỹ, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Trung Hoa và nghe nói cả tiếng Nhật (nhưng tôi chưa được nghe). Cô hát tiếng nào cũng hay và trôi chảy. Hồi trước 1975 Việt Nam có một nữ ca sĩ hát nhạc Pháp cũng khá hay nhưng khi nghe cô hát tiếng Mỹ thì tôi nghe quê không chịu nổi. Cũng may cô đã không đi tới nghĩa là từ bỏ không hát tiếng Mỹ nữa.

Vì đa số nhạc ngoại quốc Ngọc Lan hát là nhạc Pháp nên tôi muốn bàn thêm về cách hát tiếng Pháp của Ngọc Lan. Tôi nhận thấy cô hát tiếng Pháp nghe rất đầm và “élégant”. Phải nghe cô hát chung với các sĩ khác hay trong những liên khúc mới thấy cái giọng “đầm” đặc biệt của Ngọc Lan khi hát tiếng Pháp. Tôi phục nhất cách cô uốn lưỡi để hát phụ âm “r” hoặc phát các âm giọng mũi như “on”, “in”, “ien” vv..vv.. Có người than phiền Ngọc Lan hát tiếng Pháp nhiều khi nuốt chữ thành ra nghe không rõ. Tôi đồng ý là trong một vài bản nhạc Pháp tôi không nghe được hết các chữ cô hát nhưng không phải vì cô nuốt chữ nhưng hoặc vì thể điệu bài hát hoặc vì những nốt nhạc trầm nên khó bắt được hết các chữ cô hát. Có lần tôi cho một anh bạn coi Ngọc Lan hát bán ” Khi Có Chàng (Je Ne Suis Que de l’Amour)” trong băng “Như Em Đã Yêu Anh”. Anh ta than Ngọc Lan hát tiếng Pháp nuốt chữ nên nghe không rõ. Sau khi Ngọc Lan hát tôi cho anh ta nghe Nicole Croisille là người theo tôi biết đã hát bản đó đầu tiên. Anh ta cũng lắc đầu chịu thua, thú nhận nghe không bắt được hết các chữ Nicole Croisille hát.

Khi khởi sự viết bài này tôi đã đặt tựa là “Tại Sao Tôi Mê Tiêng Hát Ngọc Lan” nhưng sau tôi đổi lại thành “Tại Sao Tôi “Mê” Ngọc Lan “. Tôi xin trình bầy lý do sau đây.

Tuy say mê tiếng hát Ngọc Lan nhưng tôi không biết nhiều về Ngọc Lan. Tôi không biết Ngọc Lan bị bạo bệnh, tôi không hiểu tại sao cô biến mất từ sau năm 1998. Ngày cô qua đời tôi được một người bạn cho biết cô bị bướu óc (brain tumor) và đấy là tất cả vốn liếng tôi biết về Ngọc Lan .

Nhưng cách đây khoảng 10 tháng, tình cờ trên Internet -cám ơn Internet- tôi được biết Ngọc Lan mang căn bệnh hiểm nghèo “Multiple Schlerosis” chứ không phải bướu óc và tôi được biệt nhiều chi tiết về Ngọc Lan qua các bài báo và bài viết về Ngọc Lan . Tôi tìm nghe và đọc các cuộc phỏng vấn Ngọc Lan để hiểu thêm về Ngọc Lan . Tôi đã khám phá ra con người Ngọc Lan. Tôi đã hiểu thêm nhiều về con người Ngọc Lan và tôi đã “mê” con người Ngọc Lan.

Vì “mê” con người Ngọc Lan tôi lại càng mê tiếng hát Ngọc Lan hơn.

Tôi có cái yếu điểm là “mê” đàn bà hiền hậu (hiền nhưng không đần độn, cù lần) bởi vậy làm sao tôi không “mê” Ngọc Lan được khi nghe Linh Muc chủ tế nói trong tang lễ Ngọc Lan : “Chị là một con người rất hiền lành…”, hoặc nhạc si Nam Lộc trong phần phát biểu cảm tưởng về Ngọc Lan cũng trong tang lễ đó :”Tuy là một ngôi sao sáng Ngọc Lan lúc nào cũng là một người rất là khiêm nhường, khiêm tốn và hoa đồng với anh chị em nghệ sĩ. Không bao giờ cô tỏ ra ghen ghét ganh tị …”. hoặc nhà báo Trường Kỳ:”…. tính tình dịu dàng, khả ái và bản tính khiêm nhượng của cô,… tôi đã mệnh danh Ngọc Lan là một Công Nương Diana của nền tân nhạc Việt Nam hải ngoại. …” Tôi còn đọc ở đâu đó có ai nói:”Cô sống một đời sống nữ tu…”.Còn nhiều nữa… Đó là con người Ngọc Lan mà tôi “mê”.

Sự thực bản tính hiền hậu chỉ là một phần, một khía cạnh của con người Ngọc Lan. Con người Ngọc Lan còn có nhiều đặc tính dễ mến, đáng yêu và đáng phục khác nhưng những đặc tính đó nằm ngoài phạm vi của bài viết này.

Có lẽ trong tất cả các cuộc phỏng vấn, cuộc phỏng vấn ảnh hưởng tới tình cảm của tôi với Ngọc Lan nhiều nhất là cuộc phỏng vấn Ngọc Lan dành cho nhà báo Việt Tiến. Trong cuộc phỏng vẫn này lần đầu tiên tôi nghe giọng thiệt của cô, một giọng thật dễ thương, truyền cảm và thật thà, Cô nói tự nhiên, thành thật, không hoa hòe hoa sói, không thêu dệt mỹ miều. “Lan dự định đi bán hamburger… được trả 35 đồng mà rất là “happy…ở nhà ăn cà với canh… lúc đầu hát có nhiều người nói Lan hát giống chị Thanh Lan” vv…vv..đúng là giọng nói của một người khiêm nhượng và thành thật.
Trong cuộc phỏng vấn đầu tiên với nhạc sĩ Nam Lộc (sau khi hát bản “Mưa Trên Biển Vắng”) để trả lời câu hỏi ai là mẫu người đàn ông lý tưởng của Ngọc Lan, cô đã đưa ra nhân vật Dũng trong tác phẩm Đoạn Tuyệt của Nhất Linh (cô nói lộn Khái Hưng). Nghe câu trả lời đó là tôi có thể đoán được phần nào lối sống của Ngọc Lan. “Sống âm thầm và kín đáo” như anh Nam Lộc nói trong tang lễ. Nghĩa là cô sống nhiều về nội tâm hơn là bề ngoài, không đua đòi không se sua, không ồn ào. Dũng trong Đoạn Tuyệt là một nhân vật tuy có học và có chí lớn nhưng trầm ngâm ít nói, không ba hoa chích chòe, đó là mẫu người đàn ông lý tưởng của Ngọc Lan và đó cũng là tiêu chuẩn qua đó tôi nhìn thấy con người Ngọc Lan .

Sau cùng…nhan sắc. Nhiều bạn trên trang này ngỏ ý muốn có ai viết về nhan sắc Ngọc Lan. Tiếc rằng tôi chưa bao giờ nhìn thấy Ngọc Lan bằng xương bằng thịt nên không đủ tư cách để viết về nhan sắc Ngọc Lan. Tôi chỉ thấy cô qua mấy cuốn băng video hoặc một vài tấm hình. Nhưng dựa trên những hình ảnh đó tôi thấy cô đúng là giai nhân với ”bộ mặt trái soan, sống mũi dọc dừa, cặp mắt bồ câu”. ”bộ mặt trái soan, sống mũi dọc dừa, cặp mắt bồ câu”. Tuy nhiên nhan sắc của Ngọc Lan là nhan sắc của một Grace Kelly chứ không phải nhan sắc của một Raquel Welch hoặc của một Jennifer Lopez hoặc của một Lưu Bích. Xin đừng ai hiểu lầm là tôi muốn nói Ngọc Lan đep như Grace Kelly. Đó chỉ là một cách nói nói đề so sánh hai thứ sắc đẹp. Nhan sắc Ngọc Lan là nhan sắc thùy mị đoan trang, mỏng manh, sang trọng và đài các. Nhìn thấy nhan sắc đó người ta ngưỡng mộ, kính trọng và muốn che chở.

Tôi nghĩ không có cách nào ca tụng nhan sắc Ngọc Lan hay hơn bằng trích ra đây bốn câu thơ của thi sĩ Nguyên Sa trong bài “Tháng Sau Trời Mưa” (đã được phổ nhạc và đã được Ngọc Lan hát trong CD “Tạ Ơn Em” của Diễm Xưa) :

“Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
Tóc em mềm anh chẳng thiết mùa xuân
Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
Vì anh gọi tên em là nhan sắc”

hoặc bốn câu sau đây trong bản nhạc “Như Cánh Vạc Bay” của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn:

“Nắng có hồng bằng đôi môi em
Mưa có buồn bằng đôi mắt em
Tóc em từng sợi nhỏ
Rớt xuống đời làm sống lênh đênh”

Từ ngày Ngọc Lan lui vào bóng tối rồi qua đời đã có nhiều nhạc phẩm được sáng tác. Mỗi lần nghe một bản nhạc hay do một ca sĩ nổi tiếng hát tôi lại bùi ngùi và nghĩ ” Trời ! Nếu Ngọc Lan không bị bạo bệnh và ra đi sớm, bản nhạc này mà được Ngọc Lan hát thì tuyệt vời biết bao !..” Thật là một mất mát lớn lao cho chúng ta, những người đã bị tiếng hát mật ngọt, liễu trai đó quyến rũ.

Nhưng cũng là một mất mát lớn lao cho nền Âm Nhạc Việt Nam.

28 tháng 12 năm 2003

TNS
Phượng Các
#7 Posted : Thursday, July 21, 2005 10:20:49 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)


Như đã thông báo trong bài Tin Vui Mùa Hè - Memorial Dinner 8/27/2005 hôm nay chúng tôi chính thức loan tin bạn AngelgocLan sẽ tổ chức Đêm Ngọc Lan vào 6 giờ chiều ngày thứ bảy 27 tháng 8 năm 2005 tại Flourishing Garden Restaurant, 1650 Monterey Highway, San Jose, California.

Mời các bạn coi thiệp mời Đêm Ngoc Lan chúng tôi sao đính kèm theo đây.

Như các bạn thấy, Đêm Ngọc Lan sẽ được tổ chức rầm rộ với một ban nhạc sống và sự góp mặt của nhạc sĩ Nam Lộc, ký giả Trường Kỳ và đặc biệt nữ ca sĩ Thanh Lan với những bản nhạc Pháp đã được Ngọc Lan trình bày thuở nào. Ngoài ra sẽ có khiêu vũ và một dạ tiệc với 9 món hấp dẫn độc đáo (9-course dinner).

Thiết tưởng với một giá ủng hộ $35, các bạn được nghe nhạc, được dự tiệc, được khiêu vũ, được gặp và nghe chuyện của hai người biết nhiều về Ngọc Lan và nhất là được gặp nhau để nói chuyện về thần tượng của mình, chúng tôi nghĩ đây là một dịp may hiếm có và kêu gọi sự tham dự đông đảo của các bạn. Chúng tôi cũng yêu cầu các bạn thông báo cho bạn bè, họ hàng để xem nếu ai muốn tìm hiểu về Ngọc Lan thì xin mời tới Đêm Ngọc Lan.

Hẹn gặp các bạn 6 giờ chiều ngày thứ bảy 27 tháng 8 năm 2005.

nguồn: ilovengoclan.com

Phượng Các
#8 Posted : Thursday, July 21, 2005 10:26:57 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
6/15/2005
Nén hương muộn cho Ngọc Lan

Ca sĩ Ngọc Lan tức LTK Lê Thị Thanh Lan (khóa 1968-1975) đã lìa đàn ngày 06 tháng 03 năm 2001. Năm nay là năm giỗ thứ tư của bạn. Bài viết này như một nén hương thắp muộn để tưởng nhớ đến bạn, người ca sĩ tài hoa yểu mệnh. (Viết lại từ bài đã đăng trong nhật báo Thời Luận tháng 3/2001 và bán nguyệt san Trẻ tháng 3/2002 vì cần hiệu đính lại một số chi tiết do thời gian đã làm người viết không còn nhớ chính xác)
“Mỹ nhân tự cổ như danh tướng,
Bất hứa nhân gian kiến bạc đầu.”
Trong chiếc áo tứ thân, thắt khăn mỏ quạ, cô gái Việt vung đuốc thiêu cháy hai tên lính nhà Minh trong khi tiếng hò reo man rợ của toán quân xâm lược đang tiến dần đến quán nghèo. Cô mỉm cười kiêu hãnh trước khi dâng cao ngọn đuốc thiêng tự đốt thân mình. Đèn tắt dần chỉ còn một vầng sáng nhỏ tụ trên thân người con gái nước Nam. Ánh lửa vẫn còn hoà theo tiếng hát từ trong hậu trường:
“Hừng hực, hừng hực, lửa trong tim ta,
Lửa nấu nung bao triệu con người,
Lửa từ trên quê hương đổ nát
Lửa từ trong bao nỗi hờn căm…”
Đó là năm 1973, khi cả quê hương còn ngùn ngụt trong khói lưả, khi dọc đường số 1 từng đoàn người tơi tả chạy trốn bọn giặc thù hung bạo. Liên đoàn sinh viên học sinh bảo vệ hậu phương được thành lập và để giới thiệu Liên Đoàn, một cuộc thi văn nghệ được tổ chức năm 1973 cho tất cả các trường trung học khu Sài gòn - Gia Định. Trên sân khấu của Trung Tâm Sinh Hoạt Thanh Niên, cả hội trường xúc động khi thưởng thức màn nhạc kịch “Ả đào giết giặc”, vở nhạc kịch đoạt giải nhất trong kỳ thi văn nghệ của Liên Đoàn Sinh Viên Học Sinh Bảo Vệ Hậu Phương khu Sài Gòn - Gia Định cùng màn múa “Dòng Sông Hát”. Vở nhạc kịch do đoàn văn nghệ của trường Trung Học Tổng Hợp Lý Thường Kiệt trình diễn, một ngôi trường mà cái tên vẫn còn quá là xa lạ đối với dân thủ đô Sài gòn. Không nổi tiếng từ miền Bắc như truờng Bưởi Chu Văn An, không có một bài hát tình tứ, lãng mạn nào viết về trường như Trưng Vương, không có chiếc áo tím kiêu kỳ của Gia Long nhưng ngôi trường nhỏ bé tại một quận ngoại ô của Sài gòn là nơi khai sinh ra những tiếng hát mà người Việt hải ngoại đều biết tiếng của Du Ca Chi Bảo Diễm Chi, của một Bác Sĩ với giọng Soprano cao vút Bích Liên và tiếng hát trong như ngọc, dịu êm như dòng suối nhỏ Ngọc Lan. Vâng chính bạn, ca sĩ Ngọc Lan, khi bạn còn mang tên Lê Thị Thanh Lan, cô học sinh bé bỏng đóng vai “ả đào giết giặc” lúc bạn còn là cô học sinh lớp 11B1 của trường Trung Học Tổng Hợp Lý Thường Kiệt. Bọn tôi không thể nào quên được thầy giám học Phạm Đình Huy, “hung thần” của đám tiểu yêu chúng mình đã biến thành một con người khác hẳn, rất nghệ sĩ khi chỉ bảo cho bạn cách ngâm sa mạc “Bà Trưng quê ở châu Phong…” dẫn nhập cho màn múa “Dòng sông Hát” (thầy nay cũng đã vĩnh biệt chúng ta). Bạn biết ngâm thơ, bạn diễn rất ăn đèn, bạn hát hay, bạn tập múa, bạn đóng kịch, bạn đã trở thành bông hoa quí của ban văn nghệ nhà trường. Thầy Lê Hoàng Long, tác giả của tình khúc bất hủ “Gợi giấc mơ xưa” phải gật gù khen “con bé hát và đóng khéo thật”. Bạn còn nhớ không, thầy rất “hà tiện” lời khen và khó có ai có thể hưởng được điểm cao hơn 15/20 trong giờ nhạc của thầy. “Sổ toẹt”, “hát như bò đái đêm” là những câu mà bọn mình thường được thầy “khen” nhiều nhất.
Năm 1975 cả bầy chim tan tác lìa đàn mà không kịp một lời tạm biệt. Thầy trò ngơ ngác nhìn nhau, nghi hoặc đã tràn đầy trong lớp học. Bạn cũng như bọn tôi bị tung vào cơn mê hoảng đó. Một vài lần chỉ nghe bạn bè nói bạn đang hát cho quận Gò Vấp, mà bạn ơi tôi biết bạn làm sao mà hát cho được khi cả nước chỉ toàn là loại một loại nhạc ca tụng cho loài bò sát.
Đó là năm 1979, 4 năm sau cơn hồng thủy, chập choạng trở về từ trại tù Bến Tre, tôi lêu bêu giữa Sài gòn lang thang lếch thếch với thân phận không hộ khẩu, không một miếng giấy giắt lưng đi dự đám tang của thân phụ NguyễnThanh Nhàn. Bạn chắc còn nhớ nó chứ, cái thằng thật “lý tưởng”, nó lao đầu”tham gia cách mạng” sau ngày 30 tháng 04 với tất cả trái tim đầy nhiệt huyết của tuổi thanh xuân, trở thành sĩ quan công an của thành phố và vẫn là thằng bạn đúng nghĩa khi nói nhỏ với tôi:”mày tính gì tao không cần biết nhưng thôi mày đi được thì đi đi, ở lại đây không khá được đâu”. Bên chung rượu chia buồn nó nhắc đến bạn và phán một câu:”Tao mới gặp lại T.Lan, nàng vẫn đẹp “man dại” như ngày nào”. Bạn biết nó mà, cái thằng luôn luôn dùng chữ lớn nhưng cả bọn gật gù khen nó nói khá chính xác. Cuộc đổi đời không làm bạn mất phần hương sắc mà hình như làm bạn trưởng thành hơn. Vài ngày sau bất ngờ tôi chợt thấy bạn tại một cửa hàng vật liệu xây dựng tại đường Lê Thánh Tôn. Muốn gặp nhưng tôi ngại ngùng vì nhìn lại thấy thân mình tơi tả quá, vả lại tôi không biết sẽ bị tóm cổ lại bất cứ lúc nào, gặp bạn sợ nhiều khi bạn kẹt. Tôi đã rời hẳn Tr.Ch sống lang thang tại SG sau khi bị mấy con chó săn dẫn chủ mới kiếm tôi. Chỉ mới có 4 năm thôi mà thấy trong ta chẳng còn hình bóng con người. Sao lại có cuộc đời khổ đến thế, cái cuộc đời làm cho người lại sợ người.
Cuối năm 1980, vượt thoát khỏi cái nhà tù khổng lồ để đến được trại tỵ nạn Leamsing, Thái Lan nghe đám nhỏ Lý Thường Kiệt nói bạn mới rời trại. 1982 gặp Nguyễn Quang Thắng ở Little Saigon kể lại hắn có gặp bạn, nhưng chẳng biết bạn ở đâu mà tìm. Miếng cơm manh áo lo thân, vài tháng một thùng quà gửi về Việt Nam giúp gia đình đã làm tôi chóng mặt và quên bẵng việc đi tìm bạn.
Đó là năm 1984, trong một đêm khi đang loay hoay trong công việc assembly với chồng PC Board chán nản đến lạnh người, tôi thoáng nghe thấy một giọng hát rất quen thuộc từ máy cassette của người làm bên cạnh. Hỏi ra mới biết là băng nhạc Dạ Lan và giọng hát đó là tiếng hát mới Ngọc Lan, chẳng lẽ nào…. Tôi giành ngay vỏ băng cassette nhìn hình và nhận ngay ra, bạn đây chứ ai, vẫn hình dáng đó, bạn trông có vẻ già dặn hơn trước, chắc có lẽ vì ở trong tôi chỉ có mỗi hình dáng của bạn trong những năm 70. Nhưng bạn vẫn đẹp, vẫn xinh và giọng hát của bạn điêu luyện hơn xưa nhiều giống như quả đã chín mùi, như loài hoa bắt đầu nở trọn vẹn với đầy đủ hương sắc nồng thơm nhất. Bạn ơi làm sao tôi quên tiếng hát của bạn cho được. 7 năm dài làm bạn bè, 7 năm nghe bạn hát rồi rồi tập hát chung với bạn làm sao tôi lầm được. Nghe bạn hát mà tôi tưởng chừng như đang trở về sống lại những năm 1972, 1973, 1974 với bao lần sinh hoạt văn nghệ, uống si rô chanh ở quán bác Phượng, nguyên một đám cúp cua đi bẻ dâu hay ăn măng cụt ở Nhị Bình, một lũ học trò ướt như chuột vì trời mưa, ca hát hồn nhiên tại nhà thờ và trung tâm câm điếc Lái Thiêu. Tôi bỗng quên hết những nỗi nhọc nhằn của kiếp cu li, quên luôn bản mặt đáng ghét của thằng xếp đang hằn học nhìn tôi (vì chưa bao giờ tôi cho hắn thưởng thức được một nụ cười thân thiện). Vẫn nhớ hình ảnh bạn say sưa hát với tiếng đàn của Minh Trần và Minh Võ lần họp mặt cuối cùng tại nhà Phạm Văn Trí, cái thằng trưởng lớp sao mà cục mịch, lành như hòn đất. Nhớ lần tiễn biệt Nguyễn Văn Lợi và Lê văn Hiến lên đường nhập ngũ (tiễn biệt mà cũng là vĩnh biệt vì cả Lê Văn Hiến lẫn Phạm Văn Trí đã bỏ cuộc chơi sớm nhất, một trước một sau vì cuộc chiến). Nhớ mãi lần chia tay đó và đó cũng là lần đầu đời tôi nâng ly đế để say với bọn con trai, ly đế oan khiên đã đeo đuổi theo tôi đến giờ này như một nghiệp chướng oan khiên.
Lần bạn lên sân khấu ở Trung Tâm Sinh Hoạt Thanh Niên, thấy cô Bích Thủy ra tay “son phấn” cho bạn, tôi ước gì mình có khả năng làm thơ nhanh và hay như thằng Hoàng con để sáng tác vài bài tặng bạn. Bạn xinh và dễ thương quá đi thôi. Bạn lúc nào cũng hát nhạc buồn dù bạn rất vui. Bạn hát hay và cũng hay hát, bạn không bao giờ e ngại khi bị bắt thăm hay bị chỉ định phải hát, có lẽ cái nghiệp dĩ làm ca sĩ của bạn đã định sẵn cho bạn từ những ngày còn niên thiếu. Bạn xinh xắn và dễ thương như múi bưởi Bà Điểm, chua ḍiu mà không the, càng ăn càng thấy phê và càng muốn ăn thêm. Bạn cắt tóc demi-garcon, bạn nhõng nhẽo vì bạn hay được bọn tôi chiều, bạn mít ướt vì bọn tôi hay chọc bạn khóc và bạn cũng là nguyên nhân mà khối thằng trong bọn tôi hờn giận nhau vì thấy bạn có vẻ thân hơn với một thằng nào đó. Khi bạn đi học về trên chiếc xe dame đỏ, bạn đã trở thành cái đầu cho một lũ chúng tôi chạy theo làm đuôi rồi tập tành hát bản em tan trường về. Bạn cũng là đầu dây mối nhợ cho khối thằng tập uống cà phê đen, tập hút thuốc Capstan và bắt đầu trở thành thi sĩ với những dòng thơ vụng dại nhất.
Đó là năm 1986, khi tôi chập chững lao đầu bon chen vào cõi Bolsa ở chỗ mà thiên hạ xưng tụng là Sài gòn nhỏ, qua quảng cáo trên báo bạn gọi điện thoại giới thiệu tôi với nhà văn Nguyên Sa và tôi hãnh diện khi trả lời Thầy: “Dạ Ngọc Lan là bạn em, dạ bạn từ lúc còn nhỏ”. Ôi bạn làm tôi hãnh diện quá, nhưng chính vì cuộc bon chen mà tôi đã lỡ bao nhiêu cơ hội để gặp lại bạn. 21 năm trên đất khách, nếu có một lần tôi phải nhìn nhận cho 1 lần hối hận, cho một việc mình nên hoặc phải làm …có lẽ đó là cơ hội để gặp lại bạn mà tôi không biết đã để lỡ bao nhiêu lần.
Đó là mùa xuân năm 1990, tôi trở về thăm quê, tạt qua ngôi trường cũ, đứng lặng người trước ngôi đình Thới Tam Thôn và càng nhớ bạn bè nhiều hơn. Tại nhà Võ Công Minh ở Việt Nam, băng văn nghệ bọn mình hình như đến đủ mặt hết. Các anh chồng, các bà vợ đều rất lịch sự di tản ra chỗ khác khi thấy bọn chúng tôi đang trở lại thành những cô cậu học sinh thời trung học dù chỉ một lần thôi. Bác Sĩ Võ Công Minh hí hửng nói nhỏ với tôi: “Đã quá hé mày! Mẹ kiếp chờ mười mấy năm mới có người gọi tao bằng mày mà mình lại khoái”. Bọn tôi vẫn vỗ tay hát chung bản nối vòng tay lớn trước khi nhập tiệc như ngày nào còn có bạn. Ai cũng hỏi thăm tôi về bạn, mà đau một nỗi tôi chẳng biết gì để nói ngoại trừ ậm ừ một vài câu: “ừ có nói chuyện điện thoại một hai lần, T. Lan thành công lắm”. Bạn bè đã trách tôi sao không lui tới thăm viếng nhau khi băng bọn mình chẳng có mấy người ở bên đó. Tôi biết trả lời sao đây, đã hơn một lần chỉ vì một câu :” Ngọc Lan hả, dạ bạn tôi đó.” tôi bị dè bỉu vì thiên hạ cho rằng tôi thấy người sang bắt quàng làm họ. Bạn đâu còn là tiếng hát riêng của bọn tôi nưã, con chim phượng đã vút cánh cất cao tiếng hát cho những người Việt Nam yêu âm nhạc. Cuối tiệc, cuốn video của bạn đã được chiếu đi chiếu lại vài lần, bạn ôi nếu bạn thấy được cả bọn chúng tôi rưng lệ vì mừng cho sự thành công của bạn và phải chi bạn thấy được sự sửng sốt của Mỹ Tiên, Bích Nga, Trịnh Thị Sương, Đinh Phương Lan, Thanh “xã xệ”… bạn mới thấy bạn bè thương bạn và hãnh diện vì bạn đến chừng nào. Bao lời hỏi thăm nhắn nhủ đến bạn, tôi cũng một lần nữa đã để trôi qua.

Đó là năm 1998, nghe thiên hạ đồn toàn tin dữ về bạn, nào điện thoại nào email, bạn bè hỏi tôi tới tấp vì ai cũng nghĩ tôi có máu mê văn nghệ, tôi lại sinh sống trong cái quĩ đạo bon chen, gặp gỡ nhiều chức sắc trong làng văn nghệ nên tôi là người có cơ hội gặp bạn nhiều nhất. Nào ngờ tôi chạy hỏi tứ tung kể cả email cho bạn nhưng không thấy trả lời và cuối cùng tôi vẫn không có một tin chính xác nào về bạn. Cái tính đểnh đoảng của tôi đã hại tôi nhiều thứ, số điện thoại của bạn tôi chẳng biết để lạc nơi nào sau mấy lần dời nhà đổi cửa. Khi vợ chồng bạn được anh Nam Lộc phỏng vấn trên truyền hình tôi lại một lần lỡ cơ hội để xem bạn nói chuyện. Nhưng nghe thuật lại, anh Khoa chồng bạn nói bạn chỉ bị giảm thị giác lòng cũng thấy mừng. Đau đớn thay khi sáng thứ Bảy 10 tháng 3 vừa qua tôi được xem lại đoạn phỏng vấn này cũng chính là lúc gần 2000 người đang tiễn đưa bạn về nơi an nghỉ ngàn thu. Trời ơi sao lúc nào tôi cũng là người nhận tin trễ.
Nhớ lại năm ngoái, một người bạn thân đưa xem cuốn video và nói coi Ngọc Lan kìa, vẫn giọng hát đó, vẫn dáng hình đó nhưng khi bạn di chuyển trên sân khấu lúc nào cũng được đưa dắt bởi hai vũ công chuyên nghiệp. Linh tính đã cho tôi biết , chắc là bạn bị bệnh thật rồi. Cặp mắt linh hoạt với cách nhìn sâu tận lòng người của ngày nào hình như đã không còn hồn nữa. Tôi thấy lòng bỗng quặn đau.
Mùng 7 tháng 03 năm 2001, khi tôi đang uống tách cà phê buổi sáng, chợt thấy hình bạn trên báo Người Việt, chưa đọc nhưng tôi linh cảm ngay chắc chẳng phải là tin vui. Sau khi đọc xong, tôi sững sờ. Trở về sở, tôi hốt hoảng, thẫn thờ đến nỗi việc thông báo cho bè bạn ở xa tôi cũng không còn làm được. Phone của tôi reo cả một ngày vì bạn bè bốn phương tới tấp hỏi tin bạn. Tôi cố trấn tĩnh để còn làm được một việc mà cả một ngày sau tôi mới làm được là email cho đám bọnmình: “Báo cho bạn bè biết Thanh Lan đã vĩnh biệt chúng ta sau một cơn bạo bệnh ngày 6 tháng 3 năm 2001″.
Thôi thế là bọn tôi đã mất bạn vĩnh viễn thật rồi. Bạn ác quá, bạn nhất định không chịu dành cho chúng tôi một lần họp mặt. Tấm hình của bạn tôi cất giữ hơn 27 năm qua làm sao khoe với bạn đây. Bạn email cho Võ Công Minh nói rằng hình bóng bọn tôi vẫn còn ở trong tim của bạn, bạn không nói thật vì giờ đây bạn đã trốn đời và bỏ cuộc chơi. Sân trường Lý Thường Kiệt vẫn còn mở cửa mà sao bạn nỡ bỏ mặc chúng tôi. Bạn khôn quá, bạn quyết không chịu để cho “nhân gian kiến bạc đầu”. Trời xanh đã giúp cho bạn ăn gian khi bọn chúng tôi vẫn còn lang thang trong cơn mê nghiệp tại cõi trần gian. Bạn lại còn làm cho tôi thất hứa với con gái của tôi. Tôi vẫn nói là sẽ có ngày tôi dẫn cho cháu gặp cô ca sĩ hát hay bạn của bố. Bạn lại còn làm tôi khóc dù mấy chục năm qua tôi tưởng tôi chẳng còn có thể khóc được nưã. Bạn đã còn làm nhiều người nưã khóc dù tôi biết rằng những giọt nước mắt của chúng tôi chẳng thể nào xoa dịu nỗi đau đớn và mất mát của gia đình bạn. Thôi hãy an nghỉ nhé cô ả đào của ngày xưa. Hình bóng của bạn sẽ mãi mãi ở trong tim của bọn chúng tôi. Vĩnh biệt Ngọc Lan, vĩnh biệt Lê Thị Thanh Lan.

Hoàng Ngọc Môn viết lại thay cho nhóm bạn văn nghệ Lý Thường Kiệt 1968-1975 nhân giỗ thứ tư của ca sĩ Ngọc Lan.

nguồn: ilovengoclan.com



bienchet
#9 Posted : Saturday, December 23, 2006 12:43:15 PM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

bienchet
#10 Posted : Saturday, December 23, 2006 12:45:01 PM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

bienchet
#11 Posted : Saturday, December 23, 2006 1:01:56 PM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

bienchet
#12 Posted : Saturday, December 23, 2006 1:38:01 PM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0

bienchet
#13 Posted : Saturday, December 23, 2006 1:41:30 PM(UTC)
bienchet

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,452
Points: 0



http://www.freewebtown.c...y/263802/aud-207839.mp3

click vào link để nghe nhạc
tuti
#14 Posted : Tuesday, January 30, 2007 6:53:41 PM(UTC)
tuti

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 6
Points: 0

Có lần thứ bảy 2 vợ chồng Lan sang nhà mình ăn tối, 2 người nói năng nhỏ nhẹ và hầu như đa phần thời gian yên lăng. Lan ăn rất khoẻ món gà nướng, sau đó tụi này mở Karaoke hát chung với nhau cho vui, nhằm bản nhạc Pháp mình trao Micro cho Lan và nói đây là bản tủ của Lan hát đi, chị cười dịu dàng và nói "Khổ quá Lan có thấy gì đâu". Lan trả lời và cười bằng miệng và mắt, tuy nhiên khi nhìn kỹ vào đôi mắt thì tuy vẫn mở to nhưng không linh họat lắm, lúc đó mình không biết là chị bệnh trầm kha nên gửi tặng 1 ít mật rắn dùng cho mắt sáng, Kelvin Khoa sau đó có nhờ người về VN mua thêm cho Ngọc Lan dùng...lúc đó khoảng 96.
Vài giòng chia xẻ...
viethoaiphuong
#15 Posted : Sunday, November 22, 2009 9:40:41 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Kính thưa bạn bè cũ mới,

Tôi xin mạn phép được trình bày công chuyện làm "CÂY ĐÀN NGỌC LAN" lên đây để những ai có cùng sở thích thì xin tham gia thảo luận, học hỏi hay chia xẻ những kinh nghiệm về việc làm đàn cho vui, tuyệt đối không có ý dạy nghề hay múa rìu qua mắt thợ.

Kính mời quý bạn tham gia trong tinh thần tương kính, xây dựng, cầu tiến ...

Động lực thúc đẩy tôi làm cây đàn guitar là do lòng mến mộ nữ ca sĩ Ngọc Lan nên tất cả những cây đàn làm được đều có tên là "CÂY ĐÀN NGỌC LAN" với mục đích vinh danh người ca sĩ khả ái này, lý do kế đến là để tìm hiểu và học hỏi cũng như giải trí cho những ai có cùng sở thích. Cuối cùng, nếu may mắn trong tương lai việc làm này có mang lại một kết quả nào về hiện vật thì kết quả ấy sẽ xin được góp vào "Quỹ MS" (Quỹ nghiên cứu chữa trị căn bịnh "đa thần kinh hóa sợi" ( Multiple Sclerosis) mà Ngọc Lan đã qua đời) .

Xin cám ơn các bạn

Mai Đằng




CÂY ĐÀN NGỌC LAN



Kính mời quý bạn nghe khúc nhạc tưởng niệm :

BÓNG LAN GẦY
Trình bày: Thùy An

Em đã bắt những nhịp cầu yêu thương
để cơn sóng thắm tình người loan rộng
em đã đến trãi niềm vui vô tận
để lòng người mang nỗi nhớ mênh mông

Em đã hiến những tuyệt vời hương hoa
đã say say đắm nỗi lòng đầy rung động
em đã đến để đời thêm hy vọng
để từng ngày hiu quạnh sẽ đi qua

Chợt em ra đi cho tuổi xanh bỗng thấy mong manh
Trời cao hư không xin nguyện cầu trọn bóng Thiên Đường
Người yêu muôn phương bỗng một chiều u uất tiếc thương
nghìn thu thê lương nay mộng tàn theo bóng gió sương

Cho đến bây giờ đàn xưa còn buông tiếng
Xuân qua đông về mộ phần hoang vắng mông mênh
Nước cuốn qua cầu nghìn năm còn xao xuyến
Thương bóng Lan gầy vội tàn trong buổi thanh xuân

Mai Đằng
(thương tiếc Ngọc Lan 2001)
viethoaiphuong
#16 Posted : Thursday, March 11, 2010 12:19:47 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
NGỌC LAN, CÁNH HOA MONG MANH…
March 9, 2010 – 6:54 am



Tuần rồi có dịp xuống Orange County dợt nhạc, mình cố tình đi sớm hơn một tị, mua một bó hoa nhỏ ghé thăm Ngọc Lan.

Đầu tháng 3, Nam Cali hay có những cơn mưa nhỏ, trời thật buồn. Buồn như cái ngày nào mình đang lái xe freeway trên đường đến lớp mà nghe tin Ngọc Lan mất.
Khi ấy mình nhớ trời chiều xâm xẩm, mây vần vũ, đang lái xe trên cây cầu vòng cung mình thấy như cây cầu như chao đảo. Phải tấp vào lề để lấy lại bình tĩnh.
Mình bỏ buổi học ra biển ngồi tuy chương trình học đang rất nặng, bỏ buổi học 4 tiếng hôm sau có thể không bắt kịp với mọi người & có thể sẽ phải lấy lại lớp đó. Nhưng mình biết đi vô lớp mình cũng sẽ không nghe, không thấy gì…
Trời tháng 3 năm ấy cũng còn lạnh, lạnh lắm & thêm gió.
Mình với chiếc áo thung mong manh, co ro, nhưng mắt không muốn rời những cơn sóng. Không hút thuốc nhưng giá lúc đó có một gói thuốc, có thể mình sẽ liên tu hút vàng tay…
Nói mình khóc cũng không đúng. Mình không khóc với nước mắt, nhưng có một cái gì đó nghèn nghẹn trong ngực, ở ngay cổ. Hình như cái đó là khóc ở trong. Một cảm giác thật không dễ chịu lúc nào…
Buồn thật buồn…
Tại sao người tốt lại ra đi sớm đến như thế?
Thật sự, mình không gần với Ngọc Lan nhiều, nhưng qua những lần đi diễn xa chung với nhau, mình cảm được & biết cô là người hiền lành & tốt.

Nhớ lại, lần đầu tiên mình hát chung với Ngọc Lan, năm 89, ở phòng trà Mini Club, San Jose. Khi ấy chả ai biết mình. Còn Ngọc Lan thì đang nổi tiếng, nổi ghê lắm.
Ngọc Lan quên đôi bông tai. Dợt nhạc xong cô biến mất. Tới phiên mình dợt xong thì cô trở lại, xòe đôi bông tai mới sắm từ đâu đó, ướm lên tai & hỏi: “Don coi thử nhìn có hợp với Lan không?”. Dĩ nhiên đẹp. Khỏi hỏi, Ngọc Lan đeo gì mà chả đẹp!
Đêm diễn hôm đó thật đông khách. Ngọc Lan ngọt ngào tỏa sáng trên sân khấu. Cô sang trọng, quí phái & kiêu sa, nhưng có một cái gì đó cũng rất mong manh, dễ vỡ. Cô hát nhạc Tây, cô hát nhạc Việt, cô hát New Wave, nhạc gì cũng tuyệt. Khán giả đầy sàn chìm đắm trong tiếng hát của thiên thần không đôi cánh. Cô thân thiện nhưng cũng thật đứng đắn…

Rồi những năm sau đó, mình cũng dần bắt đầu được ít nhiều biết đến & cũng có thêm nhiều dịp diễn chung với Ngọc Lan. Cô vẫn giữ vững vị trí thần tượng hàng đầu của bao người & có phần nổi tiếng hơn trước.
Một lần diễn chung ở Winnipeg, Canada. Chỉ có mình & Ngọc Lan. Đêm đó rạp diễn không có phòng thay đồ. Ca sĩ kiếm chỗ đứng canh cho nhau thay trang phục sau những tấm màn sân khấu. Và dĩ nhiên là trong ánh sáng mập mờ của đèn màu sân khấu rọi vào, tối lắm! Lúc ra về, mình trở vô kiểm soát lại thì thấy đồ ai lỉnh kỉnh rớt tùm lum trên mặt đất. Lượm lên, nào vòng, nào áo, rõ ràng là đồ diễn, không phải đồ thường.
Mình đưa ra & hỏi. Cô cười tươi: “Ô, của Lan đấy, cám ơn Don nhiều lắm”.
Mình đâu biết khi ấy thị giác của Ngọc Lan đã sút do căn bệnh hiểm nghèo đang đeo theo. Nhưng quả thật những lần đi chung sau đó mình có để ý dùm cô hơn vì nghĩ có thể Ngọc Lan hay vô ý. Mà đồ diễn thì mắc tiền, có khi mất rồi có tiền cũng không kiếm lại được thứ mình thích nữa.

Một thời gian sau, Ngọc Lan lấy Mai Đăng Khoa, một người bạn cùng trong ban nhạc Boléro của mình. Đám cưới của hai người không xa hoa phô trương mà ấm cúng đầy thân mật. Mình mừng cho Khoa, cho Ngọc Lan. Cho 2 người có nhau. Mình bớt … khoảng cách, nhích gần lại Ngọc Lan hơn trước.

Ngọc Lan ngày càng bệnh hơn nhưng không ai biết, hay đúng hơn mình không biết… Có lúc Ngọc Lan vắng bóng trên sân khấu một thời gian ngắn không ai biết lý do. Mình cứ nghĩ cô muốn bớt trình diễn lại để giữ giá trị của mình hơn.

Khoảng năm 98, Ngọc Lan trở lại Âu châu sau 7 năm dân bên Âu Châu mòn mỏi yêu cầu.
Một loạt 12 shows diễn trong 14 ngày. Dĩ nhiên là mệt lắm. Âu Châu mà, những nước san sát nhau, không bay đâu vì vé mắc, chỉ có lái xe thôi. Hát ở thành phố này xong là khăn gói lên xe lái ngay tới thành phố khác. Nhiều khi 7, 8 giờ sáng mới tới, vô khách sạn ngủ được vài tiếng là lại phải dậy sửa soạn diễn tiếp. Giờ rảnh là phải “tranh thủ” ngủ lấy sức thôi, không ngắm cảnh ngắm kiếc gì cả.
Ca sĩ có khoảng 7, 8 người, toàn thứ gộc. Ngọc Lan là cái đinh kéo khách của chuyến đi đó vì khách Âu Châu mong đợi cô từ nhiều năm rồi. Anh Trịnh Nam Sơn nhận làm người điều khiển chương trình nên ban tổ chức yêu cầu anh phải hát đầu luôn.
Chẳng ai muốn hát đầu lúc khách chưa vào đủ, âm thanh chưa chỉnh hay. Anh Trịnh Nam Sơn hát đầu cho đến show thứ tư thì mình thấy kỳ kỳ, không công bằng, tuy anh không nói ra. Mình xung phong lãnh ra hát thế cho anh từ đó trở đi.
Tới show thứ 8 thì tới phiên mình mệt mỏi. Những người ca sĩ đi cùng có thể hát thế đỡ cho mình một. vài lần - nhưng ai cũng, hoặc không để ý, hoặc im rơ …lờ đi! Chẳng ai dại!
Show thứ 9, Ngọc Lan lên tiếng: “Thôi từ show này trở đi, Lan sẽ hát đầu cho. Don hát đầu như vậy đủ rồi!”. Rồi cô xăm xăm đi vào phòng thay áo & làm mặt. Mọi người ai cũng đuối lắm rồi. Ngọc Lan với căn bệnh trong người còn đuối hơn, cô vẽ mắt thật lem nhem. Lâm Thúy Vân & chị Hương Lan la lên: “Trời ơi, Ngọc Lan vẽ mắt kiểu gì vậy?” Rồi 2 người xúm lại chùi & làm mặt lại cho cô.
Và dĩ nhiên không ai để cô ra đầu. Cô là sự mong đợi của mọi người khách mà. Và dĩ nhiên mình lại ra đầu cho những show còn lại nhưng mình như khỏe hẳn lên. Mình cảm động, nhưng giữ trong lòng. Mấy show trước mình đỡ cho anh Trịnh Nam Sơn. Những show còn lại mình vui hẳn, coi giống như là mình đỡ cho Ngọc Lan vậy…

Càng về sau do ảnh hưởng của những loại thuốc, Ngọc Lan hay quên hơn trước. Có những lần đi qua máy rà ở phi trường, cô đi luôn, bỏ quên bóp lại. Đi về tay không, mất hết tiền show, mất luôn cả giấy tờ.
Bạn tôi, Khoa, nhờ tôi để mắt tới Ngọc Lan dùm trong những lần đi chung. Thế là tôi để tâm hơn.
Có những lần sau giờ diễn, Ngọc Lan & tôi ngồi nói chuyện vớ vẩn với nhau trong phòng vì Ngọc Lan sợ ma, không ngủ được. Tôi mệt quá ngủ gục. Khi thức dậy không thấy Ngọc Lan đâu, tưởng đã về phòng ngủ. Hôm sau mới biết Ngọc Lan đi kiếm người khác nói chuyện vì tôi ngủ mất, Ngọc Lan vẫn sợ ma nhưng không dám đánh thức…

Chuyến cuối cùng đi với Ngọc Lan lại ở Âu Châu. Chuyến này có Khoa - chồng - đi theo kèm. Ngọc Lan hát giọng xuống vì sức khỏe kém. Tin đã đồn ra ngoài là mắt Ngọc Lan yếu không còn thấy gì. Ở vài show đầu tôi tận mắt thấy vài khán giả vô ý thức đứng trước sân khấu quơ hai tay qua lại trước mặt khi cô đang diễn để xem cô có thấy không?
Xót xa… Tôi thấy.
Ca sĩ khác thấy.
Chắc Khoa cũng thấy. Nhưng hy vọng Ngọc Lan không thấy và không biết cho khỏi đau lòng…
Tôi lại càng bảo vệ & chú ý tới Ngọc Lan hơn tuy có Khoa ngay bên cạnh.

Show ở Đức, Khoa đứng trong thầm thì chỉ trước cho Ngọc Lan lối đi lên cầu thang sân khấu & chỉ những đống dây điện ngoằn ngoèo tối hù dưới đường đi để Ngọc Lan tránh. Ngọc Lan vẫn không thấy rõ. Hai người tiến dần ra ngoài vùng sáng hơn. Khán giả chú ý, bắt đầu chỉ chỏ cho nhau. Hai người không để ý vẫn thầm thì chỉ nhau. Khán giả cũng rì rầm xôn xao… Tôi tiến vội ra & khẽ nhắc Khoa lùi lại vào trong chỗ tối hơn. Khoa gay gắt nạt tôi tại chỗ, nói chuyện của Khoa để Khoa lo. Ơ hay, khi trước Khoa nhờ tôi để ý tới dùm mà??? Thế là tôi giận vì ý tốt bị hiểu lầm, bỏ ngay vào trong, kệ 2 người với nhau.
Nghe nói đêm đó hát xong, Ngọc Lan hấp tấp chạy vào té xõng xoài trên đống dây điện. Tôi hối hận….




Cuốn CD đầu tôi hát cùng Ngọc Lan cho Ngọc Lan Musique - “Những Lời Mê Hoặc”, Khoa hòa âm & thâu âm luôn. Tôi không biết làm sao Ngọc Lan thâu được. Chắc là lâu & cực lắm vì không thấy rõ thì làm sao đọc được bài hát! Phải học thuộc một đống bài như thế mà thâu thì ngay cả khỏe mạnh như tôi chắc cũng mất khá nhiều thời gian.
CD này được đón nhận bao nhiêu tôi cũng không biết & cũng không hỏi.

Khoa hỏi tôi giúp cuốn CD thứ hai. Tôi cũng đồng ý ngay, không cần suy nghĩ. Cái gì tôi cũng giúp được mà nói chi … thâu băng, tuy lúc ấy tôi đang độc quyền giọng hát với Trung Tâm Thúy Nga. Tôi vì bạn làm liều. Mà cũng may Thúy Nga làm lơ bỏ qua dùm. Thủy, Thi của Thúy Nga cũng là bạn của Khoa, tôi nghĩ họ cũng muốn giúp không bằng cách này thì bằng cách khác. Chứ không thôi lúc ấy tôi đã … mất việc rồi .

Một tối tới thâu, hiếm hoi gặp Ngọc Lan đang ngồi trong phòng khách. Khoa đặt tay lên vai khẽ nói: “Lan, Don đến nè”. Ngọc Lan quay lại nhìn. Người thì ở đó mà ánh mắt ở …đâu đâu! Dường như Ngọc Lan không còn nhận ra tôi. Cô cười vu vơ. Nước mắt tôi bỗng rươm rướm. Tôi quay vội mặt đi, giả lả chào rồi dục Khoa lên thâu không thôi hết giờ. Tôi không muốn Khoa thấy, cũng không muốn Khoa bẽ bàng…
Bài thâu đêm đó cũng thật buồn. Bài “Tình Buồn Chinh Chiến” nhạc Pháp do Thảo, em gái của Ngọc Lan dịch. Tôi không khóc trong nước mắt, tôi khóc trong câu hát. CD thứ hai không bao giờ ra. Ngọc Lan không còn thâu được nữa!

Và đó cũng là lần cuối cho tới khi tôi tới thăm Ngọc Lan trong phòng thăm của nghĩa trang Peak Family. Hình như gia đình muốn dấu tin Ngọc Lan mất nhưng tin vẫn bị xì ra ngoài với tốc độ chóng mặt. Người ra vô thăm lần cuối nườm nượp. Người thân có. Fans của cô có. Cả những người tò mò cũng có luôn.
Tôi ngồi xa xa với Ngọc Lan cả buổi, cũng chú ý tới Khoa để coi bạn mình có gì cần giúp đỡ.

Ngày chôn cô cũng đông nghẹt người viếng. Lại có cả …quay video….
Chúng tôi, một nhóm bạn đứng xa xa. Tới lúc quan tài cô được hạ xuống huyệt, đất được lấp lên. Chiếc xe xúc đất gầm máy, dộng rầm rầm trên huyệt để nện đất xuống cho chặt thì không ai còn kềm được, bật khóc nức nở…
Người nhà cô gào lên. Bố mẹ cô như muốn xụm xuống thật tội…
Tại sao cái xe ấy không chờ cho tới lúc chúng tôi về hết rồi hẵng làm việc ấy nhỉ??? Chúng tôi còn xót như thế thì người nhà của cô còn đau tới mức nào?!!

Nhưng rồi mọi việc cũng xong. Sau đó một lần, tôi ghé viếng. Khi ấy bia mộ bằng đá đen có in hình Ngọc Lan cũng đã được đặt tại chỗ. Đây đó cũng có những bó hoa ai mang tới.

Đời sống vẫn trôi. Bận rộn & bận rộn… Cho tới hôm này cũng đầu tháng 3, tôi không còn nhớ chính xác ngày giỗ Ngọc Lan, nhưng nhớ khoảng khoảng thời gian này. Tôi mò lại nghĩa trang “Chúa Chiên Lành” để thăm cô. Tôi nghĩ nhắm mắt cũng vẫn kiếm được mộ nhưng đã lầm to! Ở Cali, mộ bịa gắn ngay trên mặt đất, ai cũng giống ai, ai cũng một miếng đá bằng nhau chỉ có khác tên.
Bối rối… Số điện thoại của Khoa tôi cũng mất sau vài lần Khoa đổi số!
Tôi nhớ có con dốc nhỏ & cái cây nghiêng nghiêng gần mộ… Nhưng bây giờ chỗ có dốc thì lại không có cây! Chỗ có cây lại không có dốc!
Thôi thì chỗ nào có cây là tôi dừng xe và đi dọc kiếm tìm.
Từng hàng mộ bia thẳng tắp nối nhau. Trời mới mưa hôm qua nên có những bia mộ bị cát văng lên che hơn nửa. Cũng có nhiều bia mộ bóng loáng không một hạt cát, chắc người nhà mới đến thăm & quét dọn.
Nhiều tên người Việt Nam thật. Nhiều người lớn tuổi & cũng không ít những người thật trẻ. Mọi người đều nằm chung với nhau trong một không gian thật yên bình. Tôi tìm mãi không ra tên Lê Thanh Lan. Thật sự có khấn trong lòng nhờ Ngọc Lan chỉ đường cho tôi kiếm ra, nhưng… không may mắn.

Kiếm mãi hoa mắt & cũng gần tới giờ tôi có hẹn dợt nhạc, tôi gởi bó hoa ở trên mộ bia của một em gái nhỏ. Tôi gởi để cho mộ bia em có thêm màu sắc cho em vui thêm tí thôi, hy vọng em thông cảm!

Trời cũng bắt đầu chập choạng tối, tôi lái xe ra khỏi nghĩa trang thầm gởi lời tạ lỗi tới Ngọc Lan. Một ngày rất gần tôi sẽ tới sớm hơn & kiếm Ngọc Lan cho bằng được. Tôi sẽ kể cho Ngọc Lan nghe về sự tiếc thương & yêu thương của rất nhiều người đến Ngọc Lan mà tôi đã nghe được. Chắc Ngọc Lan sẽ rất hạnh phúc lắm, đã bao nhiêu năm rồi mà cô còn được bao nhiêu người yêu mến & nhắc nhở. Tiếng hát của cô vẫn làm bạn đồng hành của bao nhiêu người….
Mà nhiều khi chẳng cần tôi kể Ngọc Lan cũng đã biết trước từ lâu rồi. Đâu phải chỉ mình tôi mới đi thăm Ngọc Lan đâu. Có biết bao nhiêu người có khi còn đi thăm Ngoc Lan hàng ngày đó chứ…

Hạnh phúc quá há Ngọc Lan. Người ca sĩ chỉ mong được có thế…

Don Hồ
viethoaiphuong
#17 Posted : Friday, April 23, 2010 5:09:27 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Ngọc Lan, con đường tôi về

Sunday, March 28, 2010

Phạm Kim

Ngày 26-3-2010, đánh dấu sau 9 năm Ngọc Lan trở về quê hương thiên quốc (nơi cô hằng tin) với đôi cánh thiên thần, Asia và Mây's Productions vừa phát hành một cuốn DVD về cố ca sĩ Ngọc Lan, với 23 ca khúc, hình ảnh những phóng sự đặc biệt 'Như Là Kỷ Niệm' ...'Cho Em Quên Tuổi Ngọc' của nhạc sĩ Lam Phương cũng có trong DVD này , bài hát này do nhạc sĩ 'mới'soạn. Một bài hát với tâm tình rất mới trong dòng nhạc Việt lưu vong tị nạn tìm tự do, từng được biết tới qua cuốn video'10 Năm Áo Tím..'. Lý do nào Ngọc Lan lại chọn hát bài này trong '10 Năm Áo Tím'? Có phải cô đã hát để ghi dấu kỷ niệm năm tháng bước lên ánh sáng sân khấu rực rỡ thành công tại Hoa Kỳ? Kỷ niệm tươi đẹp của người ca sĩ xinh tươi, xuất hiện trong tà áo mầu tím than, đã từng được giới thưởng ngoạn yêu mến?..


Cố nữ Ca sĩ Ngọc Lan (Hình ilovengoclan.com)

Nhà sản xuất và thực hiện các chương trình cho Ngọc Lan, hai cá nhân này họ đã từng có dịp rong chơi với nhau, họ đã từng mơ mộng bên cạnh những con thuyền bên bãi cát chờ căng buồm, hẹn ra khơi... và một bầu trời thiên nhiên trong xanh ở Tacoma- Washington. Khung cảnh ấy có khác gì Ngọc Lan cũng đã có một thời gian còn ở lại Việt Nam(1975-1982) căng đầy xuân xanh, cùng hòa mình với những con thuyền bên bãi cát trắng và trời xanh. Họ là những người cùng một lứa tuổi khi làm việc chung. Và họ đã trọn vẹn giữ tình bạn đẹp, trong sáng và lòng nhiệt thành cống hiến những năm tháng vàng son của họ cho ca nhạc hải ngoại, 1989-2000.

Ca khúc đầu tiên trong 'Con Đường Tôi Về' mang được không gian và khung cảnh thiên nhiên kia, và mở màn sân khấu tưng bừng là: 'Mưa Trên Biển Vắng', lần đầu qua tiếng hát Ngọc Lan/ May's Productions. Sau đó là bài: 'Hạnh Phúc Nơi Nào 'do nhà sản xuất công phu mời nhạc sĩ Nhật Ngân viết lời Việt riêng cho Ngọc Lan trình diễn.

Bài hát 'Tiếng Mưa Buồn' được Ngọc Lan trình bầy qua chương trình Asia số 6- đánh dấu lần trình diễn đầu tiên của Ngọc Lan góp mặt với Trung Tâm Asia. Ca khúc này cũng được tuyển chọn trong DVD 'Kỷ Niệm Về Ngọc Lan” phát hành lần này.


Hình bìa DVD nhạc 'an everlasting for love Ngọc Lan - Con đường tôi về'
Trung tâm Asia phát hành 2010

Có nhiều khán thính giả ái mộ Ngọc Lan vẫn chờ đợi, vì yêu mến gắn bó với tiếng hát Ngọc Lan qua 'Mặt Trời Bên Kia Mùa Hạ'.Rồi ca khúc 'Người Tình Mùa Hạ'.. Vậy Mùa Hạ của Ngọc Lan mang một ấn tượng nào? Qua tiếng haut Ngọc Lan, mùa hạ mênh mông cảm nhận, ta nhìn thấy hình ảnh sống động, và nay chất thu hút sống động, lại rất đỗi dịu dàng..

Một chọn lựa khác nữa, ca khúc mang tên 'Con Đường Nào Ta Về' trước đây từng xuất hiện ở ASIA số 12. Phải chăng đây là chủ đề được chọn, theo tiêu chuẩn 'Mỗi tác phẩm nghệ thuật của Asia, là một hãnh diện của người Việt Nam, và Asia luôn là người bạn tâm giao và đồng hành của người Việt Nam yêu chuộng tự do, dân chủ trên toàn thế giới'. Ca khúc này ẩn dấu ước muốn trở về của người ca sĩ quê quán Nha Trang, phảng phất ý nghĩa nội dung tích cực như bài 'Chút Quà Cho Quê Hương' của Việt Dzũng. Cả hai ca khúc chọn lọc mang nhiều ý nghĩa và qua tiếng hát Ngọc Lan đã trở thành trân trọng.

Nhiều người vẫn nói rằng tiếng hát Ngọc Lan, cho đến giờ vẫn là một hiện tượng, một gắn bó với dòng âm nhạc của người Việt trong và ngoài nước. Đúng vậy, trong các quán café Sài Gòn bây giờ cho thấy Nhạc Vàng vẫn gắn liền với Ngọc Lan. Ngọc Lan từng ca hát ở Nha Trang, trước khi đến định cư tại Minnesota. Rồi cũng từ yêu thích ca hát, và được người chị là Lê Thao Chuyên rất hỗ trợ, Ngọc Lan cũng đã rung cảm, phơi phới theo dòng nhạc ngoại quốc lời Việt mỗi khi hát. Ví dụ như ca khúc 'Hư Ảo' là ca khúc cuối cùng được Ngọc Lan hát cho Mây's Productions: 'Hư Ảo' (mà Khúc Lan được Trần Thăng nhờ soạn lời Việt từ bài hát 'Mourir Sur Scene), truyền cảm, cô hát giống như Dalida, Sylvie Vartan, Nancy Sinatra, Julio Ignesias, là những giọng ca được phổ biến yêu mến thời Việt Nam Cộng Hòa trước 75. Ca khúc Nostalgie qua lời Việt của Nam Lộc, đã được Ngọc Lan cùng với Trần Thăng, Mây's Productions, chuyển thành những dòng nhạc lôi cuốn giới thưởng ngoạn Việt khắp năm châu.

... Như một kỷ lục vượt bực, Ngọc Lan đã hát khoảng gần 700 ca khúc trong thiết tha trông đợi trong niềm tin cứu rỗi của một tín đồ, dù rằng cùng thời gian ấy, cô đã mất đi người chị thân mến đầy tài năng sáng tạo, nhà văn Lê Thao Chuyên, Ngọc Lan vẫn đắm mình thiết tha cuộc sống, điển hình là khi Ngọc Lan haut moat cách đầy sắc mầu 'tươi thắm' ca khúc 'Con Đường Nào Ta Về'...

Trần Thăng bước vào thế giới văn nghệ tại Cali từ năm 1983 và mạnh mẽ tiếp tay Ngọc Lan từ năm 1989 với những Hollywood Night, những May's Productions Nhưng dần dà chuyển bước sau năm 2000, anh chậm chân, khi cảm thấy những khó khăn xảy đến trong làng ca nhạc DVD. Chúng ta có thể cảm thông tình cảnh lẻ bạn, khi Mây's Productions thiếu Ngọc Lan, thiếu Trầm Tử Thiêng cùng góp tài năng, tâm huyết trên đường phục vụ sân khấu nghệ thuật. Cũng như bao nhiêu khó khăn cho giới sản xuất DVD/ CD ca nhạc… Nhưng hơn hết, nguyên nhân mở đầu có lẽ là vì tình trạng sức khoẻ sa sút của Ngọc Lan?

Và sau đó, nhờ chân tình gắn bó giữa Asia và May's Productions, đáp ứng lại tiếng la hò cổ võ của khán thính giả trong đêm trực tiếp thu hình của Asia tại Majestic Theater- Dallas 2005: 'Đừng bỏ cuộc- Đừng thất vọng. Don't give-up! ' Những lời cổ võ và khen ngợi, trong nụ cười lẫn nước mắt, như là những vòng Nguyệt Tuế để vinh danh sự hợp tác và thực hiện DVD cho Ngọc Lan phát hành vào ngày 26-3-2010.Và trong tương lai không xa, có thể những ca khúc khác cũng do Ngọc Lan trình diễn như: 'Khóc Một Dòng Sông' (bài hát cuối của Ngọc Lan với Asia 18, 'Nhớ Sài Gòn' 'Liên Khúc Mẹ' trong Asia 7, 'Tình Lầm Lỡ' trong Asia 8, 'Lại Gần Hôn Em' (Asia 9), 'Mắt Lệ Cho Người' trong Asia số 11, '20 Năm Tình Cũ' (Asia 14), …sẽ phát hành thành những DVD: 'Như Em Mãi Yêu Anh', 'Mặt Trời Bên Kia Mùa Hạ', do nhà sản xuất /đạo diễn Trần Thăng thực hiện, trong những nhãn hiệu mới của Asia...

Ngay bây giờ đây, 'Con Đường Tôi Về' đang là một DVD, như kỷ niệm của Ngọc Lan, để trân quí gửi tới khán thính giả đã từng yêu thích tiếng hát Ngọc Lan, cùng những quí vị nào chưa có dịp thưởng thức giọng ca độc đáo và tài năng diễn xuất của nữ nghệ sĩ đa tài mà tận tuỵ cống hiến này. Đây cũng là một món quà đặc biệt, một vòng hoa trao tặng đến một trong những người từng cống hiến đời mình cho giá trị nghệ thuật ca nhạc Việt hải ngoại.



viethoaiphuong
#18 Posted : Friday, May 7, 2010 8:35:22 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)



mẹ hiền yêu dấu - NGỌC LAN

http://www.youtube.com/w...BZ2AdNU&feature=related

Phượng Các
#19 Posted : Saturday, March 18, 2017 6:52:49 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Căn bệnh quái ác khiến ca sĩ Ngọc Lan mù lòa

Ngọc Lan sinh ngày 28/12/1956 là một ca sĩ hải ngoại nổi tiếng. Không chỉ sở hữu chất giọng trong trẻo, truyền cảm, cô còn được khán giả yêu mến bởi khuôn mặt khả ái, tính cách nhút nhát, khiêm tốn và dễ gần, khác hẳn với những ngôi sao sân khấu thời bấy giờ. Ngọc Lan được cho là một trong những ca sĩ thành công và nổi tiếng nhất của nền âm nhạc Việt Nam sau năm 1975, cho tới nay chưa có một nghệ sĩ nào nhận được tình cảm mến mộ nồng nàn như vậy.

Năm 1993, Ngọc Lan đang ở trên đỉnh cao danh vọng thì đột ngột giã từ sân khấu. Một năm sau, cô xuất hiện trở lại với tình trạng thị lực giảm sút trầm trọng. Cũng trong năm đó, cô kết hôn với nhạc sĩ Kevin Khoa. Trong chương trình đánh dấu sự trở lại của mình mang tên "Ngọc Lan và thính giả thương yêu" diễn ra tại Anaheim, giới mộ điệu vui mừng khi được nhìn thấy thần tượng tiếp tục cất lên những bản tình ca ngọt ngào bất hủ. Tuy nhiên lúc ấy khán giả cũng nhận ra nữ ca sĩ có phần nào suy sụp tinh thần, tiếng hát không còn linh động như xưa. Sau này người ta mới biết căn bệnh đa xơ cứng rải rác đã ảnh hưởng đến toàn thân và thị giác của Ngọc Lan.

Năm 1996, trong lần thu hình tại Toronto, nữ ca sĩ phải nhờ đến người nắm tay đưa lên sân khấu. Dù bị hạn chế tầm nhìn nhưng cô vẫn cố gắng lột tả trọn vẹn ca khúc trữ tình với hình ảnh khó quên khi quỳ xuống giữa sân khấu vào cuối màn trình diễn. Từ sau đó thị giác của danh ca mất hoàn toàn. “Một buổi sáng thức dậy, tôi không còn nhìn thấy gì nữa”, nữ ca sĩ chia sẻ khiến nhiều người nghe xót xa.

Năm 1998, Ngọc Lan xuất hiện lần cuối cùng trên sân khấu với bộ áo dài đen bình dị và hát một cách xuất thần làm cho cả khán phòng nín thở lắng nghe, xúc động. Sau một thời gian dài chịu đựng chứng bệnh đa xơ cứng hành hạ dẫn đến mù lòa và suy kiệt, nữ ca sĩ tài hoa đã trút hơi thở cuối cùng vào sáng 6/3/2001 tại bệnh viện Vencor, Huntington beach, Nam California.

Theo Health, bệnh đa xơ cứng, tiếng Pháp là sclérose en plaque, tiếng Anh là multiple sclerosis. Đây là một chứng rối loạn não bộ và tủy sống làm suy giảm chức năng thần kinh, đồng thời hình thành sẹo trên lớp phủ ngoài của các tế bào thần kinh. Trong nhiều trường hợp, các triệu chứng của bệnh bao gồm nhiều giai đoạn tê liệt khác nhau.

Đa xơ cứng có những giai đoạn viêm lặp đi lặp lại phá hủy màng bọc myelin là một lớp ngoài sợi thần kinh. Từ đó để lại nhiều vùng mô sẹo (sự hóa cứng) dọc theo lớp ngoài của các tế bào thần kinh. Tình trạng này làm chậm hoặc tắc đường truyền xung nhịp thần kinh ở từng vùng rồi dẫn đến suy kiệt. Bệnh thường diễn tiến theo giai đoạn, kết thúc trong vài ngày, vài tuần hoặc vài tháng luân phiên thay đổi theo số lần giảm hoặc không có triệu chứng (sự thuyên giảm). Tình trạng tái phát là phổ biến.

http://suckhoe.vnexpress...-lan-mu-loa-3416652.html
Guest
#21 Posted : Sunday, May 21, 2017 12:02:25 AM(UTC)
Rank: Guest

Groups:

Message was deleted by a Moderator.
Users browsing this topic
Guest (5)
2 Pages12>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.