Cái tôi của chủ và cái tôi của chó nhà
Tôi thả con chó ra sau vườn để nó không phải bị cột tối ngày ở một chỗ . Lắm khi buồn cười khi thấy chú ta làm những việc .... trời ơi đất hỡi . Chẳng hạn như chim thì đậu tíu tít trên cao còn chó thì ngẩng mõm lên sủa. Chim sợ, bay đi đậu qua chỗ khác thì chó dưới đất cũng quay quắt chạy theo . Suốt ngày chó chạy lui chạy tới rượt những gì chú ta không vói được , không bắt được .
Ấy vậy cho nên chủ buộc miệng cười chê rằng tôi làm chuyên ... trời ơi đất hỡi . Cơ khổ ! Làm sao mà trời ơi đất hỡi được ? xin chủ rộng lượng hiểu rằng , ấy là tôi đang tập thể dục cho bốn cái giò được khoẻ và cái mõm không bị tê cứng. Khi hữu sự tôi có thể phóng giò lên xé xác kẻ gian bảo vệ chủ (vì kẻ gian là người đứng dưới đất chứ không như chim bay trên cao), và sủa ỏm lên để đuổi những tà ma ngoại đạo lăm le vô nhà .
Mỗi khi thấy bóng dáng tôi ra sân, thì chim cò gì chó cũng bỏ. Chú ta cứ im lặng lẻo đẻo theo chân tôi. Khi tôi ngồi xuống nhổ cỏ hay chăm cây, chú chó nằm bên cạnh, cái mõm trườn dài xuống đất, đôi mắt lim dim và cái đuôi thì phe qua phẩy lại. . Tôi bảo, ra sân thì chạy chơi đi cho sướng, nằm hoài trong nhà chưa đã sao ?
À lạ nhỉ , cái sướng chủ nghĩ quá hẹp hòi, chủ không hiểu rằng khi được kề cận bên chủ là tôi đang sung sướng và hạnh phúc sao ? Tôi muốn luôn ở bên cạnh cuộc đời của chủ dù mưa hay nắng, dù giông hay bão, dù đói hay khổ . Với tôi, trong mọi hoàn cảnh, chủ là số một . Tôi không thay lòng đổi dạ như loài người ...
Mỗi khi có việc tạm đi xa vài ba bữa, tôi đổ nước đầy bình , vun thức ăn vào ba cái chậu và lót giấy để chó có nơi tiểu tiện . Lại tắm cho chó thơm tho và thay khăn mới cho chú ta nằm . Mỗi lần như vậy, thì ngạc nhiên thay, khi tôi nhớm bước chân ra sân đã thấy chú chó không chạy vui đùa với chim như mọi lần . Chú ta ngồi chồm hỗm đôi mắt dán vào nhà . Ngồi yên như tượng . Ngồi mãi một chỗ rất nhiều giờ cho đến khi chủ mở cửa bước ra sân thì chó chồm lên chân chủ , cọ đầu vào chủ tìm sự ve vuốt.
Vầng thưa chủ, tôi không nói được nhưng tôi linh cảm được những gì đang xảy ra . Tôi biết bà sắp xa tôi để đi lo công chuyện. Tôi buồn lắm, tôi ước ao luôn được đi theo để bầu bạn cùng bà, làm nguồn vui cho bà khi bà cô quạnh. Bà không thích sao khi tôi chạy vòng vòng quanh bà, đuôi vẫy tía lia, mõm sủa gió, chân đuổi hơi. Ấy là lúc tôi đang làm hề để bà bận nhìn tôi mà vơi đi nỗi buồn. Đời của kẻ làm hề là đem vui cho thiên hạ, còn nỗi lòng sâu kín của tên hề, nào ai hay biết ?
Tôi nhìn chó, nhiều lần hỏi nó "này chú kia, kiếp trước chú là gì của tui, và tui nợ chú như thế nào, để kiếp này tui phải hầu cơm ăn nước rót, tắm rửa tối ngày cho chú vậy hử ?" . Đương nhiên chó không trả lời được tiếng người, nhưng chú nằm dài xuống đất, đôi mắt như ươn ướt nước mắt.
Thưa chủ, làm sao tôi giải thích được với bà cho cặn kẽ câu chuyện ? Người Mỹ họ nói "Anything happens for a reason" . Vậy sự liên hệ trong kiếp trước hay kiếp này đều do duyên và nợ/ân và oán của kẻ này với kẻ kia, còn ai duyên nợ /ân oán vơí ai như thế nào thì trời nào đâu cho biết. Mọi kẻ đều phải tự tìm hiểu để thấu suốt. Kiếp chó của tôi chỉ có nhiệm vụ duy nhất là quấn quít trung thành với người nuôi mình và bảo vệ người ấy trong khả năng của mình. Xin cám ơn bà đã bỏ công chăm sóc tôi, nhưng tôi sẽ không làm bà thất vọng đâu. Tôi sẽ đền đáp bà bằng cách của riêng tôi.
Chú chó nhỏ bằng nắm tay, kẻ gian là tên khổng lồ, to gấp vạn lần nhà ngươi, vậy hơi/sức lực của ngươi được bao nhiêu để đối phó ? Đầu chú nhỏ chắc chắn óc cũng nhỏ, vậy mưu lược của ngươi được bao lớn để đấu trí với tà gian ?
Mưu lược không đo lường bằng đầu to hay đầu nhỏ, thưa bà loài người. Mưu lược là tinh tụ của não bộ. Lắm kẻ đầu to nhưng trí khôn trống rổng . Lắm kẻ nhỏ nhắn nhưng hành sự nhanh nhẹn.
Quả đúng như vậy. Một buổi nọ tôi dẫn chó đi dạo trong xóm. Chẳng may khi đi ngang qua nhà kia chúng tôi bi một đàn chó bốn con bao vây, con nào con nấy to gấp 10 lần chú chó của mình, lại toàn thứ dữ. Chúng chạy xộc qua xộc lại, đứa nhe nanh nhe vuốt gầm gừ đứa sũa om . Tôi xanh mặt đứng yên, quá lo sợ . Con chó nhỏ bằng nắm tay của tôi nằm sát xuống đất bên cạnh chủ nhưng đôi mắt của nó láo liên . Khi con Bulldog (một giống chó rất dữ tợn) lăm le lại gần, tức tốc chú chó của tôi phóng lên và tấn công bằng cách bám sát vào hai giò sau của địch thủ . Bulldog không chống trả được vì bận loay quay bảo vệ hai giò sau bị cắn . Ba con chó kia sợ quá sũa vang rồi bỏ đi . Bulldog cũng vậy. ..
Bà thấy chưa, đừng khinh thường những kẻ nhỏ thó như tôi .Đứng trước kẻ thù to lớn muốn ăn tươi nuốt sống mình, nên tỏ vẻ sợ sệt để lừa đối thủ và thừa khi nó bất cẩn thi nhắm ngay yếu điểm của nó để tấn công trở lại, du nó vào thể thủ ...
Con chó của tôi lai giống Collie Border (gốc Anh) và Papillon (gốc Pháp). Đây là hai loài được cho là thông minh và trung thành nhất trong các giống chó. Tên gọi là Mishu, cân nặng 12 lbs, lông dài thậm thượt, chỗ trắng thì trắng như tuyết, chỗ đen đen tuyền. Hai tai mầu đen có hai cái bờm xoè ra giống cánh bướm nho nhỏ, đuôi trắng toát dài như cái phất trần. Vì vóc dáng nhỏ thó và đẹp nên khi rong chơi hay nằm yên, trông nó như một chú chó kiểng hiền lành để chủ bồng bế nâng niu. Nhìn vậy nhưng không phải vậy . Kẻ lạ thấy chú chó đẹp và dễ thương thì đưa tay vuốt ve trìu mến, Mishu nằm yên . Nhưng khi kẻ lạ đứng dậy quơ tay nhón một vật gì đó của chủ thì...
Vâng, một trong những nhiệm vụ của tôi là giữ của cho chủ. Cho nên khi cái tên khả ố kia toan mở ống nước thì tôi nhanh chân tóm cái vòi nước kia, ngoạm lại thật chặt, và lôi đi . Hắn có ra sức kéo vòi cũng vô ích. Đừng tưởng tôi nhỏ tôi yếu mà ăn hiếp . Miệng tôi bận ngoạm nhưng cổ họng tôi luôn phát ra tiếng gầm gừ làm hắn chần chừ không dám tiến tới . Thỉnh thoảng tôi lại bỏ vật trong miệng ra, nhe nanh chìa vuốt làm hắn càng hoảng sợ . .. Bà thấy chưa, hắn đã phải cầu cạnh bà can thiệp. Khi tôi có mặt bên cạnh cuộc đời của bà, không có ai có thể chiếm đoạt bất cứ tài sản nào của bà, dù nhỏ nhoi đến đâu ...
Biết rồi, cứ khoe mãi ! Ta thương mi lắm, Mishu.
chưa xong