Thứ sáu, ngày 19, tháng một, năm 2007
Đêm qua, nghe tiếng mưa rơi tí tách, quen thuộc, trên mái nhà, cảm thấy bình an. Trời mưa thì nhiệt độ sẽ ấm và sẽ giúp tuyết trong xóm tôi tan mau. Đi đứng sẽ bình thường trở lại, xe buýt sẽ đến đúng giờ. Mong là tuyết sẽ không còn rơi xuống nữa.
Có một loại hoa ti tí, trồng trước sở làm, đã thấy nở hoa màu hồng, cái loại hoa giỏi chịu lạnh, nở khi thời tiết đang giữa mùa đông. Nhớ hồi nào tôi đã nhận thấy điều này. Mới đây hay chẳng lẽ một năm rồi?
Buổi chiều về gần tới nhà, qua một nhà băng, thấy nhiệt độ cho biết đang là 42 độ, cũng khá ấm áp.
Hôm nay đọc ở yahoo một tin tức thật kỳ lạ: một phụ nữ Cam Bốt thất lạc năm còn là cô bé tám tuổi, vừa được tìm ra sau khi đã sống 18 năm trong rừng rậm. Cô ăn cắp thức ăn của những người đi làm rừng được cất dấu trên cây, và bị họ phát giác. Bây giờ thì được đoàn tụ với gia đình –còn cha mẹ- nhưng cô lại muốn về rừng, vì không quen sống với người. Cô bò, chứ không đi, chỉ còn nói được chữ ba, chữ má, và chữ đau bụng. Khi đói và khát, cô chỉ tay vào miệng. Chẳng khác gì chuyện Tarzan! Mà hồi nhỏ tôi vẫn coi truyện kể bằng hình, và sau này Hồ Ly Vọng cũng có dựng thành phim. Những cụ già trong làng đó tin rằng cô bị ma quỷ ám, nên các sư Phật Giáo đã được mời đến để chữa bệnh cho cô.
Bằng cách nào cô đã sống sót được từng ấy năm? Giống vật nào đã cưu mang cô, dạy cô cách sinh tồn? Lâu quá, áo quần cũng rách, mục, chắc chắn sau đó cô phải ở truồng ở trần rồi. Tới tuổi dậy thì, khi có kinh nguyệt lần đầu tiên, thấy máu me đỏ lòm chảy ra như vậy, cô có sợ không? Rồi khi cơ thể phát triển đầy đủ như một thiếu nữ, cô có “ăn ở” với giống vật nào không? Đem cô cho bác sĩ khám “chỗ ấy” thì thế nào cũng biết có ăn ở hay không. Tôi đọc sách thấy nói ngày xưa có ông Tô Vũ khi bị vua đày lên chốn hoang sơ, mấy chục năm trời, có giả thuyết cho rằng ông đã bầu bạn với một con đười ươi cái, mà người ta bảo là vợ ông. Con vật này cũng rưng rưng nước mắt lúc chia tay, khi ông được vua tha cho về sống lại với con người.
Thế nào rồi những nhóm nhân chủng học nào đó chắc cũng sẽ đem cô Cam Bốt đáng thương này ra mà làm “vật” nghiên cứu!
Không biết rồi đây cô có làm quen được với thế giới văn minh của loài người không?