Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

97 Pages«<5253545556>»
Một góc trời Tây Bắc
linhvang
#1061 Posted : Wednesday, November 29, 2006 1:37:07 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Song Ngư,
Chị cũng tưởng là em hỏi chị (LV)! Big Smile
Phượng Các
#1062 Posted : Friday, December 1, 2006 7:23:49 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Song Ngư
Em hoi day la hoi chi P.C vi thay chi noi chi hoc business?


Chị có nói trong forum sao? Shocked
Song Ngư
#1063 Posted : Friday, December 1, 2006 8:38:56 PM(UTC)
Song Ngư

Rank: Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 176
Points: 3

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các
[ Chị học ngành business mà không nghiên cứu đầu tư để khỏi phải đi làm mà vẫn có income vô đều đều hàng tháng. Dùng thời gian rảnh để viết lách, đi chơi.





tại em, lỗi tại em mọi đàng vì ngớ ngẩn đọc ba chớp ba nháng làm 2 sis confused Tongue

Nhưng mà không biết sao khi đọc câu này em cứ nghĩ chị PC đang nói với em về chính chị Shy

thôi mời 2 sis beer Đức uống thoải mái cuối tuần nha beerchugRose
Phượng Các
#1064 Posted : Saturday, December 2, 2006 3:37:05 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Song Ngư
Nhưng mà không biết sao khi đọc câu này em cứ nghĩ chị PC đang nói với em về chính chị Shy


Chị đang khuyên chị LV đó chớ, thấy chỉ cứ than không có thì giờ rảnh để hưởng thụ đời sống. Hy vọng chỉ nghe lời chị khuyên mà đừng có tham công tiếc việc nữa.
Còn SN thì sao? Hỏi chuyện người khác thì phải kể chuyện mình cho có qua có lại chớ! Có họach định kế hoạch làm giàu trong tương lai không? Tongue

linhvang
#1065 Posted : Saturday, December 2, 2006 4:08:10 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ bảy, ngày hai, tháng mười hai, năm 2006
Sau khi thư viện đóng cửa lúc 5 giờ chiều, mọi người kéo nhau đi dự Christmas Party ở dưới phố Tacoma. Buổi dạ tiệc cho cả hệ thống, tức là buổi họp mặt của nhiều nhân viên từ 17 chi nhánh khác nhau. Sophia hỏi tôi, sao không đi? Tôi bảo nếu như năm ngoái, chỉ có chi nhánh của mình và tổ chức gần đây thì tao đi, chứ đi xa, tao ngán quá. Tôi nghĩ bụng mà không nói ra, đi làm xong, về nhà, leo lên giường ấm áp nằm coi phim, thích hơn. Hay leo lên nét, cũng thích hơn?
Hết Christmas thì tới New Year. Chao ơi! Một năm đã trôi qua, cũng lẹ ghê!
Trời mấy hôm nay đã ấm hơn hai hôm có tuyết khoảng mười độ. Mặt trời thỉnh thoảng có ló dạng. Ở thư viện ra, mới 5 giờ mà đã thấy mặt trăng lên cao rồi, trăng tròn quá, chẳng biết trăng mười mấy đây. Trời xanh màu lục. Lạnh, phải chạy vội ra xe. Kiểu này nếu đi dự party thì không chừng lúc ra về phải chùi sương đóng đá trên những kính xe, như năm ngoái vậy. Chưa kể là đường sá có thể láng coóng, trơn trượt.
Đêm. Hoa dạ lý nở thơm ngát cả nhà. Chậu hoa được cho vô trong vì trời đêm lạnh quá, để ở trước hè thì sợ nó vẫn bị lạnh đến chết cóng thôi. Hoa cứ lai rai nở mấy đêm nay. Nhà không nuôi chó, mèo, chim, cá, nên có hoa để thưởng thức cũng vui. Cách đây không lâu có một cây lan vừa đâm ra một nhánh đầy nụ mà Ng không hay, chừng thấy được, Ng vui vẻ bưng chậu lan chỉ cho tôi coi, rồi loay hoay làm sao mà lại làm gãy mất cái nhánh đó, đau ơi là đau.
linhvang
#1066 Posted : Friday, December 8, 2006 1:56:40 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ hai, ngày bốn, tháng mười hai, năm 2006
Tối hôm qua về trễ quá, tôi không viết được, chỉ vào nét check mail thôi, rồi đi ngủ. Bữa nay, mới có thì giờ viết.
Chị Vũ Hoài Mỹ trở lại Seattle, thứ bảy dự dạ tiệc của Hội Lực Lượng Đặc Biệt VN, chủ nhật dự dạ tiệc và dạ vũ để gây guỹ Thương Về Miền Trung, do Hội Đồng Hương Quảng Nam-Đà Nẵng của tiểu bang Washington đứng ra tổ chức, với sự yểm trợ của những đoàn thể khác, nhất là anh Nghiêm Hòa đồng trưởng ban với ông hội trưởng của hội QN-ĐN là ông Đinh Hùng Chấn, để cứu trợ nạn nhân bão lụt Xangsane. Lần này chị cũng gặp hên là thời tiết lại khô ráo, khá ấm áp, chứ không như vài ngày trước đó còn bị tuyết, đường đóng đá trơn trượt với nhiệt độ ban ngày chỉ có 26 độ.
Buổi gây quỹ Thương Về Miền Trung được tổ chức ở nhà hàng HongKong Seafood, giá vé để là từ 4 giờ pm cho tới 10 giờ pm. 5 giờ, vẫn còn vắng hoe. Hóa ra là bà con đi dự dạ tiệc, thì coi như đi ăn cơm tối, nên đâu có ai đi sớm. Chừng thấy bàn nào cũng đầy, 30 bàn, chị Nguyên mới khai ra là lúc thấy vắng khách, (chị) run chi mà run, cái bụng nó đánh lô tô.
Chị ngồi bán vé và soát vé. Tôi ngồi giữ tiền mặt và ngân phiếu! Chị thu, tôi giữ. Lâu lâu chị lại hỏi, được bao nhiêu rồi em? Mèn! Tôi đếm tới đếm lui, đếm tiền mặt rồi đếm ngân phiếu, nhất là tiền mặt, tôi xếp đủ một trăm thì cho vào một xấp, mấy thuở mà giữ nhiều tiền cash như thế! Mỗi ngày tôi tính toán với những con số triệu, nhưng mà toàn trên giấy tờ, hay những ngày đầu tháng phụ mở thư thì móc ra những tấm ngân phiếu cả trăm, cả triệu thật, cũng đâu phải cầm tiền thật.
Buổi gây quỹ rất thành công nhờ tiết mục đấu giá thật hào hứng, với những bức tranh đấu tới cả ngàn. Đáng lẽ cũng có mục để chị Nguyên lên sân khấu giới thiệu tuyển tập Phụ Nữ Việt, sau đó hai chị em tôi sẽ đem sách đi từng bàn mời mọi người mua ủng hộ - tất cả tiền bán sách cũng sẽ được tặng cho quỹ Thương Về Miền Trung nhưng mà bà con mải mê đấu giá nên cái vụ giới thiệu này bị bỏ quên. Ấy mà cũng được ủng hộ 126 đồng cho sách, không tệ lắm. Có người còn xin chữ ký của hai tác giả nữa chứ! Lại cười mỉm chi vì chữ chị Nguyên viết to quá, như dành hết...trang giấy. Chị Nguyên gốc dân Sư Phạm Quy Nhơn mà! Big Smile
Tiền nong giao hết sau dạ tiệc. Hòa thượng Thích Nguyên An sẽ chuyển về VN cho Hòa Thượng Thích Quảng Độ, để phân phát cho những nạn nhân bão lụt.
Tính toán nhanh lẹ, giỏi quá! Chị Nguyên và tôi được khen như vậy. Anh Th bảo cái kỳ gây quỹ TPB, phải mất hai tuần mới tính toán xong!
linhvang
#1067 Posted : Saturday, December 16, 2006 12:01:27 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Nhà bị cúp điện từ đêm thứ năm, qua hết thứ sáu, 4:30 sáng thứ bảy mới có điện lại! Thứ sáu, vì không có điện, sở tiểu bang đóng cửa, nhân viên được cho nghỉ một ngày, LV thấy mừng, bèn vào thư viện của mình, gần nhà, thư viện cũng tối hù, đóng cửa!
Một cách cai nét hữu hiệu! Big Smile
linhvang
#1068 Posted : Saturday, December 16, 2006 1:23:32 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ bảy, ngày 16, tháng mười hai, năm 2006
Tháng mười một, tháng mười hai là những tháng mà Tây Bắc luôn luôn có những trận mưa to gió lớn.
Chiều thứ năm trước khi ra về, mọi người đều nhận e-mail nhắc nhở nhớ tắt hết những cái computers, vì một cơn gió lớn được tiên đoán sẽ thổi về.
Tối đó, tôi còn ngồi dạo nét được. May mắn sau khi tắm rửa, đánh răng, súc miệng, chuẩn bị đi ngủ thì điện mới bị cúp. Tôi nằm nghe tiếng gió rú mạnh, từng cơn, từng cơn thổi qua, kéo theo những trái thông rớt lộp độp trên mái nhà, làm tôi ngủ không được. Sau nhà tôi có những cây thông rất cao, mà gió thì đang thổi về hướng nhà, thật nguy hiểm, thế là tôi mang mền, gối xuống nằm dưới phòng khách, chứ nằm ở phòng ngủ trên lầu nghe tiếng gió, tiếng thông rớt gần quá, cây thông có thể bật gốc ngã ngay xuống mình! Mò mẫm trong tối, ngực tôi đánh thình thịch, nhờ sau đó, tiếng gió, tiếng thông rơi không còn nghe gần nữa, nên tôi bình tĩnh lại, và ngủ được.
Sáng sớm, gọi vô sở, qua cái đường dây khẩn, thì được biết lúc đó cao ốc sở cũng không có điện, nên họ cho biết sở sẽ mở cửa lúc 9 giờ, 8 giờ mọi người nên gọi lại cho chắc trước khi đi vào. 8 giờ gọi thì họ bảo cũng vẫn chưa có điện, 12 giờ nên gọi lại. Tôi trở lại trùm mền, vì nếu 12 giờ họ có mở cửa thì mình cũng đi làm có 4 tiếng thôi, mình ở xa, đi chi cho mất công, nên lấy 4 tiếng đó nghỉ cho rồi. Nằm một lèo cho tới 10 giờ, dậy gọi tiếp thì biết vẫn chưa có điện nên sở đóng cửa cả ngày (vì sự an toàn của nhân viên, nghe thật cảm động, cái management team của bà bộ trưởng Sandy nhiệm kỳ này thật là tốt). Nghe khỏe quá! Được một ngày nghỉ mà không cần phải xin phép ai!
A! Nhưng làm sao vào nét đây? Ở nhà mà không điện thì chẳng làm được gì! Không coi được phim, không nấu nướng được gì, tôi lại vốn không thích cái không khí lành lạnh trong nhà, cái nhà mà lạnh thì nó chẳng ra cái nhà-tháng rồi trả cái biu sưởi ngộ là y hệt số tiền cũng giờ này năm ngoái, là 146 đồng. Còn cái phôn tay, cũng đâu dám nói chuyện với ai, vì sợ phôn hết điện thì nhà cũng đâu có điện mà sạc lại. Thế mới biết chỉ mới mất điện mà nhiều thứ lệ thuộc vào nó đến như vậy.
Chẳng biết thư viện có điện không, vào đó ngồi nét mới được? Lái xe đến đó thử coi, không chừng sếp Tami thấy mặt mình rồi còn nhờ mình làm cho mấy tiếng, vì chắc là thế nào cũng có nhiều người ở xa, không vào làm được. Cũng được thôi! Vừa ở nơi ấm áp vừa có tiền thì còn hơn ở nhà.
Ai dè, thư viện cũng tối thui, cái bảng Closed còn để đó. Vào Happy Teriyaki ăn trưa. Xong quành về nhà.
Cũng qua sáng thứ bảy, 4:30 mới có điện lại!
Viết vội để bạn nét biết tình hình...Big Smile
Phượng Các
#1069 Posted : Thursday, December 21, 2006 8:50:37 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
tôi lại vốn không thích cái không khí lành lạnh trong nhà, cái nhà mà lạnh thì nó chẳng ra cái nhà-

Nhà chị không có lò sưởi đốt bằng củi hay than sao? Mình thấy có nhà thỉnh thoảng có khách tới chơi họ hay đốt lò bằng than củi cho có mùi thơm, cũng thú lắm đó chị LV ơi. Nhất là vườn nhà chị có thông thì có thể có củi "cây nhà lá vườn" đó chớ. Nhưng nhớ là trái thông nổ dữ lắm nha, phải che cái lò lại cho nó khỏi bắn ra thảm.

linhvang
#1070 Posted : Friday, December 22, 2006 1:49:51 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Có. Nhưng ấm chỉ ngay phòng khách đó thôi, cả nhà vẫn lạnh. Với lại cũng không chuẩn bị nên đốt toàn thứ bậy bạ gì đâu, như giấy quảng cáo, mấy boxes đựng pizza, mấy thùng đựng bia...Big Smile nên phải ngồi canh mà bỏ vào. Nhánh thông thì đầy vườn nhưng còn tươi, không đốt được. Đi mua củi ở ngòai tiệm thì lười!
Phượng Các
#1071 Posted : Friday, December 22, 2006 4:18:16 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang
mấy boxes đựng pizza, mấy thùng đựng bia...Big Smile

chà, khóai pizza dữ há, anh Ng thì lại uống bia, hay là hai anh chị cùng nhậu?
Tonka
#1072 Posted : Friday, December 22, 2006 7:07:48 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Những nhánh thông thì chị LV để dành đến sang năm là dùng được chứ gì.
Không điện cũng khổ mà không nước cũng cũng khó chịu lắm. Mình quen sống trong tiện nghi nên thiếu cái gì là thấy khổ liền Big Smile



Phượng Các
#1073 Posted : Saturday, December 23, 2006 6:31:58 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi tonka
Mình quen sống trong tiện nghi nên thiếu cái gì là thấy khổ liền Big Smile


Bởi vậy ai mà đi về các xứ Á châu mà hành hương với đi tu đuợc là phải phục họ đó! Đi về đó rồi trở lại Mỹ mới thấy mình đang ở thiên đường!
linhvang
#1074 Posted : Wednesday, December 27, 2006 2:02:28 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Mang vào cho Sam đọc, để Sam khỏi kêu là chị LV lười. Big Smile

Chủ nhật, ngày 17, tháng mười hai, năm 2006
Mấy ngày hôm nay mải quan tâm tới chuyện gió bão mà tôi chưa kịp viết vào đây cái tin nghe được trong buổi họp hôm thứ năm vừa rồi: Monette sẽ trở lại làm sếp cho cái nhóm của bọn tôi, đầu tháng một năm tới, nghĩa là hai tuần nữa. Vậy là sau ba tháng làm cho bộ L & I, nghe đồn bị sếp của sếp không ưa, Monette trở lại chức cũ.
Tôi nghe mà vui lắm, vì tôi rất thoải mái khi làm việc cho Monette. Tôi chủ trương rằng thời gian ở sở nhiều, 8 tiếng đồng hồ, nếu mình và sếp get along thì đó là việc quan trọng nhất, hơn cả việc được cho lên chức cao và hưởng lương lớn nhưng lại bị căng thẳng vì sếp.
Larry bảo nhỏ tôi là Monette không làm chỗ nào lâu, trong quá trình làm việc 20 năm của cô ta, Monette đổi giốp cả chục lần, cái giốp lâu nhất là bốn năm, có giốp chỉ vài ngày, vài tháng!
Tôi nghĩ bụng thôi được ngày nào hay ngày đó. Thời buổi này có cái gì bền đâu. Không chừng chính tôi cũng đổi giốp! (Điều này hơi khó à nha, bao năm tôi cứ ngồi lì một chỗ mà.)
Ba người đàn ông leo núi tuyết Mt Hood, thuộc tiểu bang Oregon, mất tích cả tuần qua, hôm nay một người đã được tìm thấy xác. Toán cấp cứu vẫn tiếp tục tìm kiếm hai người kia, chưa biết sống chết như thế nào. Tôi không thích những loại mạo hiểm và mất tích như thế này. Người ta bảo tới số chết thì ở đâu cũng chết. Nhưng tôi mong được chết ở nhà, ở gần người thân của tôi. Tôi không muốn làm cho người thân phải lo lắng như hiện giờ người thân của những người leo núi này hẳn nhiên là đang lo lắng lắm. Cái người chết đó là ai? Bản tin nét chỉ mới nói có tìm thấy một xác người, nhưng chưa nói rõ là ai. Hồi hộp quá!
Nhớ ngày nào cái ông deputy của bộ tôi làm, đi chơi công viên, tính đi một ngày, rồi bỗng nhiên mất tích, bỏ xác ở đâu cũng chẳng ai hay! Cho tới bây giờ, cũng chẳng ai biết thực hư như thế nào, chuyện gì đã xảy ra cho ông? Ông có chết ngay không? Hay sống trong tuyệt vọng trong vài ngày? Mùa lễ lộc này là mùa lễ lộc đầu tiên thiếu vắng ông, chắc chắn gia đình ông buồn lắm.

Thứ hai, ngày 18, tháng mười hai, năm 2006
Sáng lái xe ra khỏi nhà, thấy đường trong xóm óng ánh như những hạt kim cương, a! sương trắng miền quê ngoại đây, phải cẩn thận mới được. Nhưng ra đường lớn, ra xa lộ thì an tâm lái boong boong ngay vì đường khô ráo, sạch sẽ, dù nhiệt độ vẫn đang lạnh 31, 32 độ. Đi được 1/3 đường thì tôi bỗng nhớ, sao mình không gọi trước xem sở có mở cửa không? Lỡ lái tới đó, thấy không có điện, lại phải lái về, có phải là mất công không? Nah! Qua hai ngày cuối tuần rồi, có điện là cái chắc, chứ công sở nào giờ này lại còn để mất điện.
Sáng nay, nghe radio bảo vẫn còn 170 ngàn người chưa có điện, phần lớn là ở vùng ngoại ô hẻo lánh. Tôi nhủ thầm, cái này là kỳ thị đây, tụi đi sửa chữa điện, nó chỉ lo sửa những vùng thương mãi hay nhà giàu thôi, vì tụi làm ăn mất business, mất khách hàng, bị lỗ lã, sẽ bắt đền tụi cung cấp điện đó chứ nói, cũng như khu anh nhà giàu, ảnh gọi một cú phôn than phiền là tụi nó phải lo đi sửa ngay. Không biết tôi nghĩ có đúng không? Nhưng quả thật tôi để ý thấy mấy cái khu dân cư thưa thớt, nhà cửa xoàng xoàng, lần nào cũng bị cúp điện lâu.
Mèn! Có điện rồi thì không phải hà tiện nước nóng nữa, tắm một cái thấy đã thì thôi. Đêm ngủ ấm áp, nghe sưởi chạy, thấy thanh thản, bình an – không còn nghĩ khi sưởi chạy là mình đang đốt tiền!
Quả là bình thường mình không biết quý những tiện nghi mình đang có. Khi không có thì mới biết rằng khi có thì chỉ biết than mà không biết quý, biết hưởng và cũng chẳng biết cảm ơn Trời Đất đã cho mình những thứ đó. Như bây giờ, tôi phải biết là tôi đang may mắn vì nhà có điện, có sưởi. Và cũng may mắn là không phải ở trong cảnh mà người thân của ba người leo núi tuyết đang trải qua. Một xác đã được đem xuống núi và đã được nhận diện. Hai người kia, cái cơ hội sống còn mỗi lúc mỗi mong manh. Người ta đoán là hai người chắc hẳn đã rớt xuống vực thẳm trong lúc tìm đường xuống núi mà gặp phải một cơn bão tuyết dữ dội.

Thứ ba, ngày 19, tháng mười hai, năm 2006
Sáng sớm nghe radio cho biết có bốn người trong một gia đình mới tới định cư ở Mỹ, tại thành phố Burien, tây nam của Seattle, đã chết, bị nghi là vì hít phải thán khí thải ra từ một máy phát điện nhỏ, để trong nhà chứa xe. Người thứ năm cũng bị độc nặng được đưa ngay vào bệnh viện. Vợ chồng này có bốn con trai - người con trai đang học ở đại học, không ở nhà, thì thoát nạn. Tôi đã nghi nghi, có thể là người Việt Nam? Buổi tối đọc báo ở thư viện, thì quả là người Việt Nam. Nhiều năm trước cũng có một gia đình Việt Nam chết cũng như thế này, vào mùa đông, nấu ăn bằng than củi trong nhà mà nhà lại đóng kín mít. Ở Mỹ đâu thể nào áp dụng kiểu nấu nướng như bên VN được, vì bên VN khi nấu ăn trong nhà bằng củi lửa thì cửa ngõ vẫn mở banh ra, vẫn có không khí lùa vào nhà.
Khổ là nhiều người Việt đã không biết như vậy.
Gia đình này gặp thảm nạn, có lẽ là vì mấy hôm rày điện bị cúp nên họ đã dùng máy phát điện để có điện, để sưởi ấm nhà.
Hôm nay nhiều người vẫn còn chưa có điện, ngay cả vùng thuộc thành phố Seattle, Seattle xưa nay vẫn mang danh là thành phố bích ngọc của tiểu bang Washington! Bị mất điện lâu như vậy, những nhà này vào ban đêm nhiệt độ hẳn cũng xuống thấp như bên ngoài, là khoảng 34, 35 độ!
Nhà tôi chỉ bị cúp điện có 29 tiếng đồng hồ, nhiệt độ chỉ mới xuống 51 độ mà đã thấy lạnh ngắt, huống gì bị cúp lâu.
Có những đứa bé bây giờ không còn trông chờ Christmas nữa mà chỉ trông chờ sao cho có điện trở lại!
Tôi thấy mùa đông năm nay có hiền hòa chút nào đâu!

Thứ tư, ngày 20, tháng mười hai, năm 2006
Jenice đãi mọi người trong nhóm ăn trưa ở Tumwater Valley Bar and Grill, nhà hàng này nhìn ra sân cỏ đánh gôn. Hôm nay trời lắc rắc mưa mà cái bãi đậu xe của nó vẫn chật kín! Toàn là dân đi ăn, chứ không phải dân đi chơi gôn. Nhà hàng đông khách, chắc là vì lễ lộc.
Trong bữa ăn thì có trao đổi quà cáp. Tôi thích đề nghị của Jeanne là năm nay mỗi người dán cái danh sách những món mà mình mong có được trong mùa Giáng Sinh này, ngay bên ngoài cái cubicle của mình, như vậy để người nào bắt trúng tên mình thì dễ mua quà hơn. Dear Santa, I have been a good girl this year, so please please bring me gifts…những thứ sau đây xin nhưng không biết là có được không: (cho) ít tóc bạc, (cho) một thân hình mảnh mai hơn, (cho) trúng số độc đắc để được về hưu sớm, (cho) làm chủ một căn nhà nghỉ mát ở đảo Bahama, hay một dinh thự với trăm mẫu vườn nho ở Provence, miền nam nước Pháp (đang đọc A Good Year của Peter Mayle, trước khi coi phim được quay từ truyện này, có tài tử Russell Crowe đóng). Hay một căn nhà có vườn trồng trái ô liu ở Tuscany, Ý Đại Lợi?
Betty bắt trúng tên tôi. Ngoài vài thứ nằm trong cái danh sách (vớ trắng, vớ hồng; bánh kẹo,…), tôi còn được một cuốn journal để viết nhật ký, kèm theo cây viết nữa. Nghe kể là Anita với Wendy đã gợi ý cho bà Betty mua cuốn tập này, họ làm chung với tôi lâu quá nên rành chuyện tôi hay viết nhật ký trong sở làm mà!
Tôi được tên Jenice nên mua tặng cô ta cái thẻ quà (gift card) ở Bed Bath & Beyond, vì cô thích mua sắm ở tiệm này, mà vùng cô ở lại có một tiệm mới khai trương.
Jenice hỏi đã thấy cái ngân sách mà bà thống đốc vừa đề nghị lên Quốc Hội (tiểu bang) chưa? Đề nghị chưa hẳn là mình sẽ được: 3.2% cho tháng bảy 2007 và 2% cho tháng bảy năm 2008.
Mỗi ngạch lại có thêm một nấc lương, cho những người (như tôi) làm lâu năm không còn nấc để lên thì bây giờ lại có thêm nấc nữa, thêm một năm nữa mà ăn thêm lương.
Đây là một trong nhiều tiết mục, chương trình được đề nghị “xài tiền”. Tiểu bang được tiên đoán là sẽ có 1.9 tỉ tiền thặng dư – bà thống đốc đề nghị chỉ cất lại 6 triệu thôi (nhiều nhóm chỉ trích chuyện này, nói để dành ít quá-xài nhiều quá).
Riêng tôi, chưa hết năm mà tài chánh thấy cũng khả quan, thấy lên lương bên này, lên lương bên kia. Ham tiền kiểu này, chắc là không thể nào về hưu sớm được rồi, hehehe!

Thứ sáu, ngày 22, tháng mười hai, năm 2006
Mùa đông thật sự rồi, mưa và rét mướt, đi ra ngoài đã phải chạy lúp xúp, vội vàng. Em gái có căn nhà nghỉ mát ở bờ biển Oregon, rủ cả nhà xuống đó chơi, mà tôi không ham lắm, trời này nhìn biển, nước một màu đen đen, thấy không vui. Chỉ thích mùa hè thôi, khi trời xanh, mây xanh, nước xanh. Ng thì càng không thích nhìn nước, vì lại nhớ tới chuyến vượt biên, sống chết phó Trời! Có người bảo nghe âm thanh sóng biển vỗ rì rào vào bờ, giúp mình ngủ ngon. Thấy mấy cái vụ sóng thần kéo người ra biển, không chừng tôi lại không ngủ được, vì lo? Chắc tại mỗi ngày mỗi lớn tuổi nên nhát gan lo đủ thứ, như đêm mưa bão lo những cây thông bị đánh ngã đổ sập nhà và đè mình. Xuống phòng khách nằm mà giờ mới nhớ là trước nhà cũng có một cây thông khác nữa, nhưng theo hướng gió đêm đó, nếu có ngã thì nó sẽ ngã về hướng đường cái. Đây là lần đầu tiên tôi đã lo như thế mặc dù những năm qua, năm nào cũng có mưa to gió lớn, cũng thấy báo chí đăng những cây bị gió thổi bật gốc đè xuống nhà, xuống xe, xuống người, mà hồi đó có để ý, có biết sợ gì đâu, vẫn tỉnh bơ ngủ.
Kỳ họp vừa rồi ở thư viện, mọi người lại được nhắc nhở là phải để một emergency kit cá nhân nơi sở làm, đề phòng trường hợp động đất hay mưa bão mà không về nhà được, hay trong khi chờ đợi được cấp cứu nếu rủi ro bị thương nhẹ. Nước uống (loại đóng trong chai bằng nhựa, mua ở chợ, giữ được lâu), thức ăn (loại dễ mở, không cần hâm, như hộp nho khô, như lon ra-gu), mền, gối, teddy bear (có người phải ôm con gấu bông mới bình tâm được). Nước uống, thức ăn, lâu lâu phải được thay cái mới. Nếu tính kỹ thì lúc nào, ở đâu, mình cũng phải “thủ” những thứ căn bản như thế, ngoài cái hộp y tế. Như tôi có hai cái giốp làm ở hai nơi thì phải chuẩn bị cho cả hai nơi, rồi ở nhà, rồi trong cái xe (vì mình có thể kẹt khi đang lái xe). Cần cái còi để thổi nữa, vì lỡ mình kẹt dưới những đóng gạch vụn, thổi để mà toán cấp cứu biết mình đang kẹt ở dưới đó chứ. Nói thì nói vậy, vẫn chẳng chuẩn bị gì cả!

Thứ bảy, ngày 23, tháng mười hai, năm 2006
Đi làm về, ăn xong tô bún, thì nằm coi phim. Một phim bộ Đại Hàn, phụ đề Anh Ngữ, 20 chương. Cậu em gọi, đang ăn uống nhà em, chị với anh Ng tới không? Có gửi e-mail, chị có đọc không? Tôi ngạc nhiên, ủa, vậy hả? Không mở e-mail. Vừa ăn xong, giờ ngại đi quá! (Dù chỉ 10 phút lái xe!)
Vậy mà sau đó cũng có bánh nậm, bánh bột lọc, bánh ngọt, chè….Ba má ghé nhà đưa cho, nói đồ ăn nhiều lắm, phải chia nhau mang về, sáng sớm mai tụi nó đi Hawaii rồi.
Mùa mưa gió lạnh lẽo, đã ít hoạt động, lễ lộc không làm gì lại cứ nằm ăn thì không khéo lại sinh bệnh. Không vào club tập thể dục thì hãy vào mall mà đi bộ, mấy ngày nay mall mở cửa sớm và đóng cửa trễ cho bà con đi mua sắm Giáng Sinh. Hai hôm trước, đọc cái e-mail của bà thống đốc gửi ra nói về một cái grant 100 ngàn gì đó mà tiểu bang vừa nhận được để khuyến khích nhân viên tiểu bang trong vấn đề tập thể dục, giữ gìn sức khỏe, đề phòng bệnh tật, mà tôi chưa đọc kỹ. Dĩ nhiên nhân viên khoẻ mạnh thì họ không nghỉ nhiều, không dồn việc, không làm cho tiểu bang và các hãng bảo hiểm tốn kém nhiều tiền y tế, và cuối cùng nhân viên cũng có lợi tài chánh thiết thực là tiền đóng bảo hiểm y tế sẽ nhẹ đi. Bao giờ cũng vậy, phòng bệnh vẫn hơn là chữa bệnh mà.
Bạn bè gọi phôn rủ ren ăn uống, nhiều khi không dám bắt phôn cũng là vì vậy.
Phượng Các
#1075 Posted : Wednesday, December 27, 2006 3:29:31 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Mèn! Có điện rồi thì không phải hà tiện nước nóng nữa, tắm một cái thấy đã thì thôi. Đêm ngủ ấm áp, nghe sưởi chạy, thấy thanh thản, bình an – không còn nghĩ khi sưởi chạy là mình đang đốt tiền!

Trời đất ơi, chị LV ơi, vậy thì khi bình thường có điện là chị hà tiện nước nóng khi tắm ư? Rồi để lò sưởi cho ấm mà chị cũng lo tới tiền điện ư? Trời ơi, hai vợ chồng chị đi làm thuộc lọai lương cao quá xá, lại không con cái, cha mẹ anh em đều ở hết bên Mỹ, chị còn dè xẻn làm chi? Chị nghĩ lại đi, khi chị về hưu là chị đều đều nhận tiền hưu bổng, mà vùng WA thì đời sống lại rẻ. Chị lo để dành tiền làm cái gì nữa? Xài cho sướng thân đi chị ơi.

linhvang
#1076 Posted : Wednesday, December 27, 2006 4:29:09 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Mèn! Có điện rồi thì không phải hà tiện nước nóng nữa, tắm một cái thấy đã thì thôi. Đêm ngủ ấm áp, nghe sưởi chạy, thấy thanh thản, bình an – không còn nghĩ khi sưởi chạy là mình đang đốt tiền!

Trời đất ơi, chị LV ơi, vậy thì khi bình thường có điện là chị hà tiện nước nóng khi tắm ư? Rồi để lò sưởi cho ấm mà chị cũng lo tới tiền điện ư? Trời ơi, hai vợ chồng chị đi làm thuộc lọai lương cao quá xá, lại không con cái, cha mẹ anh em đều ở hết bên Mỹ, chị còn dè xẻn làm chi? Chị nghĩ lại đi, khi chị về hưu là chị đều đều nhận tiền hưu bổng, mà vùng WA thì đời sống lại rẻ. Chị lo để dành tiền làm cái gì nữa? Xài cho sướng thân đi chị ơi.


Hà tiện nước nóng là khi bị cúp điện đó, phải dành nước nóng để rửa mặt! Còn bình thường khi có điện, mỗi lần LV tắm là hết nguyên thùng nước nóng!
linhvang
#1077 Posted : Friday, December 29, 2006 4:22:24 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Thứ tư, ngày 27, tháng mười hai, năm 2006
Sáng nay đi trên xa lộ, thỉnh thoảng thấy một chiếc xe, mui phủ đầy tuyết trắng và mặt kính phía sau tuyết chùi còn chưa sạch, làm thắc mắc xe từ đâu đến mà có tuyết vậy? Cảm thấy lành lạnh nhưng 38 độ thì đâu có lạnh lắm để mà có tuyết chứ? Vậy mà đến sở thấy tuyết còn nằm trên rẻo cỏ chạy quanh ao nước, chắc là đã rơi xuống hồi đêm?
Mùa đông, cái an ủi khi thời tiết đang ở mùa đông là mỗi ngày mình mỗi đi ra cảnh mùa đông. Mỗi ngày mỗi gần với mùa xuân. Ráng đi! Cứ nhìn kỹ những nhánh cây trơ trụi thì mình sẽ thấy nhu nhú những mầm lá, những mầm hoa. Như dạo này tôi đã thấy mầm hoa của cây rodi. Và ở trước bộ E S, người ta đã trồng hai hàng hoa pensee đủ màu sặc sỡ, cái thứ hoa bươm bướm chịu lạnh thật giỏi!
Còn mấy ngày nữa là qua năm mới rồi, năm 2007. Ôi chao! Ngày tháng qua nhanh!
Nhưng tôi đang hạnh phúc với những gì tôi đang có, và tôi không cần ước giá gì thời gian quay ngược trở lại. Chưa biết bao giờ tôi sẽ ao ước, giá gì mình trẻ lại.
Rose
oc huong
#1078 Posted : Friday, December 29, 2006 4:55:16 PM(UTC)
oc huong

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,180
Points: 0

quote:
Nhưng tôi đang hạnh phúc với những gì tôi đang có, và tôi không cần ước giá gì thời gian quay ngược trở lại.


Linh Vang RoseBlush
Phật Trời an bày hết rồi.
OH cũng chưa có ước ao: ước gì mình trẻ lại. Mà ước trẻ lại để làm gì há!

Năm nay ở Na Uy thời tiết trở chứng lạ lùng. Hôm qua lạnh 7 độ Celcius âm, mặc dù chưa có tuyết nhưng mọi nơi trắng toát, mát mắt. Bữa nay thức dậy, mưa rơi rào rào ngoài mái hiên. Thế nào con bé út của OH cũng hét la um xùm cho coi vì cô nàng đã hẹn với bạn bè sẽ đi trợt snowbord hôm nay. Mưa xuống là các dốc alpin tan hết trơn.

Trời ấm lại thì OH mừng thầm mà không thể thổ lộ vì như thế là "phản bội" ước muốn có truyết rơi của ba cha con nhà nẩu Big Smile.

Mến chúc tất cả chị em gia đình PNV.org năm mới nhiều an vui nhá
Ốc Hương

My Le
#1079 Posted : Friday, December 29, 2006 5:01:16 PM(UTC)
My Le

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3
Points: 0

quote:
Gởi bởi oc huong

quote:
Nhưng tôi đang hạnh phúc với những gì tôi đang có, và tôi không cần ước giá gì thời gian quay ngược trở lại.


Linh Vang RoseBlush
Phật Trời an bày hết rồi.
OH cũng chưa có ước ao: ước gì mình trẻ lại. Mà ước trẻ lại để làm gì há!

Năm nay ở Na Uy thời tiết trở chứng lạ lùng. Hôm qua lạnh 7 độ Celcius âm, mặc dù chưa có tuyết nhưng mọi nơi trắng toát, mát mắt. Bữa nay thức dậy, mưa rơi rào rào ngoài mái hiên. Thế nào con bé út của OH cũng hét la um xùm cho coi vì cô nàng đã hẹn với bạn bè sẽ đi trợt snowbord hôm nay. Mưa xuống là các dốc alpin tan hết trơn.

Trời ấm lại thì OH mừng thầm mà không thể thổ lộ vì như thế là "phản bội" ước muốn có truyết rơi của ba cha con nhà nẩu Big Smile.

Mến chúc tất cả chị em gia đình PNV.org năm mới nhiều an vui nhá
Ốc Hương



My Le
#1080 Posted : Friday, December 29, 2006 5:30:56 PM(UTC)
My Le

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3
Points: 0

Thân gửi các chị em ,
Mỹ Lệ mới gia nhập mà lại vắng bóng khá lâu ,xin các chị thứ lỗi.
Bà Cụ của Mỹ Lệ mới mất ,Xin quý chị em dành vài phút cầu nguyện cho linh hồn Tê Rê Sa ,Mỹ Lệ muôn vàn cảm ta.
Lễ Giáng Sinh đã qua ,ML mong rằng các chị em đã có những giờ phút vui vẻ ,ấm cúng với gia đình.Nhừng lời chúc tụng ,những món quà, dù lớn dù bé ,cũng đã mang lại cho chúng ta những tình cảm nồng ấm ,những an ủi không nhỏ làm bớt đi cái giá lạnh của mùa Đông trên đất khách quê người.
Hôm nay đã là 30 tháng 12 ,chỉ còn 1 ngày nữa là thế giới bước vào năm 2007 ,ML thân mến chúc các chị em trên d/đ ,cùng các độc giả của Phụ Nữ Việt một năm mới AN KHANG và THINH VƯỢNG.
ML hẹn sẽ đến họp mặt thường xuyên hơn trên Phụ Nữ Việt.
Mỹ Lệ
Users browsing this topic
Guest (9)
97 Pages«<5253545556>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.